Chương 81: Sử Lai Khắc nghiền ép
Cửu Vĩ Lam Mỵ
18/05/2020
Lần này giống như trận đấu với Cuồng Chiến đội trước đó, xung quanh Nana và người của Sử Lai Khắc đều là cổ vũ nhân học viện Thiên Đấu Hoàng Gia. Nghe họ liên tục chế nhạo phỉ báng học viện mình, Vinh Vinh bực bội: "Nana, Trúc Thanh, hai ngươi có thể để yên cho họ sao? Chúng ta tát nát mỏ bọn chúng!"
Nana không sốt ruột, kéo lại Vinh Vinh cười nói: "Ta chỉ sợ chưa kịp tát chúng thì nhóm Tam ca đã đánh xong rồi. Để chúng chuẩn bị tâm lý cho tốt chịu đả kích đi Vinh Vinh."
"Ha, cũng đúng, ta sẽ chống mắt lên xem bọn chúng còn hò hét đến bao giờ." Vinh Vinh nhếch môi khoanh tay, quay mặt nhìn sàn đấu.
Đội dự bị của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện áo quần lòe loẹt, điệu bộ kiêu căng thách thức, đúng bản chất là một đám hoa hoa công tử, tiểu thư. Tiểu Vũ sớm không vừa mắt tay đã nắm thành nắm đấm, người dẫn lời thấy thái độ của họ thì mỉm cười tuyên bố.
"Trận đấu đã đến lúc... Bắt đầu!"
Nghe tiếng hô, đám người Thiên Đấu Hoàng Gia cười cợt xông lên, dự định phóng thích vũ hồn nghiền ép đối thủ thật hoành tráng nhưng đúng lúc đó.
Vụt!
Bảy chiếc lồng giam bằng Lam Ngân Thảo không điềm báo chuẩn xác phóng lên giam giữ bảy người phía trong. Toàn trường tĩnh lặng trong giây lát, chuyện gì đang xảy ra? Họ còn không thấy ai thi triển hồn kĩ.
Không để khán giả kịp hoàn hồn, năm người Sử Lai Khắc trừ Giáng Châu và Đường Tam mạnh mẽ lao đến bảy người đội Thiên Đấu Hoàng Gia, lồng giam đột ngột rút để lộ đám bao cát cho năm người đánh tới tấp không nương tay, Tiểu Vũ chọn một tên có khuôn mặt cô ấy cho là đáng ghét nhất, ra tay liên tục tát khiến cho ngay cả mẹ hắn cũng không thể nhận ra.
Vinh Vinh, Nana thấy được phấn khích nắm tay nhau la lên nhiệt tình: "Tiểu Vũ uy vũ, Tiểu Vũ uy vũ haha!"
Khán giả một mảnh ngơ ngác, họ đã cổ vũ cho ai vậy? Họ đang xem chiến đấu kiểu gì vậy? Lồng giam đó làm sao mà tự xuất hiện? Sức phản kháng của học viện Thiên Đấu yếu như vậy sao?
Đại diện Vũ Hồn Điện Bạch Y Giáo Chủ vẻ mặt thâm trầm chú ý trong sân đấu, không ai đoán được hắn đang nghĩ gì.
Giáo Úy Mộng Thần Cơ nhìn Đường Tam không chớp mắt, hắn trong giây lát hình như đã thấy hồn kĩ vạn năm, nhưng làm sao có thể khi Đường Tam một năm trước mới chỉ là hồn tôn. Hoàng đế nhíu mày hỏi Mộng Thần Cơ: "Ngươi thấy thế nào Mộng Giáo Úy, đây là đội dự bị thiên tài mà quý học viện bồi dưỡng. Còn cả những học sinh nổi bật kia, nếu chiêu mộ được vào học viện thì rất tốt."
Câu nói của hoàng đế lập tức gợi nên ngọn sóng trong lòng những người trên khán đài cao này, Mộng Thần Cơ thở dài nói: "Bẩm bệ hạ, chuyện này ngài nên hỏi Tuyết Tinh thân vương!"
"Ửm?" Hoàng đế ngạc nhiên nhìn Tuyết Tinh khiến hắn run bắn người, mồ hôi thấm ra trên trán mà không dám mở miệng, hắn chính là người đã đuổi những người đó đi a.
Ninh Phong Trí nhìn biểu cảm của Tuyết Tinh rất đắc ý, ai bảo Tuyết Tinh dám sỉ nhục con gái bảo bối hắn đây, Ninh Phong Trí không ngại bồi thêm cho Tuyết Tinh mấy ánh mắt lưỡi đao của hoàng đế. Ninh Phong Trí đối hoàng đế thản nhiên nói: "Bệ hạ, đám trẻ ưu tú này chính là thuộc đội ngũ ta coi trọng, ngài xem đứa trẻ tóc đen đứng chính giữa, hắn mới 13 tuổi, ta nghĩ bây giờ hắn đã là hồn tông, thực lực của hắn xa hơn nhiều những gì hắn thể hiện. Những đứa trẻ này trước đây đã đến học viện Thiên Đấu Hoàng Gia xin gia nhập nhưng lại bị Tuyết Tinh thân vương đe dọa đuổi đi."
"Hừ, có chuyện đó?" Hoàng đế tức giận trừng mắt nhìn Tuyết Tinh đang run lẩy bẩy.
Ở phía đối diện Nana luôn chú ý đến tình hình chỗ hoàng đế, thấy Tuyết Tinh bộ dáng không nhịn được bật cười nói Vinh Vinh: "Ta xem cha ngươi là đang giúp chúng ta cáo trạng, ngươi thấy biểu cảm Tuyết Tinh thân vương chưa, quá buồn cười haha."
Vinh Vinh dương dương tự đắc: "Tất nhiên, ngược lại cũng cảm ơn hắn cho chúng ta cơ hội có Sử Lai Khắc hôm nay."
"Đúng nha, ta xem trận đấu này thật chán, yếu như vậy còn có mặt mũi lên thi đấu! Chưa đầy một phút đã khóc lóc đòi mách cha, một đám vô dụng còn phải phí công Giáng Châu trị thương, là ta ta sẽ chữa cho chúng để nguyên cái mặt bầm dập."
Phất Lan Đức nghe Nana nói thì bực mình cốc cho cô một cái: "Dám mạnh miệng, ngươi cũng rất có mặt mũi, sức mạnh mà không đấu được thì mặt mũi kiểu gì hả?"
Nana lườm Phất Lan Đức, dù thế nhưng cô không thể cãi vì Phất Lan Đức nói đúng, sức mạnh không dùng được thì sẽ biến nhu nhược, cô còn chê bai ai. Nghĩ một chút đối thủ tiếp theo, Nana bạo gan đề nghị: "Vậy được, trận tiếp theo cháu sẽ lên đấu nhưng chỉ một lần này thôi. Được chưa?"
Phất Lan Đức kinh ngạc, hắn chỉ nói đùa thôi mà, lắc đầu hắn bắt lấy vai Nana nói: "Nana, ngươi không thể, ở đây rất nhiều cường giả, năng lực của ngươi không thể lộ, ngươi sẽ gặp nguy hiểm."
Nana thở dài: "Gia gia, trốn tránh không phải cách, không hiện hồn lực cũng chẳng chứng minh điều gì nguy cơ, vũ hồn biến dị rất nhiều, cháu chỉ là khác thường một chút, cháu sẽ chỉ dùng một vũ hồn, gia gia yên tâm. Lần này một trận đấu đoàn đội, lần sau nếu có đấu đơn thì để cháu lên đi, cháu không muốn làm người nhu nhược."
Sự kiên định trong ánh mắt Nana khiến Phất Lan Đức kinh ngạc, hắn cho đến giờ không biết vì sao Nana không chiến đội bảy người, không biết vì sao chỉ mình Nana không có hồn lực hồn hoàn, đối Nana hắn có rất nhiều nghi vấn nhưng hắn không muốn hỏi, hắn chỉ muốn dùng hết sức bảo vệ cô cháu gái này.
Tần Minh nắm chặt hai tay tiến lên khuyên nhủ Phất Lan Đức: "Thầy, Nana nói đúng, ta lúc trước không có cơ hội tham gia giải đấu này đã vô cùng tiếc nuối, ta sẽ dùng tính mạng bảo vệ Nana. Thầy để cô ấy làm việc mình muốn làm mới không phải hối hận."
Vinh Vinh, Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca đồng thời tiến đến dùng ánh mắt nói cho Phất Lan Đức họ cũng sẽ bảo vệ Nana. Trước những sự quyết tâm đó, Phất Lan Đức bất đắc dĩ gật đầu.
Ngày đầu tiên khai mạc tuyển chọn giải đấu Hồn Sư Cao Cấp toàn đại lục đã kết thúc bằng chiến thắng nhanh gọn khó hiểu của Sử Lai Khắc, tin rằng sau đả kích đối Thiên Đấu Hoàng Gia học viện giờ đây họ sẽ không dám phỉ báng học viện Sử Lai Khắc nữa.
Học viện Sử Lai Khắc, phòng họp.
Đại sư nhìn trước mặt mười hai đứa trẻ, vẻ mặt nghiêm trọng: "Đối thủ tiếp theo của các ngươi phi thường mạnh mẽ, học viện Tượng Giáp, bọn chúng là một trong tứ tông tộc thuộc quản lí của Vũ Hồn Điện, tông tộc phòng ngự mạnh nhất - Tượng Giáp tông. Cháu trai tông chủ Tượng Giáp tông ngày mai cũng tham gia, ngay trận thứ hai đã bắt trúng bọn họ, ta nghi ngờ Vũ Hồn Điện đã để ý Đường Tam."
Áo Tư Ca vẻ mặt khinh bỉ: "Cái gì phòng ngự mạnh nhất, Nana tham chiến còn phải xem phòng ngự ai mạnh."
Nana đột nhiên khiêm tốn lắc đầu: "Không chắc, phòng ngự ta mạnh nhưng cũng không thể chỉ đứng nhìn, cần phải đánh bại bọn chúng mới được. Tinh Thần Tập Kích của ta giờ phát động được ba lần so bảy người cũng không thấm vào đâu."
Tự tin phòng ngự mạnh chắc chắn có nhiều khuyết điểm, dùng một phòng ngự khác mạnh hơn đối với bọn chúng cũng có thể coi là đả kích, tấn công thì... Nghĩ xong xuôi, Đường Tam nói với mọi người: "Trận này ta, Nana, Trúc Thanh, Áo Tư Ca, Hoàng Viễn, Tiểu Vũ, Kinh Linh ra sân. Mặc dù có nhiều chủ lực nhưng sẽ không quá bại lộ thực lực, chúng ta sẽ nhường Nana loại bỏ trước ba đối thủ, còn lại ta đã có sắp xếp."
Mã Hồng Tuấn nhăn nhó: "Tam ca, chẳng phải nói trận này đến lượt ta và Trúc Thanh cùng ra sao?"
Đường Tam vỗ vai hắn cười nịnh nọt: "Hồng Tuấn, ngươi là một trong át chủ bài của chúng ta, đợi đối thủ mạnh mới khiến ngươi phải ra sân. Được không?"
Mã Hồng Tuấn vốn ngây thơ, chịu Đường Tam dỗ dành ngay lập tức quên sạch khó chịu. Mọi người âm thầm mỉm cười trở về phòng nghỉ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai với quân cờ của Vũ Hồn Điện.
Nana không sốt ruột, kéo lại Vinh Vinh cười nói: "Ta chỉ sợ chưa kịp tát chúng thì nhóm Tam ca đã đánh xong rồi. Để chúng chuẩn bị tâm lý cho tốt chịu đả kích đi Vinh Vinh."
"Ha, cũng đúng, ta sẽ chống mắt lên xem bọn chúng còn hò hét đến bao giờ." Vinh Vinh nhếch môi khoanh tay, quay mặt nhìn sàn đấu.
Đội dự bị của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện áo quần lòe loẹt, điệu bộ kiêu căng thách thức, đúng bản chất là một đám hoa hoa công tử, tiểu thư. Tiểu Vũ sớm không vừa mắt tay đã nắm thành nắm đấm, người dẫn lời thấy thái độ của họ thì mỉm cười tuyên bố.
"Trận đấu đã đến lúc... Bắt đầu!"
Nghe tiếng hô, đám người Thiên Đấu Hoàng Gia cười cợt xông lên, dự định phóng thích vũ hồn nghiền ép đối thủ thật hoành tráng nhưng đúng lúc đó.
Vụt!
Bảy chiếc lồng giam bằng Lam Ngân Thảo không điềm báo chuẩn xác phóng lên giam giữ bảy người phía trong. Toàn trường tĩnh lặng trong giây lát, chuyện gì đang xảy ra? Họ còn không thấy ai thi triển hồn kĩ.
Không để khán giả kịp hoàn hồn, năm người Sử Lai Khắc trừ Giáng Châu và Đường Tam mạnh mẽ lao đến bảy người đội Thiên Đấu Hoàng Gia, lồng giam đột ngột rút để lộ đám bao cát cho năm người đánh tới tấp không nương tay, Tiểu Vũ chọn một tên có khuôn mặt cô ấy cho là đáng ghét nhất, ra tay liên tục tát khiến cho ngay cả mẹ hắn cũng không thể nhận ra.
Vinh Vinh, Nana thấy được phấn khích nắm tay nhau la lên nhiệt tình: "Tiểu Vũ uy vũ, Tiểu Vũ uy vũ haha!"
Khán giả một mảnh ngơ ngác, họ đã cổ vũ cho ai vậy? Họ đang xem chiến đấu kiểu gì vậy? Lồng giam đó làm sao mà tự xuất hiện? Sức phản kháng của học viện Thiên Đấu yếu như vậy sao?
Đại diện Vũ Hồn Điện Bạch Y Giáo Chủ vẻ mặt thâm trầm chú ý trong sân đấu, không ai đoán được hắn đang nghĩ gì.
Giáo Úy Mộng Thần Cơ nhìn Đường Tam không chớp mắt, hắn trong giây lát hình như đã thấy hồn kĩ vạn năm, nhưng làm sao có thể khi Đường Tam một năm trước mới chỉ là hồn tôn. Hoàng đế nhíu mày hỏi Mộng Thần Cơ: "Ngươi thấy thế nào Mộng Giáo Úy, đây là đội dự bị thiên tài mà quý học viện bồi dưỡng. Còn cả những học sinh nổi bật kia, nếu chiêu mộ được vào học viện thì rất tốt."
Câu nói của hoàng đế lập tức gợi nên ngọn sóng trong lòng những người trên khán đài cao này, Mộng Thần Cơ thở dài nói: "Bẩm bệ hạ, chuyện này ngài nên hỏi Tuyết Tinh thân vương!"
"Ửm?" Hoàng đế ngạc nhiên nhìn Tuyết Tinh khiến hắn run bắn người, mồ hôi thấm ra trên trán mà không dám mở miệng, hắn chính là người đã đuổi những người đó đi a.
Ninh Phong Trí nhìn biểu cảm của Tuyết Tinh rất đắc ý, ai bảo Tuyết Tinh dám sỉ nhục con gái bảo bối hắn đây, Ninh Phong Trí không ngại bồi thêm cho Tuyết Tinh mấy ánh mắt lưỡi đao của hoàng đế. Ninh Phong Trí đối hoàng đế thản nhiên nói: "Bệ hạ, đám trẻ ưu tú này chính là thuộc đội ngũ ta coi trọng, ngài xem đứa trẻ tóc đen đứng chính giữa, hắn mới 13 tuổi, ta nghĩ bây giờ hắn đã là hồn tông, thực lực của hắn xa hơn nhiều những gì hắn thể hiện. Những đứa trẻ này trước đây đã đến học viện Thiên Đấu Hoàng Gia xin gia nhập nhưng lại bị Tuyết Tinh thân vương đe dọa đuổi đi."
"Hừ, có chuyện đó?" Hoàng đế tức giận trừng mắt nhìn Tuyết Tinh đang run lẩy bẩy.
Ở phía đối diện Nana luôn chú ý đến tình hình chỗ hoàng đế, thấy Tuyết Tinh bộ dáng không nhịn được bật cười nói Vinh Vinh: "Ta xem cha ngươi là đang giúp chúng ta cáo trạng, ngươi thấy biểu cảm Tuyết Tinh thân vương chưa, quá buồn cười haha."
Vinh Vinh dương dương tự đắc: "Tất nhiên, ngược lại cũng cảm ơn hắn cho chúng ta cơ hội có Sử Lai Khắc hôm nay."
"Đúng nha, ta xem trận đấu này thật chán, yếu như vậy còn có mặt mũi lên thi đấu! Chưa đầy một phút đã khóc lóc đòi mách cha, một đám vô dụng còn phải phí công Giáng Châu trị thương, là ta ta sẽ chữa cho chúng để nguyên cái mặt bầm dập."
Phất Lan Đức nghe Nana nói thì bực mình cốc cho cô một cái: "Dám mạnh miệng, ngươi cũng rất có mặt mũi, sức mạnh mà không đấu được thì mặt mũi kiểu gì hả?"
Nana lườm Phất Lan Đức, dù thế nhưng cô không thể cãi vì Phất Lan Đức nói đúng, sức mạnh không dùng được thì sẽ biến nhu nhược, cô còn chê bai ai. Nghĩ một chút đối thủ tiếp theo, Nana bạo gan đề nghị: "Vậy được, trận tiếp theo cháu sẽ lên đấu nhưng chỉ một lần này thôi. Được chưa?"
Phất Lan Đức kinh ngạc, hắn chỉ nói đùa thôi mà, lắc đầu hắn bắt lấy vai Nana nói: "Nana, ngươi không thể, ở đây rất nhiều cường giả, năng lực của ngươi không thể lộ, ngươi sẽ gặp nguy hiểm."
Nana thở dài: "Gia gia, trốn tránh không phải cách, không hiện hồn lực cũng chẳng chứng minh điều gì nguy cơ, vũ hồn biến dị rất nhiều, cháu chỉ là khác thường một chút, cháu sẽ chỉ dùng một vũ hồn, gia gia yên tâm. Lần này một trận đấu đoàn đội, lần sau nếu có đấu đơn thì để cháu lên đi, cháu không muốn làm người nhu nhược."
Sự kiên định trong ánh mắt Nana khiến Phất Lan Đức kinh ngạc, hắn cho đến giờ không biết vì sao Nana không chiến đội bảy người, không biết vì sao chỉ mình Nana không có hồn lực hồn hoàn, đối Nana hắn có rất nhiều nghi vấn nhưng hắn không muốn hỏi, hắn chỉ muốn dùng hết sức bảo vệ cô cháu gái này.
Tần Minh nắm chặt hai tay tiến lên khuyên nhủ Phất Lan Đức: "Thầy, Nana nói đúng, ta lúc trước không có cơ hội tham gia giải đấu này đã vô cùng tiếc nuối, ta sẽ dùng tính mạng bảo vệ Nana. Thầy để cô ấy làm việc mình muốn làm mới không phải hối hận."
Vinh Vinh, Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Ca đồng thời tiến đến dùng ánh mắt nói cho Phất Lan Đức họ cũng sẽ bảo vệ Nana. Trước những sự quyết tâm đó, Phất Lan Đức bất đắc dĩ gật đầu.
Ngày đầu tiên khai mạc tuyển chọn giải đấu Hồn Sư Cao Cấp toàn đại lục đã kết thúc bằng chiến thắng nhanh gọn khó hiểu của Sử Lai Khắc, tin rằng sau đả kích đối Thiên Đấu Hoàng Gia học viện giờ đây họ sẽ không dám phỉ báng học viện Sử Lai Khắc nữa.
Học viện Sử Lai Khắc, phòng họp.
Đại sư nhìn trước mặt mười hai đứa trẻ, vẻ mặt nghiêm trọng: "Đối thủ tiếp theo của các ngươi phi thường mạnh mẽ, học viện Tượng Giáp, bọn chúng là một trong tứ tông tộc thuộc quản lí của Vũ Hồn Điện, tông tộc phòng ngự mạnh nhất - Tượng Giáp tông. Cháu trai tông chủ Tượng Giáp tông ngày mai cũng tham gia, ngay trận thứ hai đã bắt trúng bọn họ, ta nghi ngờ Vũ Hồn Điện đã để ý Đường Tam."
Áo Tư Ca vẻ mặt khinh bỉ: "Cái gì phòng ngự mạnh nhất, Nana tham chiến còn phải xem phòng ngự ai mạnh."
Nana đột nhiên khiêm tốn lắc đầu: "Không chắc, phòng ngự ta mạnh nhưng cũng không thể chỉ đứng nhìn, cần phải đánh bại bọn chúng mới được. Tinh Thần Tập Kích của ta giờ phát động được ba lần so bảy người cũng không thấm vào đâu."
Tự tin phòng ngự mạnh chắc chắn có nhiều khuyết điểm, dùng một phòng ngự khác mạnh hơn đối với bọn chúng cũng có thể coi là đả kích, tấn công thì... Nghĩ xong xuôi, Đường Tam nói với mọi người: "Trận này ta, Nana, Trúc Thanh, Áo Tư Ca, Hoàng Viễn, Tiểu Vũ, Kinh Linh ra sân. Mặc dù có nhiều chủ lực nhưng sẽ không quá bại lộ thực lực, chúng ta sẽ nhường Nana loại bỏ trước ba đối thủ, còn lại ta đã có sắp xếp."
Mã Hồng Tuấn nhăn nhó: "Tam ca, chẳng phải nói trận này đến lượt ta và Trúc Thanh cùng ra sao?"
Đường Tam vỗ vai hắn cười nịnh nọt: "Hồng Tuấn, ngươi là một trong át chủ bài của chúng ta, đợi đối thủ mạnh mới khiến ngươi phải ra sân. Được không?"
Mã Hồng Tuấn vốn ngây thơ, chịu Đường Tam dỗ dành ngay lập tức quên sạch khó chịu. Mọi người âm thầm mỉm cười trở về phòng nghỉ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai với quân cờ của Vũ Hồn Điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.