Quyển 6 - Chương 153: Ta là Đấu Tôn ta sợ ai
Yêu Yêu
03/01/2015
Thực lực cấp bảy của Thành
chủ Ma thành, tương đương với Đấu Thánh cường giả của con người, điều
này không thể nghi ngờ, cấp bậc này, bất kể là Lý Dật, La Tuyết Phong
hay hai người còn lại, đều là sự tồn tại ở ngưỡng cao, nên rốt cuộc kết
quả như thế nào, không ai có thể đoán ra được.
Nhưng điều đó đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng lúc này là sự tấn công của Ma thú cấp bảy.
- Hợp kĩ!
La Tuyết Phong hét lớn, Thí long tiên thu hồi, nhanh chóng kết thành một luồng Đấu khí phòng ngự. Hợp kĩ cũng không phải là kĩ thuật gì thần bí, mà là dùng sự liên hợp khi lấy nhu đấu với cương để phòng ngự, những người ở đó, sợ rằng không ai có thể đỡ được sự tấn công của Thành chủ Ma thành, quyết định hợp kĩ của La Tuyết Phong là bất đắc dĩ nhưng cũng là quyết định sáng suốt nhất.
Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý hiển nhiên cũng hiểu sự tấn công của Đấu Thánh cường giả là như thế nào, liền nhanh chóng tiến sát về phía La Tuyết Phong đẩy Đấu khí vào vòng phòng ngự quanh thân họ, năng lượng dày đặc, khiến cho vòng phòng ngự hiện lên như một vật chất thật, bao phủ ba người bên trong nó.
- Lý Dật tiểu đệ đệ, sao thế? Muốn một mình chống đỡ sự tấn công của Thành chủ các hạ hả?
Ánh Vũ Tình cười nói.
Lý Dật tựa như không nghe thấy lời chế nhạo của Ánh Vũ Tình, tay cầm Phá Thiên kiếm, kinh ngạc nhìn Thành chủ Ma thành, mà không có suy nghĩ sẽ hợp kĩ cùng đám người La Tuyết Phong, cũng không có dự định một mình chống đỡ Thành chủ.
- Lão quỷ, ngươi chắc chắn ta có thể thử chứ?
Xà Tôn lặng lẽ cười:
- Bổn tôn cũng không dám chắc chắn, ngươi thích thì cứ thử đi!
- Khà, nói gì vậy chứ, ta xong đời thì ngươi có lợi gì chứ!
- Luyện gân tẩy khí đan mà khi nãy ngươi dùng là một thứ tốt khó có được, lại thêm Phá Thiên kiếm, cũng nắm được ba, bốn phần thắng.
- Nắm được ba, bốn phần thắng ư? Nói đùa gì vậy chứ, tên xấu xí đấy là cường giả, nếu tiếp chiêu không được, lão tử chưa nói dứt thì đã chết rồi đó!
- Tiểu tử nhà ngươi chẳng phải luôn vận khí đỉnh thiên đó sao, nắm ba bốn phần thắng là đủ rồi. Vạn bất đắc dĩ, bổn tôn có thể giúp ngươi một tay.
Xà Tôn trước sau như một mà giật giây.
- Có nhất thiết phải mạo hiểm như vậy không? Rốt cuộc thì có lợi gì chứ?
- Cái lợi ở đây rất khó nói, nhưng có thể cùng một Ma thủ cấp bảy, chỉ cần sống sót thì cái lợi đối với ngươi nhất định sẽ không nhỏ, nói không chừng…hắc hắc, nói không chừng sẽ có đột phá đó! Đây là cơ duyên, tiểu tử, không phải ai cũng có cơ duyên đối mặt với một Ma thú cấp bảy đâu, mà không phải ai có cơ duyên đối mặt với Ma thú cấp bảy cũng được dùng “Luyện gân tẩy khí đan” loại đan dược nghịch thiên đó đâu. Hơn nữa có thể trông cậy vào Phá Thiên kiếm và bổn tôn đây!
Lúc này, Tử Kim Đấu Khí trong tay Thành chủ Ma thành đã bành trướng như cái mâm, lộ vẻ đã đến cực hạn, muốn phát tác liền, thời gian còn lại cho Lý Dật quyết định không còn nhiều nữa.
- Được rồi, lão quỷ, ngươi cẩn thận một chút nhé, chúng ta là những con châu chấu trên cùng một sợi thừng, ai xong đời cũng không có lợi lộc gì cho người khác.
- Yên tâm yên tâm, bổn tôn tự nhiên sẽ gắng hết sức!
Khi đã quyết định rồi, Lý Dật hạ quyết tâm, thân hình khẽ động, chắn ngang ngay giữa Thành chủ Ma thành và La Tuyết Phong, Phá Thiên kiếm chỉ vào Thành chủ Ma thành, hắn lạnh lùng nói:
- Thành chủ Ma thành, chiêu này tại hạ sẽ tiếp!
Lời nói này không những khiến đám người La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình, mà cả Thành chủ Ma thành cũng phải ngạc nhiên. Nhìn thấy sự điên cuồng, cũng chưa thấy ai điên cuồng đến mức này, Lý Dật nhà ngươi là người thế nào? Chỉ là một Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi, Thành chủ Ma thành là cấp bậc gì chứ? Đấu Thánh cường giả đó!
Sự chênh lệch của hai cấp bậc này, có thể dùng khái niệm nào được nhỉ? Đơn giản mà nói, là lấy trứng chọi đá!
- Lý Dật, ngươi điên ư! Ánh Vũ Tình thất thanh hét lớn. Nhưng không phải do nàng quan tâm nhiều đến Lý Dật mà trong trường hợp thế này, mất đi bất kỳ đồng minh nào thì sẽ làm sức mạnh của nhóm nhỏ này yếu đi, sẽ tiến gần đến cái vận mệnh bị diệt vong.
- Lý Dật, đây không phải lúc sính kẻ anh hùng, ta lấy thân phận đội trưởng ra lệnh cho ngươi phải hợp kĩ! La Tuyết Phong nói với một giọng nói không dung lượng.
- Rất tốt rất cường đại, nhưng cũng rất ngu ngốc! Tác Mã Lý dùng ánh mắt như nhìn một kẻ bệnh hoạn nói với hắn.
Thành chủ Ma thành bỗng nhiên khục khục khục cười khan, như thể nghe thấy tiếng cười cổ quái nhất trên đời, như nhìn thấy kẻ bệnh hoạn ngốc nhất trên đời.
- Một mình tiếp chiêu của ta ư? Đúng là nghé mới sinh không sợ cọp, đừng cho rằng ta sẽ hạ thủ lưu tình, đã vào đến Vạn Thần mộ, hoặc là để mạng lại, hoặc là lấy một bảo vật đi ra, sẽ không có sự lựa chọn thứ ba đâu.Vốn là bốn người các ngươi hợp sức thì có thể cầm cự một trận với bổn Thành chủ… Còn bây giờ, trời giúp ta rồi, rõ ràng có kẻ đang trở nên ngớ ngẩn!
Hai chữ “ngớ ngẩn” vừa dứt thì Tử Kim Đấu Khí cực đại trong tay liền nổ tung, trong Đấu khí ánh sáng tím tuôn chảy, biến thành hình một con rồng, không gian rung động kịch liệt, với một trạng thái có thể làm rách hết mọi thứ nó lao về phía Lý Dật.
Lý Dật đột nhiên hít thở kiềm sức mạnh, sức mạnh pháp chế mạnh mẽ đối với Đấu khí và khống chế Đấu khí đồng thời xuất hiện khi Thành chủ Ma thành xuất chiêu.
Khó khăn nâng Phá Thiên kiếm lên, chỉ quyết bên tay trái khẽ nhích, đem Đấu khí nhập vào Phá Thiên kiếm, Lý Dật không lùi lại mà bước lên, phòng ngự Đấu khí thánh hệ phát huy đến cực điểm, đón lấy sức mạnh phá nát bấy mọi thứ này mà xông bước tiến lên.
Một tiếng ầm vang lên, Lý Dật chỉ cảm thấy trong đầu kêu u u một hồi, toàn bộ cơ thể đã vào trong không gian dao động, sức mạnh không gian ngự áp Đấu khí thánh hệ đến cực hạn, tựa như chỉ cần mạnh hơn một chút nữa, sẽ tiếp tục nghiền nát phần phòng ngự đã bị nghiền nát. Cảm nhận được nguồn áp lực mạnh mẽ đó, kinh mạch của Lý Dật vì đã sử dụng “Luyện gân tẩy khí đan” mà sinh ra dòng nước ấm và đột nhiên mạnh lên, dòng nước ấm này như một máy bơm nước, trong nháy mắt đã rút ra Đấu khí trong đan điền khí hải của Lý Dật, để chống đỡ lại áp lực tưởng chừng không thể tiếp nhận nổi ở bên ngoài.
Kinh mạch của Lý Dật mặc dù đã trải qua Ma luyện, so với Đấu Hoàng cường giả bình thường đã là mạnh gấp đôi rồi, nhưng lượng Đấu khí nhiều như vậy cùng một lúc đổ vào, thì đây là lần đầu, kinh mạch lập tức phải chống đỡ đến cực hạn, đạt tới mức có thể bị phá vỡ. Theo đó Đấu khí dâng lên rồi ra ngoài, áp bách mà sức mạnh không gian đem tới chậm lại một chút.
- Nhanh, vận dụng sức mạnh của Phá Thiên kiếm!
Xà Tôn nhắc nhở.
Cố nén sự khổ sở bên trong, tâm niệm Lý Dật điều khiển, Phá Thiên kiếm ngân lên từng hồi, không ngừng vặn vẹo lóe sáng lên, càn quét khắp không gian mà tiến tới. Sức mạnh Tiên Thiên của siêu phẩm Thần binh ngay lúc này biểu lộ không chút nghi ngờ, dưới vòng càn quét của Phá Thiên kiếm, dao động không gian dưới sự khống chế của Đấu khí pháp tắc lập tức bị nứt ra.
Lý Dật chứng kiến rõ ràng, không gian vốn vô hình, lúc này lại như là thực chất lui tới ngay trước mặt hắn, giống như một chiếc bình sứ, vỡ vụn, hỗn loạn, nhưng lại có một sức mạnh tràn trề.
Còn ở ngoài vòng xoáy không gian hung hiểm ấy, những gì La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình và Tác Mã Lý nhìn thấy thì lại khác một trời một vực. Họ thấy thân hình Lý Dật không ngừng vặn vẹo biến đổi, giống như biến thành một cái tượng đất, có thể tùy ý nắn bóp tạp hình. Bỗng nhiên, mấy luồng Đấu khí phát ra từ tay của Lý Dật, trông giống như mạng nhện, mạng nhện này như một cái tay khéo léo, đang không ngừng chắp vá một cái gì đó…
- Hừ, tiểu tử thúi, cho rằng như vậy là xong hả?- dưới sự kinh hãi của Thành chủ Ma thành, thân hình gầy nhỏ của Thành chủ bống nhiên bạo khởi, biến thành một khối cầu Tử Kim, xông thẳng về phía Lý Dật.
Lý Dật căn bản không biết đến đợt tấn công thứ hai của Thành chủ Ma thành, hắn đang chăm chú dùng Đấu khí tơ nhện, tâp hợp lại những mảnh vỡ của chiếc bình nát kia. Dùng Đấu khí khống chế không gian, thể nghiệm hoàn toàn mới này làm cho Lý Dật mê mẩn, không gian vỡ nát dưới sự khống chế của Lý Dật, đã nghe lời mà tập hợp lại, trở thành một không gian hoàn chỉnh có thứ tự, tràn đầy năng lượng.
- Cẩn thận!
Xà Tôn lớn tiếng báo động, nhưng Thành chủ Ma thành đã tiến tới quá nhanh.
Phanh ——
- A ——
Ánh Vũ Tình quay mặt đi, không đành lòng chứng kiến diễn biến tiếp theo. Khi Thành chủ Ma thành điên cuồng xông tới, với thực lực của Lý Dật thì sẽ tan vỡ thành cái gì, điều này đến ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra.
Nhưng, tưởng tượng và thực tế luôn có một khoảng cách, có khi, khoảng cách này lớn khác thường. Ví như ngay lúc này, “phanh” , một tiếng nổ lớn vang lên, nơi Lý Dật đứng, băng tuyết bị vỡ thành một hố thật sâu, trong vòng mười mét xung quanh, những thực vật chịu rét khổng lồ đều đổ cả.
Duy nhất một chỗ không có gì đổ xuống, đó chính là Lý Dật. Lý Dật đứng trên một khối băng còn sót lại, ánh mắt có chút mịt mờ. Còn kẻ tấn công tới, Thành chủ Ma thành, lại kéo lê một vòng đường quanh một cách quỉ dị, trở về trong tình trạng bị đạn chấn, hung hăng đâm vào một cái cây đã bị đổ.
- Trời ơi, Lý Dật, ngươi làm sao có thể làm được? Ánh Vũ Tình cuối cùng cũng nói vắn tắt vài câu với “Tiểu đệ đệ”.
- Chúc mừng ngươi, Lý Dật sư đệ, không ngờ ngươi đã tấn cấp rồi!
- Tấn cấp? Ý ngươi là, tiểu tử này … aiii, Lý Dật hiện nay cũng là Đấu Tôn cường giả sao? Tác Mã Lý mở to mắt, vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét vừa hối hận, sớm biết chịu một chiêu của Thành chủ Ma thành rồi có thể tấn cấp, vì sao khi nãy mình lại không ra đó chứ?
- Tiểu tử, bổn tôn lại cứu ngươi một lần nữa, lần này bổn tôn có thể là đã dùng toàn lực, trong chốc lát sợ rằng không phục hồi ngay được, đừng quên phải báo đáp bổn tôn đó! Xà Tôn khí tức có chút suy yếu. Vừa rồi, đối mặt với sự tấn công hung hãn của Thành chủ Ma thành, Xà Tôn nhắc nhở không kịp, đành phải ra tay. Nếu không có sự hiệp đồng với việc Lý Đật đang sử dụng Đấu khí khống chế không gian, đối với việc vội vàng ra tay của Xà Tôn, cho dù có thể bảo vệ tính mạng của Lý Dật, thì cũng không cách nào làm cho Thành chủ Ma thành phản trấn trở về. Điều này Xà Tôn đương nhiên hiểu rõ, nhưng vì muốn khoe công trạng nên đã không đề cập đến.
- Kế tiếp phải dựa vào chính ngươi thôi đồ đệ à. Được tấn cấp dễ dàng như vậy, Lý Dật không kìm được vui mừng, hào khí vượt mây:
- Ha ha ha, ta là Đấu Tôn ta sợ ai!-
- Đấu Tôn, tính là cái đinh gì! mặc dù bị phản chấn, Thành chủ Ma thành lại không bị thương chút nào, chẳng qua là có chút thiệt thòi, thực chất là quá mất mặt. Vì thế Thành chủ Ma thành bò lên từ giữa chạc cây, chạy tới đối mặt với Lý Dật, nhìn vào mắt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống luôn.
- Đấu Tôn cái đếch thì cũng không phải là cái đếch bình thường! Lý Dật cười nhạt, giơ thanh kiếm trong tay lên:
- Siêu phẩm thần binh Phá Thiên kiếm, Vạn Triều Lý Dật chính thức khiêu chiến vượt cấp với Thành chủ các hạ!
Lý Dật có can đảm khiêu chiến vượt cấp, không chỉ vì có Phá Thiên kiếm, “Luyện gân tẩy khí đan” , Thiên Khôn Địa Càn Châu, mà còn có hai Mị ảnh khôi lỗi chưa thể hiện tác dụng lớn lắm trong lúc này, Lý Dật rất muốn thử trải qua điểm cực hạn thực lực của mình. Chỉ có rèn luyện dưới điều kiện cực hạn thì mới là cách tu luyện tốt nhất, đây là chân lý mà Lý Dật luôn thờ phụng.
- Lý Dật, ngươi quá ngông cuồng rồi! La Tuyết Phong không ngăn nổi phải thốt lên:
- La Tuyết Phong ta đã được coi là ngông cuồng rồi, nhưng so với ngươi, ta khiêm tốn tựa như đàn bà!
- Ta thì lại cảm thấy, hai người có chút giống nhau, đều là nhất tinh Đấu Tôn, cùng có siêu phẩm Thần binh trong tay. Kì thực, hai người nên liên thủ lại, tiên kiếm hợp nhất, đánh cho kẻ quái dị kia phải phục! Ánh Vũ Tình như mỉm cười nói. Giờ bọn họ đã có hơn một Đấu Tôn cường giả, làm tăng khả năng chiến thắng, nhưng chỉ có Ánh Vũ Tình điềm tĩnh nhìn thấy, Thành chủ Ma thành không chỉ là Ma thú cấp bậc Đấu Thánh, mà còn là thành của của một Ma thành, với vai trò này, nếu không có quân bài gì mà chỉ có thực lực thì làm sao có thể!
La Tuyết Phong lĩnh hội, tiến lên vài bước, sóng vai cùng Lý Dật:
- Lý Dật sư đệ, hôm nay chúng ta hợp tác một phen, thế nào?
- Có thể liên thủ cùng Tuyết Phong sư huynh, là may mắn của Lý Dật, chúng cùng đấu một trận thật ra trò với tên Ma thú cấp bậc Đấu Thánh này thôi!
Nhưng điều đó đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng lúc này là sự tấn công của Ma thú cấp bảy.
- Hợp kĩ!
La Tuyết Phong hét lớn, Thí long tiên thu hồi, nhanh chóng kết thành một luồng Đấu khí phòng ngự. Hợp kĩ cũng không phải là kĩ thuật gì thần bí, mà là dùng sự liên hợp khi lấy nhu đấu với cương để phòng ngự, những người ở đó, sợ rằng không ai có thể đỡ được sự tấn công của Thành chủ Ma thành, quyết định hợp kĩ của La Tuyết Phong là bất đắc dĩ nhưng cũng là quyết định sáng suốt nhất.
Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý hiển nhiên cũng hiểu sự tấn công của Đấu Thánh cường giả là như thế nào, liền nhanh chóng tiến sát về phía La Tuyết Phong đẩy Đấu khí vào vòng phòng ngự quanh thân họ, năng lượng dày đặc, khiến cho vòng phòng ngự hiện lên như một vật chất thật, bao phủ ba người bên trong nó.
- Lý Dật tiểu đệ đệ, sao thế? Muốn một mình chống đỡ sự tấn công của Thành chủ các hạ hả?
Ánh Vũ Tình cười nói.
Lý Dật tựa như không nghe thấy lời chế nhạo của Ánh Vũ Tình, tay cầm Phá Thiên kiếm, kinh ngạc nhìn Thành chủ Ma thành, mà không có suy nghĩ sẽ hợp kĩ cùng đám người La Tuyết Phong, cũng không có dự định một mình chống đỡ Thành chủ.
- Lão quỷ, ngươi chắc chắn ta có thể thử chứ?
Xà Tôn lặng lẽ cười:
- Bổn tôn cũng không dám chắc chắn, ngươi thích thì cứ thử đi!
- Khà, nói gì vậy chứ, ta xong đời thì ngươi có lợi gì chứ!
- Luyện gân tẩy khí đan mà khi nãy ngươi dùng là một thứ tốt khó có được, lại thêm Phá Thiên kiếm, cũng nắm được ba, bốn phần thắng.
- Nắm được ba, bốn phần thắng ư? Nói đùa gì vậy chứ, tên xấu xí đấy là cường giả, nếu tiếp chiêu không được, lão tử chưa nói dứt thì đã chết rồi đó!
- Tiểu tử nhà ngươi chẳng phải luôn vận khí đỉnh thiên đó sao, nắm ba bốn phần thắng là đủ rồi. Vạn bất đắc dĩ, bổn tôn có thể giúp ngươi một tay.
Xà Tôn trước sau như một mà giật giây.
- Có nhất thiết phải mạo hiểm như vậy không? Rốt cuộc thì có lợi gì chứ?
- Cái lợi ở đây rất khó nói, nhưng có thể cùng một Ma thủ cấp bảy, chỉ cần sống sót thì cái lợi đối với ngươi nhất định sẽ không nhỏ, nói không chừng…hắc hắc, nói không chừng sẽ có đột phá đó! Đây là cơ duyên, tiểu tử, không phải ai cũng có cơ duyên đối mặt với một Ma thú cấp bảy đâu, mà không phải ai có cơ duyên đối mặt với Ma thú cấp bảy cũng được dùng “Luyện gân tẩy khí đan” loại đan dược nghịch thiên đó đâu. Hơn nữa có thể trông cậy vào Phá Thiên kiếm và bổn tôn đây!
Lúc này, Tử Kim Đấu Khí trong tay Thành chủ Ma thành đã bành trướng như cái mâm, lộ vẻ đã đến cực hạn, muốn phát tác liền, thời gian còn lại cho Lý Dật quyết định không còn nhiều nữa.
- Được rồi, lão quỷ, ngươi cẩn thận một chút nhé, chúng ta là những con châu chấu trên cùng một sợi thừng, ai xong đời cũng không có lợi lộc gì cho người khác.
- Yên tâm yên tâm, bổn tôn tự nhiên sẽ gắng hết sức!
Khi đã quyết định rồi, Lý Dật hạ quyết tâm, thân hình khẽ động, chắn ngang ngay giữa Thành chủ Ma thành và La Tuyết Phong, Phá Thiên kiếm chỉ vào Thành chủ Ma thành, hắn lạnh lùng nói:
- Thành chủ Ma thành, chiêu này tại hạ sẽ tiếp!
Lời nói này không những khiến đám người La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình, mà cả Thành chủ Ma thành cũng phải ngạc nhiên. Nhìn thấy sự điên cuồng, cũng chưa thấy ai điên cuồng đến mức này, Lý Dật nhà ngươi là người thế nào? Chỉ là một Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi, Thành chủ Ma thành là cấp bậc gì chứ? Đấu Thánh cường giả đó!
Sự chênh lệch của hai cấp bậc này, có thể dùng khái niệm nào được nhỉ? Đơn giản mà nói, là lấy trứng chọi đá!
- Lý Dật, ngươi điên ư! Ánh Vũ Tình thất thanh hét lớn. Nhưng không phải do nàng quan tâm nhiều đến Lý Dật mà trong trường hợp thế này, mất đi bất kỳ đồng minh nào thì sẽ làm sức mạnh của nhóm nhỏ này yếu đi, sẽ tiến gần đến cái vận mệnh bị diệt vong.
- Lý Dật, đây không phải lúc sính kẻ anh hùng, ta lấy thân phận đội trưởng ra lệnh cho ngươi phải hợp kĩ! La Tuyết Phong nói với một giọng nói không dung lượng.
- Rất tốt rất cường đại, nhưng cũng rất ngu ngốc! Tác Mã Lý dùng ánh mắt như nhìn một kẻ bệnh hoạn nói với hắn.
Thành chủ Ma thành bỗng nhiên khục khục khục cười khan, như thể nghe thấy tiếng cười cổ quái nhất trên đời, như nhìn thấy kẻ bệnh hoạn ngốc nhất trên đời.
- Một mình tiếp chiêu của ta ư? Đúng là nghé mới sinh không sợ cọp, đừng cho rằng ta sẽ hạ thủ lưu tình, đã vào đến Vạn Thần mộ, hoặc là để mạng lại, hoặc là lấy một bảo vật đi ra, sẽ không có sự lựa chọn thứ ba đâu.Vốn là bốn người các ngươi hợp sức thì có thể cầm cự một trận với bổn Thành chủ… Còn bây giờ, trời giúp ta rồi, rõ ràng có kẻ đang trở nên ngớ ngẩn!
Hai chữ “ngớ ngẩn” vừa dứt thì Tử Kim Đấu Khí cực đại trong tay liền nổ tung, trong Đấu khí ánh sáng tím tuôn chảy, biến thành hình một con rồng, không gian rung động kịch liệt, với một trạng thái có thể làm rách hết mọi thứ nó lao về phía Lý Dật.
Lý Dật đột nhiên hít thở kiềm sức mạnh, sức mạnh pháp chế mạnh mẽ đối với Đấu khí và khống chế Đấu khí đồng thời xuất hiện khi Thành chủ Ma thành xuất chiêu.
Khó khăn nâng Phá Thiên kiếm lên, chỉ quyết bên tay trái khẽ nhích, đem Đấu khí nhập vào Phá Thiên kiếm, Lý Dật không lùi lại mà bước lên, phòng ngự Đấu khí thánh hệ phát huy đến cực điểm, đón lấy sức mạnh phá nát bấy mọi thứ này mà xông bước tiến lên.
Một tiếng ầm vang lên, Lý Dật chỉ cảm thấy trong đầu kêu u u một hồi, toàn bộ cơ thể đã vào trong không gian dao động, sức mạnh không gian ngự áp Đấu khí thánh hệ đến cực hạn, tựa như chỉ cần mạnh hơn một chút nữa, sẽ tiếp tục nghiền nát phần phòng ngự đã bị nghiền nát. Cảm nhận được nguồn áp lực mạnh mẽ đó, kinh mạch của Lý Dật vì đã sử dụng “Luyện gân tẩy khí đan” mà sinh ra dòng nước ấm và đột nhiên mạnh lên, dòng nước ấm này như một máy bơm nước, trong nháy mắt đã rút ra Đấu khí trong đan điền khí hải của Lý Dật, để chống đỡ lại áp lực tưởng chừng không thể tiếp nhận nổi ở bên ngoài.
Kinh mạch của Lý Dật mặc dù đã trải qua Ma luyện, so với Đấu Hoàng cường giả bình thường đã là mạnh gấp đôi rồi, nhưng lượng Đấu khí nhiều như vậy cùng một lúc đổ vào, thì đây là lần đầu, kinh mạch lập tức phải chống đỡ đến cực hạn, đạt tới mức có thể bị phá vỡ. Theo đó Đấu khí dâng lên rồi ra ngoài, áp bách mà sức mạnh không gian đem tới chậm lại một chút.
- Nhanh, vận dụng sức mạnh của Phá Thiên kiếm!
Xà Tôn nhắc nhở.
Cố nén sự khổ sở bên trong, tâm niệm Lý Dật điều khiển, Phá Thiên kiếm ngân lên từng hồi, không ngừng vặn vẹo lóe sáng lên, càn quét khắp không gian mà tiến tới. Sức mạnh Tiên Thiên của siêu phẩm Thần binh ngay lúc này biểu lộ không chút nghi ngờ, dưới vòng càn quét của Phá Thiên kiếm, dao động không gian dưới sự khống chế của Đấu khí pháp tắc lập tức bị nứt ra.
Lý Dật chứng kiến rõ ràng, không gian vốn vô hình, lúc này lại như là thực chất lui tới ngay trước mặt hắn, giống như một chiếc bình sứ, vỡ vụn, hỗn loạn, nhưng lại có một sức mạnh tràn trề.
Còn ở ngoài vòng xoáy không gian hung hiểm ấy, những gì La Tuyết Phong, Ánh Vũ Tình và Tác Mã Lý nhìn thấy thì lại khác một trời một vực. Họ thấy thân hình Lý Dật không ngừng vặn vẹo biến đổi, giống như biến thành một cái tượng đất, có thể tùy ý nắn bóp tạp hình. Bỗng nhiên, mấy luồng Đấu khí phát ra từ tay của Lý Dật, trông giống như mạng nhện, mạng nhện này như một cái tay khéo léo, đang không ngừng chắp vá một cái gì đó…
- Hừ, tiểu tử thúi, cho rằng như vậy là xong hả?- dưới sự kinh hãi của Thành chủ Ma thành, thân hình gầy nhỏ của Thành chủ bống nhiên bạo khởi, biến thành một khối cầu Tử Kim, xông thẳng về phía Lý Dật.
Lý Dật căn bản không biết đến đợt tấn công thứ hai của Thành chủ Ma thành, hắn đang chăm chú dùng Đấu khí tơ nhện, tâp hợp lại những mảnh vỡ của chiếc bình nát kia. Dùng Đấu khí khống chế không gian, thể nghiệm hoàn toàn mới này làm cho Lý Dật mê mẩn, không gian vỡ nát dưới sự khống chế của Lý Dật, đã nghe lời mà tập hợp lại, trở thành một không gian hoàn chỉnh có thứ tự, tràn đầy năng lượng.
- Cẩn thận!
Xà Tôn lớn tiếng báo động, nhưng Thành chủ Ma thành đã tiến tới quá nhanh.
Phanh ——
- A ——
Ánh Vũ Tình quay mặt đi, không đành lòng chứng kiến diễn biến tiếp theo. Khi Thành chủ Ma thành điên cuồng xông tới, với thực lực của Lý Dật thì sẽ tan vỡ thành cái gì, điều này đến ngón chân cũng có thể tưởng tượng ra.
Nhưng, tưởng tượng và thực tế luôn có một khoảng cách, có khi, khoảng cách này lớn khác thường. Ví như ngay lúc này, “phanh” , một tiếng nổ lớn vang lên, nơi Lý Dật đứng, băng tuyết bị vỡ thành một hố thật sâu, trong vòng mười mét xung quanh, những thực vật chịu rét khổng lồ đều đổ cả.
Duy nhất một chỗ không có gì đổ xuống, đó chính là Lý Dật. Lý Dật đứng trên một khối băng còn sót lại, ánh mắt có chút mịt mờ. Còn kẻ tấn công tới, Thành chủ Ma thành, lại kéo lê một vòng đường quanh một cách quỉ dị, trở về trong tình trạng bị đạn chấn, hung hăng đâm vào một cái cây đã bị đổ.
- Trời ơi, Lý Dật, ngươi làm sao có thể làm được? Ánh Vũ Tình cuối cùng cũng nói vắn tắt vài câu với “Tiểu đệ đệ”.
- Chúc mừng ngươi, Lý Dật sư đệ, không ngờ ngươi đã tấn cấp rồi!
- Tấn cấp? Ý ngươi là, tiểu tử này … aiii, Lý Dật hiện nay cũng là Đấu Tôn cường giả sao? Tác Mã Lý mở to mắt, vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét vừa hối hận, sớm biết chịu một chiêu của Thành chủ Ma thành rồi có thể tấn cấp, vì sao khi nãy mình lại không ra đó chứ?
- Tiểu tử, bổn tôn lại cứu ngươi một lần nữa, lần này bổn tôn có thể là đã dùng toàn lực, trong chốc lát sợ rằng không phục hồi ngay được, đừng quên phải báo đáp bổn tôn đó! Xà Tôn khí tức có chút suy yếu. Vừa rồi, đối mặt với sự tấn công hung hãn của Thành chủ Ma thành, Xà Tôn nhắc nhở không kịp, đành phải ra tay. Nếu không có sự hiệp đồng với việc Lý Đật đang sử dụng Đấu khí khống chế không gian, đối với việc vội vàng ra tay của Xà Tôn, cho dù có thể bảo vệ tính mạng của Lý Dật, thì cũng không cách nào làm cho Thành chủ Ma thành phản trấn trở về. Điều này Xà Tôn đương nhiên hiểu rõ, nhưng vì muốn khoe công trạng nên đã không đề cập đến.
- Kế tiếp phải dựa vào chính ngươi thôi đồ đệ à. Được tấn cấp dễ dàng như vậy, Lý Dật không kìm được vui mừng, hào khí vượt mây:
- Ha ha ha, ta là Đấu Tôn ta sợ ai!-
- Đấu Tôn, tính là cái đinh gì! mặc dù bị phản chấn, Thành chủ Ma thành lại không bị thương chút nào, chẳng qua là có chút thiệt thòi, thực chất là quá mất mặt. Vì thế Thành chủ Ma thành bò lên từ giữa chạc cây, chạy tới đối mặt với Lý Dật, nhìn vào mắt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống luôn.
- Đấu Tôn cái đếch thì cũng không phải là cái đếch bình thường! Lý Dật cười nhạt, giơ thanh kiếm trong tay lên:
- Siêu phẩm thần binh Phá Thiên kiếm, Vạn Triều Lý Dật chính thức khiêu chiến vượt cấp với Thành chủ các hạ!
Lý Dật có can đảm khiêu chiến vượt cấp, không chỉ vì có Phá Thiên kiếm, “Luyện gân tẩy khí đan” , Thiên Khôn Địa Càn Châu, mà còn có hai Mị ảnh khôi lỗi chưa thể hiện tác dụng lớn lắm trong lúc này, Lý Dật rất muốn thử trải qua điểm cực hạn thực lực của mình. Chỉ có rèn luyện dưới điều kiện cực hạn thì mới là cách tu luyện tốt nhất, đây là chân lý mà Lý Dật luôn thờ phụng.
- Lý Dật, ngươi quá ngông cuồng rồi! La Tuyết Phong không ngăn nổi phải thốt lên:
- La Tuyết Phong ta đã được coi là ngông cuồng rồi, nhưng so với ngươi, ta khiêm tốn tựa như đàn bà!
- Ta thì lại cảm thấy, hai người có chút giống nhau, đều là nhất tinh Đấu Tôn, cùng có siêu phẩm Thần binh trong tay. Kì thực, hai người nên liên thủ lại, tiên kiếm hợp nhất, đánh cho kẻ quái dị kia phải phục! Ánh Vũ Tình như mỉm cười nói. Giờ bọn họ đã có hơn một Đấu Tôn cường giả, làm tăng khả năng chiến thắng, nhưng chỉ có Ánh Vũ Tình điềm tĩnh nhìn thấy, Thành chủ Ma thành không chỉ là Ma thú cấp bậc Đấu Thánh, mà còn là thành của của một Ma thành, với vai trò này, nếu không có quân bài gì mà chỉ có thực lực thì làm sao có thể!
La Tuyết Phong lĩnh hội, tiến lên vài bước, sóng vai cùng Lý Dật:
- Lý Dật sư đệ, hôm nay chúng ta hợp tác một phen, thế nào?
- Có thể liên thủ cùng Tuyết Phong sư huynh, là may mắn của Lý Dật, chúng cùng đấu một trận thật ra trò với tên Ma thú cấp bậc Đấu Thánh này thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.