Đấu La Đại Lục 4 -Chung Cực Đấu La
Chương 173: Dung hợp Hồn Cốt
Đường Gia Tam Thiểu
19/04/2019
Quý Hồng Bân bước tới trước mặt hắn, nói: "Tập trung tư tưởng suy nghĩ, phóng thích Võ Hồn, đem hồn lực rót vào Hồn Cốt, sau đó xảm thụ biến hóa nó mang tới, quá trình dùm hợp có thể sẽ có chút thống khổ, ngươi phải chịu đựng chút."
"Vâng." Lưu Phong dựa theo Quý Hồng Bân nhắc nhở mà bắt đầu thử dung hợp. Sau khi hắn rót hồn lực vào hồn cốt Ngân Nguyệt Lang, lập tức cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng sắc bén bộc phát trong tay, cánh tay phải bị hồn cốt bắt vào trở nên đau như bị chặt đứt.
Trong tiếng rên rỉ của hắn, sự đau nhức kịch liệt dần truyền khắp cả cánh tay phải.
Tại Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi đều nhìn chăm chú vào, hồn cốt tay phải Ngân Nguyệt Lang trong tay Lưu Phong đột nhiên biến thành một đoàn ngân quang sáng lạn, sau đó mãnh liệt mà chui vào trong tay hắn.
Cánh tay phải Lưu Phong lập tức trở nên bành trướng, sưng to lên, từng đạo ngân quang sắc bén vọt lên trên tay hắn, chúng dần cắt vụn ống tay áo, lộ ra cả đầu cánh tay.
Thân thể Lưu Phong bắt đầu không khống chế nổi mà kịch liệt run rẩy, từng giọt mồ hôi lớn chảy xuống theo trán hắn.
Quá đau, quả thực là quá đau! Cảm giác đau đớn kịch liệt này làm hắn thấy đau đến không muốn sống, có thể nói bỏ qua cái cánh tay phải này cũng sẽ không tiếc.
"Tập trung tư tưởng, bảo trì ý thức thanh tỉnh, dung hợp Hồn Cốt vượt cấp phải có tâm kiên nhẫn. Phải khống chế nó, chiến thắng nó."
Thanh âm trầm thấp của Quý Hồng Bân vang vọng bên tai Lưu Phong. Đồng thời, một cổ nhiệt lưu cũng được rót vào đỉnh đầu hắn ngay sau đó, ổn định lại thân thể đang run rẩy của hắn.
Quý Hồng Bân cũng không rót hồn lực vào người Lưu Phong để giúp hắn dung hợp Hồn Cốt, vì làm như vậy sẽ không thể làm cho hồn cốt tớp nhận Lưu Phong một cách triệt để. Mà quá trình dung hợp này phải dựa vào chính hắn, việc Quý Hồng Bân làm chỉ là ổn định tinh thần giúp hắn, nhắc nhở hắn nên làm cái gì, đồng thời bảo hộ an toàn cho hắn.
Sau khi được Quý Hồng Bân chỉ điểm, Lưu Phong mím chặt hai môi, thân thể hắn vẫn khẽ run rẩy vì mất khống chế nhưng đã tốt hơn nhiều.
Có thể thi đậu lớp thiếu niên năng động thì không người nào không phải nhân tài ưu tú. Lưu Phong tính cách vừa mềm dai, Quý Hồng Bân vẫn biết rõ. Trả giá của hắn không thể nói là ít hơn ai, vì để có thể khống chế mình ở tốc độ cao, hầu như mỗi ngày hắn đều tự mình gia luyện.
Trong tổ bọn hắn, dù người không đáng tin nhất như Tiền Lỗi cũng đều đang cố gắng mà tu luyện Tinh Thần Lực, hắn hy vọng mình vó thể giữ được ưu thế tại phương diện Tinh Thần Lực, đề cao tính tin cây của triệu hoán, mỗi người bọn hắn đều đang rất cố gắng.
Ngân quang lượn lờ, cảm giác của Lưu Phong cũng không ngừng biến hóa, ban đầu là cả cánh tay như bị chặt đứt, cái cảm giác đau nhức kịch liệt đó dần biến thành cảm giác dao cùn cắt thịt, sau đó là đau như một đao mổ cả cánh tay. Trên cánh tay phải bị bành trướng kia của hắn dsa đần xuất hiện từng vệt máu, có thể nghĩ lúc này hắn đang phải thừa nhận thống khổ đến cỡ nào.
Sắc mặt Ngân Thiên Phàm không khỏi có chút ngưng trọng, dung hợp được một cái hồn cốt hai nghìn năm quả nhiên không phải dễ dàng như vậy! Dù là hồn cốt nhân tạo cũng vẫn mạnh mẽ như thế. Nhưng một điều rõ ràng là một khi dung hợp thành công, không thể nghi ngờ Lưu Phong sẽ tăng thực lực trên một phạm vi cực lớn.
Lam Hiên Vũ nhìn về phía Ngân Thiên Phàm: "Lão sư, ta có thể giúp hắn không? Võ Hồn của ta ngoài tác dụng phụ trợ đối với hắn còn có thể dẫn đường."
Đối với việc Lam Hiên Vũ vẫn luôn tăng khúc cho Lưu Phong này, đương nhiên mấy vị lão sư đều biết rõ, mỗi khi có Lam Hiên Vũ, sức chiến đấu của Lưu Phong quả thực có thể dùng "Thoát thai hoán cốt" để hình dung.
"Đến đây đi." Quý Hồng Bân gật đầu.
Không biết có phải bởi vì khối hồn cốt Ngân Nguyệt Lang này là đến từ Sử Lai Khắc học viện hay không, tuy người chế tác là Truyền Linh Tháp nhưng phẩm chất lại rất cao, cho nên Lưu Phong dung hợp mới khó khăn như vậy.
Lam Hiên Vũ gật đầu, hắn vung tay phải lên, một cây lan ngân thảo mang theo đường vân màu vàng lập tức quấn lên cánh tay phải của Lưu Phong.
Ngay sau đó, vàng bạc song sắc liền hoà lẫn nhau, khi kim văn lam ngân thảo của Lam Hiên Vũ quấn lên tay Lưu Phong, Lam Hiên Vũ cũng cảm thấy có vẻ khí tức sắc bén kia đang muốn nhổ lam ngân thảo của hắn ra, hắn vội vàng thúc giục khí huyết chi lực. Khí huyết chấn động bộc phát, những đường vân trên kim văn Lam Ngân Thảo lập tức trở nên rõ ràng, một tầng kim sắc nhàn nhạt cũng theo đó mà nhộn nhạo ra.
Ngân quang đã bị kim sắc quang mang áp chế, lập tức thu liễm vài phần. Lưu Phong vội đặt bạch long thương mình vừa mới phóng xuất ra lên hai đầu gối, Bạch Long thương lập tức phát ra một thanh âm vù vù.
Đó có vẻ lad tiếng long ngâm đang thoải mái đến cực điểm, Bạch Long thương lại hóa thành một đạo bạch quang mà phóng tới tay phải của Lưu Phong, gọi tụ với Kim văn Lam Ngân Thảo.
Lúc này, Bạch Long thương đã không còn là hình dáng của một thanh trường thương mà đã biến thành một Tiểu Bạch Long, quay chung quanh cánh tay phải của Lưu Phong, mắt rồng mở ra, toàn thân nó tản ra một tầng sáng rực rỡ, không ngừng lương quanh Kim văn Lam Ngân Thảo.
Thân thể Lưu Phong cũng dần ổn định lại, đôi mày vẫn đang nhíu chặt cũng giãn ra rất nhiều.
Thân thể hắn cũng tản mát ra một tầng bạch sắc nhàn nhạt đi hô ứng với Bạch Long thương, trên cánh tay phải, ngân quang cũng đã trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
Quý Hồng Bân âm thầm kinh ngạc, thứ Lam Hiên Vũ mang cho Lưu Phong không chỉ là tăng phúc, đồng thời còn có thể áp chế hồn cốt Ngân Nguyệt Lang. Lam Hiên Vũ mới chỉ là tu vi song hoàn a, cứ như vậy mà hắn đã có thể dùng Võ Hồn đi áp chế một khối hồn cốt hai nghìn năm, đây tuyệt đối là một việc rất khó lường.
Cuối vùng thì võ hồn của đứa nhỏ này là bién dị như thế nào đây, sau đợt về nhà vừa rồi, hồn hoàn của hắn cũng đã tiến hóa tới cấp độ trăm năm. Dưới tình huống không tiến vào Thăng Linh Đài sẽ không thể tăng lên mới đúng chứ, chẳng lẽ cũng là do võ hồn biến dị mang đến hay sao?
Đã có Lam Hiên Vũ trợ giúp, quá trình dung hợp của Lưu Phong liền trở nên dễ dàng hơn nhiều, nửa giờ sau, cánh tay phải của hắn cũng dần khôi phục bình thường, chỉ là mặt ngoài có thêm từng đường vân hình lang nguyệt mà thôi.
Lưu Phong thở một hơi dài nhẹ nhõm, chậm rãi mở hai mắt ra, y phục trên người hắn sớm được thấm ướt đẫm mồ hôi rồi. Nhưng khi hắn mở ra hai mắt, trong đáy mắt lại có một đạo ngân quang hiện lên, sắc bén mười phần, khí tức toàn thân cũng trở nên sắc bén hơn nhiều.
"Hồn lực đã tăng lên, gần ba mươi cấp." Quý Hồng Bân thoả mãn gật gật đầu.
Dung hợp một khối Hồn Cốt, hơn nữa lại là mộ hồn cốt có hiệu quả mạnh như thế rất nhiên sẽ phải tăng hồn lực một cách rõ ràng. Lúc này, hồn lực của Lưu Phong đã bị đẩy lên tới hai mươi chín cấp, khoảng cách ba mươi cấp đã không xa. Đối với điểm này, Lam Hiên Vũ cũng có chút hâm mộ, việc luôn làm hắn thống khổ nhất chính là tốc độ tăng hồn lực của mình quá chậm.
"Cảm ơn Quý lão sư." Lưu Phong hướng Lam Hiên Vũ nhếch miệng cười một tiếng, lại quay sang phía Quý Hồng Bân nói lời cảm tạ.
"Mau trở về tắm rửa đi, sau đó mau chóng thích ứng với khối hồn cốt này. Ngày mai các ngươi sẽ phải tham gia khảo hạch tuyển chọn rồi, ở trước đó ngươi chỉ có thể cố gắng mà quen thuộc với nó, được như vậy thì thi đấu mới có thể tốt hơn."
"Vâng."
Lưu Phong dung hợp hồn cốt cánh tay phải Ngân Nguyệt Lang, Tiền Lỗi cũng được Mục Trọng Thiên mang tới phân bộ Thiên La thành của Truyền Linh Tháp để tăng niên hạn Hồn Hoàn. Lam Hiên Vũ cũng trở về tiếp tục minh tưởng, Tinh Thần Lực của hắn đã đột phá đến Linh Hải Cảnh, cũng cần làm vững chắc một chút. Trong khoảng thời gian này sẽ là thơi cơ tốt nhất để hắn tăng Tinh Thần Lực.
Về phần hồn lực thì vẫn là hai mươi cấp, còn không biết tới lúc nào mới có thể đạt đến ba mươi cấp. Hai ngày thời gian thoáng cái đã qua. Khi năm tổ của lớp thiếu niên năng động thông qua được hải tuyển lần nữa tụ tập, chuẩn bị tiến vào mô phỏng khoang thuyền, ánh mắt những tổ khác nhìn về phía ba người Lam Hiên Vũ đều đã khác rất nhiều. Thật sự là vì thành tích của bọn hắn trong hải tuyển đã quá đáng sợ. Đúng vậy, chính là đáng sợ, hơn hai vạn điểm a!
Tất cả mọi người đều trải qua quá trình kia, Địa Hỏa Xích Long đáng sợ đến cỡ nào thì mỗi người đều thấy được. Sau đó chính Lữ Thiên Tầm cũng phân tích qua, hơn hai vạn điểm này từ đâu mà đến, hiển nhiên không chỉ dựa vào việc đánh chết Địa Hỏa Tích Dịch. Trừ phi bọn hắn giết Địa Hỏa Xích Long, nếu không thì sao vó thể nhận được số điểm khũng bố đó?
"Vâng." Lưu Phong dựa theo Quý Hồng Bân nhắc nhở mà bắt đầu thử dung hợp. Sau khi hắn rót hồn lực vào hồn cốt Ngân Nguyệt Lang, lập tức cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng sắc bén bộc phát trong tay, cánh tay phải bị hồn cốt bắt vào trở nên đau như bị chặt đứt.
Trong tiếng rên rỉ của hắn, sự đau nhức kịch liệt dần truyền khắp cả cánh tay phải.
Tại Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi đều nhìn chăm chú vào, hồn cốt tay phải Ngân Nguyệt Lang trong tay Lưu Phong đột nhiên biến thành một đoàn ngân quang sáng lạn, sau đó mãnh liệt mà chui vào trong tay hắn.
Cánh tay phải Lưu Phong lập tức trở nên bành trướng, sưng to lên, từng đạo ngân quang sắc bén vọt lên trên tay hắn, chúng dần cắt vụn ống tay áo, lộ ra cả đầu cánh tay.
Thân thể Lưu Phong bắt đầu không khống chế nổi mà kịch liệt run rẩy, từng giọt mồ hôi lớn chảy xuống theo trán hắn.
Quá đau, quả thực là quá đau! Cảm giác đau đớn kịch liệt này làm hắn thấy đau đến không muốn sống, có thể nói bỏ qua cái cánh tay phải này cũng sẽ không tiếc.
"Tập trung tư tưởng, bảo trì ý thức thanh tỉnh, dung hợp Hồn Cốt vượt cấp phải có tâm kiên nhẫn. Phải khống chế nó, chiến thắng nó."
Thanh âm trầm thấp của Quý Hồng Bân vang vọng bên tai Lưu Phong. Đồng thời, một cổ nhiệt lưu cũng được rót vào đỉnh đầu hắn ngay sau đó, ổn định lại thân thể đang run rẩy của hắn.
Quý Hồng Bân cũng không rót hồn lực vào người Lưu Phong để giúp hắn dung hợp Hồn Cốt, vì làm như vậy sẽ không thể làm cho hồn cốt tớp nhận Lưu Phong một cách triệt để. Mà quá trình dung hợp này phải dựa vào chính hắn, việc Quý Hồng Bân làm chỉ là ổn định tinh thần giúp hắn, nhắc nhở hắn nên làm cái gì, đồng thời bảo hộ an toàn cho hắn.
Sau khi được Quý Hồng Bân chỉ điểm, Lưu Phong mím chặt hai môi, thân thể hắn vẫn khẽ run rẩy vì mất khống chế nhưng đã tốt hơn nhiều.
Có thể thi đậu lớp thiếu niên năng động thì không người nào không phải nhân tài ưu tú. Lưu Phong tính cách vừa mềm dai, Quý Hồng Bân vẫn biết rõ. Trả giá của hắn không thể nói là ít hơn ai, vì để có thể khống chế mình ở tốc độ cao, hầu như mỗi ngày hắn đều tự mình gia luyện.
Trong tổ bọn hắn, dù người không đáng tin nhất như Tiền Lỗi cũng đều đang cố gắng mà tu luyện Tinh Thần Lực, hắn hy vọng mình vó thể giữ được ưu thế tại phương diện Tinh Thần Lực, đề cao tính tin cây của triệu hoán, mỗi người bọn hắn đều đang rất cố gắng.
Ngân quang lượn lờ, cảm giác của Lưu Phong cũng không ngừng biến hóa, ban đầu là cả cánh tay như bị chặt đứt, cái cảm giác đau nhức kịch liệt đó dần biến thành cảm giác dao cùn cắt thịt, sau đó là đau như một đao mổ cả cánh tay. Trên cánh tay phải bị bành trướng kia của hắn dsa đần xuất hiện từng vệt máu, có thể nghĩ lúc này hắn đang phải thừa nhận thống khổ đến cỡ nào.
Sắc mặt Ngân Thiên Phàm không khỏi có chút ngưng trọng, dung hợp được một cái hồn cốt hai nghìn năm quả nhiên không phải dễ dàng như vậy! Dù là hồn cốt nhân tạo cũng vẫn mạnh mẽ như thế. Nhưng một điều rõ ràng là một khi dung hợp thành công, không thể nghi ngờ Lưu Phong sẽ tăng thực lực trên một phạm vi cực lớn.
Lam Hiên Vũ nhìn về phía Ngân Thiên Phàm: "Lão sư, ta có thể giúp hắn không? Võ Hồn của ta ngoài tác dụng phụ trợ đối với hắn còn có thể dẫn đường."
Đối với việc Lam Hiên Vũ vẫn luôn tăng khúc cho Lưu Phong này, đương nhiên mấy vị lão sư đều biết rõ, mỗi khi có Lam Hiên Vũ, sức chiến đấu của Lưu Phong quả thực có thể dùng "Thoát thai hoán cốt" để hình dung.
"Đến đây đi." Quý Hồng Bân gật đầu.
Không biết có phải bởi vì khối hồn cốt Ngân Nguyệt Lang này là đến từ Sử Lai Khắc học viện hay không, tuy người chế tác là Truyền Linh Tháp nhưng phẩm chất lại rất cao, cho nên Lưu Phong dung hợp mới khó khăn như vậy.
Lam Hiên Vũ gật đầu, hắn vung tay phải lên, một cây lan ngân thảo mang theo đường vân màu vàng lập tức quấn lên cánh tay phải của Lưu Phong.
Ngay sau đó, vàng bạc song sắc liền hoà lẫn nhau, khi kim văn lam ngân thảo của Lam Hiên Vũ quấn lên tay Lưu Phong, Lam Hiên Vũ cũng cảm thấy có vẻ khí tức sắc bén kia đang muốn nhổ lam ngân thảo của hắn ra, hắn vội vàng thúc giục khí huyết chi lực. Khí huyết chấn động bộc phát, những đường vân trên kim văn Lam Ngân Thảo lập tức trở nên rõ ràng, một tầng kim sắc nhàn nhạt cũng theo đó mà nhộn nhạo ra.
Ngân quang đã bị kim sắc quang mang áp chế, lập tức thu liễm vài phần. Lưu Phong vội đặt bạch long thương mình vừa mới phóng xuất ra lên hai đầu gối, Bạch Long thương lập tức phát ra một thanh âm vù vù.
Đó có vẻ lad tiếng long ngâm đang thoải mái đến cực điểm, Bạch Long thương lại hóa thành một đạo bạch quang mà phóng tới tay phải của Lưu Phong, gọi tụ với Kim văn Lam Ngân Thảo.
Lúc này, Bạch Long thương đã không còn là hình dáng của một thanh trường thương mà đã biến thành một Tiểu Bạch Long, quay chung quanh cánh tay phải của Lưu Phong, mắt rồng mở ra, toàn thân nó tản ra một tầng sáng rực rỡ, không ngừng lương quanh Kim văn Lam Ngân Thảo.
Thân thể Lưu Phong cũng dần ổn định lại, đôi mày vẫn đang nhíu chặt cũng giãn ra rất nhiều.
Thân thể hắn cũng tản mát ra một tầng bạch sắc nhàn nhạt đi hô ứng với Bạch Long thương, trên cánh tay phải, ngân quang cũng đã trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
Quý Hồng Bân âm thầm kinh ngạc, thứ Lam Hiên Vũ mang cho Lưu Phong không chỉ là tăng phúc, đồng thời còn có thể áp chế hồn cốt Ngân Nguyệt Lang. Lam Hiên Vũ mới chỉ là tu vi song hoàn a, cứ như vậy mà hắn đã có thể dùng Võ Hồn đi áp chế một khối hồn cốt hai nghìn năm, đây tuyệt đối là một việc rất khó lường.
Cuối vùng thì võ hồn của đứa nhỏ này là bién dị như thế nào đây, sau đợt về nhà vừa rồi, hồn hoàn của hắn cũng đã tiến hóa tới cấp độ trăm năm. Dưới tình huống không tiến vào Thăng Linh Đài sẽ không thể tăng lên mới đúng chứ, chẳng lẽ cũng là do võ hồn biến dị mang đến hay sao?
Đã có Lam Hiên Vũ trợ giúp, quá trình dung hợp của Lưu Phong liền trở nên dễ dàng hơn nhiều, nửa giờ sau, cánh tay phải của hắn cũng dần khôi phục bình thường, chỉ là mặt ngoài có thêm từng đường vân hình lang nguyệt mà thôi.
Lưu Phong thở một hơi dài nhẹ nhõm, chậm rãi mở hai mắt ra, y phục trên người hắn sớm được thấm ướt đẫm mồ hôi rồi. Nhưng khi hắn mở ra hai mắt, trong đáy mắt lại có một đạo ngân quang hiện lên, sắc bén mười phần, khí tức toàn thân cũng trở nên sắc bén hơn nhiều.
"Hồn lực đã tăng lên, gần ba mươi cấp." Quý Hồng Bân thoả mãn gật gật đầu.
Dung hợp một khối Hồn Cốt, hơn nữa lại là mộ hồn cốt có hiệu quả mạnh như thế rất nhiên sẽ phải tăng hồn lực một cách rõ ràng. Lúc này, hồn lực của Lưu Phong đã bị đẩy lên tới hai mươi chín cấp, khoảng cách ba mươi cấp đã không xa. Đối với điểm này, Lam Hiên Vũ cũng có chút hâm mộ, việc luôn làm hắn thống khổ nhất chính là tốc độ tăng hồn lực của mình quá chậm.
"Cảm ơn Quý lão sư." Lưu Phong hướng Lam Hiên Vũ nhếch miệng cười một tiếng, lại quay sang phía Quý Hồng Bân nói lời cảm tạ.
"Mau trở về tắm rửa đi, sau đó mau chóng thích ứng với khối hồn cốt này. Ngày mai các ngươi sẽ phải tham gia khảo hạch tuyển chọn rồi, ở trước đó ngươi chỉ có thể cố gắng mà quen thuộc với nó, được như vậy thì thi đấu mới có thể tốt hơn."
"Vâng."
Lưu Phong dung hợp hồn cốt cánh tay phải Ngân Nguyệt Lang, Tiền Lỗi cũng được Mục Trọng Thiên mang tới phân bộ Thiên La thành của Truyền Linh Tháp để tăng niên hạn Hồn Hoàn. Lam Hiên Vũ cũng trở về tiếp tục minh tưởng, Tinh Thần Lực của hắn đã đột phá đến Linh Hải Cảnh, cũng cần làm vững chắc một chút. Trong khoảng thời gian này sẽ là thơi cơ tốt nhất để hắn tăng Tinh Thần Lực.
Về phần hồn lực thì vẫn là hai mươi cấp, còn không biết tới lúc nào mới có thể đạt đến ba mươi cấp. Hai ngày thời gian thoáng cái đã qua. Khi năm tổ của lớp thiếu niên năng động thông qua được hải tuyển lần nữa tụ tập, chuẩn bị tiến vào mô phỏng khoang thuyền, ánh mắt những tổ khác nhìn về phía ba người Lam Hiên Vũ đều đã khác rất nhiều. Thật sự là vì thành tích của bọn hắn trong hải tuyển đã quá đáng sợ. Đúng vậy, chính là đáng sợ, hơn hai vạn điểm a!
Tất cả mọi người đều trải qua quá trình kia, Địa Hỏa Xích Long đáng sợ đến cỡ nào thì mỗi người đều thấy được. Sau đó chính Lữ Thiên Tầm cũng phân tích qua, hơn hai vạn điểm này từ đâu mà đến, hiển nhiên không chỉ dựa vào việc đánh chết Địa Hỏa Tích Dịch. Trừ phi bọn hắn giết Địa Hỏa Xích Long, nếu không thì sao vó thể nhận được số điểm khũng bố đó?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.