Đấu Thần

Quyển 6 - Chương 598: Tạo sự chú ý của giới linh

Yêu Yêu

25/03/2015

Tiến vào Tu La động phủ của Tu La giới, nhìn thấy vẻ xa hoa trong động phủ, mọi người đều không khỏi cảm khái, nhưng chỉ có Lý Dật có suy nghĩ này, hơn nữa còn bất hòa nói ra.

Nghe Lý Dật nói như vậy, Tu La giới chủ ngược lại không để ý, chỉ lạnh lùng đáp lại một câu:

- Muốn có Tu La giới, vậy cũng phải dựa vào bản lĩnh mà lấy, đừng chỉ biết khua môi múa mép.

Lúc này mọi người dĩ nhiên đã tiến vào bên trong Tu La động phủ, thì ra trong động phủ hoa lệ này, còn có không ít đệ tử Tu La môn, chỉ có điều những đệ tử sống ở nơi gấm vóc xa hoa này đều có chút sắc mặt chết lặng, chỉ đến lúc nhìn thấy cha con Giang thị mới thi lễ, nói khách sáo vài câu, về phần những người khác, bọn hắn tựa hồ căn bản giống như không nhìn thấy.

Đệ tử Tu La môn mặc dù không ít, nhưng so với động phủ tương đối lớn này, thật sự lại trở thành không nhiều, Lý Dật liếc nhìn đánh giá, nếu như mật độ đệ tử Tu La môn giống như tất cả các nơi hắn đã đi qua, vậy thì toàn bộ Tu La môn ước chừng chỉ có hai, ba ngàn người. Một tông tộc có hai, ba ngàn người tựa hồ cũng không được xem là một tông môn độc lập ở Thần chi lĩnh vực, nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn. Đương nhiên Tu La môn có chỗ bất đồng, đó là hai, ba ngàn đệ tử Tu La môn này, không có người nào bỏ qua sự hiện hữu của bọn hắn.

Hai tòa sơn thể cực lớn bố trí hai, ba ngàn người, đương nhiên là rộng rãi có thừa, cho nên Tu La môn có đầy đủ không gian an bài cho cường giả của ba đại tông môn. Lý Dật được phân phối đến một gian phòng, sự xa hoa khắp nơi tạo cho người ta một cảm giác đây không phải phòng cho người ở.

Khi vừa mới nhập thất đang còn sợ hãi thán phục vẻ hoa lệ của Tu La động phủ, liền có nữ đệ tử Tu La môn bưng bánh ngọt đồ uống tiến vào. Các nữ đệ tử này đều rất xinh đẹp, bên trong sự xinh đẹp còn lộ ra vô cùng thanh thuần, hiển nhiên từ nhỏ các nàng đã sống trong thế giới đơn thuần của Tu La môn, không có trải qua thế sự gì.

- Mật ong ngâm với rượu Thất giai ma phong, điều hòa kinh mạch, có ích lợi rất lớn đối với đấu khí tu vi; chè mật ong, dùng mấy loại nguyên liệu chỉ có ở Tu La giới mới có thể chế thành, ích khí thông huyết. . . . . .

Không biết là ý tử của Tu La giới chủ, hay đây là quy củ của Tu La giới, trong mỗi khay của nữ đệ tử Tu La đều lấy ra một vật, giới thiệu một phen, như sợ những khách nhân không biết lợi ích của những đồ ăn thức uống này.

Giới thiệu xong, nữ đệ tử Tu La môn liền có ý định rời đi.

- Mỹ nữ, đợi đã nào...!

- Sao?

Nữ đệ tử Tu La môn thoáng sững sờ, giống như các đệ tử khác, nữ đệ tử này cũng có vẻ mặt u ám, nhìn Lý Dật giống như nhìn một bức tượng. Chỉ có điều khi Lý Dật âm thầm cảm thụ cũng không khỏi sợ hãi, khá lắm, thực lực của nữ đệ tử Tu La chính là cao tinh Đấu Tôn!

- Những vật này mặc dù tốt, thế nhưng ăn một mình cũng không có gì thú vị, chi bằng, ngươi lưu lại ăn cùng ta.

Nữ đệ tử Tu La hiển nhiên không ngờ rằng Lý Dật sẽ nói như vậy, nàng ngây người kinh ngạc, một lúc lâu mới hồi đáp:

- Giới Chủ chỉ kêu ta đưa đồ cho ngươi, không kêu ta ăn cùng ngươi.

- Vậy Giới Chủ các ngươi có nói phải hầu hạ ta thật tốt không?

- Cái này thật ra là có, Giới Chủ nói không được để mất lễ nghĩa của Tu La giới chúng ta.

- Đúng vậy, đây là ta kêu ngươi ăn cùng ta, nếu như ngươi không ăn cùng ta, ta sẽ mất hứng, ta mất hứng chứng tỏ lễ nghĩa của các ngươi không chu toàn, có đúng không?

Bị Lý Dật bắt bí như vậy, nữ đệ tử Tu La hiển nhiên có chút bối rối, suy nghĩ ăn cùng khách nhân cũng không có gì thất lễ, nàng liền ngồi xuống, cầm miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng. Ăn vài miếng, thấy Lý Dật cười mỉm nhìn mình, liền nói:

- Ta ăn cùng ngươi, sao ngươi không ăn!

Lý Dật tựa hồ như muốn bật cười thành tiếng, nữ đệ tử Tu La tử này thật sự quá tinh khiết, lời nói khách sáo từ miệng nàng lại trở nên rất thích hợp.

- Ta nhìn ngươi ăn cũng đủ rồi… Ngươi tên là gì?

- Mọi người đều gọi ta là Nhạc Bát Nữ.

- Thật đúng là cái tên kỳ cục, rất đặc biệt.

Nhạc Bát Nữ lại thản nhiên nói:



- Có gì kỳ cục chứ, ta họ Nhạc, là đứa con thứ tám trong nhà, đương nhiên kêu là Nhạc Bát Nữ rồi. Ngươi hỏi cái này làm gì?

- Không có việc gì, tùy tiện hỏi mà thôi. Đúng rồi, Nhạc Bát Nữ, ngươi chưa từng rời khỏi Tu La giới sao?

- Đúng vậy, chưa từng rời khỏi.

- Nếu là ta, ta cũng không nỡ rời đi, Tu La giới quá tráng lệ, bên ngoài động phủ lại là non xanh nước mát, có thể sống ở Tu La giới thật sự là một loại hạnh phúc.

Nghe Lý Dật nói như vậy, trên mặt Nhạc Bát Nữ thoáng chốc hiện lên vẻ chán nản, thở dài nói:

- Không phải chúng ta không muốn rời đi, mà là không thể rời đi, Tu La giới có giới quy, hơn nữa trên người chúng ta đều có cấm chế, rời khỏi Tu La giới sẽ không cách nào sử dụng đấu khí. Nghe nói thế giới bên ngoài vô cùng tà ác, khắp nơi đều là mạnh được yếu thua, nếu như không thể sử dụng đấu khí, chúng ta vừa đi ra ngoài cũng sẽ bị người ta giết chết.

- Nhưng mà…

Lý Dật tiếp tục thăm dò nói:

- Ở bên ngoài Tu La giới, ta cũng từng nhìn thấy đệ tử Tu La môn, bọn hắn có thể sử dụng đấu khí.

- Đó là những người đã được Tu La môn chủ cho phép, mặc dù rời khỏi Tu La giới, nhưng vẫn có thể mượn nhờ lực kết giới.

- Nếu có thể, ngươi có muốn tới thế giới bên ngoài Tu La giới không?

Vấn đề này Nhạc Bát Nữ hiển nhiên chưa từng nghĩ đến, sau một hồi do dự nàng mới nói:

- Ta… ta không biết, nhưng trước kia thật ra từng xảy ra chuyện có người trốn khỏi Tu La giới.

Nói chuyện hồi lâu với Nhạc Bát Nữ, Lý Dật cũng có thêm nhiều nhận thức về Tu La giới, từ trong khẩu khí của Nhạc Bát Nữ hắn có thể nghe ra, cuộc sống trong Tu La giới, tựa hồ cũng không phải chuyện gì hạnh phúc, cuộc sống ở đây vốn quá đơn điệu, ngàn năm như một, hạnh phúc duy nhất là không có gì lục đục với nhau, tất cả mọi việc đều có Tu La môn chủ phân công, bọn hắn lại càng không phải suy nghĩ mình nên làm gì, chỉ cần làm theo phân phó của Tu La môn chủ là được rồi.

Cuộc sống như vậy rất khó nói là hạnh phúc, hay là bất hạnh!

Khi Lý Dật đang có rất nhiều hứng thú tìm hiểu Tu La tộc thần bí, Tiểu Thiên đã mãnh liệt xông vào, lão gia hỏa này căn bản không có thói quen gõ cửa, vừa tiến vào đã túm lấy Lý Dật:

- Con dế này, ngươi còn có tâm tư nói chuyện phiếm với mỹ nữ sao, nhanh đi theo ta.

Không để Lý Dật phân trần, y đã kéo hắn về gian phòng của mình.

Lý Dật biết rõ, đây là Tiểu Thiên muốn dạy “con dế” mình, để tránh bị mất mặt trong cuộc đánh cược ba ngày sau.

Quả nhiên, sau khi dẫn Lý Dật đến phòng mình, Tiểu Thiên trước tiên bóp nhẹ lên người Lý Dật một cái, lúc này mới cảm thán nói:

- Còn trẻ như vậy đã tu luyện tới Đấu Thần đỉnh phong coi như là kỳ tích rồi, nhưng chút thực lực ấy muốn đối phó với con dế của lão quỷ vẫn không đủ.

- Vậy ngươi có cách gì tốt không?

- Cách gì tốt? Ngươi xem tu luyện đấu khí là trò chơi sao, vừa chớp mắt đã nghĩ đến cách tốt rồi? Chưa nói đến những cái khác, tu vi đấu khí còn chưa đề thăng thì những cái khác đều vô dụng.

Tiểu Thiên xoa xoa tay, nhưng trên mặt lại lóe ra cảm giác hưng phấn, xem ra trò chơi tràn ngập tính khiêu chiến này khiến hắn có chút phấn khởi rồi.

- Ngươi nói là Đấu Thần đỉnh phong tăng lên tới phong hào Đấu Thần? Theo ta được biết, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được.

- Đúng, người bình thường tốn hao hàng trăm, hàng ngàn năm cũng chưa chắc có thể, nhưng tiểu tử ngươi có chút không tầm thường, thuộc tính đấu khí của ngươi rất kỳ lạ, thật ra có chỗ kỳ diệu giống như ta. Được, suy nghĩ một chút, nhất định sẽ có cách!

- Vậy ngươi cứ từ từ suy nghĩ đi.



Vừa rồi trong phòng mình, Lý Dật chỉ lo nghe ngóng chuyện của Tu La giới, lúc này hắn mới lấy đồ trên bàn Tiểu Thiên ăn. Đồ ăn thức uống của Tu La giới chẳng những có đủ loại công hiệu thần kỳ như Nhạc Bát Nữ đã nói, hơn nữa hương vị cũng tuyệt đối nhất lưu. Đáng tiếc lợi ích của những thứ này đối với đấu khí không phải nhất thời có thể biểu hiện ra, càng bất lực trong việc làm tu vi của Lý Dật tăng vọt.

- Xem ra, chỉ có thể tới giới tâm thử thời vận.

Suy nghĩ thật lâu, Tiểu Thiên cắn răng nói với Lý Dật:

- Đừng ăn nữa, đi với ta đến chỗ giới tâm.

- Giới tâm sao!

Lý Dật ngược lại có chút do dự, suy nghĩ của Tiểu Thiên không tệ, trong tình huống này, nguồn gốc năng lượng có thể cung cấp cho tu vi đấu khí của hắn có bước đột phá, chỉ sợ cũng chỉ có những tồn tại ở Tu La giới tâm. Nhưng vấn đề là, chỗ đó có thần thú Tu La giới linh đáng sợ, không phải Lý Dật không có lòng tin đối với Tiểu Thiên, mà là giới linh kia thật sự vô cùng khủng khiếp.

- Đúng, cứ làm như vậy đi, đấu khí Thiên Ma của ngươi có thể hấp thu năng lượng của giới tâm, tuy chỉ có ba ngày ngắn ngủi, nhưng cũng chỉ có thể đánh cuộc một lần.

- Vấn đề là trong giới tâm có giới linh trông coi, nó sẽ không cho phép ta ăn cắp năng lượng của giới tâm.

- Giới linh cứ giao cho ta!

Tiểu Thiên vỗ ngực tự tin nói.

Được rồi, Lý Dật cũng quyết định đánh cược một lần, dù sao đây cũng là biện pháp duy nhất trước mắt của bọn hắn. Vì vậy hai người rời khỏi Tu La động phủ, tiến về phương hướng Tu La giới tâm.

Đệ tử của Tu La môn ngược lại cũng không có ai để ý tới những cường giả này, vì vậy bọn hắn hành động rất tùy ý. Hai người rất nhanh đã tiến đến Tu La giới tâm, chỗ giới tâm chịu sự phá hư kịch liệt trước đó, đã hiện ra hoàn toàn trong bầu trời, thể tinh thạch giống như ngọn núi nhỏ cũng hiện ra rõ ràng giữa ban ngày, hiển nhiên Tu La môn còn chưa kịp khôi phục. Trong giới tâm, khí vụ màu ngà sữa bị đánh tan lúc này lại bắt đầu chậm rãi hội tụ, những vẫn còn rất nhạt yếu.

- Tiểu tử, không cần ta nhắc nhở ngươi nên làm thế nào chứ.

- Dùng Thiên Ma đấu khí luyện hóa những năng lượng bên trong tinh thạch kia, nhưng lão gia hỏa, ngươi xác thực làm như vậy được không?

- Ngu ngốc, được hay không cứ thử rồi sẽ biết?

Lời nói này khiến Lý Dật cũng không dông dài nữa, bay vút đến bên đống tinh thạch chính giữa giới tâm, sau đó ngồi xếp bằng xuống, niết động chỉ quyết, lập tức vận chuyển Thiên Ma đấu khí trong kinh mạch.

- Lão gia hỏa, ngươi cần phải gánh đỡ giúp ta, vạn nhất gánh đỡ không được giới linh, con dế ta làm không tốt sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.

Phương pháp giải quyết của Tiểu Thiên mặc dù có tính khả thi nhất định, nhưng điều kiện quan trọng nhất là hắn phải gánh vác được giới linh, bằng không trong khi Lý Dật đang tu luyện bị giới linh công kích, hậu quả sẽ khó mà lường được.

- Yên tâm, Tiểu Thiên ta là ai chứ, ta căn bản không phải con người, mà lafe Phong hào Đấu Thần nghịch thiên!

Tiểu Thiên vỗ lồng ngực, tỏ vẻ cực kỳ không vui đối với nghi vấn của Lý Dật.

Lý Dật cũng không nghĩ nhiều nữa, thu liễm tâm trí, cùng với Thiên Ma đấu khí vận chuyển trong kinh mạch, năng lượng dồi dào bên trong tinh thạch giới tâm bị dẫn dắt, lập tức tuôn về hướng quanh người Lý Dật.

Luồng năng lượng cường đại đến mức tận cùng vọt tới, toàn thân Lý Dật chấn động, mặc dù không dám đảm bảo trong vòng ba ngày có thể có đột phá, nhưng nếu có thể tu luyện ba ngày như vậy, lợi ích đối với bản thân cũng không thể đo lường.

- Tiểu tử ngươi chuyên tâm tu luyện đi, chuyện bên ngoài cứ giao cho ta, có phong hào Đấu Thần ta làm hộ pháp cho ngươi, cũng không biết tiểu tử ngươi có phúc phận bao nhiêu.

Tiểu Thiên cũng nhanh chóng triển khai tư thế.

Cùng với Lý Dật không ngừng rút ra, năng lượng bên trong tinh thạch giới tâm bắt đầu cấp tốc khởi động, quang hoa ngũ thải bên ngoài tinh thạch, xinh đẹp đến cực điểm cũng vô cùng quỷ dị. Năng lượng tinh thạch dũng mãnh tuôn vào trong kinh mạch Lý Dật, bị Thiên Ma đấu khí đưa vào đan điền khí hải, sau đó hóa thành tu vi đấu khí của mình, miếng đấu khí tinh hạch chịu dị động này, lập tức cũng sáng lên, lấp lánh màu đen sáng bóng.

Thấy có hiệu quả, Lý Dật càng không chần chờ, thúc dục đấu khí cực hạn của mình, cường độ hấp thu tăng vọt. Thời gian của hắn có hạn, vì vậy nhất định phải dốc sức liều mạng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook