Chương 1089: Tăng phúc khủng bố.
Thiên Tằm Thổ Đậu
27/03/2013
Vô số ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào bạch sắc hỏa diễm đang tuôn ra dữ dội từ trong cơ thể Tiêu Viêm, vừa bộc phát ra liền thu liễm vào trong cơ thể Tiêu Viêm ngay lập tức.
Một cỗ hơi thở cường đại từ trong cơ thể Tiêu Viêm bùng phát ra, không gian xung quanh dần vặn vẹo, không chịu nổi mà kịch liệt rung chuyển.
Thân hình Tiêu Viêm lơ lửng trên bầu trời, sắc mặc đỏ lạ thường, hai mắt đen nhánh bị một loại năng lượng cuồng bạo che lấp. Loại năng lượng này cho dù bản thân Tiêu Viêm cũng âm thầm kinh hãi. Hắn không ngờ rằng việc đem ba loại dị hỏa đồng thời phóng xuất lại sinh ra năng lượng cuồng bạo đến trình độ này.
Hơi khó khăn nắm chặt tay, thân thể Tiêu Viêm bởi vì chứa đầy năng lượng mà cử động có chút cứng ngắc, tình trạng này kéo dài gần mấy phút đồng hồ thì Tiêu Viêm mới dần thích ứng.
“Thiên Hỏa Tam Huyền Biến thật bá đạo.”
Khi thân thể dần thích ứng với loại năng lượng cuồng bạo này, Tiêu Việm nhịn không được hít sâu một hơi. Nếu không phải thân thể của hắn trải qua nhiều lần dùng thiên tài địa bảo rèn luyện thì đừng nói là đem nó phóng xuất ra, chỉ sợ Thiên Hỏa Tam Huyền Biến vừa mới thi triển ra Đệ nhất biến đã bị năng lượng cuồng bạo phản phệ mà thân vong.
“Hô.”
Một ngụm nhiệt khí từ trong miệng Tiêu Viêm phun ra, khuôn mặt đang đỏ dần tái nhợt. Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể trong lúc vận chuyển mang đến cảm giác đau đớn do kinh mạch co rút cũng dần bớt đi. Thân thể Tiêu Viêm những năm qua không biết đã ăn bao nhiêu đan dược cùng thiên tài địa bảo, giúp hắn tẩy luyện gân cốt, nếu chỉ so về sự mạnh mẽ của thân thể mà nói, cho dù là một ít đỉnh cấp Đấu Tông cường giả so ra cũng còn kém hắn.
“Khó trách lúc trước Đường Chấn nhắc nhở không phải đến lúc vạn bất đắc dĩ, không nên thi triển ra Đệ tam biến, thật không sai a.”
Nắm chặt tay, Tiêu Viêm cảm nhận được lực lượng tràn đầy cơ thể, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Bất quá, khi đau đớn qua đi thì cảm giác thật sự rất tốt, thật cường hãn!”
Theo Tiêu Viêm dự đoán, thực lực của hắn hiện tại phỏng chừng đã đạt tới Thất tinh Đấu Tông. Chính Thiên Hỏa Tam Huyền Biến đã làm cho thực lực của hắn tăng lên một lúc đến năm tinh.
Thông thường, những trưởng lão Phần Viêm Cốc khi thi triển Đệ tam biến có thể tăng lên ba tinh. Bất quá, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến có điểm đăc biệt là lực lượng được tăng phúc hoàn toàn được quyết định bởi độ mạnh mẽ của hỏa diễm. Hỏa diễm bạo phát càng mạnh, thực lực được tăng phúc càng cao. Hôm nay, Tiêu Viêm thi triển đồng thời ba loại hỏa diễm đều là dị hỏa, vì vậy lực lượng được tăng phúc quả thật quá mức khủng bố.
Dĩ nhiên, hiện giờ được tăng phúc mặc dù sẽ có được lực lượng nhanh chóng lớn mạnh nhưng ngược lại, di chứng để lại tự nhiên cũng sẽ không nhỏ. Cũng nhờ thân thể Tiêu Viêm cường hãn hơn xa những cường giả bình thường, nếu không lần thi triển này đủ để hắn phải nằm dưỡng thương nửa năm, thậm chí còn lâu hơn.
Biến hóa này của Tiêu Viêm đã hấp dẫn sự chú ý của Thiên Hỏa tôn giả lẫn Thiên Sương Tử. Thoáng nhìn qua, Thiên Hỏa tôn giả mỉm cười gật đầu, đối với con bài chưa lật này của Tiêu Viêm thì ngay cả hắn cũng khó có thể nắm bắt hết, nhưng hắn đồng dạng hiểu được, đừng nhìn người trẻ tuổi này vẻ bề ngoài không biểu hiện ra có điểm nào xuất sắc, tuy nhiên thật sự muốn đem hắn đánh chết chỉ sợ không phải là chuyện dễ dàng.
Thiên Sương Tử nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày nhưng cũng không để trong lòng. Mặc kệ Tiêu Viêm có thi triển bí pháp có mạnh mẽ hơn nữa, chỉ cần Tiêu Viêm không đột phá đến cấp bậc Đấu Tôn thì cũng không có khả năng uy hiếp đến hắn. Ở nơi này, khiến cho hắn xem trọng chỉ có Thiên Hỏa tôn giả đang ở trước mặt. Về phần Tiêu Viêm, cho dù Vụ hộ pháp không thể thu thập hắn được, cũng sẽ có Thiên Xà cùng một vài trưởng lão bên phía Băng Hà Cốc ra tay. Hắn không tin chỉ một tên Nhị tinh Đấu Tông, mặc dù có thêm bí pháp của Phần Viêm Cốc, chẳng lẽ có thể cường hãn nghịch thiên đến mức có thể chống lại được?
Đối với suy nghĩ của lão gia hỏa này, Tiêu Viêm tự nhiên không biết. Đợi đến khi dần thích ứng được cỗ năng lượng cuồng bạo trong cơ thể, hắn một lần nữa nắm lấy Huyền Trọng Xích. Khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía đối diện cách đó không xa, nơi hắc vụ đang ngưng tụ cùng với Thiên Xà vẻ mặt âm trầm ở bên cạnh: “Lão hỗn đản, ta hôm nay ta nhất định phải lấy mạng của ngươi.” Hắc vụ ngưng tụ, lần nữa bắt đầu khởi động, lộ ra khuôn mặt âm trầm được che kín bên trong, Vụ hộ pháp ánh mắt lạnh như băng nhìn Tiêu Viêm, nói: “Bớt sàm ngôn đi thôi, bí pháp này cố nhiên có thể làm cho thực lực ngươi tăng lên không ít, nhưng thủy chung thời gian cũng chỉ có giới hạn, một khi thời gian tăng phúc đã hết, ngươi cũng chỉ giống như một phế vật mà thôi!”
“Tại đây, ta sẽ đánh chết ngươi.” Tiêu Viêm chợt mỉm cười, nhưng nụ cười chứa đầy sát ý.
“Khẩu xuất cuồng ngôn!” Vụ hộ pháp cười lạnh, ngay khi nói xong liền nhìn thấy thân thể Tiêu Viêm khẽ run lên, trong lòng hắn liền xẹt qua một chút cảm giác lạnh lẽo. Theo trực giác nhạy cảm hắn nhanh như chớp liền lui về phía sau.
Tại nơi Vụ hộ pháp vừa lui về phía sau hai bước, không gian đột nhiên ba động, một thân ảnh lặng lẽ xuất hiện,ngọn hỏa diễm xanh biếc bao phủ Trọng Xích trong tay, mang theo một cỗ kình khí, đập mạnh xuống.
Trọng Xích đập xuống trước mặt Vụ hộ pháp, mặc dù chưa đánh trúng hắn nhưng sức nóng bên trong cũng làm cho sắc mặt Vụ hộ pháp đỏ lên.
Một kích của Tiêu Viêm thất bại, Vụ hộ pháp nhanh chóng lui lại, nhịn không được toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Lúc trước nếu hắn không phản ứng nhanh lẹ chỉ sợ rằng sẽ trực tiếp bị một kích của Tiêu Viêm đánh cho thịt nán xương tan.
“Sau khi thi triển bí pháp, tốc độ tiểu tử này bỗng trở nên nhanh đến đáng sợ, ngay cả ta cũng không bằng.”
Mồ hôi lạnh toát ra, Vụ hộ pháp không khỏi có chút thẹn quá hóa giận, hét lên giận dữ: “Bổn hộ pháp không tin, ngay cả lão Dược Trần còn không thoát khỏi tay ta, một tên tiểu bối như ngươi lại có thể thoát hay sao?”
Thủ ấn Vụ hộ pháp mạnh mẽ biến đổi, chỉ nghe những tiếng “Xoạt xoạt” vang lên.
Từng đạo hắc sắc xiềng xích từ bốn phương tám hướng trong hắc vụ bắn ra. Từ xa nhìn lại giống như một cái mạng nhện khổng lồ, mà Vụ hộ pháp thân ở trung tâm mạng nhện lại giống như một ma đầu cực kỳ hung ác.
“Bách Hồn Tỏa Thiên Mãng!”
Một tiếng quát trầm thấp từ trong hắc vụ truyền ra. Từng đạo hắc ảnh mang theo tiếng thét chói tai không ngừng từ bên trong hắc vụ xông ra. Những hắc ảnh này vừa xuất hiện liền bám chặt vào những sợi xích bắn ra lúc trước, ngay khi những hắc ảnh này dính vào, hắc sắc xiềng xích giống như những cái miệng rộng dữ tợn, đem những hắc ảnh này cắn nuốt, phía trên lập tức xuất hiện hắc quang quỷ dị.
Sau khi cắn nuốt hắc ảnh, hắc sắc xiềng xích càng lộ ra vẻ quỷ dị.
Từng đạo hắc sắc xiềng xích nhất thời cùng với hắc mang qủy dị hợp cùng một chỗ, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một đại Hắc Mãng thoạt nhìn giống như đang còn sống.
Hắc Mãng toàn thân có vô số xiềng xích bao quanh, nhìn qua tạo một cảm giác quỷ dị, hắc vụ vờn quanh tràn ngập một cỗ hơi thở lạnh lẽo rất khủng bố, làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
“Độc!” Thanh âm âm lãnh bên trong hắc vụ vang vọng truyền đến hướng đại Hắc Mãng khổng lồ. Ngay lập tức, Hắc Mãng phóng ra như muốn xé rách không gian, nhanh như chớp hướng Tiêu Viêm vọt tới.
Thân thể đang lơ lửng giữa không trung, ánh mắt Tiêu Viêm lạnh như băng nhìn đại Hắc Mãng đang lướt đến mang theo tiếng xé gió chói tai, khẽ hít một hơi, nắm chặt Huyền Trọng Xích trong tay, thân hình tiến tới. Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, lấy một loại khí thế như lôi đình lao về phía Hắc Mãng.
“Diễm Phân Phệ Lãng Xích!”
Thân hình vừa động, Trọng Xích đột nhiên chém xuống, một đạo mũi nhọn ước chừng hơn mười trượng từ đỉnh Trọng Xích bắn ra, hung hăng chém vào Hắc Mãng. Từng đợt âm thanh ma sát kim loại vang lên, tia lửa kịch liệt bắn ra tứ phía. Công kích như vậy mà cũng chỉ có thể làm cho thân thể Hắc Mãng run lên mà thôi.
“Lục Hợp Du Thân Xích – Lục Hợp Hỏa!”
Một Xích chém xuống, Tiêu Viêm sắc mặc âm trầm, Xích pháp biến đổi một lần nữa chém vào Hắc Mãng làm cho những trưởng lão Băng Hà cốc đang đứng gần đó quan sát cũng cảm thấy da đầu có chút tê dại. Lần này Trọng Xích chém xuống làm cho hắc sắc xiềng xích trên người Hắc Mãng mang theo từng tiếng kêu thảm thiết bắn ra tung tóe.
Thân hình Tiêu Viêm ngày càng áp sát Cự Mãng. Hắn bị Hắc Mãng chào hỏi hai lần(oánh nhau còn chào hỏi, vãi thật^^), dưới sự thao túng của Vụ hộ pháp, chủ động phản kích, chỉ thấy miệng nó hơi mở ra, hắc vụ sền sệt tuôn ra mang theo vô số tiếng thét chói tai làm cho linh hồn đau đớn không thôi.
“Thình thịch!”
Hắc khí tuôn ra dữ dội nhưng khi bắn tới thân hình Tiêu Viêm thì đột nhiên ngừng lại. Hỏa diễm màu xanh biếc trong cơ thể Tiêu Viêm bùng phát ra, tạo thành một hỏa tráo bao bọc xung quanh thân thể. Những làn hắc vụ vừa đụng phải hỏa tráo liền bị bốc hơi tựa như khói trắng, hoàn toàn tan biến.
Nhẹ nhàng hóa giải công kích của Hắc Mãng, thân hình Tiêu Viêm chợt lóe lên rời ra xa khỏi hắc mang, thu Trọng Xích vào Nạp Giới, hai tay nhanh như chớp kết ấn, phát ra ánh sáng như ngọc rồi bắt đầu ngưng tụ lại
“Khai Sơn Ấn!”
Thủ ấn mạnh mẽ, ánh mắt Tiêu Viêm lạnh như băng, tả chưởng đánh ra mang theo lực luợng cường hãn hung hăng đánh vào trán Hắc Mãng.
Một chưởng đánh xuống trên trán Hắc Mãng làm phần lớn xiềng xích nổ tung, vô số hàn khí bắn ra, thu tả chưởng, hữu chưởng Tiêu Viêm lại lập tức xuất ra.
“Phiên Hải Ấn!”
Tả chưởng Khai Sơn, hữu chưởng Phiên Hải!
Bằng vào Thiên Hỏa Tam Huyền Biến để tăng phúc thực lực tăng lên một cách khủng bố, hai quyết của Đế Ấn Quyết trực tiếp được Tiêu Viêm thi triển ra một cách lộ hỏa thuần thanh. Nếu như Huân Nhi nhìn thấy chắc chắn cũng không tránh khỏi một phen kinh hãi.
Phiên Hải Ấn mang theo hấp lực kinh người, dưới vô số ánh mắt khiếp sợ của mọi người hung hăng oanh kích trên đỉnh đầu Cự Mãng.
“Thình thịch!”
Thân thể khổng lồ của Cự Mãng chậm rãi dừng lại. Một lát sau, một âm thanh trầm thấp vang lên, chỉ thấy thân thể nó từ từ nát bấy, hóa thành vô số xiềng xích bị đoạn gãy, mang theo từng tiếng thét thê lương chói tai nổ tung ra.
Vụ hộ pháp hao tổn tâm thần ngưng tụ ra Cự Mãng liền bị đấu kỹ bá đạo của Tiêu Viêm hủy diệt không còn.
Cự Mãng còn chưa làm được gì liền bị Tiêu Viêm dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt, cho dù là bản thân Vụ hộ pháp cũng không tin vào mắt mình, kinh ngạc nhìn thân ảnh đang ngang nhiên đứng giữa không trung, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Giữa không trung, thân ảnh Tiêu Viêm từ từ tiêu tán, mà không gian trước mặt Vụ hộ pháp liền vặn vẹo, một đạo thân ảnh quỷ dị hiện lên. Trên khuôn mặt người trẻ tuổi vừa xuất hiện mang theo nụ cười dữ tợn, một đóa hỏa liên lặng lẽ xuất hiện trên lòng bàn tay.
“Chưởng thứ nhất, vì lão sư đòi lại!”
Tiêu Viêm nhe răng cười, hỏa liên nhanh như chớp phóng ra, dưới ánh mắt kinh hãi của Vụ hộ pháp hung hăn nện lên thân thể hắn.
“Thình thịch!”
Một tiếng nổ kinh thiên động địa lần nữa vang lên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.