Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh
Chương 233: Tiến vào Vạn gia
ChuaTeDiGioi
26/01/2021
Vạn gia nằm ở phía tây Vân thành. Bên trong Vạn gia có rất nhiều đội thân
vệ của đang không ngừng tuân tra. Vạn Miêu chuyển đến Vân thành cũng
không phải lâu lắm, nhưng lão cáo già này cũng có chút thủ đoạn và bản
lĩnh, có thể lừa gạt cưới được một danh môn tiểu thư khá có quyền thế
của thành này.
Sinh con dưỡng cái, cắm rễ xuống mảnh đất này, những năm gần đây còn phát triển không nhỏ. Từ khi con trai nhắn được tiến vào Kim Nhạn tông thì gia tộc còn bành chướng hơn nữa, tuy không phải đứng đầu Vân thành nhưng cũng coi là địa đầu xà nơi này.
Thân vệ đang tuần tra nhìn dãy nhà chính đang sáng chưng đèn không biết làm gì, nhưng đám thân vệ ai cũng hiện ra vẻ mặt ao ước, một tên trong số đó thở dài, nói:
- Cùng là con người nhưng một kẻ thì đại phú đại quý ăn chơi hưởng lạc, còn chúng ta thì chỉ có thể làm chân canh gác.
Một người nhìn trông ra dáng đội trưởng quay đầu liếc mắt nhìn hắn, quát:
- Ngậm miệng! Các ngươi muốn bị cắt lưỡi hay sao?
Đúng lúc này, chợt nghe thấy một tràng cười lạnh lẽo theo làn gió vang lên từ phía xa. Một người thanh niên gầy gò, toàn thân mặc đồ trắng tinh, trên mặt đeo thêm một chiếc mặt nạ vô diện quái dị đang chắp tay như đang dạo bước trong hoa viên, chậm rãi thả bước về nhà chính.
Thân vệ trong đội tuần tra đưa mắt nhìn nhau, ai nấy cũng hết sức kinh ngạc. Như thế nào trong Vạn gia lại có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện một kẻ đột nhập, hơn nữa còn nghênh ngang bước đi.
- Người đến là ai! Đây là địa bàn của Vạn gia, không muốn vong mạng thì hãy rời khỏi
Bạch y vô diên dường như nghe thấy câu nói của tên đội trưởng, chỉ khẽ lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Thế này nhé, nói cho ta vị trí của Vạn Miêu thì đổi lại ta tha chết cho các ngươi.
- Ngươi rốt cuộc là ai!
Người đội trưởng ấy vẫn còn có chút nhãn lực, bạch y vô diện đã khiến cho hắn dâng lên một cảm giác nguy hiểm mờ ảo, hắn không nhịn được thấp giọng hỏi.
- Đội chưởng cần gì phải phí lời với tiểu tử này…. Xâm phạm địa phận của Vạn gia, thì bỏ mạng lại đây.
Đám thân vệ này lập tức rút vũ khí lao về phía bạch y vô diện, Lúc này, đã có bảy, tám đường kiếm cùng chém về phía bạch y vô diện. Trên lưỡi kiếm đấu khí vụt hiện, hiển nhiên đám thân vệ này đã dùng được Đấu kỹ.
Nhưng bạch y vô diện chỉ khẽ lắc đầu, thân hình không lui mà chậm rãi tiếng bước, tiến vào bên trong vùng đao quang kiếm ảnh. Trong khi cả đám thân vệ tưởng rằng sẽ chém bạch y vô diện thành thịt vụn.
Trước trận thế này bạch y vô diện chỉ đưa ra một ngón tay, một luồng đấy khí dao động nho nhỏ diễn ra, nhưng chỉ trong nháy mắt, mười tên thân vệ đột nhiên bị bảo nổ. Một trận mưa máu rơi xuống, nhưng huyết vụ không chạm tới y phục của bạch y vô diện thì tiêu thất.
Không để ý tới bọn chúng, bạch y vô diện chậm rãi tiến tên đội trưởng đang trừng mắt không thể tin nổi kia, giọng nói vô cảm:
- Không biết ngươi có thể cho ta đáp án vừa ý không?
Không biết tên thân vệ không muốn nói hay không thể nói, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm bạch y vô diện. Trước cảnh này bạch y vô diện khá thất vọng lẩm bẩm:
- Ngươi cũng không thể cho ta đáp án ta muốn sao…. Vậy ta tìm kẻ khác vậy, các ngươi nhiều người như vậy ta không tin không dò được tin tức.
Bạch y vô diện bỏ qua tên đội chưởng mà bước tiếp. Đến khi tên đó tưởng mình đã được an toàn thì trong nội thể một tia vô hình hỏa diễm ma quỷ điên cuồng thiêu đốt hắn, cuối cùng hóa thành tro bụi. Mà bạch y vô diện vẫn bước đi thong thả, nhưng mỗi bước đia của người này lại như tu la đoạt mạng Vạn gia.
Bên ngoài phát sinh biến cố nhưng trong nhà chính không hề hay biết, Vạn Miêu vẫn đang tận hưởng cuộc sống của mình.
Mấy tháng gần đây, Vạn Miêu cảm giác được vận may phủ đầu, thu hoạch to lớn. Đầu tiên là quả phụ của Lâm gia dẫn theo một đống của cải đáng giá đến nương tựa vào mình, khiến cho tài sản của Vạn gia chỉ trong một đêm vọt lên gấp mấy lần.
Bây giờ chỉ cần bắt được nha hoàn kia lấy được phần cuối cùng của mảnh tàn đồ công hiến cho Kim Nhạn tông thì lúc đó không chỉ Vạn Thành trong tông thuận buồm xuôi gió mà đến Vạn gia cũng được thơm lây, có lẽ nhận được đan dược tốt.
Nhớ tới lừa hứa của vị thần sứ sắp đến đây rằng sẽ bồi dưỡng con trai mình thành đệ tử hạch tâm, Vạn Miêu cũng cảm thấy vui mừng phấn khởi. Thậm chí còn hứa hôn với cháu gái của vị đó đủ thấy thành ý. Hắn đã tìm hiểu rõ ràng có thể cưới cháu gái độc nhất của một vị trưởng lão của Kim Nhạn tông, tiền đồ của Vạn gia nhất định sẽ bừng sáng.
Điều duy nhất khiến hắn ta cảm thấy đáng tiếc chính là, phu nhân của Lâm gia phản kháng quá kịch liệt, khiến mình không thể có được. Nhớ tới người phụ nữ thân mình trắng nõn đoan trang diễm lệ này, Vạn Miêu có chút ảo não. Trong lòng thầm thề nhất định phải giữ lại chăm sóc tử tế, cho đến khi nàng ngoan ngoan chấp nhận làm đồ chơi của mình.
Nữ nhân mà, đến lúc lên giường rồi thì muốn đùa nghịch như nào liền có thể đùa nghịch như thế, khiến nàng thoải mái rồi, cam đoan nàng sẽ vui đến quên cả trời đất.
Nếu không thể hưởng thụ thì đành gói tặng cho mấy vị trưởng lão của Kim Nhạn tông, ai không thích mỹ nữ.
Nhấp một ngụm rượu mạnh, Vạn Miêu cười ha ha, mỗi tay ôm một người đẹp, trong lúc nhất thời lại có cảm giác vui sướng trước đường quan mở rộng.
Hai người đẹp một trái một phải. Đều là những cô nương gần đây hao phí tiền bạc mua về từ đệ nhất thanh lâu của Vân thành, ai nấy đều thanh tú xinh đẹp, nhìn chỉ muốn ăn, Vạn Miêu mấy ngày nay đều không ngớt giày vò bọn họ.
Lúc này, ba người đang ngồi trên giường, trên giường là chiếc bàn nhỏ, trên bàn xếp mấy đĩa thức ăn. Vạn Miêu ít nhiều còn mặc bộ đồ ngủ, hai người đẹp kia gần như trần như nhộng, chỉ mặc một bộ đồ mỏng như cánh ve, thân thể mềm mại đẹp đẽ tám phần lộ ra bên ngoài, eo theo duyên dáng, đùi đẹp thon dài, ngực cao mông nở, đẹp không sao tả xiết.
Uống rượu mua vui, Miêu Hóa Thành thi thoảng lại sờ soạng thân thể thiếu nữ bên cạnh, ánh mắt dần dần mê ly, hứng thú bắt đầu thức dậy. Cởi bỏ y phục, như một con chó dữ chụp mồi đè lên thân thể mềm mại của một cô nàng, đang định hành động, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi mà thê lương.
Tiếng thét này khiến lòng Vạn Miêu rùng mình, gần như trong phút chốc liền nhảy dựng lên.
Chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng gầm:
- Tiểu tử nhà ai. Lại có gan đến giương oai ở Vạn gia!
Vừa dứt lời, phụp một tiếng. Bọn hộ viện xung quanh đó nhất tề xuất động, rống giận liên tục, rõ ràng là đang xảy ra ẩu đả rồi.
Vạn Miêu không vội ra ngoài mà nghiêng tai nghe ngóng, một lát sau, thần sắc biến đổi, vì hắn chỉ nghe thấy tiếng nổ tung như pháo hoa, từng đợt nổ tung kèm theo tiếng kêu thảm thiết của hộ vệ của hắn, từng tên một bị giết chết.
Thì ra bạch y vô diện đã tiến gần tới nhà chính, nơi Vạn Miêu đang ở. Trên tay hắn quắp một tên nô bộc, xem ra kẻ này là tên “ thật thà ” được bạch y vô diệt lưu lại chỉ đường.
Đến khi bạch y vô diện gần vào tới nhà chính thì hai tiếng già nua vang lên:
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai, xem ngươi tuổi trẻ như vậy mà thực lực không tồi. Nhưng chỉ đến đây thôi.
Nghe thấy hai tiếng già nua này thì thở phào, đây là hai trưởng lão năm đó hắn tốn rất nhiều quan hệ và tiền tài mới mời về làm thủ hộ chưởng lão. Thực lực của hai người năm đó đều đã là chuẩn Đấu Vương. Tuy không quá mạnh nhưng công pháp hai người tương liên đặc thù, hợp lực lại dù Đấu Vương cũng bị họ trảm sát.
Hai thân ảnh già nua ngưng tụ ra đấu khí chi dực lăng không trên cao. Uy áp hạ xuống ép lên trên thân thể của bạch y vô diện.
- Tinh. Hai lão bất tử tu luyện cộng hưởng chi pháp khiến khi bọn chúng gần nhau trong khoảng cách nhất định thì thực lực tăng thêm cao. Công pháp này có chút ý tứ, kí chủ nếu được thì thu nó vào tay từ từ nghiên cứu.
Trước y áp này bạch y vô diện làm như là không thấy, trong đầu bạch y vô diện vang lên tiếng nói giải thích. Cậu nheo mắt nhìn hai lão già trên trời, cuối cùng lạnh lùng nói:
- Ta rất không thích kẻ nào đứng trên đầu ta…. Lăng xuống đây.
Tiếng gầm nhỏ của bạch y vô diện mơ hồ chứa tia long uy, uy lực chấn nát uy áp của hai lão già. Bị tiếng gầm tác động hai lão già khí huyết thân thể bốc lên, cánh đấu khí cũng không duy trì được, màng tai ong ong không ngớt, toàn thân lập tức rơi xuống.
Hai lão già cũng có bản lĩnh, khi đang rơi xuống trong thoáng chốc thi triển thân pháp kì dị, hợp lực với nhau đem giảm lức tiếp đất. Nhưng vẫn mạnh mẽ va chạm với mặt đất, khiến sàn gạch nứt một hố to. Lúc này sắc mặt hai lão cũng phi thường khó coi nhìn bạch y vô diện, thực lực của bạch y vô diện mạnh hơn hai lão nghĩ nhiều.
Một lão đầu mặc ngân sắc trường bào khó hiểu nhìn bạch y vô diện nói:
- Các hạ là ai? Tại sao phải tới Vạn gia làm loạn?
Từ tiểu tử chuyển thành các hạ, đủ thấy sự xem trọng của hai lão già này với bạch y vô diện đang đứng trước mặt họ.
- Hai lão già các ngươi chắc có giá trị hơn mấy tên phế vật kia.
Bạch y vô diện không đáp ngân bào lão già, cậu nhàn nhạt nói:
- Nếu hai ngươi tiết lộ ra vị trí của hai mẹ con Lâm gia hoặc vị trí của Vạn Miêu phụ mẫu thì ta sẽ chừa lại sinh mạng cho hai ngươi. Thế nào? Hai đổi hai, công bằng phải không.
Ngân bào lão già thấy bạch y vô diện có ý kinh thường liền trong lòng có tức giận nhưng vẫn nén:
- Các hạ nói gì chúng ta không hiểu? Tuy thực lực không tầm thường nhưng phải chăng các hạ quá tự cao rồi chăng? Nếu các hạ chịu rời khỏi đây thì Vạn gia chúng ta sẽ coi như chưa từng xảy ra.
- Vậy cuối cùng là hai lão không muốn nói…. Vậy thì đừng lãng phí thời gian của ta.
- Tiểu tử ngông cuồng. Hôm nay lão hủ sẽ cho ngươi biết thế nào là trời cao đất dày.
Lam bào lão già bên cạnh dường như không nhịn được nữa, tiến lên phía trước. Đấu khí dao động, chốc lát một đoàn xích hỏa ngưng tụ thành một đầu hỏa sư thét dài không dứt.
Chỉ thấy hai tay của hắn vung ra, hỏa sư nháy mắt đánh về hướng bạch y vô diện, lam bào lão già dường như thấy cảnh bạch y vô diện bị nuốt trong miệng hổ.
Nhưng không ngờ bạch y vô diện tùy ngón tay gảy nhẹ, hai tia hoàng ngọc hỏa diễm bắn về phía đầu hỏa sưt rực tiếp nện lên đầu hỏa sư, hỏa sư nháy mắt liền bị tan rã. Hai tia hỏa diễm đem đầu sư tử nghiền nát liền hung hăng đâm tới phía hai lão già.
Tốc độ kia nhanh tuyệt luân, nháy mắt đã tới trước mặt lam bào lão già.
- Hừ, xem ta hủy nó!
Lam bào lão già kia hừ lạnh một tiếng, song chưởng bốc lên hỏa diễm, hai luồng hỏa diễm nồng đặc nháy mắt oanh ra ngoài, hỏa diễm cường đại đánh trúng hai tia hoàng ngọc chi hỏa, nhưng khiến lam bào lão già ngạc nhiên là hỏa diễm của lão có dấu hiệu yếu thế hơn. Lão dồn đấu khí mạnh mẽ đem hai đạo đấu khí kia đánh vỡ.
Nhìn này bàn tay có cảm giác bỏng rát, lam bào lão già sắc mặt biến đổi nhìn bạch y vô diện nói:
- Đáng chết, hỏa diễm của hắn vô cùng quỷ dị, có lẽ là thú hỏa.
Lam bào lão già vốn trong thoáng chốc nghĩ đó chính là dị hỏa, nhưng dị hỏa vốn chính là bảo vật khó tìm trên đại lục này. Thậm chí muốn thu phục nó còn khó hơn lên trời, dù Đấu Tông cường giả cũng khó lòng làm được. Lão không tin chỉ một tên thanh niên có thể thu phục được dị hỏa.
- Lão đệ, người thanh niên này không đơn giản. Chúng ta phải dốc toàn lực.
Dứt lời trong tay Ngân bào lão già toát ra một đoàn hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm hình thành một đầu thanh sắc hổ vương như thực chất. Đây là một đầu Thanh Man Hổ Vương, là ma thú lục giai cao cấp, mà hỏa diễm của ngân bào lão gì từng lấy được thú hỏa Thanh Phong hỏa chủng cường hãn khi đi vào trong hang động của Thanh Man Hổ Vương.
Còn Lam bào lão gì thì phải nuốt một khỏa đan dược màu lục, hỏa diễm vào miệng trong tức tốc hỏa diễm của lão thay đổi, lục mang chi hỏa của lam bào lão già như hóa thành đầu ma ưng. Lục Phong Huyền Ưng cũng là ma thú lục giai cao cấp.
Xem ra hai lão gì này đúng là có bổn sự, công pháp đặc thù với thú hỏa, dù Đấu Vương cũng khó dây dưa với hai lão thời gian dài.
Bạch y vô diện cũng có chút ngạc nhiên nhìn hai lão già này, nhưng vẻn vẹn chi là ngạc nhiên mà thôi.
- Tiểu tử chết đi!!!!
Song lão đánh ra hai đầu hỏa diễm ngưng hình. Thanh Man Hổ Vương và Lục Phong Huyền Ưng uy thế kinh người ép tới phía bạch y vô diện.
Bạch y vô diện cười lạnh, cậu khẽ cười ngón tay khẽ lắc, một đoàn hoàng ngọc hỏa diễm nhỏ liền xuất hiện trong lòng bàn tay. Thủ ấn trên tay biến đổi, cấp tốc hỏa diễm trong tay ngưng tụ thành một con cự thú khổng lồ, vừa long vừa xà vô cùng yêu dị xuất hiện trên không trung.
- Phanh… Phanh!
Đầu Long Xà thét dài trong không trung, hai đầu thú hỏa pha chạm gây lên tiếng động kinh thiên. Trên bầu trời sáng chợt sáng rực lên rồi biến mất. Tuy rằng Thanh Man Hổ Vương và Lục Phong Huyền Ưng uy vũ, nhưng đối diện đầu Long Xà chỉ là một con cọp giấy mà thôi.
Hai thú đụng nhau, chưa qua một hiệp Thanh Phong Hổ Vương đã bị đầu Long Xà xé thành mảnh nhỏ. Lục Phong Huyền Ưng trên cao cũng không tránh được số kiếp, cái đuôi khổng lồ của Long Xà quét tới lập tức bị nghiền nát.
Trong phút chốc, khi hai ma thú ngưng hình bị nghiền nát thì song đầu lão già cũng lập tức lao lên. Song thủ hóa thành ưng trảo và sư trảo, nhất tề đồng loạt đánh tới bạch y vô diện.
Bạch y vô diên cảm nhận được đòn tấn công, nhàn nhạt tiếng sấm, âm hưởng vang tận chân trời, tiếng sấm vang lên trong chốc lát, thân hình bạch y vô diên đột nhiên run lên. Rồi xuất hiện trên đầu hai lão, trong tay một thanh hoàng kiếm hỏa diễm được ngưng tụ bổ xuống đầu lam lão.
- Tàn ảnh sao?
Thú trảo xuyên qua người nhưng không rơi giót máu nào, ngân lão lập tức nhận ra vấn đề. Ngân lão xoay người chộp lấy cánh tay của Lam lão khéo về đằng sau, lam lão cũng là tương tự, trong chốc lát hai người thi triển một bộ pháp vô cùng quái lạ tránh né được công kích của bạch y vô diện.
Bạch y vô diện đương nhiên không để họ thoát dễ dàng, hỏa kiếm bắng từ tay theo một quỹ đạo ma quỷ xảo quyệt đâm tới lồng ngực của Ngân lão.
Hai lão lần nữa thi triển bộ pháp kì quái quy hoán vị, lam lão tiến liên trước nắm quyền siết chặt bùng nổ lực lượng. Lực lượng thô bạo tiến tới, chỉ thấy từ hoả diễm trường kiếm bắt đầu xuất hiện một vết nứt, cuối cùng bị đánh tan.
Đúng lúc này bạch y vô diện quỷ mị xuất hiện trước mặt lam lão, đấu khí từ khắp cơ thể dũng mãnh bạo ra cuối cùng dọc theo kinh mạch nhanh chóng tiến nhập vào cánh tay mà theo như vậy hùng hồn vọt tới, cánh tay bạch y vô diện trở nên tráng kiện hơn rất nhiều. Trong giây lát cánh tay hung hăng run lên một cỗ bạo tạc lực lưọng từ cánh tay dũng phát ra đánh vào lồng ngực của lam lão.
- Huyền giai trung cấp đấu kĩ Cự Sơn trảo.
- Huyền giai trung cấp đấu kĩ Lãng Trọng Điệp.
Ngân lão mau chóng kéo lam lão về phía sau lưng đồng thời bản thân tiến lên phía trước, sư trảo to lớn đánh tới năm quyền của bạch y vô diện.
- Thình thịch.
Ngân lão cảm thấy biến sắc, quyền phong của bạch y vô diện rõ ràng mạnh hơn lão hiều. Thân thể phút chốc bị đẩy lùi. Lam lão cũng nhận ra điều này, vội vàng nắm chặt tay ngân lão. Đấu khí từ lam lão truyền tới ngân lão, nhưng kì lạ là hoàn toàn không bị cản trở hay bài xích nào vô cùng thuận lợi dung nhập với nhau.
- Ầm ầm.
Hai người liên tục rót đấu khí vào quyền và trảo của mình đối kháng gây ra từng trận nổ lớn. Khói bụi mù mịt.
- Phụt.
Khói bụi tan đi, chỉ thấy ba bóng người nọ. Bạch y vô diện thoáng qua quần áo có chút bụi bặm nhưng không đáng ngại, còn ngân lam nhị lão thì không thế, khóe miệng hai người còn vương máu. Tuy có trợ giúp nhưng ngân lão và lam lão không địch nổi bạch y vô diện.
- Hai lão quỷ này thực khó giải quyết. Tuy thực lực không cao nhưng kết hợp với nhau thì cẩn nhanh hơn cả chuột. Không có chút điểm mù nào. Còn có thể tự động bổ sung đấu khí cho nhau.
Bạch y vô diện liên tục giao thủ cùng hai vị trưởng lão Vạn gia kia, bọn họ thực lực không quá cao nhưng mà công pháp liên thủ đặc thù kia đúng là khó chịu. Một kẻ bị đánh thì kẻ khác chạy vào trợ giúp. Nên bọn chúng không phải đối thủ của bạch y vô diện, thì trong thời gian ngắn cậu cũng không làm gì được bọn họ.
- Các ngươi không phải người của Vạn gia đúng không?
- Ý ngươi là gì?
Thấy bạch y vô diện không tiếp tục oanh kích thì bọn họ cũng không động thủ. Họ biết dù động thủ thì cũng không thể nắm chắc được cơ hội đánh bại người thanh niên trước mặt.
Trên tay bạch y vô diện không biết từ lúc nào xuát hiện hai bình đan dược. Bạch y vô diện nhàn nhạt nói:
- Hai bình này là Tam Văn Thanh Linh đan là tứ phẩm đan dược chắc các ngươi cũng nghe nói. Các ngươi tuy tiến vào Đấu Vương nhưng khí tức bất ổn, có né sẽ củng cố thực lực của các ngươi. Nếu các ngươi chấp nhận không tham gia vào việc này nữa thì nó sẽ thuộc về các ngươi.
Ngân Lam nhị lão nghe vậy cũng vô cùng động tâm. Công pháp của họ tuy giúp hai người thăng cấp vô cùng nhanh, và có thể mượn thực lực của nhau. Có đều nó không tốt như vậy, mỗi lần đột phá cả hai người đều đồng thời phải đột phá cùng nhau, từ đấu khí đến thời điểm phải đồng loạt nếu không tự động phá công. Chính vì vậy mà cảnh giới không quá vững trãi, nên trước dụ hoặc đan dược bọn họ vô cùng thèm muốn.
- Làm thế nào ta có thể tin ngươi.
- Nếu các ngươi đã là hỏa hệ đấu khí hẳn từng tìm hiểu qua luyện đan. Vậy hẳn các ngươi cũng biết một số loại đan dược cao cấp. Nên ta sẽ cho các ngươi xem trước.
Bạch y vô diên đem đan dược trong bình đổ ra lòng bàn tay. Đan dược màu lam, giống như một hạt long nhãn, bao phủ phía ngoài là một vàng một trắng một tím…. ba đạo giới văn xếp hàng có thứ tự, nắm đan dược trong tay.
- Ta nghĩ các ngươi gia nhập Vạn gia vì Vạn gia có quan hệ với Kim Nhạn tông, muốn qua đó kiếm được đan dược bình ổn cảnh giới. Nay có đường tắt không phải làm chó cho kẻ khác. Các ngươi còn tự do tự tại. Ổn hơn phải không.
Song lão nhìn nhau trong mắt hiện lên dãy dụa. Hai người nhìn nhau cuối cùng thống nhất thu hồi đấu khí:
- Thỏa thuận như vậy đi.
Bạch y vô diện ném hai bình đan dược cho song lão. Tiếp nhận đan dược và kiểm tra, sau khi ổn thỏa song lão nhìn nhau động thân rời đi, đạt được mục đích thì hai lão này không còn lưu luyến gì. Trước khi rời đi họ truyền âm với bạch y vô diện:
- Hai mẹ con mà ngươi nói bọn ta không hề biết. Nhưng nếu muốn tìm Vạn Miêu thì hãy đi theo đạo đấu khí này.
Họ đánh ra một đạo đấu khí bay trên không hướng tới một phương nào đó của Vạn gia.
Sinh con dưỡng cái, cắm rễ xuống mảnh đất này, những năm gần đây còn phát triển không nhỏ. Từ khi con trai nhắn được tiến vào Kim Nhạn tông thì gia tộc còn bành chướng hơn nữa, tuy không phải đứng đầu Vân thành nhưng cũng coi là địa đầu xà nơi này.
Thân vệ đang tuần tra nhìn dãy nhà chính đang sáng chưng đèn không biết làm gì, nhưng đám thân vệ ai cũng hiện ra vẻ mặt ao ước, một tên trong số đó thở dài, nói:
- Cùng là con người nhưng một kẻ thì đại phú đại quý ăn chơi hưởng lạc, còn chúng ta thì chỉ có thể làm chân canh gác.
Một người nhìn trông ra dáng đội trưởng quay đầu liếc mắt nhìn hắn, quát:
- Ngậm miệng! Các ngươi muốn bị cắt lưỡi hay sao?
Đúng lúc này, chợt nghe thấy một tràng cười lạnh lẽo theo làn gió vang lên từ phía xa. Một người thanh niên gầy gò, toàn thân mặc đồ trắng tinh, trên mặt đeo thêm một chiếc mặt nạ vô diện quái dị đang chắp tay như đang dạo bước trong hoa viên, chậm rãi thả bước về nhà chính.
Thân vệ trong đội tuần tra đưa mắt nhìn nhau, ai nấy cũng hết sức kinh ngạc. Như thế nào trong Vạn gia lại có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện một kẻ đột nhập, hơn nữa còn nghênh ngang bước đi.
- Người đến là ai! Đây là địa bàn của Vạn gia, không muốn vong mạng thì hãy rời khỏi
Bạch y vô diên dường như nghe thấy câu nói của tên đội trưởng, chỉ khẽ lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Thế này nhé, nói cho ta vị trí của Vạn Miêu thì đổi lại ta tha chết cho các ngươi.
- Ngươi rốt cuộc là ai!
Người đội trưởng ấy vẫn còn có chút nhãn lực, bạch y vô diện đã khiến cho hắn dâng lên một cảm giác nguy hiểm mờ ảo, hắn không nhịn được thấp giọng hỏi.
- Đội chưởng cần gì phải phí lời với tiểu tử này…. Xâm phạm địa phận của Vạn gia, thì bỏ mạng lại đây.
Đám thân vệ này lập tức rút vũ khí lao về phía bạch y vô diện, Lúc này, đã có bảy, tám đường kiếm cùng chém về phía bạch y vô diện. Trên lưỡi kiếm đấu khí vụt hiện, hiển nhiên đám thân vệ này đã dùng được Đấu kỹ.
Nhưng bạch y vô diện chỉ khẽ lắc đầu, thân hình không lui mà chậm rãi tiếng bước, tiến vào bên trong vùng đao quang kiếm ảnh. Trong khi cả đám thân vệ tưởng rằng sẽ chém bạch y vô diện thành thịt vụn.
Trước trận thế này bạch y vô diện chỉ đưa ra một ngón tay, một luồng đấy khí dao động nho nhỏ diễn ra, nhưng chỉ trong nháy mắt, mười tên thân vệ đột nhiên bị bảo nổ. Một trận mưa máu rơi xuống, nhưng huyết vụ không chạm tới y phục của bạch y vô diện thì tiêu thất.
Không để ý tới bọn chúng, bạch y vô diện chậm rãi tiến tên đội trưởng đang trừng mắt không thể tin nổi kia, giọng nói vô cảm:
- Không biết ngươi có thể cho ta đáp án vừa ý không?
Không biết tên thân vệ không muốn nói hay không thể nói, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm bạch y vô diện. Trước cảnh này bạch y vô diện khá thất vọng lẩm bẩm:
- Ngươi cũng không thể cho ta đáp án ta muốn sao…. Vậy ta tìm kẻ khác vậy, các ngươi nhiều người như vậy ta không tin không dò được tin tức.
Bạch y vô diện bỏ qua tên đội chưởng mà bước tiếp. Đến khi tên đó tưởng mình đã được an toàn thì trong nội thể một tia vô hình hỏa diễm ma quỷ điên cuồng thiêu đốt hắn, cuối cùng hóa thành tro bụi. Mà bạch y vô diện vẫn bước đi thong thả, nhưng mỗi bước đia của người này lại như tu la đoạt mạng Vạn gia.
Bên ngoài phát sinh biến cố nhưng trong nhà chính không hề hay biết, Vạn Miêu vẫn đang tận hưởng cuộc sống của mình.
Mấy tháng gần đây, Vạn Miêu cảm giác được vận may phủ đầu, thu hoạch to lớn. Đầu tiên là quả phụ của Lâm gia dẫn theo một đống của cải đáng giá đến nương tựa vào mình, khiến cho tài sản của Vạn gia chỉ trong một đêm vọt lên gấp mấy lần.
Bây giờ chỉ cần bắt được nha hoàn kia lấy được phần cuối cùng của mảnh tàn đồ công hiến cho Kim Nhạn tông thì lúc đó không chỉ Vạn Thành trong tông thuận buồm xuôi gió mà đến Vạn gia cũng được thơm lây, có lẽ nhận được đan dược tốt.
Nhớ tới lừa hứa của vị thần sứ sắp đến đây rằng sẽ bồi dưỡng con trai mình thành đệ tử hạch tâm, Vạn Miêu cũng cảm thấy vui mừng phấn khởi. Thậm chí còn hứa hôn với cháu gái của vị đó đủ thấy thành ý. Hắn đã tìm hiểu rõ ràng có thể cưới cháu gái độc nhất của một vị trưởng lão của Kim Nhạn tông, tiền đồ của Vạn gia nhất định sẽ bừng sáng.
Điều duy nhất khiến hắn ta cảm thấy đáng tiếc chính là, phu nhân của Lâm gia phản kháng quá kịch liệt, khiến mình không thể có được. Nhớ tới người phụ nữ thân mình trắng nõn đoan trang diễm lệ này, Vạn Miêu có chút ảo não. Trong lòng thầm thề nhất định phải giữ lại chăm sóc tử tế, cho đến khi nàng ngoan ngoan chấp nhận làm đồ chơi của mình.
Nữ nhân mà, đến lúc lên giường rồi thì muốn đùa nghịch như nào liền có thể đùa nghịch như thế, khiến nàng thoải mái rồi, cam đoan nàng sẽ vui đến quên cả trời đất.
Nếu không thể hưởng thụ thì đành gói tặng cho mấy vị trưởng lão của Kim Nhạn tông, ai không thích mỹ nữ.
Nhấp một ngụm rượu mạnh, Vạn Miêu cười ha ha, mỗi tay ôm một người đẹp, trong lúc nhất thời lại có cảm giác vui sướng trước đường quan mở rộng.
Hai người đẹp một trái một phải. Đều là những cô nương gần đây hao phí tiền bạc mua về từ đệ nhất thanh lâu của Vân thành, ai nấy đều thanh tú xinh đẹp, nhìn chỉ muốn ăn, Vạn Miêu mấy ngày nay đều không ngớt giày vò bọn họ.
Lúc này, ba người đang ngồi trên giường, trên giường là chiếc bàn nhỏ, trên bàn xếp mấy đĩa thức ăn. Vạn Miêu ít nhiều còn mặc bộ đồ ngủ, hai người đẹp kia gần như trần như nhộng, chỉ mặc một bộ đồ mỏng như cánh ve, thân thể mềm mại đẹp đẽ tám phần lộ ra bên ngoài, eo theo duyên dáng, đùi đẹp thon dài, ngực cao mông nở, đẹp không sao tả xiết.
Uống rượu mua vui, Miêu Hóa Thành thi thoảng lại sờ soạng thân thể thiếu nữ bên cạnh, ánh mắt dần dần mê ly, hứng thú bắt đầu thức dậy. Cởi bỏ y phục, như một con chó dữ chụp mồi đè lên thân thể mềm mại của một cô nàng, đang định hành động, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi mà thê lương.
Tiếng thét này khiến lòng Vạn Miêu rùng mình, gần như trong phút chốc liền nhảy dựng lên.
Chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng gầm:
- Tiểu tử nhà ai. Lại có gan đến giương oai ở Vạn gia!
Vừa dứt lời, phụp một tiếng. Bọn hộ viện xung quanh đó nhất tề xuất động, rống giận liên tục, rõ ràng là đang xảy ra ẩu đả rồi.
Vạn Miêu không vội ra ngoài mà nghiêng tai nghe ngóng, một lát sau, thần sắc biến đổi, vì hắn chỉ nghe thấy tiếng nổ tung như pháo hoa, từng đợt nổ tung kèm theo tiếng kêu thảm thiết của hộ vệ của hắn, từng tên một bị giết chết.
Thì ra bạch y vô diện đã tiến gần tới nhà chính, nơi Vạn Miêu đang ở. Trên tay hắn quắp một tên nô bộc, xem ra kẻ này là tên “ thật thà ” được bạch y vô diệt lưu lại chỉ đường.
Đến khi bạch y vô diện gần vào tới nhà chính thì hai tiếng già nua vang lên:
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai, xem ngươi tuổi trẻ như vậy mà thực lực không tồi. Nhưng chỉ đến đây thôi.
Nghe thấy hai tiếng già nua này thì thở phào, đây là hai trưởng lão năm đó hắn tốn rất nhiều quan hệ và tiền tài mới mời về làm thủ hộ chưởng lão. Thực lực của hai người năm đó đều đã là chuẩn Đấu Vương. Tuy không quá mạnh nhưng công pháp hai người tương liên đặc thù, hợp lực lại dù Đấu Vương cũng bị họ trảm sát.
Hai thân ảnh già nua ngưng tụ ra đấu khí chi dực lăng không trên cao. Uy áp hạ xuống ép lên trên thân thể của bạch y vô diện.
- Tinh. Hai lão bất tử tu luyện cộng hưởng chi pháp khiến khi bọn chúng gần nhau trong khoảng cách nhất định thì thực lực tăng thêm cao. Công pháp này có chút ý tứ, kí chủ nếu được thì thu nó vào tay từ từ nghiên cứu.
Trước y áp này bạch y vô diện làm như là không thấy, trong đầu bạch y vô diện vang lên tiếng nói giải thích. Cậu nheo mắt nhìn hai lão già trên trời, cuối cùng lạnh lùng nói:
- Ta rất không thích kẻ nào đứng trên đầu ta…. Lăng xuống đây.
Tiếng gầm nhỏ của bạch y vô diện mơ hồ chứa tia long uy, uy lực chấn nát uy áp của hai lão già. Bị tiếng gầm tác động hai lão già khí huyết thân thể bốc lên, cánh đấu khí cũng không duy trì được, màng tai ong ong không ngớt, toàn thân lập tức rơi xuống.
Hai lão già cũng có bản lĩnh, khi đang rơi xuống trong thoáng chốc thi triển thân pháp kì dị, hợp lực với nhau đem giảm lức tiếp đất. Nhưng vẫn mạnh mẽ va chạm với mặt đất, khiến sàn gạch nứt một hố to. Lúc này sắc mặt hai lão cũng phi thường khó coi nhìn bạch y vô diện, thực lực của bạch y vô diện mạnh hơn hai lão nghĩ nhiều.
Một lão đầu mặc ngân sắc trường bào khó hiểu nhìn bạch y vô diện nói:
- Các hạ là ai? Tại sao phải tới Vạn gia làm loạn?
Từ tiểu tử chuyển thành các hạ, đủ thấy sự xem trọng của hai lão già này với bạch y vô diện đang đứng trước mặt họ.
- Hai lão già các ngươi chắc có giá trị hơn mấy tên phế vật kia.
Bạch y vô diện không đáp ngân bào lão già, cậu nhàn nhạt nói:
- Nếu hai ngươi tiết lộ ra vị trí của hai mẹ con Lâm gia hoặc vị trí của Vạn Miêu phụ mẫu thì ta sẽ chừa lại sinh mạng cho hai ngươi. Thế nào? Hai đổi hai, công bằng phải không.
Ngân bào lão già thấy bạch y vô diện có ý kinh thường liền trong lòng có tức giận nhưng vẫn nén:
- Các hạ nói gì chúng ta không hiểu? Tuy thực lực không tầm thường nhưng phải chăng các hạ quá tự cao rồi chăng? Nếu các hạ chịu rời khỏi đây thì Vạn gia chúng ta sẽ coi như chưa từng xảy ra.
- Vậy cuối cùng là hai lão không muốn nói…. Vậy thì đừng lãng phí thời gian của ta.
- Tiểu tử ngông cuồng. Hôm nay lão hủ sẽ cho ngươi biết thế nào là trời cao đất dày.
Lam bào lão già bên cạnh dường như không nhịn được nữa, tiến lên phía trước. Đấu khí dao động, chốc lát một đoàn xích hỏa ngưng tụ thành một đầu hỏa sư thét dài không dứt.
Chỉ thấy hai tay của hắn vung ra, hỏa sư nháy mắt đánh về hướng bạch y vô diện, lam bào lão già dường như thấy cảnh bạch y vô diện bị nuốt trong miệng hổ.
Nhưng không ngờ bạch y vô diện tùy ngón tay gảy nhẹ, hai tia hoàng ngọc hỏa diễm bắn về phía đầu hỏa sưt rực tiếp nện lên đầu hỏa sư, hỏa sư nháy mắt liền bị tan rã. Hai tia hỏa diễm đem đầu sư tử nghiền nát liền hung hăng đâm tới phía hai lão già.
Tốc độ kia nhanh tuyệt luân, nháy mắt đã tới trước mặt lam bào lão già.
- Hừ, xem ta hủy nó!
Lam bào lão già kia hừ lạnh một tiếng, song chưởng bốc lên hỏa diễm, hai luồng hỏa diễm nồng đặc nháy mắt oanh ra ngoài, hỏa diễm cường đại đánh trúng hai tia hoàng ngọc chi hỏa, nhưng khiến lam bào lão già ngạc nhiên là hỏa diễm của lão có dấu hiệu yếu thế hơn. Lão dồn đấu khí mạnh mẽ đem hai đạo đấu khí kia đánh vỡ.
Nhìn này bàn tay có cảm giác bỏng rát, lam bào lão già sắc mặt biến đổi nhìn bạch y vô diện nói:
- Đáng chết, hỏa diễm của hắn vô cùng quỷ dị, có lẽ là thú hỏa.
Lam bào lão già vốn trong thoáng chốc nghĩ đó chính là dị hỏa, nhưng dị hỏa vốn chính là bảo vật khó tìm trên đại lục này. Thậm chí muốn thu phục nó còn khó hơn lên trời, dù Đấu Tông cường giả cũng khó lòng làm được. Lão không tin chỉ một tên thanh niên có thể thu phục được dị hỏa.
- Lão đệ, người thanh niên này không đơn giản. Chúng ta phải dốc toàn lực.
Dứt lời trong tay Ngân bào lão già toát ra một đoàn hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm hình thành một đầu thanh sắc hổ vương như thực chất. Đây là một đầu Thanh Man Hổ Vương, là ma thú lục giai cao cấp, mà hỏa diễm của ngân bào lão gì từng lấy được thú hỏa Thanh Phong hỏa chủng cường hãn khi đi vào trong hang động của Thanh Man Hổ Vương.
Còn Lam bào lão gì thì phải nuốt một khỏa đan dược màu lục, hỏa diễm vào miệng trong tức tốc hỏa diễm của lão thay đổi, lục mang chi hỏa của lam bào lão già như hóa thành đầu ma ưng. Lục Phong Huyền Ưng cũng là ma thú lục giai cao cấp.
Xem ra hai lão gì này đúng là có bổn sự, công pháp đặc thù với thú hỏa, dù Đấu Vương cũng khó dây dưa với hai lão thời gian dài.
Bạch y vô diện cũng có chút ngạc nhiên nhìn hai lão già này, nhưng vẻn vẹn chi là ngạc nhiên mà thôi.
- Tiểu tử chết đi!!!!
Song lão đánh ra hai đầu hỏa diễm ngưng hình. Thanh Man Hổ Vương và Lục Phong Huyền Ưng uy thế kinh người ép tới phía bạch y vô diện.
Bạch y vô diện cười lạnh, cậu khẽ cười ngón tay khẽ lắc, một đoàn hoàng ngọc hỏa diễm nhỏ liền xuất hiện trong lòng bàn tay. Thủ ấn trên tay biến đổi, cấp tốc hỏa diễm trong tay ngưng tụ thành một con cự thú khổng lồ, vừa long vừa xà vô cùng yêu dị xuất hiện trên không trung.
- Phanh… Phanh!
Đầu Long Xà thét dài trong không trung, hai đầu thú hỏa pha chạm gây lên tiếng động kinh thiên. Trên bầu trời sáng chợt sáng rực lên rồi biến mất. Tuy rằng Thanh Man Hổ Vương và Lục Phong Huyền Ưng uy vũ, nhưng đối diện đầu Long Xà chỉ là một con cọp giấy mà thôi.
Hai thú đụng nhau, chưa qua một hiệp Thanh Phong Hổ Vương đã bị đầu Long Xà xé thành mảnh nhỏ. Lục Phong Huyền Ưng trên cao cũng không tránh được số kiếp, cái đuôi khổng lồ của Long Xà quét tới lập tức bị nghiền nát.
Trong phút chốc, khi hai ma thú ngưng hình bị nghiền nát thì song đầu lão già cũng lập tức lao lên. Song thủ hóa thành ưng trảo và sư trảo, nhất tề đồng loạt đánh tới bạch y vô diện.
Bạch y vô diên cảm nhận được đòn tấn công, nhàn nhạt tiếng sấm, âm hưởng vang tận chân trời, tiếng sấm vang lên trong chốc lát, thân hình bạch y vô diên đột nhiên run lên. Rồi xuất hiện trên đầu hai lão, trong tay một thanh hoàng kiếm hỏa diễm được ngưng tụ bổ xuống đầu lam lão.
- Tàn ảnh sao?
Thú trảo xuyên qua người nhưng không rơi giót máu nào, ngân lão lập tức nhận ra vấn đề. Ngân lão xoay người chộp lấy cánh tay của Lam lão khéo về đằng sau, lam lão cũng là tương tự, trong chốc lát hai người thi triển một bộ pháp vô cùng quái lạ tránh né được công kích của bạch y vô diện.
Bạch y vô diện đương nhiên không để họ thoát dễ dàng, hỏa kiếm bắng từ tay theo một quỹ đạo ma quỷ xảo quyệt đâm tới lồng ngực của Ngân lão.
Hai lão lần nữa thi triển bộ pháp kì quái quy hoán vị, lam lão tiến liên trước nắm quyền siết chặt bùng nổ lực lượng. Lực lượng thô bạo tiến tới, chỉ thấy từ hoả diễm trường kiếm bắt đầu xuất hiện một vết nứt, cuối cùng bị đánh tan.
Đúng lúc này bạch y vô diện quỷ mị xuất hiện trước mặt lam lão, đấu khí từ khắp cơ thể dũng mãnh bạo ra cuối cùng dọc theo kinh mạch nhanh chóng tiến nhập vào cánh tay mà theo như vậy hùng hồn vọt tới, cánh tay bạch y vô diện trở nên tráng kiện hơn rất nhiều. Trong giây lát cánh tay hung hăng run lên một cỗ bạo tạc lực lưọng từ cánh tay dũng phát ra đánh vào lồng ngực của lam lão.
- Huyền giai trung cấp đấu kĩ Cự Sơn trảo.
- Huyền giai trung cấp đấu kĩ Lãng Trọng Điệp.
Ngân lão mau chóng kéo lam lão về phía sau lưng đồng thời bản thân tiến lên phía trước, sư trảo to lớn đánh tới năm quyền của bạch y vô diện.
- Thình thịch.
Ngân lão cảm thấy biến sắc, quyền phong của bạch y vô diện rõ ràng mạnh hơn lão hiều. Thân thể phút chốc bị đẩy lùi. Lam lão cũng nhận ra điều này, vội vàng nắm chặt tay ngân lão. Đấu khí từ lam lão truyền tới ngân lão, nhưng kì lạ là hoàn toàn không bị cản trở hay bài xích nào vô cùng thuận lợi dung nhập với nhau.
- Ầm ầm.
Hai người liên tục rót đấu khí vào quyền và trảo của mình đối kháng gây ra từng trận nổ lớn. Khói bụi mù mịt.
- Phụt.
Khói bụi tan đi, chỉ thấy ba bóng người nọ. Bạch y vô diện thoáng qua quần áo có chút bụi bặm nhưng không đáng ngại, còn ngân lam nhị lão thì không thế, khóe miệng hai người còn vương máu. Tuy có trợ giúp nhưng ngân lão và lam lão không địch nổi bạch y vô diện.
- Hai lão quỷ này thực khó giải quyết. Tuy thực lực không cao nhưng kết hợp với nhau thì cẩn nhanh hơn cả chuột. Không có chút điểm mù nào. Còn có thể tự động bổ sung đấu khí cho nhau.
Bạch y vô diện liên tục giao thủ cùng hai vị trưởng lão Vạn gia kia, bọn họ thực lực không quá cao nhưng mà công pháp liên thủ đặc thù kia đúng là khó chịu. Một kẻ bị đánh thì kẻ khác chạy vào trợ giúp. Nên bọn chúng không phải đối thủ của bạch y vô diện, thì trong thời gian ngắn cậu cũng không làm gì được bọn họ.
- Các ngươi không phải người của Vạn gia đúng không?
- Ý ngươi là gì?
Thấy bạch y vô diện không tiếp tục oanh kích thì bọn họ cũng không động thủ. Họ biết dù động thủ thì cũng không thể nắm chắc được cơ hội đánh bại người thanh niên trước mặt.
Trên tay bạch y vô diện không biết từ lúc nào xuát hiện hai bình đan dược. Bạch y vô diện nhàn nhạt nói:
- Hai bình này là Tam Văn Thanh Linh đan là tứ phẩm đan dược chắc các ngươi cũng nghe nói. Các ngươi tuy tiến vào Đấu Vương nhưng khí tức bất ổn, có né sẽ củng cố thực lực của các ngươi. Nếu các ngươi chấp nhận không tham gia vào việc này nữa thì nó sẽ thuộc về các ngươi.
Ngân Lam nhị lão nghe vậy cũng vô cùng động tâm. Công pháp của họ tuy giúp hai người thăng cấp vô cùng nhanh, và có thể mượn thực lực của nhau. Có đều nó không tốt như vậy, mỗi lần đột phá cả hai người đều đồng thời phải đột phá cùng nhau, từ đấu khí đến thời điểm phải đồng loạt nếu không tự động phá công. Chính vì vậy mà cảnh giới không quá vững trãi, nên trước dụ hoặc đan dược bọn họ vô cùng thèm muốn.
- Làm thế nào ta có thể tin ngươi.
- Nếu các ngươi đã là hỏa hệ đấu khí hẳn từng tìm hiểu qua luyện đan. Vậy hẳn các ngươi cũng biết một số loại đan dược cao cấp. Nên ta sẽ cho các ngươi xem trước.
Bạch y vô diên đem đan dược trong bình đổ ra lòng bàn tay. Đan dược màu lam, giống như một hạt long nhãn, bao phủ phía ngoài là một vàng một trắng một tím…. ba đạo giới văn xếp hàng có thứ tự, nắm đan dược trong tay.
- Ta nghĩ các ngươi gia nhập Vạn gia vì Vạn gia có quan hệ với Kim Nhạn tông, muốn qua đó kiếm được đan dược bình ổn cảnh giới. Nay có đường tắt không phải làm chó cho kẻ khác. Các ngươi còn tự do tự tại. Ổn hơn phải không.
Song lão nhìn nhau trong mắt hiện lên dãy dụa. Hai người nhìn nhau cuối cùng thống nhất thu hồi đấu khí:
- Thỏa thuận như vậy đi.
Bạch y vô diện ném hai bình đan dược cho song lão. Tiếp nhận đan dược và kiểm tra, sau khi ổn thỏa song lão nhìn nhau động thân rời đi, đạt được mục đích thì hai lão này không còn lưu luyến gì. Trước khi rời đi họ truyền âm với bạch y vô diện:
- Hai mẹ con mà ngươi nói bọn ta không hề biết. Nhưng nếu muốn tìm Vạn Miêu thì hãy đi theo đạo đấu khí này.
Họ đánh ra một đạo đấu khí bay trên không hướng tới một phương nào đó của Vạn gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.