Đấu Phá Thương Khung

Chương 1189: Long Ấn

Thiên Tằm Thổ Đậu

27/03/2013



Đối với bản thể của Tử Nghiên, mấy năm nay Tiêu Viêm cũng tìm hiểu nên đã từ từ sáng tỏ, bậc viễn cổ dị thú có thể lấy Thiên Yêu Hoàng ra ăn thì ngoại trừ ma thú Thái Hư Cổ Long ra thì còn ai có thể?

Thêm nữa, Thái Hư Cổ Long am hiểu “ xuyên qua kết giới”, thần thông mà Tử Nghiên ngẫu nhiên xuất ra cũng là có quan hệ với không gian. Từ ngày nàng đột nhiên đi vào đan giới rồi tùy ý đi ra là có thể mơ hồ đoán được, bản thể của nha đầu kia đúng là Thái Hư Cổ Long.

Đối với Thái Hư Cổ Long thần bí bậc này, Tiêu Viêm cũng tưng nghe qua, nhưng vẫn chưa được tận mắt thấy nên đối với hình thái của chúng cũng không rõ ràng lắm. Nhưng hiện giờ Tử Nghiên lại ám chỉ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa kia đúng là hình rồng, hay là Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa này cùng bộ tộc Tử Nghiên có liên quan?

Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm trầm ngâm, Tử Nghiên tùy tay xua đi Tử Long nói: “Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa này cực kì cuồng dã, muốn mạnh mẽ thu phục đừng nói là ngươi, cho dù cả ba vị cự đầu của Đan Tháp cũng không có bản lãnh này, thêm nữa nó đã có linh trí cao, ngươi cho rằng nó tự nguyện bị người khác hấp thu?”

Tiêu Viêm im lặng, chỉ cần Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thật sự có linh trí, tất nhiên nó sẽ không để người khác hấp thu, mà đã không tự nguyện, vậy chỉ còn cách thô bạo… (nghe có vẻ đen tối a, hắc hắc)

Bất quá, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa được xưng là bất tử chi hỏa, căn bản không có khả năng hủy diệt nó hoàn toàn, dù đám người Huyền Không Tử có hợp lại đi nữa e là cũng phải nhượng bộ lui binh.

“Nói vậy thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa chẳng phải là chuyện cười sao?” Tiêu Viêm cau mày hỏi.

“Hắc Hắc, ngươi nói vậy cũng đúng, tam đại cự đầu của Đan Tháp nghĩ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa quá đơn giản, cả ngày trông cậy ngươi cầu may cũng không đủ, muốn cùng Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa đối mặt. Hứ, nó đã có linh trí, chỉ có đứa ngốc mới tự nguyện đi theo ngươi, đổi lại là ngươi, ngươi sẽ cho người khác hấp thu sao?” Tử Nghiên bĩu môi nói.

Tiêu Viêm cũng khẽ gật đầu, lời Tử Nghiên tuy không xuôi tai nhưng lại là sự thật, xem ra muốn thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng không đơn giản như tưởng tượng.

Trầm ngâm một lát, đôi mắt Tiêu Viêm đột nhiên nhìn Tử Nghiên nói: “Ngươi đến nói với ta việc này thì chắc hẳn là có biện pháp?”

“Hắc hắc.” Tử Nghiên cười lộ ra hai chiếc răng nanh, sau đó đắc ý rung đùi phán: “Ngươi biết vì sao Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa lại có hình dáng của tộc ta hay không?”

“Không biết.” Tiêu Viêm thành thật lắc đầu, hắn thật sự cũng rất kinh ngạc, tại sao Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa lại mang bộ dáng này.

“Bởi vì Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa này là do tộc ta nuôi dưỡng.” Tử Nghiên nhẹ nhàng nói, lại làm Tiêu Viêm sợ đến mức đánh rơi chén trà trên tay xuống đất.

“Ngươi nói cái gì?” Tiêu Viêm quay mạnh đầu sang nhìn Tử Nghiên, nói như không thể tin nổi.



“Đó cũng là một ít tin tức ta mới biết khi trở về tộc, ta biết ngươi đến Trung Châu vì nó. Nên ở lại đó lâu một chút, tìm hiểu được việc này.” Tử Nghiên giang tay nói: “Từ xa xưa trước kia, lúc Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa mới bắt đầu hình thành, có tiền bối của tộc ta phát hiện ra nó, bất quá khi đó Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa thật sự còn rất bé, lấy cũng vô dụng. Vị tiền bối kia liền lưu lại trong cơ thể Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa một đạo Long Ấn, đó cũng là lí do Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa trưởng thành giống hình thể của tộc ta như đúc.”

Khuôn mặt Tiêu Viêm lộ vẻ khiếp sợ, sau một hồi lâu mới chậm rãi ngồi lại ghế dựa, nuốt nước miếng. Nói nửa ngày thì Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cư nhiên còn có chủ?

Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm, Tử Nghiên cũng hiểu được hắn đang suy nghĩ gì, lập tức cười nói: “Nếu như vị tiền bối kia còn tại thế, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa cũng là vật có chủ, nhưng hoàn hảo theo ghi chép trong tộc, vị tiền bối kia đi du lịch xuyên không gian, triệt để mất đi tin tức, đã nhiều năm như vậy, ta nghĩ hơn nửa là thân xác cũng không còn.”

“Phù.” nghe vậy, Tiêu Viêm mặt mày đang tái nhợt mới từ từ khôi phục vẻ hồng nhuận, thở phào một hơi. Hắn đã hao hết tâm cơ vì Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nếu đột nhiên cho hắn biết Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa đã có chủ, chỉ sợ dù Tiêu Viêm có định lực cao như thế cũng muốn phát cuồng.

“Hắc hắc” ngươi nên thấy may mắn vì vị tiền bối kia năm đó đã lưu lại một đạo Long Ấn trong cơ thể Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, nếu không chỉ sợ ngươi cũng không có cơ hội gì.” Từ Nghiên cười hắc hắc, nắm chặt bàn tay nhỏ bé, một cái bình ngọc nhỏ liền xuất hiện trong tay. Trong bình ngọc hiện lên chút chất lỏng màu vàng, mơ hồ có một cỗ Long uy dị thường mạnh mẽ tràn ra.

“Đây là?” Tiêu Viêm lộ vẻ kinh nghi, nhẹ giọng nói.

“Cổ Long Huyết. Đưa tay ngươi ra đây” Tử Nghiên nói.

“Để làm gì? “ Tiêu Viêm ngoài miệng nghi ngờ hỏi nhưng vẫn đưa tay ra.

“Làm một cái Long Ấn trên tay ngươi.” Tử Nghiên cẩn thận rót một giọt máu màu vàng xuống lòng bàn tay Tiêu Viêm, sau đó thủ ấn biến đổi nhanh chóng, chỉ thấy giọt máu màu vàng đang rơi kia bung ra hình thành một cái ký hiệu kì dị, dính vào lòng bàn tay Tiêu Viêm.

“Có cái này thì có thể thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa sao?” Tiêu Viêm nhìn kí hiệu trong lòng bàn tay tò mò hỏi.

“Nằm mơ. Cầm lấy, chờ ngươi đi vào Tinh Vực thì nghĩ biện pháp lấy huyết dịch bên trong đổ vào trên trán Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, rồi dấu đi. Long Ấn trong cơ thể nó sẽ được kích hoạt.” Tử Nghiên lắc lắc mái tóc đuôi ngựa màu tím nói: “Nhưng ta khuyên ngươi chờ Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa bị những tên khác làm cho hao tổn không ít khí lực hãy làm, đến lúc đó tỷ lệ thành công sẽ tăng lên rất nhiều.”

“Nếu thất bại thì sao? “ Tiêu Viêm mẫn cảm thấy được có điều không thích hợp.

“Chậc. Thất bại a…” nghe thế Tử Nghiên đột nhiên lặng lẽ lè lè chiếc lưỡi nhỏ nói: “Đạo Long Ấn này là tương đối thôi, nếu như ngươi thành công thì ngươi khống chế nó, nếu thất bại thì nó sẽ khống chế ngươi.”

Nghe vậy, Tiêu Viêm như bị sét đánh, Tiểu Y Tiên bên cạnh cũng đổi sắc, trầm giọng nói: “Nha đầu, ngươi đùa phải không, nếu thất bại hậu quả nghiêm trọng như thế cũng dám lôi ra?”

“Không làm như vậy thì vĩnh viễn không có biện pháp thu phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa a, nó được xưng là bất tử chi hỏa, nên cũng không sợ chết, chẳng lẽ so xem ai sống dai hơn?” Tử Nghiên thì thầm.



Nhìn thấy Tử Nghiên sắc mặt đầy ủy khuất, Tiêu Viêm cũng không khỏi cười khổ, trầm ngâm một lát cũng tiếp nhận bình nhỏ nói: “Đó cũng là 1 biện pháp, nhưng lại không dễ dàng vận dụng.”

“Ngươi yên tâm đi, Long Ấn của ngươi là ta trộm của một vị trưởng lão trong tộc đang ngủ say, cực kỳ trân quý, bàn về Long Ấn cấp bậc, khẳng định cao cấp hơn của tiền bối năm xưa tùy ý thiết trí, cho nên tỷ lệ thành công của ngươi hơn xa Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa. Chỉ cần ngươi tìm cơ hội tốt, tốt nhất là khi tên kia bị trọng thương, nhất định có thể đem nó thu phục!” khuôn mặt Tử Nghiên vô cùng nghiêm túc nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng không khỏi cười khổ, nha đầu kia thật to gan, so ra còn lớn hơn cả trời, chỉ sợ trong khoảng thời gian này, tộc nhân của nàng cũng chịu không ít dày vò a.

“Được rồi, lần này tin tưởng ngươi.” Thu bình ngọc vào Nạp giới, Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn sắc mặt lo lắng của Tiểu Y Tiên, không khỏi cười an ủi: “ Yên tâm di, không có việc gì, nếu tình huống thực sự không tốt, ta cũng sẽ không nên sử dụng thứ này, ta là người biết chừng mực a.”

Thấy Tiêu Viêm nói vậy, Tiểu Y Tiên cũng chỉ có thể khẽ gật đầu, sau đó mỹ mâu khẽ trừng Tử Nghiên một cái, làm khuôn mặt tiểu nha đầu cũng hiện lên một nụ cười ngượng ngập.

Nhìn Tử Nghiên cười gượng, Tiêu Viêm cũng khẽ vuốt ve nạp giới, xuyên qua cửa sổ, nhìn ngắm vô tận sao trời. Để có được Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa, Tiêu Viêm từ Hắc Giác Vực vạn dặm xa xôi chạy đến Trung Châu, cố gắng nhiều năm như vậy, bây giờ dù nói gì cũng rất muốn đem nó thu vào tay!

Hai ngày thời gian, trong chờ đợi của vô số người cơ hồ qua trong nháy mắt.Tại ngày thứ hai, khi ánh rạng đông phía chân trời chậm rãi chiếu xuống thì hai ngày bình tĩnh thoáng qua trong Đan Tháp kia lại sôi lên lửa nóng. Vô số người tiến lên hướng tới Đan Tháp, hôm nay, mười cường giả đứng đầu đan hội sẽ đi vào Tinh Vực, hàng phục Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa. Vô số người trong lòng rất hiếu kỳ, Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa này bị Đan Tháp phong ấn trong nhiều năm, lần này có khả năng bị hàng phục không?

Ở ngoài Đan Tháp đã sớm ồn ào, bóng người tràn ngập mỗi phố lớn ngõ nhỏ. Khi mặt trời dần kéo lên đỉnh núi thì ba đạo thân ảnh kia cũng từ đỉnh Đan Tháp mà bay ra, rồi đứng tại phía trên bầu trời

“Cường giả đi vào Tinh Vực chuẩn bị đi!” Huyền Không tử trôi nổi trên bầu trời, ánh mắt nhìn xuống phía dưới, thanh âm trầm thấp vang vọng khắp phiến thiên địa.

Hưu. Vù! Vù!

Huyên không Tử vừa nói xong, từng đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng nhanh chóng lướt đến, chợt dừng lại trên bầu trời, xem bộ dáng rõ ràng là đám người lọt vào top 10. Ánh mắt của ba vị hội trưởng đảo qua thân ảnh mười người, cuối cùng lạnh lẽo dừng tại trên người Mộ Cốt lão nhân.

Dưới cái nhìn lành lạnh của ba người Huyền Không Tử, da mặt Mộ Cốt lão nhân run lên nhưng vẫn chưa đến mức né tránh, hắn biết ở trước mặt đông đảo quần chúng, đám người Huyền Không Tử còn không dám làm gì hắn.

Chậm rãi thu hồi ánh mắt, ba người Huyền Không Tử nhìn nhau một cái, Thủ Ấn biến ảo nhanh nhứ chớp, linh hồn lực mênh mông dao động, từ trong cơ thể ba người tràn ra. Mọi người liền nhìn thấy mảnh hư vô trên bầu trời đột nhiên xuất hiện những gợn sóng kịch liệt. Một cánh cửa không gian lớn màu bạc xuất hiện.

“Về quy định, khi các ngươi cùng nhau đi vào Thánh Vực, Đại Trưởng Lão hắn sẽ nói tỉ mỉ cho các ngươi.” Huyền Không Tử liếc nhìn cánh cửa màu bạc, ánh mắt bỗng trở nên sắc bén.

“Bây giờ thì vào đi thôi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Phá Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook