Quyển 3 - Chương 82: Cô Cô
Yêu Yêu
04/09/2014
Nghe nói, trong Đại Đô có hai nơi cấm địa, một nơi chính
là Hoàng thanh, người thường muốn vào đều không thể vào. Nơi còn lại
chính là Quận Chúa Phủ của Hương Hương Quận chúa. Có người nói nơi này
có thể tùy ý tiến vào, nhưng trong những người tiến vào, không có mấy
người có thể đi ra.
Giống như Lý Dật vậy, hai ngày nay luôn đi bên cạnh Hương Hương Quận chúa, nhưng vẫn là người không biết một chút sự tình gì, sợ rằng một người giống như hắn, muốn tìm đường ra cũng khó đến cực hạn...
Lúc này đứng ờ phía sau người nàng, nhìn nàng ngồi trên ghế đá trong hoa viên, tay cầm tách trà thơm ngắm trăng, giống như dáng dấp của đại tỷ tỷ nhà bên vậy, không biết làm sao, Lý Dật lại cảm thấy một luồng khí lạnh từ trong tim bốc lên...
Nữ nhân này, khi thì trong sáng giống như bích ngọc thế gia, khi thì phong hoa tuyệt đại như tuyệt thế yêu nhiên, và có lúc lại chỉ có một nhân thân lãnh đạm đủ khiến người ta toàn thân ớn lạnh...
Ngoại trừ hai chữ khiếp sợ ra, Lý Dật tuyệt đối không nghĩ ra được từ hình dung nào khác. Hơn nữa, sự hiểu biết của Lý Dật đối với nàng còn nhiều hơn bất cứ người nào tưởng tượng...
Tu La Đảo, là địa phương bị Đấu Thần Điện phong ấn người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được, giống như nơi này tự hình thành nên một thế giới riêng biệt vậy. Trong thế giới này, các nhân vật đứng trên đỉnh cao, đại diện cho Đấu Thần Điện là hai lão gia hỏa bình thường không xuất thế, còn lại xếp ở cấp bậc trên cũng chỉ có ba người - Tu La Tam Ma...
Trong Tu La Tam Ma, người nổi tiếng nhất có lẽ chính là Huyết Ma Vương Nữ, nghe nói nàng ta là hậu đại của Chân Tô Huyết Ma hàng vạn năm trước, đương nhiên có huyết mạch tinh thuần nhất. Có người nói Huyết Ảnh Đại Pháp của nàng ta sớm đã luyện đến mức độ trở thành Huyết Ảnh Đại Thánh.. Nếu năm đó không phải nàng ta tự nguyện bị phong ấn sợ rằng Đấu Thần Điện cho dù có xuất động thiên quân vạn mã, cũng chưa chắc có thể bắt được nàng ta.
Nhưng mà, Huyết Ma Vương Nữ mặc dù không có sở thích chém giết, nhưng dù sao tâm tính cũng thuộc về Huyết Ma Tộc, không thể nói là không có chút nguy hiểm nào... Nhưng mà từ đó đến nay vẫn bị phong ấn cho dù là kinh khủng, cũng là cực kỳ hữu hạn.
Còn Kim Bằng Yêu Vương, thì lại thua kém hơn Huyết Ma Vương Nữ mấy phần. Nghe nói hắn là sắc lang nổi tiếng trong thế giới nhỏ của Tu La Đảo. Chỉ là ngoài diêm háo sắc ra, hắn ngược lại không có làm chuyện gì xấu xa quá lớn. Thế nhưng, chuyện chà đạp lên hàng trăm người, cướp đoạt trinh tiết của con gái nhà lành ngoài ngàn dặm, hắn cũng làm rất nhiều, khiến rất nhiều nừ tử mới nghe tiếng đã sợ vỡ mặt.
Nhưng mà, trong Tu La Tam Ma người ẩn giấu năng lực nhiều nhất cũng là người cổ quái nhất vẫn là Hương Hương Quận chúa.
Nghe nói vị Hương Hương Quận chúa này được gắn thêm một chừ ‘ma’ trên người, không phải vì nàng có nhiều sờ thích giết chóc tàn nhẫn... Mà là bởi vì thái độ lúc nào cũng tỏ ra không quan tâm đến chuyện gì của nàng ta.
Trong mắt nàng tạ tất cả thể gian đều giống như một món đồ chơi ngay cả Xà Tôn Giả cũng không rõ, nàng rút cục quan tâm đến cái gì, muốn làm cái gì...
Nếu bản thân một người có dục niệm, vậy thì muốn làm gì người ngoài sẽ nhìn thấy rất rõ ràng, sự đáng sợ toát ra cũng rất hữu hạn.
Thế nhưng, vị Hương Hương Quận chúa này vẫn cứ thần bí như vậy, dường như trên người nàng phủ lên một tầng voan mòng mờ mờ ảo ảo, đương nhiên là khiến người ta không cách nào hiểu rõ dã tâm của nàng.
Mà loại mùi vị chưa biết này, phối hợp với thân phận thần bí của nàng, mới hù dọa người khác đến cực hạn.
Nghe nói vị Hương Hương Quận chúa này vốn cũng sẽ không bị phong ấn trên Tu La Đảo. nhưng không biết ban đầu nàng ta có mục đích gì, mà lại tự nguyện tiến nhập vào nơi này... Điều này, sợ rằng ngay cả người của Đấu Thần Điện cũng đoán không ra.
Có thể người của Đấu Thần Điện còn tưởng rằng, lúc này nàng đang kín đáo tu luyện ở một nơi nào đó, chờ đợi cơ hội rời khỏi. Nhưng Lý Dật ở cùng với nàng mấy ngày hôm nay lại phát hiện, nàng đối với chuyện rời khỏi nơi này, tựa hồ không có một chút nào hứng thú nào. Thậm chí trái lại, nàng tựa hồ rất thích thú với chuyện bản thân có thân phận như của Lưu Hoa Quận chúa, hàng ngày đều tận hường cảm giác vui vè khi đặt mình vào trong tình trạng này... Nàng ta, rút cuộc là muốn cái gì?
Nhìn chăm chú vào bóng lưng của nàng, mùi vị cổ quái trong lòng Lý Dật lại dâng lên đến cực hạn, nhưng hắn cũng không ngốc ngếch đến mức đi hỏi.
Sự yên lặng này duy trì một hồi lâu. Một lát sau, Hương Hương Quận chúa mới buông chén trà trong tay xuống, tựa hồ khẽ nhíu nhíu mày, thản nhiên nói:
-Ngươi có chuyện gì cứ nói đi, đừng kìm nén như thế... không tốt cho cơ thể đâu...
Thân hình của Lý Dật đờ ra trong giây lát, chần chừ một lúc rồi mới thấp giọng nói:
-Cô cô...
Từ sau khi quay về Quận Chúa Phủ, Hương Hương Quận chúa liền căn dặn hắn thay đổi lại cách xưng hô, nói là không nên để người khác nhìn ra chỗ sơ hở.
Nhưng mà, Lý Dật trái lại cảm thấy, nàng tựa hồ có tâm tư đùa giỡn nhiều hơn. Nhưng mà, sự dặn bảo của người này, hắn cũng không dám tùy ý cự tuyệt lúc này cũng chỉ có thể đâm lao phải theo lao. Huống hồ, dưới tình huống này cách xưng hô này tựa hồ là thỏa đáng nhất.
Hương Hương Quận chúa cũng không có thần tình kỹ quái gì, chỉ chỉ vào chiếc ghế đá gần đó thản nhiên nói:
-Ngồi đi!
Lý Dật chậm rãi thở ra một hơi, ngồi xuống, nhãn thần rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của Hương Hương Quận chúa. Hương Hương Quận chúa lúc này không trang điểm, nhưng vẫn có mùi vị xinh đẹp tuyệt thế ẩn ở bên trong.
Nhìn một lát, khóe mắt của Lý Dật mới hơi nheo lại, thấp giọng nói:
-Cô cô... Phong Thân Vương đó, là người của Huyết Ma Tộc sao?
Ngón tay mảnh khảnh của Hương Hương Quận chúa nhẹ nhàng xoa xoa lên mặt bàn trong chốc lát, đột nhiên vươn ngón tay ra, chậm rãi chạm lên mặt của Lý Dật, thuận thế truợt xuống hai má hắn, cho đến khi tới chỗ cầm, mới từ từ gạt ra...
Động tác này cực kỳ cổ quái, xúc cảm lạnh lẽo khiến ý nghĩ trong lòng Lý Dật như chảy trôi đi...
Nếu không phải biết vị tuyệt thế giai nhân trước mặt này, từ bất cứ ý nghĩa nào mà nói, đều là kẻ giết người không chớp mắt, Lý Dật tin rằng, bản thân lúc này chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn ngồi yên như vậy.
Đáng tiếc, trên thế gian này không có chữ ‘nếu’...
-Sao vậy... Nếu là một Huyết Ma, ngươi cảm thấy sợ sao?
-Không phải, nhưng...
Lý Dật chần chừ trong giây lát. mới thấp giọng nói:
Không đám giấu cô cô, trước khi ta tới Đại Đô, đã gặp phải một người, người đó tự xưng là Phong Nhã... Ta luôn cảm thấy giữa hắn và vị Phong Thân Vương đó, có mấy chỗ giống nhau!
Nói xong, Lý Dật đã đem sự tình sau khi tới Tu La Đảo một hơi nói ra, đương nhiên đoạn gặp được Hồng Thiên Thánh Giả, đã bị hắn cắt đi.
Nhãn Thần của Hương Hương Quận chúa lộ ra vẻ cổ quái khó nói ra lời, chỉ là nghe Lý Dật nói xong, mới nhẹ nhàng mỉm cười, nói:
-Thì ra là như vậy... Hôm đó Phong Nhã chân nam đá chân xiêu trở về, chính là vì chịu thương tổn dưới tay ngươi sao? Rất tốt... Tên tiểu tử Phong Nhã đó từ rất lâu rồi ta đã muốn đập chết hắn, không ngờ ngươi lại giúp ta đánh một trận hả giận đến như vậy.
Lý Dật lúc này hơi có chút ớn lạnh, phải một lát sau mới thấp giọng nói:
-Nói như vậy.Phong Nhã đó quả nhiên là...
Hương Hương Quận chúa cười cười nói:
-Hắn đương nhiên chính là con trai của Phong Thân Vương... Cũng là Tiểu Điện hạ hiện nay!
Khóe miệng Lý Dật khẽ giật, nói:
-Hắn là Huyết Ma Tộc... Sao có thể như vậy chứ?
Hương Hương Quận chúa thản nhiên nói:
-Phong Thân Vương là Huyết Ma, tại sao Phong Nhã lại không thể chứ?
-Vậy thì Ngu Huyền Đại Đế hắn...
-Hắn đương nhiên không phải rồi! Ta không phải nói qua rồi sao?
Vẻ mặt của Hương Hương Quận chúa lộ ra nụ cười châm biếm:
-Ngươi cứ luẩn quẩn ở vấn đề này, có đụng ý gì sao?
Lý Dật đắn đo một lát, mới trầm giọng nói:
-Ta chỉ là không hiểu rõ, nếu đã nói Ngu Huyền Đại Đế và Phong Thân Vương là huynh đệ...
-Ta nói Ngu Huyền Đại Đế và Phong Thân Vương là huynh đệ lúc nào?
Hương Hương Quận chúa cắt đứt lời Lý Dật, một lát sau mới tiếp tục nói:
-Tu La Quốc này, vốn chính là địa bàn của Huyết Ma Tộc, bọn chúng muốn kêu ai là huynh đệ, thì người đó là huynh đệ, muốn kêu ai là Đế vương thì người đó là Đế vương... Ngươi cho rằng hàng vạn Huyết Ma đều thật sự giống như Thần sao, không cần ăn uống bồi dưỡng gì cả? Huyết Ma, Huyết Ma, nói chung chỉ kéo theo một chữ ‘huyết' mà thôi... Nếu bọn chúng không giấu mình ở trong hàng vạn quốc dân ở Đại Đô này, thì làm sao mà tồn tại? Nếu muốn náu thân, trên triều đình này, lại há chấp nhận để bị người khác điều khiển? Nhân vật thông minh như ngươi, tại sao lại không hiểu rõ được điều này chứ?
Lý Dật suy nghĩ sâu xa trong chốc lát, cuối cùng cũng thoáng hiểu rõ được điều này, trải qua sự phát triển nhiều năm như vậy, Huyết Ma Tộc đã sớm hợp thành một thể với toàn bộ Tu La Quốc. Có thể nói, trên biểu hiện là bọn chúng bỏ mặc tất cả, nhưng trên thực tế bọn chúng lại đang âm thầm điều khiển tất cả. Huyết Ma lúc này, muốn phân biệt rõ ràng, cũng không hề dễ dàng...
Như vậy chẳng trách, sau khi tiến vào Đại Đô bản thân không phát hiện ra nhiều sự dị dạng, nguyên nhân sợ rằng chính là vì như vậy. Nhưng mà điều này mặc dù hiểu rõ, tựa hồ không có liên quan nhiều đến mục đích của mình!
Tựa hồ nhìn ra biểu tình quái dị trên mặt Lý Dật, Hương Hương Quận chúa cười cười, mới thản nhiên nói:
-Bây giờ, ngươi hiểu rõ tại sao Huyết Nhân Linh Tuyền lại ở trong Hoàng thành rồi chứ?
-A!
Lý Dật hơi ngây người sửng sốt, sau một lát cũng hiểu rõ.
-Huyết Nhãn Linh Tuyền... Hắc hắc hắc... Huyết Nhãn Linh Tuyền!
Hương Hương Quận chúa cười lạnh một tiếng, sau đó mới thản nhiên nói:
-Tu La Đảo là nơi ẩn chứa một trong chín Huyết Sát iĐịa trong thiên hạ, tất cả mọi người đều biết... Vậy thi chỗ trọng yếu nhất của của Huyết Sát Chi Địa. Huyết Nhãn Linh Tuyền, ngươi cảm thấy sẽ có hình thái gì?
Lý Dật cẩn thận nhìn Hương Hương Quận chúa, phát hiện nàng không có ý tứ gì khác, mới suy tư chốc lát, nhíu mày nói:
-Ta... quả thực không biết...
-Ngay cả điều này cũng không biết, vậy mà ngươi cũng muốn đi tìm Huyết Nhãn Linh Tuyền sao?
Hương Hương Quận chúa như cười như không, một lát sau mới nói:
-Được rồi, hôm nay ra sẽ nói rõ với ngươi, còn về chuyện có muốn làm hay không, còn phải xem ngươi quyết định thế nào...
Dứt lời, Hương Hương Quận chúa chậm rãi đứng lên, nhắm mắt lại trong chốc lát, tựa hồ đang suy xét cẩn thận không biết qua bao lâu mới nói:
-Chuyện đại sự ta muốn làm cũng có liên quan đến Huyết Nhãn Linh Tuyền... Mục đích của hai người chúng ta tựa hồ tương đồng. Nhưng mà, nếu muốn thực hiện thành công chuyện này, nếu chỉ dựa vào một mình ta thì tuyệt đối không làm được... Cho nên, ta mới yêu cầu ngươi hiệp trợ... Sau khi làm xong chuyện này, kết quả rất đơn giản, chính là phong ấn trên Tu La Đảo này sẽ bị triệt để phá vỡ, ta cũng có thể thong thả thoát ra ngoài! Nhưng mà, Huyết Nhãn Linh Tuyền sẽ không bị thương tổn... Căn bản chỉ cần ta vừa rời đi, Huyết Nhãn Linh Tuyền liền lập tức thuộc về ngươi rồi, thế nào hả?
Sắc mặt của Lý Dật hơi cau lại, trong lòng ngược lại đang âm thầm mắng chửi một trận. Đã tới bước này rồi, bản thân còn có khả năng rút lui được sao? Phỏng chừng nếu bản thân nói ra một câu ‘không', cũng không cần Hương Hương Quận chúa động thủ Huyết Ma trong ngoài Đại Đô này cũng đã đủ để mình tiêu rồi.
Nhưng mà, chuyện này cũng không thể tùy ý đáp ứng, chần chừ một lát, Lý Dật mới cười nhẹ một tiếng, nói:
-Vậy không biết, trước khi cô cô ngươi bắt đầu làm việc, ta có thể tới Huyết Nhãn Linh Tuyền một lần hay không? Chỉ cần ta làm xong chuyện của mình, những chuyện khác đương nhiên dễ nói hơn...
Hương Hương Quận chúa lạnh lùng nói:
-Đương nhiên có thời gian cho ngươi làm việc, lẽ nào ta còn có thể hãm hại ngươi sao?
Cảm giác được trong đôi mắt của Hương Hương Quận chúa sát ý âm u lạnh lẽo, trong lòng Lý Dật hơi trầm ngâm, sau khi làm đủ tư thái, mới hơi chắp tay nói:
-Nếu đã như vậy, vậy tất cả mọi chuyện cứ dựa vào sự an bài của cô cô là được rồi...
Trên khóe miệng của Hương Hương Quận chúa hiện ra một nụ cười nhàn nhạt, một lát sau nàng lại cười, nói:
-Được rồi, ngươi đi với ta!
Nói xong, nàng đứng lên đi thẳng về phía bên ngoài phủ viện.
Trong lòng Lý Dật dâng lên cảm giác cổ quái, nhưng cũng vẫn nhanh chóng đi cùng, đi được một lát, hắn mới trầm giọng nói:
-Không biết cô cô muốn đi đâu?
Không phai ngươi muốn tới Huyết Nhãn Linh Tuyền sao?
Hương Hương Quận chúa mỉm cười:
-Ta dẫn ngươi đi xem, thế nào hả?
Cơ thể của Lý Dật hơi cứng đờ. Mục đích hắn tới Đại Đô chính là vì việc này, lúc này lại được Hương Hương Quận chúa nói ra muốn dẫn hắn đi dễ dàng như trở bàn tay như vậy, khiến trái tim hắn đập nhanh lên mấy lần. Thậm chí trong nháy mắt. Lý Dật lại có sự kích động giống như lần đầu tiên đánh chết một người vậy.
Nhưng mà, dù sao hắn cũng không phải người bình thường, chỉ trong nháy mắt, lý trí đã chiến thắng được dục niệm.
Trong nhãn thần của hắn lộ ra hết sức mấy phần nhiệt huyết, mới nhanh chóng nói:
-Vậy thì thật sự cảm tạ cô cô rồi...
-Ngươi đừng cảm tạ ta sớm như vậy!
Hương Hương Quận chúa mỉm cười, mùi vị trong nụ cười vẫn cổ quái:
-Thứ đó, chỉ là nhìn thôi khẳng định rất dễ dàng, nhưng nếu ngươi muốn có được trong tay... Hắc hắc!
Trong nụ cười cuối cùng, bao hàm rất nhiều mùi vị khiến Lý Dật hơi hơi nhíu mày.
Nhưng sự tình đã đến bước này, hắn đương nhiên cũng sẽ không lùi bước, lập tức đi theo Hương Hương Quận chúa, hai người chậm rãi bước ra Quận Chúa Phủ...
Giống như Lý Dật vậy, hai ngày nay luôn đi bên cạnh Hương Hương Quận chúa, nhưng vẫn là người không biết một chút sự tình gì, sợ rằng một người giống như hắn, muốn tìm đường ra cũng khó đến cực hạn...
Lúc này đứng ờ phía sau người nàng, nhìn nàng ngồi trên ghế đá trong hoa viên, tay cầm tách trà thơm ngắm trăng, giống như dáng dấp của đại tỷ tỷ nhà bên vậy, không biết làm sao, Lý Dật lại cảm thấy một luồng khí lạnh từ trong tim bốc lên...
Nữ nhân này, khi thì trong sáng giống như bích ngọc thế gia, khi thì phong hoa tuyệt đại như tuyệt thế yêu nhiên, và có lúc lại chỉ có một nhân thân lãnh đạm đủ khiến người ta toàn thân ớn lạnh...
Ngoại trừ hai chữ khiếp sợ ra, Lý Dật tuyệt đối không nghĩ ra được từ hình dung nào khác. Hơn nữa, sự hiểu biết của Lý Dật đối với nàng còn nhiều hơn bất cứ người nào tưởng tượng...
Tu La Đảo, là địa phương bị Đấu Thần Điện phong ấn người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được, giống như nơi này tự hình thành nên một thế giới riêng biệt vậy. Trong thế giới này, các nhân vật đứng trên đỉnh cao, đại diện cho Đấu Thần Điện là hai lão gia hỏa bình thường không xuất thế, còn lại xếp ở cấp bậc trên cũng chỉ có ba người - Tu La Tam Ma...
Trong Tu La Tam Ma, người nổi tiếng nhất có lẽ chính là Huyết Ma Vương Nữ, nghe nói nàng ta là hậu đại của Chân Tô Huyết Ma hàng vạn năm trước, đương nhiên có huyết mạch tinh thuần nhất. Có người nói Huyết Ảnh Đại Pháp của nàng ta sớm đã luyện đến mức độ trở thành Huyết Ảnh Đại Thánh.. Nếu năm đó không phải nàng ta tự nguyện bị phong ấn sợ rằng Đấu Thần Điện cho dù có xuất động thiên quân vạn mã, cũng chưa chắc có thể bắt được nàng ta.
Nhưng mà, Huyết Ma Vương Nữ mặc dù không có sở thích chém giết, nhưng dù sao tâm tính cũng thuộc về Huyết Ma Tộc, không thể nói là không có chút nguy hiểm nào... Nhưng mà từ đó đến nay vẫn bị phong ấn cho dù là kinh khủng, cũng là cực kỳ hữu hạn.
Còn Kim Bằng Yêu Vương, thì lại thua kém hơn Huyết Ma Vương Nữ mấy phần. Nghe nói hắn là sắc lang nổi tiếng trong thế giới nhỏ của Tu La Đảo. Chỉ là ngoài diêm háo sắc ra, hắn ngược lại không có làm chuyện gì xấu xa quá lớn. Thế nhưng, chuyện chà đạp lên hàng trăm người, cướp đoạt trinh tiết của con gái nhà lành ngoài ngàn dặm, hắn cũng làm rất nhiều, khiến rất nhiều nừ tử mới nghe tiếng đã sợ vỡ mặt.
Nhưng mà, trong Tu La Tam Ma người ẩn giấu năng lực nhiều nhất cũng là người cổ quái nhất vẫn là Hương Hương Quận chúa.
Nghe nói vị Hương Hương Quận chúa này được gắn thêm một chừ ‘ma’ trên người, không phải vì nàng có nhiều sờ thích giết chóc tàn nhẫn... Mà là bởi vì thái độ lúc nào cũng tỏ ra không quan tâm đến chuyện gì của nàng ta.
Trong mắt nàng tạ tất cả thể gian đều giống như một món đồ chơi ngay cả Xà Tôn Giả cũng không rõ, nàng rút cục quan tâm đến cái gì, muốn làm cái gì...
Nếu bản thân một người có dục niệm, vậy thì muốn làm gì người ngoài sẽ nhìn thấy rất rõ ràng, sự đáng sợ toát ra cũng rất hữu hạn.
Thế nhưng, vị Hương Hương Quận chúa này vẫn cứ thần bí như vậy, dường như trên người nàng phủ lên một tầng voan mòng mờ mờ ảo ảo, đương nhiên là khiến người ta không cách nào hiểu rõ dã tâm của nàng.
Mà loại mùi vị chưa biết này, phối hợp với thân phận thần bí của nàng, mới hù dọa người khác đến cực hạn.
Nghe nói vị Hương Hương Quận chúa này vốn cũng sẽ không bị phong ấn trên Tu La Đảo. nhưng không biết ban đầu nàng ta có mục đích gì, mà lại tự nguyện tiến nhập vào nơi này... Điều này, sợ rằng ngay cả người của Đấu Thần Điện cũng đoán không ra.
Có thể người của Đấu Thần Điện còn tưởng rằng, lúc này nàng đang kín đáo tu luyện ở một nơi nào đó, chờ đợi cơ hội rời khỏi. Nhưng Lý Dật ở cùng với nàng mấy ngày hôm nay lại phát hiện, nàng đối với chuyện rời khỏi nơi này, tựa hồ không có một chút nào hứng thú nào. Thậm chí trái lại, nàng tựa hồ rất thích thú với chuyện bản thân có thân phận như của Lưu Hoa Quận chúa, hàng ngày đều tận hường cảm giác vui vè khi đặt mình vào trong tình trạng này... Nàng ta, rút cuộc là muốn cái gì?
Nhìn chăm chú vào bóng lưng của nàng, mùi vị cổ quái trong lòng Lý Dật lại dâng lên đến cực hạn, nhưng hắn cũng không ngốc ngếch đến mức đi hỏi.
Sự yên lặng này duy trì một hồi lâu. Một lát sau, Hương Hương Quận chúa mới buông chén trà trong tay xuống, tựa hồ khẽ nhíu nhíu mày, thản nhiên nói:
-Ngươi có chuyện gì cứ nói đi, đừng kìm nén như thế... không tốt cho cơ thể đâu...
Thân hình của Lý Dật đờ ra trong giây lát, chần chừ một lúc rồi mới thấp giọng nói:
-Cô cô...
Từ sau khi quay về Quận Chúa Phủ, Hương Hương Quận chúa liền căn dặn hắn thay đổi lại cách xưng hô, nói là không nên để người khác nhìn ra chỗ sơ hở.
Nhưng mà, Lý Dật trái lại cảm thấy, nàng tựa hồ có tâm tư đùa giỡn nhiều hơn. Nhưng mà, sự dặn bảo của người này, hắn cũng không dám tùy ý cự tuyệt lúc này cũng chỉ có thể đâm lao phải theo lao. Huống hồ, dưới tình huống này cách xưng hô này tựa hồ là thỏa đáng nhất.
Hương Hương Quận chúa cũng không có thần tình kỹ quái gì, chỉ chỉ vào chiếc ghế đá gần đó thản nhiên nói:
-Ngồi đi!
Lý Dật chậm rãi thở ra một hơi, ngồi xuống, nhãn thần rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của Hương Hương Quận chúa. Hương Hương Quận chúa lúc này không trang điểm, nhưng vẫn có mùi vị xinh đẹp tuyệt thế ẩn ở bên trong.
Nhìn một lát, khóe mắt của Lý Dật mới hơi nheo lại, thấp giọng nói:
-Cô cô... Phong Thân Vương đó, là người của Huyết Ma Tộc sao?
Ngón tay mảnh khảnh của Hương Hương Quận chúa nhẹ nhàng xoa xoa lên mặt bàn trong chốc lát, đột nhiên vươn ngón tay ra, chậm rãi chạm lên mặt của Lý Dật, thuận thế truợt xuống hai má hắn, cho đến khi tới chỗ cầm, mới từ từ gạt ra...
Động tác này cực kỳ cổ quái, xúc cảm lạnh lẽo khiến ý nghĩ trong lòng Lý Dật như chảy trôi đi...
Nếu không phải biết vị tuyệt thế giai nhân trước mặt này, từ bất cứ ý nghĩa nào mà nói, đều là kẻ giết người không chớp mắt, Lý Dật tin rằng, bản thân lúc này chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn ngồi yên như vậy.
Đáng tiếc, trên thế gian này không có chữ ‘nếu’...
-Sao vậy... Nếu là một Huyết Ma, ngươi cảm thấy sợ sao?
-Không phải, nhưng...
Lý Dật chần chừ trong giây lát. mới thấp giọng nói:
Không đám giấu cô cô, trước khi ta tới Đại Đô, đã gặp phải một người, người đó tự xưng là Phong Nhã... Ta luôn cảm thấy giữa hắn và vị Phong Thân Vương đó, có mấy chỗ giống nhau!
Nói xong, Lý Dật đã đem sự tình sau khi tới Tu La Đảo một hơi nói ra, đương nhiên đoạn gặp được Hồng Thiên Thánh Giả, đã bị hắn cắt đi.
Nhãn Thần của Hương Hương Quận chúa lộ ra vẻ cổ quái khó nói ra lời, chỉ là nghe Lý Dật nói xong, mới nhẹ nhàng mỉm cười, nói:
-Thì ra là như vậy... Hôm đó Phong Nhã chân nam đá chân xiêu trở về, chính là vì chịu thương tổn dưới tay ngươi sao? Rất tốt... Tên tiểu tử Phong Nhã đó từ rất lâu rồi ta đã muốn đập chết hắn, không ngờ ngươi lại giúp ta đánh một trận hả giận đến như vậy.
Lý Dật lúc này hơi có chút ớn lạnh, phải một lát sau mới thấp giọng nói:
-Nói như vậy.Phong Nhã đó quả nhiên là...
Hương Hương Quận chúa cười cười nói:
-Hắn đương nhiên chính là con trai của Phong Thân Vương... Cũng là Tiểu Điện hạ hiện nay!
Khóe miệng Lý Dật khẽ giật, nói:
-Hắn là Huyết Ma Tộc... Sao có thể như vậy chứ?
Hương Hương Quận chúa thản nhiên nói:
-Phong Thân Vương là Huyết Ma, tại sao Phong Nhã lại không thể chứ?
-Vậy thì Ngu Huyền Đại Đế hắn...
-Hắn đương nhiên không phải rồi! Ta không phải nói qua rồi sao?
Vẻ mặt của Hương Hương Quận chúa lộ ra nụ cười châm biếm:
-Ngươi cứ luẩn quẩn ở vấn đề này, có đụng ý gì sao?
Lý Dật đắn đo một lát, mới trầm giọng nói:
-Ta chỉ là không hiểu rõ, nếu đã nói Ngu Huyền Đại Đế và Phong Thân Vương là huynh đệ...
-Ta nói Ngu Huyền Đại Đế và Phong Thân Vương là huynh đệ lúc nào?
Hương Hương Quận chúa cắt đứt lời Lý Dật, một lát sau mới tiếp tục nói:
-Tu La Quốc này, vốn chính là địa bàn của Huyết Ma Tộc, bọn chúng muốn kêu ai là huynh đệ, thì người đó là huynh đệ, muốn kêu ai là Đế vương thì người đó là Đế vương... Ngươi cho rằng hàng vạn Huyết Ma đều thật sự giống như Thần sao, không cần ăn uống bồi dưỡng gì cả? Huyết Ma, Huyết Ma, nói chung chỉ kéo theo một chữ ‘huyết' mà thôi... Nếu bọn chúng không giấu mình ở trong hàng vạn quốc dân ở Đại Đô này, thì làm sao mà tồn tại? Nếu muốn náu thân, trên triều đình này, lại há chấp nhận để bị người khác điều khiển? Nhân vật thông minh như ngươi, tại sao lại không hiểu rõ được điều này chứ?
Lý Dật suy nghĩ sâu xa trong chốc lát, cuối cùng cũng thoáng hiểu rõ được điều này, trải qua sự phát triển nhiều năm như vậy, Huyết Ma Tộc đã sớm hợp thành một thể với toàn bộ Tu La Quốc. Có thể nói, trên biểu hiện là bọn chúng bỏ mặc tất cả, nhưng trên thực tế bọn chúng lại đang âm thầm điều khiển tất cả. Huyết Ma lúc này, muốn phân biệt rõ ràng, cũng không hề dễ dàng...
Như vậy chẳng trách, sau khi tiến vào Đại Đô bản thân không phát hiện ra nhiều sự dị dạng, nguyên nhân sợ rằng chính là vì như vậy. Nhưng mà điều này mặc dù hiểu rõ, tựa hồ không có liên quan nhiều đến mục đích của mình!
Tựa hồ nhìn ra biểu tình quái dị trên mặt Lý Dật, Hương Hương Quận chúa cười cười, mới thản nhiên nói:
-Bây giờ, ngươi hiểu rõ tại sao Huyết Nhân Linh Tuyền lại ở trong Hoàng thành rồi chứ?
-A!
Lý Dật hơi ngây người sửng sốt, sau một lát cũng hiểu rõ.
-Huyết Nhãn Linh Tuyền... Hắc hắc hắc... Huyết Nhãn Linh Tuyền!
Hương Hương Quận chúa cười lạnh một tiếng, sau đó mới thản nhiên nói:
-Tu La Đảo là nơi ẩn chứa một trong chín Huyết Sát iĐịa trong thiên hạ, tất cả mọi người đều biết... Vậy thi chỗ trọng yếu nhất của của Huyết Sát Chi Địa. Huyết Nhãn Linh Tuyền, ngươi cảm thấy sẽ có hình thái gì?
Lý Dật cẩn thận nhìn Hương Hương Quận chúa, phát hiện nàng không có ý tứ gì khác, mới suy tư chốc lát, nhíu mày nói:
-Ta... quả thực không biết...
-Ngay cả điều này cũng không biết, vậy mà ngươi cũng muốn đi tìm Huyết Nhãn Linh Tuyền sao?
Hương Hương Quận chúa như cười như không, một lát sau mới nói:
-Được rồi, hôm nay ra sẽ nói rõ với ngươi, còn về chuyện có muốn làm hay không, còn phải xem ngươi quyết định thế nào...
Dứt lời, Hương Hương Quận chúa chậm rãi đứng lên, nhắm mắt lại trong chốc lát, tựa hồ đang suy xét cẩn thận không biết qua bao lâu mới nói:
-Chuyện đại sự ta muốn làm cũng có liên quan đến Huyết Nhãn Linh Tuyền... Mục đích của hai người chúng ta tựa hồ tương đồng. Nhưng mà, nếu muốn thực hiện thành công chuyện này, nếu chỉ dựa vào một mình ta thì tuyệt đối không làm được... Cho nên, ta mới yêu cầu ngươi hiệp trợ... Sau khi làm xong chuyện này, kết quả rất đơn giản, chính là phong ấn trên Tu La Đảo này sẽ bị triệt để phá vỡ, ta cũng có thể thong thả thoát ra ngoài! Nhưng mà, Huyết Nhãn Linh Tuyền sẽ không bị thương tổn... Căn bản chỉ cần ta vừa rời đi, Huyết Nhãn Linh Tuyền liền lập tức thuộc về ngươi rồi, thế nào hả?
Sắc mặt của Lý Dật hơi cau lại, trong lòng ngược lại đang âm thầm mắng chửi một trận. Đã tới bước này rồi, bản thân còn có khả năng rút lui được sao? Phỏng chừng nếu bản thân nói ra một câu ‘không', cũng không cần Hương Hương Quận chúa động thủ Huyết Ma trong ngoài Đại Đô này cũng đã đủ để mình tiêu rồi.
Nhưng mà, chuyện này cũng không thể tùy ý đáp ứng, chần chừ một lát, Lý Dật mới cười nhẹ một tiếng, nói:
-Vậy không biết, trước khi cô cô ngươi bắt đầu làm việc, ta có thể tới Huyết Nhãn Linh Tuyền một lần hay không? Chỉ cần ta làm xong chuyện của mình, những chuyện khác đương nhiên dễ nói hơn...
Hương Hương Quận chúa lạnh lùng nói:
-Đương nhiên có thời gian cho ngươi làm việc, lẽ nào ta còn có thể hãm hại ngươi sao?
Cảm giác được trong đôi mắt của Hương Hương Quận chúa sát ý âm u lạnh lẽo, trong lòng Lý Dật hơi trầm ngâm, sau khi làm đủ tư thái, mới hơi chắp tay nói:
-Nếu đã như vậy, vậy tất cả mọi chuyện cứ dựa vào sự an bài của cô cô là được rồi...
Trên khóe miệng của Hương Hương Quận chúa hiện ra một nụ cười nhàn nhạt, một lát sau nàng lại cười, nói:
-Được rồi, ngươi đi với ta!
Nói xong, nàng đứng lên đi thẳng về phía bên ngoài phủ viện.
Trong lòng Lý Dật dâng lên cảm giác cổ quái, nhưng cũng vẫn nhanh chóng đi cùng, đi được một lát, hắn mới trầm giọng nói:
-Không biết cô cô muốn đi đâu?
Không phai ngươi muốn tới Huyết Nhãn Linh Tuyền sao?
Hương Hương Quận chúa mỉm cười:
-Ta dẫn ngươi đi xem, thế nào hả?
Cơ thể của Lý Dật hơi cứng đờ. Mục đích hắn tới Đại Đô chính là vì việc này, lúc này lại được Hương Hương Quận chúa nói ra muốn dẫn hắn đi dễ dàng như trở bàn tay như vậy, khiến trái tim hắn đập nhanh lên mấy lần. Thậm chí trong nháy mắt. Lý Dật lại có sự kích động giống như lần đầu tiên đánh chết một người vậy.
Nhưng mà, dù sao hắn cũng không phải người bình thường, chỉ trong nháy mắt, lý trí đã chiến thắng được dục niệm.
Trong nhãn thần của hắn lộ ra hết sức mấy phần nhiệt huyết, mới nhanh chóng nói:
-Vậy thì thật sự cảm tạ cô cô rồi...
-Ngươi đừng cảm tạ ta sớm như vậy!
Hương Hương Quận chúa mỉm cười, mùi vị trong nụ cười vẫn cổ quái:
-Thứ đó, chỉ là nhìn thôi khẳng định rất dễ dàng, nhưng nếu ngươi muốn có được trong tay... Hắc hắc!
Trong nụ cười cuối cùng, bao hàm rất nhiều mùi vị khiến Lý Dật hơi hơi nhíu mày.
Nhưng sự tình đã đến bước này, hắn đương nhiên cũng sẽ không lùi bước, lập tức đi theo Hương Hương Quận chúa, hai người chậm rãi bước ra Quận Chúa Phủ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.