Đấu Phá Thương Khung Hậu Truyện
Chương 87: So đấu luyện đan với bảy ngàn người
Lão Đàn Toan Thái
18/01/2014
Thành tích xuất sắc của
Tiêu Viêm quả thật trước giờ chưa từng xuất hiện. Dù gì, Tiêu Viêm cũng
muốn tại nơi này lộ ra sở trường của bản thân, thành tích này chẳng qua
là bước đầu tiên của hắn. Chính diện công bằng, dũng cảm đi tới đỉnh
phong mới là con đường của Tiêu Viêm.
“Chậc chậc, trăm vạn dị thú!”
Độc Sấm không khỏi cảm thán, đồng thời càng thêm chắc chắn chuyện lúc trước mình dò xét khí tức bị Tiêu Viêm chủ động giấu đi không phải là ngẫu nhiên. Cảm giác nhạy bén đến vậy quả thật quá nhanh.
“Tiêu Viêm, vị trí thứ nhất, đan hỏa ngưng tụ trăm vạn dị thú, sáng tạo ra kỷ lục mới, các vị trưởng lão đều cho đạt điểm cao nhất!” Giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp cả quảng trường.
Khi giọng nói uy nghiêm ấy vừa qua đi thì khắp quảng trường trở nên huyên náo dị thường, vô số người ngước nhìn về phía người thanh niên đang đứng trên quảng trường, trong lòng của tất cả mọi người không khỏi kiêng kị và tôn kính, cho dù là những cường giả Đấu Đế có tu vi hơn xa Tiêu Viêm.
Tôn kinh, chính là vì hắn chỉ mới chừng ấy tuổi đã có thực lực như thế. Tất cả chứng tỏ thiên phú cùng nghị lực của hắn là không thể tưởng tượng nổi.
Kiêng kị, chính là vì tiềm lực của hắn. Chỉ trong chưa đầy trăm năm đã có thành tựu như vậy thì ngàn năm sau, vạn năm sau có thể hắn sẽ vượt qua bọn họ.
Những vị cường giả không ngừng âm thầm đánh giá Tiêu Viêm, không ngừng thưởng thức hắn.
“Thông qua ý kiến của các vị trưởng lão, lần này tổ thiếu niên sẽ loại bỏ một ngàn người không đủ tư cách, tổ thanh niên loại bỏ một ngàn năm trăm người, tổ trung niên loại bỏ hai ngàn năm trăm người!”
“Yaaaaa!!!” Lời phán định vừa vang lên, mọi người ở bên dưới liền trở nên nhốn nháo.
Mới thoáng qua một chút đã có hơn năm ngàn người, cho dù tổ trung niên chiếm phần lớn trong số đó nhưng thoáng một cái bị loại mất hai ngàn năm trăm người khiến cho tổ trung niên chỉ còn lại có một phần ba.”
Loại bỏ quá tàn khốc! Quá quyết liệt! Nhưng hết thảy tất cả đều không có gì liên quan đến Tiêu Viêm.
Sau khi năm ngàn người ôm hận rời đi, đài thi đấu vốn chật ních người cũng trở nên rộng rãi hơn một chút. Chỉ còn lại bảy ngàn người tiến hành trận chung kết, những người này không có ai không phải là những người có thiên phú, tinh anh trong tinh anh.
“Hiện tại, vòng thứ ba: luyện đan bắt đầu. Những thí sinh đủ tư cách dự thi lên đài chuẩn bị. Lần này không hạn chế luân phiên, các ngươi cứ tận lực luyện chế đan dược của các ngươi.”
Giọng nói của Độc Sấm vang vọng khắp xung quanh, những người bên dưới nghe được không ai nổi lên nhiệt huyết, hưng phấn vọt lên chuẩn bị thi đấu, cho dù là Tiêu Viêm cũng không ngoại lệ.
Những nhân vật đứng trên đài thi đấu lúc này, bảy ngàn người, toàn bộ đều là tinh anh. Tràng cảnh như thế này vô cùng kích động nhưng lại nảy sinh một vấn đề khiến cho Tiêu Viêm chau mày. Nhiều luyện dược sư cao cấp như thế này, cơ hồ đều là Sơ cấp luyện dược Tông sư trở lên nếu toàn bộ đều luyện dược ở đây, tạo ra bảy ngàn miếng Cửu phẩm đan dược thì…
Phảng phất như đoán được tâm tư của Tiêu Viêm, giọng nói già nua của Độc Sấm lại vang lên một lần nữa: “Các ngươi đều là những Luyện dược sư đẳng cấp cao, luyện chế đan dược cần năng lượng thiên địa vô cùng lớn. Hiện tại năng lượng thiên địa ở nơi này khẳng định không đủ cho các ngươi dùng, vì vậy Dược vực chúng ta cùng ba vực khác quyết định lấy ra mười vạn trung phẩm nguyên tinh, lợi dụng chúng để bố trí thành đại trận ẩn chứa năng lượng để các ngươi có thể an tâm luyện chế đan dược thoải mái”
Nghe thấy những lời này của Độc Sấm, mọi người yên lòng vô cùng. Nhưng khi mọi người nghe đến việc dùng mười vạn trung phẩm nguyên tinh để bố trí linh khí đại trận thì giật mình vô cùng.
Thủ bút quá lớn!
Nội tình quá kinh khủng!
Đây có thể coi như nội tình của gia tộc tứ đại Thái thượng hoàng so với những gia tộc bình thường, bốn vực hợp lại lấy ra mười vạn trung phẩm nguyên tinh tiến hành bố trí linh khí đại trận, tính ra trung bình mỗi một nhà phải xuất ra hơn hai vạn, hơn nữa đều là trung phẩm nguyên tinh.
Một tu luyện giả như Tiêu Viêm, trên người có rất ít nguyên tinh, chỉ hơn một trăm khối mà thôi, hơn nữa đều là đê cấp nguyên tinh. Huống hồ là mười vạn trung phẩm nguyên tinh…
Lúc này, bảy ngàn thí sinh dự thi phảng phất như cùng làm ra một quyết định, ống tay áo khẽ phất lên một thoáng, đều bay lên đài thi đấu. Tràng cảnh bảy ngàn nhân ảnh bay lên trông vô cùng đồ sộ.
Tiêu Viêm cũng ở trong bảy ngàn người này bay lên đài thi đấu, hướng về phía bệ đá của mình. Bệ đá này không nhỏ cũng không lớn, rộng khoảng ba trượng, vừa đủ để bày các loại dược liệu chuẩn bị luyện dược cũng như chỗ ngồi cho các luyện dược sư.
Tiêu Viêm nhìn hơn vạn loại dược liệu đang xếp ở trước mặt mình, than nhẹ: “Dược liệu để luyện chế Tam phẩm Đế Phong Thánh Đan cuối cùng cũng chuẩn bị đầy đủ rồi. Ngay cả cọng Thiên Niên Thanh Linh Hoa kia, nhờ có Cổ Nguyên bá phụ giúp đỡ thu thập trong những ngày mình bế quan chứ không cũng chẳng biết phải thế nào.”
Nhìn đống dược liệu trước mặt, Tiêu Viêm khẽ thở dài. Muốn đem đống dược liệu này luyện lấy tinh hoa, ngưng tụ thành một viên thuốc hẳn sẽ rất vất vả, Tam phẩm Đế đan không tốn mấy tháng chỉ sợ không luyện ra nổi, đây quả là một công việc hao tâm tổn lực a.
Trong lúc Tiêu Viêm suy nghĩ thì tràng cảnh hỗn loạn trên đài thi dấu cũng dần đi vào ổn định, các luyện dược sư đã an nhàn ngồi trên bệ đá của chính mình, chuẩn bị các tài liệu luyện đan bắt đầu thi đấu.
Độc Sấm nhìn chung quanh một lượt, thấy mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng thì hô to một tiếng vang vọng khắp đài thi đấu: “Chư vị, bắt đầu đi!”
Giọng nói vừa kết thúc, đài thi đấu đang yên tĩnh bỗng dưng một trận nhộn nhịp, từng loại khí thế tuôn ra ào ạt, từng ngọn lửa đỏ, xanh, vàng đủ màu hiện ra. Trong lúc nhất thời, đài thi đấu bỗng trở nên lộng lẫy, hàng ngàn dị hỏa xuất hiện trong một khung cảnh đồ sộ.
Sau đó, các Luyện dược sư vung tay lên, đấu khí ngưng tụ tạo thành các dược đỉnh chậm rãi hiện ra trên bầu trời. Trong lúc nhất thời, độ nóng trong không khí lặng lẽ cao lên.
Đã đạt đến cấp bậc Luyện dược Tông sư, không có mấy ai sử dụng dược đỉnh để luyện đan, loại dược đỉnh thông thường này có cũng được mà không có cũng không sao, đối với luyện đan đã không còn bất cứ chúc phúc nào.
Dĩ nhiên, nếu là dược đỉnh được lưu truyền từ thời đại chiến viễn cổ dị tộc thì lại khác. Những chiếc đỉnh đó đối với Luyện dược Tông sư mà nói vẫn có sự trợ giúp không nhỏ.
“Chậc chậc, trăm vạn dị thú!”
Độc Sấm không khỏi cảm thán, đồng thời càng thêm chắc chắn chuyện lúc trước mình dò xét khí tức bị Tiêu Viêm chủ động giấu đi không phải là ngẫu nhiên. Cảm giác nhạy bén đến vậy quả thật quá nhanh.
“Tiêu Viêm, vị trí thứ nhất, đan hỏa ngưng tụ trăm vạn dị thú, sáng tạo ra kỷ lục mới, các vị trưởng lão đều cho đạt điểm cao nhất!” Giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp cả quảng trường.
Khi giọng nói uy nghiêm ấy vừa qua đi thì khắp quảng trường trở nên huyên náo dị thường, vô số người ngước nhìn về phía người thanh niên đang đứng trên quảng trường, trong lòng của tất cả mọi người không khỏi kiêng kị và tôn kính, cho dù là những cường giả Đấu Đế có tu vi hơn xa Tiêu Viêm.
Tôn kinh, chính là vì hắn chỉ mới chừng ấy tuổi đã có thực lực như thế. Tất cả chứng tỏ thiên phú cùng nghị lực của hắn là không thể tưởng tượng nổi.
Kiêng kị, chính là vì tiềm lực của hắn. Chỉ trong chưa đầy trăm năm đã có thành tựu như vậy thì ngàn năm sau, vạn năm sau có thể hắn sẽ vượt qua bọn họ.
Những vị cường giả không ngừng âm thầm đánh giá Tiêu Viêm, không ngừng thưởng thức hắn.
“Thông qua ý kiến của các vị trưởng lão, lần này tổ thiếu niên sẽ loại bỏ một ngàn người không đủ tư cách, tổ thanh niên loại bỏ một ngàn năm trăm người, tổ trung niên loại bỏ hai ngàn năm trăm người!”
“Yaaaaa!!!” Lời phán định vừa vang lên, mọi người ở bên dưới liền trở nên nhốn nháo.
Mới thoáng qua một chút đã có hơn năm ngàn người, cho dù tổ trung niên chiếm phần lớn trong số đó nhưng thoáng một cái bị loại mất hai ngàn năm trăm người khiến cho tổ trung niên chỉ còn lại có một phần ba.”
Loại bỏ quá tàn khốc! Quá quyết liệt! Nhưng hết thảy tất cả đều không có gì liên quan đến Tiêu Viêm.
Sau khi năm ngàn người ôm hận rời đi, đài thi đấu vốn chật ních người cũng trở nên rộng rãi hơn một chút. Chỉ còn lại bảy ngàn người tiến hành trận chung kết, những người này không có ai không phải là những người có thiên phú, tinh anh trong tinh anh.
“Hiện tại, vòng thứ ba: luyện đan bắt đầu. Những thí sinh đủ tư cách dự thi lên đài chuẩn bị. Lần này không hạn chế luân phiên, các ngươi cứ tận lực luyện chế đan dược của các ngươi.”
Giọng nói của Độc Sấm vang vọng khắp xung quanh, những người bên dưới nghe được không ai nổi lên nhiệt huyết, hưng phấn vọt lên chuẩn bị thi đấu, cho dù là Tiêu Viêm cũng không ngoại lệ.
Những nhân vật đứng trên đài thi đấu lúc này, bảy ngàn người, toàn bộ đều là tinh anh. Tràng cảnh như thế này vô cùng kích động nhưng lại nảy sinh một vấn đề khiến cho Tiêu Viêm chau mày. Nhiều luyện dược sư cao cấp như thế này, cơ hồ đều là Sơ cấp luyện dược Tông sư trở lên nếu toàn bộ đều luyện dược ở đây, tạo ra bảy ngàn miếng Cửu phẩm đan dược thì…
Phảng phất như đoán được tâm tư của Tiêu Viêm, giọng nói già nua của Độc Sấm lại vang lên một lần nữa: “Các ngươi đều là những Luyện dược sư đẳng cấp cao, luyện chế đan dược cần năng lượng thiên địa vô cùng lớn. Hiện tại năng lượng thiên địa ở nơi này khẳng định không đủ cho các ngươi dùng, vì vậy Dược vực chúng ta cùng ba vực khác quyết định lấy ra mười vạn trung phẩm nguyên tinh, lợi dụng chúng để bố trí thành đại trận ẩn chứa năng lượng để các ngươi có thể an tâm luyện chế đan dược thoải mái”
Nghe thấy những lời này của Độc Sấm, mọi người yên lòng vô cùng. Nhưng khi mọi người nghe đến việc dùng mười vạn trung phẩm nguyên tinh để bố trí linh khí đại trận thì giật mình vô cùng.
Thủ bút quá lớn!
Nội tình quá kinh khủng!
Đây có thể coi như nội tình của gia tộc tứ đại Thái thượng hoàng so với những gia tộc bình thường, bốn vực hợp lại lấy ra mười vạn trung phẩm nguyên tinh tiến hành bố trí linh khí đại trận, tính ra trung bình mỗi một nhà phải xuất ra hơn hai vạn, hơn nữa đều là trung phẩm nguyên tinh.
Một tu luyện giả như Tiêu Viêm, trên người có rất ít nguyên tinh, chỉ hơn một trăm khối mà thôi, hơn nữa đều là đê cấp nguyên tinh. Huống hồ là mười vạn trung phẩm nguyên tinh…
Lúc này, bảy ngàn thí sinh dự thi phảng phất như cùng làm ra một quyết định, ống tay áo khẽ phất lên một thoáng, đều bay lên đài thi đấu. Tràng cảnh bảy ngàn nhân ảnh bay lên trông vô cùng đồ sộ.
Tiêu Viêm cũng ở trong bảy ngàn người này bay lên đài thi đấu, hướng về phía bệ đá của mình. Bệ đá này không nhỏ cũng không lớn, rộng khoảng ba trượng, vừa đủ để bày các loại dược liệu chuẩn bị luyện dược cũng như chỗ ngồi cho các luyện dược sư.
Tiêu Viêm nhìn hơn vạn loại dược liệu đang xếp ở trước mặt mình, than nhẹ: “Dược liệu để luyện chế Tam phẩm Đế Phong Thánh Đan cuối cùng cũng chuẩn bị đầy đủ rồi. Ngay cả cọng Thiên Niên Thanh Linh Hoa kia, nhờ có Cổ Nguyên bá phụ giúp đỡ thu thập trong những ngày mình bế quan chứ không cũng chẳng biết phải thế nào.”
Nhìn đống dược liệu trước mặt, Tiêu Viêm khẽ thở dài. Muốn đem đống dược liệu này luyện lấy tinh hoa, ngưng tụ thành một viên thuốc hẳn sẽ rất vất vả, Tam phẩm Đế đan không tốn mấy tháng chỉ sợ không luyện ra nổi, đây quả là một công việc hao tâm tổn lực a.
Trong lúc Tiêu Viêm suy nghĩ thì tràng cảnh hỗn loạn trên đài thi dấu cũng dần đi vào ổn định, các luyện dược sư đã an nhàn ngồi trên bệ đá của chính mình, chuẩn bị các tài liệu luyện đan bắt đầu thi đấu.
Độc Sấm nhìn chung quanh một lượt, thấy mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng thì hô to một tiếng vang vọng khắp đài thi đấu: “Chư vị, bắt đầu đi!”
Giọng nói vừa kết thúc, đài thi đấu đang yên tĩnh bỗng dưng một trận nhộn nhịp, từng loại khí thế tuôn ra ào ạt, từng ngọn lửa đỏ, xanh, vàng đủ màu hiện ra. Trong lúc nhất thời, đài thi đấu bỗng trở nên lộng lẫy, hàng ngàn dị hỏa xuất hiện trong một khung cảnh đồ sộ.
Sau đó, các Luyện dược sư vung tay lên, đấu khí ngưng tụ tạo thành các dược đỉnh chậm rãi hiện ra trên bầu trời. Trong lúc nhất thời, độ nóng trong không khí lặng lẽ cao lên.
Đã đạt đến cấp bậc Luyện dược Tông sư, không có mấy ai sử dụng dược đỉnh để luyện đan, loại dược đỉnh thông thường này có cũng được mà không có cũng không sao, đối với luyện đan đã không còn bất cứ chúc phúc nào.
Dĩ nhiên, nếu là dược đỉnh được lưu truyền từ thời đại chiến viễn cổ dị tộc thì lại khác. Những chiếc đỉnh đó đối với Luyện dược Tông sư mà nói vẫn có sự trợ giúp không nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.