Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh
Chương 120: Đoạt xá
ChuaTeDiGioi
08/08/2020
Cơ Huyền tiến tới vị trí băng trụ, nơi cái xác khô bị nhốt ở trong đó. Trên người xác khô mặc một bộ ma bào với các ấn văn kì lạ, tuy ma bào đã mục nát, quang văn tắt hết đi nhưng từ bề ngoài có thể tấy được vật liệu để làm ra thập phần xa sỉ. Trên ngón tay phải của cái xác đeo một chiếc nhẫn màu nâu, đó là nạp giới của xác khô.
Cơ Huyền dùng hấp lực hút nạp giới về vay mình, vì chủ nhân đã chết nên nạp giới này là vật vô chủ. Cơ Huyền có thể tự do dò xét bên trong, linh hồn lực quét qua một lần làm cậu hít ngụm khí lạnh, trong nạp giới này không chỉ có không ít kim tệ mà còn có rất nhiều loại được thảo quý hiểm.
- Lan Tuyết linh chi, Hỏa Nham quả, Ngọc Tuyền thảo, Sinh Nguyên tâm,....
Đây quả là một món tài phú khổng lồ, tuy chỉ toàn là dược thảo nhưng mỗi loại này so với kim tệ hay đấu kĩ thì còn hơn nhiều lần. Trong đó còn có vài bình đan dược và những thứ đồ kì lạ.
- Đây là....
Từ trong nạp giới Cơ Huyền lấy ra hai cái huy hiệu. Một cái huy hiệu thì cậu đã rất quen thuộc, là của luyện dược sư hơn nữa phẩm giai không thấp...
- Di, cái xác khô này là dược vương sao? Hắc vậy thì ta không ngại lấy cái này đâu.
Cơ Huyền nhìn tấm huân chương lấp lánh đường vân, so với của cậu còn cao hơn nhiều, đây là lục phẩm luyện dược sư không kém đan vương Cổ Hà chút nào. Cơ Huyền đem cất nó vào bên trong nạp giới, lấy cái này ra để dọa người của rất vui đó.
Còn món đồ còn lại thì giống một cái lệnh bài hơn là huy hiệu, lệnh bài này toát lên vẻ cổ xưa, lệnh bài màu hoàng kim, những đường trạm khắc tinh tế, trên lệnh bài có chữ “ Trưởng lão ”, xem ra là người này khi còn sống là trưởng lão của một thế lực nào đó không tầm thường. Chỉ là Cơ Huyền cảm thấy lệnh bài này giống giống một thứ gì đó.. nhưng cậu nghĩ mãi không ra nên thôi.
Cơ Huyền sau khi lấy đồ thì không keo kiệt hướng tới cái xác khô bày tỏ lòng tôn kính nói:
- Ta tuy không biết tiền bối họ gì tên gì nhưng dù sao tiền bối cũng ban cho ta hai hồi tạo hóa, thế nên ta cũng sẽ thể hiện chút đạo nghĩa đem thi thể tiền bối an táng. Dù sao cũng hơn là để tiền bối phơi thây ở đây, có chút khó coi.
Tử hỏa xuất hiện trên tay, Cơ Huyền tính thiêu đi cái xác này coi như là an táng.
Lúc này chợt xảy ra biến cố, từ trong xác khô bùng liên một đạo quang trói sáng, đạo quang anh đem xác khô đánh thủng hướng tới mi tâm của Cơ Huyền lao tới, tốc độ cực nhanh.
Cơ Huyền phản ứng cũng không hề chậm chút nào, biến cố vừa xảy ra thì Cơ Huyền đã lập tức phản ứng. Thân hình nhanh nhẹn nhún lùi về sau, đoàn hỏa diễm trên tay biến ảo hóa thành một tấm hỏa thuẫn che chắn trước phía trước. Huyễn Ảnh Phi dực xuất hiện, đem Cơ Huyền cấm tốc lùi lại phía sau. Hướng tới phía Tiểu Y Tiên và Tuyết Di.
Có đều đạo quang đó tốc độ bỗng tăng mạnh hơn, hướng về tấm khiên bằng lửa của Cơ Huyền đánh tới. Tấm khiên lửa hoàn toàn không ngăn được đạo quang đó. Thoáng chốc, đạo quang xuyên qua tấm khiên lửa một cách dễ dàng đâm thẳng vào mi tâm của Cơ Huyền, sau đó dung nhập vào bên trong não hải.
Cơ Huyền bị đạo quang đó đánh trúng, xâm nhập vào não hải. Cả người cậu trở nên vô lực, ý thức dần trôi đi, Cơ Huyền bắt dầu thấy mơ màng không rõ ràng rồi bất tỉnh. Đấu khí toàn thân của cậu biến mất, cả người rơi từ trên cao xuống.
- Bùm.
May mắn thay bên dưới đó là hồ nước Băng Hàn Linh tuyền. Cả người Cơ Huyền rơi mạnh xuống hồ tạo ra tiếng động cực lớn, đem Băng Hàn Linh tuyền bắn tới tung tóe.
Động tĩnh vừa rồi lớn thu hút chú ý của Tiểu Y Tiên và Tuyết Di, hai người cảm thấy không ổn liền lao tới phía Cơ Huyền... nhưng vẫn chậm một bước.
- Cơ Huyền!!!!!
Tiểu Y Tiên thấy Cơ Huyền rơi xuống Băng Hàn Linh tuyền thì lo lắng hét lên, thân ảnh mềm mại lao tới hướng Linh tuyền. Gần tới hồ nước thì nàng bị một luồn năng lượng chặn lại làm nàng không thể tiến tiếp, Tiểu Y Tiên nhìn về Tuyết Di hét lên:
- Tuyết tiền bối, thả ta ra ta phải đi xem Cơ Huyền đừng có ngăn cản ta.
- Ngươi không thể.... Với thực lực của ngươi bây giờ tiến vào Băng Hàn Linh tuyền đến một phút đồng hồ cũng không chịu được bị đóng băng mà chết.... Ta không thể để người đi tìm chết.
Tuyết Di lắc đầu, giọng nói bình đạm.
- Cơ Huyền đang ở trong hồ, chàng có lẽ đang gặp nguy hiểm ta phải xem chàng thế nào trước..... Nếu người không cho ta vào thì mọi thỏa thuận tan vỡ
Tiểu Y Tiên nhìn về Tuyết Di, giọng nói uy hiếp và kiên định nói.
Tuyết Di nhìn vẻ cố chấp của Tiểu Y Tiên, nàng bỗng nhớ tới một bóng hình của quá khứ cùng với dáng vẻ này phi thường giống nhau khiến nàng thất thần một hồi. Tuyết Di nhanh chóng phục hồi, nàng thở dài thỏa hiệp:
- Ta sẽ xem giúp ngươi.
Thân hình hư ảo của Tuyết Di tiền vào trong hồ, hướng tới phía thân hình đang trôi nổi của Cơ Huyền trên mặt hồ. Hàn khí của Băng Hàn Linh tuyền đem cậu đông lại, toàn bộ cơ thể được một lớp băng mỏng bao quanh.
Tuyết Di điểm một chỉ về phía Cơ Huyền, đánh tan lớp băng mỏng bao quanh cậu đồng thời dò xét. Một phút đồng hồ sau nàng quay về phía Tiểu Y Tiên.
Tiểu Y Tiên nhãn châu lo lắng nhìn Tuyết Di.
Tuyết Di thở dài một hơi nói:
- Ta đã xem qua tình hình của hắn, không có gì dáng nghiêm trọng nhưng...... Hắn có vẻ đang bị một tàn hồ xâm thực, có ý đồ muốn đoạt xá.
Tiểu Y Tiên nghe vậy khuôn mặt nàng hiện lên sợ hãi, đoạt xá? Nàng đang định nói gì đó thì Tuyết Di lại tiếp tục nói:
- Ngươi không cần lo lắng, đúng là có tàn hồn xâm nhập thân thể của hắn muốn đoạt xá, có điều tiểu tình nhân của người không phải ngọn đèn cạn dầu. Công pháp hắn tu luyện thập phần quái dị, tàn hồn muốn đoạt xá hắn, cơ bản là rất khó khăn. Hơn nữa trong cơ thể hắn còn tiềm ẩn một thứ gì đó..... Nên ngươi có thể yên tâm, muốn đoạt xá được hắn thì khả năng không cao lắm. Với tình trạng này thì chỉ để hắn tự động đối kháng thôi, chúng ta cũng không làm được gì nhiều.
Tiểu Y Tiên cắn răng lo lắng một hồi cuối cùng đành ngồi xuống đối diện với hồ nước, nếu Cơ Huyền xảy ra dị biến thì nàng sẽ biết được.
Tuyết Di thấy Tiểu Y Tiên không còn nóng vội nữa liền thu hồi năng lượng bao bọc, nàng nhìn về phía Cơ Huyền trong mắt ánh lên tia dị quang. Lời nàng nói với Tiểu Y Tiên lúc nãy cũng không hẳn là sai, chỉ là nàng hơi phóng đại lên một chút. Tàn hồn muốn đoạt xá Cơ Huyền đúng là khó khăn nhưng không phải là không thể.
Thành công hay thất bại thì phải xem ở Cơ Huyền rồi. Họ không thể giúp gì được.
......
Bên trong não hải.
- Khốn kiếp... Chuyện này là thế nào...
Cơ Huyền thầm chửi, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
Chỉ thấy toàn thân hắn được bao phủ bởi một sắc đỏ kỳ quái, bốn phía được bao bọc bởi bóng đêm vô cùng vô tận. Trong bóng đêm này xuất hiện dòng chữ mờ ảo như ẩn như hiện, hòa nhập vào với hư không bất tận này.
- Tinh. Đây là trong Không gian Thần niệm của người... Lúc nãy, Tàn Hồn của Đấu Hoàng kia đã đem thần niệm của người đến đây.
Hệ thống liên tiếng, có điều tiếng nói của nó lúc này phát ra từ không gian vô tận này.
- Xem ra ta sắp bị đoạt xá nhỉ? Chậc chậc, không người dạng kịch bản máu chó này cũng dính tới người mình. Vậy phải làm sao?
Cơ Huyền lắc đầu thở dài nói.
- Tinh. Một lát nữa Tàn Hồn sẽ phát hiện ra hắn không thể chiếm cứ hoàn toàn thân thể người, vì thế hắn sẽ lập tức nuốt thần niệm. Nếu người bị hắn nuốt gọn thì từ giờ trên thế gian không còn Cơ Huyền nữa. Nhưng người có Hỗn Nguyên Thôn Thiên quyết, công pháp có thể đem cả thiên địa này nuốt chửng cơ mà.
Hệ thống vang lên tiếng cảnh báo:
- Tinh. Có một nguồn năng lượng lớn đang lao tới đây. Tàn Hồn đang tiến tới.
Cơ Huyền nhìn tới phía trước, đúng thật có một nguồn năng lượng khổng lồ đang lao tới hướng này. Đạo năng lượng giống như một con cuồng long thắp sáng không gian đen tối này lên lao.
Khi cách Cơ Huyền một khoảng cách tương đối thì cuồng long dừng lại, lúc này Cơ Huyền mới để ý con cuồng long này thập phần quỷ dị. Xung quanh nó như có lôi, lại có phong, thân thể nó như hỏa diễm thiêu đốt không gian.
Trong cuồng long biến ảo ngưng tụ ra một thân ảnh hư ảo. Thân ảnh có dáng vẻ ngoài ngũ tuần, cũng tính là anh tuấn, soái khí nhưng trên mặt treo nụ cười âm hiểm làm người khác không thể nào ưa thích nổi. Thân ảnh nhìn về Cơ Huyền ngạo mạn nói:
- Tiểu tử, hiện giờ bổn hoàng sẽ đoạt xá ngươi, nếu ngươi ngoan ngoãn không chống cự thì sẽ không phải cảm nhận đau đớn. Ta sẽ ban cho ngươi đặc ân là ta sẽ dùng thân xác của ngươi, tên của ngươi để đánh ra một phương trời riêng, sau này trên đại lục này tên ngươi sẽ được lưu truyền như một truyền kì của thiên địa này.
Cơ Huyền nhìn thân ảnh ngạo mạn kia cười cười, giọng nói trâm biếm:
- Vậy là ta phải cảm tạ ngươi rồi, ngươi giúp ta lưu danh sử sách.
- Hừ, tiểu tử đừng có không biết tốt xấu, ta đã cho ngươi cơ hội lớn nhất rồi. Nếu ngoan cố chống trả thì chỉ còn đường tiền mất tật mang.
- Ha ha, ta cứ nghĩ ta là kẻ mặt dày nhất rồi nhưng xem ra núi cao còn có núi cao hơn. Chạy vào trong thân thể người khác muốn đoạt xa lại còn ra vẻ cao thượng ban ân. Làm đĩ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, ta thay cái mặt già nhà ngươi xấu hổ giùm.
Cơ Huyền cười lạnh nói, hiện giờ kẻ khác muốn xâm chiếm cơ thể cậu nên Cơ Huyền sẽ không khách khí rồi.
Thân ảnh kiêu ngạo nghe lời nói của Cơ Huyền thì mặt lạnh xuống, cánh tay huy động năng lượng hướng tới cậu tấn công.
- Tiểu tử ngu xuẩn vậy thì chết đi.
- Muốn động thủ sao? Đúng ý ta. Hôm nay ta cho ngươi tiến và không có đường ra.
Cơ Huyền dùng hấp lực hút nạp giới về vay mình, vì chủ nhân đã chết nên nạp giới này là vật vô chủ. Cơ Huyền có thể tự do dò xét bên trong, linh hồn lực quét qua một lần làm cậu hít ngụm khí lạnh, trong nạp giới này không chỉ có không ít kim tệ mà còn có rất nhiều loại được thảo quý hiểm.
- Lan Tuyết linh chi, Hỏa Nham quả, Ngọc Tuyền thảo, Sinh Nguyên tâm,....
Đây quả là một món tài phú khổng lồ, tuy chỉ toàn là dược thảo nhưng mỗi loại này so với kim tệ hay đấu kĩ thì còn hơn nhiều lần. Trong đó còn có vài bình đan dược và những thứ đồ kì lạ.
- Đây là....
Từ trong nạp giới Cơ Huyền lấy ra hai cái huy hiệu. Một cái huy hiệu thì cậu đã rất quen thuộc, là của luyện dược sư hơn nữa phẩm giai không thấp...
- Di, cái xác khô này là dược vương sao? Hắc vậy thì ta không ngại lấy cái này đâu.
Cơ Huyền nhìn tấm huân chương lấp lánh đường vân, so với của cậu còn cao hơn nhiều, đây là lục phẩm luyện dược sư không kém đan vương Cổ Hà chút nào. Cơ Huyền đem cất nó vào bên trong nạp giới, lấy cái này ra để dọa người của rất vui đó.
Còn món đồ còn lại thì giống một cái lệnh bài hơn là huy hiệu, lệnh bài này toát lên vẻ cổ xưa, lệnh bài màu hoàng kim, những đường trạm khắc tinh tế, trên lệnh bài có chữ “ Trưởng lão ”, xem ra là người này khi còn sống là trưởng lão của một thế lực nào đó không tầm thường. Chỉ là Cơ Huyền cảm thấy lệnh bài này giống giống một thứ gì đó.. nhưng cậu nghĩ mãi không ra nên thôi.
Cơ Huyền sau khi lấy đồ thì không keo kiệt hướng tới cái xác khô bày tỏ lòng tôn kính nói:
- Ta tuy không biết tiền bối họ gì tên gì nhưng dù sao tiền bối cũng ban cho ta hai hồi tạo hóa, thế nên ta cũng sẽ thể hiện chút đạo nghĩa đem thi thể tiền bối an táng. Dù sao cũng hơn là để tiền bối phơi thây ở đây, có chút khó coi.
Tử hỏa xuất hiện trên tay, Cơ Huyền tính thiêu đi cái xác này coi như là an táng.
Lúc này chợt xảy ra biến cố, từ trong xác khô bùng liên một đạo quang trói sáng, đạo quang anh đem xác khô đánh thủng hướng tới mi tâm của Cơ Huyền lao tới, tốc độ cực nhanh.
Cơ Huyền phản ứng cũng không hề chậm chút nào, biến cố vừa xảy ra thì Cơ Huyền đã lập tức phản ứng. Thân hình nhanh nhẹn nhún lùi về sau, đoàn hỏa diễm trên tay biến ảo hóa thành một tấm hỏa thuẫn che chắn trước phía trước. Huyễn Ảnh Phi dực xuất hiện, đem Cơ Huyền cấm tốc lùi lại phía sau. Hướng tới phía Tiểu Y Tiên và Tuyết Di.
Có đều đạo quang đó tốc độ bỗng tăng mạnh hơn, hướng về tấm khiên bằng lửa của Cơ Huyền đánh tới. Tấm khiên lửa hoàn toàn không ngăn được đạo quang đó. Thoáng chốc, đạo quang xuyên qua tấm khiên lửa một cách dễ dàng đâm thẳng vào mi tâm của Cơ Huyền, sau đó dung nhập vào bên trong não hải.
Cơ Huyền bị đạo quang đó đánh trúng, xâm nhập vào não hải. Cả người cậu trở nên vô lực, ý thức dần trôi đi, Cơ Huyền bắt dầu thấy mơ màng không rõ ràng rồi bất tỉnh. Đấu khí toàn thân của cậu biến mất, cả người rơi từ trên cao xuống.
- Bùm.
May mắn thay bên dưới đó là hồ nước Băng Hàn Linh tuyền. Cả người Cơ Huyền rơi mạnh xuống hồ tạo ra tiếng động cực lớn, đem Băng Hàn Linh tuyền bắn tới tung tóe.
Động tĩnh vừa rồi lớn thu hút chú ý của Tiểu Y Tiên và Tuyết Di, hai người cảm thấy không ổn liền lao tới phía Cơ Huyền... nhưng vẫn chậm một bước.
- Cơ Huyền!!!!!
Tiểu Y Tiên thấy Cơ Huyền rơi xuống Băng Hàn Linh tuyền thì lo lắng hét lên, thân ảnh mềm mại lao tới hướng Linh tuyền. Gần tới hồ nước thì nàng bị một luồn năng lượng chặn lại làm nàng không thể tiến tiếp, Tiểu Y Tiên nhìn về Tuyết Di hét lên:
- Tuyết tiền bối, thả ta ra ta phải đi xem Cơ Huyền đừng có ngăn cản ta.
- Ngươi không thể.... Với thực lực của ngươi bây giờ tiến vào Băng Hàn Linh tuyền đến một phút đồng hồ cũng không chịu được bị đóng băng mà chết.... Ta không thể để người đi tìm chết.
Tuyết Di lắc đầu, giọng nói bình đạm.
- Cơ Huyền đang ở trong hồ, chàng có lẽ đang gặp nguy hiểm ta phải xem chàng thế nào trước..... Nếu người không cho ta vào thì mọi thỏa thuận tan vỡ
Tiểu Y Tiên nhìn về Tuyết Di, giọng nói uy hiếp và kiên định nói.
Tuyết Di nhìn vẻ cố chấp của Tiểu Y Tiên, nàng bỗng nhớ tới một bóng hình của quá khứ cùng với dáng vẻ này phi thường giống nhau khiến nàng thất thần một hồi. Tuyết Di nhanh chóng phục hồi, nàng thở dài thỏa hiệp:
- Ta sẽ xem giúp ngươi.
Thân hình hư ảo của Tuyết Di tiền vào trong hồ, hướng tới phía thân hình đang trôi nổi của Cơ Huyền trên mặt hồ. Hàn khí của Băng Hàn Linh tuyền đem cậu đông lại, toàn bộ cơ thể được một lớp băng mỏng bao quanh.
Tuyết Di điểm một chỉ về phía Cơ Huyền, đánh tan lớp băng mỏng bao quanh cậu đồng thời dò xét. Một phút đồng hồ sau nàng quay về phía Tiểu Y Tiên.
Tiểu Y Tiên nhãn châu lo lắng nhìn Tuyết Di.
Tuyết Di thở dài một hơi nói:
- Ta đã xem qua tình hình của hắn, không có gì dáng nghiêm trọng nhưng...... Hắn có vẻ đang bị một tàn hồ xâm thực, có ý đồ muốn đoạt xá.
Tiểu Y Tiên nghe vậy khuôn mặt nàng hiện lên sợ hãi, đoạt xá? Nàng đang định nói gì đó thì Tuyết Di lại tiếp tục nói:
- Ngươi không cần lo lắng, đúng là có tàn hồn xâm nhập thân thể của hắn muốn đoạt xá, có điều tiểu tình nhân của người không phải ngọn đèn cạn dầu. Công pháp hắn tu luyện thập phần quái dị, tàn hồn muốn đoạt xá hắn, cơ bản là rất khó khăn. Hơn nữa trong cơ thể hắn còn tiềm ẩn một thứ gì đó..... Nên ngươi có thể yên tâm, muốn đoạt xá được hắn thì khả năng không cao lắm. Với tình trạng này thì chỉ để hắn tự động đối kháng thôi, chúng ta cũng không làm được gì nhiều.
Tiểu Y Tiên cắn răng lo lắng một hồi cuối cùng đành ngồi xuống đối diện với hồ nước, nếu Cơ Huyền xảy ra dị biến thì nàng sẽ biết được.
Tuyết Di thấy Tiểu Y Tiên không còn nóng vội nữa liền thu hồi năng lượng bao bọc, nàng nhìn về phía Cơ Huyền trong mắt ánh lên tia dị quang. Lời nàng nói với Tiểu Y Tiên lúc nãy cũng không hẳn là sai, chỉ là nàng hơi phóng đại lên một chút. Tàn hồn muốn đoạt xá Cơ Huyền đúng là khó khăn nhưng không phải là không thể.
Thành công hay thất bại thì phải xem ở Cơ Huyền rồi. Họ không thể giúp gì được.
......
Bên trong não hải.
- Khốn kiếp... Chuyện này là thế nào...
Cơ Huyền thầm chửi, hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
Chỉ thấy toàn thân hắn được bao phủ bởi một sắc đỏ kỳ quái, bốn phía được bao bọc bởi bóng đêm vô cùng vô tận. Trong bóng đêm này xuất hiện dòng chữ mờ ảo như ẩn như hiện, hòa nhập vào với hư không bất tận này.
- Tinh. Đây là trong Không gian Thần niệm của người... Lúc nãy, Tàn Hồn của Đấu Hoàng kia đã đem thần niệm của người đến đây.
Hệ thống liên tiếng, có điều tiếng nói của nó lúc này phát ra từ không gian vô tận này.
- Xem ra ta sắp bị đoạt xá nhỉ? Chậc chậc, không người dạng kịch bản máu chó này cũng dính tới người mình. Vậy phải làm sao?
Cơ Huyền lắc đầu thở dài nói.
- Tinh. Một lát nữa Tàn Hồn sẽ phát hiện ra hắn không thể chiếm cứ hoàn toàn thân thể người, vì thế hắn sẽ lập tức nuốt thần niệm. Nếu người bị hắn nuốt gọn thì từ giờ trên thế gian không còn Cơ Huyền nữa. Nhưng người có Hỗn Nguyên Thôn Thiên quyết, công pháp có thể đem cả thiên địa này nuốt chửng cơ mà.
Hệ thống vang lên tiếng cảnh báo:
- Tinh. Có một nguồn năng lượng lớn đang lao tới đây. Tàn Hồn đang tiến tới.
Cơ Huyền nhìn tới phía trước, đúng thật có một nguồn năng lượng khổng lồ đang lao tới hướng này. Đạo năng lượng giống như một con cuồng long thắp sáng không gian đen tối này lên lao.
Khi cách Cơ Huyền một khoảng cách tương đối thì cuồng long dừng lại, lúc này Cơ Huyền mới để ý con cuồng long này thập phần quỷ dị. Xung quanh nó như có lôi, lại có phong, thân thể nó như hỏa diễm thiêu đốt không gian.
Trong cuồng long biến ảo ngưng tụ ra một thân ảnh hư ảo. Thân ảnh có dáng vẻ ngoài ngũ tuần, cũng tính là anh tuấn, soái khí nhưng trên mặt treo nụ cười âm hiểm làm người khác không thể nào ưa thích nổi. Thân ảnh nhìn về Cơ Huyền ngạo mạn nói:
- Tiểu tử, hiện giờ bổn hoàng sẽ đoạt xá ngươi, nếu ngươi ngoan ngoãn không chống cự thì sẽ không phải cảm nhận đau đớn. Ta sẽ ban cho ngươi đặc ân là ta sẽ dùng thân xác của ngươi, tên của ngươi để đánh ra một phương trời riêng, sau này trên đại lục này tên ngươi sẽ được lưu truyền như một truyền kì của thiên địa này.
Cơ Huyền nhìn thân ảnh ngạo mạn kia cười cười, giọng nói trâm biếm:
- Vậy là ta phải cảm tạ ngươi rồi, ngươi giúp ta lưu danh sử sách.
- Hừ, tiểu tử đừng có không biết tốt xấu, ta đã cho ngươi cơ hội lớn nhất rồi. Nếu ngoan cố chống trả thì chỉ còn đường tiền mất tật mang.
- Ha ha, ta cứ nghĩ ta là kẻ mặt dày nhất rồi nhưng xem ra núi cao còn có núi cao hơn. Chạy vào trong thân thể người khác muốn đoạt xa lại còn ra vẻ cao thượng ban ân. Làm đĩ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, ta thay cái mặt già nhà ngươi xấu hổ giùm.
Cơ Huyền cười lạnh nói, hiện giờ kẻ khác muốn xâm chiếm cơ thể cậu nên Cơ Huyền sẽ không khách khí rồi.
Thân ảnh kiêu ngạo nghe lời nói của Cơ Huyền thì mặt lạnh xuống, cánh tay huy động năng lượng hướng tới cậu tấn công.
- Tiểu tử ngu xuẩn vậy thì chết đi.
- Muốn động thủ sao? Đúng ý ta. Hôm nay ta cho ngươi tiến và không có đường ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.