[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 772: Không có kiếp sau
Đường Gia Tam Thiểu
09/06/2022
Nghe hắn nói "con của chúng ta", khuôn mặt Mỹ công tử không khỏi lại đỏ lên.
"Nhưng hiện tại ta không phải là dáng vẻ lúc trước, bọn họ sẽ tiếp nhận ta sao?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Đó là điều chắc chắn. Hơn nữa nàng không biết là, càng lúc nàng càng giống kiếp trước rồi. Dù sao, nàng cũng coi như từng là bán Thần Vương, dù chuyển thế thì trên người nàng vẫn có lạc ấn kiếp trước. Theo thực lực ngày càng mạnh, hai kiếp sẽ dần trùng hợp lại với nhau."
Mỹ công tử nhẹ nhàng gật đầu, chủ động nắm lấy tay hắn và nói: "Cảm ơn ngươi đã đến tìm ta."
Đường Tam nắm chặt tay nàng, nói: "Chỉ cần nàng không chê đời này vẫn là ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ."
"Không chê đâu." Mỹ công tử nhẹ nhàng lắc đầu, "Kiếp này không chê, kiếp sau cũng sẽ không chán ghét."
Tuy rằng đến bây giờ Đường Tam không chủ động nói với nàng hắn đã vì nàng làm gì, nhưng Mỹ công tử sao không nhìn ra chứ? Lần này báo cáo công tác chính là nàng, nhưng chịu nguy hiểm lớn nhất là Đường Tam. Nàng tận mắt nhìn thấy Đường Tam vượt qua thiên kiếp. Uy năng của nó không biết mạnh hơn thiên kiếp của nàng bao nhiêu lần.
Nếu không có Đường Tam, nàng không biết bây giờ mình sẽ thế nào nữa. Dù sao cũng không có khả năng có thành tựu như hiện tại.
Đường Tam lặng lẽ thủ hộ bên cạnh nàng, không tiếc tất cả trợ giúp nàng. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cảm thấy Đường Tam mưu mô, nhưng Mỹ công tử không thấy như vậy, bởi vì con người và trái tim hắn hoàn toàn đều hướng tới nàng.
Đường Tam nói: "Ta sẽ cố gắng không có kiếp sau."
Mỹ công tử hơi sửng sốt, nói: "Kiếp sau ngươi không muốn ta sao?"
Đường Tam lắc đầu nói: "Làm sao có thể? Ta muốn ôm chặt ngươi cả đời, đồng thời kiếp này để cho chúng ta thật sự bất tử bất diệt, trường tồn với vũ trụ."
Thân từng là Thần Vương, đối thủ chính thức hắn phải đối mặt không phải là Hoàng Giả ở vị diện này, cũng không phải Vị Diện Chi Chủ, mà là pháp tắc vũ trụ.
Nếu không phải pháp tắc vũ trụ không cho phép Thần giới trở nên quá mạnh mẽ, Mỹ công tử sao phải chuyển thế trùng sinh? Nhưng muốn đối kháng pháp tắc vũ trụ dễ lắm sao? Dù là Thần giới Đại Thần Quyển do rất nhiều Thần Vương tạo thành, ở trước mặt pháp tắc vũ trụ vẫn nhỏ bé như thế.
Đường Tam đã làm một ít chuẩn bị nhưng vẫn chưa đủ, bọn họ cần phải có năng lực mạnh hơn nữa và Pháp Lam tinh là một trong những chuẩn bị của hắn trong tương lai. Hiện tại, khoảng cách tới đó còn rất xa xôi và cần rất nhiều thời gian. Ngay cả hứa hẹn của hắn với Vị Diện Chi Chủ, giúp đỡ vị diện này trở thành Thần giới cũng là một trong những chuẩn bị của hắn.
Ánh mắt Mỹ công tử có chút mê ly.
"Thật sự có thể bất tử bất diệt sao? Chúng ta có phải quá tham lam hay không?"
Đường Tam nói: "Không thử thì làm sao biết được? Ít nhất thì chúng ta đã cố gắng. Cố gắng thì có cơ hội. Lần này, ta nhất định sẽ chuẩn bị vẹn toàn."
Mỹ công tử gật đầu, nói: "Ngươi chuẩn bị lúc nào phục sinh cha ta?"
Đường Tam nói: "Rất nhanh thôi. Đúng rồi, còn có tin tốt khác. Ông ngoại nàng đã đáp ứng đứng ở bên chúng ta. Có trợ giúp của hắn, trước khi chúng ta trở thành Hoàng Giả sẽ thuận lợi hơn nhiều. Hiện tại hắn đang đi tìm một thân thể phù hợp cho ta. Chờ hắn trở về, chúng ta sẽ bắt đầu."
Mỹ công tử vui mừng nói: "Ông ngoại nghĩ thông suốt rồi?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Chuyện này đối với hắn có lợi không có hại, hắn tự nhiên sẽ nghĩ thông. Hôm nay nàng đừng tu luyện, nghỉ ngơi một lát. Chờ hắn trở về, chúng ta sẽ bắt đầu."
"Được." Mỹ công tử gật đầu. Phụ thân sắp được phục sinh, còn được ông ngoại ủng hộ, cuối cùng đã hoà tan bi thương trong lòng nàng.
Đường Tam cũng không nhắc lại chuyện hơn 4000 người, thâm cừu đại hận này chỉ tạm thời chôn giấu trong lòng, nhưng có thù tất phải báo.
Mặc dù là nghỉ ngơi, nhưng bọn họ không rời khỏi thư phòng. Đường Tam và Mỹ công tử ngồi trên ghế sô pha, tận hưởng thời gian hiếm hoi chỉ có hai người.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có hiệu suất rất cao, hai giờ sau đã trở lại.
Thời gian hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, Đường Tam thậm chí cảm thấy Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trở về quá nhanh đi. Nhìn Mỹ công tử nở nụ cười, lông mày Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không khỏi giãn ra. Hắn biết dưới sự an ủi của Đường Tam, nàng đã tốt hơn một chút.
"Đã mang về. Ngươi bắt đầu ngay bây giờ?" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hỏi Đường Tam.
Đường Tam nói: "Việc này không thể chậm trễ, dung hợp càng sớm thì hiệu quả sẽ càng tốt."
"Được." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã chú ý tới pháp trận mà Đường Tam khắc hoạ. Hắn đi đến trước pháp trận, chiếc nhẫn đá quý cực lớn trên ngón áp út tay trái lóe lên hào quang, ngay sau đó, một thân thể rơi vào trong pháp trận.
Đó là một nam tử trung niên ước chừng 30 tuổi, tướng mạo bình thường, dáng người trung bình, bộ dạng không thể bình thường hơn. Khí tức không có, hiển nhiên là đã chết.
"Hắn gọi là Tiêu Hà, là một người bình thường, không có thiên phú gì. Ta đã kiểm tra, hẳn là trái tim có vấn đề, mạch máu tắc nghẽn dẫn đến đột tử. Khi ta tìm được hắn thì hắn đã chết không đến một giờ, hiện tại ước chừng khoảng hai giờ. Hắn không có thân nhân gì, một thân một mình, hẳn là phù hợp với điều kiện của ngươi đi. Đây là người trẻ nhất phù hợp điều kiện trong những người ta tìm thấy."
Đường Tam gật đầu, nói: "Được rồi. Vậy hiện tại ta bắt đầu."
"Đến đi, để ta xem ngươi sáng tạo kỳ tích như thế nào." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lui về phía sau vài bước, Mỹ công tử cũng đi theo hắn.
"Ông ngoại." Mỹ công tử nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không nhìn nàng, chỉ "Ừm" một tiếng.
Mỹ công tử thấp giọng nói: "Cảm ơn người."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng khẽ nói: "Chỉ cần con không hận ta là được rồi."
Mỹ công tử nhẹ nhàng kéo ống tay áo Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, vẻ nghiêm túc trên mặt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hiện ra một chút bất đắc dĩ, hắn thở dài nói: "Lúc trước là ta quá cố chấp mới để mẹ con con chịu nhiều đau khổ. Ta hẳn nên đi tìm nàng sớm hơn, nhưng trên đời này làm gì có cha mẹ nào nhận sai với con cái chứ? Ta rất hối hận. Con biết Đường Tam nói gì đã đả động đến ta không? Không phải cái gì bất tử bất diệt, mà là người một nhà chúng ta ở cùng nhau. Ta cũng chỉ có mẹ con các con là người thân, cũng chỉ có các con là người thân chính thức. Ta đã sống nhiều năm như vậy, càng lớn càng hy vọng có người thân ở bên cạnh. Chờ khi về đến thành Gia Lý, con hãy nói với nàng, lão bướng bỉnh ta hiện tại không có giận cái gì, để nàng trở về thăm ta đi."
Nghe những lời này, Mỹ công tử không khỏi chua xót, suýt nữa thì bật khóc.
"Mụ mụ nhất định sẽ trở lại gặp người, đến lúc đó con sẽ cùng Đường Tam đưa nàng trở về. Mỗi lần nhắc đến người, kỳ thật mụ mụ rất nhớ người."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng vỗ vỗ bờ vai của nàng, nói: "Con may mắn hơn nàng. Năm đó nàng gặp một tên cặn bã. Hôm qua các con đi rồi, tâm tình ta không tốt nên đi một chuyến tới chỗ hắn, đánh hắn một trận mới về. Tên cặn bã đó có lẽ cảm thấy mắc nợ các con quá nhiều nên không dám đánh trả, để cho ta đánh đến mặt mũi bầm dập, một câu oán giận cũng không dám nói."
Đường Tam đang chuẩn bị nghi thức phục sinh nghe được những lời này khoé miệng không khỏi giật giật. Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng vận khí quá kém, có phải về sau chỉ cần tâm tình Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không tốt liền đi đánh hắn hay không?
Nhưng Đường Tam cảm thấy có cơ hội mình cũng nên đi 'thăm' Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, đương nhiên không phải là hiện tại. Phải chờ tới khi thực lực của hắn mạnh hơn thì hãy nói.
Tổ đình có 16 Hoàng Giả, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạc, còn lại 15 vị. Hiện tại đã được Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng ủng hộ, nếu có thêm Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng ủng hộ thì thành Gia Lý càng thêm ổn định. Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng cũng có thể tranh thủ, như vậy, dù tương lai Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng muốn làm gì với thành Gia Lý cũng sẽ có điều kiêng kỵ.
"Nhưng hiện tại ta không phải là dáng vẻ lúc trước, bọn họ sẽ tiếp nhận ta sao?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Đó là điều chắc chắn. Hơn nữa nàng không biết là, càng lúc nàng càng giống kiếp trước rồi. Dù sao, nàng cũng coi như từng là bán Thần Vương, dù chuyển thế thì trên người nàng vẫn có lạc ấn kiếp trước. Theo thực lực ngày càng mạnh, hai kiếp sẽ dần trùng hợp lại với nhau."
Mỹ công tử nhẹ nhàng gật đầu, chủ động nắm lấy tay hắn và nói: "Cảm ơn ngươi đã đến tìm ta."
Đường Tam nắm chặt tay nàng, nói: "Chỉ cần nàng không chê đời này vẫn là ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ."
"Không chê đâu." Mỹ công tử nhẹ nhàng lắc đầu, "Kiếp này không chê, kiếp sau cũng sẽ không chán ghét."
Tuy rằng đến bây giờ Đường Tam không chủ động nói với nàng hắn đã vì nàng làm gì, nhưng Mỹ công tử sao không nhìn ra chứ? Lần này báo cáo công tác chính là nàng, nhưng chịu nguy hiểm lớn nhất là Đường Tam. Nàng tận mắt nhìn thấy Đường Tam vượt qua thiên kiếp. Uy năng của nó không biết mạnh hơn thiên kiếp của nàng bao nhiêu lần.
Nếu không có Đường Tam, nàng không biết bây giờ mình sẽ thế nào nữa. Dù sao cũng không có khả năng có thành tựu như hiện tại.
Đường Tam lặng lẽ thủ hộ bên cạnh nàng, không tiếc tất cả trợ giúp nàng. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cảm thấy Đường Tam mưu mô, nhưng Mỹ công tử không thấy như vậy, bởi vì con người và trái tim hắn hoàn toàn đều hướng tới nàng.
Đường Tam nói: "Ta sẽ cố gắng không có kiếp sau."
Mỹ công tử hơi sửng sốt, nói: "Kiếp sau ngươi không muốn ta sao?"
Đường Tam lắc đầu nói: "Làm sao có thể? Ta muốn ôm chặt ngươi cả đời, đồng thời kiếp này để cho chúng ta thật sự bất tử bất diệt, trường tồn với vũ trụ."
Thân từng là Thần Vương, đối thủ chính thức hắn phải đối mặt không phải là Hoàng Giả ở vị diện này, cũng không phải Vị Diện Chi Chủ, mà là pháp tắc vũ trụ.
Nếu không phải pháp tắc vũ trụ không cho phép Thần giới trở nên quá mạnh mẽ, Mỹ công tử sao phải chuyển thế trùng sinh? Nhưng muốn đối kháng pháp tắc vũ trụ dễ lắm sao? Dù là Thần giới Đại Thần Quyển do rất nhiều Thần Vương tạo thành, ở trước mặt pháp tắc vũ trụ vẫn nhỏ bé như thế.
Đường Tam đã làm một ít chuẩn bị nhưng vẫn chưa đủ, bọn họ cần phải có năng lực mạnh hơn nữa và Pháp Lam tinh là một trong những chuẩn bị của hắn trong tương lai. Hiện tại, khoảng cách tới đó còn rất xa xôi và cần rất nhiều thời gian. Ngay cả hứa hẹn của hắn với Vị Diện Chi Chủ, giúp đỡ vị diện này trở thành Thần giới cũng là một trong những chuẩn bị của hắn.
Ánh mắt Mỹ công tử có chút mê ly.
"Thật sự có thể bất tử bất diệt sao? Chúng ta có phải quá tham lam hay không?"
Đường Tam nói: "Không thử thì làm sao biết được? Ít nhất thì chúng ta đã cố gắng. Cố gắng thì có cơ hội. Lần này, ta nhất định sẽ chuẩn bị vẹn toàn."
Mỹ công tử gật đầu, nói: "Ngươi chuẩn bị lúc nào phục sinh cha ta?"
Đường Tam nói: "Rất nhanh thôi. Đúng rồi, còn có tin tốt khác. Ông ngoại nàng đã đáp ứng đứng ở bên chúng ta. Có trợ giúp của hắn, trước khi chúng ta trở thành Hoàng Giả sẽ thuận lợi hơn nhiều. Hiện tại hắn đang đi tìm một thân thể phù hợp cho ta. Chờ hắn trở về, chúng ta sẽ bắt đầu."
Mỹ công tử vui mừng nói: "Ông ngoại nghĩ thông suốt rồi?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Chuyện này đối với hắn có lợi không có hại, hắn tự nhiên sẽ nghĩ thông. Hôm nay nàng đừng tu luyện, nghỉ ngơi một lát. Chờ hắn trở về, chúng ta sẽ bắt đầu."
"Được." Mỹ công tử gật đầu. Phụ thân sắp được phục sinh, còn được ông ngoại ủng hộ, cuối cùng đã hoà tan bi thương trong lòng nàng.
Đường Tam cũng không nhắc lại chuyện hơn 4000 người, thâm cừu đại hận này chỉ tạm thời chôn giấu trong lòng, nhưng có thù tất phải báo.
Mặc dù là nghỉ ngơi, nhưng bọn họ không rời khỏi thư phòng. Đường Tam và Mỹ công tử ngồi trên ghế sô pha, tận hưởng thời gian hiếm hoi chỉ có hai người.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có hiệu suất rất cao, hai giờ sau đã trở lại.
Thời gian hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, Đường Tam thậm chí cảm thấy Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trở về quá nhanh đi. Nhìn Mỹ công tử nở nụ cười, lông mày Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không khỏi giãn ra. Hắn biết dưới sự an ủi của Đường Tam, nàng đã tốt hơn một chút.
"Đã mang về. Ngươi bắt đầu ngay bây giờ?" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hỏi Đường Tam.
Đường Tam nói: "Việc này không thể chậm trễ, dung hợp càng sớm thì hiệu quả sẽ càng tốt."
"Được." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã chú ý tới pháp trận mà Đường Tam khắc hoạ. Hắn đi đến trước pháp trận, chiếc nhẫn đá quý cực lớn trên ngón áp út tay trái lóe lên hào quang, ngay sau đó, một thân thể rơi vào trong pháp trận.
Đó là một nam tử trung niên ước chừng 30 tuổi, tướng mạo bình thường, dáng người trung bình, bộ dạng không thể bình thường hơn. Khí tức không có, hiển nhiên là đã chết.
"Hắn gọi là Tiêu Hà, là một người bình thường, không có thiên phú gì. Ta đã kiểm tra, hẳn là trái tim có vấn đề, mạch máu tắc nghẽn dẫn đến đột tử. Khi ta tìm được hắn thì hắn đã chết không đến một giờ, hiện tại ước chừng khoảng hai giờ. Hắn không có thân nhân gì, một thân một mình, hẳn là phù hợp với điều kiện của ngươi đi. Đây là người trẻ nhất phù hợp điều kiện trong những người ta tìm thấy."
Đường Tam gật đầu, nói: "Được rồi. Vậy hiện tại ta bắt đầu."
"Đến đi, để ta xem ngươi sáng tạo kỳ tích như thế nào." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lui về phía sau vài bước, Mỹ công tử cũng đi theo hắn.
"Ông ngoại." Mỹ công tử nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không nhìn nàng, chỉ "Ừm" một tiếng.
Mỹ công tử thấp giọng nói: "Cảm ơn người."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng khẽ nói: "Chỉ cần con không hận ta là được rồi."
Mỹ công tử nhẹ nhàng kéo ống tay áo Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, vẻ nghiêm túc trên mặt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hiện ra một chút bất đắc dĩ, hắn thở dài nói: "Lúc trước là ta quá cố chấp mới để mẹ con con chịu nhiều đau khổ. Ta hẳn nên đi tìm nàng sớm hơn, nhưng trên đời này làm gì có cha mẹ nào nhận sai với con cái chứ? Ta rất hối hận. Con biết Đường Tam nói gì đã đả động đến ta không? Không phải cái gì bất tử bất diệt, mà là người một nhà chúng ta ở cùng nhau. Ta cũng chỉ có mẹ con các con là người thân, cũng chỉ có các con là người thân chính thức. Ta đã sống nhiều năm như vậy, càng lớn càng hy vọng có người thân ở bên cạnh. Chờ khi về đến thành Gia Lý, con hãy nói với nàng, lão bướng bỉnh ta hiện tại không có giận cái gì, để nàng trở về thăm ta đi."
Nghe những lời này, Mỹ công tử không khỏi chua xót, suýt nữa thì bật khóc.
"Mụ mụ nhất định sẽ trở lại gặp người, đến lúc đó con sẽ cùng Đường Tam đưa nàng trở về. Mỗi lần nhắc đến người, kỳ thật mụ mụ rất nhớ người."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng vỗ vỗ bờ vai của nàng, nói: "Con may mắn hơn nàng. Năm đó nàng gặp một tên cặn bã. Hôm qua các con đi rồi, tâm tình ta không tốt nên đi một chuyến tới chỗ hắn, đánh hắn một trận mới về. Tên cặn bã đó có lẽ cảm thấy mắc nợ các con quá nhiều nên không dám đánh trả, để cho ta đánh đến mặt mũi bầm dập, một câu oán giận cũng không dám nói."
Đường Tam đang chuẩn bị nghi thức phục sinh nghe được những lời này khoé miệng không khỏi giật giật. Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng vận khí quá kém, có phải về sau chỉ cần tâm tình Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không tốt liền đi đánh hắn hay không?
Nhưng Đường Tam cảm thấy có cơ hội mình cũng nên đi 'thăm' Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, đương nhiên không phải là hiện tại. Phải chờ tới khi thực lực của hắn mạnh hơn thì hãy nói.
Tổ đình có 16 Hoàng Giả, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vẫn lạc, còn lại 15 vị. Hiện tại đã được Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng ủng hộ, nếu có thêm Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng ủng hộ thì thành Gia Lý càng thêm ổn định. Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng cũng có thể tranh thủ, như vậy, dù tương lai Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng muốn làm gì với thành Gia Lý cũng sẽ có điều kiêng kỵ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.