Đấu Thần

Quyển 5 - Chương 93: Thực sự đánh không chết

Yêu Yêu

22/10/2014

- Ô ô.

Sau khi những tên quái vật này xuất hiện, trong miệng bọn chúng đều phát ra một loại âm thanh rất là quái dị, bọn chúng từng bước, từng bước một hướng về phía Lý Dật cùng Lý Hàn đi tới.

- Là cương thi!

Nhìn chằm chằm vào quái vật, Lý Hàn thần sắc nghiêm túc nói.

- Là cương thi ư?

Lý Dật cũng có cảm giác sửng sờ, không thể tưởng được ở kiếp trước cương thi chính là sinh vật chỉ có ở trong truyền thuyết, vậy mà ở kiếp này hắn liền có cơ hội nhìn thấy.

Rất nhanh, Lý Dật có cảm giác đám cương thi này cùng với khôi lỗi rất giống nhau, nếu có khác chỉ là cách hoạt động mà thôi.

Sau khi cương thi xuất hiện, những chuyện kỳ quái lại xuất hiện theo, lúc trước xương cốt rơi lả tả trên mặt đất lúc này đều tự động khép lại và đứng lên, những tên lính xương khô có đôi mắt vô hồn lại lần nữa xuất hiện.

- Đánh không chết chúng ư!

Nhìn thấy đám lính xương khô tái sinh đứng dậy, Lý Dật cùng với Lý Hàn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Những lính xương khô này, tuy rằng tất cả đều là cảnh giới Đấu Sư, nhưng mà có một đám Đấu Sư cường giả đánh hoàn toàn không chết thì cũng thật là phiền toái. Đánh những tên lính xương khô này rồi chúng nó đều có thể sống lại, nhưng mà Lý Dật cùng Lý Hàn không thể như vậy, nếu để thời gian quá lâu thì đấu khí của bọn họ cũng dần bị tiêu hao hết.

Khi đám cương thi đi đến, đám lính xương khô chậm rãi tản ra, tạo thành một con đường.

- Ô ô.

Đám cương thi càng ngày càng tiến đến gần, chúng nó không giống như đám lính xương khô, trong tay đám cương thi này không có bất kỳ vũ khí gì. Nhưng mặc dù ở trong đám sương mù, Lý Dật cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, trên tay của đám cương thi đều có móng vuốt thật dài, những móng vuốt này đều tản ra hàn quang, tạo thành những vũ khí sắc bén đến cực điểm.

Mặc dù chúng nó không có vũ khí, nhưng mà Lý Dật biết rằng móng tay của bọn cương thi này, tuyệt đối so với vũ khí của đám lính xương khô còn sắc bén hơn.

- Phụ thân, người trước tiên hãy lui về phía sau một bước, để con thử thăm dò xem nơi đây rốt cuộc là cái địa phương cổ quái gì.

Cảm nhận được khí thế trên người của đám cương thi truyền đến, Lý Dật nhịn không được nhắc nhở một câu, Lý Dật nói như vậy đều có đạo lý của hắn, nếu như lời của Hồng Thiên Thánh Giả nói, đám lính xương khô chỉ là cấp thấp nhất ở đây mà thôi, thì chỉ sợ đám cương thi này đều có thực lực cấp bậc Đấu Vương.

Lý Hàn bất quá cũng chỉ là Đấu Vương cường giả mà thôi, nếu như phải đối mặt với một đám cương thi có thực lực Đấu Vương thì tám chín phần mười là bị chúng nó thảm sát.

Lý Dật lần nữa chủ động vận dụng Vân Bộ, xông lên nghênh đón đám cương thi. Lý Dật có ý định trước là thử xem đám cương thi này có thực lực như thế nào.

- Thanh Vân Thủ!

Sau khi tiếp cận đám cương thi, Lý Dật lần nữa lại sử dụng Thanh Vân Thủ, một bàn tay màu xanh không có bất kỳ trở ngại nào vỗ vào ngực của một tên cương thi, một tiếng thanh âm trầm muộn vang lên, chỉ nghe thấy tên cương thi này rống lên một tiếng, thân thể của hắn lui về phía sau một chút, nhưng khi thân hình hắn lui về phía sau đồng thời móng vuốt của nó cũng nhanh chóng hướng về phía cánh tay Lý Dật đánh tới.

Cước bộ của tên cương thi này tuy rất thong thả nhưng động tác trên cánh tay của nó lại cực nhanh, Lý Dật thậm chí còn không nhìn thấy rõ động tác của đối phương, thì trên cánh tay đã truyền đến cảm giác đau đớn, móng vuốt của tên cương thi này đã đánh vào cánh tay của Lý Dật tạo ra một dấu vết thương đỏ thẫm.

Rất nhanh, vết thương kia truyền đến một cảm giác tê dại, chứng tỏ trên móng vuốt của tên cương thi này có cả chất kịch độc.

- Đáng chết!

Lý Dật ngoài miệng mắng một câu, bởi vì hắn cảm giác được những tên cương thi này móng vuốt chẳng những có động tác cực kỳ nhanh mà chúng còn có chất kịch độc nữa, nếu bản thân mình nếu không phải có tấm thân bách độc bất xâm, chỉ sợ là một trảo vừa rồi cũng đã lấy đi tính mạng của mình rồi.

- Cửu U Quỷ Trận quả thật là không đơn giản!



Lý Dật trong lòng thầm nghĩ như thế, lập tức lớn tiếng kêu lên:

- Phụ thân lui ra phía sau lưng của con, đám cương thi này thực lực ít nhất là cấp bậc Đấu Vương, mà trên móng vuốt của chúng đều có chất kịch độc.

- Cái gì, là thực lực Đấu Vương ư?

Nghe thấy lời của hắn, Lý Hàn đang đứng ở sau lưng Lý Dật trong nội tâm xiết chặt, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn lên vết máu ở trên cánh tay Lý Dật, trên mặt xuất hiện vẻ mặt đầy lo lắng, ngoài miệng lại cuống quít kêu lên:

- Dật nhi, tay của ngươi bị làm sao?

- Phụ thân không cần phải lo lắng, chỉ bằng vết thương nho nhỏ này không lấy được tánh mạng của con đâu.

Lý Dật cũng không quay đầu lại đáp một câu, vừa mới nói dứt câu thì đám cương thi cùng với đám lính xương khô cùng xông tới, trường kiếm trên tay và móng vuốt ào ào hướng về phía cha con Lý Dật đâm tới.

- Xem ra bây giờ không có cách nào giữ lại thực lực, không thể đánh bạc tánh mạng của mình, nếu không cẩn thận chỉ sợ hôm nay có thể ngã xuống ở nơi này.

Nhìn thấy đám sinh vật bất tử lợi hại như thế, trong lòng Lý Dật thầm nghĩ.

Lần nữa lại sử dụng Vân Bộ, tránh thoát khỏi một trảo, thừa dịp xuất hiện một khe hở hắn liền tránh thoát ra khỏi vòng vây, sau đó hắn liền ỷ vào Vân Bộ quỷ dị, xông vào công kích đám cương thi.

Đám cương thi này còn dễ đối phó, tuy rằng lợi trảo của bọn chúng có động tác cực nhanh, thực lực tuy rằng hơn đám lính xương khô rất nhiều, nhưng thân pháp của bọn chúng lại rất là thong thả, chỉ cần không tiếp cận bọn chúng thì cũng không có cái gì uy hiếp. Những đám lính xương khô thì khác, tuy rằng với thực lực của Lý Dật bây giờ hoàn toàn có thể một chưởng đập chết một tên, nhưng làm cho hắn đau đầu chính là khi những xương cốt của đám lính xương khô này rơi xuống đất ngay lập tức lại lần nữa tổ hợp lại, cứ vòng đi vòng lại như thế đã không ngừng làm tiêu hao đấu khí của hắn. Nếu cứ như thế, không nói đến đám cương thi kia, chỉ cần đám xương khô này cũng làm cho hắn cạn kiệt mà chết.

- Tiền bối, đám lính xương khô này rốt cuộc đối phó như thế nào?

Bị bức tới đường cùng, Lý Dật chỉ có thể hỏi ý kiến của Hồng Thiên Thánh Giả.

Hồng Thiên Thánh Giả tựa hồ như cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại quái vật đánh mãi không chết này, trầm mặc sau nửa ngày, hắn mới thử thăm dò nói ra:

- Tiểu tử, đám lính xương khô như thế này lão phu trước cũng chưa bao giờ gặp qua, bất quá…

- Bất quá là cái gì?

Lý Dật thấy hắn lúc này còn thừa nước đục thả câu, trong lòng không khỏi có cảm giác tức giận, ngoài miệng liền vội vàng la lên.

Hồng Thiên Thánh Giả lúc này cũng biết rõ tâm tình Lý Dật lúc này, nhưng hắn cũng không có để ý, chỉ là nhíu mày nói:

- Lão phu nghe nói Cửu U Quỷ Trận tụ tập chí âm chí hàn ở trong thiên địa, mà sinh vật ở bên trong trận cũng là sinh vật cực kỳ âm hàn. Ta nghĩ bọn chúng cũng dựa cỗ âm hàn chi khí này để tái sinh không ngừng, bây giờ ngươi hãy nghĩ ra biện pháp phá đi cái cỗ âm hàn này thử xem.

Hồng Thiên Thánh Giả nói ra tuy không được rõ ràng, nhưng Lý Dật cũng đại khái hiểu được ý nghĩ của hắn. Vì vậy thân hình Lý Dật chợt dừng lại một chút, sau đó trong miệng quát lên một tiếng:

- Nam Minh Lưu Hỏa!

Phá đi cỗ chí âm chí hàn này, biện pháp tốt nhất là dùng chí dương chí nhiệt, mà Nam Minh Lưu Hỏa hiển nhiên là thích hợp nhất.

Lý Dật khẽ quát lên một tiếng, bốn con cự long xuất hiện, lập tức biến thành một thế giới đầy hỏa diễm. Liệt hỏa này nhiều vô cùng vô tận, hướng về bốn phía chung quanh đám lính xương khô này cuốn tới. Hỏa diễm kỳ dị không ngừng vặn vẹo khắp nơi, đem toàn bộ không gian bóp méo, sương trắng trong Cửu U Quỷ Trận bị nhiệt độ tăng cao trong nháy mắt bay đi không ít.

Từ khi hỏa diễm xuất hiện, đám lính xương khô lập tức bị chết cháy hơn phân nửa, chỉ nghe đến một hồi ‘xèo xèo cạc cạc’, đám lính xương khô bị đốt thành tro cốt lưu lại thành những vệt đen trên mặt đất.

Đối với Nam Minh Lưu Hỏa thì đám lính xương khô cấp bậc Đấu Sư căn bản là không có cách nào chống cự. Mặc dù là đám cương thi và một ít lính xương khô may mắn đứng ở phía xa cho nên không có bị chết cháy, bọn chúng lúc này cũng đều ào ào lui lại về phía sau. Lời của Hồng Thiên Thánh Giả nói quả nhiên là đúng như vậy, đám sinh vật cả ngày sống trong u tối quả thật rất là sợ hãi loại liệt hỏa chí cương chí nhiệt này.

Mắt nhìn thấy đám lính xương khô bị tổn thất thảm trọng, Lý Dật cũng không có tiếp tục hành động, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào những dấu vết cháy đen kia, muốn xác định là đám lính xương khô chết cháy này có thể sống lại được nữa không.

- Thật sự là đã chết thật rồi?



Sau một lúc lâu, Lý Dật nhìn thấy những dấu vết cháy đen trên mặt đất đều không có một chút phản ứng, trên mặt rốt cục cũng lộ vẻ mặt vui mừng, nhưng hắn cũng không dám khinh thường mà tiếp tục chờ đợi giây lát, nhìn thấy những dấu vết lính xương khô bị hỏa thiêu không có sống lại, hắn mới thật sự yên lòng.

- Hừ, thì ra Cửu U Quỷ Trận chó má này cũng không có cái gì đặc biệt. Bổn thiếu gia hôm nay cho một mồi lửa đem các ngươi đốt sạch sẽ.

Lý Dật ngoài miệng thì quát to lên một tiếng, lập tức hắn liền sử dụng Công pháp Nam Minh Lưu Hỏa, đúng lúc này ở đằng sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng hô cấp bách.

- Dật nhi cẩn thận!

Vừa dứt lời, ‘đinh’ một tiếng, một thanh trường kiếm chém vào phía sau lưng Lý Dật trượt vào bức tường, ngay lập tức trên vách tường xuất hiện một vết rách thật sâu nhìn thấy mà giật mình.

Nghe thấy Lý Hàn cất tiếng cảnh báo, Lý Dật tuy rằng không biết ở sau lưng mình đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn vô ý thức vận khởi Vân Bộ đưa thân thể của mình hướng sang bên cạnh tránh đi, làm cho thanh trường kiếm kia xẹt qua thân người hắn, chém lên trên vách tường.

Trong lòng Lý Dật thầm nghĩ một tiếng ‘nguy hiểm thật’, lúc này hắn quay đầu nhìn lại nhìn mới thấy ở phía sau lưng mình xuất hiện một tên lính xương khô. Hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi vì ngọn lửa kia rõ ràng có hiệu quả cơ mà, vậy mà tên lính xương khô này ở đâu mà ra. Đúng lúc này Lý Hàn đứng ở sau lưng lại truyền đến một thanh âm gấp gáp.

- Dật nhi, mau nhìn những tên cương thi kia, những tên lính xương khô này có thể sống lại đều dựa vào đám cương thi kia.

Nghe thấy Lý Hàn nói, Lý Dật vội vàng nhìn về phía đám cương thi kia, chỉ thấy tên tay đám cương thi đang tản phát ra từng đạo hỏa diễm lục sắc, đạo hỏa diễm trên tay đám cương thi không ngừng hướng về phía dấu vết cháy đen của lính xương khô vung tới, khi hỏa diễm hoàn toàn bao phủ những dấu vết cháy đen kia, thì lúc này chỉ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy những dấu vết cháy đen này một lần nữa tái sinh, chỉ trong nháy mắt tạo thành một đám lính xương khô. Mà những đạo hỏa diễm kia lại tiến vào hốc mắt trống rỗng của đám lính xương khô trông vô cùng quỷ dị.

- Thì ra đám lính xương khô này, bản thân chúng nó cũng không có năng lực sống lại, tất cà là do đám cương thi kia. Tốt, lần này ta trực tiếp dùng Nam Minh Lưu Hỏa, hỏa thiêu chết hết các ngươi.

Khi minh bạch tất cả nguyên do trong đó, Lý Dật một lần nữa triệu hồi ra một cỗ hỏa diễm hừng hực, trực tiếp hướng về phía đám cương thi đánh tới.

- Đi tìm chết đi!

Ngày hôm nay Lý Dật ở cái địa phương này thiếu chút nữa lật thuyền trong mương, làm cho hắn cảm thấy vô cùng tức giận, lúc này hắn ra tay cũng không có nương tay, hắn dùng hơn phân nửa đấu khí ra một đòn công kích này.

Oanh!

Hỏa diễm đầy trời đột nhiên bùng cháy dữ dội lên, toàn bộ không gian một lần nữa lại vặn vẹo, trong biển lửa cực nóng này, đám lính xương khô đồng thời hóa thành khói bụi, đám âm hàn vụ khí cũng bị càn quét không còn. Nhưng một khắc sau, ánh mắt Lý Dật lại run lên, khi nhìn thấy ngọn lửa tiếp cận đám cương thi, cũng không làm cho đám cương thi lùi lại mà chúng cứ thế tiến tới.

Nhìn thấy đám cương thi có những cử động khác thường như vậy, Lý Dật tuy rằng có một chút nghi kỵ, nhưng giờ phút này hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, thừa dịp đám lính xương khô còn chưa có sống lại, hắn tiếp tục thúc dục hỏa diễm hướng về phía đám cương thi đánh tới.

Phựt!

Đột nhiên, trong không gian truyền đến một hồi âm thanh chói tai, ánh mắt Lý Dật khẽ run lên hướng về phía thanh âm nhìn lại, chỉ thấy ở trên đỉnh đầu đám cương thi không biết khi nào xuất hiện một đạo quang mang màu xanh thẫm, đạo hào quang này cùng hỏa diễm lục sắc trên tay đám cương thi tương tự như nhau, hợp cùng với nhau chống đỡ Nam Minh Lưu Hỏa của Lý Dật, ngăn cản không cho Nam Minh Lưu Hỏa tới gần.

- Chuyện gì đã xảy ra như vậy, chẳng lẽ đám cương thi này không có sợ hỏa diễm công kích sao?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Lý Dật cảm thấy vô cùng kinh hãi, nhưng hắn cũng không thể nghĩ nhiều, chỉ có thể tiếp tục thúc dục đấu khí, làm cho ngọn lửa tăng mạnh thêm một chút với mục tiêu đột phá tầng lục quang bảo vệ kia.

Ở giữa không trung, có hai luồng hỏa diễm giằng co với nhau. Nhưng ở trong biển lửa, đám lính xương khô không ngừng kêu lên một hồi thanh âm ‘tích tích ba ba’, chúng nó từ trong tro bụi lại lần nữa sống lại, tiếp tục một vòng chu kỳ mới.

- Dật nhi, mau dừng tay đi!

Đột nhiên, thanh âm Lý Hàn vang lên. Nói xong, hắn chỉ tay về phía biển lửa, chỉ tay vào những tên lính xương khô đang sống lại, rồi tiếp tục nói.

- Dật nhi, nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là một biện pháp tốt, ngươi hãy nhìn xem đám lính xương khô này đi.

Nghe thấy phụ thân nói như vậy, Lý Dật vội vàng nhìn vào trong biển lửa, khi nhìn thấy hắn cảm thấy vô cùng kinh sợ.

Thì ra đám lính xương khô này đúng là không biết từ lúc nào, bọn chúng đều sống lại, và sức đề kháng của bọn chúng đối với hỏa diễm, thời gian cũng càng ngày càng dài hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook