Đấu La Đại Lục 4 -Chung Cực Đấu La
Chương 293: Tuyển chọn
Đường Gia Tam Thiểu
17/10/2019
Dịch: Đức Thành
Sau khi Quý Hồng Bân mở hộp và thấy thứ bên trong là một viên huy chương tím, hắn không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ mãnh liệt. Cho dù đến cấp bậc này, nhưng những thứ mà huy chương tím có thể đổi cũng là cực kỳ có ý nghĩa đối với hắn. Đáng tiếc, thời điểm học ở ngoại viện ban đầu, những cơ hội cho hắn thu hoạch huy chương lại quá ít.
"Đúng rồi, Hiên Vũ, không nên nói suy đoán của ngươi với bất kỳ ai, nhất là nhóm đồng bạn của ngươi." Quý Hồng Bân đột nhiên nhắc nhở.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: "Ta sẽ không nói cho ai. Ta thấy, rất có thể chiếc phi thuyền vũ trụ kia là một đài khoang thuyền mô phỏng cỡ lớn, nhưng chúng ta vẫn có một trăm phầm trăm cảm giác trong thế giới giả lập đó, cho nên mới cảm thấy đó là thế giới thực. Học viện vì sát hạch chúng ta cũng thật là dụng tâm lương khổ, đã sắp đặt chuyện này đến mức cực kỳ giống thật."
Quý Hồng Bân khẽ cau mày, chần chờ một chút rồi trầm giọng nói: "Bởi vì đó chính là thật."
"A?" Lần này, đến phiên Lam Hiên Vũ kinh ngạc.
Quý Hồng Bân trầm giọng nói: "Vì sự tiến bước của nhân loại, học viện Sử Lai Khắc chúng ta đã phải nỗ lực trả giá lớn tới mức ngươi không cách nào tưởng tượng nổi. Vì cái gì mà mỗi năm Sử Lai Khắc chỉ tuyển nhận ngần ấy học viên? Thực ra, một phần rất lớn là vì số lượng lão sư của học viện không đủ. Rất nhiều lão sư cùng học trưởng đều đang chiến đấu ở tiền tuyến, vì sự khuyếch trương của liên bang mà nỗ lực. Mà cái này cũng liên quan đến những cơ mật trọng đại của liên bang, trên thực tế, từ lúc liên bang tại bắt đầu di dân thì cũng không phải không gặp áp lực, cũng không hề hòa bình như dân chúng đang thấy."
Lam Hiên Vũ trợn mắt hốc mồm: "Ngài nói là..."
Quý Hồng Bân nói: "Hiện tại ngươi không nên hỏi nhiều, những thứ này cũng không phải thứ ngươi nên biết lúc này. Ngươi còn nhỏ, điều hiện tại phải làm chính là nỗ lực tu luyện cho bản thân, để cho mình trở nên mạnh mẽ, về sau tự ngươi sẽ rõ những lời ta nói là có ý gì. Học viện Sử Lai Khắc cũng không muốn chỉ tuyển nhận ít người như vậy, nhưng hầu hết tài nguyên cho việc dạy học đều không có trong học viện, mà đều hợp tác với liên bang ở những nơi khác. Mà mọi thứ cũng là để nhân dân liên bang có thể sinh sống hòa bình. Trên thực tế thì chính ngươi và ta, thậm chí là tất cả nhân dân trên các hành tinh của liên bang, có thể sinh hoạt an nhàn bình an như vậy đều do vô số người nỗ lực hi sinh mới có."
Lam Hiên Vũ nghe mà có chút ngẩn ra, lúc này cảm xúc của Quý Hồng Bân hơi có chút xúc động, hình như trong lòng hắn đang đè nén một bí mật gì không nói ra. Lam Hiên Vũ đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Ngân lão sư từng nói, hắn bị học viện khai trừ vì đã chỉ huy không thỏa đáng trong một đợt chiến tranh, vậy đó là chiến tranh như thế nào? Liên bang vẫn một mực là hòa bình, chỉ là nương theo hạm đội vũ trụ mà khai phá những tinh cầu khác, là chiến tranh như thế nào lại làm Ngân lão sư xuất hiện vấn đề như vậy chứ?
"Được rồi, ngươi không cần hỏi, ta cũng sẽ không nói thêm nữa. Khi thực lực của ngươi đạt tới một trình độ nhất định thì tự ngươi sẽ biết những việc này. Bây giờ ngươi chỉ cần hiểu rõ một điều, mặc dù học viện tuyển nhận rất ít học viên, nhưng mỗi người ở đây thì tuyệt đối đều là tinh anh, cũng đều được hưởng những sự bồi dưỡng tốt nhất từ học viện, các ngươi cũng phải trả giá sao cho xứng đáng mới được. Nỗ lực lên, lão sư hi vọng, tới một ngày ngươi có thể đứng ở một độ cao chính lão sư cũng không thể với tới, hoàn thành những mộng tưởng lão sư chưa từng làm được.
"Ngày mai lão sư phải trở về rồi, nhưng có lẽ không lâu sau đó ta sẽ còn trở lại. Bởi vì lần này ba người các ngươi đều thi đậu Sử Lai Khắc, đây tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn đối với học viện Thiên La, học viện có tư cách điều động ba lão sư đến bên này nhận đào tạo sâu. Ta cũng là một trong số đó, có khả năng Ngân lão sư của ngươi cũng sẽ tới, đến lúc đó chúng ta gặp lại. Ngươi rất thông minh, biết mình phải làm cái gì, cũng không cần lão sư phải nói quá nhiều, tu luyện cho thật tốt, có chuyện gì cứ nhắn hồn đạo thông tin cho ta. Ngươi cũng có thể liên lạc với cha mẹ như vậy."
Sáng sớm hôm sau, khi Lam Hiên Vũ tỉnh lại từ trong trạng thái minh tưởng thì đã không còn thấy Quý Hồng Bân, có lẽ vì hắn không muốn đối mặt cảnh tượng chia tay thương cảm này. Trong phòng đột nhiên thiếu đi một người, Lam Hiên Vũ cũng có chút không thích ứng. Không chỉ là vì gian phòng rỗng, quan trọng hơn là vì bên người đã thiếu đi vị lão sư luôn một mực chỉ bảo hắn. Dù sao Lam Hiên Vũ cũng vẫn chỉ là đứa nhỏ mười một tuổi.
Lam Hiên Vũ hội hợp với Lưu Phong và Tiền Lỗi tại nhà hàng, ba người cùng đi ăn điểm tâm. Trong khoảng thời gian ăn điểm tâm này, hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề, giả thiết phi thuyền vũ trụ lúc trước chỉ là một đài khoang thuyền mô phỏng, vậy tại sao ở đó mình lại có cảm giác đói bụng? Lam Hiên Vũ mang theo sự nghi ngờ này, đi tập hợp với những thí sinh khác tại quảng trường Hải Thần. Không thể nghi ngờ, cuối cùng thì thời điểm tuyên bố danh sách trúng tuyển cũng đã đến...
Quảng trường Hải Thần.
Một hàng người đứng trước những pho tượng lớn. Vị Tiếu Khải lão sư vẫn một mực phụ trách sát hạch từ đầu đến cuối, vậy mà lúc này cũng chỉ có thể đứng ở ngay sát bọn hắn. Đứng ở chính giữa là viện trưởng ngoại viện Anh Lạc Hồng. Vị mỹ nữ viện trưởng này mang nét mặt mỉm cười, hai tay chắp sau lưng, một bộ trang phục đen tuyền ôm sát lấy dáng người thon dài của nàng, khiến nàng càng thêm vài phần xinh đẹp.
Lam Hiên Vũ tất nhiên sẽ không biết vị viện trưởng này, nhưng hắn vừa liếc mắt liền thấy được gã lôi thôi đang đứng bên người viện trưởng. Đó còn không phải vị "Chiến cơ phụ trợ" sát hạch mình tại trung tâm không gian của Sử Lai Khắc đó sao? Vừa nhìn thấy hắn, vẻ mặt Lam Hiên Vũ liền không tự giác được mà trở nên có chút cổ quái. Lúc này, ánh mắt của vị "chiến cơ phụ trợ" kia cũng đang rơi vào trên người Lam Hiên Vũ. Hắn mặt không biểu tình, hai mắt nhìn Lam Hiên Vũ từ trên xuống dưới, không khỏi khiến Lam Hiên Vũ có chút chột dạ.
Tiếu Khải tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Tiếp theo là phần tuyên bố thí sinh trúng tuyển Sử Lai Khắc năm nay, những người được gọi tên thì bước ra. Sau khi tuyên bố hoàn tất, những người không trúng tuyển có thể trở về khách sạn thu hành lý, chuẩn bị rời đi. Những huy chương Sử Lai Khắc các ngươi thu được lúc trước, sẽ có thể quy đổi tài nguyên tại trung tâm trao đổi, sẽ có nhân viên công tác hướng dẫn các ngươi.”
"Hiện tại tuyên bố danh sách trúng tuyển. Nguyên Ân Huy Huy... Lam Mộng Cầm... Lam Hiên Vũ... Băng Thiên Lương... Tiền Lỗi... Lưu Phong...
Nghe được từng cái tên, trong lòng mỗi người đều không khỏi níu chặt.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc phát hiện, vừa rồi có mấy cái tên hắn nhận ra. Chính là ba người Lý Hãn, Lý Bân và Gia Vũ bị hắn đánh bại tại sàn thi đấu. Vậy mà ba người này cũng trúng tuyển. Lam Hiên Vũ không cần đoán cũng có thể hiểu rõ, nhất định việc này có liên quan tới đợt thí nghiệm trước đó với mình. Được mình phụ trợ, võ hồn tổ hợp kỹ của bọn hắn trực tiếp tấn thăng thành võ hồn dung hợp kỹ, tam vị nhất thể võ hồn dung hợp kỹ! Tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy, có lẽ bọn hắn trúng tuyển cũng là bởi cái này.
Quả nhiên, rốt cuộc ba người này cũng bước ra. Ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Lam Hiên Vũ rõ ràng mang theo vẻ cảm kích, hơn nữa còn mang theo vài phần kính nể trước kia không có. Lần đó Lam Hiên Vũ phụ trợ làm sao không làm cho bọn hắn giật nảy mình đây? Bọn hắn cũng hiểu rõ, trong đám thí sinh này thì bọn hắn tuyệt đối không thể coi là ưu tú, nhất là Lý Bân cùng Gia Vũ, hai tên này đều là tam hoàn hồn tôn. Mà nếu võ hồn của Gia Vũ phải rời Lý Hãn thì còn có chút yếu. Bọn hắn có thể thu hoạch được thành tích như vậy, chắc chắn có quan hệ mật thiết cùng Lam Hiên Vũ.
"Danh sách chính là như vậy, những người không thi đậu cũng không cần phải nhụt chí, quay về các ngươi nên học tập tại học viện của mình cho thật tốt. Hi vọng lần hành trình này của Sử Lai Khắc có thể cho các ngươi một chút trợ giúp."
Tiếu Khải vừa mới nói dứt lời, trong đoàn thí sinh lập tức liền có tiếng khóc vang lên. Đối với những đứa nhỏ mới chừng mười hai tuổi, thật vất vả mới có thể đi đến một bước này nhưng cuối cùng lại không thể thi đậu, đây đúng là một sự đả kích tương đối lớn. Nhưng đã là cạnh tranh thì chắc chắn sẽ phải có người bị loại. Xe buýt tới đón những thí sinh này rời đi, bọn hắn sắp phải rời khỏi học viện Sử Lai Khắc.
Có tất cả sáu người được đặc cách nhập học, cuối cùng, được tổng cộng là ba mươi sáu học viên trúng tuyển.
Sau khi Quý Hồng Bân mở hộp và thấy thứ bên trong là một viên huy chương tím, hắn không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ mãnh liệt. Cho dù đến cấp bậc này, nhưng những thứ mà huy chương tím có thể đổi cũng là cực kỳ có ý nghĩa đối với hắn. Đáng tiếc, thời điểm học ở ngoại viện ban đầu, những cơ hội cho hắn thu hoạch huy chương lại quá ít.
"Đúng rồi, Hiên Vũ, không nên nói suy đoán của ngươi với bất kỳ ai, nhất là nhóm đồng bạn của ngươi." Quý Hồng Bân đột nhiên nhắc nhở.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu: "Ta sẽ không nói cho ai. Ta thấy, rất có thể chiếc phi thuyền vũ trụ kia là một đài khoang thuyền mô phỏng cỡ lớn, nhưng chúng ta vẫn có một trăm phầm trăm cảm giác trong thế giới giả lập đó, cho nên mới cảm thấy đó là thế giới thực. Học viện vì sát hạch chúng ta cũng thật là dụng tâm lương khổ, đã sắp đặt chuyện này đến mức cực kỳ giống thật."
Quý Hồng Bân khẽ cau mày, chần chờ một chút rồi trầm giọng nói: "Bởi vì đó chính là thật."
"A?" Lần này, đến phiên Lam Hiên Vũ kinh ngạc.
Quý Hồng Bân trầm giọng nói: "Vì sự tiến bước của nhân loại, học viện Sử Lai Khắc chúng ta đã phải nỗ lực trả giá lớn tới mức ngươi không cách nào tưởng tượng nổi. Vì cái gì mà mỗi năm Sử Lai Khắc chỉ tuyển nhận ngần ấy học viên? Thực ra, một phần rất lớn là vì số lượng lão sư của học viện không đủ. Rất nhiều lão sư cùng học trưởng đều đang chiến đấu ở tiền tuyến, vì sự khuyếch trương của liên bang mà nỗ lực. Mà cái này cũng liên quan đến những cơ mật trọng đại của liên bang, trên thực tế, từ lúc liên bang tại bắt đầu di dân thì cũng không phải không gặp áp lực, cũng không hề hòa bình như dân chúng đang thấy."
Lam Hiên Vũ trợn mắt hốc mồm: "Ngài nói là..."
Quý Hồng Bân nói: "Hiện tại ngươi không nên hỏi nhiều, những thứ này cũng không phải thứ ngươi nên biết lúc này. Ngươi còn nhỏ, điều hiện tại phải làm chính là nỗ lực tu luyện cho bản thân, để cho mình trở nên mạnh mẽ, về sau tự ngươi sẽ rõ những lời ta nói là có ý gì. Học viện Sử Lai Khắc cũng không muốn chỉ tuyển nhận ít người như vậy, nhưng hầu hết tài nguyên cho việc dạy học đều không có trong học viện, mà đều hợp tác với liên bang ở những nơi khác. Mà mọi thứ cũng là để nhân dân liên bang có thể sinh sống hòa bình. Trên thực tế thì chính ngươi và ta, thậm chí là tất cả nhân dân trên các hành tinh của liên bang, có thể sinh hoạt an nhàn bình an như vậy đều do vô số người nỗ lực hi sinh mới có."
Lam Hiên Vũ nghe mà có chút ngẩn ra, lúc này cảm xúc của Quý Hồng Bân hơi có chút xúc động, hình như trong lòng hắn đang đè nén một bí mật gì không nói ra. Lam Hiên Vũ đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Ngân lão sư từng nói, hắn bị học viện khai trừ vì đã chỉ huy không thỏa đáng trong một đợt chiến tranh, vậy đó là chiến tranh như thế nào? Liên bang vẫn một mực là hòa bình, chỉ là nương theo hạm đội vũ trụ mà khai phá những tinh cầu khác, là chiến tranh như thế nào lại làm Ngân lão sư xuất hiện vấn đề như vậy chứ?
"Được rồi, ngươi không cần hỏi, ta cũng sẽ không nói thêm nữa. Khi thực lực của ngươi đạt tới một trình độ nhất định thì tự ngươi sẽ biết những việc này. Bây giờ ngươi chỉ cần hiểu rõ một điều, mặc dù học viện tuyển nhận rất ít học viên, nhưng mỗi người ở đây thì tuyệt đối đều là tinh anh, cũng đều được hưởng những sự bồi dưỡng tốt nhất từ học viện, các ngươi cũng phải trả giá sao cho xứng đáng mới được. Nỗ lực lên, lão sư hi vọng, tới một ngày ngươi có thể đứng ở một độ cao chính lão sư cũng không thể với tới, hoàn thành những mộng tưởng lão sư chưa từng làm được.
"Ngày mai lão sư phải trở về rồi, nhưng có lẽ không lâu sau đó ta sẽ còn trở lại. Bởi vì lần này ba người các ngươi đều thi đậu Sử Lai Khắc, đây tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn đối với học viện Thiên La, học viện có tư cách điều động ba lão sư đến bên này nhận đào tạo sâu. Ta cũng là một trong số đó, có khả năng Ngân lão sư của ngươi cũng sẽ tới, đến lúc đó chúng ta gặp lại. Ngươi rất thông minh, biết mình phải làm cái gì, cũng không cần lão sư phải nói quá nhiều, tu luyện cho thật tốt, có chuyện gì cứ nhắn hồn đạo thông tin cho ta. Ngươi cũng có thể liên lạc với cha mẹ như vậy."
Sáng sớm hôm sau, khi Lam Hiên Vũ tỉnh lại từ trong trạng thái minh tưởng thì đã không còn thấy Quý Hồng Bân, có lẽ vì hắn không muốn đối mặt cảnh tượng chia tay thương cảm này. Trong phòng đột nhiên thiếu đi một người, Lam Hiên Vũ cũng có chút không thích ứng. Không chỉ là vì gian phòng rỗng, quan trọng hơn là vì bên người đã thiếu đi vị lão sư luôn một mực chỉ bảo hắn. Dù sao Lam Hiên Vũ cũng vẫn chỉ là đứa nhỏ mười một tuổi.
Lam Hiên Vũ hội hợp với Lưu Phong và Tiền Lỗi tại nhà hàng, ba người cùng đi ăn điểm tâm. Trong khoảng thời gian ăn điểm tâm này, hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề, giả thiết phi thuyền vũ trụ lúc trước chỉ là một đài khoang thuyền mô phỏng, vậy tại sao ở đó mình lại có cảm giác đói bụng? Lam Hiên Vũ mang theo sự nghi ngờ này, đi tập hợp với những thí sinh khác tại quảng trường Hải Thần. Không thể nghi ngờ, cuối cùng thì thời điểm tuyên bố danh sách trúng tuyển cũng đã đến...
Quảng trường Hải Thần.
Một hàng người đứng trước những pho tượng lớn. Vị Tiếu Khải lão sư vẫn một mực phụ trách sát hạch từ đầu đến cuối, vậy mà lúc này cũng chỉ có thể đứng ở ngay sát bọn hắn. Đứng ở chính giữa là viện trưởng ngoại viện Anh Lạc Hồng. Vị mỹ nữ viện trưởng này mang nét mặt mỉm cười, hai tay chắp sau lưng, một bộ trang phục đen tuyền ôm sát lấy dáng người thon dài của nàng, khiến nàng càng thêm vài phần xinh đẹp.
Lam Hiên Vũ tất nhiên sẽ không biết vị viện trưởng này, nhưng hắn vừa liếc mắt liền thấy được gã lôi thôi đang đứng bên người viện trưởng. Đó còn không phải vị "Chiến cơ phụ trợ" sát hạch mình tại trung tâm không gian của Sử Lai Khắc đó sao? Vừa nhìn thấy hắn, vẻ mặt Lam Hiên Vũ liền không tự giác được mà trở nên có chút cổ quái. Lúc này, ánh mắt của vị "chiến cơ phụ trợ" kia cũng đang rơi vào trên người Lam Hiên Vũ. Hắn mặt không biểu tình, hai mắt nhìn Lam Hiên Vũ từ trên xuống dưới, không khỏi khiến Lam Hiên Vũ có chút chột dạ.
Tiếu Khải tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Tiếp theo là phần tuyên bố thí sinh trúng tuyển Sử Lai Khắc năm nay, những người được gọi tên thì bước ra. Sau khi tuyên bố hoàn tất, những người không trúng tuyển có thể trở về khách sạn thu hành lý, chuẩn bị rời đi. Những huy chương Sử Lai Khắc các ngươi thu được lúc trước, sẽ có thể quy đổi tài nguyên tại trung tâm trao đổi, sẽ có nhân viên công tác hướng dẫn các ngươi.”
"Hiện tại tuyên bố danh sách trúng tuyển. Nguyên Ân Huy Huy... Lam Mộng Cầm... Lam Hiên Vũ... Băng Thiên Lương... Tiền Lỗi... Lưu Phong...
Nghe được từng cái tên, trong lòng mỗi người đều không khỏi níu chặt.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc phát hiện, vừa rồi có mấy cái tên hắn nhận ra. Chính là ba người Lý Hãn, Lý Bân và Gia Vũ bị hắn đánh bại tại sàn thi đấu. Vậy mà ba người này cũng trúng tuyển. Lam Hiên Vũ không cần đoán cũng có thể hiểu rõ, nhất định việc này có liên quan tới đợt thí nghiệm trước đó với mình. Được mình phụ trợ, võ hồn tổ hợp kỹ của bọn hắn trực tiếp tấn thăng thành võ hồn dung hợp kỹ, tam vị nhất thể võ hồn dung hợp kỹ! Tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy, có lẽ bọn hắn trúng tuyển cũng là bởi cái này.
Quả nhiên, rốt cuộc ba người này cũng bước ra. Ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Lam Hiên Vũ rõ ràng mang theo vẻ cảm kích, hơn nữa còn mang theo vài phần kính nể trước kia không có. Lần đó Lam Hiên Vũ phụ trợ làm sao không làm cho bọn hắn giật nảy mình đây? Bọn hắn cũng hiểu rõ, trong đám thí sinh này thì bọn hắn tuyệt đối không thể coi là ưu tú, nhất là Lý Bân cùng Gia Vũ, hai tên này đều là tam hoàn hồn tôn. Mà nếu võ hồn của Gia Vũ phải rời Lý Hãn thì còn có chút yếu. Bọn hắn có thể thu hoạch được thành tích như vậy, chắc chắn có quan hệ mật thiết cùng Lam Hiên Vũ.
"Danh sách chính là như vậy, những người không thi đậu cũng không cần phải nhụt chí, quay về các ngươi nên học tập tại học viện của mình cho thật tốt. Hi vọng lần hành trình này của Sử Lai Khắc có thể cho các ngươi một chút trợ giúp."
Tiếu Khải vừa mới nói dứt lời, trong đoàn thí sinh lập tức liền có tiếng khóc vang lên. Đối với những đứa nhỏ mới chừng mười hai tuổi, thật vất vả mới có thể đi đến một bước này nhưng cuối cùng lại không thể thi đậu, đây đúng là một sự đả kích tương đối lớn. Nhưng đã là cạnh tranh thì chắc chắn sẽ phải có người bị loại. Xe buýt tới đón những thí sinh này rời đi, bọn hắn sắp phải rời khỏi học viện Sử Lai Khắc.
Có tất cả sáu người được đặc cách nhập học, cuối cùng, được tổng cộng là ba mươi sáu học viên trúng tuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.