Quyển 6 - Chương 126: Một chút máu tanh
Yêu Yêu
25/12/2014
Nam Cung Quyết Mân nện ra một đạo Đấu khí, nhanh chóng tới gần Lý Dật, gần như đồng thời, lão Ma pháp sư liền phản kích.
Lão Ma pháp rất rõ, hai cường giả Đấu Hoàng, có thực lực như thế nào, thế nên sự phản kích của lão Ma pháp cũng không để lại chút dư thừa nào. Vầng sáng huyết hồng ở Ma pháp trượng nổ lên, hai Ma pháp tinh tạp màu xanh đậm treo lơ lửng trước mặt, một ánh sáng xanh quỷ dị bao trùm.
“Đừng!” Khải Sắt Lâm hét lớn, nhưng tiếng hét của nàng chìm nghỉm dưới tiếng nổ Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân, cũng không thu hút được sự chú ý của hai Ma pháp sư.
Hai Ma pháp tinh tạp xanh đậm mạnh mẽ nổ tung, vô số dây leo rắn độc vây tới, phía trên dây leo, có gai nhọn rậm rạp giống như râu động vật vậy, khe khẽ rung lên. Mộc hệ Ma pháp? Đối phó với loại Ma pháp của Đại Ma pháp sư này, Lý Dật hoàn toàn không có kinh nghiệm, nhưng có một điều hiển nhiên là, bị những dây leo này quấn lên tuyệt đối không phải là chuyện đùa!
Không kịp giỉa thích gì, song chưởng đẩy ra, một đạo Nam Minh lưu hỏa cháy tới. bên cạnh hắn, Nam Cung Quyết Mân cũng đồng thời đánh ra một đạo Đấu khí, nhưng Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân không phải đánh vào những dây leo thuộc Mộc hệ Ma pháp đang nhanh chóng lan tràn tới, mà mục đích của nó lại là Lý Dật.
Âm hiểm tới cực điểm, điên cuồng tới cực điểm, thời cơ đắn đo cũng tinh chuẩn tới cực điểm!
Lý Dật có mạnh, muốn thôi phát Đấu khí cũng cần có thời gian, Nam Cung Quyết Mân chính là lợi dụng chính khe hở lúc chuyển đổi Đấu khí này, không chú ý gì tới dây leo Ma pháp đang nhanh chóng lan tràn tới mình, mà ra tay với Lý Dật.
“Lý Dật cẩn thận!” Tinh Linh thiếu nữ hoảng sợ, không màng đến việc mình là một người bình thường hoàn toàn không có đấu khí, mạnh mẽ đẩy Lý Dật, muốn dùng thân mình che chắn sự đánh lén của Nam Cung Quyết Mân.
Toàn lực của một Đấu Hoàng cường giả, một thiếu nữ yếu ớt như Tinh Linh thiếu nữ làm sao có thể ngăn cản nổi, cơ thể Lý Dật ngừng lại, không những không bị Tinh Linh thiếu nữ đẩy ra mà ngược lại đẩy Tinh Linh thiếu nữ bắn ra xa mấy mét như một viên đạn.
Oanh, phanh ——
Cùng lúc Đấu khí của Lý Dật nện lên đám dây leo, Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân cũng nện lên người Lý Dật. Đấu khí thuần túy trong cơ thể phát ra, tiêu hao một bộ phận năng lượng, nhưng một đòn toàn lực của Đấu Hoàng cường giả, vẫn khiến mặt Lý Dật tối sầm lại, dường như lục phủ ngũ tạng đều bị chấn nát rồi, liền phun ra mấy ngụm máu.
Cùng lúc đó dây leo bị đánh nát cũng nhanh chóng tụ lại, một lần nữa lượn lờ tới, quấn Lý Dật và Nam Cung Quyết Mân thành hai cái bánh chưng.
"Đại Ma Pháp sư dừng tay, là bằng hữu!" Tinh linh thiếu nữ từ trên mặt đất đứng lên, nghiêm nghị hô to.
Lão Ma Pháp sư khẽ giật mình, nhưng nếu là Tinh Linh thiếu nữ mở miệng, chắc chắn là không có giả, Ma pháp trượng điểm nhẹ, những dây leo như những vật sống nhanh chóng lui tán, trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy tăm hơi.
Thoát khỏi trói buộc, Nam Cung Quyết Mân nhanh chóng triển khai Đấu dực, bay lên không trung, đắc ý nói: “Lý Dật, đấu với ta, ngươi còn non lắm. Gặp lại ở Học viện, nếu ngươi còn mạng để quay về!”
Lúc này Lý Dật ngồi xếp bằng, Thánh hệ Đấu khí bên trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, hồi phục kinh mạch và lục phủ ngũ tạng bị thương.
"Đại Ma Pháp sư, hắn là bằng hữu, hắn là địch nhân!" Tinh linh thiếu nữ hổn hển, chỉ chỉ Lý Dật, sau đó chỉ vào Nam Cung Quyết Mân.
Lão Ma Pháp sư có thông minh, cũng không ngờ tới quan hệ phức tạp của ba người, vốn tưởng rằng đây là hai tên cường đạo định xâm nhập lãnh địa Tinh Linh với ý định cướp bóc Tinh Linh tộc mà thôi.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?” Tinh Linh trẻ tuổi cũng không hiểu ra sao.
Nhất thời Tinh Linh thiếu nữ nào có thể giải thích cho rõ ràng được, lại sợ Nam Cung Quyết Mân chạy mất, vội vàng nói: “Hắn là người xấu, các ngươi mau bắt lấy hắn, nếu không thì sẽ không lấy được thuốc giải!”
Hai Tinh Linh Ma pháp sư mặc dù không rõ thuốc giải gì, nhưng thấy tình hình cấp bách, lão Ma pháp sư cũng không hỏi nhiều, miệng niệm chú ngữ, khống chế đẩy nguyên tố gió lên, truy đuổi Nam Cung Quyết Mân.
Ở đây, Tinh Linh thiếu nữ chạy tới bên Lý Dật, ân cần hỏi thăm: “Lý Dật, ngươi không sao chứ!”
Lý Dật làm sao có thể không sao, chẳng những có chuyệnm mà còn rất nghiêm trọng. Thấy Lý Dật nhắm măt skhông nói, Tinh Linh Ma pháp sư trẻ tuổi nói với Khải Sắt Lâm: “Đừng quấy rầy hắn, hắn đang tại trị thương."
Tinh linh thiếu nữ gấp gáp lo lắng đến độ nước mắt cũng nhanh chóng chảy xuống, lại không thể làm gì, chỉ có thể lo lắng suông. Tinh Linh thiếu niên đưa Khải Sắt Lâm sang một bên, lúc này mới hỏi cặn kẽ đầu đuôi câu chuyện.
Đợi Khải Sắt Lâm kể rõ chân tướng sự việc, Lý Dật cũng hồi phục được bảy tám phần, sợ Nam Cung Quyết Mân chạy xa mất, cũng không kịp hồi phục hoàn toàn, liền thu công đứng dậy.
“Lý Dật các hạ, ta là Cát Bặc Lạp, cám ơn ngươi đã cứu Khải Sắt Lâm!”thấy Lý Dật đứng lên, Tinh Linh thiếu niên vội vàng chào đón.
Lý Dật cười khổ: “Cứu hay không cứu giờ vẫn rất khó nói, Khải Sắt Lâm và bằng hữu Khảm Kì của ta giao cho ngươi, ta muốn đi truy bắt tên hỗn đản kia. Các ngươi đừng đi đâu, đợi ta lấu được thuốc giải, ta còn muốn tiễn Khải Sắt Lâm một đoạn đường nữa.”
Không có thời gian nói nhiều, Lý Dật triển khai Đấu dực, mau chóng đuổi theo hướng bay của Nam Cung Quyết Mân và lão Ma pháp sư. Cấp bậc của Tinh Linh Ma pháp sư kia không thấp, có thể đạt tới cảnh giới cưỡi gió để đi, cho dù không thể hàng phục một Đấu Hoàng, thì cũng có thể dây dưa được. Huống hồ đối với Ma pháp sư, Nam Cung Quyết Mân chắc chắn không có kinh nghiệm đối phó rồi.
Nháy mắt đã bay tới bên kia bờ sông, xa xa có thể nhìn thấy chỗ của Lôi Bách cùng Lý Na, có vầng sáng sáng lạn và những tiếng Đấu khí nổ thỉnh thoảng lại vang lên.
Đến gần mới phát hiện ra là Ma pháp sư đang giao thủ cùng Nam Cung Quyết Mân, xem ra thời gian hai người giao thủ cũng không ngắn, hai bên bờ sông cây cỏ vốn um tùm, giờ này khắp nơi là một màu đen cháy xém.
“Lão quỷ đáng chết, không dây dưa không được sao?” Nam Cung Quyết Mân vẻ mặt tái nhợt, có thể thấy là đang nỗ lực chèo chống.
Lão Ma pháp sư không nói một lời, tình hình cũng không mấy lạc quan, tốc độ niệm chú trong miệng rõ ràng chậm đi vài nhịp, sắc mặt vàng như nến, dường như toàn bộ tâm huyết khí thần vì sử dụng Ma pháp mà bị tháo nước rồi.
Nam Cung Quyết Mân, tận thế của ngươi đã đến!” Lý Dật tức giận cực kì, , sát ý sôi trào mà hét to một câu, đáp xuống bờ bên kia. Từ khi xuất đạo đến nay không phải không bị thua thiệt, nhưng đó là vì đối phương quá mạnh mẽ, còn bị thua thiệt lớn trong tay một đối thủ thực lực không mình, thì đây là lần đầu tiên.
Thấy Lý Dật đến, sắc mặt Nam Cung Quyết Mân lập tức như một mảng tro tàn, lẩm bẩm nói: “Làm sao có thể, làm sao có thể khôi phục nhanh vậy được?”
“Rất kinh ngạc đúng không? Rất tiếc là đã quá muộn rồi, kể từ giờ khắc này, ngươi chính là một người chết!”
“Ngươi rất cường đại, nhưng hiển nhiên không đủ htông minh, đừng quên, thời gian không còn nhiều nữa. Thành thật nói lão già này dừng tay lại, sau đó đưa ta về Học viện, nếu không ta ít nhất cũng được chôn cùng bốn người nữa!”
“Ngươi cho rằng chiêu này giờ vẫn có thể dùng sao?” Lý Dật cười lạnh lùng khiến Nam Cung Quyết Mân thấy lạnh buốt tim: “Lôi Bách, đưa Na Na rời khỏi đây, bởi vì kế đây sẽ có cảnh máu tanh, không thích hợp cho nữ nhi chứng kiến!”
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
"Ngươi không phải rất thông minh sao? Nên biết ta muốn làm gì!"
Nam Cung Quyết Mân không phải không biết Lý Dật muốn làm gì, bởi vì đến cả Lôi Bách cũng nhìn ra, một bên đưa Na Na tránh đi, một bên hung tợn nói: “Lão đại, thay ta chém hai đao, ngươi nên sớm làm như vậy!”
Lúc trước, Lý Dật còn có ảo tưởng với Nam Cung Quyết Mân, hi vọng hắn biết khó mà lui, dù sao Lý Dật cũng không muốn đi đến bước đại náo Nam Thiên tông đến chết mới thôi, nhưng bây giờ, Lý Dật không còn ảo tưởng nữa, cứ cho là giờ Nam Thiên tông có ý định thỏa hiệp thì Lý Dật cũng sẽ không muốn như vậy.
"Lý Dật, làm việc đừng quá tuyệt. . . . . ."
Trả lời Nam Cung Quyết Mân là một đạo Âm Dương Thần lôi Hắc bạch đan, mặc dù Lý Dật chỉ hồi phục được bảy tám phần Đấu khí, nhưng Nam Cung Quyết Mân cũng quần nhau với lão Ma pháp sư Tinh Linh cả buổi trời, Đấu khí cũng đã suy kiệt, trong nháy mắt Thần lôi bị vỡ nát dường như lập thành một Đấu khí phòng ngự, đánh lên Nam Cung Quyết Mân, khiến Nam Cung Quyết Mân toàn thân tê liệt.
Một đòn khiến Nam Cung Quyết Mân mất đi khả năng đánh trả, Lý Dật xông tới, một cước đá hắn ngã lăn, ủng da dẫm nát gương mặt hắn.
“Ngươi có ba lượt cơ hội! Bây giờ là là thứ nhất, ta hỏi ngươi, ngươi muốn chết không đau đớn, hay chuẩn bị hưởng thụ kiểu chết đau đớn nhất thế giới?”
Nam Cung quyết mân hừ lạnh một tiếng: “Ta sẽ cho bằng hữu của ngươi được chôn cùng!”
“Được!” Lý Dật xách Nam Cung Quyết Mân, đi về phía một cây đại thụ, Đấu khí cuốn quanh một nhánh cây, không do dự đóng đinh tay trái của Nam Cung Quyết Mân lên thân cây.
"A ——" Nam Cung Quyết Mân kêu thảm lên một tiếng, toàn bộ khuôn mặt đau đớn vặn vẹo. Nhưng ngay sau đó, sự đau nhức kịch liệt truyền đến từ lòng bàn tay kia!
“Khốn kiếp, đồ ma quỷ nhà ngươi!” giọng Nam Cung Quyết Mân the thé mắng chửi, dường như muốn làm giảm bớt nỗi đau của mình.
Lý Dật căn bản không để ý tới sự chửi bới của Nam Cung Quyết Mân, mà tiếp tục quấn quanh một nhánh cây, nhưng không lập tức đóng đinh lên cơ thể Nam Cung Quyết Mân, mà là lấy một con dao găm, cẩn thận gọt, bình tĩnh nói: “Đã từng có người, chết như vậy, giống như ngươi vậy, hai tay và hai chân bị đóng trên một cây thập giá. Ngươi muốn biết phải qua bao lâu rồi mới chết không? Ta nói cho ngươi biết, bảy ngày, tính mạng của ngươi trong bảy ngày sẽ từ từ héo rũ. Nhưng ta không có nhẫn nại chờ ngươi trong bảy ngày đâu, ta sẽ tặng cho ngươi một chút kinh ngạc vui sướng nhé!”
“Hừ, muốn uy hiếp ta, ta không đời nào mắc mưu, nếu ta giao thuốc giải ra, thì ta chết chắc rồi!”
“Bây giờ, đến lượt hai chân của ngươi đó!” Lý Dật đã vót nhọn cây gỗ, lạnh lùng đánh giá hai chân của Nam Cung Quyết Mân, thấy Nam Cung Quyết Mân đã quên sự đau đớn trên hai bàn tay, vô ý thức súc lên hai chân hắn.
Nhưng cái này thì có ích gì, Lý Dật tiện tay đẩy một đạo Đấu khí quấn quanh mắt cá chân Nam Cung Quyết Mân, cây gỗ không chút khách khí ghim xuống đó.
Nam Cung Quyết Mân toàn thân chấn động, rõ ràng cắn răng không có hét to lên, chẳng qua là hắn đã cắn nát chính bờ môi của mình. Thân cốt cứng ngạnh, đến cả Lý Dật cũng thầm bội phục trong lòng.
Đóng đinh tứ chi Nam Cung Quyết Mân trên thân cây, Lý Dật hăng hái gỡ dung giới của hắn xuống, lấy những món đồ giống nhau bên trong ra. Mấy bộ công pháp Đấu kĩ đều là Chu Tước cấp bậc, Lý Dật cũng không có hứng thú gì, không thèm nhìn tiện tay nhét vào dung giới của mình. Một thành Tử sắc trường kiếm thất bát phẩm, cũng nhét vào! Quả nhiên có hơn hai mươi cái lọ, trong đó tất nhiên có một lọ là thuốc giải Thiên Hương tán độc.
Lý Dật đem những cái lọ thuốc độc thuốc giải này xếp trước mặt, sau đó lấy một vật khác từ trong dung giới ra.
Thấy vật này, sắc mặt Nam Cung Quyết Mân liền thay đổi. Khóe mắt liếc qua chú ý tới sự thay đổi sắc mặt của Nam Cung Quyết Mân, Lý Dật giơ lên cái ngọc bài mà thoạt nhìn thì không có chút thu hút nào cả: “Đem vật này đi bán đấu giá, cũng được không ít tiền đâu!” Âm thầm dùng Đấu Khí dò xét một phen, không ngờ ngọc bài này dương như có Đấu khí phong ấn gì đó, khí tức căn bản là không tiến vào được.
Càng như vậy, càng khẳng định tầm quan trọng của khối ngọc bài này.
Đều là người thông mình, Nam Cung Quyết Mân cũng biết Lý Dật đã dự liệu được tầm quan trọng của ngọc bài này, thở dài, hắn nói: ‘Hủy nó đi, ta sẽ nói cho ngươi bình nào chứa thuốc giải!”
Nếu Nam Cung Quyết Mân đã thỏa hiệp, thì Lý Dật lại không vội vã, đầy hứng thú hỏi thăm: “Đồ tốt như vậy, tại sao phải hủy đi? Trừ phi ngươi nói cho ta biết, nó là cái gì.”
Lão Ma pháp rất rõ, hai cường giả Đấu Hoàng, có thực lực như thế nào, thế nên sự phản kích của lão Ma pháp cũng không để lại chút dư thừa nào. Vầng sáng huyết hồng ở Ma pháp trượng nổ lên, hai Ma pháp tinh tạp màu xanh đậm treo lơ lửng trước mặt, một ánh sáng xanh quỷ dị bao trùm.
“Đừng!” Khải Sắt Lâm hét lớn, nhưng tiếng hét của nàng chìm nghỉm dưới tiếng nổ Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân, cũng không thu hút được sự chú ý của hai Ma pháp sư.
Hai Ma pháp tinh tạp xanh đậm mạnh mẽ nổ tung, vô số dây leo rắn độc vây tới, phía trên dây leo, có gai nhọn rậm rạp giống như râu động vật vậy, khe khẽ rung lên. Mộc hệ Ma pháp? Đối phó với loại Ma pháp của Đại Ma pháp sư này, Lý Dật hoàn toàn không có kinh nghiệm, nhưng có một điều hiển nhiên là, bị những dây leo này quấn lên tuyệt đối không phải là chuyện đùa!
Không kịp giỉa thích gì, song chưởng đẩy ra, một đạo Nam Minh lưu hỏa cháy tới. bên cạnh hắn, Nam Cung Quyết Mân cũng đồng thời đánh ra một đạo Đấu khí, nhưng Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân không phải đánh vào những dây leo thuộc Mộc hệ Ma pháp đang nhanh chóng lan tràn tới, mà mục đích của nó lại là Lý Dật.
Âm hiểm tới cực điểm, điên cuồng tới cực điểm, thời cơ đắn đo cũng tinh chuẩn tới cực điểm!
Lý Dật có mạnh, muốn thôi phát Đấu khí cũng cần có thời gian, Nam Cung Quyết Mân chính là lợi dụng chính khe hở lúc chuyển đổi Đấu khí này, không chú ý gì tới dây leo Ma pháp đang nhanh chóng lan tràn tới mình, mà ra tay với Lý Dật.
“Lý Dật cẩn thận!” Tinh Linh thiếu nữ hoảng sợ, không màng đến việc mình là một người bình thường hoàn toàn không có đấu khí, mạnh mẽ đẩy Lý Dật, muốn dùng thân mình che chắn sự đánh lén của Nam Cung Quyết Mân.
Toàn lực của một Đấu Hoàng cường giả, một thiếu nữ yếu ớt như Tinh Linh thiếu nữ làm sao có thể ngăn cản nổi, cơ thể Lý Dật ngừng lại, không những không bị Tinh Linh thiếu nữ đẩy ra mà ngược lại đẩy Tinh Linh thiếu nữ bắn ra xa mấy mét như một viên đạn.
Oanh, phanh ——
Cùng lúc Đấu khí của Lý Dật nện lên đám dây leo, Đấu khí của Nam Cung Quyết Mân cũng nện lên người Lý Dật. Đấu khí thuần túy trong cơ thể phát ra, tiêu hao một bộ phận năng lượng, nhưng một đòn toàn lực của Đấu Hoàng cường giả, vẫn khiến mặt Lý Dật tối sầm lại, dường như lục phủ ngũ tạng đều bị chấn nát rồi, liền phun ra mấy ngụm máu.
Cùng lúc đó dây leo bị đánh nát cũng nhanh chóng tụ lại, một lần nữa lượn lờ tới, quấn Lý Dật và Nam Cung Quyết Mân thành hai cái bánh chưng.
"Đại Ma Pháp sư dừng tay, là bằng hữu!" Tinh linh thiếu nữ từ trên mặt đất đứng lên, nghiêm nghị hô to.
Lão Ma Pháp sư khẽ giật mình, nhưng nếu là Tinh Linh thiếu nữ mở miệng, chắc chắn là không có giả, Ma pháp trượng điểm nhẹ, những dây leo như những vật sống nhanh chóng lui tán, trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy tăm hơi.
Thoát khỏi trói buộc, Nam Cung Quyết Mân nhanh chóng triển khai Đấu dực, bay lên không trung, đắc ý nói: “Lý Dật, đấu với ta, ngươi còn non lắm. Gặp lại ở Học viện, nếu ngươi còn mạng để quay về!”
Lúc này Lý Dật ngồi xếp bằng, Thánh hệ Đấu khí bên trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, hồi phục kinh mạch và lục phủ ngũ tạng bị thương.
"Đại Ma Pháp sư, hắn là bằng hữu, hắn là địch nhân!" Tinh linh thiếu nữ hổn hển, chỉ chỉ Lý Dật, sau đó chỉ vào Nam Cung Quyết Mân.
Lão Ma Pháp sư có thông minh, cũng không ngờ tới quan hệ phức tạp của ba người, vốn tưởng rằng đây là hai tên cường đạo định xâm nhập lãnh địa Tinh Linh với ý định cướp bóc Tinh Linh tộc mà thôi.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì?” Tinh Linh trẻ tuổi cũng không hiểu ra sao.
Nhất thời Tinh Linh thiếu nữ nào có thể giải thích cho rõ ràng được, lại sợ Nam Cung Quyết Mân chạy mất, vội vàng nói: “Hắn là người xấu, các ngươi mau bắt lấy hắn, nếu không thì sẽ không lấy được thuốc giải!”
Hai Tinh Linh Ma pháp sư mặc dù không rõ thuốc giải gì, nhưng thấy tình hình cấp bách, lão Ma pháp sư cũng không hỏi nhiều, miệng niệm chú ngữ, khống chế đẩy nguyên tố gió lên, truy đuổi Nam Cung Quyết Mân.
Ở đây, Tinh Linh thiếu nữ chạy tới bên Lý Dật, ân cần hỏi thăm: “Lý Dật, ngươi không sao chứ!”
Lý Dật làm sao có thể không sao, chẳng những có chuyệnm mà còn rất nghiêm trọng. Thấy Lý Dật nhắm măt skhông nói, Tinh Linh Ma pháp sư trẻ tuổi nói với Khải Sắt Lâm: “Đừng quấy rầy hắn, hắn đang tại trị thương."
Tinh linh thiếu nữ gấp gáp lo lắng đến độ nước mắt cũng nhanh chóng chảy xuống, lại không thể làm gì, chỉ có thể lo lắng suông. Tinh Linh thiếu niên đưa Khải Sắt Lâm sang một bên, lúc này mới hỏi cặn kẽ đầu đuôi câu chuyện.
Đợi Khải Sắt Lâm kể rõ chân tướng sự việc, Lý Dật cũng hồi phục được bảy tám phần, sợ Nam Cung Quyết Mân chạy xa mất, cũng không kịp hồi phục hoàn toàn, liền thu công đứng dậy.
“Lý Dật các hạ, ta là Cát Bặc Lạp, cám ơn ngươi đã cứu Khải Sắt Lâm!”thấy Lý Dật đứng lên, Tinh Linh thiếu niên vội vàng chào đón.
Lý Dật cười khổ: “Cứu hay không cứu giờ vẫn rất khó nói, Khải Sắt Lâm và bằng hữu Khảm Kì của ta giao cho ngươi, ta muốn đi truy bắt tên hỗn đản kia. Các ngươi đừng đi đâu, đợi ta lấu được thuốc giải, ta còn muốn tiễn Khải Sắt Lâm một đoạn đường nữa.”
Không có thời gian nói nhiều, Lý Dật triển khai Đấu dực, mau chóng đuổi theo hướng bay của Nam Cung Quyết Mân và lão Ma pháp sư. Cấp bậc của Tinh Linh Ma pháp sư kia không thấp, có thể đạt tới cảnh giới cưỡi gió để đi, cho dù không thể hàng phục một Đấu Hoàng, thì cũng có thể dây dưa được. Huống hồ đối với Ma pháp sư, Nam Cung Quyết Mân chắc chắn không có kinh nghiệm đối phó rồi.
Nháy mắt đã bay tới bên kia bờ sông, xa xa có thể nhìn thấy chỗ của Lôi Bách cùng Lý Na, có vầng sáng sáng lạn và những tiếng Đấu khí nổ thỉnh thoảng lại vang lên.
Đến gần mới phát hiện ra là Ma pháp sư đang giao thủ cùng Nam Cung Quyết Mân, xem ra thời gian hai người giao thủ cũng không ngắn, hai bên bờ sông cây cỏ vốn um tùm, giờ này khắp nơi là một màu đen cháy xém.
“Lão quỷ đáng chết, không dây dưa không được sao?” Nam Cung Quyết Mân vẻ mặt tái nhợt, có thể thấy là đang nỗ lực chèo chống.
Lão Ma pháp sư không nói một lời, tình hình cũng không mấy lạc quan, tốc độ niệm chú trong miệng rõ ràng chậm đi vài nhịp, sắc mặt vàng như nến, dường như toàn bộ tâm huyết khí thần vì sử dụng Ma pháp mà bị tháo nước rồi.
Nam Cung Quyết Mân, tận thế của ngươi đã đến!” Lý Dật tức giận cực kì, , sát ý sôi trào mà hét to một câu, đáp xuống bờ bên kia. Từ khi xuất đạo đến nay không phải không bị thua thiệt, nhưng đó là vì đối phương quá mạnh mẽ, còn bị thua thiệt lớn trong tay một đối thủ thực lực không mình, thì đây là lần đầu tiên.
Thấy Lý Dật đến, sắc mặt Nam Cung Quyết Mân lập tức như một mảng tro tàn, lẩm bẩm nói: “Làm sao có thể, làm sao có thể khôi phục nhanh vậy được?”
“Rất kinh ngạc đúng không? Rất tiếc là đã quá muộn rồi, kể từ giờ khắc này, ngươi chính là một người chết!”
“Ngươi rất cường đại, nhưng hiển nhiên không đủ htông minh, đừng quên, thời gian không còn nhiều nữa. Thành thật nói lão già này dừng tay lại, sau đó đưa ta về Học viện, nếu không ta ít nhất cũng được chôn cùng bốn người nữa!”
“Ngươi cho rằng chiêu này giờ vẫn có thể dùng sao?” Lý Dật cười lạnh lùng khiến Nam Cung Quyết Mân thấy lạnh buốt tim: “Lôi Bách, đưa Na Na rời khỏi đây, bởi vì kế đây sẽ có cảnh máu tanh, không thích hợp cho nữ nhi chứng kiến!”
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
"Ngươi không phải rất thông minh sao? Nên biết ta muốn làm gì!"
Nam Cung Quyết Mân không phải không biết Lý Dật muốn làm gì, bởi vì đến cả Lôi Bách cũng nhìn ra, một bên đưa Na Na tránh đi, một bên hung tợn nói: “Lão đại, thay ta chém hai đao, ngươi nên sớm làm như vậy!”
Lúc trước, Lý Dật còn có ảo tưởng với Nam Cung Quyết Mân, hi vọng hắn biết khó mà lui, dù sao Lý Dật cũng không muốn đi đến bước đại náo Nam Thiên tông đến chết mới thôi, nhưng bây giờ, Lý Dật không còn ảo tưởng nữa, cứ cho là giờ Nam Thiên tông có ý định thỏa hiệp thì Lý Dật cũng sẽ không muốn như vậy.
"Lý Dật, làm việc đừng quá tuyệt. . . . . ."
Trả lời Nam Cung Quyết Mân là một đạo Âm Dương Thần lôi Hắc bạch đan, mặc dù Lý Dật chỉ hồi phục được bảy tám phần Đấu khí, nhưng Nam Cung Quyết Mân cũng quần nhau với lão Ma pháp sư Tinh Linh cả buổi trời, Đấu khí cũng đã suy kiệt, trong nháy mắt Thần lôi bị vỡ nát dường như lập thành một Đấu khí phòng ngự, đánh lên Nam Cung Quyết Mân, khiến Nam Cung Quyết Mân toàn thân tê liệt.
Một đòn khiến Nam Cung Quyết Mân mất đi khả năng đánh trả, Lý Dật xông tới, một cước đá hắn ngã lăn, ủng da dẫm nát gương mặt hắn.
“Ngươi có ba lượt cơ hội! Bây giờ là là thứ nhất, ta hỏi ngươi, ngươi muốn chết không đau đớn, hay chuẩn bị hưởng thụ kiểu chết đau đớn nhất thế giới?”
Nam Cung quyết mân hừ lạnh một tiếng: “Ta sẽ cho bằng hữu của ngươi được chôn cùng!”
“Được!” Lý Dật xách Nam Cung Quyết Mân, đi về phía một cây đại thụ, Đấu khí cuốn quanh một nhánh cây, không do dự đóng đinh tay trái của Nam Cung Quyết Mân lên thân cây.
"A ——" Nam Cung Quyết Mân kêu thảm lên một tiếng, toàn bộ khuôn mặt đau đớn vặn vẹo. Nhưng ngay sau đó, sự đau nhức kịch liệt truyền đến từ lòng bàn tay kia!
“Khốn kiếp, đồ ma quỷ nhà ngươi!” giọng Nam Cung Quyết Mân the thé mắng chửi, dường như muốn làm giảm bớt nỗi đau của mình.
Lý Dật căn bản không để ý tới sự chửi bới của Nam Cung Quyết Mân, mà tiếp tục quấn quanh một nhánh cây, nhưng không lập tức đóng đinh lên cơ thể Nam Cung Quyết Mân, mà là lấy một con dao găm, cẩn thận gọt, bình tĩnh nói: “Đã từng có người, chết như vậy, giống như ngươi vậy, hai tay và hai chân bị đóng trên một cây thập giá. Ngươi muốn biết phải qua bao lâu rồi mới chết không? Ta nói cho ngươi biết, bảy ngày, tính mạng của ngươi trong bảy ngày sẽ từ từ héo rũ. Nhưng ta không có nhẫn nại chờ ngươi trong bảy ngày đâu, ta sẽ tặng cho ngươi một chút kinh ngạc vui sướng nhé!”
“Hừ, muốn uy hiếp ta, ta không đời nào mắc mưu, nếu ta giao thuốc giải ra, thì ta chết chắc rồi!”
“Bây giờ, đến lượt hai chân của ngươi đó!” Lý Dật đã vót nhọn cây gỗ, lạnh lùng đánh giá hai chân của Nam Cung Quyết Mân, thấy Nam Cung Quyết Mân đã quên sự đau đớn trên hai bàn tay, vô ý thức súc lên hai chân hắn.
Nhưng cái này thì có ích gì, Lý Dật tiện tay đẩy một đạo Đấu khí quấn quanh mắt cá chân Nam Cung Quyết Mân, cây gỗ không chút khách khí ghim xuống đó.
Nam Cung Quyết Mân toàn thân chấn động, rõ ràng cắn răng không có hét to lên, chẳng qua là hắn đã cắn nát chính bờ môi của mình. Thân cốt cứng ngạnh, đến cả Lý Dật cũng thầm bội phục trong lòng.
Đóng đinh tứ chi Nam Cung Quyết Mân trên thân cây, Lý Dật hăng hái gỡ dung giới của hắn xuống, lấy những món đồ giống nhau bên trong ra. Mấy bộ công pháp Đấu kĩ đều là Chu Tước cấp bậc, Lý Dật cũng không có hứng thú gì, không thèm nhìn tiện tay nhét vào dung giới của mình. Một thành Tử sắc trường kiếm thất bát phẩm, cũng nhét vào! Quả nhiên có hơn hai mươi cái lọ, trong đó tất nhiên có một lọ là thuốc giải Thiên Hương tán độc.
Lý Dật đem những cái lọ thuốc độc thuốc giải này xếp trước mặt, sau đó lấy một vật khác từ trong dung giới ra.
Thấy vật này, sắc mặt Nam Cung Quyết Mân liền thay đổi. Khóe mắt liếc qua chú ý tới sự thay đổi sắc mặt của Nam Cung Quyết Mân, Lý Dật giơ lên cái ngọc bài mà thoạt nhìn thì không có chút thu hút nào cả: “Đem vật này đi bán đấu giá, cũng được không ít tiền đâu!” Âm thầm dùng Đấu Khí dò xét một phen, không ngờ ngọc bài này dương như có Đấu khí phong ấn gì đó, khí tức căn bản là không tiến vào được.
Càng như vậy, càng khẳng định tầm quan trọng của khối ngọc bài này.
Đều là người thông mình, Nam Cung Quyết Mân cũng biết Lý Dật đã dự liệu được tầm quan trọng của ngọc bài này, thở dài, hắn nói: ‘Hủy nó đi, ta sẽ nói cho ngươi bình nào chứa thuốc giải!”
Nếu Nam Cung Quyết Mân đã thỏa hiệp, thì Lý Dật lại không vội vã, đầy hứng thú hỏi thăm: “Đồ tốt như vậy, tại sao phải hủy đi? Trừ phi ngươi nói cho ta biết, nó là cái gì.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.