Đấu La Đại Lục 4 -Chung Cực Đấu La
Chương 145: Quay về Thiên La tinh
Đường Gia Tam Thiểu
19/04/2019
Lam Hiên Vũ vô thức mà muốn hỏi Na Na, lực lượng của người có thể phá hủy chiến hạm hay không? Nhưng mà lời chưa kịp ra tới miệng hắn đã đột nhiên nhớ tới ước định của mình và Đường Nhạc, cuối cùng vẫn là không có nói ra. Không thể làm bại lộ chuyện của Đường Nhạc, đó là việc hắn đã đáp ứng người ta a.
Na Na cho là hắn đang giật mình, mỉm cười nói: "Nếu huyết mạch của ngươi thật sự có thể biến hóa theo tình huống hiện tại thì tương lai ngươi cũng vẫn có thể. Mà việc bây giờ ngươi phải làm chính là khống chế thuần thục những nguyên tố ngươi đang có, chính thức đi cảm ngộ chan lý của chúng. Những việc này đều phải do chính ngươi tự làm, ta cũng không dạy được ngươi, bởi vì cảm ngộ của mỗi chúng ta cũng không hoàn toàn giống nhau. Nếu tất cả mọi thứ ngươi đều luyện tập theo phương pháp ta dạy bảo, như vậy thì vĩnh viễn ngươi cũng chỉ sẽ theo sau cước bộ của ta mà không thể vượt qua ta."
Lam Hiên Vũ nghe câu hiểu câu không mà gật gật đầu, hồn hoàn thứ hai này của hắn là khống chế hỏa nguyên tố khống chế, hiện tại xem ra có lẽ không phải là chuyện gì xấu đây.
"Na Na lão sư, vậy bây giờ người có thể tự do khống chế thất chủng nguyên tố, hơn nữa còn khiến chúng làm bất cứ thứ gì sao?" Lam Hiên Vũ hỏi.
"Hẳn là là cũng được a." Na Na thu hồi lại bảy nguyên tố cầu"Cảm ngộ nguyên tố phải do chính ngươi đi cảm thụ. Thừa dịp hai ngày này ngươi còn ở đây, ta dạy ngươi một ít kỹ xảo về Nguyên Tố Sứ, chúng sẽ có trợ giúp đối với ngươi. Còn có bộ pháp lần trước, trong đó vẫn còn có điểm cần tiến thêm, ta cũng tiện day cho ngươi luôn."
Sau nghi nghe nàng muốn dạy mình thêm, tuy Lam Hiên Vũ vẫn có cao hứng, nhưng trong nội tâm hắn cũng đang tràn đầy không muốn, căn bản hắn cũng không có cách nào ở đây lâu, rất nhanh sẽ phải trở về a.
"Na Na lão sư, lúc nào người mới có thể tới Thiên La tinh tiếp tục dạy ta a? Ta thật là nhớ lúc trước ở cùng một chỗ." Hắn vừa nói vừa dùng ánh mắt sáng ngời mà lắc lắc tay Na Na.
Na Na than nhẹ một tiếng: "Tạm thời ta vẫn không thể rời khỏi đây. Ta đáp ứng chuyện của người khác thì nhất định phải làm được. Có điều, ngươi cùng bạn của ngươi có thể triệu hoán Thiên Thu, lúc cần thiết, có thể thông qua triệu hoán nàng để liên hệ với ta, có vấn đề gì ta sẽ giúp đỡ ngươi giải đáp."
"A. Đúng rồi, Na Na lão sư, Đống Thiên Thu muốn khảo thí Sử Lai Khắc Học Viện có phải rất khó không?"Lam Hiên Vũ hỏi.
Na Na lắc đầu: "Ta cũng không biết, ta không biết về nơi đó lắm, nhưng ta cảm thấy hẳn là nàng có thể thi đậu. Nàng học rất cố gắng, hơn nữa lại vô cùng có thiên phú, nàng cũng đã dần cảm ngộ được chân lý của băng nguyên tố. Nếu thật đúng là động thủ thì dù ngươi sử dụng võ hồn dung hợp kỹ cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng. Cho nên ngươi càng phải cố gắng thêm nữa mới được."
Lam Hiên Vũ có chút không phục mà nói: "Đó là vì hồn lực của chúng ta cách xa nhau, nếu đẳng cấp hồn lược bằng nhau nhất định ta sẽ có thể thắng đấy."
Na Na mỉm cười: "Hồn lực cũng không phải tuyệt đối, mỗi người đều có thiên phú của riêng mình. Thiên phú của ngươi rất tốt, nàng cũng không kém. Thực ra khi nàng giao thủ với ngươi nàng đã giữ lại không ít thực lực, chính là sợ thật sự đả thương tới ngươi."
Lam Hiên Vũ thè lưỡi: "Na Na lão sư, chúng ta học thôi."
Na Na bật cười: "Được rồi."
Vài ngày sau đó Lam Hiên Vũ vẫn không có nhìn thấy Đống Thiên Thu, có vẻ như nàng đã giận thật. Mà thực sự là Lam Hiên Vũ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bởi vì mỗi ngày hắn đều theo sát Na Na mà học tập như đói khát vậy.
Chính như Lam Hiên Vũ đã cho rằng như vậy, những thứ Na Na dạy bảo đối với hắn đúng là hữu hiệu nhất. Tuy Quý Hồng Bân tuyệt đối là một vị lão sư tốt, nhưng về phần lý giải nguyên tố thì còn lâu hắn mới có thể so với Na Na, hơn nữa, có vẻ những chỉ điểm của Na Na rất phù hợp với Lam Hiên Vũ. Mới chỉ học tập vài ngày cũng đã cho hắn những ích lợi không nhỏ.
Thời gian đẹp luôn trôi qua rất nhanh, thời gian phải quay về cũng đã đến. Thật sự là hiện tại Lam Hiên Vũ rất muốn ngày nghỉ của mình có thể dài như những học viên khác, có thể cho hắn thêm thời gian được ở một chỗ với Na Na. Lúc sắp chia tay, Na Na tự mình tiễn gia đình hắn tới trung tâm du hành vũ trụ.
Lam Hiên Vũ ôm Na Na, vành mắt hồng hồng: "Na Na lão sư, bao giờ chúng ta mới có thể gặp lại a?"
Na Na mỉm cười: "Ta là không thể rời khỏi đây một cách dễ dàng a. Đợi ngươi có thời gian thì tới xem ta nha! Hoặc là đợi về sau, khi ngươi đã đủ cường đại rồi..." (...lúc đó không ai đánh được ngươi thì ta cũng chả phải ngán bố con thằng nào nữa
Na Na cho là hắn đang giật mình, mỉm cười nói: "Nếu huyết mạch của ngươi thật sự có thể biến hóa theo tình huống hiện tại thì tương lai ngươi cũng vẫn có thể. Mà việc bây giờ ngươi phải làm chính là khống chế thuần thục những nguyên tố ngươi đang có, chính thức đi cảm ngộ chan lý của chúng. Những việc này đều phải do chính ngươi tự làm, ta cũng không dạy được ngươi, bởi vì cảm ngộ của mỗi chúng ta cũng không hoàn toàn giống nhau. Nếu tất cả mọi thứ ngươi đều luyện tập theo phương pháp ta dạy bảo, như vậy thì vĩnh viễn ngươi cũng chỉ sẽ theo sau cước bộ của ta mà không thể vượt qua ta."
Lam Hiên Vũ nghe câu hiểu câu không mà gật gật đầu, hồn hoàn thứ hai này của hắn là khống chế hỏa nguyên tố khống chế, hiện tại xem ra có lẽ không phải là chuyện gì xấu đây.
"Na Na lão sư, vậy bây giờ người có thể tự do khống chế thất chủng nguyên tố, hơn nữa còn khiến chúng làm bất cứ thứ gì sao?" Lam Hiên Vũ hỏi.
"Hẳn là là cũng được a." Na Na thu hồi lại bảy nguyên tố cầu"Cảm ngộ nguyên tố phải do chính ngươi đi cảm thụ. Thừa dịp hai ngày này ngươi còn ở đây, ta dạy ngươi một ít kỹ xảo về Nguyên Tố Sứ, chúng sẽ có trợ giúp đối với ngươi. Còn có bộ pháp lần trước, trong đó vẫn còn có điểm cần tiến thêm, ta cũng tiện day cho ngươi luôn."
Sau nghi nghe nàng muốn dạy mình thêm, tuy Lam Hiên Vũ vẫn có cao hứng, nhưng trong nội tâm hắn cũng đang tràn đầy không muốn, căn bản hắn cũng không có cách nào ở đây lâu, rất nhanh sẽ phải trở về a.
"Na Na lão sư, lúc nào người mới có thể tới Thiên La tinh tiếp tục dạy ta a? Ta thật là nhớ lúc trước ở cùng một chỗ." Hắn vừa nói vừa dùng ánh mắt sáng ngời mà lắc lắc tay Na Na.
Na Na than nhẹ một tiếng: "Tạm thời ta vẫn không thể rời khỏi đây. Ta đáp ứng chuyện của người khác thì nhất định phải làm được. Có điều, ngươi cùng bạn của ngươi có thể triệu hoán Thiên Thu, lúc cần thiết, có thể thông qua triệu hoán nàng để liên hệ với ta, có vấn đề gì ta sẽ giúp đỡ ngươi giải đáp."
"A. Đúng rồi, Na Na lão sư, Đống Thiên Thu muốn khảo thí Sử Lai Khắc Học Viện có phải rất khó không?"Lam Hiên Vũ hỏi.
Na Na lắc đầu: "Ta cũng không biết, ta không biết về nơi đó lắm, nhưng ta cảm thấy hẳn là nàng có thể thi đậu. Nàng học rất cố gắng, hơn nữa lại vô cùng có thiên phú, nàng cũng đã dần cảm ngộ được chân lý của băng nguyên tố. Nếu thật đúng là động thủ thì dù ngươi sử dụng võ hồn dung hợp kỹ cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng. Cho nên ngươi càng phải cố gắng thêm nữa mới được."
Lam Hiên Vũ có chút không phục mà nói: "Đó là vì hồn lực của chúng ta cách xa nhau, nếu đẳng cấp hồn lược bằng nhau nhất định ta sẽ có thể thắng đấy."
Na Na mỉm cười: "Hồn lực cũng không phải tuyệt đối, mỗi người đều có thiên phú của riêng mình. Thiên phú của ngươi rất tốt, nàng cũng không kém. Thực ra khi nàng giao thủ với ngươi nàng đã giữ lại không ít thực lực, chính là sợ thật sự đả thương tới ngươi."
Lam Hiên Vũ thè lưỡi: "Na Na lão sư, chúng ta học thôi."
Na Na bật cười: "Được rồi."
Vài ngày sau đó Lam Hiên Vũ vẫn không có nhìn thấy Đống Thiên Thu, có vẻ như nàng đã giận thật. Mà thực sự là Lam Hiên Vũ cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, bởi vì mỗi ngày hắn đều theo sát Na Na mà học tập như đói khát vậy.
Chính như Lam Hiên Vũ đã cho rằng như vậy, những thứ Na Na dạy bảo đối với hắn đúng là hữu hiệu nhất. Tuy Quý Hồng Bân tuyệt đối là một vị lão sư tốt, nhưng về phần lý giải nguyên tố thì còn lâu hắn mới có thể so với Na Na, hơn nữa, có vẻ những chỉ điểm của Na Na rất phù hợp với Lam Hiên Vũ. Mới chỉ học tập vài ngày cũng đã cho hắn những ích lợi không nhỏ.
Thời gian đẹp luôn trôi qua rất nhanh, thời gian phải quay về cũng đã đến. Thật sự là hiện tại Lam Hiên Vũ rất muốn ngày nghỉ của mình có thể dài như những học viên khác, có thể cho hắn thêm thời gian được ở một chỗ với Na Na. Lúc sắp chia tay, Na Na tự mình tiễn gia đình hắn tới trung tâm du hành vũ trụ.
Lam Hiên Vũ ôm Na Na, vành mắt hồng hồng: "Na Na lão sư, bao giờ chúng ta mới có thể gặp lại a?"
Na Na mỉm cười: "Ta là không thể rời khỏi đây một cách dễ dàng a. Đợi ngươi có thời gian thì tới xem ta nha! Hoặc là đợi về sau, khi ngươi đã đủ cường đại rồi..." (...lúc đó không ai đánh được ngươi thì ta cũng chả phải ngán bố con thằng nào nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.