Quyển 1 - Chương 25: Huyết ma đại trận
Yêu Yêu
03/09/2014
Trở về trong Vạn Triều Thành, Lý Dật tìm một góc kín đáo để cởi bỏ áo choàng màu đen trên người, rồi loanh quanh vài vòng trong thành với thần phận Lý Dật, sau đó mới thong thả bước về đại viện Lý
Gia. nhanh chóng bước vào hậu sơn.
Hậu sơn nơi Lý Dật tu luyện, tất cả vẫn bình lặng như vậy. Nhược Lâm bị Lý Dật bắt sống lúc này vẫn đang chìm trong cơn hôn mê, không hề có chút phát giác Lý Dật đã từng rời khỏi đó.
Lý Dật tiện tay kiểm tra một lượt, rồi cũng mặc kệ nàng, sau đó đi đến ngồi lên thạch đài trong ao nước mà hắn vẫn hay tu luyện, sau đó cẩn thận lấy chiếc Dung Giới từ trong lòng ra.
Quang mang ngân sắc yêu dị không ngừng lấp lóe trong lòng bàn tay của Lý Dật, không ngừng kích thích thần kinh của hắn.
Lý Dật hít một hơi thật sâu, sau đó mới thấp giọng nói:
- Lão quỷ, thứ này dùng thế nào?
Giọng nói của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên trong đầu Lý Dật:
- Điều này không phải quá đơn giản sao? Chủ nhân ban đầu của nó đã chết rồi, vậy thì ngươi chỉ cân trích huyết nhận chủ là được rồi.
Lý Dật gật đầu, không hề chần chừ, cắn rách ngón tay của bản thân, tiếp đó nhỏ một giọt máu lên trên Dung Giới.
Theo giọt máu được nhỏ xuống, quang mang ngân sắc quỷ dị trên Dung Giới từ từ biến mất, cuối cùng đã biến thành một chiếc nhẫn bạc bình thường. Nhưng khi tay của Lý Dật chạm lên phía trên, ngay lập tức có thể cảm ứng được, trong Dung Giói có một không gian rộng mấy trượng. Bên trong đựng đầy tạp vật, trong đó bắt mắt nhất chính là Quyển trục Đấu kỹ Thanh Vân Thủ Chu Tước Trung cấp, cùng với Lang Nha Đao không ngừng phát ra khí Huyết sát nồng đặc.
Đổi với các tạp vật khác, Lý Dật hoàn toàn không đếm xỉa đến, đầu tiên hắn lấy Quyển trục Đấu kỹ Thanh Vân Thủ ra, khuôn mặt hiện ra một nụ cười. Phải biết rằng, với thế lực của Lý Gia, Đấu kỹ đẳng cấp cao nhất trong gia tộc, chẳng qua cũng chỉ là Chu Tước Trung cấp mà thôi, còn lúc này một quyển Đấu kỹ cùng đẳng cấp khác lại rơi vào trong tay mình. Với tâm tính của Lý Dật, trong lòng cũng không kìm được vui mừng điên cuồng một trận.
Đúng lúc này, giọng nói của Xà Tôn Giả cũng không khách khí vang lên:
- Tiểu tử, đừng nói ta không báo trước cho ngươi. Đấu kỹ của Chu Tước Trang cấp này tuy là tốt, nhưng ngươi ngay cả Nhất Tinh Đấu Giả cũng không phải, e rằng không có tư cách gì để có thể tu luyện a.
Nghịch trong tay một hồi, Lý Dật mới tiếc nuối cất lại Quyển trục Đấu kỹ vào trong Dung Giới, nhàn nhạt nói:
- Dĩ nhiên ta biết, Thanh Vân Thủ này tuy là hiếm thấy, nhưng dù gì cũng là thứ cướp được, lúc này cho dù có thể tu luyện tạm thời cũng không thể nào dùng nó, nhưng thứ này...
Trong lúc nói chuyện, Lý Dật đã lấy thanh Lang Nha Đao ra, ngay lập tức, một luồng khí Huyết sát nồng đặc đến cực điểm tràn ra. Loại khí tức này đối với việc tu luyện Thiên Ma Cửu Biến của Lý Dật mà nói, khiến cho nguyên khí cả người hắn không ngừng rung động.
Vân Hoang Giới Chỉ trên tay Lý Dật chợt lóe lên, thân ảnh mờ ảo của Xà Tôn Giả hiện ra. nhãn thần hắn hướng về Lang Nha Đao, mắt cũng sáng lên:
- Xem ra tên Đấu Hoàng cái gì Lâm đó của Đế Quốc Thiên Phong các ngươi, cũng miễn cưỡng xem là một nhân vật. Một thanh vũ khí cấp năm bình thường có thể bị hắn làm cho khí Huyết sát nồng đặc như vậy, có thể thấy người bị hắn giết năm xưa tuyệt đối không ít a. Tiểu tử, có thứ này rồi, trong vòng hai tháng ngươi ngưng kết được Đấu Khí Toàn cũng không phải không có khả năng, chỉ có điều...
- Chỉ có điều gì?
- Chỉ có điều có chút đáng tiếc mà thôi.
Bên trong lời nói của Xà Tôn Giả lại có thêm vài phần ý vị bất lực:
- Nếu như ngươi chịu đi làm thịt tiểu nữ oa ngoài kia, rồi luyện hóa mầm mống đấu khí của cô ta, vậy thì trong hai tháng, việc ngươi trở thành một Đấu Giả, sẽ tuyệt đối đễ như trở bàn tay.
Lý Dật nhếch môi lên, nhàn nhạt nói:
- Ta không có sở thích biến thái như ngươi. Huống hồ, ta sớm đã nói qua rồi, Nhược Lâm đó còn có ích với ta há có thể nói giết là giết.
- Được rồi, không giết thì không giết.
Xà Tôn Giả lộ ra một nụ cười cổ quái:
- Có điều sẽ có một ngày ngươi sẽ phát hiện, luyện hóa mầm đấu khí của người khác, không hoàn toàn ác tâm như trong tưởng tượng của ngươi, đến lúc đó mà...
Lý Dật hừ một tiếng, nói:
- Không cần nói nhiều lời như vậy, tiếp theo nên làm thế nào? Trực tiếp hấp thu khí Huyết sát trên Lang Nha Đao ư?
Xà Tôn Giả lắc đầu. nói:
- Đâu có dễ như vậy, Lang Nha Đao này dù gì cũng là vật hiếm có, dùng nó để bố trí, có thể làm thành một Huyết Sát Chi Địa nhỏ. Chỉ có điều Huyết Sát Chi Địa muốn thành hình phải mất một ngày, thời gian này ngươi cứ chờ đợi đi.
Dứt lời, đã nhìn thấy tay Xà Tôn Giả đã đánh một hư tráo vào không khí, ngay lập tức đã nhìn thấy Lang Nha Đao từ trong tay Lý Dật tuột ra bay lơ lửng trên trời. Nhìn thấy cảnh này, Xà Tôn Giả lộ ra một nụ cười cổ quái, hai tay hắn không ngừng điểm vào hư không, chỉ nhìn thấy từng đạo đường thẳng tựa như huyết tơ bay ra từ ngón tay hắn tiếp sau đó bao trọn lên Lang Nha Đao.
Đường tơ giống như mạng nhện, đem cả nước ao chụp vào bên trong, trong nước ao cũng nổi lên khí Huyết sát, giống như dòng nước đang sôi sục cuồn cuộn. Trong thoáng chốc một nơi vốn dĩ non xanh nước biếc, đã biến thành chốn tựa như địa ngục Tu La.
Cảnh này khiến Lý Dật phải nhíu mày, hắn nhìn trong chốc lát rồi mới thấp giọng nói:
- Lão quỷ, ngươi đang làm gì vậy?
Có thể là vì nguyên nhân bố trí trận pháp quỷ dị này, thân hình của Xà Tôn Giả càng trờ nên mờ ảo, hắn cười khẽ nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng thấy Huyết Ma Đại Trận này nhìn thì tà ác vô bì, nhưng nếu không như vậy, thì sao có thể kích phát toàn bộ khí Huyết sát trong Lang Nha Đao ra ngoài? Lúc này cũng chỉ vậy thôi, đợi một ngày sau. Huyết Ma Đại Trận này thành hình, ngươi kinh ngạc cũng không muộn.
Dứt lời, thân ảnh của Xà Tôn Giả chợt lóe, rồi thu lại vào trong Vân Hoang Giới Chỉ trong tay Lý Dật.
Lý Dật khẽ nhíu mày, nói thực, hắn cũng không có quá nhiều tin tưởng với Xà Tôn Giả này, có điều hắn lại biết một điều, chính là với thực lực của đối phương, nếu muốn bóp chết mình, thì còn dễ hơn bóp chết một con kiến. Vì vậy Huyết Ma Đại Trận xem chừng quỷ dị vô cùng này, cũng có lẽ không có vấn đề gì mới đúng, dù gì Xà Tôn Giả nếu thật sự muốn hại chết mình, hoàn toàn không cần phải tốn nhiều công phu như vậy.
Khẽ khàng lắc đầu, Lý Dật nhảy đến bên bờ, quay đầu nhìn cảnh tượng kỳ dị khí Huyết sát không ngừng phát ra từ Lang Nha Đao đang lơ lửng trong không trung, hắn chỉ có thể lặng yên chờ đợi, thứ này chỉ một ngày sau có thể mang đến cho hắn điều bất ngờ gì.
Còn về hiện tại, cơ hồ bản thân còn có một chút chuyện cần đi xử lý.
Chậm rãi bước đến lùm cây vừa rồi, đến trước mặt người thiếu nữ tay chân đang bị trói, sắc mặt của Lý Dật hiện ra một nụ cười. Hắn tiện tay cởi bỏ dây trói trên người Nhược Lâm, rồi thò tay ấn vào huyệt nhân trung của nàng vài cái, sau đó mới nhìn thấv thiếu nữ xinh đẹp này yếu ớt tỉnh lại.
Nhược Lâm khẽ ho vài tiếng. Mấy ngày bị trói, khiến người nàng mềm nhũn, từng trận cảm giác suy nhược yếu ớt lan đến khắp người. Vì vậy, tuy Lý Dật lúc này đã cởi trói cho nàng, nhưng nàng vẫn không có quá nhiều sức lực để cử động tay chân.
Chầm chậm quằn quại trên đất một hồi. Nhược Lâm mới ngồi dậy. Nàng cơ hồ đã nhận ra vết thương ở eo mình đã được Lý Dật xử lý lại, trong nhãn thần hiện lên sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh biến mất. Sự kinh ngạc ấy đã bị nàng gạt phắt đi, nhãn thẩn nàng nhạt nhẽo nhìn Lý Dật, lạnh lùng nói:
- Có chuyện gì?
Lý Dật cười một tiếng, ngồi xổm xuống trước mặt Nhược Lâm, nhàn nhạt nói:
- Ta nghĩ mấy ngày nay ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi chứ? Điều kiện của ta, ngươi có đồng ý hay không?
Nhược Lâm cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi quên đi. với thực lực của ngươi, cho dù ta đồng ý với điều kiện của ngươi thì sao? Lẽ nào ngươi không sợ ta giả đọc khẩu quyết Đấu kỹ cho ngươi, cũng không cần nhiều, chỉ cân ta cố ý nói sai một chữ, vậy thì nói không chừng ngươi sẽ bị đấu khí phản phệ mà chết trong quá trình tu luyện!
Lý Dật sững người, không nén được cười khổ.
Điểm này Nhược Lâm nói không hề sai, cho dù là Công pháp hay là Đấu kỹ, trong quá trình tu luyện nếu chỉ có một sai sót thôi, vậy thì đấu khí thường thường sẽ nuốt ngược lại tính mạng của người tu luyện. Đây cũng là nguyên nhân Công pháp và Đấu kỹ Quyển trục đáng giá đến như vậy, dù gì thứ trong Quyển trục so với khẩu quyết truyền miệng không biết lúc nào mới có lỗi sai, sẽ an toàn hơn nghìn vạn lần.
Vừa nghĩ tới đây, ham muốn có được Đấu kỹ từ chổ Nhược Lâm của Lý Dật đã nhạt đi rất nhiều.
Đối với Lý Dật mà nói, Vân Hoang Giới Chỉ có được từ trên người Nhược Lâm, thực ra đã là một lợi ích lớn nhất rồi. Tuy rằng bên trong còn có mấy phần xảo hợp, nhưng cũng đủ để chứng minh vận may của hắn rồi.
Thấy bộ dạng của Lý Dật như vậy, Nhược Lâm thờ phào một hơi, nàng lại nhìn Lý Dật một cái, chợt thở dài nói:
- Có điều, nếu ngươi thật sự muốn học bộ Đấu kỹ đó của ta, cũng không phải không được, chỉ có điều, ta có một điều kiện.
- Điều kiện gì?
Lý Dật chợt có vài phần hứng thú.
Nhược Lâm biến đổi sắc mặt mấy lần, cuối cùng như đã hạ quyết tâm, trầm giọng nói:
- Ta có một kẻ thù, không ngừng truy sát ta, bị hắn truy sát, ta đã chạy nửa năm rồi, nhưng mãi vẫn không thể nào thoát khỏi hắn. Lần này nếu như không phải bị ngươi xảo hợp bắt được, nói không chừng ta đã rơi vào tay hắn rồi. Ta thấy thân thủ của ngươi tuyệt đối không dưới tạ nếu như ngươi và ta liên thủ có lẽ sẽ có cơ hội giết được kẻ thù đó, chỉ cần ngươi giúp ta giải quyết hắn, vậy thì xem như ta cho ngươi bộ Đấu kỹ này, thế nào hả?
Thân thủ của mình không dưới nàng ta? Nếu như Nhược Lâm này không ngốc, có lẽ biết trình độ của mình cũng chỉ là bậc nguyên khí, ngay cả một Đấu Giả cũng chưa thể đạt đến. thì có thể lợi hại đến đâu? Hay là nàng ta cho rằng mình lúc này đang che giấu thực lực?
Thầm đảo mắt một cái, Lý Dật vẫn cười, nói:
- Vậy ngươi có thể nói thử xem, kẻ thù của ngươi là người nào, vì Đấu kỹ cấp bậc Chu Tước của ngươi, ta cũng sẽ chấp nhận.
- Chấp nhận?
Nhược Lâm trong miệng kêu khổ, nhưng nàng vẫn thở dài, thấp giọng nói:
- Ngươi biết Đấu Thần Điện không?
Hậu sơn nơi Lý Dật tu luyện, tất cả vẫn bình lặng như vậy. Nhược Lâm bị Lý Dật bắt sống lúc này vẫn đang chìm trong cơn hôn mê, không hề có chút phát giác Lý Dật đã từng rời khỏi đó.
Lý Dật tiện tay kiểm tra một lượt, rồi cũng mặc kệ nàng, sau đó đi đến ngồi lên thạch đài trong ao nước mà hắn vẫn hay tu luyện, sau đó cẩn thận lấy chiếc Dung Giới từ trong lòng ra.
Quang mang ngân sắc yêu dị không ngừng lấp lóe trong lòng bàn tay của Lý Dật, không ngừng kích thích thần kinh của hắn.
Lý Dật hít một hơi thật sâu, sau đó mới thấp giọng nói:
- Lão quỷ, thứ này dùng thế nào?
Giọng nói của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên trong đầu Lý Dật:
- Điều này không phải quá đơn giản sao? Chủ nhân ban đầu của nó đã chết rồi, vậy thì ngươi chỉ cân trích huyết nhận chủ là được rồi.
Lý Dật gật đầu, không hề chần chừ, cắn rách ngón tay của bản thân, tiếp đó nhỏ một giọt máu lên trên Dung Giới.
Theo giọt máu được nhỏ xuống, quang mang ngân sắc quỷ dị trên Dung Giới từ từ biến mất, cuối cùng đã biến thành một chiếc nhẫn bạc bình thường. Nhưng khi tay của Lý Dật chạm lên phía trên, ngay lập tức có thể cảm ứng được, trong Dung Giói có một không gian rộng mấy trượng. Bên trong đựng đầy tạp vật, trong đó bắt mắt nhất chính là Quyển trục Đấu kỹ Thanh Vân Thủ Chu Tước Trung cấp, cùng với Lang Nha Đao không ngừng phát ra khí Huyết sát nồng đặc.
Đổi với các tạp vật khác, Lý Dật hoàn toàn không đếm xỉa đến, đầu tiên hắn lấy Quyển trục Đấu kỹ Thanh Vân Thủ ra, khuôn mặt hiện ra một nụ cười. Phải biết rằng, với thế lực của Lý Gia, Đấu kỹ đẳng cấp cao nhất trong gia tộc, chẳng qua cũng chỉ là Chu Tước Trung cấp mà thôi, còn lúc này một quyển Đấu kỹ cùng đẳng cấp khác lại rơi vào trong tay mình. Với tâm tính của Lý Dật, trong lòng cũng không kìm được vui mừng điên cuồng một trận.
Đúng lúc này, giọng nói của Xà Tôn Giả cũng không khách khí vang lên:
- Tiểu tử, đừng nói ta không báo trước cho ngươi. Đấu kỹ của Chu Tước Trang cấp này tuy là tốt, nhưng ngươi ngay cả Nhất Tinh Đấu Giả cũng không phải, e rằng không có tư cách gì để có thể tu luyện a.
Nghịch trong tay một hồi, Lý Dật mới tiếc nuối cất lại Quyển trục Đấu kỹ vào trong Dung Giới, nhàn nhạt nói:
- Dĩ nhiên ta biết, Thanh Vân Thủ này tuy là hiếm thấy, nhưng dù gì cũng là thứ cướp được, lúc này cho dù có thể tu luyện tạm thời cũng không thể nào dùng nó, nhưng thứ này...
Trong lúc nói chuyện, Lý Dật đã lấy thanh Lang Nha Đao ra, ngay lập tức, một luồng khí Huyết sát nồng đặc đến cực điểm tràn ra. Loại khí tức này đối với việc tu luyện Thiên Ma Cửu Biến của Lý Dật mà nói, khiến cho nguyên khí cả người hắn không ngừng rung động.
Vân Hoang Giới Chỉ trên tay Lý Dật chợt lóe lên, thân ảnh mờ ảo của Xà Tôn Giả hiện ra. nhãn thần hắn hướng về Lang Nha Đao, mắt cũng sáng lên:
- Xem ra tên Đấu Hoàng cái gì Lâm đó của Đế Quốc Thiên Phong các ngươi, cũng miễn cưỡng xem là một nhân vật. Một thanh vũ khí cấp năm bình thường có thể bị hắn làm cho khí Huyết sát nồng đặc như vậy, có thể thấy người bị hắn giết năm xưa tuyệt đối không ít a. Tiểu tử, có thứ này rồi, trong vòng hai tháng ngươi ngưng kết được Đấu Khí Toàn cũng không phải không có khả năng, chỉ có điều...
- Chỉ có điều gì?
- Chỉ có điều có chút đáng tiếc mà thôi.
Bên trong lời nói của Xà Tôn Giả lại có thêm vài phần ý vị bất lực:
- Nếu như ngươi chịu đi làm thịt tiểu nữ oa ngoài kia, rồi luyện hóa mầm mống đấu khí của cô ta, vậy thì trong hai tháng, việc ngươi trở thành một Đấu Giả, sẽ tuyệt đối đễ như trở bàn tay.
Lý Dật nhếch môi lên, nhàn nhạt nói:
- Ta không có sở thích biến thái như ngươi. Huống hồ, ta sớm đã nói qua rồi, Nhược Lâm đó còn có ích với ta há có thể nói giết là giết.
- Được rồi, không giết thì không giết.
Xà Tôn Giả lộ ra một nụ cười cổ quái:
- Có điều sẽ có một ngày ngươi sẽ phát hiện, luyện hóa mầm đấu khí của người khác, không hoàn toàn ác tâm như trong tưởng tượng của ngươi, đến lúc đó mà...
Lý Dật hừ một tiếng, nói:
- Không cần nói nhiều lời như vậy, tiếp theo nên làm thế nào? Trực tiếp hấp thu khí Huyết sát trên Lang Nha Đao ư?
Xà Tôn Giả lắc đầu. nói:
- Đâu có dễ như vậy, Lang Nha Đao này dù gì cũng là vật hiếm có, dùng nó để bố trí, có thể làm thành một Huyết Sát Chi Địa nhỏ. Chỉ có điều Huyết Sát Chi Địa muốn thành hình phải mất một ngày, thời gian này ngươi cứ chờ đợi đi.
Dứt lời, đã nhìn thấy tay Xà Tôn Giả đã đánh một hư tráo vào không khí, ngay lập tức đã nhìn thấy Lang Nha Đao từ trong tay Lý Dật tuột ra bay lơ lửng trên trời. Nhìn thấy cảnh này, Xà Tôn Giả lộ ra một nụ cười cổ quái, hai tay hắn không ngừng điểm vào hư không, chỉ nhìn thấy từng đạo đường thẳng tựa như huyết tơ bay ra từ ngón tay hắn tiếp sau đó bao trọn lên Lang Nha Đao.
Đường tơ giống như mạng nhện, đem cả nước ao chụp vào bên trong, trong nước ao cũng nổi lên khí Huyết sát, giống như dòng nước đang sôi sục cuồn cuộn. Trong thoáng chốc một nơi vốn dĩ non xanh nước biếc, đã biến thành chốn tựa như địa ngục Tu La.
Cảnh này khiến Lý Dật phải nhíu mày, hắn nhìn trong chốc lát rồi mới thấp giọng nói:
- Lão quỷ, ngươi đang làm gì vậy?
Có thể là vì nguyên nhân bố trí trận pháp quỷ dị này, thân hình của Xà Tôn Giả càng trờ nên mờ ảo, hắn cười khẽ nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng thấy Huyết Ma Đại Trận này nhìn thì tà ác vô bì, nhưng nếu không như vậy, thì sao có thể kích phát toàn bộ khí Huyết sát trong Lang Nha Đao ra ngoài? Lúc này cũng chỉ vậy thôi, đợi một ngày sau. Huyết Ma Đại Trận này thành hình, ngươi kinh ngạc cũng không muộn.
Dứt lời, thân ảnh của Xà Tôn Giả chợt lóe, rồi thu lại vào trong Vân Hoang Giới Chỉ trong tay Lý Dật.
Lý Dật khẽ nhíu mày, nói thực, hắn cũng không có quá nhiều tin tưởng với Xà Tôn Giả này, có điều hắn lại biết một điều, chính là với thực lực của đối phương, nếu muốn bóp chết mình, thì còn dễ hơn bóp chết một con kiến. Vì vậy Huyết Ma Đại Trận xem chừng quỷ dị vô cùng này, cũng có lẽ không có vấn đề gì mới đúng, dù gì Xà Tôn Giả nếu thật sự muốn hại chết mình, hoàn toàn không cần phải tốn nhiều công phu như vậy.
Khẽ khàng lắc đầu, Lý Dật nhảy đến bên bờ, quay đầu nhìn cảnh tượng kỳ dị khí Huyết sát không ngừng phát ra từ Lang Nha Đao đang lơ lửng trong không trung, hắn chỉ có thể lặng yên chờ đợi, thứ này chỉ một ngày sau có thể mang đến cho hắn điều bất ngờ gì.
Còn về hiện tại, cơ hồ bản thân còn có một chút chuyện cần đi xử lý.
Chậm rãi bước đến lùm cây vừa rồi, đến trước mặt người thiếu nữ tay chân đang bị trói, sắc mặt của Lý Dật hiện ra một nụ cười. Hắn tiện tay cởi bỏ dây trói trên người Nhược Lâm, rồi thò tay ấn vào huyệt nhân trung của nàng vài cái, sau đó mới nhìn thấv thiếu nữ xinh đẹp này yếu ớt tỉnh lại.
Nhược Lâm khẽ ho vài tiếng. Mấy ngày bị trói, khiến người nàng mềm nhũn, từng trận cảm giác suy nhược yếu ớt lan đến khắp người. Vì vậy, tuy Lý Dật lúc này đã cởi trói cho nàng, nhưng nàng vẫn không có quá nhiều sức lực để cử động tay chân.
Chầm chậm quằn quại trên đất một hồi. Nhược Lâm mới ngồi dậy. Nàng cơ hồ đã nhận ra vết thương ở eo mình đã được Lý Dật xử lý lại, trong nhãn thần hiện lên sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh biến mất. Sự kinh ngạc ấy đã bị nàng gạt phắt đi, nhãn thẩn nàng nhạt nhẽo nhìn Lý Dật, lạnh lùng nói:
- Có chuyện gì?
Lý Dật cười một tiếng, ngồi xổm xuống trước mặt Nhược Lâm, nhàn nhạt nói:
- Ta nghĩ mấy ngày nay ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi chứ? Điều kiện của ta, ngươi có đồng ý hay không?
Nhược Lâm cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi quên đi. với thực lực của ngươi, cho dù ta đồng ý với điều kiện của ngươi thì sao? Lẽ nào ngươi không sợ ta giả đọc khẩu quyết Đấu kỹ cho ngươi, cũng không cần nhiều, chỉ cân ta cố ý nói sai một chữ, vậy thì nói không chừng ngươi sẽ bị đấu khí phản phệ mà chết trong quá trình tu luyện!
Lý Dật sững người, không nén được cười khổ.
Điểm này Nhược Lâm nói không hề sai, cho dù là Công pháp hay là Đấu kỹ, trong quá trình tu luyện nếu chỉ có một sai sót thôi, vậy thì đấu khí thường thường sẽ nuốt ngược lại tính mạng của người tu luyện. Đây cũng là nguyên nhân Công pháp và Đấu kỹ Quyển trục đáng giá đến như vậy, dù gì thứ trong Quyển trục so với khẩu quyết truyền miệng không biết lúc nào mới có lỗi sai, sẽ an toàn hơn nghìn vạn lần.
Vừa nghĩ tới đây, ham muốn có được Đấu kỹ từ chổ Nhược Lâm của Lý Dật đã nhạt đi rất nhiều.
Đối với Lý Dật mà nói, Vân Hoang Giới Chỉ có được từ trên người Nhược Lâm, thực ra đã là một lợi ích lớn nhất rồi. Tuy rằng bên trong còn có mấy phần xảo hợp, nhưng cũng đủ để chứng minh vận may của hắn rồi.
Thấy bộ dạng của Lý Dật như vậy, Nhược Lâm thờ phào một hơi, nàng lại nhìn Lý Dật một cái, chợt thở dài nói:
- Có điều, nếu ngươi thật sự muốn học bộ Đấu kỹ đó của ta, cũng không phải không được, chỉ có điều, ta có một điều kiện.
- Điều kiện gì?
Lý Dật chợt có vài phần hứng thú.
Nhược Lâm biến đổi sắc mặt mấy lần, cuối cùng như đã hạ quyết tâm, trầm giọng nói:
- Ta có một kẻ thù, không ngừng truy sát ta, bị hắn truy sát, ta đã chạy nửa năm rồi, nhưng mãi vẫn không thể nào thoát khỏi hắn. Lần này nếu như không phải bị ngươi xảo hợp bắt được, nói không chừng ta đã rơi vào tay hắn rồi. Ta thấy thân thủ của ngươi tuyệt đối không dưới tạ nếu như ngươi và ta liên thủ có lẽ sẽ có cơ hội giết được kẻ thù đó, chỉ cần ngươi giúp ta giải quyết hắn, vậy thì xem như ta cho ngươi bộ Đấu kỹ này, thế nào hả?
Thân thủ của mình không dưới nàng ta? Nếu như Nhược Lâm này không ngốc, có lẽ biết trình độ của mình cũng chỉ là bậc nguyên khí, ngay cả một Đấu Giả cũng chưa thể đạt đến. thì có thể lợi hại đến đâu? Hay là nàng ta cho rằng mình lúc này đang che giấu thực lực?
Thầm đảo mắt một cái, Lý Dật vẫn cười, nói:
- Vậy ngươi có thể nói thử xem, kẻ thù của ngươi là người nào, vì Đấu kỹ cấp bậc Chu Tước của ngươi, ta cũng sẽ chấp nhận.
- Chấp nhận?
Nhược Lâm trong miệng kêu khổ, nhưng nàng vẫn thở dài, thấp giọng nói:
- Ngươi biết Đấu Thần Điện không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.