Quyển 6 - Chương 206: Băng đảo tuyển tế
Yêu Yêu
16/01/2015
Đợi hai người tiến đến gần,
nhìn thấy rõ mặt, Lý Dật mới không khỏi kêu khổ trong lòng. Hai người
này vốn là người quen, một người là La Tuyết Phong, người còn lại đương
nhiên là Băng đảo đảo chủ, cũng không biết hai người này vì sao lại đến
cùng một lúc như vậy.
Thấy La Tuyết Phong, Băng nữ không khỏi chuyển ánh mắt qua Lý Dật, lạnh lùng nói: “Lý Dật, ngươi lừa ta, La Tuyết Phong vẫn còn sống.”
La Tuyết Phong đứng cách Lý Dật mấy mét, điềm nhiên nói: “Hắn đương nhiên hi vọng ta chết, nhưng mạng ta lớn, cuối cùng là chết không nổi!”
“Ngươi thật sự mạng lớn, bị đánh đến vậy mà không chết!” mặt Lý Dật bình tĩnh như nước, chuyển sang phía Băng đảo đảo chủ: “Đảo chủ các hạ, tại hạ đi không từ biệt, đã đắc tội lớn rồi!”
“Đi không giã từ thì không nói, nhưng lại bắt cóc nữ nhi của ta, hừ, muốn chết hả!” sát khí nghiêm nghị khiến cho không khí xung quanh dường như cũng đọng lại.
“Đảo chủ các hạ minh giám, bắt cóc con gái ngài không phải tại hạ, mà là ….hắn!” Lý Dật chỉ La Tuyết Phong, ung dung cười nói: “Con gái ngàu và vị cường giả thiếu niên này lưỡng tình tương duyệt, nói không chừng cũng đã tư định suốt đời nữa. Tuyết Phong huynh, ta nói sự thật đúng không!”
Dụng ý trong lời nói của Lý Dật rất hiểm ác. Đối với Băng đảo đảo chủ luyến nữ mà nói, bất kì kẻ nào có ý đánh con gái lão đều là kẻ địch. Nếu La Tuyết Phong thừa nhận tình cảm với Băng nữ, rất có khả năng sẽ bị Băng đảo đảo chủ giết chết tại chỗ, còn nếu La Tuyết Phong không thừa nhận, Băng nữ sẽ không còn coi trọng người mà đến tình cảm của mình cũng không dám thừa nhận.
Hiển nhiên, La Tuyết Phong không biết tình cảm luyến nữ của Băng đảo đảo chủ: “Đảo chủ các hạ, bắt cóc con gái này thật sự không phải là chủ ý của tại hạ, nhưng tình cảm của tại hạ và con gái ngài không phải giả, rất mong đảo chủ thành toàn cho chúng tôi!”
“La Tuyết Phong!” Băng nữ vội vàng quát lớn, bất chấp nhiều thứ, mong hắn sẽ ngưng lại. Nhưng hiển nhiên là cứu không kịp nữa rồi, nghe được lời thổ lộ của La Tuyết Phong, sắc mặt Băng đảo đảo chủ lập tức trầm xuống, quanh thân bống sinh ra tràn ngập sát ý. Đương nhiên, sát ý này là nhằm vào La Tuyết Phong.
“Băng nhim hắn nói sự thật phải không?”
“Không! Không phải! Con sẽ không lưỡng tình tương duyệt cùng tên ngốc này đây, người con yêu tha thiết là…là hắn!” Băng nữ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, chỉ về phía Lý Dật, khiến Lý Dật cảm thấy phiền phức khó chịu.
Chỉ có điều, Băng đảo đảo chủ là người khôn khéo, hiểu con gái không ai băng cha, thủ đoạn nhỏ ấy của Băng nữ nào có thể giấu diếm được lão.
“Băng nhi, cha không phải không cho phép con thích nam nhân. Nhưng, kẻ có thể xứng với Băng nhi của ta, nhất định là người kiệt xuất trong đám thiếu niên đương thời, chứ không phải tên tiểu tử nào tùy tiện cũng có đủ tư cách thích con gái ta, hoặc được Băng nữ của ta thích. Băng nữ, cha hết thảy cũng là vì muốn tốt cho con!”
“Tốt cho con, cha, cha hãy giết hắn đi!” Băng nữ vô cùng hận, chỉ vào Lý Dật lạnh lùng nói.
"Đảo chủ các hạ, ngài có lẽ đã nhìn ra, ta là vô hại!" Lý Dật nhún vai, một vẻ mặt vô tội.
Băng đảo đảo chủ hiển nhiên đã nhìn ra mối quan hệ giữa ba người bọn họ, chỉ là, lão cũng không có thiện cảm gì với Lý Dật: “Ngươi vô hại sao? Đem con gái của ta mạo hiểm đến Long đảo, điều này, đã là tội chết rồi!”
“Băng nữ, nói một lời từ lương tâm đi, là Lý Dật ta muốn đưa nàng đến đây ư?”
“Đương nhiên rồi, là ngươi một mực giật giây ta, nói thế giới bên ngoài thú vị đặc sắc như thế nào, nếu không phải ngươi giật giây, ta làm sao có thể rời khỏi Băng đảo, rời khỏi phụ thân!” Băng nữ cũng không phải là đứa con thật thà, vì La Tuyết Phong, giờ nàng mong đảo chủ chú ý toàn bộ vào Lý Dật.
Vấn đề là, Băng đảo đảo chủ không phải là người chỉ biết nghe, trầm ngâm một hồi lâu, lão gia hỏa nói: “Con gái lớn không giữ được! Băng nhi, con lớn rồi, đến tuổi tìm một thanh niên tuấn kiệt anh tuấn rồi. Hai vị thiếu niên này, trẻ như vậy mà đã có được thành tựu như vậy, cũng xem như không đơn giả. Chi bằng như vậy, hôm nay cha làm chủ, trong hai vị thiếu niên này chọn ra một người có thể làm nam nhân tương lại của con!”
Băng đảo đảo chủ ngồi xuống khiến Lý Dật không khỏi kinh hãi, không nhẽ không còn luyến nữ nữa sao? Hay là lão hỏa gia nay muốn cho mình và La Tuyết Phong đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, sau đó bản thân không tốn chút sức nào uy hiếp đánh đuổi hai tên đi? Đánh La Tuyết Phong, Lý Dật tự tin mười phần. Vấn đề là cứ cho là thắng, rồi có một cha vợ hỉ nộ bất thường như Băng đảo đảo chút, không phải là phúc rồi. Nói không chừng ngày nào đó làm cho Băng nữ mất hứng,
Thì sẽ đem mình đi làm phân bón hoa. Hơn nữa với tình hình hiện nay, đắc tội với Băng nữ đã là chuyện chắc chắn ván đã đóng thuyền rồi. Thật là khổ!
“Ta bỏ cái quyền này được không?” Lý Dật nét mặt tối đi.
“Coi thường nữ nhi của ta sao?” tinh quang lóe lên, Băng đảo đảo chú nhìn thẳng Lý Dật, lạnh lùng nghiêm nghị đến cực hạn.
“Cha, người hồ đồ gì vậy!” Băng nữ vừa tức vừa lo lắng, nàng hiển nhiên hiểu rõ thực lực của Lý Dật, La Tuyết Phong muốn đánh bại Lý Dật, khả năng thắng không cao.
“Cha hồ đồ thế nào chứ? Đấu Thần Đại lục vốn là đất của cường giả, cha lựa chọn cho con, đương nhiên là thiếu niên anh tài mạnh nhất rồi!”
“Khục khục!” Xà Tôn giả nãy giờ thờ ơ lạnh nhạt giả ho nhẹ hai tiếng: “Lão quỷ, xem ta là không khí ư?”
“Ngươi là kẻ nào? Dám gọi ta là lão quỷ!” Băng đảo đảo chủ không để mắt đến Xà Tôn giả với tướng mạo thô lỗ.
“Ta là sư phụ của Lý Dật, muốn đồ đệ của ta làm nữ tế của ngươi, có phải là nên hỏi ý kiến của ta không?” Xà tôn giả nghiêm trang nói.
Băng đảo đảo chủ lạnh lùng nói: “Có cần vậy không? Nếu Lý Dật chiến thắng, thì sẽ là nữ tế của Băng đảo ta, sau này sẽ sống ở Băng đảo, còn nếu thua, thì sẽ chết.”
“Đúng là tự mình ảo tưởng, con gái ngươi, đồ đệ của ta chưa chắc đã đế ý tới đây này! Không giấu lão quỷ ngươi, tình nhân mà đồ đệ ta tùy ý tìm, cũng không thua kém con gái ngươi.”
“Ngươi! Muốn chết!” Băng đảo đảo chủ tức giận, mặc kệ Long tộc nghiêm mật không chế Long đảo, quanh thân lập tức sinh ra một luồng Đấu khí tràn ngập, xem ra muốn phát tác liền.
“Sư phụ, ta tự nguyện tiếp nhận đề nghị của Băng đảo đảo chủ! Lý Dật lo lắng rằng Băng đảo đảo chủ và Xà Tôn giả động thủ kinh động Long tộc, vội hỏi: “Cũng không biết Tuyết Phong huynh có can đảm này hay không!”
“La Tuyết Phong ta phụng bồi đến cùng!” Chuyện đã đến nước này, La Tuyết Phong cũng không có đường lui, còn về thực lực, hắn hiểu Lý Dật không phải dưới tầm của mình, nhưng hai bên tranh đấu, chuyện thắng bại đôi khi cần chút vận may.
“Được!” Lý Dật liếc nhìn xung quanh, nói: “Chỉ có điều nơi đây dường như đảo đảo chủ, chúng ta vẫn nên đổi một chỗ khác!”
Băng đảo đảo chủ chậm rãi thu liễm Đấu khí của mình, nói: “Vậy thì lên trên mặt biển đi!” nói xong liền bay lên, bay ra biển với tốc độ rất nhanh.
“Thí Long tiên gì đó vốn là của ngươi ư?” Băng nữ ngạc nhiên, liền lấy từ trong dung giới ra một cây roi dài, rồi sau đó nói với La Tuyết Phong: “Cầm lấy đi!”
Mắt thấy Băng nữ không chút keo kiệt đem Thí Long tiên giao cho La Tuyết Phong, ngay lập tức nộ khí của Băng đảo đảo chủ tăng lên, cảnh cáo: “Thí Long tiên là con gái ta cho ngươi mượn dùng, bất luận thắng thua thì không có chuyện Thí Long tiên sẽ là của La Tuyết Phong nữa. Ai bảo ta mạnh chứ!
“Tại hạ đã rõ!” La Tuyết Phong cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Không biết từ lúc nào, trên mặt biển bay tới một đám mây đen, năm vị cường giả con người treo lơ lửng trên không.
“Ngươi cho rằng có thể chắc thắng ta sao?” La Tuyết Phong rung Thí Long tiên, một âm thanh sắc nhọn xé gió phát ra, cây roi lập tức to ra, sát ý dày đặc không hề che giấu trút ra.
"Đi chết đi!"
Thí Long tiên to ra mấy chục lần, hóa thành hình rồng đánh về phía Lý Dật, năng lượng tiên thiên cường hãn của Siêu phẩm Thần binh triển khai, thậm chí dưới mặt nước mười mét nước cũng biến động tạo thành vòng xoáy. Nếu không phải Lý Dật cũng có Siêu phẩm Thần binh, đối mặt với năng lượng cường hãn cực độ như vậy, e rằng ngăn cản không nổi.
Trên tay Lý Dật có một đợt sóng năng lượng, Phá Thiên kiếm xuất hiện không có ngang ngược như Thí Long tiên, trái lại, dưới sự thu liễm tận lực của Lý Dật, có chút lặng yên không một tiếng động.
Nhưng, thu liễm không có nghĩa là năng lượng của Siêu phẩm Thần binh suy yếu, tất cả năng lượng được tập trung nhiều nhất để đánh trả lại đối thủ, chứ không phải để lãng phí vô nghĩa. Phá Thiên kiếm bắn thẳng đến vòng xoáy năng lượng của Thí Long tiên, hai cỗ năng lượng vừa mới tương giao, liền nổ ra một tiếng vang lớn, ngay sau đó, tiếng nổ này biến thành những âm thanh bạo liệt liên tiếp, sức mạnh năng lượng tấn công khiến cho da thịt Lý Dật và La Tuyết Phong đều vặn vẹo, trông có vẻ dữ tợn lên.
Hai vị thiếu niên cường giả có thiên phú lớn nhất Đấu Thần Đại lục, vừa ra tay đã tạo ra sự đánh phá mạnh mẽ nhất, khí thế mạnh mẽ này cho dù là Băng đảo đảo chủ hay thượng cổ cường giả Xà Tôn giả cũng đều phải có nét mặt sợ hãi. Hai người này nếu đợi một thời gian nữa, mức độ thành tựu e rằng khó có thể tưởng tượng được.
Dưới sự oanh tạc này mặt biển lập tức như sôi trào, sóng biển tuôn trào thẳng đứng bắn lên, rồi lại như mưa lớn trút xuống, bao phủ lấy Lý Dật cũng La Tuyết Phong.
“Ha ha, lão phu quả không có nhìn nhầm, Lý Dật La Tuyết Phong các ngươi đều rất không tồi. Đều đẩy ra lá bài của mình, kẻ bại chết, người thắng chính là nữ tế của Băng đảo!” Băng đảo đảo chủ vẫn ở một bên châm ngòi thổi gió.
Ngược lại không cần sự xúi giục của Băng đảo đảo chủ, bất luận là Lý Dật hay La Tuyết Phong đều hi vọng đối phương biến mất trên thế giới này, nếu không cũng không ra tay hung hãn như khi nãy.
Dưới bầu trời đêm, thỉnh thoảng nổ lên từng ánh hào quang rực rỡ, sau khi đánh trực tiếp Siêu phẩm Thần binh liền đánh những đòn rất nhanh gọn dứt khoát, Đấu Tôn cường giả mặc dù không có sức di sơn đảo hải, nhưng khí thế kia cũng đủ làm cường giả bình thường phải sợ hãi rồi.
Bỗng nhiên, sau một chiêu nện Đấu khí, La Tuyết Phong bị bắn ra đến mấy chục mét, Thí Long tiên bỗng không thấy đâu, quanh thân hơi nước bốc lên, khi thủ quyết của La Tuyết Phong di chuyển, hơi nước này trong nháy mắt nở to ra, cho đến lúc đậm đặc thành một hào quang trắng. Giữa hào quang, sắc mặt La Tuyết Phong dữ tợn, liền phun mấy ngụm máu tươi, trong hào quang đã có huyết sắc mờ ảo. Ngay sau đó trên mặt biển, bảy tám đạo Thủy Long phóng lên trời, lượn lờ bên người La Tuyết Phong,
Thiên địa linh khí nhanh chóng tuôn trào ra, dưới bầu trời trên mặt biển, huyết quang chi sắc dường như đã tràn ngập toàn bộ không gian.
Cuối cùng cũng đánh tới lúc phải đưa ra Bạch Hổ đấu kỹ Thiên đại dị tượng.
Đương nhiên, Lý Dật cũng không có nhàn rỗi, ngay lúc La Tuyết Phong súc thế, trên bầu trời mặt trăng mông lung bị mây đen bao phủ, cũng một huyết sắc chiếu rọi một mảng ráng hồng trên mặt biển. Một vòng huyết nguyệt trên tay Lý Dật cũng nhanh chóng đẩy ra Thiên địa linh khí, khi huyết nguyệt không ngừng xoay tròn, năng lượng ẩn chứa trong đó không ngừng gia tăng.
Hai Bạch Hổ đấu kỹ của hai Đấu Tôn va chạm, thắng bại rốt cuộc thế nào, thật sự khiến người ta rất mong đợi!
Mà đáp án dường như đang muốn được công bố!...
Thấy La Tuyết Phong, Băng nữ không khỏi chuyển ánh mắt qua Lý Dật, lạnh lùng nói: “Lý Dật, ngươi lừa ta, La Tuyết Phong vẫn còn sống.”
La Tuyết Phong đứng cách Lý Dật mấy mét, điềm nhiên nói: “Hắn đương nhiên hi vọng ta chết, nhưng mạng ta lớn, cuối cùng là chết không nổi!”
“Ngươi thật sự mạng lớn, bị đánh đến vậy mà không chết!” mặt Lý Dật bình tĩnh như nước, chuyển sang phía Băng đảo đảo chủ: “Đảo chủ các hạ, tại hạ đi không từ biệt, đã đắc tội lớn rồi!”
“Đi không giã từ thì không nói, nhưng lại bắt cóc nữ nhi của ta, hừ, muốn chết hả!” sát khí nghiêm nghị khiến cho không khí xung quanh dường như cũng đọng lại.
“Đảo chủ các hạ minh giám, bắt cóc con gái ngài không phải tại hạ, mà là ….hắn!” Lý Dật chỉ La Tuyết Phong, ung dung cười nói: “Con gái ngàu và vị cường giả thiếu niên này lưỡng tình tương duyệt, nói không chừng cũng đã tư định suốt đời nữa. Tuyết Phong huynh, ta nói sự thật đúng không!”
Dụng ý trong lời nói của Lý Dật rất hiểm ác. Đối với Băng đảo đảo chủ luyến nữ mà nói, bất kì kẻ nào có ý đánh con gái lão đều là kẻ địch. Nếu La Tuyết Phong thừa nhận tình cảm với Băng nữ, rất có khả năng sẽ bị Băng đảo đảo chủ giết chết tại chỗ, còn nếu La Tuyết Phong không thừa nhận, Băng nữ sẽ không còn coi trọng người mà đến tình cảm của mình cũng không dám thừa nhận.
Hiển nhiên, La Tuyết Phong không biết tình cảm luyến nữ của Băng đảo đảo chủ: “Đảo chủ các hạ, bắt cóc con gái này thật sự không phải là chủ ý của tại hạ, nhưng tình cảm của tại hạ và con gái ngài không phải giả, rất mong đảo chủ thành toàn cho chúng tôi!”
“La Tuyết Phong!” Băng nữ vội vàng quát lớn, bất chấp nhiều thứ, mong hắn sẽ ngưng lại. Nhưng hiển nhiên là cứu không kịp nữa rồi, nghe được lời thổ lộ của La Tuyết Phong, sắc mặt Băng đảo đảo chủ lập tức trầm xuống, quanh thân bống sinh ra tràn ngập sát ý. Đương nhiên, sát ý này là nhằm vào La Tuyết Phong.
“Băng nhim hắn nói sự thật phải không?”
“Không! Không phải! Con sẽ không lưỡng tình tương duyệt cùng tên ngốc này đây, người con yêu tha thiết là…là hắn!” Băng nữ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, chỉ về phía Lý Dật, khiến Lý Dật cảm thấy phiền phức khó chịu.
Chỉ có điều, Băng đảo đảo chủ là người khôn khéo, hiểu con gái không ai băng cha, thủ đoạn nhỏ ấy của Băng nữ nào có thể giấu diếm được lão.
“Băng nhi, cha không phải không cho phép con thích nam nhân. Nhưng, kẻ có thể xứng với Băng nhi của ta, nhất định là người kiệt xuất trong đám thiếu niên đương thời, chứ không phải tên tiểu tử nào tùy tiện cũng có đủ tư cách thích con gái ta, hoặc được Băng nữ của ta thích. Băng nữ, cha hết thảy cũng là vì muốn tốt cho con!”
“Tốt cho con, cha, cha hãy giết hắn đi!” Băng nữ vô cùng hận, chỉ vào Lý Dật lạnh lùng nói.
"Đảo chủ các hạ, ngài có lẽ đã nhìn ra, ta là vô hại!" Lý Dật nhún vai, một vẻ mặt vô tội.
Băng đảo đảo chủ hiển nhiên đã nhìn ra mối quan hệ giữa ba người bọn họ, chỉ là, lão cũng không có thiện cảm gì với Lý Dật: “Ngươi vô hại sao? Đem con gái của ta mạo hiểm đến Long đảo, điều này, đã là tội chết rồi!”
“Băng nữ, nói một lời từ lương tâm đi, là Lý Dật ta muốn đưa nàng đến đây ư?”
“Đương nhiên rồi, là ngươi một mực giật giây ta, nói thế giới bên ngoài thú vị đặc sắc như thế nào, nếu không phải ngươi giật giây, ta làm sao có thể rời khỏi Băng đảo, rời khỏi phụ thân!” Băng nữ cũng không phải là đứa con thật thà, vì La Tuyết Phong, giờ nàng mong đảo chủ chú ý toàn bộ vào Lý Dật.
Vấn đề là, Băng đảo đảo chủ không phải là người chỉ biết nghe, trầm ngâm một hồi lâu, lão gia hỏa nói: “Con gái lớn không giữ được! Băng nhi, con lớn rồi, đến tuổi tìm một thanh niên tuấn kiệt anh tuấn rồi. Hai vị thiếu niên này, trẻ như vậy mà đã có được thành tựu như vậy, cũng xem như không đơn giả. Chi bằng như vậy, hôm nay cha làm chủ, trong hai vị thiếu niên này chọn ra một người có thể làm nam nhân tương lại của con!”
Băng đảo đảo chủ ngồi xuống khiến Lý Dật không khỏi kinh hãi, không nhẽ không còn luyến nữ nữa sao? Hay là lão hỏa gia nay muốn cho mình và La Tuyết Phong đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, sau đó bản thân không tốn chút sức nào uy hiếp đánh đuổi hai tên đi? Đánh La Tuyết Phong, Lý Dật tự tin mười phần. Vấn đề là cứ cho là thắng, rồi có một cha vợ hỉ nộ bất thường như Băng đảo đảo chút, không phải là phúc rồi. Nói không chừng ngày nào đó làm cho Băng nữ mất hứng,
Thì sẽ đem mình đi làm phân bón hoa. Hơn nữa với tình hình hiện nay, đắc tội với Băng nữ đã là chuyện chắc chắn ván đã đóng thuyền rồi. Thật là khổ!
“Ta bỏ cái quyền này được không?” Lý Dật nét mặt tối đi.
“Coi thường nữ nhi của ta sao?” tinh quang lóe lên, Băng đảo đảo chú nhìn thẳng Lý Dật, lạnh lùng nghiêm nghị đến cực hạn.
“Cha, người hồ đồ gì vậy!” Băng nữ vừa tức vừa lo lắng, nàng hiển nhiên hiểu rõ thực lực của Lý Dật, La Tuyết Phong muốn đánh bại Lý Dật, khả năng thắng không cao.
“Cha hồ đồ thế nào chứ? Đấu Thần Đại lục vốn là đất của cường giả, cha lựa chọn cho con, đương nhiên là thiếu niên anh tài mạnh nhất rồi!”
“Khục khục!” Xà Tôn giả nãy giờ thờ ơ lạnh nhạt giả ho nhẹ hai tiếng: “Lão quỷ, xem ta là không khí ư?”
“Ngươi là kẻ nào? Dám gọi ta là lão quỷ!” Băng đảo đảo chủ không để mắt đến Xà Tôn giả với tướng mạo thô lỗ.
“Ta là sư phụ của Lý Dật, muốn đồ đệ của ta làm nữ tế của ngươi, có phải là nên hỏi ý kiến của ta không?” Xà tôn giả nghiêm trang nói.
Băng đảo đảo chủ lạnh lùng nói: “Có cần vậy không? Nếu Lý Dật chiến thắng, thì sẽ là nữ tế của Băng đảo ta, sau này sẽ sống ở Băng đảo, còn nếu thua, thì sẽ chết.”
“Đúng là tự mình ảo tưởng, con gái ngươi, đồ đệ của ta chưa chắc đã đế ý tới đây này! Không giấu lão quỷ ngươi, tình nhân mà đồ đệ ta tùy ý tìm, cũng không thua kém con gái ngươi.”
“Ngươi! Muốn chết!” Băng đảo đảo chủ tức giận, mặc kệ Long tộc nghiêm mật không chế Long đảo, quanh thân lập tức sinh ra một luồng Đấu khí tràn ngập, xem ra muốn phát tác liền.
“Sư phụ, ta tự nguyện tiếp nhận đề nghị của Băng đảo đảo chủ! Lý Dật lo lắng rằng Băng đảo đảo chủ và Xà Tôn giả động thủ kinh động Long tộc, vội hỏi: “Cũng không biết Tuyết Phong huynh có can đảm này hay không!”
“La Tuyết Phong ta phụng bồi đến cùng!” Chuyện đã đến nước này, La Tuyết Phong cũng không có đường lui, còn về thực lực, hắn hiểu Lý Dật không phải dưới tầm của mình, nhưng hai bên tranh đấu, chuyện thắng bại đôi khi cần chút vận may.
“Được!” Lý Dật liếc nhìn xung quanh, nói: “Chỉ có điều nơi đây dường như đảo đảo chủ, chúng ta vẫn nên đổi một chỗ khác!”
Băng đảo đảo chủ chậm rãi thu liễm Đấu khí của mình, nói: “Vậy thì lên trên mặt biển đi!” nói xong liền bay lên, bay ra biển với tốc độ rất nhanh.
“Thí Long tiên gì đó vốn là của ngươi ư?” Băng nữ ngạc nhiên, liền lấy từ trong dung giới ra một cây roi dài, rồi sau đó nói với La Tuyết Phong: “Cầm lấy đi!”
Mắt thấy Băng nữ không chút keo kiệt đem Thí Long tiên giao cho La Tuyết Phong, ngay lập tức nộ khí của Băng đảo đảo chủ tăng lên, cảnh cáo: “Thí Long tiên là con gái ta cho ngươi mượn dùng, bất luận thắng thua thì không có chuyện Thí Long tiên sẽ là của La Tuyết Phong nữa. Ai bảo ta mạnh chứ!
“Tại hạ đã rõ!” La Tuyết Phong cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Không biết từ lúc nào, trên mặt biển bay tới một đám mây đen, năm vị cường giả con người treo lơ lửng trên không.
“Ngươi cho rằng có thể chắc thắng ta sao?” La Tuyết Phong rung Thí Long tiên, một âm thanh sắc nhọn xé gió phát ra, cây roi lập tức to ra, sát ý dày đặc không hề che giấu trút ra.
"Đi chết đi!"
Thí Long tiên to ra mấy chục lần, hóa thành hình rồng đánh về phía Lý Dật, năng lượng tiên thiên cường hãn của Siêu phẩm Thần binh triển khai, thậm chí dưới mặt nước mười mét nước cũng biến động tạo thành vòng xoáy. Nếu không phải Lý Dật cũng có Siêu phẩm Thần binh, đối mặt với năng lượng cường hãn cực độ như vậy, e rằng ngăn cản không nổi.
Trên tay Lý Dật có một đợt sóng năng lượng, Phá Thiên kiếm xuất hiện không có ngang ngược như Thí Long tiên, trái lại, dưới sự thu liễm tận lực của Lý Dật, có chút lặng yên không một tiếng động.
Nhưng, thu liễm không có nghĩa là năng lượng của Siêu phẩm Thần binh suy yếu, tất cả năng lượng được tập trung nhiều nhất để đánh trả lại đối thủ, chứ không phải để lãng phí vô nghĩa. Phá Thiên kiếm bắn thẳng đến vòng xoáy năng lượng của Thí Long tiên, hai cỗ năng lượng vừa mới tương giao, liền nổ ra một tiếng vang lớn, ngay sau đó, tiếng nổ này biến thành những âm thanh bạo liệt liên tiếp, sức mạnh năng lượng tấn công khiến cho da thịt Lý Dật và La Tuyết Phong đều vặn vẹo, trông có vẻ dữ tợn lên.
Hai vị thiếu niên cường giả có thiên phú lớn nhất Đấu Thần Đại lục, vừa ra tay đã tạo ra sự đánh phá mạnh mẽ nhất, khí thế mạnh mẽ này cho dù là Băng đảo đảo chủ hay thượng cổ cường giả Xà Tôn giả cũng đều phải có nét mặt sợ hãi. Hai người này nếu đợi một thời gian nữa, mức độ thành tựu e rằng khó có thể tưởng tượng được.
Dưới sự oanh tạc này mặt biển lập tức như sôi trào, sóng biển tuôn trào thẳng đứng bắn lên, rồi lại như mưa lớn trút xuống, bao phủ lấy Lý Dật cũng La Tuyết Phong.
“Ha ha, lão phu quả không có nhìn nhầm, Lý Dật La Tuyết Phong các ngươi đều rất không tồi. Đều đẩy ra lá bài của mình, kẻ bại chết, người thắng chính là nữ tế của Băng đảo!” Băng đảo đảo chủ vẫn ở một bên châm ngòi thổi gió.
Ngược lại không cần sự xúi giục của Băng đảo đảo chủ, bất luận là Lý Dật hay La Tuyết Phong đều hi vọng đối phương biến mất trên thế giới này, nếu không cũng không ra tay hung hãn như khi nãy.
Dưới bầu trời đêm, thỉnh thoảng nổ lên từng ánh hào quang rực rỡ, sau khi đánh trực tiếp Siêu phẩm Thần binh liền đánh những đòn rất nhanh gọn dứt khoát, Đấu Tôn cường giả mặc dù không có sức di sơn đảo hải, nhưng khí thế kia cũng đủ làm cường giả bình thường phải sợ hãi rồi.
Bỗng nhiên, sau một chiêu nện Đấu khí, La Tuyết Phong bị bắn ra đến mấy chục mét, Thí Long tiên bỗng không thấy đâu, quanh thân hơi nước bốc lên, khi thủ quyết của La Tuyết Phong di chuyển, hơi nước này trong nháy mắt nở to ra, cho đến lúc đậm đặc thành một hào quang trắng. Giữa hào quang, sắc mặt La Tuyết Phong dữ tợn, liền phun mấy ngụm máu tươi, trong hào quang đã có huyết sắc mờ ảo. Ngay sau đó trên mặt biển, bảy tám đạo Thủy Long phóng lên trời, lượn lờ bên người La Tuyết Phong,
Thiên địa linh khí nhanh chóng tuôn trào ra, dưới bầu trời trên mặt biển, huyết quang chi sắc dường như đã tràn ngập toàn bộ không gian.
Cuối cùng cũng đánh tới lúc phải đưa ra Bạch Hổ đấu kỹ Thiên đại dị tượng.
Đương nhiên, Lý Dật cũng không có nhàn rỗi, ngay lúc La Tuyết Phong súc thế, trên bầu trời mặt trăng mông lung bị mây đen bao phủ, cũng một huyết sắc chiếu rọi một mảng ráng hồng trên mặt biển. Một vòng huyết nguyệt trên tay Lý Dật cũng nhanh chóng đẩy ra Thiên địa linh khí, khi huyết nguyệt không ngừng xoay tròn, năng lượng ẩn chứa trong đó không ngừng gia tăng.
Hai Bạch Hổ đấu kỹ của hai Đấu Tôn va chạm, thắng bại rốt cuộc thế nào, thật sự khiến người ta rất mong đợi!
Mà đáp án dường như đang muốn được công bố!...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.