Đấu Thần

Quyển 6 - Chương 187: Mẫu tử tình thâm

Yêu Yêu

12/01/2015

Thánh nữ nghiền ngẫm cái tên này, sắc mặt tối sầm lại, trầm tư sau nửa ngày, mới nói:

- Nếu như ta đoán không nhầm, La Tuyết Phong, ngươi rút lui đi, An Đức truyền công pháp cho ngươi, cũng không phải là thiên ma đấu khí chính thức, chỉ là cùng thiên ma đấu khí có vài phần giống nhau mà thôi. Nếu như ngươi theo công pháp này tu luyện, tương lai cho dù không chết, cũng nhất định tàn phế. Ta hỏi ngươi, hôm nay ngươi thường cảm giác chỗ đan điền khí hải, các hệ đấu khí có va chạm lẫn nhau, thậm chí không cách nào điều khiển, hơn nữa, vô luận cố gắng tu luyện như thế nào, cũng vô pháp tiến thêm một bước.

La Tuyết Phong sắc mặt tái mét, lẩm bẩm nói:

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng. An Đức viện trưởng không có khả năng gạt ta, ta tu luyện, chính là thiên ma đấu khí.

Biểu lộ của La Tuyết Phong đã chứng minh Thánh nữ nói không sai, người này mặc dù không có ác ý lừa gạt, nhưng tu luyện lại không phải thiên ma đấu khí chính thức. Nhìn thấy loại tình huống này, Long sứ tiên sinh cùng Long Tộc tộc trưởng đồng thời hiện lên thần sắc thất vọng.

Thánh nữ không khỏi mỉa mai nói:

- Dương thị tổ tiên chẳng lẽ cứ như bị nhị vị quấn quýt như vậy sao, không thể đưa hắn vào chỗ chết sao?

Long Tộc tộc trưởng thở dài một hơi nói:

- Bởi vì một người, mà Long Tộc phải phái ra binh lính tinh anh tiến vào thủ hộ, mà không cách nào hưởng thụ sinh tồn. Nhưng Long sứ tiên sinh cùng Thánh nữ, nếu như không vì ác ma kia, sao phải ở Long đảo mà không được từ do. Cho nên cũng không phải là lão Long ta ngoan độc, mà ác ma này không nên còn sống ở trên đời.

- Dù nói thế nào, hắn cũng là Dương thị tổ tiên của ta.

Thánh nữ không vui nói:

- Làm gì mở miệng một tiếng ác ma, hắn mặc dù giết người vô số, nhưng lại không từng giết một con rồng nào.

Thất vọng đến cực điểm, Long Tộc tộc trưởng cũng lười cãi nhau với Thánh nữ về vấn đề này, trừng mắt nhìn La Tuyết Phong, nhấc chân muốn rời đi.

La Tuyết Phong lúc này từ trạng thái thất thần tỉnh lại, vội vàng hỏi:

- Tộc trưởng đại nhân, ngươi, ngươi xử trí tại hạ cùng bằng hữu như thế nào.

- Ngươi cũng không phải là người chính thức tu luyện thiên ma đấu khí, như vậy ở lại trên đảo có tác dụng gì, Long Tộc cùng các ngươi cũng không thù hận, các ngươi tự do rời đảo thôi.

- Đa tạ tộc trưởng đại nhân.

La Tuyết Phong biết rõ việc đã đến nước này nhiều lời vô ích, cung kính nói.

Mắt thấy ba người chuẩn bị ly khai, đột nhiên trong phòng có một người hô:

- Chờ một chút.

Thanh âm của thiếu niên này, Long sứ tiên sinh cũng không xa lạ gì, mà La Tuyết Phong lại càng quen thuộc, tự nhiên đó là Lý Dật. Bởi vì trong không gian phong ấn của Thánh nữ, Lý Dật không cách nào đi ra, chỉ đành nói to lên.

Thánh nữ đỏ mặt lên, đối với việc mình giấu người xấu hổ, tay phải nhẹ nhàng vung lên, vài đạo đấu khí tơ nhện lập loè, không gian phong ấn được giải trừ.

- Lý Dật.

Sau khi nhìn thấy Lý Dật, La Tuyết Phong, Long sứ tiên sinh, Long Tộc tộc trưởng cùng Thánh nữ biểu lộ bất đồng, cũng không lắm lời. Chỉ nghe Long Tộc tộc trưởng có chút không vui nói:

- Thánh nữ, người này làm gì ở chỗ này?

- Ta làm cái gì trong này cũng không trọng yếu.

Lý Dật cướp lời hồi đáp:

- Các ngươi không phải đang tìm kiếm người tu luyện thiên ma đấu khí sao?

- Thì làm sao?

Long Tộc tộc trưởng bất động thanh sắc nói.

- Ta mới là... là người tu luyện thiên ma đấu khí chính thức.

Lý Dật nói ra một câu kinh người, nhưng đã bị La Tuyết Phong ngụy thiên ma đấu khí đả kích, Long Tộc tộc trưởng cùng Long sứ tiên sinh nhìn Lý Dật nói, vẻ mặt bán tín bán nghi, thần sắc không thể tin được.

Phụ nhân kia lại giống như gặp phải sấm đánh vậy, sau nửa ngày, lúc này thanh âm mới rung động hỏi:

- Ngươi, ngươi gọi Lý Dật? Thiên phong đế quốc vạn triều thành Lý Dật?

Lý Dật không biết phụ nhân làm thế nào biết thiên phong đế quốc, càng không rõ nàng làm thế nào biết vạn triều thành, vạn triều thành gọi Lý Dật, trừ hắn ra tựa hồ cũng không có người thứ hai, vì vậy đáp:



- Chính tại hạ là Lý Dật, Thánh nữ…

Một lời chưa xong, đã thấy phụ nhân kia mãnh liệt ôm lấy Lý Dật, nước mắt chảy ra không ngừng, rất nhanh làm ướt vai Lý Dật. Phụ nhân kia lẩm bẩm nói:

- Dật nhi, Dật nhi, ngươi thật là Dật nhi của ta?

Đến lúc này, Lý Dật mới tỉnh ngộ lại, phụ nhân này chính là tiện nghi lão nương của mình trên thế giới này, đối với mẫu thân mình Lý Dật biết rất ít, chính là Lý Dật bị chính mình chiếm đoạt thân thể trí nhớ về mẫu thân cũng rất là ít ỏi, cơ hồ là không có, chỉ biết là tuổi nhỏ mẫu thân cùng Lý gia kín như bưng, cũng không có người nào biết gia chủ phu nhân chết như thế nào. Mà Lý gia gia chủ, Lý Hàn cũng một mực không có tái giá.

Dù là Lý Dật khôn khéo hơn người, thực sự đoán không ra rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Nhưng tiện nghi lão nương đối với chính mình tha thiết, biểu lộ không thể nghi ngờ, mẫu tử tình thâm tuyệt đối tạo không phải giả vờ. Hồi tưởng lại kiếp trước, mình cũng là cô nhi, thuở nhỏ khuyết thiếu tình thương của mẹ, lúc này cảm thụ được tình yêu thương, không khỏi tự đáy lòng nói:

- Nương, người thật là mẹ ta sao?

Phụ nhân kia nghe câu hỏi, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, buông Lý Dật ra, tỉnh táo nói:

- Lý Dật, cha ngươi có thể giao cho ngươi tín vật sao?

Lý Dật sờ tay vào ngực, lấy ra miếng khuyên tai Lý hàn giao cho mình. Nhìn thấy cái khuyên tai này, phụ nhân không còn một tia nghi hoặc, chỉ là rơi lệ không ngừng.

- Không thể tưởng được, còn có thể nhìn thấy Dật nhi của ta.

Phụ nhân dường như xem không đủ rồi, từ trên xuống dưới đánh giá Lý Dật:

- Đều lớn như vậy, Dật nhi, ngươi không oán mẹ chứ, mẹ vứt phu bỏ con, thật sự là có nổi khổ. Dật nhi của ta, ngươi nhất định không nên oán mẹ.

- Dật nhi thấy nương, cao hứng còn không kịp, như thế nào oán nương.

Tình thương của mẹ trên đời vĩ đại nhất, nhưng hài tử đối với mẫu thân không muốn xa rời. Lý Dật tuy cướp đi thân thể cùng tư duy, nhưng tiềm thức ở chỗ sâu trongcũng hoàn toàn bị kích phát ra rồi, cũng khó trách Lý Dật khi nhìn thấy phụ nhân liền cảm giác thân thiết vô cùng.

Cái cảm giác mẫu tử tình thâm làm Long sứ tiên sinh cùng Long Tộc tộc trưởng cũng rất là động dung, chỉ có La Tuyết Phong thần sắc biến đổi, âm trầm tới cực điểm.

- Chúc mừng mẫu tử Thánh nữ gặp lại.

Long Tộc tộc trưởng thấy Lý Dật cùng phụ nhân mẫu tử tình thâm không dứt, đành phải mở miệng nói:

- Nhưng chính sự quan trọng hơn, kính xin Thánh nữ kiểm tra Lý Dật có tu luyện thiên ma đấu khí hay không.

Thánh nữ nhìn Long Tộc tộc trưởng, sau đó nói:

- Dật nhi đã nói tu luyện thiên ma đấu khí, thì nhất định tu luyện qua. ở trên thế giới này, cũng chỉ có Dật nhi của ta mới có thể tu luyện thiên ma đấu khí.

Bị phụ nhân quát lớn, trên mặt lão Long có điểm không nhịn được, ngượng ngùng nói:

- Hay là kiểm tra thực hư một chút.

Phụ nhân đang muốn nổi giận, Lý Dật lại nói:

- Nương, người kiểm tra một chút, cũng nhìn xem dật nhi tu vi như thế nào.

Mười bảy tuổi tu luyện tới đấu tôn, vô luận như thế nào cũng là một hào sự. Tại trước mặt mẫu thân biểu hiện ra thành tựu của mình, vốn bất luận hài tử nào cũng muốn làm vậy, Lý Dật cũng không khác. Nghe được Lý Dật nói như thế, phụ nhân nhẹ gật đầu, đem một đám huyết hồng sắc đấu khí rót vào trong kinh mạch Lý Dật, dọc theo kinh mạch thẳng vào đan điền khí hải.

Công năng của thiên ma đấu khí nội thị làm phụ nhân đối với đan điền khí hải Lý Dật vừa xem hiểu ngay, phụ nhân không khỏi mừng rỡ, xem trong ánh mắt Lý Dật kinh ngạc lại vừa kiêu ngạo. Lúc này thanh âm khẽ run nói:

- Thiên ma đấu khí, không sai, cũng đã tu luyện tới thiên ma tứ biến, Dật nhi, ngươi mới nhỏ tuổi như vậy, như thế nào làm được.

Mặc dù nhỏ tuổi, nhưng chuyện tình trải qua, nếm qua đau khổ, cùng phong hiểm, cũng chỉ có Lý Dật mới rõ ràng nhất. Nhưng vì không muốn làm mẫu thân lo lắng, Lý Dật nói:

- Con chính là trời sinh ra để tu luyện thiên ma đấu khí.

Long Tộc tộc trưởng thấy Lý Dật tu luyện thiên ma đấu khí không thể nghi ngờ, cũng trút được gánh nặng, mở miệng nói:

- Nếu Lý Dật thật sự tu luyện thiên ma đấu khí, như vậy Thánh nữ, việc này không nên chậm trễ, xin mời giao cho Long Tộc. Ngày Dương thị tổ tiên thức tỉnh chỉ sợ không xa, giải trừ đại nguy cơ trước mắt, mẹ con ngươi tự nhiên có được thời gian ở chung lâu dài.

Từ biệt hơn mười năm, phụ nhân không có buông tay, nói:

- Tộc trưởng đại nhân, các ngươi đi ra ngoài trước, ta muốn cùng con ta nói vài lời.

Yêu cầu này cũng thường tình, tự nhiên lão Long chỉ nói:

- Không được trì hoãn quá lâu.



Liền sau đó đi ra ngoài trước, La Tuyết Phong, Long sứ tiên sinh đằng sau cũng đành phải đuổi theo.

- Chậm đã.

Lý Dật đột nhiên sẳng giọng nói, chỉ vào La Tuyết Phong nói:

- Người này không cho hắn đi, tại hạ có việc cùng hắn thanh toán.

Lão Long hiểu ý, nhẹ gật đầu.

Ba người rời đi, trong lúc này mẫu tử hai người cũng chậm rãi bình phục tâm tình, ngồi xuống, phụ nhân nói:

- Dật nhi, cha ngươi có từng nói với ngươi về nương không? Lý Hàn, hắn có khỏe không?

- Cha nói không nhiều lắm.

Lý Dật thành thật trả lời nói:

- Cha hắn cũng không tệ lắm, chẳng những là Lý gia gia chủ, còn mới thành lập Lý minh, hiện tại thiên phong đế quốc là nhân vật ngang hàng với thiên phong hoàng đế.

Về phần công lao của mình, Lý Dật một chữ cũng không nói ra.

- Như vậy cũng tốt, Cha ngươi là người tốt.

Phụ nhân thần tình trên mặt phức tạp, dường như nhớ lại chuyện cũ.

- Nương, người tại sao bị giam trong này? Cùng con trở lại Đấu Thần đại lục thôi.

Phụ nhân chậm rãi lắc đầu, khổ sở nói:

- Nương bị giam trong này chính là vận mệnh, từ khi nương mới sinh ra liền chú định rồi. Dật nhi, ngươi hiện tại cũng đã trưởng thành, những chuyện này cũng có thể nói cho ngươi biết. Mẹ ngươi là Thiên Ma Tông Thánh nữ, ngươi biết rõ Thiên Ma Tông tại sao phải tôn nương là Thánh nữ không? Đó là bởi vì chỉ có ta, mới có thể kéo dài sinh tồn cho Thiên Ma Tông.

- Nương là hậu nhân của Thiên Ma Tông tông chủ Dương Cao, về sự tích Dương Cao Dật nhi cũng đã nghe nói.

- Dật nhi biết rõ là tốt rồi, Dương Cao bị phong ấn ở tù thiên động này, ngày đó Dương thị tổ tiên cùng Đấu Thần Chư Cường đạt thành ước định, thế lực khắp nơi cam đoan giữ an toàn cho Dương thị nhất mạch cùng thiên ma tông, mà Dương Cao cam nguyện tiến vào tù thiên động này, để chúng thần phong ấn mà lâm vào trạng thái ngủ say. Nhưng Dương thị tổ tiên dù sao cũng là phong hào Đấu Thần, Đấu Thần Chư Cường vô luận phong ấn như thế nào cũng cảm thấy không đủ, cuối cùng Đấu Thần điện Điện chủ nghĩ ra một chủ ý, tại tù thiên động kết xuất một cái minh hồn đại trận, để Dương thị nhất tộc phái ra một người có được Dương thị huyết thống thuần khiết làm trận tâm của minh hồn đại trận. Bởi vì ta có huyết mạch rất nặng của Dương thị tổ tiên, cho nên ở đây làm trận tâm cho minh hồn đại trận.

Nói đến đây, trên mặt thiên ma Thánh nữ hiện ra một vẻ thê lương:

- Từ viễn cổ Hồng hoang đến nay, cũng không biết bao nhiêu nữ tử Dương thị khổ khổ chết ở đây, không thể thấy ánh mặt trời, sống quãng đời còn lại. Nếu là tất cả đều vì Dương thị nhất tộc thì cũng được, nhưng tuế nguyệt biến thiên, Thiên Ma Tông sớm đã không còn trong tay Dương thị nhất tộc nữa rồi, ngược lại, Dương thị nhất tộc là hòn đá tảng của Thiên Ma Tông, nếu như Dương thị bị diệt sạch, không cách nào tuyển ra nữ nhân làm trận tâm minh hồn đại trận, Dương thị tổ tiên sẽ gặp rất nhanh thức tỉnh. Thiên Ma Tông tôn ta là Thánh nữ, kì thực bởi vì sinh tử tồn vong chính mình.

Lý Dật chen lời nói:

Đã như vậy, chúng ta tại sao phải nghe bọn hắn, đảm đương cái trận tâm này.

Thiên ma Thánh nữ càng thêm buồn bả nói:

- Không sai, lúc trước ta cũng hỏi mẹ ta như vậy. Ngươi biết bà ngoại ngươi trả lời như thế nào không? Bà nói, Dương thị tổ tiên sát khí rất nặng, lại rất nặng thân tình, nếu hắn tỉnh lại, biết rõ Dương thị nhất tộc hiện tại như thế này, nhất định sẽ vô cùng giận dữ. Đến lúc đó thiên hạ đại loạn, lại làm cho dân chúng vô tội chịu cảnh can qua. Dương thị nhất tộc tuy xuống dốc, lại còn hưởng thụ lấy đãi ngộ của Thiên Ma Tông, làm sao nhẫn tâm nhìn thấy Thiên Ma Tông, thậm chí vô số lê dân bách tính thiên hạ lâm vào cảnh thủy hỏa như vậy. Lúc trước ta biết rõ được tuyển Thánh nữ, sau đó được đưa đến nơi đây, cũng không tình nguyện. Về sau tìm một cơ hội chạy ra khỏi Thiên Ma Tông, bởi vậy kết bạn với cha ngươi, sau đó mới có ngươi, đây hết thảy đều là thiên ý. Nương sở dĩ rời khỏi phụ tử các ngươi, cũng chính bởi vì Thiên Ma Tông không ngừng truy tìm, nếu như ta còn ở lại Lý gia, sẽ làm cho Lý gia nhà hủy người vong.

Sống tới ngày nay, Lý Dật mới biết được thế lực nhà bà ngoại có một cái bối cảnh như vậy, trời xanh có mắt, nguyên lai chiếm cứ thân thể này, lại có huyết thống phong hào Đấu Thần, khó trách tu luyện làm ít công to, nghĩ đến cùng huyết thống có quan hệ.

Nghe đến đó, Lý Dật bỗng nhiên lại có một cái nghi vấn, hỏi:

- Theo như Dật nhi biết, ngày đó Dương thị tổ tiên cùng Đấu Thần Chư Cường đạt thành ước định, đã đem Thiên Ma công pháp toàn bộ hủy diệt, như vậy mẫu thân làm sao biết thiên ma chín biến công pháp?

Vấn đề này làm thiên ma Thánh nữ mỉm cười, trên mặt hiện ra một vòng giảo hoạt:

- Thiên ma chín biến chính là tâm huyết cả đời của Dương thị tổ tiên kết tinh ra, sao có thể nói hủy là hủy được. Dương thị tổ tiên hủy chỉ là văn bản cùng ngọc bài ghi lại, nhưng có một dạng hủy không được, đó là máu huyết của Dương thị nhất tộc. Thiên ma chín biến công pháp đúng là giấu ở trong máu Dương thị, công pháp này nhất mạch truyền thừa, trong cùng thế hệ không có khả năng hai người cùng tu luyện. Thiên ma chín biến công pháp truyền thừa tại Dương thị tộc nhân, trời sinh liền có huyết sắc đấu khí, mà loại người này được cho rằng là Dương thị hậu nhân có huyết thống thuần chính nhất, cũng là nhân tuyển Thánh nữ.

Dùng máu huyết truyền thừa công pháp, loại chuyện tình không thể tưởng tượng này làm Lý Dật cả kinh không thể ngậm miệng lại được, Dương Cao tưởng tượng cũng thật sự là phong phú, nhưng loại phương pháp này phong hiểm cũng thật là lớn, vạn nhất Thánh nữ tuổi nhỏ liền chết non, hoặc là Thánh nữ trưởng thành không cách nào sinh con, ngày sau thiên ma chín biến công pháp chẳng phải thất truyền sao?

Đương nhiên tất cả cũng chỉ là nếu như, sự thật thiên ma chín biến công pháp chẳng những truyền thừa xuống, mà lại cho mình cái kẻ xuyên việt lấy được đại tiện nghi. Dương Cao sáng tác ra thiên ma chín biến tu luyện đến phong hào Đấu Thần cảnh giới, thì không biết chính mình, sau này có thể tu luyện tới cái dạng thành tựu gì đây?

Lý Dật đang lúc tự sướng, lại nghe thiên ma Thánh nữ, tiện nghi lão nương của mình nói ra:

- Nương sau khi đem thiên ma chín biến công pháp ghi chép lại lưu cho ngươi, cũng là hối tiếc vô cùng. Công pháp này nếu bị Đấu Thần điện, La Lan học viện biết được, chẳng những không mang đến chỗ tốt cho ngươi, mà sẽ bị đuổi giết không ngừng. Nhưng lúc này nương đã bị mang đến Long đảo, hối hận cũng vô ích, cho nên Dật nhi, trước khi ngươi có thực lực tuyệt đối, ngàn vạn lần đừng để lộ là mình tu luyện thiên ma đấu khí ra ngoài. La Tuyết Phong, Long sứ tiên sinh, tuyệt đối không thể để cho bọn họ còn sống trở lại Đấu Thần đại lục, về phần Long Tộc, cũng không cần lo lắng, bọn họ đối với chuyện tình nhân loại cũng không quan tâm.

- Con biết rồi, nương.

Lý Dật sảng khoái đáp ứng, La Tuyết Phong, nếu thiên ma Thánh nữ không nói, Lý Dật cũng có ý định giết rồi, Long sứ tiên sinh sao, thoạt nhìn tựa hồ là người tốt, nhưng cùng Lý Dật cũng không có quá nhiều giao tình, vì tánh mạng mình cùng người thân, cũng phải giết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook