Đấu Phá Thương Khung

Chương 1479: Động tĩnh của Hồn Điện!

Thiên Tằm Thổ Đậu

27/03/2013



“Các ngươi phải quay lại Trung Châu? Sẵn dịp này ta cũng muốn đi cùng các ngươi một chuyến xem sao!” – Tử Nghiên đứng ở một bên, nghe thấy đám người Tiêu Viêm nói chuyện, liền cười nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm nao nao, nói:

“Ngươi cũng đi? Đông Long Đảo vừa mới trải qua đại chiến, nếu lúc này ngươi mà rời đi thì e rằng không được hay cho lắm!”

Hắn đương nhiên biết, Tử Nghiên muốn giúp đỡ hắn đoạt lấy Tịnh Liên Yêu Hỏa, nếu có được một vị cường giả Tứ tinh Đấu Thánh tương trợ thì chắc chắn tỷ lệ thành công sẽ cao hơn không ít. Nhưng hiện giờ Đông Long Đảo…

“Không có việc gì! Tam đại Long Vương đều bị thương rất nặng, Tây Long Vương và Nam Long Vương đã trở nên tàn phế, không thể khôi phục lại được lực lượng trong một sớm một chiều. Chuyện của Đông Long Đảo… các trưởng lão sẽ giải quyết!” Tử Nghiên nháy mắt với Tiêu Viêm, cười nói: “Lần này ngươi đã rất vất vả để tới giúp đỡ ta, cho nên ta cũng phải báo đáp một chút chứ?”

Thấy Tử Nghiên cương quyết, Tiêu Viêm chần chờ một chút rồi cũng gật đầu. Cướp đoạt Tịnh Liên Yêu Hỏa, tất nhiên Hồn Điện sẽ nhúng tay vào, hơn nữa bọn chúng cũng không dám xem nhẹ hắn nữa, vì thế cường giả được phái ra chắc chắn không phải loại kém cỏi. Nếu có Tử Nghiên cùng với các cường giả khác đi cùng thì ít nhất sẽ có thêm được sự bảo vệ.

“Khi nào thì đi?” Thấy Tiêu Viêm đồng ý, trong mắt Tử Nghiên lóe lên sự hưng phấn, giọng nói trở nên khẩn trương.

Tiêu Viêm có chút cổ quái liếc nàng một cái. Cô nàng này chẳng lẽ đã chán ở Đông Long đảo, muốn nhân cơ hội này để đi ra ngoài hóng mát một chút sao?

“Nếu việc ở đây đã xong xuôi, vậy chúng ta hãy khởi hành ngay bây giờ đi…Ngoài ra, Yêu Minh tộc trưởng, lần này nếu ngươi trở về Cửu U Địa Minh Mãng tộc thì xin hãy hỗ trợ Thải Lân nhiều hơn một chút. Về phần đám người Thiên Yêu Hoàng tộc đang bị giữ làm con tin kia, trước hết hãy thả Cửu Phượng ra trước đã, tránh cho bọn họ chó cùng rứt giậu. Còn hai người Côn Hoàng thì cứ để lại ở Đông Long đảo, hai gã Đấu Thánh đủ để khiến bọn họ bó tay bó chân, hơn nữa tam đại Long đảo cũng đã tan tác, cho dù là Thiên Yêu Hoàng tộc cũng không dám tùy ý ra tay viện trợ nữa đâu!”

Tiêu Viêm quay đầu lại, vừa cười vừa nói với Yêu Minh. Mặc dù thực lực Yêu Minh không yếu, nhưng dù sao hắn cũng vừa mới lấy lại được vị trí tộc trưởng, hơn nữa còn đắc tội với Thiên Yêu Hoàng tộc, cho nên không thể li khai quá lâu. Bởi vậy Tiêu Viêm cũng không mời hắn giúp đỡ.

“Được!” Yêu Minh gật đầu, rồi chắp tay với Tiêu Viêm: “Một khi đã vậy, ta xin chúc Tiêu Viêm huynh đệ thuận buồm xuôi gió!”

Tiêu Viêm cười cười, không nói thêm gì nữa. Hắn khẽ vung tay áo, khoảng không gian ở bên cạnh liền bị xé rách thành một thông đạo, sau đó hắn bèn dẫn đầu, chậm rãi đi vào trong đó. Mọi người cũng nhanh chóng bám theo. Về phần Tử Nghiên, sau khi vội vàng phân phó một số công việc, cũng nhanh chóng xông vào trong thông đạo không gian trước ánh mắt bất đắc dĩ của Đại trưởng lão.

Trên bầu trời xanh thẳm, những đám mây trôi lơ lửng một cách uể oải, ánh nắng ấm áp từ trên cao chiếu xuống, làm cho vạn vật đều tràn ngập trong một hương vị lười biếng.

“Xuy!”



Bầu trời yên tĩnh đột nhiên gợn lên từng đợt sóng, không gian dần dần nứt ra thành một cái khe, từng bóng người chậm rãi đi ra từ trong đó.

“Rốt cục cũng rời khỏi cái Long đảo chết tiệt kia! Thật không hiểu nổi, tại sao lúc trước những người này lại di chuyển đến cái nơi quái đản đó?” Vừa chui ra khỏi không gian thông đạo, Tử Nghiên hít thật sâu một hơi khí trong lành, vươn vai ưỡn ngực, trên gương mặt tinh xảo có chút ngây ngất.

Nhìn Tử Nghiên vừa mới rời khỏi Long đảo, lập tức từ một Long Hoàng bệ hạ thập phần uy nghiêm đã biến chuyển tâm tính thành một tiểu cô nương, Tiêu Viêm cùng đám người Tiểu Y Tiên nhìn nhau một cái, rồi cũng đành lắc đầu đầy bất đắc dĩ. Xem ra, mặc dù đã trở thành Long Hoàng nhưng tính cách của nha đầu kia đã ăn sâu vào trong xương tủy rồi.

“Đi thôi! Nơi này đã ở trong phạm vi thế lực của liên minh, hẳn là chúng ta sẽ rất nhanh về đến Tinh Vẫn Các thôi!” Ánh mắt Tiêu Viêm quét ra xung quanh, sau khi phân biệt phương hướng liền vung tay lên, dẫn đầu đoàn người bay vút về phía Tinh Vẫn Các.

Lấy tốc độ hiện giờ của đám người Tiêu Viêm, đương nhiên là có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Chỉ vài phút ngắn ngủi mà bọn họ đã bay qua rất nhiều thành thị. Thế nhưng, điều khiến Tiêu Viêm khó chịu là có không ít thành thị bị đổ nát, dường như vừa mới trải qua một cuộc đại chiến.

“Xem ra trong khoảng thời gian vừa rồi, liên minh cũng không hề yên bình!”

Sau khi quan sát tình hình thực tế trên cả đoạn đường, nội tâm của Tiêu Viêm liền hiện lên một ý niệm như vậy. Hắn đột ngột tăng tốc độ, lóe lên một cái đã biến mất ở chân trời.

Tinh Vẫn Các - trong một tòa đại điện của chủ các, nhóm người Dược Lão, Hỏa Vân lão tổ, Đan Tháp đại trưởng lão đều đã tề tụ, hơn thế nữa, sắc mặt bọn họ thoáng có chút âm trầm, hiển nhiên tâm tình cũng không được tốt lắm.

“Trong khoảng thời gian này, ba trăm tòa thành thị trọng yếu dưới trướng liên minh, có một nửa đã bị công kích. Mặc dù bề ngoài của những đợt tấn công này đều bắt nguồn từ một số thế lực còn sót lại, nhưng trong đó lại có cả cường giả Hồn Điện xen lẫn vào!” Ánh mắt Dược Lão quét qua đại điện, chậm rãi nói, mơ hồ có một chút giận dữ: “Bên phía Đan Tháp cũng truyền tới tin tức, thời gian gần đây, bị tập kích ngày càng nhiều. Không ít Luyện Dược Sư sau khi gặp phải tập kích cũng bặt vô âm tín. Là ai gây ra thì chắc hẳn trong lòng mọi người đều rõ ràng!”

“Đám người Hồn Điện kia càng lúc càng bạo ngược!” Hai hàng lông mày giống như ngọn lửa lập tức dựng ngược lên, Hỏa Vân lão tổ hung hăng nói.

Đan Tháp Đại trưởng lão sắc mặt âm trầm, khẽ gật đầu. Bình tĩnh như lão cũng bị mấy thủ đoạn ti tiện của Hồn Điện khơi dậy lửa giận.

“Nhưng cũng may, liên minh đã sớm xây dựng được đội hộ vệ tuần tra, cho nên lúc này mới miễn trừ được một số phiền phức. Chẳng qua hiện nay, ở bên ngoài ai cũng biết Hồn Điện khiến cho Thiên Phủ liên minh của chúng ta mệt mỏi, lâm vào hỗn loạn. Một số thế lực vốn định gia nhập liên minh cũng bị kinh sợ bởi thủ đoạn của Hồn Điện mà trở nên do dự. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thanh danh của chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng không tốt!” Dược Lão nói.

“Ngươi có chủ ý gì không?” Đan Tháp Đại trưởng lão chậm rãi hỏi.

“Gậy ông đập lưng ông! Bọn chúng công kích các thành thị của chúng ta, chúng ta cũng đi công kích lại phân điện của bọn họ!” Trong mắt Dược Lão ánh lên một chút hàn quang, trầm giọng nói.

“Hả?” Nghe vậy, nhóm người Đan Tháp Đại trưởng lão và Hỏa Vân lão tổ cũng hơi kinh hãi. Mặc dù bây giờ thế lực của Thiên Phủ liên minh không kém, nhưng vẫn có một chút chênh lệch so với Hồn Điện. Thế mà trong tình hình này Dược Lão vẫn còn nghĩ đến việc chủ động xuất kích, tấn công phân điện của Hồn Điện. Điều này quả thật là chưa từng xuất hiện ở Trung Châu trong nhiều năm qua! Dù sao, đây cũng là chuyện sờ đuôi lão hổ, với hung danh của Hồn Điện thì người khác muốn trốn bọn chúng còn không kịp, liệu có ai dám đến địa bàn của bọn chúng để tự chui đầu vào lưới?

“Mặc dù thế lực của Hồn Điện rất mạnh, nhưng đa số cường giả đều tập trung ở tổng bộ, cho nên tuyến phòng ngự của phân điện cũng không khủng bố như mọi người nghĩ đâu! Chỉ cần chúng ta tập trung thì không sợ không thể làm gì được bọn chúng!” Dược Lão âm trầm cười, nói. Hiện tại, quả thật là Thiên Phủ liên minh vẫn kém hơn một chút so với Hồn Điện, nhưng chênh lệch này cũng không nhiều. Dù phía sau Hồn Điện còn có Hồn Tộc, thế nhưng bộ tộc này cũng bị những viễn cổ chủng tộc khác giám thị. Vì thế, họ không cần lo lắng Hồn Tộc sẽ khua chiêng gióng trống đến tiêu diệt Thiên Phủ liên minh. Trong tay Tiêu Viêm có Đà Xá Cổ Đế Ngọc, mà Cổ Tộc tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Cổ Ngọc rơi vào tay Hồn Tộc. Nếu Hồn Tộc dám động thủ, Cổ Tộc đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.



“Ha ha! Lão sư nói không sai! Có qua có lại mới toại lòng nhau… Hồn Điện quá mức kiêu ngạo, hiện tại, cũng nên áp chế lại bọn chúng mới phải!”

Trong lúc mọi người đang trầm ngâm, một tiếng cười trong trẻo đột nhiên vang lên trong đại điện. Chợt một làn gió nhẹ thổi qua, mấy đạo thân ảnh liền xuất hiện trong đại điện, hiển nhiên chính là nhóm người Tiêu Viêm.

“Tiêu Viêm…!”

Nhìn thấy thân ảnh vừa hiện thân kia, mọi người đều ngẩn ra, rồi sau đó ai nấy liền lộ vẻ vui mừng xen lẫn sợ hãi.

“Tên tiểu tử nhà ngươi rốt cuộc cũng đã trở về! A? Khí tức của ngươi? – Hỏa Vân lão tổ vừa cười mắng một tiếng, đang định đứng lên thì đột nhiên lại phát hiện ra điều gì đó. Sắc mặt của lão hơi đổi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, kinh ngạc nói.

“Nhị tinh Đấu Thánh!”

Ánh mắt của Đan Tháp đại trưởng lão cũng dừng ở trên người Tiêu Viêm, một lát sau mới thở dài, cười khổ:

“Nửa năm ngắn ngủi, ngươi lại trực tiếp từ Nhất tinh Đấu Thánh sơ kì đề thăng lên Nhị tinh. Tốc độ này, rõ ràng là muốn làm cho lão phu xấu hổ không còn mặt mũi gặp người khác a...!”

Dược Lão cũng rất kinh ngạc, hiển nhiên cũng không thể ngờ rằng, Tiêu Viêm mới đi ra ngoài nửa năm mà thực lực lại tăng tiến như vậy, chẳng qua, lão cũng nhanh chóng hồi phục tinh thần, vuốt ve chòm râu tỏ ý mừng rỡ. Ánh mắt lão thoáng chuyển, bất chợt dừng hẳn ở trên người Tử Nghiên đang đứng bên cạnh Tiêu Viêm. Mặc dù lão chỉ là một cường giả Bán Thánh cao cấp, nhưng linh hồn lực lượng lại phi thường cường đại, cho nên đương nhiên cảm nhận được sự đáng sợ của Tử Nghiên.

“Vị này là…?” Dược Lão đứng dậy, chắp tay đầy long trọng với Tử Nghiên, rồi khiêm nhường hỏi.

Khi Dược Lão đang đối đãi đầy khách khí với Tử Nghiên, Hỏa Vân lão tổ và Đan Tháp Đại trưởng lão cũng nhận ra đây chính là nhân vật kinh khủng nhất, trong mắt hơi ánh lên sự hoảng sợ. Tiêu Viêm sao vừa mới đi ra ngoài có một chuyến mà lại có thể mang về một cường giả mạnh mẽ như vậy?

Thấy Dược Lão khách sáo như vậy, Tử Nghiên không khỏi có chút lúng túng. Trước kia, nàng cũng đã gặp qua Dược Lão, nhưng lúc đó nàng vẫn mang hình dáng của một tiểu cô nương.

“Lão sư, nàng chính là Tử Nghiên, hồi trước người đã gặp nàng rồi!” Tiêu Viêm mỉm cười: “Chỉ có điều, hiện tại, nàng chính là Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long tộc, chuyến này tới đây để giúp ta cướp đoạt Tịnh Liên Yêu Hỏa!”

“Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long tộc?”

Nghe được lời này, nội tâm của Hỏa Vân lão tổ và Đan Tháp Đại trưởng lão liền nhảy dựng lên, nhìn Tiêu Viêm bằng ánh mắt chứa đầy sự khó tin. Hiển nhiên là bọn họ không tưởng tượng được, hắn lại có thể kết bạn với một tồn tại đáng sợ như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Phá Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook