Quyển 6 - Chương 347: Mục tiêu đã đến
Yêu Yêu
26/01/2015
Tuy chỉ là phòng cấp ba,
nhưng hoàn cảnh không kém hơn phòng thượng đẳng trong khách điếm nhị lưu đế đô. Cái dịch quán này, tổng thể kiến tạo từ đá, đại thần đế quốc
bình thường chọn dùng gỗ trong kiến trúc cũng không nhiều. Dịch quán,
tứ phía cao năm tầng nhà lầu, chính giữa vây quanh một cái sân rộng,
trên sân trồng cây cối hoa cỏ. Dịch quán nằm trến đường núi, nam bắc là
núi non, cách dịch quán mấy trăm mét, là nhà dân, bị lấp kín bởi tường
cao trang nghiêm vô cùng.
Bên trong Dịch quán, ngoại trừ một hai phòng ra, thì mỗi phòng khách trọ cũng có vài chục người, Lý Dật dò xét phía dưới, rất nhanh phân biệt ra người nào là khách trọ chân chính, người nào là thủ vệ bí mật. Một hoàng tử, nhất là thân phận thất hoàng tử như vậy đi đến, vậy công tác bảo vệ an toàn không có khả năng là sau khi hoàng tử tới mới bắt đầu.
Thăm dò hết thẩy địa hình, sau đó so sánh tư liệu của Lục vương gia đưa tới, cả tòa dịch quán đã khắc vào trong đầu Lý Dật, làm xong hết thảy, thời gian ăn cơm cũng đến. Ba bốn khách trọ Dịch quán tự nhiên cũng không mất tiền cơm, nhưng phải tuân thủ thời gian cố định ăn cơm của dịch quán, chỉ có một hai khách thượng hạng mới có tư cách định chế đồ ăn ở đây, ở khách phòng ăn uống.
Trong nhà ăn to như vậy, có chỗ cho hơn bốn mươi, gần năm mươi người, đồ ăn không thể nói tốt, nhưng tuyệt đối không kém. Lý Dật cũng không để ý, ngược lại Phì phì trong nhà đã ăn quen, thấy thức ăn ở đây không khỏi có vẻ mặt mất hứng.
Lý Dật mặc dù hiện tại dùng cơm, tâm tư lại không ở trên đồ ăn, mục quang xoay nhanh, ở trong mắt đều nhìn mọi người. Lúc này trong này có hơn mười người, không phải là khách trọ chính thức, tuy nhiên bọn họ phân tán ra, cũng không ngồi cùng một chỗ.
Đồ ăn mang lên, dịch quán, bỗng nhiên khẩn trương lên, đầu tiên là một đội kỵ mã đế đô cấm quân lao đến, trực tiếp nhảy vào dịch quán, sau đó túa ra ở các cửa ra vào, sau đó một đám Long thị vệ hoàng thất, đem một danh sách các khách phòng tra một lần. Cuối cùng, những Long thị vệ này bắt đầu kiểm tra các phòng khách khách trọ khác.
Phì phì cũng không có chứng minh, bởi vì muốn vào ở đây Lý Dật đã đút kim tệ, lúc ấy tiểu lại cũng mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua. Nhưng những Long thị vệ này không giống như vậy, tuyệt đối sẽ không nhận hối lộ, Lý Dật thấy bắt đầu kiểm tra khách trọ liền biết không ổn, nhìn Phì phì nói:
- Ngươi nhanh ẩn thân, đừng để bị phát hiện.
Phì phì lại cực kỳ bất mãn:
- Lý Dật, ngươi lén lén lút lút rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Lý Dật ánh mắt lập tức hung ác, cảnh cáo nói:
- Phì phì, nói lại lần nữa xem, ta hiện tại tên là An Đồ Sinh, nếu còn dám bảo ta là Lý Dật, lập tức trở mặt cùng ngươi. Bảo ngươi ẩn thân thì ngươi cứ ẩn thân, nói nhiều như vậy làm gì vậy.
Nhìn thấy Lý Dật tức giận, Phì phì cũng có chút sợ hãi, chỉ phải thỏa hiệp, vội vận chuyển ẩn thân đấu kỹ, lập tức thân hình biến mất.
Ẩn thân đấu kỹ của Phì phì mặc dù không bằng "Ẩn long quyết", nhưng giấu diếm mấy tên Long thị vệ là đủ rồi, nhìn thấy Long thị vệ nhìn giấy chứng nhận phó tướng của mình sau đó rời đi, Lý Dật thoáng thở dài một hơi.
Sau giờ Ngọ, thái dương sắp xuống núi, một đoàn xe rốt cục xuất hiện ở phía Tây. Mọi người đều nhìn ra được thực lực của đoàn xe này chạy rất nhanh tại trên đường núi, giống như gió cuốn phăng tất cả, nhất thời làm cho người đi đường cuống quít né tránh. Đoàn xe đến gần dịch quán thì đi chậm lại, sau đó đi vào cửa chính dịch quán.
Đã sớm chuẩn bị tốt, quán chủ dịch quán vẫn cuống quít đi ra cửa chính, nhưng đám người đi đến cũng không quá mức để ý đến hắn, xuống ngựa liền thẳng vào trong dịch quán.
Trong phòng khách lầu hai, Lý Dật mục quang quét mắt nhìn về phía đoàn xe, sau khi nhìn thấy thất hoàng tử vẻ mặt phong trần nhưng thần thái sáng láng đi xuống xe ngựa, hắn như có điều suy nghĩ nhìn về phía đế đô chốc lát, Lý Dật khóe mắt có chút nhảy lên. Mục tiêu rốt cục xuất hiện, đối với bất kỳ một sát thủ thâm niên nào mà nói, đều làm cho huyết mạch sôi sục.
Lúc trước ở thất hoàng tử thế giới đóng băng được cùng thất hoàng tử bây giờ cũng không khác nhau quá lớn, nhưng so với ở thế giới đóng băng lịch lãm, vị hoàng tử tuổi trẻ này bây giờ thoạt nhìn càng thêm thành thục hơn mà thôi.
Thất hoàng tử thân ảnh biến mất tại trong dịch quán, nhưng cũng không biến mất tại trong thần thức của Lý Dật. Lý Dật dùng cảm giác kinh người nắm bắt hành tung của Thất hoàng tử, lầu một, lầu hai, lầu ba... Tiếng bước chân cuối cùng dừng ở tại tầng năm, cũng là tầng lầu cao nhất.
Loại phòng khách quý này ngoại trừ Đại tướng đế quốc biên cương cùng hoàng đế cấp ra, mà ngay cả Lạc Kỳ tướng quân cũng không có tư cách vào ở. Khách phòng như vậy, Lý Dật theo kiến trúc cấu tạo đồ dịch quán biết rõ, cả dịch quán cũng chỉ có hai phòng.
Thất hoàng tử mang đến cường giả, thực lực mạnh nhất là mắt ưng tử bào lão giả, đối với lão giả này, Lý Dật cảm thấy có chút ấn tượng, nhất thời cũng không nhớ nổi, lúc này Phì phì kinh ngạc nói:
- Di, đây không phải là Sử khắc đại đạo sư sao? Làm sao hắn cũng bị học viện khai trừ rồi sao.
Lý Dật lúc này mới nhớ lại, mình và Sử khắc đại đạo sư tại La Lan học viện từng có gặp mặt một lần, nhưng cũng chỉ là gặp mặt một lần, cũng không có giao tình, cho nên tuy có ấn tượng cũng không khắc sâu.
- Hắn không phải là bị khai trừ, mà là bị Thất hoàng tử mời chào tới.
Lý Dật cười thầm, đại đạo sư La Lan học viện bị khai trừ, trừ Phì phì ra chỉ sợ không có người thứ hai. Ban đầu ở La Lan học viện, Thất hoàng tử từng có tâm mời chào Lý Dật, có thể thấy được người này cũng có hùng tài, lúc này cũng cố gắng tăng cường lực lượng của mình. Chỉ là không biết mời chào La Lan học viện đại đạo sư như vậy, Thất hoàng tử phải bỏ giá lớn như thế nào đây. Đại đạo sư chính là nhân vật, đây chính là Đấu Thánh cường giả.
Lý Dật không khỏi âm thầm may mắn, may mắn bên cạnh mình có một Phì phì, nếu không dùng thực lực của mình, chỉ cần một Sử khắc đại đạo sư cũng đủ làm hắn đau đầu rồi.
Ngoại trừ Sử khắc đại đạo sư, Lý Dật cùng Phì phì còn nhận ra ít nhất năm học viên của La Lan học viện, những học viên này đều là Đấu Hoàng cường giả, Lý Dật cũng không có để ở trong mắt. Bất quá có thể mời chào đến nhiều cường giả như vậy đi theo chính mình, Thất hoàng tử mấy năm nay tại La Lan học viện cũng quá nổi bật rồi.
Đại thần đế đô cường giả, cầm đầu chính là thống lĩnh đế đô cấm quân, Lý Dật phán đoán cùng thực lực của mình hiện tại sàn sàn như nhau, cũng là một tinh đấu tôn. Những Đấu Hoàng, Đấu Vương cũng không ít, nhưng Lý Dật cũng không thèm để ý.
Tình thế địch ta như vậy, tính toán kỹ càng mới là sáng suốt. Nhưng Lý Dật tinh tường, các vương gia nắm chắc đối phó mình như vậy, ngoại trừ những lực lượng bên ngoài này, chỉ sợ còn ẩn tàng thủ đoạn khác, hết thảy đều chú ý làm việc. Phía bên mình, trên thực lực cũng không mạnh lắm, nhưng có một ưu thế chính là nắm giữ quyền chủ động, có thể lựa chọn thời cơ cùng kỹ xảo tốt nhất để hành động, đạt tới hiệu quả xuất kỳ bất ý. Quan trọng nhất là, trong tay của mình còn có Phì phì mà các vương gia không ngờ tới.
Thái dương rốt cục hoàn toàn lặn xuống dãy núi xa xa kia, sắc trời càng ngày càng mờ, màn đêm buông xuống thật sâu, tại bốn phía dịch quán những nhà dân thấp bé lóe ra ánh đèn le lói, thì nhìn các dãy núi xa xa trông càng hùng vĩ. Bởi vì cả dịch quán xuất hiện từng đạo khí tức không rõ, khí tức này làm cả nhân viên phục vụ bình thường dịch quán cũng cảm thấy được, trên mặt của mỗi người đều không tự giác xuất hiện cảm giác bất an.
Màn đêm buông xuống, Lý Dật bắt đầu ngủ, nhưng lại lôi kéo Phì phì cùng ngủ một chỗ, không cho phép hắn rời khỏi phòng một bước.
Là một sát thủ, Lý Dật đối với quy luật sinh lý của con người từng có nghiên cứu. Tại Đấu Thần đại lục không có phương thức giải trí hiện đại hoá, ngoại trừ kẻ có tiền ở thành thị, ăn chơi trác táng, người thường có thời gian thường là nghỉ ngơi. Căn cứ loại thói quen này, Lý Dật dự đoán khi mọi người mệt nhọc thì thường đi ngủ sớm, đến lúc này, vô luận là thủ vệ hay là Thất hoàng tử đều tinh thần mỏi mệt, chính lúc này là lúc Lý Dật động thủ tốt nhất.
Thời gian rạng sáng, Lý Dật tỉnh lại, loại đồng hồ sinh lý báo thức này không phải là người bình thường có thể có, cần phải trải qua huấn luyện đặc biệt mới có được.
- Phì phì, rời giường làm việc thôi.
Lý Dật lay đẩy phì phì ngáy không ngừng, thấp giọng nói.
- Để cho ta ngủ lúc nữa.
Trong lúc ngủ mơ bị đánh thức, phì phì nhất thời còn chưa tỉnh táo, không biết mình đang ở chỗ nào.
- Ta nói cho ngươi, hiện tại ngươi thần trí tỉnh táo lại đi, bởi vì việc này có vài phần nguy hiểm. Ngươi không phải nói, ngươi có thực lực đại đạo sư so với người bình thường mạnh hơn không ít sao?
- Đương nhiên là ta…
Phì phì chẳng biết xấu hổ hồi đáp.
- Vậy là tốt rồi. Nghe kỹ đây, kế tiếp ta muốn bố trí nhiệm vụ cho ngươi. Ta muốn ngươi mặc bộ hắc bào này vào, sau đó đi ra bên ngoài lắc lư một vòng... Nói nhảm, đương nhiên không cần phải ẩn thân, chỉ cần ngươi khiến cho thủ vệ chú ý. Ngươi muốn phóng ra một hai cái, động tĩnh tự nhiên là càng lớn càng tốt, sau khi tất cả mọi người bị hấp dẫn đi ra ngoài, ngươi có thể đi. Dùng thực lực của ngươi, thoát thân chắc không có vấn đề gì.
Xét thấy Phì phì chỉ số thông minh quá kém, Lý Dật cảm thấy cần phải nói sự tình càng thêm kỹ càng:
- Nếu như ngươi thành công thoát thân, có thể thử trở lại xem tình huống, bởi vì ta khả năng còn cần hổ trợ của ngươi. Nếu đụng phải đối thủ cứng rắn, thực lực mạnh hơn ngươi, thì ngươi chạy trốn càng xa càng tốt.
- Nếu lão quỷ một mực truy một thì làm sao bây giờ?
Phì phì cắt đứt Lý Dật hỏi.
- Sẽ không, hắn chắc hiểu được chức trách của hắn là bảo vệ Thất hoàng tử. Đương nhiên, nếu như truy theo ngươi, ngươi cũng có thể lựa chọn giết chết bọn hắn sau đó trở về. Nhớ kỹ, bất luận dưới tình huống gì, cũng không bạo lộ thân phận của ngươi, nếu không, bị An Đức viện trưởng biết, hắn cũng sẽ không thu lưu một đạo sư đắc tội với hoàng thất như vậy.
- Ta hiểu được, ngươi tính toán để cho dẫn dắt hộ vệ rời đi, ngươi muốn làm chuyện xấu sao.
Lý Dật cười, xem ra trẻ nhỏ dễ dạy, hắn cũng không giấu diếm, thành thật nói:
- Không sai, là ta muốn làm chuyện xấu. Ai bảo có người đắc tội ta trước, ta là người mà ai đắc tội ta, ta nhất định phải trả lại gấp bội.
- Tốt lắm, hành động thôi, nếu như ngươi trở về không tìm thấy ta, thì đi cửa thành tây chờ ta, ta sẽ đi tìm ngươi.
Vì có rượu uống thịt ăn, vì La Lan học viện thân ái, Phì phì cũng không chần chờ, thân ảnh theo cửa sổ bắn ra, thân pháp xác thực cũng chỉ có Đấu Thánh cường giả mới có thể sử dụng được.
- Có thích khách! Có thích khách, mau tới bảo hộ.
Rất nhanh, bên ngoài dịch quán truyền đến tiếng kêu của binh lính. Lý Dật khép hờ hai mắt, vận dụng cảm giác đến cực hạn, sau đó phân biệt khí tức cường giả, lúc này có vô số khí tức cường giả lập tức lao đến.
Bên trong Dịch quán, ngoại trừ một hai phòng ra, thì mỗi phòng khách trọ cũng có vài chục người, Lý Dật dò xét phía dưới, rất nhanh phân biệt ra người nào là khách trọ chân chính, người nào là thủ vệ bí mật. Một hoàng tử, nhất là thân phận thất hoàng tử như vậy đi đến, vậy công tác bảo vệ an toàn không có khả năng là sau khi hoàng tử tới mới bắt đầu.
Thăm dò hết thẩy địa hình, sau đó so sánh tư liệu của Lục vương gia đưa tới, cả tòa dịch quán đã khắc vào trong đầu Lý Dật, làm xong hết thảy, thời gian ăn cơm cũng đến. Ba bốn khách trọ Dịch quán tự nhiên cũng không mất tiền cơm, nhưng phải tuân thủ thời gian cố định ăn cơm của dịch quán, chỉ có một hai khách thượng hạng mới có tư cách định chế đồ ăn ở đây, ở khách phòng ăn uống.
Trong nhà ăn to như vậy, có chỗ cho hơn bốn mươi, gần năm mươi người, đồ ăn không thể nói tốt, nhưng tuyệt đối không kém. Lý Dật cũng không để ý, ngược lại Phì phì trong nhà đã ăn quen, thấy thức ăn ở đây không khỏi có vẻ mặt mất hứng.
Lý Dật mặc dù hiện tại dùng cơm, tâm tư lại không ở trên đồ ăn, mục quang xoay nhanh, ở trong mắt đều nhìn mọi người. Lúc này trong này có hơn mười người, không phải là khách trọ chính thức, tuy nhiên bọn họ phân tán ra, cũng không ngồi cùng một chỗ.
Đồ ăn mang lên, dịch quán, bỗng nhiên khẩn trương lên, đầu tiên là một đội kỵ mã đế đô cấm quân lao đến, trực tiếp nhảy vào dịch quán, sau đó túa ra ở các cửa ra vào, sau đó một đám Long thị vệ hoàng thất, đem một danh sách các khách phòng tra một lần. Cuối cùng, những Long thị vệ này bắt đầu kiểm tra các phòng khách khách trọ khác.
Phì phì cũng không có chứng minh, bởi vì muốn vào ở đây Lý Dật đã đút kim tệ, lúc ấy tiểu lại cũng mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua. Nhưng những Long thị vệ này không giống như vậy, tuyệt đối sẽ không nhận hối lộ, Lý Dật thấy bắt đầu kiểm tra khách trọ liền biết không ổn, nhìn Phì phì nói:
- Ngươi nhanh ẩn thân, đừng để bị phát hiện.
Phì phì lại cực kỳ bất mãn:
- Lý Dật, ngươi lén lén lút lút rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Lý Dật ánh mắt lập tức hung ác, cảnh cáo nói:
- Phì phì, nói lại lần nữa xem, ta hiện tại tên là An Đồ Sinh, nếu còn dám bảo ta là Lý Dật, lập tức trở mặt cùng ngươi. Bảo ngươi ẩn thân thì ngươi cứ ẩn thân, nói nhiều như vậy làm gì vậy.
Nhìn thấy Lý Dật tức giận, Phì phì cũng có chút sợ hãi, chỉ phải thỏa hiệp, vội vận chuyển ẩn thân đấu kỹ, lập tức thân hình biến mất.
Ẩn thân đấu kỹ của Phì phì mặc dù không bằng "Ẩn long quyết", nhưng giấu diếm mấy tên Long thị vệ là đủ rồi, nhìn thấy Long thị vệ nhìn giấy chứng nhận phó tướng của mình sau đó rời đi, Lý Dật thoáng thở dài một hơi.
Sau giờ Ngọ, thái dương sắp xuống núi, một đoàn xe rốt cục xuất hiện ở phía Tây. Mọi người đều nhìn ra được thực lực của đoàn xe này chạy rất nhanh tại trên đường núi, giống như gió cuốn phăng tất cả, nhất thời làm cho người đi đường cuống quít né tránh. Đoàn xe đến gần dịch quán thì đi chậm lại, sau đó đi vào cửa chính dịch quán.
Đã sớm chuẩn bị tốt, quán chủ dịch quán vẫn cuống quít đi ra cửa chính, nhưng đám người đi đến cũng không quá mức để ý đến hắn, xuống ngựa liền thẳng vào trong dịch quán.
Trong phòng khách lầu hai, Lý Dật mục quang quét mắt nhìn về phía đoàn xe, sau khi nhìn thấy thất hoàng tử vẻ mặt phong trần nhưng thần thái sáng láng đi xuống xe ngựa, hắn như có điều suy nghĩ nhìn về phía đế đô chốc lát, Lý Dật khóe mắt có chút nhảy lên. Mục tiêu rốt cục xuất hiện, đối với bất kỳ một sát thủ thâm niên nào mà nói, đều làm cho huyết mạch sôi sục.
Lúc trước ở thất hoàng tử thế giới đóng băng được cùng thất hoàng tử bây giờ cũng không khác nhau quá lớn, nhưng so với ở thế giới đóng băng lịch lãm, vị hoàng tử tuổi trẻ này bây giờ thoạt nhìn càng thêm thành thục hơn mà thôi.
Thất hoàng tử thân ảnh biến mất tại trong dịch quán, nhưng cũng không biến mất tại trong thần thức của Lý Dật. Lý Dật dùng cảm giác kinh người nắm bắt hành tung của Thất hoàng tử, lầu một, lầu hai, lầu ba... Tiếng bước chân cuối cùng dừng ở tại tầng năm, cũng là tầng lầu cao nhất.
Loại phòng khách quý này ngoại trừ Đại tướng đế quốc biên cương cùng hoàng đế cấp ra, mà ngay cả Lạc Kỳ tướng quân cũng không có tư cách vào ở. Khách phòng như vậy, Lý Dật theo kiến trúc cấu tạo đồ dịch quán biết rõ, cả dịch quán cũng chỉ có hai phòng.
Thất hoàng tử mang đến cường giả, thực lực mạnh nhất là mắt ưng tử bào lão giả, đối với lão giả này, Lý Dật cảm thấy có chút ấn tượng, nhất thời cũng không nhớ nổi, lúc này Phì phì kinh ngạc nói:
- Di, đây không phải là Sử khắc đại đạo sư sao? Làm sao hắn cũng bị học viện khai trừ rồi sao.
Lý Dật lúc này mới nhớ lại, mình và Sử khắc đại đạo sư tại La Lan học viện từng có gặp mặt một lần, nhưng cũng chỉ là gặp mặt một lần, cũng không có giao tình, cho nên tuy có ấn tượng cũng không khắc sâu.
- Hắn không phải là bị khai trừ, mà là bị Thất hoàng tử mời chào tới.
Lý Dật cười thầm, đại đạo sư La Lan học viện bị khai trừ, trừ Phì phì ra chỉ sợ không có người thứ hai. Ban đầu ở La Lan học viện, Thất hoàng tử từng có tâm mời chào Lý Dật, có thể thấy được người này cũng có hùng tài, lúc này cũng cố gắng tăng cường lực lượng của mình. Chỉ là không biết mời chào La Lan học viện đại đạo sư như vậy, Thất hoàng tử phải bỏ giá lớn như thế nào đây. Đại đạo sư chính là nhân vật, đây chính là Đấu Thánh cường giả.
Lý Dật không khỏi âm thầm may mắn, may mắn bên cạnh mình có một Phì phì, nếu không dùng thực lực của mình, chỉ cần một Sử khắc đại đạo sư cũng đủ làm hắn đau đầu rồi.
Ngoại trừ Sử khắc đại đạo sư, Lý Dật cùng Phì phì còn nhận ra ít nhất năm học viên của La Lan học viện, những học viên này đều là Đấu Hoàng cường giả, Lý Dật cũng không có để ở trong mắt. Bất quá có thể mời chào đến nhiều cường giả như vậy đi theo chính mình, Thất hoàng tử mấy năm nay tại La Lan học viện cũng quá nổi bật rồi.
Đại thần đế đô cường giả, cầm đầu chính là thống lĩnh đế đô cấm quân, Lý Dật phán đoán cùng thực lực của mình hiện tại sàn sàn như nhau, cũng là một tinh đấu tôn. Những Đấu Hoàng, Đấu Vương cũng không ít, nhưng Lý Dật cũng không thèm để ý.
Tình thế địch ta như vậy, tính toán kỹ càng mới là sáng suốt. Nhưng Lý Dật tinh tường, các vương gia nắm chắc đối phó mình như vậy, ngoại trừ những lực lượng bên ngoài này, chỉ sợ còn ẩn tàng thủ đoạn khác, hết thảy đều chú ý làm việc. Phía bên mình, trên thực lực cũng không mạnh lắm, nhưng có một ưu thế chính là nắm giữ quyền chủ động, có thể lựa chọn thời cơ cùng kỹ xảo tốt nhất để hành động, đạt tới hiệu quả xuất kỳ bất ý. Quan trọng nhất là, trong tay của mình còn có Phì phì mà các vương gia không ngờ tới.
Thái dương rốt cục hoàn toàn lặn xuống dãy núi xa xa kia, sắc trời càng ngày càng mờ, màn đêm buông xuống thật sâu, tại bốn phía dịch quán những nhà dân thấp bé lóe ra ánh đèn le lói, thì nhìn các dãy núi xa xa trông càng hùng vĩ. Bởi vì cả dịch quán xuất hiện từng đạo khí tức không rõ, khí tức này làm cả nhân viên phục vụ bình thường dịch quán cũng cảm thấy được, trên mặt của mỗi người đều không tự giác xuất hiện cảm giác bất an.
Màn đêm buông xuống, Lý Dật bắt đầu ngủ, nhưng lại lôi kéo Phì phì cùng ngủ một chỗ, không cho phép hắn rời khỏi phòng một bước.
Là một sát thủ, Lý Dật đối với quy luật sinh lý của con người từng có nghiên cứu. Tại Đấu Thần đại lục không có phương thức giải trí hiện đại hoá, ngoại trừ kẻ có tiền ở thành thị, ăn chơi trác táng, người thường có thời gian thường là nghỉ ngơi. Căn cứ loại thói quen này, Lý Dật dự đoán khi mọi người mệt nhọc thì thường đi ngủ sớm, đến lúc này, vô luận là thủ vệ hay là Thất hoàng tử đều tinh thần mỏi mệt, chính lúc này là lúc Lý Dật động thủ tốt nhất.
Thời gian rạng sáng, Lý Dật tỉnh lại, loại đồng hồ sinh lý báo thức này không phải là người bình thường có thể có, cần phải trải qua huấn luyện đặc biệt mới có được.
- Phì phì, rời giường làm việc thôi.
Lý Dật lay đẩy phì phì ngáy không ngừng, thấp giọng nói.
- Để cho ta ngủ lúc nữa.
Trong lúc ngủ mơ bị đánh thức, phì phì nhất thời còn chưa tỉnh táo, không biết mình đang ở chỗ nào.
- Ta nói cho ngươi, hiện tại ngươi thần trí tỉnh táo lại đi, bởi vì việc này có vài phần nguy hiểm. Ngươi không phải nói, ngươi có thực lực đại đạo sư so với người bình thường mạnh hơn không ít sao?
- Đương nhiên là ta…
Phì phì chẳng biết xấu hổ hồi đáp.
- Vậy là tốt rồi. Nghe kỹ đây, kế tiếp ta muốn bố trí nhiệm vụ cho ngươi. Ta muốn ngươi mặc bộ hắc bào này vào, sau đó đi ra bên ngoài lắc lư một vòng... Nói nhảm, đương nhiên không cần phải ẩn thân, chỉ cần ngươi khiến cho thủ vệ chú ý. Ngươi muốn phóng ra một hai cái, động tĩnh tự nhiên là càng lớn càng tốt, sau khi tất cả mọi người bị hấp dẫn đi ra ngoài, ngươi có thể đi. Dùng thực lực của ngươi, thoát thân chắc không có vấn đề gì.
Xét thấy Phì phì chỉ số thông minh quá kém, Lý Dật cảm thấy cần phải nói sự tình càng thêm kỹ càng:
- Nếu như ngươi thành công thoát thân, có thể thử trở lại xem tình huống, bởi vì ta khả năng còn cần hổ trợ của ngươi. Nếu đụng phải đối thủ cứng rắn, thực lực mạnh hơn ngươi, thì ngươi chạy trốn càng xa càng tốt.
- Nếu lão quỷ một mực truy một thì làm sao bây giờ?
Phì phì cắt đứt Lý Dật hỏi.
- Sẽ không, hắn chắc hiểu được chức trách của hắn là bảo vệ Thất hoàng tử. Đương nhiên, nếu như truy theo ngươi, ngươi cũng có thể lựa chọn giết chết bọn hắn sau đó trở về. Nhớ kỹ, bất luận dưới tình huống gì, cũng không bạo lộ thân phận của ngươi, nếu không, bị An Đức viện trưởng biết, hắn cũng sẽ không thu lưu một đạo sư đắc tội với hoàng thất như vậy.
- Ta hiểu được, ngươi tính toán để cho dẫn dắt hộ vệ rời đi, ngươi muốn làm chuyện xấu sao.
Lý Dật cười, xem ra trẻ nhỏ dễ dạy, hắn cũng không giấu diếm, thành thật nói:
- Không sai, là ta muốn làm chuyện xấu. Ai bảo có người đắc tội ta trước, ta là người mà ai đắc tội ta, ta nhất định phải trả lại gấp bội.
- Tốt lắm, hành động thôi, nếu như ngươi trở về không tìm thấy ta, thì đi cửa thành tây chờ ta, ta sẽ đi tìm ngươi.
Vì có rượu uống thịt ăn, vì La Lan học viện thân ái, Phì phì cũng không chần chờ, thân ảnh theo cửa sổ bắn ra, thân pháp xác thực cũng chỉ có Đấu Thánh cường giả mới có thể sử dụng được.
- Có thích khách! Có thích khách, mau tới bảo hộ.
Rất nhanh, bên ngoài dịch quán truyền đến tiếng kêu của binh lính. Lý Dật khép hờ hai mắt, vận dụng cảm giác đến cực hạn, sau đó phân biệt khí tức cường giả, lúc này có vô số khí tức cường giả lập tức lao đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.