Quyển 6 - Chương 194: Đánh lén
Yêu Yêu
13/01/2015
Tù Thiên Chi Động vẫn canh
phòng cẩn mật, trên trời dưới đất, cự long không quản ngày đêm tuần tra. Để trấn áp Dương Ma Thiên, Long Tộc đã phải trả giá quá lớn, Long Tộc
tộc trưởng rất muốn giải quyết gánh nặng này, thậm chí không tiếc dùng
“Long Chi Cấm Chú”.
Còn sau khi Dương Ma Thiên chết sẽ khiến nhân loại thế giới có tình trạng thế nào, đó không phải là việc Long Tộc cần quan tâm.
Những gã long thị vệ canh giữ Tù Thiên Chi Động tựa hồ cũng biết được tin người tu luyện Thiên Ma Đấu Khí trong lời tiên đoán của Long Tộc, nhìn thấy Lý Dật, thái độ rất tốt, khiến Lý Dật cảm thấy có chút ngượng ngùng. Dù sao ngươi ta cũng là sinh vật cấp cao nhất, sinh vật được sủng ái nhất của đấng tạo hóa.
- Lý Dật các hạ, muộn thế này vẫn tới đây có chuyện gì hay sao?
Một gã long thị vệ hòa nhã nói.
- Ta muốn nhìn gặp La Tuyết Phong, phiền ngươi giúp ta thông báo với tương quân.
Gã cự long phụ trách Tù Thiên Chi Động chính là gã ngân dực cự long ngày trước định lôi đám người Lý Dật ra làm trò đùa, kết quả là bị Lý Dật đánh cho thê thảm.
- Các ngươi đi theo ta.
Long thị vệ liếc Băng Nữ một cái, nhanh chóng đồng ý, nhìn bộ dạng dường như gã thị vệ này cũng không xa lạ gì với Băng Nữ.
Trong Tù Thiên Chi Động vẫn là cỗ khí tức ngưng trọng. Ngàn vạn năm nay Long Tộc trấn thủ đại ác ma ở trong tâm trí bọn chúng, không dám có chút lơi lỏng, có thể thấy phẩm chất cẩn thận tỉ mỉ của Long Tộc cũng đáng để đấng tạo hóa ưu đãi.
Nhìn thấy Lý Dật, ngân dực cự long tỏ vẻ thân mật:
- Lý Dật các hạ, ngọn gió nào đưa ngươi tới đây vậy. Đang không có việc gì làm, chúng ta lại vui đùa một chút nhé.
Rõ ràng là có ý trêu đùa, long tướng quân đương nhiên không muốn tỉ thí với Lý Dật nữa.
Lý Dật cười nói.
- Long tướng quân, ta nửa đêm tới tìm ngươi không phải để chơi, mà muốn nhờ ngươi làm giúp một việc.
- Việc gì vậy? Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ làm hết sức.
- Đương nhiên là ngươi làm được, ta muốn xin ngươi thả La Tuyết Phong, nếu hắn vẫn còn sống.
Nghe thấy lời thỉnh cầu này của Lý Dật, long tướng quân thẳng thắn đáp:
- Hắn đương nhiên còn sống, không vấn đề gì. Ngươi không muốn hắn chết? Để thể hiện lòng kính trọng của chúng ta với ngươi, kẻ thù này của ngươi mấy ngày nay cũng chịu không ít khổ sở.
Nhưng gã long thị vệ ở bên cạnh lại nhắc:
- Tướng quân, thả tù nhân trong Tù Thiên Chi Động ra cần phải được tộc trưởng đại nhân cho phép.
- Ngoài tên đại ác ma và thánh nữ, những kẻ khác ta đều có thể quyết định.
Long tướng quân lớn tiếng phản bác, lại ra lệnh cho một gã long thị vệ khác:
- Các ngươi đưa La Tuyết Phong lên đây.
Đúng như lời long tướng quân đã nói, mấy ngày nay La Tuyết Phong bị giam giữ, cuộc sống rất không dễ chịu. Do thiếu ánh nắng nên làn da nhợt nhạt, ánh mắt lại đầy tia máu, áo quần rách rưới, còn có cả vết máu khô đen, bộ dạng vô cùng khổ sở.
Nhục thân thê thảm, nhưng thần tình của La Tuyết Phong còn thê thảm hơn, bởi tu luyện Thiên Ma Đấu Khí giả nên La Tuyết Phong đã hoàn toàn suy sụp, hắn hiểu rất rõ, cho dù Long Tộc không nghe theo lời Lý Dật giết hắn, chỉ cần tám hệ đấu khí trong cơ thể hắn phản phệ, hắn sớm muộn cũng mất mạng.
- Lý Dật, ngươi thắng rồi.
Mấy câu này đã đủ nói lên tâm trạng của La Tuyết Phong. Khiến một kẻ cố chấp như La Tuyết Phong nhận thua, đó là việc còn khiến hắn khó chịu hơn cả cái chết.
- Vậy sao, La Tuyết Phong, điều này không hợp với cá tính của ngươi, hơn nữa cũng khiến ta hơi thất vọng. Cần biết rằng, ở Đấu Thần Đại Lục muốn tìm một đối thủ như ngươi thực sự không dễ dàng. Mà con người, luôn cần có đối thủ mạnh, có đúng không?
- Ta chỉ thua ngươi về vận may, chứ không phải thực lực.
Ánh mắt La Tuyết Phong lộ vẻ không cam tâm, gã thiên tài của thiên tài này thực sự không biết, ngay từ đầu hắn đã thua rồi, là vật thí nghiệm Thiên Ma Đấu Khí do An Đức Lược tự sáng tạo ra, ngay từ đầu kết cục của hắn đã định sẵn là sẽ không tốt đẹp.
- Vậy được, ta cho ngươi một cơ hội. Đi theo ta, ta sẽ không giết ngươi.
- Không biết ngươi, hừ, ngươi đang làm nhục ta hay sao?
- Nhưng ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm.
Lý Dật dáng vẻ vô cùng thần bí, cười nói:
- Ta không biết ngươi, không có nghĩa người khác không muốn giết ngươi, cần biết rằng, người nhân từ như ta trên Đấu Thần Đại Lục không có được mấy người.
- Việc của nhân loại các ngươi thật là phiền phức.
Long tướng quân có chút không kiên nhẫn được nữa, lớn tiếng nói:
- Lúc muốn giết, lúc không muốn giết, tiểu tử này ta nhìn rất không vừa mắt, chỉ cần ngươi nói một câu, ta sẽ lập tức cho hắn biến mất.
- Đa tạ ý tốt của long tướng quân. Ta không giết hắn đương nhiên là có ý của ta. La Tuyết Phong, nếu không muốn chết trong tay long tướng quân thì đi theo ta.
Lý Dật hướng về phía long tướng quân hành lễ, rồi bước ra phía cửa của Tù Thiên Chi Động.
Băng Nữ bị An Đức Lược ngầm khống chế cũng đành phải đi theo. La Tuyết Phong khẽ sững người, không biết Lý Dật định giở trò gì, nhưng cho dù hắn có mục đích gì, có thể thoát khỏi sự giam cầm của Long Tộc, La Tuyết Phong đương nhiên cũng không từ chối.
Đi ra khỏi Tù Thiên Chi Động, Lý Dật nói với La Tuyết Phong:
- Nếu ngươi muốn đi thì bây giờ có thể đi được rồi. Nhưng ta khuyên ngươi đi theo ta gặp một người, người này, có lẽ ngươi rất muốn gặp.
- Ai?
- An Đức Lược hiệu trưởng!
- Hiệu trưởng!
La Tuyết Phong khẽ sửng sốt, thái độ rất kỳ quái, lẩm bẩm:
- Sao hắn lại tới đây?
- Lẽ nào ngươi không muốn biết, Thiên Ma Đấu Khí của ngươi sao lại là giả ư?
- Được, ta đi theo ngươi!
Băng Nữ tuy muốn lên tiếng cảnh báo, nhưng gáy đang bị khống chế, đấu khí của An Đức Lược quấn chặt lấy cổ họng nàng ta, khiến nàng ta mặt đỏ bừng, không nói được gì. Cách xa Tù Thiên Chi Động rồi, Lý Dật mới dừng lại, quay người lại, nói với An Đức Lược:
- An Đức Lược hiệu trưởng, bây giờ hãy hiện thân thể hiện thành ý của ngươi đi.
Thu đấu kỹ tàng hình đi, An Đức Lược không còn che giấu khí tức cường giả nữa, một cỗ sát ý chợt tràn ngập trong màn đêm.
Nhìn thấy An Đức Lược, La Tuyết Phong đột nhiên có chút điên cuồng, chạy nhanh lại, lay vai An Đức Lược, lớn tiếng hỏi:
- Phụ thân, phụ thân của ta, vì sao Thiên Ma Đấu Khí của ta là giả?
Phụ thân? Cách xưng hô này khiến Lý Dật và Băng Nữ cũng sững người. Lẽ nào mình đã mắc mưu của An Đức Lược, mục đích thực sự của An Đức Lược là cứu La Tuyết Phong ra. Sư đồ và phụ tử, đó là hai quan hệ hoàn toàn khác nhau.
Nhưng những lời tiếp theo của An Đức Lược khiến Lý Dật thở phào.
An Đức Lược đẩy La Tuyết Phong ra, lạnh lùng nói:
- Ngu ngốc. Nếu ta không nói ngươi là con riêng của ta, sao ngươi có thể tin ta tốt với ngươi như vậy. Tỉnh lại đi, La Tuyết Phong, ngươi chỉ là con chuột bạch thí nghiệm của ta mà thôi, một thí nghiệm thất bại, lãng phí bao tâm huyết của ta.
- Ngươi không phải phải phụ thân của ta?
- Ta sẽ lập tức chứng minh cho ngươi thấy.
Nói đến đây, An Đức Lược cười lạnh, khí tức cường giả không chút che giấu tỏa ra. Băng Nữ lúc này đã thoát khỏi sự khống chế của An Đức Lược, hô lớn:
- La Tuyết Phong cẩn thận, hắn muốn giết ngươi.
Lời cảnh cáo của Băng Nữ vừa vang lên, một cỗ không gian chi lực vô hình từ tay An Đức Lược tấn công về phía La Tuyết Phong. Với cự ly gần như vậy, nếu không có lời cảnh cáo của Băng Nữ, La Tuyết Phong sẽ bị thua thiệt lớn.
Cơ hồ là phản ứng bản năng, La Tuyết Phong lui người lại, đồng thời kết ra từng đạo không gian phòng ngự ở trước mặt. Phản ứng nhanh nhạy như vậy, ngoài thực lực ra, nếu không có kinh nghiệm thực chiến phong phú thì tuyệt đối không thể làm được. Lực lượng của không gian đối đầu với lực lượng của không gian, tuy không hoành tráng như dùng đấu khí tấn công, nhưng sự nguy hiểm lại vượt xa đấu khí.
Sư đồ trở mặt, trong nháy mắt Lý Dật liền ra tay.
Tất cả đều vì thời khắc này.
Lý Dật vừa ra tay đã tế Phá Thiên Kiếm ra, một khi đã dùng tính mạng để đánh cược thì phải dùng toàn lực. Phá Thiên Kiếm vô hình vô sắc, mang theo đấu khí cường đại cùng thần lực trời sinh của hắn, nhanh như tia chớp tấn công về phía hông của An Đức Lược.
Lúc này An Đức Lược đang toàn lực chứng minh thành ý của mình với Lý Dật, để tránh làm kinh động tới Long Tộc, hắn cũng hi vọng một đòn có thể tiêu diệt La Tuyết Phong. Thực lực của La Tuyết Phong không ai biết rõ hơn An Đức Lược. Đánh bại hắn không khó, nhưng nếu muốn giết hắn mà không làm kinh động tới người khác, trừ phi ngay từ đầu đã dốc toàn lực, khiến hắn không thể thi triển đấu kỹ cao cấp.
Đấu kỹ cao cấp, cho dù chỉ là chu tước đấu kỹ cũng sẽ khiến Long Tộc chú ý.
Đoán được ý đồ đó của An Đức Lược, Lý Dật mới quyết đoán ra tay.
Những việc này nói thì dài dòng, nhưng lại chỉ xảy ra trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt, dưới một đòn tập kích của An Đức Lược, không gian phòng ngự của La Tuyết Phong đã hoàn toàn tiêu tán, không gian ba động khiến thân thể La Tuyết Phong cơ hồ biến dạng. Nếu không phải Lý Dật quyết đoán ra tay, khiến An Đức Lược từ bỏ tấn công, La Tuyết Phong chắc chắn sẽ bị không gian ba động biến thành đống thịt vụn.
Tuy đã vội vàng ứng biến, đem toàn bộ không gian chi lực tấn công La Tuyết Phong chuyển sang đối phó với Phá Thiên Kiếm của Lý Dật, nhưng uy lực của siêu phẩm thần binh đâu có đơn giản, chỉ trong nháy mắt Phá Thiên Kiếm đã đâm vào sườn An Đức Lược, đột nhiên một đám huyết vụ bắn ra.
An Đức Lược vẫn coi như tránh kịp thời, nếu không một kiếm này sẽ không phải xuyên vào sườn hắn, mà sẽ xuyên thẳng vào tim hắn.
- Ngươi dám lừa ta, Lý Dật, ngươi khá lắm.
Vội vàng bịt vết thương lại, An Đức Lược tức giận gào lên.
- Lừa ngươi thì đã sao? Không được sao? Ngươi lừa La Tuyết Phong bao nhiêu năm, đây là báo ứng.
Thực ra Lý Dật không hề hài lòng với kết quả tập kích vừa rồi, tuy một đòn vừa rồi không nhẹ, nhưng vết thương ở sườn đối với một Đấu Thánh cường giả mà nói thì không ảnh hưởng nhiều tới thực lực.
Cho tới bây giờ, Băng Nữ có ngốc tới mấy cũng đã nhìn ra ý đồ của Lý Dật, lao tới cạnh La Tuyết Phong, kiểm tra vết thương của hắn, thấy La Tuyết Phong tuy bị thương không nhẹ, nhưng vẫn chưa mất lực chiến đấu. Lôi mấy viên thuốc từ trong dung giới ra, nhét vào miệng La Tuyết Phong, rồi mới lạnh lùng nhìn An Đức Lược, giận dữ nói:
- Lão già khốn kiếp, bổn tiểu thư sẽ cho ngươi biết tay.
- Các ngươi muốn đấu với ta, tựa hồ chưa đủ tư cách.
An Đức Lược sát khí đằng đằng, tay rung lên, giương ra một đôi huyết sắc song kiếm.
- La Tuyết Phong, xem ra chúng ta lại phải liên thủ rồi, giải quyết lão già này trước, chúng ta tính sổ sau, thế nào?
La Tuyết Phong gật đầu, ân oán của hắn và Lý Dật chủ yếu là vì không muốn lưu lại đối thủ sau này, còn hiện tại, La Tuyết Phong đã căm hận An Đức Lược tới tột đỉnh. Bị lừa mười mấy năm, nỗi nhục nhân giặc làm cha, một người như La Tuyết Phong sao có thể chịu đựng được.
Ba Đấu Tôn cường giả đấu với một Đấu Thánh cường giả, thực lực này quả thực vẫn có chút mỏng manh, nhưng may có hai kiện siêu phẩm thần binh tăng thêm vài phần thực lực. Liên minh tạm thời được hình thành, Lý Dật cũng không muốn cho An Đức Lược thời gian nghỉ dưỡng thương, ý niệm khống chế Phá Thiên Kiếm rời khỏi tay, khí thế hung hãn tấn công về phía An Đức Lược.
Còn sau khi Dương Ma Thiên chết sẽ khiến nhân loại thế giới có tình trạng thế nào, đó không phải là việc Long Tộc cần quan tâm.
Những gã long thị vệ canh giữ Tù Thiên Chi Động tựa hồ cũng biết được tin người tu luyện Thiên Ma Đấu Khí trong lời tiên đoán của Long Tộc, nhìn thấy Lý Dật, thái độ rất tốt, khiến Lý Dật cảm thấy có chút ngượng ngùng. Dù sao ngươi ta cũng là sinh vật cấp cao nhất, sinh vật được sủng ái nhất của đấng tạo hóa.
- Lý Dật các hạ, muộn thế này vẫn tới đây có chuyện gì hay sao?
Một gã long thị vệ hòa nhã nói.
- Ta muốn nhìn gặp La Tuyết Phong, phiền ngươi giúp ta thông báo với tương quân.
Gã cự long phụ trách Tù Thiên Chi Động chính là gã ngân dực cự long ngày trước định lôi đám người Lý Dật ra làm trò đùa, kết quả là bị Lý Dật đánh cho thê thảm.
- Các ngươi đi theo ta.
Long thị vệ liếc Băng Nữ một cái, nhanh chóng đồng ý, nhìn bộ dạng dường như gã thị vệ này cũng không xa lạ gì với Băng Nữ.
Trong Tù Thiên Chi Động vẫn là cỗ khí tức ngưng trọng. Ngàn vạn năm nay Long Tộc trấn thủ đại ác ma ở trong tâm trí bọn chúng, không dám có chút lơi lỏng, có thể thấy phẩm chất cẩn thận tỉ mỉ của Long Tộc cũng đáng để đấng tạo hóa ưu đãi.
Nhìn thấy Lý Dật, ngân dực cự long tỏ vẻ thân mật:
- Lý Dật các hạ, ngọn gió nào đưa ngươi tới đây vậy. Đang không có việc gì làm, chúng ta lại vui đùa một chút nhé.
Rõ ràng là có ý trêu đùa, long tướng quân đương nhiên không muốn tỉ thí với Lý Dật nữa.
Lý Dật cười nói.
- Long tướng quân, ta nửa đêm tới tìm ngươi không phải để chơi, mà muốn nhờ ngươi làm giúp một việc.
- Việc gì vậy? Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ làm hết sức.
- Đương nhiên là ngươi làm được, ta muốn xin ngươi thả La Tuyết Phong, nếu hắn vẫn còn sống.
Nghe thấy lời thỉnh cầu này của Lý Dật, long tướng quân thẳng thắn đáp:
- Hắn đương nhiên còn sống, không vấn đề gì. Ngươi không muốn hắn chết? Để thể hiện lòng kính trọng của chúng ta với ngươi, kẻ thù này của ngươi mấy ngày nay cũng chịu không ít khổ sở.
Nhưng gã long thị vệ ở bên cạnh lại nhắc:
- Tướng quân, thả tù nhân trong Tù Thiên Chi Động ra cần phải được tộc trưởng đại nhân cho phép.
- Ngoài tên đại ác ma và thánh nữ, những kẻ khác ta đều có thể quyết định.
Long tướng quân lớn tiếng phản bác, lại ra lệnh cho một gã long thị vệ khác:
- Các ngươi đưa La Tuyết Phong lên đây.
Đúng như lời long tướng quân đã nói, mấy ngày nay La Tuyết Phong bị giam giữ, cuộc sống rất không dễ chịu. Do thiếu ánh nắng nên làn da nhợt nhạt, ánh mắt lại đầy tia máu, áo quần rách rưới, còn có cả vết máu khô đen, bộ dạng vô cùng khổ sở.
Nhục thân thê thảm, nhưng thần tình của La Tuyết Phong còn thê thảm hơn, bởi tu luyện Thiên Ma Đấu Khí giả nên La Tuyết Phong đã hoàn toàn suy sụp, hắn hiểu rất rõ, cho dù Long Tộc không nghe theo lời Lý Dật giết hắn, chỉ cần tám hệ đấu khí trong cơ thể hắn phản phệ, hắn sớm muộn cũng mất mạng.
- Lý Dật, ngươi thắng rồi.
Mấy câu này đã đủ nói lên tâm trạng của La Tuyết Phong. Khiến một kẻ cố chấp như La Tuyết Phong nhận thua, đó là việc còn khiến hắn khó chịu hơn cả cái chết.
- Vậy sao, La Tuyết Phong, điều này không hợp với cá tính của ngươi, hơn nữa cũng khiến ta hơi thất vọng. Cần biết rằng, ở Đấu Thần Đại Lục muốn tìm một đối thủ như ngươi thực sự không dễ dàng. Mà con người, luôn cần có đối thủ mạnh, có đúng không?
- Ta chỉ thua ngươi về vận may, chứ không phải thực lực.
Ánh mắt La Tuyết Phong lộ vẻ không cam tâm, gã thiên tài của thiên tài này thực sự không biết, ngay từ đầu hắn đã thua rồi, là vật thí nghiệm Thiên Ma Đấu Khí do An Đức Lược tự sáng tạo ra, ngay từ đầu kết cục của hắn đã định sẵn là sẽ không tốt đẹp.
- Vậy được, ta cho ngươi một cơ hội. Đi theo ta, ta sẽ không giết ngươi.
- Không biết ngươi, hừ, ngươi đang làm nhục ta hay sao?
- Nhưng ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm.
Lý Dật dáng vẻ vô cùng thần bí, cười nói:
- Ta không biết ngươi, không có nghĩa người khác không muốn giết ngươi, cần biết rằng, người nhân từ như ta trên Đấu Thần Đại Lục không có được mấy người.
- Việc của nhân loại các ngươi thật là phiền phức.
Long tướng quân có chút không kiên nhẫn được nữa, lớn tiếng nói:
- Lúc muốn giết, lúc không muốn giết, tiểu tử này ta nhìn rất không vừa mắt, chỉ cần ngươi nói một câu, ta sẽ lập tức cho hắn biến mất.
- Đa tạ ý tốt của long tướng quân. Ta không giết hắn đương nhiên là có ý của ta. La Tuyết Phong, nếu không muốn chết trong tay long tướng quân thì đi theo ta.
Lý Dật hướng về phía long tướng quân hành lễ, rồi bước ra phía cửa của Tù Thiên Chi Động.
Băng Nữ bị An Đức Lược ngầm khống chế cũng đành phải đi theo. La Tuyết Phong khẽ sững người, không biết Lý Dật định giở trò gì, nhưng cho dù hắn có mục đích gì, có thể thoát khỏi sự giam cầm của Long Tộc, La Tuyết Phong đương nhiên cũng không từ chối.
Đi ra khỏi Tù Thiên Chi Động, Lý Dật nói với La Tuyết Phong:
- Nếu ngươi muốn đi thì bây giờ có thể đi được rồi. Nhưng ta khuyên ngươi đi theo ta gặp một người, người này, có lẽ ngươi rất muốn gặp.
- Ai?
- An Đức Lược hiệu trưởng!
- Hiệu trưởng!
La Tuyết Phong khẽ sửng sốt, thái độ rất kỳ quái, lẩm bẩm:
- Sao hắn lại tới đây?
- Lẽ nào ngươi không muốn biết, Thiên Ma Đấu Khí của ngươi sao lại là giả ư?
- Được, ta đi theo ngươi!
Băng Nữ tuy muốn lên tiếng cảnh báo, nhưng gáy đang bị khống chế, đấu khí của An Đức Lược quấn chặt lấy cổ họng nàng ta, khiến nàng ta mặt đỏ bừng, không nói được gì. Cách xa Tù Thiên Chi Động rồi, Lý Dật mới dừng lại, quay người lại, nói với An Đức Lược:
- An Đức Lược hiệu trưởng, bây giờ hãy hiện thân thể hiện thành ý của ngươi đi.
Thu đấu kỹ tàng hình đi, An Đức Lược không còn che giấu khí tức cường giả nữa, một cỗ sát ý chợt tràn ngập trong màn đêm.
Nhìn thấy An Đức Lược, La Tuyết Phong đột nhiên có chút điên cuồng, chạy nhanh lại, lay vai An Đức Lược, lớn tiếng hỏi:
- Phụ thân, phụ thân của ta, vì sao Thiên Ma Đấu Khí của ta là giả?
Phụ thân? Cách xưng hô này khiến Lý Dật và Băng Nữ cũng sững người. Lẽ nào mình đã mắc mưu của An Đức Lược, mục đích thực sự của An Đức Lược là cứu La Tuyết Phong ra. Sư đồ và phụ tử, đó là hai quan hệ hoàn toàn khác nhau.
Nhưng những lời tiếp theo của An Đức Lược khiến Lý Dật thở phào.
An Đức Lược đẩy La Tuyết Phong ra, lạnh lùng nói:
- Ngu ngốc. Nếu ta không nói ngươi là con riêng của ta, sao ngươi có thể tin ta tốt với ngươi như vậy. Tỉnh lại đi, La Tuyết Phong, ngươi chỉ là con chuột bạch thí nghiệm của ta mà thôi, một thí nghiệm thất bại, lãng phí bao tâm huyết của ta.
- Ngươi không phải phải phụ thân của ta?
- Ta sẽ lập tức chứng minh cho ngươi thấy.
Nói đến đây, An Đức Lược cười lạnh, khí tức cường giả không chút che giấu tỏa ra. Băng Nữ lúc này đã thoát khỏi sự khống chế của An Đức Lược, hô lớn:
- La Tuyết Phong cẩn thận, hắn muốn giết ngươi.
Lời cảnh cáo của Băng Nữ vừa vang lên, một cỗ không gian chi lực vô hình từ tay An Đức Lược tấn công về phía La Tuyết Phong. Với cự ly gần như vậy, nếu không có lời cảnh cáo của Băng Nữ, La Tuyết Phong sẽ bị thua thiệt lớn.
Cơ hồ là phản ứng bản năng, La Tuyết Phong lui người lại, đồng thời kết ra từng đạo không gian phòng ngự ở trước mặt. Phản ứng nhanh nhạy như vậy, ngoài thực lực ra, nếu không có kinh nghiệm thực chiến phong phú thì tuyệt đối không thể làm được. Lực lượng của không gian đối đầu với lực lượng của không gian, tuy không hoành tráng như dùng đấu khí tấn công, nhưng sự nguy hiểm lại vượt xa đấu khí.
Sư đồ trở mặt, trong nháy mắt Lý Dật liền ra tay.
Tất cả đều vì thời khắc này.
Lý Dật vừa ra tay đã tế Phá Thiên Kiếm ra, một khi đã dùng tính mạng để đánh cược thì phải dùng toàn lực. Phá Thiên Kiếm vô hình vô sắc, mang theo đấu khí cường đại cùng thần lực trời sinh của hắn, nhanh như tia chớp tấn công về phía hông của An Đức Lược.
Lúc này An Đức Lược đang toàn lực chứng minh thành ý của mình với Lý Dật, để tránh làm kinh động tới Long Tộc, hắn cũng hi vọng một đòn có thể tiêu diệt La Tuyết Phong. Thực lực của La Tuyết Phong không ai biết rõ hơn An Đức Lược. Đánh bại hắn không khó, nhưng nếu muốn giết hắn mà không làm kinh động tới người khác, trừ phi ngay từ đầu đã dốc toàn lực, khiến hắn không thể thi triển đấu kỹ cao cấp.
Đấu kỹ cao cấp, cho dù chỉ là chu tước đấu kỹ cũng sẽ khiến Long Tộc chú ý.
Đoán được ý đồ đó của An Đức Lược, Lý Dật mới quyết đoán ra tay.
Những việc này nói thì dài dòng, nhưng lại chỉ xảy ra trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt, dưới một đòn tập kích của An Đức Lược, không gian phòng ngự của La Tuyết Phong đã hoàn toàn tiêu tán, không gian ba động khiến thân thể La Tuyết Phong cơ hồ biến dạng. Nếu không phải Lý Dật quyết đoán ra tay, khiến An Đức Lược từ bỏ tấn công, La Tuyết Phong chắc chắn sẽ bị không gian ba động biến thành đống thịt vụn.
Tuy đã vội vàng ứng biến, đem toàn bộ không gian chi lực tấn công La Tuyết Phong chuyển sang đối phó với Phá Thiên Kiếm của Lý Dật, nhưng uy lực của siêu phẩm thần binh đâu có đơn giản, chỉ trong nháy mắt Phá Thiên Kiếm đã đâm vào sườn An Đức Lược, đột nhiên một đám huyết vụ bắn ra.
An Đức Lược vẫn coi như tránh kịp thời, nếu không một kiếm này sẽ không phải xuyên vào sườn hắn, mà sẽ xuyên thẳng vào tim hắn.
- Ngươi dám lừa ta, Lý Dật, ngươi khá lắm.
Vội vàng bịt vết thương lại, An Đức Lược tức giận gào lên.
- Lừa ngươi thì đã sao? Không được sao? Ngươi lừa La Tuyết Phong bao nhiêu năm, đây là báo ứng.
Thực ra Lý Dật không hề hài lòng với kết quả tập kích vừa rồi, tuy một đòn vừa rồi không nhẹ, nhưng vết thương ở sườn đối với một Đấu Thánh cường giả mà nói thì không ảnh hưởng nhiều tới thực lực.
Cho tới bây giờ, Băng Nữ có ngốc tới mấy cũng đã nhìn ra ý đồ của Lý Dật, lao tới cạnh La Tuyết Phong, kiểm tra vết thương của hắn, thấy La Tuyết Phong tuy bị thương không nhẹ, nhưng vẫn chưa mất lực chiến đấu. Lôi mấy viên thuốc từ trong dung giới ra, nhét vào miệng La Tuyết Phong, rồi mới lạnh lùng nhìn An Đức Lược, giận dữ nói:
- Lão già khốn kiếp, bổn tiểu thư sẽ cho ngươi biết tay.
- Các ngươi muốn đấu với ta, tựa hồ chưa đủ tư cách.
An Đức Lược sát khí đằng đằng, tay rung lên, giương ra một đôi huyết sắc song kiếm.
- La Tuyết Phong, xem ra chúng ta lại phải liên thủ rồi, giải quyết lão già này trước, chúng ta tính sổ sau, thế nào?
La Tuyết Phong gật đầu, ân oán của hắn và Lý Dật chủ yếu là vì không muốn lưu lại đối thủ sau này, còn hiện tại, La Tuyết Phong đã căm hận An Đức Lược tới tột đỉnh. Bị lừa mười mấy năm, nỗi nhục nhân giặc làm cha, một người như La Tuyết Phong sao có thể chịu đựng được.
Ba Đấu Tôn cường giả đấu với một Đấu Thánh cường giả, thực lực này quả thực vẫn có chút mỏng manh, nhưng may có hai kiện siêu phẩm thần binh tăng thêm vài phần thực lực. Liên minh tạm thời được hình thành, Lý Dật cũng không muốn cho An Đức Lược thời gian nghỉ dưỡng thương, ý niệm khống chế Phá Thiên Kiếm rời khỏi tay, khí thế hung hãn tấn công về phía An Đức Lược.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.