Chương 1466: Phục kích
Thiên Tằm Thổ Đậu
27/03/2013
Tiêu Viêm đứng chắp tay sau lưng, chăm chú nhìn vào Cửu U Hoàng Tuyền. Hôm nay bọn họ sẽ đi tới hư vô không gian để chặn đánh viện binh đến từ Thiên Yêu Hoàng tộc.
“Tiêu Viêm, đến lúc phải đi rồi.” Tiểu Y Tiên bay tới, dừng lại cách Tiêu Viêm không xa, cất tiếng gọi.
“Ừ!” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, tay áo lại vung lên. Một luồng năng lượng không gian khổng lồ chầm chậm lan ra, hóa thành kết giới bao trùm lấy Cửu U Hoàng Tuyền. Đây là màn chắn cảm ứng do hắn tạo nên, không chỉ có thể bảo vệ cho Cửu U Hoàng Tuyền mà còn làm cho hắn cảm nhận được nếu như có bất kỳ động tĩnh gì.
“Thải Lân, nàng yên tâm tu luyện đi. Nơi này là đại bản doanh Cửu U Địa Minh Mãng tộc, Yêu Minh đã phân phó biến nơi đây thành cấm địa, lại phái cường giả canh phòng. Như vậy nàng sẽ không bị quấy nhiễu gì đâu! Sau khi nàng xuất quan thì hãy trở về Tinh Vẫn Các nhé!” Tiêu Viêm mở miệng nói, một tia âm thanh được đấu khí bao bọc bay xuống Cửu U Hoàng Tuyền. Sau đó, hắn không chần chờ gì nữa, quay người bay đi.
“Xoạt…xoạt…”
Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên đi xa không được bao lâu thì bên trong Cửu U Hoàng Tuyền truyền ra tiếng vẫy nước xoạt xoạt. Ở sâu dưới đáy nước, thân ảnh khổng lồ kia xao động một chút, đôi mắt bảy màu to lớn chậm rãi mở ra, nhìn về phía Tiêu Viêm vừa bay đi. Một lát sau, nàng cúi đầu nhìn về nơi sâu nhất của Cửu U Hoàng Tuyền, quang mang đặc thù của mắt rắn lóe lên. Khi vừa tiến vào đây, nàng cảm giác được một loại kêu gọi rất yếu ớt. Trải qua hơn nửa tháng tu luyện, cuối cùng nàng cũng xác định rõ loại kêu gọi này được truyền ra từ chỗ sâu nhất trong Cửu U Hoàng Tuyền.
Nơi sâu nhất đó còn sâu hơn cả chỗ phong ấn Yêu Minh. Mà ở nơi đó, cho dù Tiêu Viêm có Dị Hỏa thủ hộ cũng không dám đặt chân đến.
“Mặc dù cảm giác được bảo hộ cũng không tệ nhưng ta càng thích việc bản thân mạnh hơn ngươi. Tuy bây giờ điều này rất khó thực hiện, nhưng ta sẽ làm hết sức.”
Đôi mắt chậm rãi nhắm lại, Thải Lân vung đuôi rắn, thân thể khổng lồ vùng vẫy lướt nhanh về phía sâu nhất kia.
“Tiêu Viêm huynh đệ, Thiên Yêu Hoàng tộc sẽ trực tiếp xé rách không gian liệt phùng để tiến vào hư vô không gian. Chúng ta nên đi vào trước rồi cảm ứng không gian dao động, chắc chắn sẽ phát hiện đường đi của bọn chúng.” Trước đại điện, Yêu Minh cười nói.
“Ừ!” Tiêu Viêm gật đầu.
“Lần này ngoài bản thân ta tự mình đi cùng còn có thêm sáu vị trưởng lão. Tuy nhân số kém hơn Thiên Yêu Hoàng tộc nhưng chỉ cần đánh bại được Thiên Yêu tam hoàng là có thể đánh tan được bọn hắn.” Yêu Minh chỉ về phía sáu vị trưởng lão đứng sau và nói.
Tiêu Viêm quay lại đánh giá sáu người này. Cũng chỉ có một lão giả cả đầu tóc bạc đạt tới Trung cấp Bán Thánh là có thể lọt vào mắt hắn. Những người khác chỉ đạt tới Cửu tinh Đấu Tôn. Đội hình này rõ ràng thua xa Thiên Yêu Hoàng tộc.
“Tiêu Viêm huynh đệ đừng thấy lạ! Nếu như Yêu Khiếu Thiên và Đại trưởng lão không phản bội thì tộc Cửu U Địa Minh Mãng ta cũng không khó khắn đến thế này!” Yêu Minh thở dài giải thích. Nếu như có hai người kia chịu an phận phò tá hắn Cửu U Địa Minh Mãng tộc đã mạnh hơn rồi, cũng không bị Thiên Yêu Hoàng tộc bỏ xa như vậy.
“Ha ha, Yêu Minh tộc trưởng đừng nói thế! Các vị đồng ý giúp đỡ là tốt lắm rồi.” Tiêu Viêm cười cười, lắc đầu đáp lại rồi nhìn thoáng qua Tiểu Y Tiên và Thanh Lân ở bên cạnh. Trải qua mấy năm tu luyện, tuy hai nàng vẫn còn khá xa mới đạt tới Bán Thánh nhưng nếu liên thủ lại thì gần như vô địch ở cấp độ Đấu Tôn. Thậm chí có thể miễn cưỡng chống đỡ được cường giả Bán Thánh, cho nên cũng là trợ lực không nhỏ.
“Đến lúc rồi, chúng ta đi thôi.”
Yêu Minh cười, bàn tay vung lên, một mảnh không gian liệt phùng đen nhánh xuất hiện. Sau đó hai tay hắn vung lên lần nữa, khe nứt không gian này liền xuất hiện trước mắt mọi người.
“Đi thôi!”
Nhìn thấy khe nứt không gian trước mặt, Tiêu Viêm không có chút chần chờ nào bước vào trong đó. Tiểu Y Tiên và Thanh Lân cũng theo sát đằng sau.
“Các vị trưởng lão, trong khoảng thời gian này xin giao tộc Cửu U Địa Minh Mãng giao cho mọi người.” Yêu Minh quay đầu lại nói với mấy vị trưởng lão quanh đó.
“Tuân mệnh!” Nghe vậy, mấy vị trưởng lão kia vội vàng đáp lời.
“Chúng ta đi thôi!” Thấy thế, Yêu Minh mới gật đầu, phất tay áo tiến vào trong khe nứt không gian, sáu vị trưởng lão cũng bước đi theo phía sau.
Sau khi người cuối cùng tiến vào, vết nứt không gian mới từ từ khép lại, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
Hư vô không gian vẫn yên tĩnh như trước. Cả không gian đen tối, đôi lúc bất chợt bộc phát ra từng đợt không gian dao động cực kỳ mãnh liệt làm xuất hiện vô vàn vết nứt rộng lớn giống như những cái miệng đầy răng nanh dữ tợn.
“Ầm!”
Trong không gian yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một khe hở. Từng bóng người đi qua, cuối cùng tụ tập lại bên trong không gian hư vô đen nhánh này.
“Nơi này cách địa điểm đi vào của Thiên Yêu Hoàng tộc có xa lắm không?” Tiêu Viêm đợi Yêu Minh đi ra rồi hỏi.
“Ha ha, yên tâm đi! Thám tử của ta ở trong Thiên Yêu Hoàng tộc có mang theo không gian ấn ký mà ta sắp đặt. Bởi vậy, ta có thể cảm nhận được vị trí không gian của Thiên Yêu Hoàng tộc. Nếu bọn họ đều từ trong tộc đi tới, tất nhiên sẽ xuất hiện ở cùng một chỗ.” Yêu Minh cười đáp, sau đó nhắm mắt cảm ứng một hồi. Một lúc sau, hắn mở mắt, nhìn về hướng Bắc và nói: “Đi thôi!”
Tiếng nói vừa dứt, Yêu Minh liền trực tiếp đạp hư không, nhanh chóng bay lướt đi dẫn đường. Mấy luồng không gian loạn lưu cuồng bạo ở trong phạm vi mười trượng quanh thân hắn trực tiếp hóa thành hư không. Đạt tới cấp độ Đấu Thánh rồi thì loại không gian loạn lưu khủng bố trong hư vô này đã chẳng còn chút uy hiếp nào với hắn.
“Đi!”
Tiêu Viêm vung tay lên mang theo mọi người nhanh chóng đuổi kịp Yêu Minh.
“Nơi này cách chỗ không gian của Thiên Yêu Hoàng tộc không xa, nếu bọn chúng xé rách không gian tiến vào, chắc chắn chúng ta sẽ cảm ứng được.” Bay chừng nửa giờ, cuối cùng Yêu Minh cũng dừng lại, chỉ về một chỗ hắc ám ở phía xa và nói.
Tiêu Viêm nhìn quanh một vòng rồi khẽ gật đầu nói: “Nơi này có khá nhiều không gian loạn lưu, vừa vặn có thể để chúng ta ẩn thân.”
“Ha ha, nếu đã thế thì chúng ta liền ở đây ôm cây đợi thỏ vậy.” Yêu Minh cười to.
Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu rồi khoanh chân ngồi xuống. Thanh Lân và Tiểu Y Tiên ở bên cạnh cũng vậy. Bây giờ bọn họ chỉ cần ngồi chờ mà thôi. Chờ cho con cá lớn Thiên Yêu Hoàng tộc kia chui vào tấm lưới đã giăng sẵn!
Trong hư vô không gian, mọi thứ đều tối đen u ám, khái niệm về thời gian rất mơ hồ. Chính vì hoàn cảnh đặc thù đó mà hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh. Không lâu sau đó, ở một khu vực cách nhóm người Tiêu Viêm không quá xa, không gian đột nhiên dao động, xuất hiện khe nứt lớn. Từng bóng người mang theo khí tức mạnh mẽ từ trong đó bước ra, tụ tập trong mảnh không gian hư vô tối đen này.
Khi người cuối cùng bước ra thì khe không gian cũng từ từ khép lại.
Ở đây có hơn hai mươi người, mà ở vị trí đứng đầu có ba người. Những người còn lại đều nhìn họ với ánh mắt tràn ngập sự kính sợ.
“Hành động lần này rất quan trọng, liên quan đến việc tộc ta có thể thắng được Thái Hư Cổ Long tộc hay không. Bởi vậy, các ngươi đừng có làm sai chuyện gì. Nếu không thì chuẩn bị mang đầu về tộc mà tạ tội đi!” Nữ nhân mặc quần áo màu đỏ đứng giữa ba người quát lạnh, giọng nói cực kỳ uy nghiêm, lạnh nhạt.
Vị nữ tử này nhìn qua chỉ khoảng ba mươi tuổi nhưng khí tức lại mạnh mẽ kinh khủng. Đôi lông mày hơi mỏng khẽ nhướng lên, sát khí lộ ra, khiến cho hai lão già ở bên cạnh cũng phải lén lút dịch xa ra một chút.
“Xin nghe theo lệnh của thái thượng trưởng lão!”
Nghe người này quát lạnh như vậy, cả một đám người của Thiên Yêu Hoàng tộc bình thường cũng được coi là nhân vật oai phong, có tăm tiếng lại không dám nói gì, chỉ vội vàng đáp ứng. Trong số những người này còn có hai gương mặt quen thuộc. Một là Phượng Thanh Nhi, người từng có nhiều ân oán với Tiêu Viêm. Một người khác chính là kẻ đã giao thủ với Tiêu Viêm ở Mãng Hoang cổ vực, đồng thời cũng được gọi là tộc trưởng đời tiếp theo của Thiên Yêu Hoàng – Cửu Phượng!
Thân phận hai người này ở trong tộc không hề thấp nhưng đứng trước sát khí của nữ nhân kia, cả hai đều hết sức cung kính chứ không dám phác bác bất cứ điều gì.
“Hừ, Thái Hư Cổ Long! Không ngờ các ngươi cũng có ngày này. Sau khi các ngươi nội chiến xong thì sẽ là lúc cả tộc ta quật khởi. Đến lúc đó ta muốn cả tộc các ngươi hoàn toàn biến mất.”
Hồng y nữ nhân cười âm lãnh, rồi bất chợt vung tay áo lên. Gió nổi lên, mang theo thân hình nàng hóa thành một đoàn ánh sáng như sao rơi bay vút về phía xa. Ở đằng sau, đám cường giả của Thiên Yêu Hoàng tộc vội vàng chạy đuổi theo!
Khi nữ tử áo hồng vừa bay đi thì Tiêu Viêm đang khoanh chân ngồi bỗng mở mắt ra. Cùng lúc đó, Yêu Minh ngồi ở đối diện cũng vậy. Hai người nhìn nhau nhau, trên khuôn mặt cùng xuất hiện vẻ tươi cười nhàn nhạt.
“Chuẩn bị, người của Thiên Yêu Hoàng tộc sắp tới rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.