[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 370: Đồng hoá vận rủi
Đường Gia Tam Thiểu
17/02/2022
Núi Thiên Hồ không có yêu cầu cao với thể năng, ở phương diện này không có áp lực quá lớn, nhưng đối với Tinh Thần Lực có yêu cầu rất cao. Phía sau hắn không biết sẽ xảy ra như thế nào.
Vừa nghĩ, Đường Tam vừa sải bước lên. Đúng lúc này, thân thể hắn chấn động, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì sau một bước này, tường vân trên đỉnh đầu biến mất, hoặc nói là biến sắc. Vốn có màu trắng noãn đã biến thành một màu đen kịt.
Không còn tường vân, hơn nữa còn có một cảm giác rất không ổn.
Bản thân có Linh Tê Thiên Nhãn, cũng theo Độc Bạch tăng lên cấp độ Lục giai, nên hắn hiểu điều này có ý vị gì.
Đây là ... vận rủi giáng lâm.
Không sai, không còn may mắn, mà là vận rủi. Vận Khí Chi Thạch trong chớp mắt biến mất, chỉ còn lại vận rủi.
Đường Tam thở sâu, lập tức ổn định lại thân thể của mình, đứng tại chỗ bất động.
Khí vận chi lực lúc trước hắn hấp thu, lúc này gặp vận rủi giáng lâm liền cùng nó đối kháng.
Đó là một cảm giác quái dị, phảng phất tất cả xung quanh đều quay cuồng, tất cả đều trở nên mơ hồ.
Nghĩ lại, nửa số bậc thang phía sau có rất ít người leo lên được, khó trách sẽ như vậy.
Trước đó dưới chân núi, Đường Tam đã chú ý tới điểm này. Hắn đoán rằng nửa ngọn núi phía trên có nội tình gì đó. Bây giờ ngẫm lại, nửa phía dưới núi Thiên Hồ chỉ thuần tuý là gia trì vận khí, phía sau này là khảo nghiệm, chân chính là cơ duyên.
Vận khí cùng vận rủi giằng co, phần biến hoá này đối với người có huyết mạch bình thường sẽ cảm thấy quái dị. Nhưng với người có được Thiên Hồ Chi Nhãn như Đường Tam, từng tia minh ngộ không ngừng dâng lên trong lòng, hiểu biết về may mắn và vận rủi đã được cải thiện.
Thật không tệ a! Độc Bạch sư huynh nên ở nơi này tu luyện. Chuyện này sẽ trợ giúp hắn hiểu hơn về năng lực bản thân, lý giải huyết mạch của hắn.
Đường Tam vừa nghĩ vừa giơ chân lên, bước lên bậc thang tiếp theo. Động tác của hắn rất chậm, nhưng ổn định, tinh thần nội thủ. Sư Hổ Kim Cương bốc lên làm mặt ngoài sáng lên màu bạch kim, vững chắc như núi.
Tuỳ ngươi, may mắn cũng được, vận rủi cũng được, ta lúc này, bách tà bất xâm!
Hắn vững vàng bước lên một bậc thang nữa. Lập tức, xung quanh lại biến hoá. Vận rủi mãnh liệt kia tức thì tiêu tán, tất cả đều trở nên sáng ngời, tường vân lại lần nữa ngưng tụ trên đỉnh đầu.
Mỗi bước một thế giới?
Đường Tam chấn động trong lòng, hắn hiểu được, vị Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng này rất có thể còn cường đại hơn so với tưởng tượng của hắn.
Một bước vận rủi, lại một bước may mắn, biến hoá như vậy làm cho người ta có cảm giác trút được gánh nặng. Nhưng ngay sau đó, phần may mắn này tựa hồ bị tách ra, có gì đó dẫn dắt hắn, để hắn tiếp tục tiến lên.
Đường Tam tiếp tục bước lên một bước.
Đột nhiên, tất cả xung quanh trở thành một mảnh đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, cũng không nhìn thấy cảnh tượng phía trước. Mà cũng trong chớp mắt này, phảng phất có vô số vận rủi giáng lâm, điên cuồng công kích vào Đường Tam, trực tiếp đánh vào Tinh Thần Chi Hải của hắn.
Đường Tam ngưng thần nội thủ, thời điểm này, phương thức đơn giản nhất là phóng thích Linh Tê Thiên Nhãn, trực tiếp cải thiện vận khí, nhưng hắn sẽ không làm như vậy, để tránh bị bại lộ.
Sư Hổ Kim Cương trên người Đường Tam lần nữa được bộc phát, hào quang màu bạch kim bỗng trở nên sáng rực. Sương mù màu đen đang trùng kích Đường Tam bị Sư Hổ Kim Cương ngang ngạnh thôn phệ.
Lập tức lạc ấn màu bạch kim thuộc về Sư Hổ Kim Cương bị bao trùm bởi tầng khí lưu đen kịt.
Sư Hổ Kim Cương có đặc tính đồng hoá, cho nên ngay cả vận rủi cũng tạm thời có thể đồng hoá.
Nhưng Đường Tam cũng cảm nhận được, những vận rủi này sẽ mau chóng bị thả ra ngoài, nếu không, sẽ vô tri vô giác ảnh hưởng đến hắn.
Nghĩ đến đây, Sư Hổ Kim Cương trên người hắn rực cháy hơn, hoá thành một ngọn lửa. Hoả diễm này rất kỳ dị, bên trong có màu bạch kim, nhưng bên ngoài lại phủ một lớp khí lưu màu đen.
Nếu như đang chiến đấu, Đường Tam phóng ra Sư Hổ Kim Cương lên người đối thủ, trừ uy năng cường đại của bản thân Sư Hổ Kim Cương, còn có thể trực tiếp mang lại vận rủi cho đối phương. Đây chính là chỗ cường đại của đồng hoá. Có thể được Đường Tam đánh giá là huyết mạch cấp một, uy năng của nó có thể nghĩ.
Hiện tại Sư Hổ tộc cũng chưa tự mình cảm giác được tác dụng của Sư Hổ Kim Cương, nhưng Đường Tam đã cảm thụ được chỗ diệu dụng của nó. Ngay cả vận khí cũng có thể đồng hoá, còn có cái gì nó không làm được đây?
"Ồ!" Một tiếng kêu nhẹ nhàng vang lên, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh lại.
Đường Tam vừa đốt lên Sư Hổ Kim Cương vừa bước tiếp.
"Oanh ---" Hắc ám xung quanh nổ tung, tất cả vận rủi đều bị tản ra.
Vận khí lần nữa quay lại, khí vận chi lực ngưng tụ trên đầu Đường Tam thành quang vân màu vàng, cọ rửa thân thể hắn. Nó rửa trôi tất cả vận rủi còn lưu lại, lần nữa mang đến cho hắn may mắn.
Nhưng ánh mắt Đường Tam lại hiện lên một tia kỳ dị, bởi vì hoả diễm Sư Hổ Kim Cương đốt lên không ảnh hưởng đến vận khí, cũng không đồng hoá nó.
Nói cách khác, Sư Hổ Kim Cương chỉ có thể đồng hoá vận rủi, may mắn thì không được.
Điều này có nghĩa năng lực đồng hoá chỉ có tác dụng với năng lực có ác ý với mình? Hay bởi vì Thiên Hồ Chi Nhãn là huyết mạch cấp một nên không có khả năng bị Sư Hổ Kim Cương khắc chế hoàn toàn?
Có thể xảy ra cả hai trường hợp. Nhưng không thể nghi ngờ, Sư Hổ Kim Cương thôn phệ vận rủi đã đủ để Đường Tam đứng vững ở nơi này.
Đường Tam tuỳ ý để quang vân thấm vào thân thể mình, khi nó yếu dần thì mới cất bước lên.
Một bước đi lên, vận khí không ngừng biến hoá long trời lở đất, xung quanh có vô số huyễn cảnh xuất hiện.
Nhưng dù có biến hoá gì, Đường Tam cũng chỉ sử dụng Sư Hổ Kim Cương.
Huyết mạch cấp một cường đại cùng Tinh Thần Lực tu vi Cửu giai đỉnh phong làm hắn bước từng bước vững chắc. Tốc độ không nhanh, nhưng vẫn ổn định tiến lên, từng bước từng bước đi tới Thiên Hồ cung.
Đường Tam biết rằng mình đã bị chú ý. Nhưng đây cũng là điều hắn muốn.
Sau ngày hôm qua hắn đã quyết định, giống như lời lão sư nói, tận khả năng có được càng nhiều ưu ái từ các cung điện, đối với kế hoạch của hắn sẽ có lợi.
Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc quá mức cường đại, cường đại đến mức với nội tình Thần Vương nhưng Đường Tam không thể đối kháng được nếu không khôi phục cấp độ Thần Vương. Cho nên, muốn phá huỷ cục diện này thì hắn phải dung nhập vào bọn họ mới được. Hắn cũng đã chuẩn bị gia nhập một tộc Yêu Quái. Nhận được ưu ái càng nhiều, tương lai nói chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Về phần hắn muốn gia nhập Yêu Quái Tộc nào, đương nhiên hắn đã sớm chọn xong.
Lần đầu tiên tới thành Gia Lý, lần đầu tiên nhìn thấy cô nương bán trà sữa kia, tất cả đều đã xác định.
Nàng muốn trở thành Khổng Tước Đại Yêu Vương kế tiếp, thậm chí là Khổng Tước Đại Yêu Hoàng, hắn đương nhiên sẽ ở bên cạnh nàng. Vĩnh viễn!
Tất cả hiện tại hắn làm đều là chuẩn bị chờ nàng quay lại.
Từng bước từng bước đi lên, khí vận biến hoá thiên hình vạn trạng nhưng vẫn duy trì ở một mức độ. Khi vận rủi qua đi, tiếp theo càng biến hoá nhiều hơn, thiên kỳ bách quái, nhưng dù thay đổi thế nào Đường Tam vẫn chung quy như trước. Cứng như bàn thạch, vững như bàn thạch.
Vận rủi đến thì thôn phệ, vận may đến thì tiếp nhận.
Vừa nghĩ, Đường Tam vừa sải bước lên. Đúng lúc này, thân thể hắn chấn động, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì sau một bước này, tường vân trên đỉnh đầu biến mất, hoặc nói là biến sắc. Vốn có màu trắng noãn đã biến thành một màu đen kịt.
Không còn tường vân, hơn nữa còn có một cảm giác rất không ổn.
Bản thân có Linh Tê Thiên Nhãn, cũng theo Độc Bạch tăng lên cấp độ Lục giai, nên hắn hiểu điều này có ý vị gì.
Đây là ... vận rủi giáng lâm.
Không sai, không còn may mắn, mà là vận rủi. Vận Khí Chi Thạch trong chớp mắt biến mất, chỉ còn lại vận rủi.
Đường Tam thở sâu, lập tức ổn định lại thân thể của mình, đứng tại chỗ bất động.
Khí vận chi lực lúc trước hắn hấp thu, lúc này gặp vận rủi giáng lâm liền cùng nó đối kháng.
Đó là một cảm giác quái dị, phảng phất tất cả xung quanh đều quay cuồng, tất cả đều trở nên mơ hồ.
Nghĩ lại, nửa số bậc thang phía sau có rất ít người leo lên được, khó trách sẽ như vậy.
Trước đó dưới chân núi, Đường Tam đã chú ý tới điểm này. Hắn đoán rằng nửa ngọn núi phía trên có nội tình gì đó. Bây giờ ngẫm lại, nửa phía dưới núi Thiên Hồ chỉ thuần tuý là gia trì vận khí, phía sau này là khảo nghiệm, chân chính là cơ duyên.
Vận khí cùng vận rủi giằng co, phần biến hoá này đối với người có huyết mạch bình thường sẽ cảm thấy quái dị. Nhưng với người có được Thiên Hồ Chi Nhãn như Đường Tam, từng tia minh ngộ không ngừng dâng lên trong lòng, hiểu biết về may mắn và vận rủi đã được cải thiện.
Thật không tệ a! Độc Bạch sư huynh nên ở nơi này tu luyện. Chuyện này sẽ trợ giúp hắn hiểu hơn về năng lực bản thân, lý giải huyết mạch của hắn.
Đường Tam vừa nghĩ vừa giơ chân lên, bước lên bậc thang tiếp theo. Động tác của hắn rất chậm, nhưng ổn định, tinh thần nội thủ. Sư Hổ Kim Cương bốc lên làm mặt ngoài sáng lên màu bạch kim, vững chắc như núi.
Tuỳ ngươi, may mắn cũng được, vận rủi cũng được, ta lúc này, bách tà bất xâm!
Hắn vững vàng bước lên một bậc thang nữa. Lập tức, xung quanh lại biến hoá. Vận rủi mãnh liệt kia tức thì tiêu tán, tất cả đều trở nên sáng ngời, tường vân lại lần nữa ngưng tụ trên đỉnh đầu.
Mỗi bước một thế giới?
Đường Tam chấn động trong lòng, hắn hiểu được, vị Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng này rất có thể còn cường đại hơn so với tưởng tượng của hắn.
Một bước vận rủi, lại một bước may mắn, biến hoá như vậy làm cho người ta có cảm giác trút được gánh nặng. Nhưng ngay sau đó, phần may mắn này tựa hồ bị tách ra, có gì đó dẫn dắt hắn, để hắn tiếp tục tiến lên.
Đường Tam tiếp tục bước lên một bước.
Đột nhiên, tất cả xung quanh trở thành một mảnh đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, cũng không nhìn thấy cảnh tượng phía trước. Mà cũng trong chớp mắt này, phảng phất có vô số vận rủi giáng lâm, điên cuồng công kích vào Đường Tam, trực tiếp đánh vào Tinh Thần Chi Hải của hắn.
Đường Tam ngưng thần nội thủ, thời điểm này, phương thức đơn giản nhất là phóng thích Linh Tê Thiên Nhãn, trực tiếp cải thiện vận khí, nhưng hắn sẽ không làm như vậy, để tránh bị bại lộ.
Sư Hổ Kim Cương trên người Đường Tam lần nữa được bộc phát, hào quang màu bạch kim bỗng trở nên sáng rực. Sương mù màu đen đang trùng kích Đường Tam bị Sư Hổ Kim Cương ngang ngạnh thôn phệ.
Lập tức lạc ấn màu bạch kim thuộc về Sư Hổ Kim Cương bị bao trùm bởi tầng khí lưu đen kịt.
Sư Hổ Kim Cương có đặc tính đồng hoá, cho nên ngay cả vận rủi cũng tạm thời có thể đồng hoá.
Nhưng Đường Tam cũng cảm nhận được, những vận rủi này sẽ mau chóng bị thả ra ngoài, nếu không, sẽ vô tri vô giác ảnh hưởng đến hắn.
Nghĩ đến đây, Sư Hổ Kim Cương trên người hắn rực cháy hơn, hoá thành một ngọn lửa. Hoả diễm này rất kỳ dị, bên trong có màu bạch kim, nhưng bên ngoài lại phủ một lớp khí lưu màu đen.
Nếu như đang chiến đấu, Đường Tam phóng ra Sư Hổ Kim Cương lên người đối thủ, trừ uy năng cường đại của bản thân Sư Hổ Kim Cương, còn có thể trực tiếp mang lại vận rủi cho đối phương. Đây chính là chỗ cường đại của đồng hoá. Có thể được Đường Tam đánh giá là huyết mạch cấp một, uy năng của nó có thể nghĩ.
Hiện tại Sư Hổ tộc cũng chưa tự mình cảm giác được tác dụng của Sư Hổ Kim Cương, nhưng Đường Tam đã cảm thụ được chỗ diệu dụng của nó. Ngay cả vận khí cũng có thể đồng hoá, còn có cái gì nó không làm được đây?
"Ồ!" Một tiếng kêu nhẹ nhàng vang lên, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh lại.
Đường Tam vừa đốt lên Sư Hổ Kim Cương vừa bước tiếp.
"Oanh ---" Hắc ám xung quanh nổ tung, tất cả vận rủi đều bị tản ra.
Vận khí lần nữa quay lại, khí vận chi lực ngưng tụ trên đầu Đường Tam thành quang vân màu vàng, cọ rửa thân thể hắn. Nó rửa trôi tất cả vận rủi còn lưu lại, lần nữa mang đến cho hắn may mắn.
Nhưng ánh mắt Đường Tam lại hiện lên một tia kỳ dị, bởi vì hoả diễm Sư Hổ Kim Cương đốt lên không ảnh hưởng đến vận khí, cũng không đồng hoá nó.
Nói cách khác, Sư Hổ Kim Cương chỉ có thể đồng hoá vận rủi, may mắn thì không được.
Điều này có nghĩa năng lực đồng hoá chỉ có tác dụng với năng lực có ác ý với mình? Hay bởi vì Thiên Hồ Chi Nhãn là huyết mạch cấp một nên không có khả năng bị Sư Hổ Kim Cương khắc chế hoàn toàn?
Có thể xảy ra cả hai trường hợp. Nhưng không thể nghi ngờ, Sư Hổ Kim Cương thôn phệ vận rủi đã đủ để Đường Tam đứng vững ở nơi này.
Đường Tam tuỳ ý để quang vân thấm vào thân thể mình, khi nó yếu dần thì mới cất bước lên.
Một bước đi lên, vận khí không ngừng biến hoá long trời lở đất, xung quanh có vô số huyễn cảnh xuất hiện.
Nhưng dù có biến hoá gì, Đường Tam cũng chỉ sử dụng Sư Hổ Kim Cương.
Huyết mạch cấp một cường đại cùng Tinh Thần Lực tu vi Cửu giai đỉnh phong làm hắn bước từng bước vững chắc. Tốc độ không nhanh, nhưng vẫn ổn định tiến lên, từng bước từng bước đi tới Thiên Hồ cung.
Đường Tam biết rằng mình đã bị chú ý. Nhưng đây cũng là điều hắn muốn.
Sau ngày hôm qua hắn đã quyết định, giống như lời lão sư nói, tận khả năng có được càng nhiều ưu ái từ các cung điện, đối với kế hoạch của hắn sẽ có lợi.
Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc quá mức cường đại, cường đại đến mức với nội tình Thần Vương nhưng Đường Tam không thể đối kháng được nếu không khôi phục cấp độ Thần Vương. Cho nên, muốn phá huỷ cục diện này thì hắn phải dung nhập vào bọn họ mới được. Hắn cũng đã chuẩn bị gia nhập một tộc Yêu Quái. Nhận được ưu ái càng nhiều, tương lai nói chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Về phần hắn muốn gia nhập Yêu Quái Tộc nào, đương nhiên hắn đã sớm chọn xong.
Lần đầu tiên tới thành Gia Lý, lần đầu tiên nhìn thấy cô nương bán trà sữa kia, tất cả đều đã xác định.
Nàng muốn trở thành Khổng Tước Đại Yêu Vương kế tiếp, thậm chí là Khổng Tước Đại Yêu Hoàng, hắn đương nhiên sẽ ở bên cạnh nàng. Vĩnh viễn!
Tất cả hiện tại hắn làm đều là chuẩn bị chờ nàng quay lại.
Từng bước từng bước đi lên, khí vận biến hoá thiên hình vạn trạng nhưng vẫn duy trì ở một mức độ. Khi vận rủi qua đi, tiếp theo càng biến hoá nhiều hơn, thiên kỳ bách quái, nhưng dù thay đổi thế nào Đường Tam vẫn chung quy như trước. Cứng như bàn thạch, vững như bàn thạch.
Vận rủi đến thì thôn phệ, vận may đến thì tiếp nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.