Đấu Thần

Quyển 6 - Chương 397: Hương tiêu ngọc vẫn

Yêu Yêu

06/02/2015

La Tuyết Phong cái gọi là yêu cầu quá đáng nhất thời làm cho người thông tuệ như Tổng Điện chủ cũng là có chút hồ nghi nói:

- Ngươi nói.

- Tổng Điện chủ đại nhân, hôm nay viện trưởng An Đức các hạ bất hạnh ngã xuống, La Lan học viện mấy ngàn đệ tử chưa từng có khảo nghiệm. Là học viên cao cấp La Lan học viện, tại hạ lo lắng. Tại hạ mặc dù không đức vô năng, nhưng cam nguyện vì La Lan học viện mấy ngàn năm danh dự mà đảm đương, mong rằng được Đấu Thần điện duy trì.

Đấu Thần điện tổng Điện chủ lại ngu ngốc sao, nói cho nửa ngày như vậy, nói uyển chuyển được như vậy, hắn không phải là muốn Đấu Thần điện duy trì hắn trở thành La Lan viện trưởng sao? Người này dã tâm không nhỏ, rõ ràng chức vị viện trưởng cũng dám ngấp nghé.

- An Đức viện trưởng tuy ngã xuống, nhưng La Lan học viện đều có viện quy, nghiêm khắc dựa theo viện quy tuyển cử viện trưởng, điểm này, La Tuyết Phong, chắc hẳn ngươi là học viên La Lan học viện cũng có thể rất rõ ràng? Tại sao ngươi muốn Đấu Thần điện ủng hộ ngươi.

Tổng Điện chủ nói lời nghe thiên kinh địa nghĩa, nhưng cũng quá mức khiêm tốn, Đấu Thần điện thế lực trải rộng cả Đấu Thần đại lục, tuy Đấu Thần điện tự xưng là không nhúng tay vào sự vụ thế tục, nhưng trong các đế quốc, có cái đế quốc thế lực nào không bị Đấu Thần điện ảnh hưởng, thậm chí hoàng thất hoàng trừ.

La Tuyết Phong minh bạch, tổng Điện chủ đây là đang đòi hỏi, liền nói:

- La Lan học viện cùng Đấu Thần điện giao hảo từ trước, hôm nay La Lan học viện gặp đại nạn, Đấu Thần điện há không giúp một tay hay sao. Sau này La Lan học viện cùng Đấu Thần điện cùng nắm tay, còn có thể làm cho vài tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng quấy đến long trời lở đất sao?

La Tuyết Phong ý tứ cũng nói rất rõ ràng, chỉ cần Đấu Thần điện giúp hắn leo lên chức viện trưởng, sau này La Lan học viện dưới trướng Đấu Thần điện. Đối với Đấu Thần điện mà nói, quả thật có lực hấp dẫn lớn lao. Hơn nữa càng lo lắng, nếu như không đáp ứng La Tuyết Phong, dù thực lực song phương hiện tại, rất có thể làm cho Lý Dật đào thoát lần nữa.

- Hãy bớt sàm ngôn đi.

Hắc y điện sĩ sẽ không có hàm súc như vậy:

- Trước hết giết Lý Dật tiểu tử kia nói sau.

- Tại hạ không có thành ý?

La Tuyết Phong mỉm cười, tay run lên, thí long tiên thình lình nơi tay.

Lý Dật lông mày nhíu lại, sát ý không che dấu chút nào toát ra. Thí long tiên thì như thế nào, nhớ ngày đó cùng là đấu tôn một tinh cũng không phải là đối thủ, huống chi hiện tại đã chênh lệch như vậy

- Chém Lý Dật, vốn treo giải thưởng, chức vị học viện phó viện trưởng.

La Tuyết Phong dĩ nhiên đem chính mình là viện trưởng, lấy ra lệnh bài viện trưởng, thí long tiên đánh ra, đầu roi như lưỡi rắn hướng về Lý Dật.

Quả nhiên không có ngốc đến chính mình khiêu chiến, mà là xúi giục chúng cường giả, La Tuyết Phong, hôm nay không giết ngươi, ngày khác hẳn là họa lớn.

Thấy rõ La Tuyết Phong nghĩ gì, Lý Dật hừ lạnh một tiếng, cũng không nói nhảm nhiều, thân hình bạo lên, Phá Thiên kiếm tăng vọt mấy lần, hướng vào đầu La Tuyết Phong chém xuống, siêu phẩm thần binh sắc bén, ở trong không gian phát ra tiếng vang lợi hại.

Đối mặt một kích của Lý Dật như cầu vồng, La Tuyết Phong sáng suốt vì không có lựa chọn chọi cứng, thí long tiên vung vẩy thành một mảnh tiên ảnh, thân thể lại dùng một cái lộ tuyến quỷ dị bạo lui, La Tuyết Phong âm hiểm, bỏ Lý Dật động thủ Lý Na.

Thân hình phiêu hốt lập loè, bỗng nhiên thẳng tắp tiêu xạ đến, rơi xuống bên người Lý Na, mà thí long tiên lại quấn ở trên lưng Lý Na.

Nếu như Long Ngạo Thiên làm được, Lý Dật ngược lại không kỳ quái. Nhưng La Tuyết Phong rõ ràng cũng sẽ làm ra loại cử động này, nhưng Lý Dật thật không ngờ. Tại trong mắt Lý Dật, La Tuyết Phong nhiều năm là La Lan học viện thiên tài trong thiên tài, đã sớm dưỡng thành tâm tính cao ngạo, hắn đủ cuồng vọng rồi, có đủ thấy xa, ngoan độc, nhưng không nên cùng tranh đấu mà đánh tới trên người thiếu nữ vô tội như vậy.

- La Tuyết Phong, ngươi có ý tứ gì? Ngươi còn là một nam nhân sao?

- Ta có phải là nam nhân hay không, điểm này có thể mượn nữ nhân của ngươi chứng minh. Nếu như ngươi còn muốn làm cho nữ nhân của ngươi có năng lực chứng minh, tốt nhất trước tiên đem Phá Thiên kiếm giao cho ta bảo quản.



- Nằm mơ sao.

Lý Dật kiếm quang trực chỉ La Tuyết Phong, ngữ khí lạnh như băng:

- Ta vẫn cho là ngươi là đối thủ chân chính, hiện tại xem ra, ngươi căn bản không xứng.

- Muốn trách thì trách ngươi, ai bảo ngươi tấn cấp thần tốc như thế. Chúng ta bây giờ đã không phải là ở vào cùng một tầng thứ, cho nên ta cần tìm một chút cân đối, cái này, không quá phận đâu.

- Người vô sỉ vì chính mình tìm lý do vô sỉ.

Bị thí long tiên của La Tuyết Phong quấn lấy, Lý Na không thể động đậy, ngoại trừ miệng có thể chửi bới ra.

- Mặc kệ vô sỉ hay là có sỉ, Lý Dật, cho ngươi thêm một lần cuối cùng, muốn Phá Thiên kiếm, hay là muốn nữ nhân của ngươi.

Loại lừa bịp tống tiền này Lý Dật thấy nhiều lắm, chắc hẳn vừa rồi Lý Na vì cứu mình mà phấn đấu quên mình, mình vì Lý Na mà cam nguyện tự đoạn một tay, tình cảnh cũng bị La Tuyết Phong nhìn thấy, cho nên hắn mới có thể đối với con tin trong tay tin tưởng như vậy. Đã như vậy, Lý Dật không rút lui, giao ra Phá Thiên kiếm, kế tiếp? Muốn hắn giao mệnh ra đây? Ngược lại là cự tuyệt, mới là cách bảo vệ Lý Na tốt nhất.

- Nghĩ bị thiên hạ cường giả khinh bỉ, đối với nữ nhân không có sức phản kháng ra tay sao.

Lý Dật lãnh khốc hồi đáp.

La Tuyết Phong trong mắt hiện lên vài tia hung lệ, trong tay nhẹ nhàng lôi kéo, đem lý Na Na đến bên người:

- Nhìn xem nam nhân của ngươi, trong suy nghĩ, ngươi còn không bằng một thanh binh khí. Ta thực thay ngươi cảm thấy bi ai. Cho nên, ngươi đi chết đi.

Trong tay nhẹ nhàng run lên, thí long tiên phát ra một tiếng rít, hướng giữa không trung, thân thể Lý Na cũng đồng thời bay về phía không trung. Chỉ là, khi thời điểm nàng rơi xuống, đã cắt thành hai đoạn.

- Cái gì.

Lý Dật trừng con ngươi, trọn vẹn thất thần một phút đồng hồ, phảng phất toàn thân máu đọng lại, Lý Dật căn bản không có cách nào tự hỏi.

Một phút đồng hồ sau, linh hồn mới một lần nữa trở lại trong thân thể Lý Dật, khôn cùng hận ý làm máu Lý Dật bắt đầu hòa tan, ấm lên, sau đó sôi trào,

- La —— tuyết —— phong.

Siêu phẩm thần binh tiên thiên chi khí, Đấu Thánh cường giả đấu khí, hiện tại lại tăng thêm lực lượng phẫn nộ, thiên sát khí làm Lý Dật không khí bốn phía phát ra tiếng vang quỷ dị. Nghiến răng nghiến lợi tóe ra ba chữ La Tuyết Phong, Lý Dật nhân kiếm hợp nhất, trực tiếp hướng La Tuyết Phong bắn đi.

Trong lúc chém ngang lưng Lý Na, La Tuyết Phong biết rõ chính mình sẽ nghênh đón công kích tối sắc bén của Lý Dật. Thí long tiên rời tay, xoáy vũ thành một cái hình rồng phòng ngự, thân hình La Tuyết Phong lại liên tục bạo thối, một mực thối lui hơn trăm mét lẫn vào chúng cường giả đứng xem.

- Còn đứng ngây ra đó làm gì, giết cho ta.

- Giết sao?

Chúng cường giả ngẩn người, quanh thân Lý Dật phát ra sát khí quá mức kinh người, thế cho nên bọn họ không có ý thức, đã hoàn toàn bị chọc giận, Lý Dật mất đi lý trí cùng thanh tỉnh, lúc này thật ra là lúc yếu ớt nhất.

- Giết.

Đấu Thần điện tổng Điện chủ cũng ý thức được La Tuyết Phong là vì chọc giận Lý Dật mới hạ sát thủ Lý Na, cách làm tuy vô cùng lãnh khốc, nhưng lại là một lựa chọn tru sát Lý Dật lúc này. Nếu không, với thực lực Lý Dật, giờ phút này nếu là thoát thân khó khăn cũng không quá lớn.



Đấu Thần điện tổng Điện chủ nói ra chữ "Giết", rốt cục đánh thức chúng cường giả, đối mặt với Lý Dật rít gào, chúng cường giả đều đánh ra cực hạn đấu khí của mình.

Nhưng đã không có thể ngăn cản Lý Dật, Phá Thiên kiếm đứng mũi chịu sào, thế như chẻ tre xé rách không gian hướng chúng cường giả đánh tới.

La Tuyết Phong lại lần nữa bạo thối, đối mặt Lý Dật điên cuồng bất kể trả một cái giá lớn tiến công, La Tuyết Phong cũng vô pháp bảo trì thong dong, thí long tiên không ngừng được thu trở lại, lại không ngừng rời tay cản trở Phá Thiên kiếm khí xâm nhập.

Trước mắt chỉ có một mục tiêu, đối với cường giả khác oanh kích, Lý Dật căn bản là không quan tâm, đấu khí oanh kích xuống, hộ thể đấu khí Lý Dật không ngừng vỡ vụn lại không ngừng tu bổ, mỗi một lần đều ở trên người hắn lưu lại vô vết thương. Nếu không có tu luyện qua long lực, thân thể mỗi một tấc đều rèn luyện được như cương như sắt, chỉ sợ Lý Dật sớm bị oanh kích như vậy hóa thành huyết nhục.

Mà những cường giả không may né tránh không kịp, cũng đang bị Lý Dật giống như ma thú công kích, bị vỡ thành thịt nát. Lý Dật mở ra một đường, một mảnh thi thể bừa bãi.

- Điên rồi, thối tiểu tử điên rồi.

Phì phì lo lắng, nhưng biện pháp nửa điểm giải cứu cũng không có.

Xác thực là điên rồi, Lý Dật không có cách nào không điên. Tất cả đấu khí không hề giữ lại từ đan điền khí hải lấy ra, hóa thành năng lượng hung hãn công kích, đột phá nhiều cường giả vây công, mục tiêu vẫn đang bức đến chỗ của La Tuyết Phong.

La Tuyết Phong sợ hãi, thật sự là sợ hãi, hắn thật không ngờ ác chiến lâu như vậy, Lý Dật còn có thể bộc phát ra khí thế cùng công kích kinh người như thế. Hắn tận lực hướng chỗ cường giả tụ tập trốn tránh, làm cho những pháo hôi kia vì hắn ngăn cản Lý Dật điên cuồng tấn công.

Nhưng, Lý Dật loại điên cuồng này công kích hoàn toàn là dựa vào lực ý chí duy trì, đấu khí của hắn xác thực đã đến tình trạng kiệt quệ rồi.

- Phanh.

Hắc y điện sĩ rốt cục ra tay, hắn ám muội theo bên cạnh đánh lén, đối với Lý Dật ở vào trạng thái điên cuồng, đấu khí cơ hồ kiệt quệ mà nói là quá trí mạng.

Cơ hồ không có đấu khí hộ thể thân thể bị một kích của Đấu Thánh cường giả đánh trùng, lập tức giống như một trang giấy đánh bay ra ngoài, sau đó đâm vào một gốc cây đại thụ che trời, sau đó là lá rụng, thân thể Lý Dật đập vào trên mặt đất.

Lúc này Thiên địa là một mảnh huyết hồng, tại trong mắt Lý Dật mê ly, toàn bộ thế giới trở nên mơ hồ không rõ, các loại thanh âm lung tung cũng như tiếng trời, ẩn ẩn tại xa xôi không trung vang lên những tiếng vù vù. Thân thể trở nên vô cùng trầm trọng, da thịt vỡ ra, xương cốt vỡ vụn thông qua thần kinh toàn thân, đem đau đớn khôn cùng truyền vào đại não Lý Dật. Đan điền khí hải cơ hồ bị rút ra không còn, mà ngay cả chữa trị hao tổn cũng vô pháp làm được.

Loại cảm giác này không tốt, phi thường không tốt, Lý Dật quá quen thuộc, đây là cảm giác trước tử vong, hắn giống như đã từng nhìn thấy tử thần khiêng liêm đao đi về phía hắn.

Loại cảm giác này lại phi thường tốt, Lý Dật tựa hồ lại thấy được Lý Na đang ngoắc tay hắn, hướng hắn mỉm cười.

- Mẹ nó, hắn còn không chết, làm cho Lão Tử bổ thêm một cái.

Từ thanh âm này, gương mặt mỉm cười biến thành La Tuyết Phong anh tuấn mà Tà Khí Lẫm Nhiên, sau đó thí long tiên khí tức sắc bén từ trong tay hắn tràn ngập ra.

- Ta thắng, Lý Dật.

Tựa như một con mèo thiên tân vạn khổ rốt cục bắt được con chuột, La Tuyết Phong giơ lên thí long tiên trong tay, lại không nỡ đánh chết.

- Thật đáng thương, Lý Dật, uổng ta một mực đem ngươi trở thành thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất, chính là biểu hiện ngươi hôm nay quá làm ta thất vọng rồi. Vì một nữ nhân nổi điên không muốn sống, cái này cũng không giống như là một người có thể làm đại sự nghiệp. Kỳ thật ta thật sự rất không muốn giết ngươi, giết ngươi, ta tìm thú vị nơi đâu, ha ha ha...

La Tuyết Phong cực kỳ đắc ý, cái thắng lợi này tới quá không dễ dàng. Đáng tiếc hắn rất nhanh phát hiện, hắn lầm bầm hoàn toàn mất đi ý nghĩa, bởi vì Lý Dật đã không có tri giác, không có khả năng cảm nhận được hắn đang đắc ý như vậy.

- Nếu là như vậy, ngươi phải đi cùng nữ nhân của ngươi thôi.

La Tuyết Phong nói, phía trên thí long tiên đấu khí quang hoa giống như như lưu tinh tràn ra không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook