Chương 404: Vương đối Vương
Đường Gia Tam Thiểu
05/07/2018
Bạch Hàn Anh vốn đứng ở vị trí Quần Khống Hồn Sư
khẽ mỉm cười, lùi về sau một bước, rời khỏi vị trí, để Đoạn Hồn Tiêu đến vị trí của nàng. Trên tay nàng có thêm một cành cây, mặt trên có từng
đoá Anh Hoa màu hồng nhạt. Cành cây vung lên, cánh Anh Hoa tản ra, bồng
bềnh rơi vào trên người các đồng đội. Mỗi một cánh Anh Hoa bay xuống,
đều sẽ khiến thân thể người kia sáng lên một điểm hào quang nhỏ yếu.
Ai nói nhân gia người ta không có phụ trợ hệ? Bạch Hàn Anh này lại bất ngờ là một tên Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Sư. Võ Hồn, Anh Hoa.
Đội năm hai chỉ riêng phần biến hóa này, đã thể hiện ra thực lực phi phàm.
Bão Tuyết chịu ảnh hưởng của Đoạn Hồn Tiêu, rõ ràng chậm lại một thoáng. Mà thân ảnh Diệp Tinh Mạch cũng đã đến trước mặt đội của lớp năm nhất rồi.
"Oanh…!!!" song phương lớp trưởng va chạm, lúc này đã bạo phát.
Thân trên không trung, Đường Vũ Lân một quyền vung ra, va chạm cùng nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy.
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, Nguyên Ân Dạ Huy lại bị cú đấm này của Đường Vũ Lân đánh lui. Kim quang trên người Đường Vũ Lân tăng vọt, rón mũi chân mượn lực, lần thứ hai đuổi theo Nguyên Ân Dạ Huy.
Đoạn Hồn Tiêu vào lúc này lại thổi cây tiêu lớn của hắn, khí thế của Đường Vũ Lân vốn đã tăng lên tới cực hạn, nhất thời bị ảnh hưởng một ít.
Nguyên Ân Dạ Huy tuy rằng bị đẩy lui, nhưng cũng cũng không hề bị thương, nàng lập tức đánh một quyền xuyên không, hướng thẳng đến Đường Vũ Lân. Không Khí Pháo.
Đường Vũ Lân mặt bình lặng như hồ nước, bình tĩnh không lay động. Hai tay hắn ở trước người đảo một vòng, Đường Môn tuyệt học, Khống Hạc Cầm Long. Không Khí Pháo mới đến trước mặt hắn, ngay lập tức đã bị một luồng sức mạnh lốc xoáy vô hình kéo cho tán loạn. Cùng lúc đó, hắn cúi đầu xuống, Tử Quang trong mắt bắn ra, Đoạn Hồn Tiêu phía dưới lung lay một thoáng, vốn hắn muốn thổi thêm tiếng thứ hai đã bị chặn lại, không thể hoàn thành quần khống.
Âm Luật Võ Hồn Quần Khống vô cùng mạnh mẽ, một khi tiến vào được nhịp điệu của hắn, sẽ rất khó phản khống. Nhưng Âm Luật Võ Hồn có khiếm khuyết về lực bộc phát, cần có thời gian tích lũy.
Âm luật bên này vừa đứt, một bên khác, Bão Tuyết đã chen chúc tràn ra, bông tuyết bay lượn đầy trời, trực tiếp bao trùm toàn bộ chiến trường.
Diệp Tinh Mạch khoát tay, trường kiếm trong tay điểm ra. Thanh trường kiếm này của hắn, nơi mũi kiếm có một chút kim tinh. Thời điểm đâm ra chiêu kiếm này, Kim Tinh trên trán hắn cũng đồng thời sáng lên.
Một mình thâm nhập, ngươi tài cao gan lớn sao? Cũng không phải, cùng lúc khi hắn đã đến khu vực phụ cận, Hà Tiểu Bành cùng Nhạc Chính Vũ ở mặt sau cũng đã theo vào. Ba người hình thành trận hình đột kích tam giác. lấy Diệp Tinh Mạch làm tiên phong, muốn chính diện đột kích, phá tan trận hình của năm nhất.
Sự biến hóa này của bọn họ hiển nhiên không phải lần đầu tiên diễn luyện, cực kỳ thông thạo, khống chế khoảng cách cũng vô cùng xảo diệu.
Mà lớp năm nhất bên này, che ở chính diện phía trước, cũng chỉ có một mình Diệp Tinh Lan.
Đối mặt với một chiêu kiếm của Diệp Tinh Mạch, Diệp Tinh Lan cũng xuất kiếm, hào quang sáng chói từ trong tay nàng tùy ý bắn ra. Trong nháy mắt khi chiêu kiếm này của nàng đâm ra, dường như toàn bộ đài thi đấu đều sáng lên một cái.
Mũi kiếm song phương đâm vào nhau, một tiếng ong ong vang lên theo. Âm thanh ong ong này, lại giống như một tiếng ngân nga đầy thảm thiết.
Trường kiếm của Diệp Tinh Mạch trực tiếp bật ra, mà trường kiếm của Diệp Tinh Lan đâm ra lúc trước đã bắn ra cả ngàn đạo tinh tuyến bao trùm lấy hắn.
Đây là...
Võ Hồn áp chế?
Diệp Tinh Mạch tâm trạng ngơ ngác, cũng không dám có nửa điểm chần chờ, Tinh Thánh Kiếm trong tay hào quang tỏa sáng, đệ tam hồn kỹ được phóng thích. Bản thân đột nhiên hóa thành một đạo ánh sao phóng lên trời, nhân kiếm hợp nhất.
Diệp Tinh Lan tùy ý điều khiển tinh tuyến từ bên trong bắn ra, phân biệt rơi vào hai bên.
Hà Tiểu Bành vung vẩy Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy của mình, hoảng loạn một lúc, mới dựa vào sự kiên cố của cây búa lớn này miễn cưỡng chặn lại mảnh tinh tuyến truy kích. Một bên khác, Quang Minh Thánh Kiếm trong tay Nhạc Chính Vũ đâm ra, mang theo một mảnh tàn ảnh, liên tiếp 9 kiếm chém ra, tạo thành một mảnh lưới lớn bao phủ phía trước mặt, chặn lại mảnh tinh tuyến kia. Tiến thẳng về phía trước, Quang Minh Thánh Kiếm giơ lên, chém phủ đầu Diệp Tinh Lan.
Trên người Diệp Tinh Lan lúc này, đệ nhất Hồn Hoàn mới lóe sáng, mũi của Tinh Thần Kiếm phóng ra một đoàn ánh sao, nhìn qua khá giống với một chiêu kiếm Diệp Tinh Mạch đâm ra lúc trước, chỉ là ánh sao rõ ràng còn óng ánh hơn rất nhiều.
"Keng!" Bên trong tiếng va chạm giòn tan, ánh sáng trên Quang Minh Thánh Kiếm lóe một cái, Nhạc Chính Vũ lùi về sau hai bước, Diệp Tinh Lan lùi về sau một bước. Thế lực ngang nhau.
Chuyện này...
Dưới đài, lũ học sinh xem mà choáng váng. Ngay cả Vũ Ti Đóa cũng là như thế.
Đường Vũ Lân vừa bắt đầu liền lao ra, một mình thâm nhập, nhìn qua vô cùng không khôn ngoan; thế nhưng vào giờ phút này, thực lực Diệp Tinh Lan thể hiện ra đã làm chấn kinh tất cả mọi người.
Lấy một địch ba. Dù cho cả 3 tên đối thủ đều là tam hoàn, nhưng là học viên năm hai của Sử Lai Khắc học viện, tu vi của bọn họ nhất định đều cách tứ hoàn không xa.
Diệp Tinh Mạch trực tiếp bị một chiêu kiếm của Diệp Tinh Lan bức lui, hơn nữa còn là Võ Hồn áp chế. Hà Tiểu Bành luống cuống tay chân, Nhạc Chính Vũ ra tay toàn lực mới miễn cưỡng ngăn trở được nàng.
Dưới tình huống lấy một địch ba, Diệp Tinh Lan lại không rơi xuống hạ phong, ngăn trở cả tam đại cường giả của đối phương.
Tinh Thần Kiếm tay phải của Diệp Tinh Lan thu hồi lại, tay trái nàng nắm mũi kiếm, chân khẽ lướt tới. Tinh Thần Kiếm uốn lượn, bắn ra, như trước vẫn là đệ nhất hồn kỹ. Một điểm tinh mang bắn nhanh ra như điện, mục tiêu chính là Diệp Tinh Mạch đang từ trên không trung hạ xuống.
Diệp Tinh Mạch lúc này đã không có cách nào thay đổi phương hướng rồi, một đạo ánh sáng thần thánh phóng lên trời, va chạm cùng ánh sao, hóa giải sự lúng túng của Diệp Tinh Mạch. Một bên khác, Hà Tiểu Bành cũng đã đến trước mặt Diệp Tinh Lan. Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy trong tay hung hãn vung ra, đệ nhất Hồn Hoàn trên người sáng lên, đệ nhất hồn kỹ, Đánh Nổ.
Trong không khí vang lên tiếng nổ mạnh liên tiếp, trong phạm vi đường kính 3 mét, tất cả không gian đều kịch liệt rung động mạnh.
Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy của hắn không phải là Võ Hồn phổ thông, có một ít thuộc tính Không Gian Hệ nhất định.
Diệp Tinh Lan lại không hề sợ hãi, đệ nhị Hồn Hoàn lóe sáng, Tinh Thần Kiếm thu về, một mảnh kiếm võng đột nhiên tỏa ra.
Tinh tuyến dày đặc đan dệt thành kiếm võng, không chỉ là chống lại Hà Tiểu Bành, đồng thời cũng bao trùm lấy Nhạc Chính Vũ. Chân nàng không lùi lấy một bước.
Lúc này, Bão Tuyết rốt cục tràn ngập toàn trường. Hàn ý lạnh thấu xương theo từng mảng hoa tuyết sắc bén như lưỡi đao rơi xuống, bao trùm lấy toàn bộ đại biểu đội của lớp năm hai.
"Oanh…!!!!" Ở giữa chiến trường, Đường Vũ Lân cùng Nguyên Ân Dạ Huy lại một lần nữa sản sinh va chạm, lần này lại dường như Sao Hỏa đụng vào Trái Đất vậy, thân thể hai người đồng thời văng ra.
Thế lực ngang nhau!
Tam hoàn tu vi, Đường Vũ Lân, dưới tình huống toàn diện kích phát năng lực thân thể thông qua Hoàng Kim Long Thể, lại có thể chiến hòa với Nguyên Ân Dạ Huy lúc này đã phóng thích Kim Cương Thái Thản, thân thể đã biến lớn lên tới tận 5 mét.
Người kinh nhạc nhất không ai bằng chính là Nguyên Ân Dạ Huy. Nàng đã từng chiến đấu qua cùng với Đường Vũ Lân, cũng có lúc từng kề vai sát cánh, là đồng đội của nhau, hiểu nhau rất rõ. Dưới cái nhìn của nàng, Đường Vũ Lân tuy rằng thực lực không tệ, nhưng so với mình, chênh lệch vẫn là rất rõ ràng. Đặc biệt là sau khi mình tăng lên tới đệ tứ Hồn Hoàn cách đây không lâu, sự chênh lệch sẽ đặc biệt hiển lộ rõ ràng hơn.
Vậy mà hai lần va chạm này lại làm cho nàng cảm thụ được sức mạnh lớn đến kinh người của Đường Vũ Lân, đặc biệt là sau khi tay phải của hắn có thêm Đấu Khải bàn tay của cẳng tay, giúp Kim Long Trảo của hắn có lực phá hoại siêu cường. Vì vậy nàng không thể không phóng thích rất nhiều tăng lượng để chống trả Nát Tan đặc hiệu của Kim Long Trảo, tránh cho cánh tay của mình khỏi bị trọng thương. Cứ kéo dài tình huống thế này, đối kháng chính diện, tu vi tứ hoàn của nàng cũng không chiếm được chút tiện nghi nào của Đường Vũ Lân.
Khí huyết tên này làm sao lại trở nên cường đại như thế? Dù cho là phóng thích Kim Cương Thái Thản, dường như mình cũng có chỗ không bằng. Lẽ nào đây là ưu thế trời sinh của phái mạnh hay sao? Không đúng! Đối thủ là nam giới trước đây mình đối mặt cũng không hề ít!
Đường Vũ Lân lúc này lại có cảm giác sảng khoái tràn trề. Hắn chỉ cảm thấy Khí Huyết Nghịch Vận trong cơ thể càng ngày càng thông thuận. Trong lúc khí huyết vận chuyển, tự thân huyết thống dường như đang cháy lên, tràn ngập sức mạnh. Mỗi một kích đều cực kỳ trầm trọng, đặc biệt là sau khi sử dụng huyết mạch lực thôi động cánh tay phải. Đấu Khải một cách tự nhiên sẽ sản sinh tác dụng, bản thân Tinh Ngân giúp hắn phụ gia thêm sự cứng rắn, đồng thời khiến cho huyết mạch lực được khuếch đại. Hoàng Kim Long Trảo được Đấu Khải tay giáp tăng cường, hào quang cũng trở nên càng ngày càng óng ánh.
Ai nói nhân gia người ta không có phụ trợ hệ? Bạch Hàn Anh này lại bất ngờ là một tên Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Sư. Võ Hồn, Anh Hoa.
Đội năm hai chỉ riêng phần biến hóa này, đã thể hiện ra thực lực phi phàm.
Bão Tuyết chịu ảnh hưởng của Đoạn Hồn Tiêu, rõ ràng chậm lại một thoáng. Mà thân ảnh Diệp Tinh Mạch cũng đã đến trước mặt đội của lớp năm nhất rồi.
"Oanh…!!!" song phương lớp trưởng va chạm, lúc này đã bạo phát.
Thân trên không trung, Đường Vũ Lân một quyền vung ra, va chạm cùng nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy.
Trong tiếng nổ vang kịch liệt, Nguyên Ân Dạ Huy lại bị cú đấm này của Đường Vũ Lân đánh lui. Kim quang trên người Đường Vũ Lân tăng vọt, rón mũi chân mượn lực, lần thứ hai đuổi theo Nguyên Ân Dạ Huy.
Đoạn Hồn Tiêu vào lúc này lại thổi cây tiêu lớn của hắn, khí thế của Đường Vũ Lân vốn đã tăng lên tới cực hạn, nhất thời bị ảnh hưởng một ít.
Nguyên Ân Dạ Huy tuy rằng bị đẩy lui, nhưng cũng cũng không hề bị thương, nàng lập tức đánh một quyền xuyên không, hướng thẳng đến Đường Vũ Lân. Không Khí Pháo.
Đường Vũ Lân mặt bình lặng như hồ nước, bình tĩnh không lay động. Hai tay hắn ở trước người đảo một vòng, Đường Môn tuyệt học, Khống Hạc Cầm Long. Không Khí Pháo mới đến trước mặt hắn, ngay lập tức đã bị một luồng sức mạnh lốc xoáy vô hình kéo cho tán loạn. Cùng lúc đó, hắn cúi đầu xuống, Tử Quang trong mắt bắn ra, Đoạn Hồn Tiêu phía dưới lung lay một thoáng, vốn hắn muốn thổi thêm tiếng thứ hai đã bị chặn lại, không thể hoàn thành quần khống.
Âm Luật Võ Hồn Quần Khống vô cùng mạnh mẽ, một khi tiến vào được nhịp điệu của hắn, sẽ rất khó phản khống. Nhưng Âm Luật Võ Hồn có khiếm khuyết về lực bộc phát, cần có thời gian tích lũy.
Âm luật bên này vừa đứt, một bên khác, Bão Tuyết đã chen chúc tràn ra, bông tuyết bay lượn đầy trời, trực tiếp bao trùm toàn bộ chiến trường.
Diệp Tinh Mạch khoát tay, trường kiếm trong tay điểm ra. Thanh trường kiếm này của hắn, nơi mũi kiếm có một chút kim tinh. Thời điểm đâm ra chiêu kiếm này, Kim Tinh trên trán hắn cũng đồng thời sáng lên.
Một mình thâm nhập, ngươi tài cao gan lớn sao? Cũng không phải, cùng lúc khi hắn đã đến khu vực phụ cận, Hà Tiểu Bành cùng Nhạc Chính Vũ ở mặt sau cũng đã theo vào. Ba người hình thành trận hình đột kích tam giác. lấy Diệp Tinh Mạch làm tiên phong, muốn chính diện đột kích, phá tan trận hình của năm nhất.
Sự biến hóa này của bọn họ hiển nhiên không phải lần đầu tiên diễn luyện, cực kỳ thông thạo, khống chế khoảng cách cũng vô cùng xảo diệu.
Mà lớp năm nhất bên này, che ở chính diện phía trước, cũng chỉ có một mình Diệp Tinh Lan.
Đối mặt với một chiêu kiếm của Diệp Tinh Mạch, Diệp Tinh Lan cũng xuất kiếm, hào quang sáng chói từ trong tay nàng tùy ý bắn ra. Trong nháy mắt khi chiêu kiếm này của nàng đâm ra, dường như toàn bộ đài thi đấu đều sáng lên một cái.
Mũi kiếm song phương đâm vào nhau, một tiếng ong ong vang lên theo. Âm thanh ong ong này, lại giống như một tiếng ngân nga đầy thảm thiết.
Trường kiếm của Diệp Tinh Mạch trực tiếp bật ra, mà trường kiếm của Diệp Tinh Lan đâm ra lúc trước đã bắn ra cả ngàn đạo tinh tuyến bao trùm lấy hắn.
Đây là...
Võ Hồn áp chế?
Diệp Tinh Mạch tâm trạng ngơ ngác, cũng không dám có nửa điểm chần chờ, Tinh Thánh Kiếm trong tay hào quang tỏa sáng, đệ tam hồn kỹ được phóng thích. Bản thân đột nhiên hóa thành một đạo ánh sao phóng lên trời, nhân kiếm hợp nhất.
Diệp Tinh Lan tùy ý điều khiển tinh tuyến từ bên trong bắn ra, phân biệt rơi vào hai bên.
Hà Tiểu Bành vung vẩy Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy của mình, hoảng loạn một lúc, mới dựa vào sự kiên cố của cây búa lớn này miễn cưỡng chặn lại mảnh tinh tuyến truy kích. Một bên khác, Quang Minh Thánh Kiếm trong tay Nhạc Chính Vũ đâm ra, mang theo một mảnh tàn ảnh, liên tiếp 9 kiếm chém ra, tạo thành một mảnh lưới lớn bao phủ phía trước mặt, chặn lại mảnh tinh tuyến kia. Tiến thẳng về phía trước, Quang Minh Thánh Kiếm giơ lên, chém phủ đầu Diệp Tinh Lan.
Trên người Diệp Tinh Lan lúc này, đệ nhất Hồn Hoàn mới lóe sáng, mũi của Tinh Thần Kiếm phóng ra một đoàn ánh sao, nhìn qua khá giống với một chiêu kiếm Diệp Tinh Mạch đâm ra lúc trước, chỉ là ánh sao rõ ràng còn óng ánh hơn rất nhiều.
"Keng!" Bên trong tiếng va chạm giòn tan, ánh sáng trên Quang Minh Thánh Kiếm lóe một cái, Nhạc Chính Vũ lùi về sau hai bước, Diệp Tinh Lan lùi về sau một bước. Thế lực ngang nhau.
Chuyện này...
Dưới đài, lũ học sinh xem mà choáng váng. Ngay cả Vũ Ti Đóa cũng là như thế.
Đường Vũ Lân vừa bắt đầu liền lao ra, một mình thâm nhập, nhìn qua vô cùng không khôn ngoan; thế nhưng vào giờ phút này, thực lực Diệp Tinh Lan thể hiện ra đã làm chấn kinh tất cả mọi người.
Lấy một địch ba. Dù cho cả 3 tên đối thủ đều là tam hoàn, nhưng là học viên năm hai của Sử Lai Khắc học viện, tu vi của bọn họ nhất định đều cách tứ hoàn không xa.
Diệp Tinh Mạch trực tiếp bị một chiêu kiếm của Diệp Tinh Lan bức lui, hơn nữa còn là Võ Hồn áp chế. Hà Tiểu Bành luống cuống tay chân, Nhạc Chính Vũ ra tay toàn lực mới miễn cưỡng ngăn trở được nàng.
Dưới tình huống lấy một địch ba, Diệp Tinh Lan lại không rơi xuống hạ phong, ngăn trở cả tam đại cường giả của đối phương.
Tinh Thần Kiếm tay phải của Diệp Tinh Lan thu hồi lại, tay trái nàng nắm mũi kiếm, chân khẽ lướt tới. Tinh Thần Kiếm uốn lượn, bắn ra, như trước vẫn là đệ nhất hồn kỹ. Một điểm tinh mang bắn nhanh ra như điện, mục tiêu chính là Diệp Tinh Mạch đang từ trên không trung hạ xuống.
Diệp Tinh Mạch lúc này đã không có cách nào thay đổi phương hướng rồi, một đạo ánh sáng thần thánh phóng lên trời, va chạm cùng ánh sao, hóa giải sự lúng túng của Diệp Tinh Mạch. Một bên khác, Hà Tiểu Bành cũng đã đến trước mặt Diệp Tinh Lan. Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy trong tay hung hãn vung ra, đệ nhất Hồn Hoàn trên người sáng lên, đệ nhất hồn kỹ, Đánh Nổ.
Trong không khí vang lên tiếng nổ mạnh liên tiếp, trong phạm vi đường kính 3 mét, tất cả không gian đều kịch liệt rung động mạnh.
Bát Lăng Mai Hoa Lượng Ngân Chuy của hắn không phải là Võ Hồn phổ thông, có một ít thuộc tính Không Gian Hệ nhất định.
Diệp Tinh Lan lại không hề sợ hãi, đệ nhị Hồn Hoàn lóe sáng, Tinh Thần Kiếm thu về, một mảnh kiếm võng đột nhiên tỏa ra.
Tinh tuyến dày đặc đan dệt thành kiếm võng, không chỉ là chống lại Hà Tiểu Bành, đồng thời cũng bao trùm lấy Nhạc Chính Vũ. Chân nàng không lùi lấy một bước.
Lúc này, Bão Tuyết rốt cục tràn ngập toàn trường. Hàn ý lạnh thấu xương theo từng mảng hoa tuyết sắc bén như lưỡi đao rơi xuống, bao trùm lấy toàn bộ đại biểu đội của lớp năm hai.
"Oanh…!!!!" Ở giữa chiến trường, Đường Vũ Lân cùng Nguyên Ân Dạ Huy lại một lần nữa sản sinh va chạm, lần này lại dường như Sao Hỏa đụng vào Trái Đất vậy, thân thể hai người đồng thời văng ra.
Thế lực ngang nhau!
Tam hoàn tu vi, Đường Vũ Lân, dưới tình huống toàn diện kích phát năng lực thân thể thông qua Hoàng Kim Long Thể, lại có thể chiến hòa với Nguyên Ân Dạ Huy lúc này đã phóng thích Kim Cương Thái Thản, thân thể đã biến lớn lên tới tận 5 mét.
Người kinh nhạc nhất không ai bằng chính là Nguyên Ân Dạ Huy. Nàng đã từng chiến đấu qua cùng với Đường Vũ Lân, cũng có lúc từng kề vai sát cánh, là đồng đội của nhau, hiểu nhau rất rõ. Dưới cái nhìn của nàng, Đường Vũ Lân tuy rằng thực lực không tệ, nhưng so với mình, chênh lệch vẫn là rất rõ ràng. Đặc biệt là sau khi mình tăng lên tới đệ tứ Hồn Hoàn cách đây không lâu, sự chênh lệch sẽ đặc biệt hiển lộ rõ ràng hơn.
Vậy mà hai lần va chạm này lại làm cho nàng cảm thụ được sức mạnh lớn đến kinh người của Đường Vũ Lân, đặc biệt là sau khi tay phải của hắn có thêm Đấu Khải bàn tay của cẳng tay, giúp Kim Long Trảo của hắn có lực phá hoại siêu cường. Vì vậy nàng không thể không phóng thích rất nhiều tăng lượng để chống trả Nát Tan đặc hiệu của Kim Long Trảo, tránh cho cánh tay của mình khỏi bị trọng thương. Cứ kéo dài tình huống thế này, đối kháng chính diện, tu vi tứ hoàn của nàng cũng không chiếm được chút tiện nghi nào của Đường Vũ Lân.
Khí huyết tên này làm sao lại trở nên cường đại như thế? Dù cho là phóng thích Kim Cương Thái Thản, dường như mình cũng có chỗ không bằng. Lẽ nào đây là ưu thế trời sinh của phái mạnh hay sao? Không đúng! Đối thủ là nam giới trước đây mình đối mặt cũng không hề ít!
Đường Vũ Lân lúc này lại có cảm giác sảng khoái tràn trề. Hắn chỉ cảm thấy Khí Huyết Nghịch Vận trong cơ thể càng ngày càng thông thuận. Trong lúc khí huyết vận chuyển, tự thân huyết thống dường như đang cháy lên, tràn ngập sức mạnh. Mỗi một kích đều cực kỳ trầm trọng, đặc biệt là sau khi sử dụng huyết mạch lực thôi động cánh tay phải. Đấu Khải một cách tự nhiên sẽ sản sinh tác dụng, bản thân Tinh Ngân giúp hắn phụ gia thêm sự cứng rắn, đồng thời khiến cho huyết mạch lực được khuếch đại. Hoàng Kim Long Trảo được Đấu Khải tay giáp tăng cường, hào quang cũng trở nên càng ngày càng óng ánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.