Chương 491: Hai lựa chọn truyền thừa: Hải Thần hay Tu La Thần?
Đường Gia Tam Thiểu
06/05/2013
Đường Tam đoán ra được biến hóa của Ba Đấu Tây là vì ông cố của mình
Đường Thần, nhưng không ngờ chân tướng sự tình lại là như vậy…
Ba Đấu Tây trầm lặng nói:
- Song, có một điểm ngươi đoán không đúng, không phải Đường Thần không hiểu rõ tâm ý ta! Lúc hắn đến đây, chúng ta lại lần nữa gặp nhau, mọi thứ trước đây đều không có ý nghĩa gì nữa. Trăm năm rồi, chúng ta đã sống trên thế giới này thời gian hơn trăm năm rồi, còn có cái gì không thể buông bỏ được nữa? Đáng tiếc là, hắn đến tuy đã đem cho ta vui vẻ, nhưng cũng đem đến bi thương càng sâu sắc hơn! Tất cả đều không thể trách hắn, là ta, là ta ban đầu quá cao ngạo, là ta đã không nói rõ ràng với hắn, thậm chí chưa từng ám thị qua cho hắn biết tình cảm của ta đối với hắn. Mọi sai lầm đều ở ta…
Tinh thần của Ba Đấu Tây có chút mất khống chế, nàng tuy vẫn đang ngồi thẳng bất động tại đó, nhưng thân thể nàng lại đang nhè nhẹ run rẩy. Hữu thủ càng là nắm thật chặt Hoàng Kim Quyền Trượng của mình, quyền trượng tiếp xúc với mặt đất, phát ra âm thanh cạch cạch.
- Tiền bối, người… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Ống cố người đang ở nơi nào?
Ba Đấu Tây có chút thất vọng nhìn về phía Đường Tam:
- Ngươi biết không, ngươi rất giống hắn hồi còn trẻ, chỉ là hắn năm đó so với ngươi thô lỗ cục cằn hơn nhiều, cũng không có được sự thâm trầm nội tâm như của ngươi. Đương nhiên, đây cũng có liên quan đến thực lực bản thân hắn, lúc ba mươi tuổi thì hắn đã là một thân cường giả rồi, trong những người cùng lứa tuổi, không ai có thể thắng được hắn. Cũng chính vì vậy, biết rõ hắn đã có gia thất, nhưng ta lại vẫn không kiềm được đã thích hắn, Đường Thần à Đường Thần, ngươi đúng là khắc tinh trong vận mệnh của ta, cho dù là tại thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, cũng vẫn không chịu buông tha ta!
- Cái gì?
Nghe Ba Đấu Tây nói, Đường Tam vô cùng kinh ngạc, nhịn không được đứng vụt lên, nhìn Ba Đấu Tây, quang mang trong mắt đã trở nên hoảng sợ.
Thanh âm của Ba Đấu Tây thấp trầm đi vài phần:
- Phải, Đường Thần hắn đã đi rồi, vĩnh viễn đi rồi. Hắn tuy rõ tình cảm của ta, cũng đã tìm đến, nhưng cái mà hắn cho ta thấy, lại là lần cuối cùng gặp mặt. Ba ngày, hắn chỉ cho ta thời gian ba ngày, thì đã rời ta mà đi. Sau đó, ta đã nghĩ rất nhiều, một ngày như mười năm, cuối cùng đã biến thành bộ dạng thế này.
- Không, không thể nào như vậy được!
Đường Tam nhịn không nổi kích động nói:
- Ba Đấu Tây tiền bối, ông cố ta người đã là cơ thể bán thần, làm sao có thể, sao có thể đi như vậy được? Người nhất định là nhầm rồi, nhất định!
Dù Đường Tam và ông cố chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng trong lòng hắn, địa vị của ông cố lại cực kỳ cao quý, ngay đến nhân vật như phụ thân, khi nhắc tới ông cố cũng là tràn đầy tôn kính. Hơn nữa, ban đầu ông cố Đường Thần lại đã bắt đầu tiếp thụ truyền thừa của Tu La Thần, bản thân đã là thân thể bán thần. Lần này đến Hải Thần đảo, ngoại trừ việc bản thân hắn kế thừa Hải Thần thần vị ra, thì đồng thời cũng là muốn mời ông cố xuất sơn. Có ông cố chủ trì đại cục, cộng thêm lực lượng của hắn, thế thì, cục diện của đại lục tự nhiên chắc chắn nắm trong tay. Lúc này nghe lời nói tan nát cõi lòng của Ba Đấu Tây, hắn sao cũng không thể tin rằng tất cả là sự thật. Ông cố với thực lực như vậy, sao có thể chết không minh bạch như vậy được?
Ba Đấu Tây ngẩng đầu nhìn Đường Tam một cái:
- Hài nhi, ngồi xuống đi. Ta gọi một mình ngươi đến, chính là muốn đem chuyện này nói rõ với ngươi. Đây cũng là giao phó của ông cố ngươi!
Đường Tam lòng tràn đầy nghi hoặc, nội tâm hết sức kìm nén ngồi trở lại xuống đất, mục quang chăm chăm nhìn Ba Đấu Tây tràn ngập sự khó hiểu.
Ba Đấu Tây dùng thanh âm bình lặng nhưng lại tràn đầy sự tan nát đó nhàn nhạt nói:
- Lúc đầu, ông cố ngươi và Thiên Đạo Lưu sau khi nghe ta nói điều kiện ra xong, đã cùng rời khỏi Hải Thần đảo. Thiên Đạo Lưu giống với ta, hắn là kẻ thủ hộ thần vị, thủ hộ sáu cánh Thiên Sứ Chi Thần, là vĩnh viễn cũng không thể thật sự thành thần được, cho nên, hắn tự nhiên đã lựa chọn từ bỏ. Nhưng, ông cố ngươi thì không. Ngoại trừ phần tình cảm đối với ta đó ra, sự cao ngạo trong nội tâm hắn làm hắn khi chưa hoàn thành xong lời hứa với ta sẽ không chịu quay về. Trải qua bao cay đắng khó khăn, cái hắn tìm thấy, lại là cơn ác mộng cuối cuộc đời, hắn hẳn đã nói qua với ngươi rồi, tại Sát Lục chi đô, hắn đã phát hiện ra truyền thừa thần vị của Tu La Thần. Nhưng cũng chính tại đó, thần trí của hắn đã bị mê lạc, trở thành thể kí sinh của Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương, cũng trở thành Sát Lục chi vương của Sát Lục chi đô.
Đường Tam lặng lẽ gật đầu. Hồi đó thời gian hắn và ông cố gặp mặt tuy ngắn ngủi, nhưng đoạn này ông cố đã từng thuật lại qua cho hắn.
- Đường Thần tại Sát Lục chi đô sinh sống nhiều năm như vậy rồi, cho dù hắn cuối cùng nhờ ngươi dùng Hải Thần Tam Xoa Kích trợ giúp, giải thoát được khỏi trói buộc, tìm lại được mình, nhưng, thân thể hắn lại sớm đã bị đục ruỗng hoàn toàn rồi, kịch độc của Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương, sớm đã ăn mòn thân thể hắn rồi. Cho dù hắn có năng lượng cường đại như vậy, nhưng thân thể của hắn lại căn bản không đủ để chống đỡ lại sự tồn tại của năng lượng đó. Nguyên lúc còn là Sát Lục chi vương còn tốt một chút, năng lượng nội thể còn không phải là quá nhiều, lại là cơ thể bị Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương khống chế, còn có thể bảo trì sinh mệnh. Nhưng, sau khi hắn hồi phục thần trí, thực lực thuộc về bản thể hắn cùng với phần lớn lực truyền thừa của Tu La Thần sau khi nhập thể, năng lượng đồ sộ lập tức đã làm thân thể hắn vỡ tan. Hắn liều mạng kiên trì, kiên trì đến được nơi này, để gặp mặt ta…
Đường Tam đờ ra nhìn chằm chằm Ba Đấu Tây, lẩm bẩm nói:
- Là ta, là ta đã giết chết ông cố…
Ba Đấu Tây xót xa nói:
- Hài nhi ngốc, đừng nói lời ngốc nghếch như vậy! Hắn cho dù chết rồi, thì cũng mạnh hơn nhiều so với lúc bị Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương lấy làm kí sinh thể, huống chi, ngươi còn giúp hắn tìm lại được mình. Ông cố ngươi ngay cả là trước cái chết cận kề, cũng vẫn vì ngươi mà thấy vinh quang. Lúc Đường Thần đến nơi này, thì thân thể của hắn đã sắp vỡ tan rồi, ta đã nghĩ mọi cách cũng không thể giúp hắn kiên trì được. Hắn vốn dĩ còn muốn đợi ngươi quay về, tận mắt nhìn thấy con cháu hậu thế của hắn có thể kế thừa thần vị, có được lực lượng của thần. Nhưng, hắn đợi không được rồi, năng lượng của Tu La Thần quá bá đạo, thân thể tàn tạ đó của hắn sao có thể duy trì cho được chứ?
Sau khi Đường Thần đến đây, trong ba ngày cuối cùng của sinh mệnh hắn, hắn vẫn không ngừng nói chuyện với ta, tựa hồ muốn đem lời bao năm chưa nói ra được đều nói hết cho ta nghe vậy. Hắn nói rất nhiều rất nhiều, ta cùng hắn trò chuyện, bất giác…thời gian ba ngày đã trôi qua rồi!
Nước mắt từng giọt từng giọt từ trên mặt Ba Đấu Tây rơi xuống, thân thể của nàng đã không run rẩy nữa, cả người giống như si ngốc ngồi tại đó, mỗi lần hồi tưởng lại cái chết của Đường Thần, là tim nàng đều không thể hô hấp được. Điều mà nàng chưa nói là, sau khi Đường Thần mỉm cười trong lòng nàng mà qua đời, nàng đã ôm thi thể của Đường Thần không ngủ không nghỉ không động đậy gì, tròn thời gian bảy ngày, sau bảy ngày, thì nàng đã biến thành hình dạng như hiện tại này.
- Tiền bối, xin người nén đau thương!
- Thật không ngờ, ta mới cùng ông cố gặp mặt một lần, thì đã là âm dương đôi ngã rồi!
Bi thương của Ba Đấu Tây căn bản không thể là giả vờ, vừa trở về đây, thì đã nghe được tin dữ này, sự đả kích đối với Đường Tam cũng cực kỳ lớn. Cho dù tố chất tâm lý hắn tương đối vững vàng, thì cũng vẫn là có chút khó mà chấp nhận được, dẫu sao, người chết đi đó chính là ông cố của hắn a!
Một lúc lâu, Ba Đấu Tây mới khống chế làm tinh thần mình bình lặng lại vài phần, bi thương trên mặt đã dần dần tiêu biến, thay vào đó lại là một nụ cười ôn hòa:
- Được rồi, không đề cập tới mấy chuyện thương tâm này nữa. Người già rồi chết đi là quy luật của tự nhiên, trừ phi trở thành thần, mới có khả năng vượt qua quy luật. Ông cố ngươi tuy tại Sát Lục chi đô đã chịu rất nhiều khó khăn, nhưng hắn cũng đã sống lên đến trăm tuổi rồi, cũng đã có đời người cực kỳ đặc săc, hắn một đời này cũng đã không sống uổng phí rồi. Mọi thứ hắn đã lưu lại, nhất định sẽ lưu danh thiên cổ trong Hạo Thiên tông các ngươi. Cái khổ mà hắn đã phải chịu cũng đều là vì ta mà có, kiếp sau, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hắn!
Ông cố ngươi trước khi đi, điều tiếc nuối duy nhất chính là chưa thể thấy được ngươi trở thành thần, kế thừa Hải Thần thần vị. Đường Tam, nếu ngươi thật sự tôn kính hắn, thì nhất định phải hoàn thành di nguyện của hắn, còn nữa, trước khi hắn chết, có lưu lại cho ngươi một vật. Ngươi giữ lấy, coi như lưu một kỉ niệm đi!
Vừa nói, cổ tay Ba Đấu Tây vừa lật, hướng về mặt bên Hải Thần điện vẫy một cái, lập tức, một đạo hồng quang đột nhiên sáng lên, quang mang vừa chớp thì đã đến giữa Ba Đấu Tây và Đường Tam rồi.
Đó là một thanh cự kiếm huyết sắc độ dài vượt qua hai mét, chính là cái mà Đường Thần lúc trước từng dùng để ngăn chặn lại Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam, và còn chấn bay chuôi kiếm đó của hắn.
Kiếm thon dài mà dày rộng trên thân dày đặc những hoa văn màu vàng tối, trường kiếm màu huyết hồng tràn ngập khí giết chóc sắc bén, ngay cả cường giả cấp bậc như Ba Đấu Tây, lúc đối diện với khí trên thanh ma kiếm này cũng không khỏi phải nhíu nhíu mày, hiển nhiên là đã chịu ảnh hưởng của nó.
Thế nhưng, lúc Đường Tam nhìn thấy thanh kiếm này, cả người hắn lại ngây dại ra.
Đường Tam hoàn toàn không có cảm giác như Ba Đấu Tây, hắn một chút cũng không cảm thấy khí giết chóc trên thanh ma kiếm này đối với thân thể hắn có ảnh hưởng gì, ngược lại, nhìn thanh trường kiếm này, trong nội tâm Đường Tam đã lập tức sản sinh ra xung động kịch liệt. Tả thủ của hắn càng là không chịu khống chế tự động giơ lên, ở giữa chỉ chưởng, cũng lộ ra ma văn hồng sắc đồng dạng, khí băng lạnh cứ thế thông đến đầu vai, thanh ma kiếm đó tựa như đã cùng Đường Tam hình thành nên một sự ăn ý hoàn mỹ vậy.
Trong nháy mắt, những nghi hoặc to lớn vẫn tồn tại trong lòng hắn đột nhiên được rộng mở thông suốt, hắn cuối cùng đã minh bạch năng lượng huyết hồng sắc đã trợ giúp bản thân giết chết Thâm Hải Ma Kình Vương, sau đó lại khơi lên tác dụng trọng yếu lúc bản thân hấp thu hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương đó là thế nào rồi.
Không sai, đó chính là Sát Thần lãnh vực của bản thân biến dị sản sinh ra, mà Sát Thần lãnh vực của mình sau khi đạt đến cấp bậc đỉnh cao biến dị ra, đã không còn là lực lượng của Sát Thần lãnh vực nữa rồi, mà là cùng với lực lượng Tu La Thần ông cố mình đã truyền thừa nhất mạch tương thông à!
Đúng vậy! Nếu không phải như vậy, thì năng lượng huyết hồng sắc tràn ngập khí giết chóc đó làm sao có thể trong một đoạn thời gian ngắn bình đẳng đối đãi với Hải Thần chi lực của mình được chứ? Nếu không phải cũng đã đạt đến lực lượng thần cấp, Hải Thần chi lực của bản thân làm sao có thể đối kháng lại khó khăn như vậy? Thâm Hải Ma Kình Vương lại sao có thể bị áp chế hoàn toàn được? Tu La Thần, bản thân vậy mà lại cũng đã có phần lớn lực lượng của Tu La Thần rồi? Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Lý trí, làm Đường Tam đưa ra lựa chọn chính xác nhất, hắn vụt giơ hữu thủ lên, một phát nắm vào tả thủ, không để tả thủ đụng chạm vào thanh ma kiếm này. Trong lòng Đường Tam đã ẩn ước cảm giác được, nếu bản thân lúc này đi nắm thanh ma kiếm kia, thế thì, Tu La thần lực trong nội thể bản thân đã bị Hải Thần chi lực toàn diện khống chế kia sẽ có khả năng ngóc đầu trở lại, đến lúc đó, thân thể bản thân sợ rằng sẽ phải lần nữa trở thành chiến trường của chúng.
Đó không phải là đùa giỡn, lần trước lúc ở dưới đáy biển, còn có năng lượng của hồn hoàn Thâm Hải Ma Kình Vương cung cấp cho chúng hấp thu, nhưng hiện tại không còn nữa, nếu chúng thật sự trong nội thể mình đánh lên, thì sợ rằng đen đủi còn là mình. Cái gọi là tham thì thâm, Đường Tam tuyệt không dám nghĩ rằng bản thân có thể cùng lúc kế thừa hai lực lượng thần vị, đó không khác gì người ngốc nói mộng.
Có thể là, Tu La Thần so với Hải Thần mà hắn hiện tại chuẩn bị truyền thừa càng cường đại hơn, nhưng, thần lực đó của Tu La Thần, đến ông cố của bản thân dùng bao nhiêu năm như vậy rồi cũng chưa thể hấp thu được, cuối cùng còn vì nó mà chết đi, có thể thấy Tu La thần lực là bá đạo đến mức nào rồi. Hải Thần thần lực so sánh mà nói thì ôn hòa hơn nhiều, hơn nữa quá trình Đường Tam truyền thừa Hải Thần thần lực là bước từng bước một, từ từ thông qua bát khảo trước Hải Thần cửu khảo, thì còn lại một khảo thí cuối cùng. Cho dù Hải Thần Tam Xoa Kích tổn hại, nhưng Đường Tam vẫn có thể lựa chọn nó đến làm truyền thừa thần vị của mình, điều này là không phải hoài nghi.
Bởi vậy, hắn tuyệt không thể cho Tu La thần lực trong nội thể bản thân cơ hội hồi phục được. Ông cố lưu lại thanh kiếm này là có hảo ý cho bản thân thêm một lựa chọn, hoặc là nói, thanh Tu La ma kiếm người lưu lại này rất có thể chính là then chốt của Tu La Thần truyền thừa. Thế nhưng, hiện tại bản thân tuyệt không thể tiếp xúc với thanh kiếm này được, ít nhất cũng phải đợi đến khi bản thân hoàn thành xong truyền thừa Hải Thần thần vị rồi nói. Truyền thừa thần vị thật sự quá nguy hiểm, đợi sau này có cơ hội tìm hiểu rõ năng lượng của ma kiếm này hãy nói.
Trên thực tế, suy đoán của Đường Tam ít nhất đúng được bảy thành, Đường Thần đem thanh Tu La ma kiếm này lưu lại, chính là muốn để Đường Tam có thêm một sự lựa chọn. Trước đây lúc hắn và Đường Thần tương kiến, thì đã nhìn ra Đường Tam có Sát Thần lãnh vực rồi, nhưng phụ tử Đường Hạo, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đều không biết, Sát Thần lãnh vực mà bọn họ có, kì thực chính là đệ nhất khảo nghiệm của Tu La Thần, chỉ có người thông qua đệ nhất khảo nghiệm này rồi, mới có khả năng truyền thừa Tu La Thần thần vị. Mà thanh ma kiếm Đường Thần lưu lại này, đại biểu cho hắn đã thông qua tuyệt đại bộ phận lực truyền thừa của Tu La Thần rồi, chỉ cần có được hồn sư Sát Thần lãnh vực, thì đều có thể có khả năng truyền thừa Tu La chi thần.
Truyền thừa của Tu La thần và truyền thừa của Hải Thần có khác biệt về bản chất, chủ yếu là thể hiện ở lựa chọn của người truyền thừa. Lựa chọn của người truyền thừa Hải thần tuyệt đối là không phân tâm, chỉ cần đã chọn lựa một điều, thì sẽ tận khả năng vô thức bồi dưỡng, cho đến khi người được chọn này đủ vững chắc để hoàn thành quá trình truyền thừa. Một điểm này, từ một tia Hải Thần thần niệm tồn tại trong Hải Thần chi tâm đó đã vô số lần cứu giúp sinh mệnh của Đường Tam, cùng với sau khi hắn đến Hải Thần đảo trực tiếp dẫn dắt đến Hải Thần cửu khảo, lại còn truyền thụ cho hắn ba thức đầu tiên của Hoàng Kim Tam Xoa Kích thì đã có thể nhìn ra rồi.
Còn truyền thừa Tu La Thần sẽ nguy hiểm hơn nhiều, Tu La Thần được xem như Sát Lục chi thần, đối với người truyền thừa của mình yêu cầu càng thêm hà khắc, cho dù không có sự quấy nhiễu của Tu La Thần, muốn truyền thừa Tu La chi thần cũng không phải dễ dàng như thế. Bởi vậy, Tu La Thần lúc lựa chọn người truyền thừa bản thân, chính là theo cách suy nghĩ bồi dưỡng rộng khắp. Miễn là người có được Sát Thần lãnh vực, thì đều tính là người được chọn, mà đến cuối cùng, ai có thể truyền thừa thần vị của Tu La Thần, thì còn phải xem nỗ lực của bản thân mình rồi.
Đương nhiên, còn có một điểm Đường Tam không biết, với tình hình trước mắt mà nói, ngoại trừ hắn ra, đã không thể có thêm ai có thể truyền thừa Tu La thần vị nữa rồi. Phẩm cấp của Tu La Thần so với Hải Thần, La Sát Thần, Thiên Sứ Thần đều cao hơn nửa cấp, Tu La Thần đời trước tuy sớm đã không còn trên thế giới này nữa, nhưng thần niệm mà hắn lưu lại lại không cần bất cứ vật dẫn nào, chỉ cần có người có thể luyện Sát Thần lãnh vực đến một trình độ nhất định sản sinh ra biến dị, chuyển hóa thành Tu La thần lực, thì thần niệm của nó sẽ phát hiện.
Trước đó, Đường Thần dưới tác dụng của Hải Thần chi quang mà Đường Tam phóng ra đã tỉnh táo lại, thì lập tức dành được sự nhận định của Tu La Thần, cho nên hắn mới có thể trực tiếp tiến vào thể bán thần của Tu La Thần, chỉ cần hoàn thành tiếp truyền thừa, thì đã có thể kế thừa Tu La Thần thần vị rồi. Dẫu sao, Đường Thần năm đó đã thông qua tuyệt đại bộ phận khảo nghiệm của Tu La Thần truyền thừa rồi.
Đáng tiếc là, tình trạng cơ thể của bản thân Đường Thần đã không cho phép hắn tiến hành tiếp truyền thừa nữa, thân thể tàn tạ đó của hắn cũng gánh không nổi sự chấn động của năng lượng đồ sộ trong nội thể, sau khi miễn cưỡng đến được Hải Thần đảo, chỉ kiên trì ba ngày thì đã ly rời thế giới này rồi. Mà trước lúc cận kề cái chết, Đường Thần đương nhiên không cam tâm để năng lượng của bản thân cứ như vậy mà trôi mất vào giữa đất trời, bởi vậy, hắn đem tinh lực của Tu La Thần mà mình đạt được sau khi luyện cô lọc vào trong thanh Tu La ma kiếm này. Hắn tin rằng, chỉ cần Đường Tam cầm thanh kiếm này lên, thì sẽ có khả năng lựa chọn truyền thừa Tu La Thần. Hơn nữa, hắn cũng chỉ đạo minh bạch đích xác rằng, thực lực của Tu La Thần so với Hải Thần càng mạnh mẽ hơn.
Đường Tam vì sao có thể áp chế được Thâm Hải Ma Kình Vương đó? Chính là vì sát thần lãnh vực đã tiến hóa đến tác dụng của Tu La lãnh vực. Khí tức của Tu La Thần, cho dù là thần cũng sẽ cảm thấy run sợ, Thâm Hải Ma Kình Vương tuy là hồn thú trăm vạn năm, thực lực cũng cực kỳ cường đại, nhưng cảnh giới của nó dù sao cũng còn kém quá xa vời.
Sở dĩ nói hiện tại ngoại trừ Đường Tam ra ai cũng vô phương truyền thừa Tu La thần lực, nguyên nhân chính là bởi vì Sát Thần lãnh vực của hắn lúc tiến hóa thành Tu La lãnh vực đã đạt được sự thừa nhận của Tu La Thần. Đường Thần chết rồi, thì Đường Tam sở hữu Tu La lãnh vực tự nhiên sẽ trở thành người kế thừa ở vị trí đầu tiên, trừ phi hắn cũng chết đi, nếu không thì thần vị của Tu La Thần này chỉ có thể do hắn kế thừa.
Đương nhiên, Đường Tam không lựa chọn truyền thừa Tu La Thần, thì là một chuyện khác rồi.
Tồn tại của Sát Thần lãnh vực, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì giống như là Hải Thần chi quang cùng Hải Thần thân hòa độ mà Đường Tam giành được, cùng với sự tăng cường về thực lực của Đường Tam, sự tiến hóa không ngừng của Sát Thần lãnh vực, kỳ thực thì tương đương với việc Đường Tam không ngừng tiếp thụ khảo hạch của Tu La thần.
Khi hắn đối mặt với Thâm Hải Ma Kình Vương, đồng thời nổ ra sáu cái hồn hoàn, khiến Sát Thần lãnh vực phụ gia trên Hạo Thiên chuy bị lực lượng có tính bạo phá cực kỳ khổng lồ kích thích, từ đó sinh ra sự nhảy vọt về chất, tiến hóa đến Tu La lãnh vực. Mà Đường Tam lúc tăng thêm một hồn hoàn cuối cùng cho Hạo Thiên chùy, cũng chính là hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình đó, càng là đem đến cho sự tiến hóa của Sát Thần lãnh vực năng lượng bổ sung, cũng chính là quá trình Hạo Thiên chuy từ đen biến đỏ đó, đã thật sự hoàn thành quá trình tiến hóa của Tu La lãnh vực.
Về sau hấp thụ năng lượng, khí giết chóc bá đạo của Tu La Thần trực tiếp xâm nhập vào nội thể Đường Tam, ý đồ muốn xâm phạm tất cả hồn cốt của hắn, đem thần niệm của mình thâm nhập vào trong, thì lập tức gặp phải sự bài xích của năng lượng Hải Thần sớm đã cùng nó dung hòa, vậy mới dẫn đến trận đại chiến trong nội thể Đường Tam lần đó.
Nếu năng lượng Hải Thần trong nội thể Đường Tam có trí tuệ, nhất định sẽ cảm thấy cực kỳ bức bách, luôn phải có một thứ tự trước sau, người ta đã lựa chọn Đường Tam thời gian dài như vậy rồi, người ngoài như ngươi vừa mới đến đã đòi bá đạo chiếm đoạt nào có dễ dàng như vậy!
Mặc dù Tu La Thần so với Hải Thần càng mạnh hơn một ít, nhưng thần lực của Hải Thần dẫu sao cũng cắm rễ trong nội thể Đường Tam trước, lại có Hải Thần Tam Xoa Kích tồn tại, biến đổi một cách vô thức Hải Thần thần lực mấy năm nay, cuối cùng vẫn là chiếm thế thượng phong. Nhưng bất kể là như vậy, Hải Thần thần lực cũng chỉ có thể đem lực của Tu La Thần áp chế vào trong cánh tay trái mà vô phương trừ diệt nó, có thể thấy lực lượng của Tu La Thần bá đạo đến thế nào rồi. Sở dĩ nó cuối cùng dừng lại trên cánh tay trái Đường Tam, chủ yếu vẫn là bởi vì đó là nơi Đường Tam phóng xuất ra võ hồn Hạo Thiên chuy, Hạo Thiên chuy hiện tại đã trở thành chỗ tụ tập của Tu La Thần trên thân Đường Tam.
Thanh kiếm Đường Thần lưu lại này, chính là Tu La thần lực hắn nhiều năm tích lũy ngưng tụ mà thành, cộng thêm lúc hắn cận kề cái chết đã đem lực luợng toàn thân rót vào trong nó, bản thân nó đã đạt đến đẳng cấp của thần khí rồi, là thứ đã đạt được sự thừa nhận của Tu La Thần, phẩm chất tuyệt không kém Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam, cũng được coi như vật dẫn của Tu La Thần truyền thừa, bởi vậy, nếu Đường Tam thật sự cầm thanh ma kiếm này lên, thì sợ rằng tình trạng nội thể hắn lập tức sẽ đại biến. Còn về kết quả cuối cùng thế nào thì không ai biết được, bất kể thần lực của Tu La Thần có bá đạo hơn nữa, đừng quên rằng, nơi đây là Hải Thần điện, lại là ở Hải Thần đảo trong biển, ai thắng còn chưa biết, nhưng có thể tưởng tượng được, Đường Tam bị hai thần tranh đoạt, hắn tuyệt sẽ không dễ chịu gì, chưa biết chừng còn là muôn đời không hồi lại được nữa.
Sự thông minh tài trí của Đường Tam trong thời khắc then chốt đã đạt được tác dụng quan trọng, hắn không tham lực lượng của Tu La Thần, mà nắm chặt tả thủ của mình lại, thậm chí còn liên tiếp thối lui mấy bước, kéo xa khoảng cách giữa mình và Tu La ma kiếm, cố kìm nén sức mê hoặc to lớn của Tu La ma kiếm, không để bị lôi cuốn.
- Đường Tam, ngươi sao rồi?
Ba Đấu Tây trông động tác kỳ quái của Đường Tam nhịn không được hỏi.
Đường Tam cười khổ đáp:
- Không có gì, thứ ông cố lưu lại cho ta, đúng thật là một món đại lễ. Song, bất luận nói thế nào, ta vẫn là chọn truyền thừa Hải Thần thần vị trước rồi nói. Năng lượng trong thanh Tu La ma kiếm ông cố lưu lại này quá mức bá đạo, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến Hải Thần truyền thừa của ta.
Ba Đấu Tây nhìn sâu Đường Tam một cái, rồi lặng lẽ gật gật đầu:
- Như vậy cũng tốt, sớm chút giúp ngươi hoàn thành Hải Thần truyền thừa, ta cũng có thể được giải thoát sớm một chút!
Vừa nói, hữu thủ của nàng vừa vẫy, dẫn hút Tu La ma kiếm, đem nó đặt lại vào trong góc của Hải Thần điện.
Kéo giãn khoảng cách với Tu La ma kiếm, lực hấp dẫn cường đại đó của nó tức thì có chút suy yếu bớt, sắc mặt của Đường Tam cũng hồi phục trở lại, nếu luận về lực lý trí, hắn từng trải qua bao nhiêu dày vò như vậy tuyệt đối là một trong những kẻ mạnh nhất đương thế. Rất nhanh hồi lại ý niệm, chuyển thân nhìn về tòa bình đài lớn nhất chỗ trung tâm Hải Thần điện, ở đó, hắn đã từng rút ra Hải Thần Tam Xoa Kích.
Ba Đấu Tây nói:
- Gọi bạn bè của ngươi vào đi, năng lượng của Hải Thần quá sức khổng lồ, lúc ngươi truyền thừa thần vị sẽ có lượng lớn năng lượng tràn ra, để nơi đây không bị hủy diệt, có sự giúp đỡ của bọn họ, không những có thể hấp thu năng lượng đầy tràn ra của ngươi, đồng thời cũng có thể bảo hộ nơi này không bị phá hoại.
- Tiền bối, trước khi bắt đầu truyền thừa, có việc này ta nhất định phải nói với người!
Vừa nói, Đường Tam vừa giơ Hải Thần Tam Xoa Kích nắm trong tay lên, đưa đến trước mặt Ba Đấu Tây.
Ba Đấu Tây ngẩn ra một chút, khi mục quang nàng rơi trên chỗ trống phía dưới Hải Thần Tam Xoa Kích chủ nhận, lập tức sắc mặt đại biến:
- Hải Thần chi tâm? Việc này là thế nào?
Trước đó sau khi nhìn thấy Đường Tam, trong lòng Ba Đấu Tây tràn ngập thân ảnh của Đường Thần, lại không chú ý đến Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam, lúc này tự Đường Tam đưa Hải Thần Tam Xoa Kích lên, Ba Đấu Tây mới nhìn thấy vấn đề lớn.
Đường Tam chua xót đáp:
- Đều trách ta, không thể bảo hộ tốt Hải Thần Tam Xoa Kích, sự việc là thế này…
Ngay sau đó, hắn đem việc bản thân bị Thiên Nhận Tuyết truy sát ra sao, Hải Thần Tam Xoa Kích làm thế nào, vào thời khắc cuối cùng Hải Thần chi tâm vỡ nát, Hải Thần thần niệm bảo hộ hắn trốn vào trong biển….. nói qua một lượt.
Nghe Đường Tam nói, sắc mặt Ba Đấu Tây trở nên càng lúc càng khó coi, nhìn Hải Thần Tam Xoa Kích trước mắt, mục quang không khỏi liên tục lóe sáng.
-…, chính là vậy, vì cứu ta, Hải Thần chi tâm đã vỡ nát. Tiền bối, người là Hải Thần đấu la, là đại tế ti của Hải Thần đảo, ngươi có biện pháp nào có thể hồi lại không? Nếu không được, ta còn có thể tiếp thụ truyền thừa Hải Thần không?
Quang mang trong mắt Ba Đấu Tây liên tục lóe lên, lộ ra vẻ suy nghẫm, nhưng sắc mặt nàng lại luôn rất khó coi, hiển nhiên, Hải Thần chi tâm vỡ nát tuyệt không dễ dàng hồi phục như vậy.
- Đường Tam, còn nhớ ngươi ban đầu vượt qua Hải Thần đệ cửu khảo, đã rút ra Hải Thần tam xoa kích không?
Đường Tam gật đầu, đáp:
- Đương nhiên còn nhớ!
Ba Đấu Tây trầm giọng đáp:
- Vậy ngươi nhất định còn nhớ, lúc đó khi người lần đầu tiên nhìn thấy Hải Thần Tam Xoa Kích, nó cũng không có Hải Thần chi tâm, là ngươi sau khi rút nó ra, đem Hải Thần chi tâm khắc ấn vào trong nó, Hải Thần chi tâm vốn chính là ngươi đem đến nơi này. Mà trên thực tế, truyền thừa của Hải Thần thần vị, chủ yếu nhất cũng là Hải Thần chi tâm, nó ở nơi nào, đến đại tế ti của Hải Thần Đảo là ta này cũng không biết, chỉ có khi nó gặp được người thích hợp truyền thừa Hải Thần thần vị, mới có thể dung hợp cùng, lẳng lặng dẫn dắt người được chọn đó đến nơi đây, vượt qua khảo nghiệm của Hải Thần. Sau khi thông qua toàn bộ khảo nghiệm, mới có thể tiếp nhận Hải Thần thần vị, trở thành Hải Thần chân chính. Căn cứ theo tình hình ngươi nói, đầu tiên ta có thể xác định có hai điểm, điểm thứ nhất là, độ tán thành của Hải Thần chi tâm đối với ngươi rất cao, cho nên mới không tiếc bản thân bị hư tổn cũng phải cứu tính mệnh ngươi. Nhưng một điểm khác chính là, Hải Thần Tam Xoa Kích cũng bởi vì sự tan vỡ của Hải Thần chi tâm mà mất đi linh tính, từ đó làm ngươi mất đi năng lực của thần khí này. Trong tư liệu mà Hải Thần lưu lại hiển thị, Hải Thần đại nhân lúc đầu, tuyệt đại bộ phận năng lực đều phải thông qua Hải Thần Tam Xoa Kích mà phóng ra, có thể nghĩ mà thấy, trong quá trình truyền thừa, tác dụng mà Hải Thần Tam Xoa Kích khơi lên lớn đến thế nào. Ngươi có thể liệp sát Thâm Hải Ma Kình Vương, khảo hạch trước đó lại hoàn thành xuất sắc như vậy, nếu có Hải Thần Tam Xoa Kích hoàn chỉnh nữa, thì ta gần như có thể khẳng định, ngươi trong quá trình truyền thừa sẽ tiến hành cực kỳ thuận lợi. Thế nhưng, hiện tại không còn Hải Thần chi tâm, đã mất đi sự phụ trợ của Hải Thần Tam Xoa Kích, trong quá trình truyền thừa Hải Thần thần vị sẽ phát sinh chuyện gì, ta cũng không biết!
Đường Tam đáp:
- Vậy không có biện pháp chữa trị Hải Thần chi tâm sao?
Ba Đấu Tây than một tiếng, đáp:
- Ta đã nói với ngươi rồi, Hải Thần chi tâm là cái mà ta cũng không thể nào hiểu rõ, lại càng không biết nó cần thế nào mới có thể tu phục được. Có thể rằng, nếu ngươi có khả năng hoàn thành Hải Thần truyền thừa, thì Hải Thần Tam Xoa Kích này sẽ tự hồi phục, nhưng, truyền thừa này cũng sẽ trở nên gian nan vô kể. Ngươi là cháu của Đường Thần, cũng là con cháu xuất sắc nhất của hắn, lại xuất sắc đến mức độ thế này, chưa đến ba mươi tuổi, thì đã đạt đến tầm cao chín mươi chín cấp rồi. Thẳng thắn mà nói, Đường Tam, từ góc độ cá nhân ta mà nói, hoặc nhìn từ góc độ của ông cố ngươi mà nói, ta không hy vọng ngươi tiến hành truyền thừa. Ngươi phải biết, truyền thừa một khi thất bại, kết cục của ngươi chỉ có cái chết!
Đường Tam thở dài một tiếng:
- Tiền bối, hảo ý của người ta hiểu rõ, thế nhưng, ta không thể không truyền thừa Hải Thần thần vị. Nếu trên thế giới này vốn vẫn không có sự xuất hiện của Thần, thì dựa vào thực lực chín mươi chín cấp hiện tại của ta hẳn cũng có thể ứng phó được, không thành Thần cũng không có gì. Nhưng, hiện tại đã xuất hiện một Thiên Sứ Chi Thần rồi, nếu ta không thể hoàn thành truyền thừa của Hải Thần, thế thì, trên thế giới này sẽ không ai có thể chống lại hắn được, ta tuyệt không thể nhìn thấy Võ Hồn đế quốc thống nhất cả đại lục được. Nếu người không cho phép ta truyền thừa Hải Thần thần vị, vậy thì, ta sẽ phải mạo hiểm càng lớn hơn, đi thử truyền thừa Tu La Thần vị mà ông cố lưu cho ta rồi, nhưng ta biết, ngay cả ông cố với tài năng kinh người như vậy, mà cuối cùng vẫn rơi vào họa sát thân. Hơn nữa nội thể của ta đã có năng lượng lớn Hải Thần thần lực, một khi lựa chọn truyền thừa Tu La Thần, sợ rằng tính nguy hiểm sẽ càng thêm khủng khiếp hơn. Cho nên, tiền bối, xin người thành toàn cho ta! Ta từng đáp ứng Hải Thần Tam Xoa Kích, bất luận thế nào, đều nhất định phải giúp nó hồi phục, ta tuyệt không thể để nó mất đi linh tính luôn như vậy được!
Ba Đấu Tây nhìn chăm chú Đường Tam:
- Ngươi thật đã nghĩ kĩ rồi? Không có sự trợ giúp của Hải Thần Tam Xoa Kích, quá trình truyền thừa của ngươi rất có thể là thập tử nhất sinh. Giống như truyền thừa của Thiên Sứ Chi Thần cần có Thiên Sứ Sáo Trang làm vật dẫn, trợ giúp người truyền thừa hấp thu thần lực của Thiên Sứ Chi Thần vậy, Hải Thần truyền thừa, cũng cần dựa vào năng lượng của Hải Thần Tam Xoa Kích dẫn, để tiến hành quá trình truyền thừa. Không có Hải Thần Tam Xoa Kích nữa, trong quá trình truyền thừa ngươi không có bất kì sự trợ giúp nào, hơn nữa sợ rằng còn sẽ gặp phải khảo nghiệm càng lợi hại hơn!
Đường Tam lẳng lặng gật đầu:
- Tiền bối, người không cần khuyên ta nữa, ý ta đã quyết, truyền thừa Hải Thần là lựa chọn duy nhất của ta, ta quyết không lùi bước!
Ba Đấu Tây thở dài một tiếng:
- Đường Tam à Đường Tam, sự cố chấp này của ngươi quả thực giống hệt ông cố ngươi. Người Hạo gia các ngươi, đều là cùng một tính khí ương ngạnh như vậy, cho dù tiểu tử ngươi nhìn qua thì tâm tư kín đáo, nội tâm cũng giống như vậy!
Đường Tam không mở miệng tiếp nữa, nhưng nhãn thần hết sức kiên định của hắn đã nói cho Ba Đấu Tây đáp án. Phải, hắn không thể lựa chọn, vì đánh bại Thiên Nhận Tuyết, vì thay phụ mẫu, Tiểu Vũ báo thù, vì giúp cả đại lục có thể sớm kết thúc chiến tranh, hắn đều nhất thiết phải làm như vậy.
Ba Đấu Tây phất phất tay, nàng phảng phất như có chút mệt mỏi, chuyển thân đi hướng về phía bình đài ở trung tâm đại điện:
- Gọi bạn bè của ngươi vào đi!
Đường Tam lẳng lặng gật đầu:
- Tiền bối, còn xin người thay ta bảo mật. Ta không muốn các bạn vì ta mà lo lắng!
Ba Đấu Tây yên lặng gật đầu.
Đường Tam lúc này mới mở đại môn của Hải Thần điện, nghênh đón ánh thái dương đi ra ngoài.
Các vị đấu la thụ hộ Hải Thần thất thánh trụ cùng Sử Lai Khắc lục quái đều đang đợi ở bên ngoài, mắt thấy Đường Tam đi ra, nhóm người Tiểu Vũ trong mắt đều lộ ra mục quang hỏi thăm.
Đường Tam hơi gật đầu về hướng bọn nọ nói:
- Mọi người cùng ta vào thôi, phải bắt đầu truyền thừa rồi!
Các vị đấu la thủ hộ Hải Thần thất thánh trụ cơ hồ đồng thời sắc mặt đột biến, trong đó Hải Ma Nữ muốn nói chút gì đó, nhưng lại bị Hải Long đấu la ngăn cản lại.
Lúc này cả người Đường Tam đều chìm ngập vào trong việc truyền thừa sắp phải tiến hành, nên không có chú ý đến mấy tiểu tiết này, vẫy gọi các bạn bè, rồi chuyển thân trở về Hải Thần điện.
Hải Long đấu la dùng mục quang sắc bén nhìn về những đấu la thủ hộ thất thánh trụ còn lại, sáu người còn lại lúc này mới chầm chậm cúi đầu xuống, dưới sự dẫn dắt của Hải Long đấu la, đồng thời quỳ một gối xuống đất, trầm giọng hét lên:
- Cung tiễn đại nhân!
Cánh cửa lớn dày nặng của Hải Thần điện theo thất quái Sử Lai Khắc tiến vào mà lại khép lại, ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, Hải Ma Nữ không thể nhẫn nại được thêm nữa sự kích động trong lòng,
- Vì sao, vì sao nhất định phải truyền thừa thần vị, Ba Đấu Tây đại nhân người đã đủ đáng thương rồi…
Hải Long đấu la than một tiếng, đáp:
- Hải Ma Nữ, không được nói bừa! Ngươi quên mất sứ mệnh của chúng ta rồi sao? Sứ mệnh của chúng ta, chính là phải đợi Hải Thần đời sau giáng lâm. Có thể tận mắt chứng kiến cảnh này, chúng ta đã mạnh hơn nhiều so với đấu la thủ hộ thất thánh trụ các thời kỳ trước rồi.
Hải Ma Nữ nghẹn ngào nói:
- Nhưng mà, Hải Thần truyền thừa phải trả giá, là sinh mạng của Ba Đấu Tây đại nhân mà!
Ba Đấu Tây trầm lặng nói:
- Song, có một điểm ngươi đoán không đúng, không phải Đường Thần không hiểu rõ tâm ý ta! Lúc hắn đến đây, chúng ta lại lần nữa gặp nhau, mọi thứ trước đây đều không có ý nghĩa gì nữa. Trăm năm rồi, chúng ta đã sống trên thế giới này thời gian hơn trăm năm rồi, còn có cái gì không thể buông bỏ được nữa? Đáng tiếc là, hắn đến tuy đã đem cho ta vui vẻ, nhưng cũng đem đến bi thương càng sâu sắc hơn! Tất cả đều không thể trách hắn, là ta, là ta ban đầu quá cao ngạo, là ta đã không nói rõ ràng với hắn, thậm chí chưa từng ám thị qua cho hắn biết tình cảm của ta đối với hắn. Mọi sai lầm đều ở ta…
Tinh thần của Ba Đấu Tây có chút mất khống chế, nàng tuy vẫn đang ngồi thẳng bất động tại đó, nhưng thân thể nàng lại đang nhè nhẹ run rẩy. Hữu thủ càng là nắm thật chặt Hoàng Kim Quyền Trượng của mình, quyền trượng tiếp xúc với mặt đất, phát ra âm thanh cạch cạch.
- Tiền bối, người… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Ống cố người đang ở nơi nào?
Ba Đấu Tây có chút thất vọng nhìn về phía Đường Tam:
- Ngươi biết không, ngươi rất giống hắn hồi còn trẻ, chỉ là hắn năm đó so với ngươi thô lỗ cục cằn hơn nhiều, cũng không có được sự thâm trầm nội tâm như của ngươi. Đương nhiên, đây cũng có liên quan đến thực lực bản thân hắn, lúc ba mươi tuổi thì hắn đã là một thân cường giả rồi, trong những người cùng lứa tuổi, không ai có thể thắng được hắn. Cũng chính vì vậy, biết rõ hắn đã có gia thất, nhưng ta lại vẫn không kiềm được đã thích hắn, Đường Thần à Đường Thần, ngươi đúng là khắc tinh trong vận mệnh của ta, cho dù là tại thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, cũng vẫn không chịu buông tha ta!
- Cái gì?
Nghe Ba Đấu Tây nói, Đường Tam vô cùng kinh ngạc, nhịn không được đứng vụt lên, nhìn Ba Đấu Tây, quang mang trong mắt đã trở nên hoảng sợ.
Thanh âm của Ba Đấu Tây thấp trầm đi vài phần:
- Phải, Đường Thần hắn đã đi rồi, vĩnh viễn đi rồi. Hắn tuy rõ tình cảm của ta, cũng đã tìm đến, nhưng cái mà hắn cho ta thấy, lại là lần cuối cùng gặp mặt. Ba ngày, hắn chỉ cho ta thời gian ba ngày, thì đã rời ta mà đi. Sau đó, ta đã nghĩ rất nhiều, một ngày như mười năm, cuối cùng đã biến thành bộ dạng thế này.
- Không, không thể nào như vậy được!
Đường Tam nhịn không nổi kích động nói:
- Ba Đấu Tây tiền bối, ông cố ta người đã là cơ thể bán thần, làm sao có thể, sao có thể đi như vậy được? Người nhất định là nhầm rồi, nhất định!
Dù Đường Tam và ông cố chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng trong lòng hắn, địa vị của ông cố lại cực kỳ cao quý, ngay đến nhân vật như phụ thân, khi nhắc tới ông cố cũng là tràn đầy tôn kính. Hơn nữa, ban đầu ông cố Đường Thần lại đã bắt đầu tiếp thụ truyền thừa của Tu La Thần, bản thân đã là thân thể bán thần. Lần này đến Hải Thần đảo, ngoại trừ việc bản thân hắn kế thừa Hải Thần thần vị ra, thì đồng thời cũng là muốn mời ông cố xuất sơn. Có ông cố chủ trì đại cục, cộng thêm lực lượng của hắn, thế thì, cục diện của đại lục tự nhiên chắc chắn nắm trong tay. Lúc này nghe lời nói tan nát cõi lòng của Ba Đấu Tây, hắn sao cũng không thể tin rằng tất cả là sự thật. Ông cố với thực lực như vậy, sao có thể chết không minh bạch như vậy được?
Ba Đấu Tây ngẩng đầu nhìn Đường Tam một cái:
- Hài nhi, ngồi xuống đi. Ta gọi một mình ngươi đến, chính là muốn đem chuyện này nói rõ với ngươi. Đây cũng là giao phó của ông cố ngươi!
Đường Tam lòng tràn đầy nghi hoặc, nội tâm hết sức kìm nén ngồi trở lại xuống đất, mục quang chăm chăm nhìn Ba Đấu Tây tràn ngập sự khó hiểu.
Ba Đấu Tây dùng thanh âm bình lặng nhưng lại tràn đầy sự tan nát đó nhàn nhạt nói:
- Lúc đầu, ông cố ngươi và Thiên Đạo Lưu sau khi nghe ta nói điều kiện ra xong, đã cùng rời khỏi Hải Thần đảo. Thiên Đạo Lưu giống với ta, hắn là kẻ thủ hộ thần vị, thủ hộ sáu cánh Thiên Sứ Chi Thần, là vĩnh viễn cũng không thể thật sự thành thần được, cho nên, hắn tự nhiên đã lựa chọn từ bỏ. Nhưng, ông cố ngươi thì không. Ngoại trừ phần tình cảm đối với ta đó ra, sự cao ngạo trong nội tâm hắn làm hắn khi chưa hoàn thành xong lời hứa với ta sẽ không chịu quay về. Trải qua bao cay đắng khó khăn, cái hắn tìm thấy, lại là cơn ác mộng cuối cuộc đời, hắn hẳn đã nói qua với ngươi rồi, tại Sát Lục chi đô, hắn đã phát hiện ra truyền thừa thần vị của Tu La Thần. Nhưng cũng chính tại đó, thần trí của hắn đã bị mê lạc, trở thành thể kí sinh của Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương, cũng trở thành Sát Lục chi vương của Sát Lục chi đô.
Đường Tam lặng lẽ gật đầu. Hồi đó thời gian hắn và ông cố gặp mặt tuy ngắn ngủi, nhưng đoạn này ông cố đã từng thuật lại qua cho hắn.
- Đường Thần tại Sát Lục chi đô sinh sống nhiều năm như vậy rồi, cho dù hắn cuối cùng nhờ ngươi dùng Hải Thần Tam Xoa Kích trợ giúp, giải thoát được khỏi trói buộc, tìm lại được mình, nhưng, thân thể hắn lại sớm đã bị đục ruỗng hoàn toàn rồi, kịch độc của Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương, sớm đã ăn mòn thân thể hắn rồi. Cho dù hắn có năng lượng cường đại như vậy, nhưng thân thể của hắn lại căn bản không đủ để chống đỡ lại sự tồn tại của năng lượng đó. Nguyên lúc còn là Sát Lục chi vương còn tốt một chút, năng lượng nội thể còn không phải là quá nhiều, lại là cơ thể bị Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương khống chế, còn có thể bảo trì sinh mệnh. Nhưng, sau khi hắn hồi phục thần trí, thực lực thuộc về bản thể hắn cùng với phần lớn lực truyền thừa của Tu La Thần sau khi nhập thể, năng lượng đồ sộ lập tức đã làm thân thể hắn vỡ tan. Hắn liều mạng kiên trì, kiên trì đến được nơi này, để gặp mặt ta…
Đường Tam đờ ra nhìn chằm chằm Ba Đấu Tây, lẩm bẩm nói:
- Là ta, là ta đã giết chết ông cố…
Ba Đấu Tây xót xa nói:
- Hài nhi ngốc, đừng nói lời ngốc nghếch như vậy! Hắn cho dù chết rồi, thì cũng mạnh hơn nhiều so với lúc bị Huyết Hồng Cửu Đầu Biên Bức Vương lấy làm kí sinh thể, huống chi, ngươi còn giúp hắn tìm lại được mình. Ông cố ngươi ngay cả là trước cái chết cận kề, cũng vẫn vì ngươi mà thấy vinh quang. Lúc Đường Thần đến nơi này, thì thân thể của hắn đã sắp vỡ tan rồi, ta đã nghĩ mọi cách cũng không thể giúp hắn kiên trì được. Hắn vốn dĩ còn muốn đợi ngươi quay về, tận mắt nhìn thấy con cháu hậu thế của hắn có thể kế thừa thần vị, có được lực lượng của thần. Nhưng, hắn đợi không được rồi, năng lượng của Tu La Thần quá bá đạo, thân thể tàn tạ đó của hắn sao có thể duy trì cho được chứ?
Sau khi Đường Thần đến đây, trong ba ngày cuối cùng của sinh mệnh hắn, hắn vẫn không ngừng nói chuyện với ta, tựa hồ muốn đem lời bao năm chưa nói ra được đều nói hết cho ta nghe vậy. Hắn nói rất nhiều rất nhiều, ta cùng hắn trò chuyện, bất giác…thời gian ba ngày đã trôi qua rồi!
Nước mắt từng giọt từng giọt từ trên mặt Ba Đấu Tây rơi xuống, thân thể của nàng đã không run rẩy nữa, cả người giống như si ngốc ngồi tại đó, mỗi lần hồi tưởng lại cái chết của Đường Thần, là tim nàng đều không thể hô hấp được. Điều mà nàng chưa nói là, sau khi Đường Thần mỉm cười trong lòng nàng mà qua đời, nàng đã ôm thi thể của Đường Thần không ngủ không nghỉ không động đậy gì, tròn thời gian bảy ngày, sau bảy ngày, thì nàng đã biến thành hình dạng như hiện tại này.
- Tiền bối, xin người nén đau thương!
- Thật không ngờ, ta mới cùng ông cố gặp mặt một lần, thì đã là âm dương đôi ngã rồi!
Bi thương của Ba Đấu Tây căn bản không thể là giả vờ, vừa trở về đây, thì đã nghe được tin dữ này, sự đả kích đối với Đường Tam cũng cực kỳ lớn. Cho dù tố chất tâm lý hắn tương đối vững vàng, thì cũng vẫn là có chút khó mà chấp nhận được, dẫu sao, người chết đi đó chính là ông cố của hắn a!
Một lúc lâu, Ba Đấu Tây mới khống chế làm tinh thần mình bình lặng lại vài phần, bi thương trên mặt đã dần dần tiêu biến, thay vào đó lại là một nụ cười ôn hòa:
- Được rồi, không đề cập tới mấy chuyện thương tâm này nữa. Người già rồi chết đi là quy luật của tự nhiên, trừ phi trở thành thần, mới có khả năng vượt qua quy luật. Ông cố ngươi tuy tại Sát Lục chi đô đã chịu rất nhiều khó khăn, nhưng hắn cũng đã sống lên đến trăm tuổi rồi, cũng đã có đời người cực kỳ đặc săc, hắn một đời này cũng đã không sống uổng phí rồi. Mọi thứ hắn đã lưu lại, nhất định sẽ lưu danh thiên cổ trong Hạo Thiên tông các ngươi. Cái khổ mà hắn đã phải chịu cũng đều là vì ta mà có, kiếp sau, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hắn!
Ông cố ngươi trước khi đi, điều tiếc nuối duy nhất chính là chưa thể thấy được ngươi trở thành thần, kế thừa Hải Thần thần vị. Đường Tam, nếu ngươi thật sự tôn kính hắn, thì nhất định phải hoàn thành di nguyện của hắn, còn nữa, trước khi hắn chết, có lưu lại cho ngươi một vật. Ngươi giữ lấy, coi như lưu một kỉ niệm đi!
Vừa nói, cổ tay Ba Đấu Tây vừa lật, hướng về mặt bên Hải Thần điện vẫy một cái, lập tức, một đạo hồng quang đột nhiên sáng lên, quang mang vừa chớp thì đã đến giữa Ba Đấu Tây và Đường Tam rồi.
Đó là một thanh cự kiếm huyết sắc độ dài vượt qua hai mét, chính là cái mà Đường Thần lúc trước từng dùng để ngăn chặn lại Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam, và còn chấn bay chuôi kiếm đó của hắn.
Kiếm thon dài mà dày rộng trên thân dày đặc những hoa văn màu vàng tối, trường kiếm màu huyết hồng tràn ngập khí giết chóc sắc bén, ngay cả cường giả cấp bậc như Ba Đấu Tây, lúc đối diện với khí trên thanh ma kiếm này cũng không khỏi phải nhíu nhíu mày, hiển nhiên là đã chịu ảnh hưởng của nó.
Thế nhưng, lúc Đường Tam nhìn thấy thanh kiếm này, cả người hắn lại ngây dại ra.
Đường Tam hoàn toàn không có cảm giác như Ba Đấu Tây, hắn một chút cũng không cảm thấy khí giết chóc trên thanh ma kiếm này đối với thân thể hắn có ảnh hưởng gì, ngược lại, nhìn thanh trường kiếm này, trong nội tâm Đường Tam đã lập tức sản sinh ra xung động kịch liệt. Tả thủ của hắn càng là không chịu khống chế tự động giơ lên, ở giữa chỉ chưởng, cũng lộ ra ma văn hồng sắc đồng dạng, khí băng lạnh cứ thế thông đến đầu vai, thanh ma kiếm đó tựa như đã cùng Đường Tam hình thành nên một sự ăn ý hoàn mỹ vậy.
Trong nháy mắt, những nghi hoặc to lớn vẫn tồn tại trong lòng hắn đột nhiên được rộng mở thông suốt, hắn cuối cùng đã minh bạch năng lượng huyết hồng sắc đã trợ giúp bản thân giết chết Thâm Hải Ma Kình Vương, sau đó lại khơi lên tác dụng trọng yếu lúc bản thân hấp thu hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương đó là thế nào rồi.
Không sai, đó chính là Sát Thần lãnh vực của bản thân biến dị sản sinh ra, mà Sát Thần lãnh vực của mình sau khi đạt đến cấp bậc đỉnh cao biến dị ra, đã không còn là lực lượng của Sát Thần lãnh vực nữa rồi, mà là cùng với lực lượng Tu La Thần ông cố mình đã truyền thừa nhất mạch tương thông à!
Đúng vậy! Nếu không phải như vậy, thì năng lượng huyết hồng sắc tràn ngập khí giết chóc đó làm sao có thể trong một đoạn thời gian ngắn bình đẳng đối đãi với Hải Thần chi lực của mình được chứ? Nếu không phải cũng đã đạt đến lực lượng thần cấp, Hải Thần chi lực của bản thân làm sao có thể đối kháng lại khó khăn như vậy? Thâm Hải Ma Kình Vương lại sao có thể bị áp chế hoàn toàn được? Tu La Thần, bản thân vậy mà lại cũng đã có phần lớn lực lượng của Tu La Thần rồi? Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Lý trí, làm Đường Tam đưa ra lựa chọn chính xác nhất, hắn vụt giơ hữu thủ lên, một phát nắm vào tả thủ, không để tả thủ đụng chạm vào thanh ma kiếm này. Trong lòng Đường Tam đã ẩn ước cảm giác được, nếu bản thân lúc này đi nắm thanh ma kiếm kia, thế thì, Tu La thần lực trong nội thể bản thân đã bị Hải Thần chi lực toàn diện khống chế kia sẽ có khả năng ngóc đầu trở lại, đến lúc đó, thân thể bản thân sợ rằng sẽ phải lần nữa trở thành chiến trường của chúng.
Đó không phải là đùa giỡn, lần trước lúc ở dưới đáy biển, còn có năng lượng của hồn hoàn Thâm Hải Ma Kình Vương cung cấp cho chúng hấp thu, nhưng hiện tại không còn nữa, nếu chúng thật sự trong nội thể mình đánh lên, thì sợ rằng đen đủi còn là mình. Cái gọi là tham thì thâm, Đường Tam tuyệt không dám nghĩ rằng bản thân có thể cùng lúc kế thừa hai lực lượng thần vị, đó không khác gì người ngốc nói mộng.
Có thể là, Tu La Thần so với Hải Thần mà hắn hiện tại chuẩn bị truyền thừa càng cường đại hơn, nhưng, thần lực đó của Tu La Thần, đến ông cố của bản thân dùng bao nhiêu năm như vậy rồi cũng chưa thể hấp thu được, cuối cùng còn vì nó mà chết đi, có thể thấy Tu La thần lực là bá đạo đến mức nào rồi. Hải Thần thần lực so sánh mà nói thì ôn hòa hơn nhiều, hơn nữa quá trình Đường Tam truyền thừa Hải Thần thần lực là bước từng bước một, từ từ thông qua bát khảo trước Hải Thần cửu khảo, thì còn lại một khảo thí cuối cùng. Cho dù Hải Thần Tam Xoa Kích tổn hại, nhưng Đường Tam vẫn có thể lựa chọn nó đến làm truyền thừa thần vị của mình, điều này là không phải hoài nghi.
Bởi vậy, hắn tuyệt không thể cho Tu La thần lực trong nội thể bản thân cơ hội hồi phục được. Ông cố lưu lại thanh kiếm này là có hảo ý cho bản thân thêm một lựa chọn, hoặc là nói, thanh Tu La ma kiếm người lưu lại này rất có thể chính là then chốt của Tu La Thần truyền thừa. Thế nhưng, hiện tại bản thân tuyệt không thể tiếp xúc với thanh kiếm này được, ít nhất cũng phải đợi đến khi bản thân hoàn thành xong truyền thừa Hải Thần thần vị rồi nói. Truyền thừa thần vị thật sự quá nguy hiểm, đợi sau này có cơ hội tìm hiểu rõ năng lượng của ma kiếm này hãy nói.
Trên thực tế, suy đoán của Đường Tam ít nhất đúng được bảy thành, Đường Thần đem thanh Tu La ma kiếm này lưu lại, chính là muốn để Đường Tam có thêm một sự lựa chọn. Trước đây lúc hắn và Đường Thần tương kiến, thì đã nhìn ra Đường Tam có Sát Thần lãnh vực rồi, nhưng phụ tử Đường Hạo, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đều không biết, Sát Thần lãnh vực mà bọn họ có, kì thực chính là đệ nhất khảo nghiệm của Tu La Thần, chỉ có người thông qua đệ nhất khảo nghiệm này rồi, mới có khả năng truyền thừa Tu La Thần thần vị. Mà thanh ma kiếm Đường Thần lưu lại này, đại biểu cho hắn đã thông qua tuyệt đại bộ phận lực truyền thừa của Tu La Thần rồi, chỉ cần có được hồn sư Sát Thần lãnh vực, thì đều có thể có khả năng truyền thừa Tu La chi thần.
Truyền thừa của Tu La thần và truyền thừa của Hải Thần có khác biệt về bản chất, chủ yếu là thể hiện ở lựa chọn của người truyền thừa. Lựa chọn của người truyền thừa Hải thần tuyệt đối là không phân tâm, chỉ cần đã chọn lựa một điều, thì sẽ tận khả năng vô thức bồi dưỡng, cho đến khi người được chọn này đủ vững chắc để hoàn thành quá trình truyền thừa. Một điểm này, từ một tia Hải Thần thần niệm tồn tại trong Hải Thần chi tâm đó đã vô số lần cứu giúp sinh mệnh của Đường Tam, cùng với sau khi hắn đến Hải Thần đảo trực tiếp dẫn dắt đến Hải Thần cửu khảo, lại còn truyền thụ cho hắn ba thức đầu tiên của Hoàng Kim Tam Xoa Kích thì đã có thể nhìn ra rồi.
Còn truyền thừa Tu La Thần sẽ nguy hiểm hơn nhiều, Tu La Thần được xem như Sát Lục chi thần, đối với người truyền thừa của mình yêu cầu càng thêm hà khắc, cho dù không có sự quấy nhiễu của Tu La Thần, muốn truyền thừa Tu La chi thần cũng không phải dễ dàng như thế. Bởi vậy, Tu La Thần lúc lựa chọn người truyền thừa bản thân, chính là theo cách suy nghĩ bồi dưỡng rộng khắp. Miễn là người có được Sát Thần lãnh vực, thì đều tính là người được chọn, mà đến cuối cùng, ai có thể truyền thừa thần vị của Tu La Thần, thì còn phải xem nỗ lực của bản thân mình rồi.
Đương nhiên, còn có một điểm Đường Tam không biết, với tình hình trước mắt mà nói, ngoại trừ hắn ra, đã không thể có thêm ai có thể truyền thừa Tu La thần vị nữa rồi. Phẩm cấp của Tu La Thần so với Hải Thần, La Sát Thần, Thiên Sứ Thần đều cao hơn nửa cấp, Tu La Thần đời trước tuy sớm đã không còn trên thế giới này nữa, nhưng thần niệm mà hắn lưu lại lại không cần bất cứ vật dẫn nào, chỉ cần có người có thể luyện Sát Thần lãnh vực đến một trình độ nhất định sản sinh ra biến dị, chuyển hóa thành Tu La thần lực, thì thần niệm của nó sẽ phát hiện.
Trước đó, Đường Thần dưới tác dụng của Hải Thần chi quang mà Đường Tam phóng ra đã tỉnh táo lại, thì lập tức dành được sự nhận định của Tu La Thần, cho nên hắn mới có thể trực tiếp tiến vào thể bán thần của Tu La Thần, chỉ cần hoàn thành tiếp truyền thừa, thì đã có thể kế thừa Tu La Thần thần vị rồi. Dẫu sao, Đường Thần năm đó đã thông qua tuyệt đại bộ phận khảo nghiệm của Tu La Thần truyền thừa rồi.
Đáng tiếc là, tình trạng cơ thể của bản thân Đường Thần đã không cho phép hắn tiến hành tiếp truyền thừa nữa, thân thể tàn tạ đó của hắn cũng gánh không nổi sự chấn động của năng lượng đồ sộ trong nội thể, sau khi miễn cưỡng đến được Hải Thần đảo, chỉ kiên trì ba ngày thì đã ly rời thế giới này rồi. Mà trước lúc cận kề cái chết, Đường Thần đương nhiên không cam tâm để năng lượng của bản thân cứ như vậy mà trôi mất vào giữa đất trời, bởi vậy, hắn đem tinh lực của Tu La Thần mà mình đạt được sau khi luyện cô lọc vào trong thanh Tu La ma kiếm này. Hắn tin rằng, chỉ cần Đường Tam cầm thanh kiếm này lên, thì sẽ có khả năng lựa chọn truyền thừa Tu La Thần. Hơn nữa, hắn cũng chỉ đạo minh bạch đích xác rằng, thực lực của Tu La Thần so với Hải Thần càng mạnh mẽ hơn.
Đường Tam vì sao có thể áp chế được Thâm Hải Ma Kình Vương đó? Chính là vì sát thần lãnh vực đã tiến hóa đến tác dụng của Tu La lãnh vực. Khí tức của Tu La Thần, cho dù là thần cũng sẽ cảm thấy run sợ, Thâm Hải Ma Kình Vương tuy là hồn thú trăm vạn năm, thực lực cũng cực kỳ cường đại, nhưng cảnh giới của nó dù sao cũng còn kém quá xa vời.
Sở dĩ nói hiện tại ngoại trừ Đường Tam ra ai cũng vô phương truyền thừa Tu La thần lực, nguyên nhân chính là bởi vì Sát Thần lãnh vực của hắn lúc tiến hóa thành Tu La lãnh vực đã đạt được sự thừa nhận của Tu La Thần. Đường Thần chết rồi, thì Đường Tam sở hữu Tu La lãnh vực tự nhiên sẽ trở thành người kế thừa ở vị trí đầu tiên, trừ phi hắn cũng chết đi, nếu không thì thần vị của Tu La Thần này chỉ có thể do hắn kế thừa.
Đương nhiên, Đường Tam không lựa chọn truyền thừa Tu La Thần, thì là một chuyện khác rồi.
Tồn tại của Sát Thần lãnh vực, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì giống như là Hải Thần chi quang cùng Hải Thần thân hòa độ mà Đường Tam giành được, cùng với sự tăng cường về thực lực của Đường Tam, sự tiến hóa không ngừng của Sát Thần lãnh vực, kỳ thực thì tương đương với việc Đường Tam không ngừng tiếp thụ khảo hạch của Tu La thần.
Khi hắn đối mặt với Thâm Hải Ma Kình Vương, đồng thời nổ ra sáu cái hồn hoàn, khiến Sát Thần lãnh vực phụ gia trên Hạo Thiên chuy bị lực lượng có tính bạo phá cực kỳ khổng lồ kích thích, từ đó sinh ra sự nhảy vọt về chất, tiến hóa đến Tu La lãnh vực. Mà Đường Tam lúc tăng thêm một hồn hoàn cuối cùng cho Hạo Thiên chùy, cũng chính là hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình đó, càng là đem đến cho sự tiến hóa của Sát Thần lãnh vực năng lượng bổ sung, cũng chính là quá trình Hạo Thiên chuy từ đen biến đỏ đó, đã thật sự hoàn thành quá trình tiến hóa của Tu La lãnh vực.
Về sau hấp thụ năng lượng, khí giết chóc bá đạo của Tu La Thần trực tiếp xâm nhập vào nội thể Đường Tam, ý đồ muốn xâm phạm tất cả hồn cốt của hắn, đem thần niệm của mình thâm nhập vào trong, thì lập tức gặp phải sự bài xích của năng lượng Hải Thần sớm đã cùng nó dung hòa, vậy mới dẫn đến trận đại chiến trong nội thể Đường Tam lần đó.
Nếu năng lượng Hải Thần trong nội thể Đường Tam có trí tuệ, nhất định sẽ cảm thấy cực kỳ bức bách, luôn phải có một thứ tự trước sau, người ta đã lựa chọn Đường Tam thời gian dài như vậy rồi, người ngoài như ngươi vừa mới đến đã đòi bá đạo chiếm đoạt nào có dễ dàng như vậy!
Mặc dù Tu La Thần so với Hải Thần càng mạnh hơn một ít, nhưng thần lực của Hải Thần dẫu sao cũng cắm rễ trong nội thể Đường Tam trước, lại có Hải Thần Tam Xoa Kích tồn tại, biến đổi một cách vô thức Hải Thần thần lực mấy năm nay, cuối cùng vẫn là chiếm thế thượng phong. Nhưng bất kể là như vậy, Hải Thần thần lực cũng chỉ có thể đem lực của Tu La Thần áp chế vào trong cánh tay trái mà vô phương trừ diệt nó, có thể thấy lực lượng của Tu La Thần bá đạo đến thế nào rồi. Sở dĩ nó cuối cùng dừng lại trên cánh tay trái Đường Tam, chủ yếu vẫn là bởi vì đó là nơi Đường Tam phóng xuất ra võ hồn Hạo Thiên chuy, Hạo Thiên chuy hiện tại đã trở thành chỗ tụ tập của Tu La Thần trên thân Đường Tam.
Thanh kiếm Đường Thần lưu lại này, chính là Tu La thần lực hắn nhiều năm tích lũy ngưng tụ mà thành, cộng thêm lúc hắn cận kề cái chết đã đem lực luợng toàn thân rót vào trong nó, bản thân nó đã đạt đến đẳng cấp của thần khí rồi, là thứ đã đạt được sự thừa nhận của Tu La Thần, phẩm chất tuyệt không kém Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam, cũng được coi như vật dẫn của Tu La Thần truyền thừa, bởi vậy, nếu Đường Tam thật sự cầm thanh ma kiếm này lên, thì sợ rằng tình trạng nội thể hắn lập tức sẽ đại biến. Còn về kết quả cuối cùng thế nào thì không ai biết được, bất kể thần lực của Tu La Thần có bá đạo hơn nữa, đừng quên rằng, nơi đây là Hải Thần điện, lại là ở Hải Thần đảo trong biển, ai thắng còn chưa biết, nhưng có thể tưởng tượng được, Đường Tam bị hai thần tranh đoạt, hắn tuyệt sẽ không dễ chịu gì, chưa biết chừng còn là muôn đời không hồi lại được nữa.
Sự thông minh tài trí của Đường Tam trong thời khắc then chốt đã đạt được tác dụng quan trọng, hắn không tham lực lượng của Tu La Thần, mà nắm chặt tả thủ của mình lại, thậm chí còn liên tiếp thối lui mấy bước, kéo xa khoảng cách giữa mình và Tu La ma kiếm, cố kìm nén sức mê hoặc to lớn của Tu La ma kiếm, không để bị lôi cuốn.
- Đường Tam, ngươi sao rồi?
Ba Đấu Tây trông động tác kỳ quái của Đường Tam nhịn không được hỏi.
Đường Tam cười khổ đáp:
- Không có gì, thứ ông cố lưu lại cho ta, đúng thật là một món đại lễ. Song, bất luận nói thế nào, ta vẫn là chọn truyền thừa Hải Thần thần vị trước rồi nói. Năng lượng trong thanh Tu La ma kiếm ông cố lưu lại này quá mức bá đạo, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến Hải Thần truyền thừa của ta.
Ba Đấu Tây nhìn sâu Đường Tam một cái, rồi lặng lẽ gật gật đầu:
- Như vậy cũng tốt, sớm chút giúp ngươi hoàn thành Hải Thần truyền thừa, ta cũng có thể được giải thoát sớm một chút!
Vừa nói, hữu thủ của nàng vừa vẫy, dẫn hút Tu La ma kiếm, đem nó đặt lại vào trong góc của Hải Thần điện.
Kéo giãn khoảng cách với Tu La ma kiếm, lực hấp dẫn cường đại đó của nó tức thì có chút suy yếu bớt, sắc mặt của Đường Tam cũng hồi phục trở lại, nếu luận về lực lý trí, hắn từng trải qua bao nhiêu dày vò như vậy tuyệt đối là một trong những kẻ mạnh nhất đương thế. Rất nhanh hồi lại ý niệm, chuyển thân nhìn về tòa bình đài lớn nhất chỗ trung tâm Hải Thần điện, ở đó, hắn đã từng rút ra Hải Thần Tam Xoa Kích.
Ba Đấu Tây nói:
- Gọi bạn bè của ngươi vào đi, năng lượng của Hải Thần quá sức khổng lồ, lúc ngươi truyền thừa thần vị sẽ có lượng lớn năng lượng tràn ra, để nơi đây không bị hủy diệt, có sự giúp đỡ của bọn họ, không những có thể hấp thu năng lượng đầy tràn ra của ngươi, đồng thời cũng có thể bảo hộ nơi này không bị phá hoại.
- Tiền bối, trước khi bắt đầu truyền thừa, có việc này ta nhất định phải nói với người!
Vừa nói, Đường Tam vừa giơ Hải Thần Tam Xoa Kích nắm trong tay lên, đưa đến trước mặt Ba Đấu Tây.
Ba Đấu Tây ngẩn ra một chút, khi mục quang nàng rơi trên chỗ trống phía dưới Hải Thần Tam Xoa Kích chủ nhận, lập tức sắc mặt đại biến:
- Hải Thần chi tâm? Việc này là thế nào?
Trước đó sau khi nhìn thấy Đường Tam, trong lòng Ba Đấu Tây tràn ngập thân ảnh của Đường Thần, lại không chú ý đến Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam, lúc này tự Đường Tam đưa Hải Thần Tam Xoa Kích lên, Ba Đấu Tây mới nhìn thấy vấn đề lớn.
Đường Tam chua xót đáp:
- Đều trách ta, không thể bảo hộ tốt Hải Thần Tam Xoa Kích, sự việc là thế này…
Ngay sau đó, hắn đem việc bản thân bị Thiên Nhận Tuyết truy sát ra sao, Hải Thần Tam Xoa Kích làm thế nào, vào thời khắc cuối cùng Hải Thần chi tâm vỡ nát, Hải Thần thần niệm bảo hộ hắn trốn vào trong biển….. nói qua một lượt.
Nghe Đường Tam nói, sắc mặt Ba Đấu Tây trở nên càng lúc càng khó coi, nhìn Hải Thần Tam Xoa Kích trước mắt, mục quang không khỏi liên tục lóe sáng.
-…, chính là vậy, vì cứu ta, Hải Thần chi tâm đã vỡ nát. Tiền bối, người là Hải Thần đấu la, là đại tế ti của Hải Thần đảo, ngươi có biện pháp nào có thể hồi lại không? Nếu không được, ta còn có thể tiếp thụ truyền thừa Hải Thần không?
Quang mang trong mắt Ba Đấu Tây liên tục lóe lên, lộ ra vẻ suy nghẫm, nhưng sắc mặt nàng lại luôn rất khó coi, hiển nhiên, Hải Thần chi tâm vỡ nát tuyệt không dễ dàng hồi phục như vậy.
- Đường Tam, còn nhớ ngươi ban đầu vượt qua Hải Thần đệ cửu khảo, đã rút ra Hải Thần tam xoa kích không?
Đường Tam gật đầu, đáp:
- Đương nhiên còn nhớ!
Ba Đấu Tây trầm giọng đáp:
- Vậy ngươi nhất định còn nhớ, lúc đó khi người lần đầu tiên nhìn thấy Hải Thần Tam Xoa Kích, nó cũng không có Hải Thần chi tâm, là ngươi sau khi rút nó ra, đem Hải Thần chi tâm khắc ấn vào trong nó, Hải Thần chi tâm vốn chính là ngươi đem đến nơi này. Mà trên thực tế, truyền thừa của Hải Thần thần vị, chủ yếu nhất cũng là Hải Thần chi tâm, nó ở nơi nào, đến đại tế ti của Hải Thần Đảo là ta này cũng không biết, chỉ có khi nó gặp được người thích hợp truyền thừa Hải Thần thần vị, mới có thể dung hợp cùng, lẳng lặng dẫn dắt người được chọn đó đến nơi đây, vượt qua khảo nghiệm của Hải Thần. Sau khi thông qua toàn bộ khảo nghiệm, mới có thể tiếp nhận Hải Thần thần vị, trở thành Hải Thần chân chính. Căn cứ theo tình hình ngươi nói, đầu tiên ta có thể xác định có hai điểm, điểm thứ nhất là, độ tán thành của Hải Thần chi tâm đối với ngươi rất cao, cho nên mới không tiếc bản thân bị hư tổn cũng phải cứu tính mệnh ngươi. Nhưng một điểm khác chính là, Hải Thần Tam Xoa Kích cũng bởi vì sự tan vỡ của Hải Thần chi tâm mà mất đi linh tính, từ đó làm ngươi mất đi năng lực của thần khí này. Trong tư liệu mà Hải Thần lưu lại hiển thị, Hải Thần đại nhân lúc đầu, tuyệt đại bộ phận năng lực đều phải thông qua Hải Thần Tam Xoa Kích mà phóng ra, có thể nghĩ mà thấy, trong quá trình truyền thừa, tác dụng mà Hải Thần Tam Xoa Kích khơi lên lớn đến thế nào. Ngươi có thể liệp sát Thâm Hải Ma Kình Vương, khảo hạch trước đó lại hoàn thành xuất sắc như vậy, nếu có Hải Thần Tam Xoa Kích hoàn chỉnh nữa, thì ta gần như có thể khẳng định, ngươi trong quá trình truyền thừa sẽ tiến hành cực kỳ thuận lợi. Thế nhưng, hiện tại không còn Hải Thần chi tâm, đã mất đi sự phụ trợ của Hải Thần Tam Xoa Kích, trong quá trình truyền thừa Hải Thần thần vị sẽ phát sinh chuyện gì, ta cũng không biết!
Đường Tam đáp:
- Vậy không có biện pháp chữa trị Hải Thần chi tâm sao?
Ba Đấu Tây than một tiếng, đáp:
- Ta đã nói với ngươi rồi, Hải Thần chi tâm là cái mà ta cũng không thể nào hiểu rõ, lại càng không biết nó cần thế nào mới có thể tu phục được. Có thể rằng, nếu ngươi có khả năng hoàn thành Hải Thần truyền thừa, thì Hải Thần Tam Xoa Kích này sẽ tự hồi phục, nhưng, truyền thừa này cũng sẽ trở nên gian nan vô kể. Ngươi là cháu của Đường Thần, cũng là con cháu xuất sắc nhất của hắn, lại xuất sắc đến mức độ thế này, chưa đến ba mươi tuổi, thì đã đạt đến tầm cao chín mươi chín cấp rồi. Thẳng thắn mà nói, Đường Tam, từ góc độ cá nhân ta mà nói, hoặc nhìn từ góc độ của ông cố ngươi mà nói, ta không hy vọng ngươi tiến hành truyền thừa. Ngươi phải biết, truyền thừa một khi thất bại, kết cục của ngươi chỉ có cái chết!
Đường Tam thở dài một tiếng:
- Tiền bối, hảo ý của người ta hiểu rõ, thế nhưng, ta không thể không truyền thừa Hải Thần thần vị. Nếu trên thế giới này vốn vẫn không có sự xuất hiện của Thần, thì dựa vào thực lực chín mươi chín cấp hiện tại của ta hẳn cũng có thể ứng phó được, không thành Thần cũng không có gì. Nhưng, hiện tại đã xuất hiện một Thiên Sứ Chi Thần rồi, nếu ta không thể hoàn thành truyền thừa của Hải Thần, thế thì, trên thế giới này sẽ không ai có thể chống lại hắn được, ta tuyệt không thể nhìn thấy Võ Hồn đế quốc thống nhất cả đại lục được. Nếu người không cho phép ta truyền thừa Hải Thần thần vị, vậy thì, ta sẽ phải mạo hiểm càng lớn hơn, đi thử truyền thừa Tu La Thần vị mà ông cố lưu cho ta rồi, nhưng ta biết, ngay cả ông cố với tài năng kinh người như vậy, mà cuối cùng vẫn rơi vào họa sát thân. Hơn nữa nội thể của ta đã có năng lượng lớn Hải Thần thần lực, một khi lựa chọn truyền thừa Tu La Thần, sợ rằng tính nguy hiểm sẽ càng thêm khủng khiếp hơn. Cho nên, tiền bối, xin người thành toàn cho ta! Ta từng đáp ứng Hải Thần Tam Xoa Kích, bất luận thế nào, đều nhất định phải giúp nó hồi phục, ta tuyệt không thể để nó mất đi linh tính luôn như vậy được!
Ba Đấu Tây nhìn chăm chú Đường Tam:
- Ngươi thật đã nghĩ kĩ rồi? Không có sự trợ giúp của Hải Thần Tam Xoa Kích, quá trình truyền thừa của ngươi rất có thể là thập tử nhất sinh. Giống như truyền thừa của Thiên Sứ Chi Thần cần có Thiên Sứ Sáo Trang làm vật dẫn, trợ giúp người truyền thừa hấp thu thần lực của Thiên Sứ Chi Thần vậy, Hải Thần truyền thừa, cũng cần dựa vào năng lượng của Hải Thần Tam Xoa Kích dẫn, để tiến hành quá trình truyền thừa. Không có Hải Thần Tam Xoa Kích nữa, trong quá trình truyền thừa ngươi không có bất kì sự trợ giúp nào, hơn nữa sợ rằng còn sẽ gặp phải khảo nghiệm càng lợi hại hơn!
Đường Tam lẳng lặng gật đầu:
- Tiền bối, người không cần khuyên ta nữa, ý ta đã quyết, truyền thừa Hải Thần là lựa chọn duy nhất của ta, ta quyết không lùi bước!
Ba Đấu Tây thở dài một tiếng:
- Đường Tam à Đường Tam, sự cố chấp này của ngươi quả thực giống hệt ông cố ngươi. Người Hạo gia các ngươi, đều là cùng một tính khí ương ngạnh như vậy, cho dù tiểu tử ngươi nhìn qua thì tâm tư kín đáo, nội tâm cũng giống như vậy!
Đường Tam không mở miệng tiếp nữa, nhưng nhãn thần hết sức kiên định của hắn đã nói cho Ba Đấu Tây đáp án. Phải, hắn không thể lựa chọn, vì đánh bại Thiên Nhận Tuyết, vì thay phụ mẫu, Tiểu Vũ báo thù, vì giúp cả đại lục có thể sớm kết thúc chiến tranh, hắn đều nhất thiết phải làm như vậy.
Ba Đấu Tây phất phất tay, nàng phảng phất như có chút mệt mỏi, chuyển thân đi hướng về phía bình đài ở trung tâm đại điện:
- Gọi bạn bè của ngươi vào đi!
Đường Tam lẳng lặng gật đầu:
- Tiền bối, còn xin người thay ta bảo mật. Ta không muốn các bạn vì ta mà lo lắng!
Ba Đấu Tây yên lặng gật đầu.
Đường Tam lúc này mới mở đại môn của Hải Thần điện, nghênh đón ánh thái dương đi ra ngoài.
Các vị đấu la thụ hộ Hải Thần thất thánh trụ cùng Sử Lai Khắc lục quái đều đang đợi ở bên ngoài, mắt thấy Đường Tam đi ra, nhóm người Tiểu Vũ trong mắt đều lộ ra mục quang hỏi thăm.
Đường Tam hơi gật đầu về hướng bọn nọ nói:
- Mọi người cùng ta vào thôi, phải bắt đầu truyền thừa rồi!
Các vị đấu la thủ hộ Hải Thần thất thánh trụ cơ hồ đồng thời sắc mặt đột biến, trong đó Hải Ma Nữ muốn nói chút gì đó, nhưng lại bị Hải Long đấu la ngăn cản lại.
Lúc này cả người Đường Tam đều chìm ngập vào trong việc truyền thừa sắp phải tiến hành, nên không có chú ý đến mấy tiểu tiết này, vẫy gọi các bạn bè, rồi chuyển thân trở về Hải Thần điện.
Hải Long đấu la dùng mục quang sắc bén nhìn về những đấu la thủ hộ thất thánh trụ còn lại, sáu người còn lại lúc này mới chầm chậm cúi đầu xuống, dưới sự dẫn dắt của Hải Long đấu la, đồng thời quỳ một gối xuống đất, trầm giọng hét lên:
- Cung tiễn đại nhân!
Cánh cửa lớn dày nặng của Hải Thần điện theo thất quái Sử Lai Khắc tiến vào mà lại khép lại, ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, Hải Ma Nữ không thể nhẫn nại được thêm nữa sự kích động trong lòng,
- Vì sao, vì sao nhất định phải truyền thừa thần vị, Ba Đấu Tây đại nhân người đã đủ đáng thương rồi…
Hải Long đấu la than một tiếng, đáp:
- Hải Ma Nữ, không được nói bừa! Ngươi quên mất sứ mệnh của chúng ta rồi sao? Sứ mệnh của chúng ta, chính là phải đợi Hải Thần đời sau giáng lâm. Có thể tận mắt chứng kiến cảnh này, chúng ta đã mạnh hơn nhiều so với đấu la thủ hộ thất thánh trụ các thời kỳ trước rồi.
Hải Ma Nữ nghẹn ngào nói:
- Nhưng mà, Hải Thần truyền thừa phải trả giá, là sinh mạng của Ba Đấu Tây đại nhân mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.