Đầu Thai Làm Con Gái Của Papa Phản Diện
Chương 4:
Miên Tiểu Hề
12/07/2024
“Con cái nhà ai đấy, còn không mau đưa đi!”
Biệt thự quá lớn, quản gia nhìn xung quanh vẫn không thấy người, dứt khoát không tìm nữa, quay đầu kêu đám vệ sĩ đang đứng ngoài cửa.
Đồng thời hoảng loạn nhìn về phía Lục Quân Hàn mặt vô cảm xúc đang đứng bên cạnh.
“Lục thiếu, lần này do tôi quản lý người làm không tốt, tôi tình nguyện chịu phạt ——”
Người đàn ông lại như không nghe thấy gì, mặt mày lạnh nhạt đi thẳng về phía trước, đến một ánh mắt cũng không cho bọn họ.
……
Quản gia vốn đang cứng người, thấy anh có vẻ cũng không muốn truy cứu thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng giọng nói kia vẫn chưa dừng lại, hình như thấy phải cái gì, còn có thêm vài phần sốt ruột ——
“Cha người đừng đi mà, hu hu hu, cha chờ con với! Chân con ngắn, không bơi nhanh được.”
???
Đừng đi…
Đi…
Từ từ!
Người rời đi chỗ bọn họ chỉ có ——
“Ba ba Lục Quân Hàn, chờ con với.”
Quản gia thót cả tim, đồng tử co rút, nhóm hầu gái bên cạnh kinh ngạc đến không khép được miệng.
Lục, Lục thiếu làm cha rồi sao?
Chuyện khi nào vậy?
Hầu hết mọi người vừa rồi đều nghe thấy, giọng nói này truyền đến từ phía hồ nước.
Hiển nhiên Lục Quân Hàn cũng thấy được.
Anh dừng bước chân, quay người, khẽ nhíu mi nhìn về phía hồ nước, từ khóe mắt đến đuôi lông mày đều lộ ra hơi thở nguy hiểm không dễ chọc, như đang muốn xem xem nhóc con nhà ai không có mắt mà dám gọi anh như vậy.
Ngay sau đó, mọi người đều sợ ngây người.
Chỉ nghe “Ào ——” một tiếng.
Trong ao, một bé loli xinh đẹp đáng yêu chui ra từ trong nước.
Mái tóc đen nhánh của bé ướt nhẹp, dính trên khuôn mặt trắng nõn mềm mại, mắt to ngập nước, lông mi ướt át đen nhánh, miệng nhỏ đỏ thắm, nhìn ngoan ngoãn cực kỳ.
Tay nhỏ của bé chống bên cạnh hồ nước, đôi mắt tròn sáng nhìn về phía Lục Quân Hàn, đầy mặt sung sướng, giọng sữa ngây ngô kêu lên:
“Cha!”
Trong chốc lát, tất cả mọi người bùng nổ!
Quản gia hít sâu một hơi, nhìn cảnh tượng này khiếp sợ không nói nên lời, cuối cùng mới lắp bắp nói: “Lục thiếu, đây, đây thật là…”
Bé loli này thật sự con gái của Lục thiếu ư?
Sao có thể!
Không phải Lục thiếu đến một người vợ cũng không có à? Sao có thể có con gái được?!
Cũng đâu có nghe nói Lục thiếu có con riêng đâu nhỉ.
Còn lớn thế này.
Trong lúc quản gia và những người khác đang hoài nghi nhân sinh, Lục Quân Hàn bị gọi là cha lại không có nhiều phản ứng lắm.
Biệt thự quá lớn, quản gia nhìn xung quanh vẫn không thấy người, dứt khoát không tìm nữa, quay đầu kêu đám vệ sĩ đang đứng ngoài cửa.
Đồng thời hoảng loạn nhìn về phía Lục Quân Hàn mặt vô cảm xúc đang đứng bên cạnh.
“Lục thiếu, lần này do tôi quản lý người làm không tốt, tôi tình nguyện chịu phạt ——”
Người đàn ông lại như không nghe thấy gì, mặt mày lạnh nhạt đi thẳng về phía trước, đến một ánh mắt cũng không cho bọn họ.
……
Quản gia vốn đang cứng người, thấy anh có vẻ cũng không muốn truy cứu thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng giọng nói kia vẫn chưa dừng lại, hình như thấy phải cái gì, còn có thêm vài phần sốt ruột ——
“Cha người đừng đi mà, hu hu hu, cha chờ con với! Chân con ngắn, không bơi nhanh được.”
???
Đừng đi…
Đi…
Từ từ!
Người rời đi chỗ bọn họ chỉ có ——
“Ba ba Lục Quân Hàn, chờ con với.”
Quản gia thót cả tim, đồng tử co rút, nhóm hầu gái bên cạnh kinh ngạc đến không khép được miệng.
Lục, Lục thiếu làm cha rồi sao?
Chuyện khi nào vậy?
Hầu hết mọi người vừa rồi đều nghe thấy, giọng nói này truyền đến từ phía hồ nước.
Hiển nhiên Lục Quân Hàn cũng thấy được.
Anh dừng bước chân, quay người, khẽ nhíu mi nhìn về phía hồ nước, từ khóe mắt đến đuôi lông mày đều lộ ra hơi thở nguy hiểm không dễ chọc, như đang muốn xem xem nhóc con nhà ai không có mắt mà dám gọi anh như vậy.
Ngay sau đó, mọi người đều sợ ngây người.
Chỉ nghe “Ào ——” một tiếng.
Trong ao, một bé loli xinh đẹp đáng yêu chui ra từ trong nước.
Mái tóc đen nhánh của bé ướt nhẹp, dính trên khuôn mặt trắng nõn mềm mại, mắt to ngập nước, lông mi ướt át đen nhánh, miệng nhỏ đỏ thắm, nhìn ngoan ngoãn cực kỳ.
Tay nhỏ của bé chống bên cạnh hồ nước, đôi mắt tròn sáng nhìn về phía Lục Quân Hàn, đầy mặt sung sướng, giọng sữa ngây ngô kêu lên:
“Cha!”
Trong chốc lát, tất cả mọi người bùng nổ!
Quản gia hít sâu một hơi, nhìn cảnh tượng này khiếp sợ không nói nên lời, cuối cùng mới lắp bắp nói: “Lục thiếu, đây, đây thật là…”
Bé loli này thật sự con gái của Lục thiếu ư?
Sao có thể!
Không phải Lục thiếu đến một người vợ cũng không có à? Sao có thể có con gái được?!
Cũng đâu có nghe nói Lục thiếu có con riêng đâu nhỉ.
Còn lớn thế này.
Trong lúc quản gia và những người khác đang hoài nghi nhân sinh, Lục Quân Hàn bị gọi là cha lại không có nhiều phản ứng lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.