Đấu Y

Chương 301: Âm thầm.

Mộc Thang

20/04/2013



Mộ Dung San nghi hoặc không biết đó là loài vật gì, muốn giở chút bản lĩnh để bắt lấy con tiểu nhục trùng xấu xí đó, nhưng trong đáy lòng bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng, một trận gió nổi lên, của sổ mở rộng ra, hai đạo bóng đen nhanh nhẹn lủi vào trong phòng.

Mộ Dung San kinh hãi nói:

- Người nào?

Hai bóng đen hơi sững sờ, không ngờ rằng Mộ Dung San lại phát hiện ra bọn chúng, một bóng đen trong đó đột nhiên vung tay, một sợi dây chão thình lình hiện ra giống như độc xà bắn tới.

Sợi dây chão như có sinh mệnh quấn quanh thân thể Mộ Dung San!

Trong tay Mộ Dung San xuất hiện một thanh trường kiếm bổ mạnh về phía dây chão, "đương" một tiếng, sợi dây chão không hề hấn gì như thể không sợ vũ khí.

Băng...

Sợi dây chão như con mãng xà cuộn lấy trường kiếm trong tay của Mộ Dung San xiết chặt gãy nát thành từng đoạn nhỏ, phản ứng của Mộ Dung San cũng không hề chậm, trong lòng biết không địch lại được, bèn lập tức quăng kiếm, trong tay đồng thời xuất hiện ba tấm đạo phù hỏa quang, băng tiễn vào thổ thuẫn.

Hỏa quang và băng tiễn đánh về phía hai bóng đen, mà thổ thuẫn thì chống đỡ thế tiến công của sợi dây chão.

Một bóng đen trong đó dùng tay không tiếp đỡ hỏa công. Chỉ dùng đến khí hộ thể liền hóa giải được ngọn lửa, mà bóng đen còn lại chống lại băng tiễn hơi có chút khó khăn, nhưng vẫn hữu kinh vô hiểm dùng một cây gậy gỗ tiếp đón được.

Trong lòng biết Mộ Dung San biết lai giả bất thiện, hai tên kia cũng không phải mình có thể đối phó được, liền nhảy luôn một cú cướp cửa mà chạy, rầm, thân thể mềm mại va mạnh vào trên cửa, nhưng cánh cửa không hề sứt mẻ chút nào.

- Kết trận!

Mộ Dung San hô nhẹ một tiếng, đôi mắt căm tức nhìn về phía hai bóng đen, cảm giác phát lạnh trong lòng cũng nổi lên mạnh mẽ hơn.

Trong sát na đình trệ lại, sợi dây chão như u quang đã đem thổ thuẫn xiết nát, trực tiếp quẩn quanh thân thể của Mộ Dung San.

Hai đạo bóng đen đứng ở hai bên nhìn lại, thấy đã thành công bèn gật gật đầu, một người trong đó đưa tay sờ vào trong ngực lấy ra một cái bình nhỏ, đang muốn mở nắp, một chiếc kim thủ bỗng nhiên vọt tới túm chặt lấy cổ tay của bóng đen, xiết mạnh một phát, chủ nhân của cổ tay rên lên một tiếng trầm muộn đau đớn, bình nhỏ trong tay cũng tuột khỏi tay rơi ra. Lại một chiếc kim thủ khác xuất hiện, đón lấy chiếc bình nhỏ.

-Ai?

Bóng đen khác đứng ở một bên cảnh giác kêu lên một tiếng. Không hề có phản ứng hồi đáp!

Nhìn hai chiếc kim thủ lấp lánh ánh vàng, bóng đen cảm giác không ổn, tung tích của người mới đến này hắn không hề phát hiện, chỉ sợ tu vi vượt xa bản thân. Nhìn quanh bốn phía, quát vội một tiếng với bóng đen đang ôm cổ tay:

-Đi!

Hai bóng đen đồng thời nhảy vút ra ngoài cửa sổ, Mộ Dung San đang bị dây chão quấn chặt cùng bị kéo theo ra ngoài, tốc độ của hai đạo bóng đen đột nhiên tăng nhanh, mang theo Mộ Dung San "vút" một tiếng đã ra khỏi Bách Thảo trấn.

Con nhục trùng nho nhỏ màu lam trong góc phòng Mộ Dung San kêu lên một tiếng, chậm rãi bay ra ngoài cửa sổ hướng về phía Lâm Khiếu Đường toàn thân mặc thanh bào đứng ở bên ngoài, đây chính là Tị Hoa Thú, Lâm Khiếu Đường vươn tay ra, Tị Hoa Thú vâng lời bay vào trong ống tay áo, biến mất không thấy đâu nữa.

Ở phía bên ngoài cửa sổ, thần sắc của Lâm Khiếu Đường chợt lướt qua một tia cười nhẹ, đem chiếc mũ của bộ thanh bào đội lên đầu, hoàn toàn che khuất đi khuôn mặt bên trong chiếc mũ, hô, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ.

Hai đạo bóng đen phảng phất như là chim sợ cành cong cướp đường mà chạy. Mộ Dung San vác theo ở phía sau bị dây chão gắt gao quấn chặt không thể động đậy.

Hai gã bịt mặt mặc hắc y này chính là Hầu Tử Kiện cùng hắc bào thanh niên họ Hoàng.

- Hoàng tiền bối, vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?

Hầu Tử Kiện trong lòng thấp thỏm truyền âm hỏi.

Xương cổ tay đã vỡ vụn không thể động đậy.

- Vận khí không tốt, gặp phải cao nhân thích quản chuyện người khác rồi!

Thanh niên họ Hoàng quay lại truyền âm nói.



- Vãn bối vô tri, thế nhưng hai chiếc kim thủ khi nãy chính là tài nghệ của võ tông, thế nhưng ở bên trong Vạn Điêu Đạo Minh làm sao lại xuất hiện võ giả đây?

Hầu Tử Kiện nghĩ lại mà sợ hãi truyền âm hỏi.

- Chắc là lão quái vật nào đó đi khắp nơi du lịch, cũng chỉ có thể là loại rỗi hơi như họ mà thôi!

- Hắn có đuổi theo chúng ta hay không?

Hầu Tử Kiện vừa nghe đến từ "lão quái vật" thần kinh liền căng thẳng, truyền âm cũng bắt đầu trở nên run run.

- Hẳn là sẽ không, trừ khi lão quái vật này coi trọng vị hôn thê của ngươi muốn cưới làm vợ bé, bình thường sẽ không truy tận gốc đâu, hơn nữa "hắc hồn thằng" kia của ta, hẳn là hắn phải nhận biết mới phải, đây chính là vật thành danh của gia sư, chắc hắn cùng không dám trêu chọc vào Âm La điện chúng ta!

Thanh niên họ Hoàng trong lòng đã có tính toán trước bèn trả lời.

Hầu Tử Kiện vừa nghe lời này, tâm lý thoáng ồn định lại một chút, lúc này mới nhớ ra phi hành bên cạnh mình chính là trưởng lão tân nhậm Cốt Hồn Quỷ Đạo của Ám La điện, ngoài ra lại có sư phụ là "Hắc Ngục Ma Quân" một trong những nguyên lão của Âm La điện chính là lão quái vật linh hồn giai trung kỳ.

Bay non nửa canh giờ, xác định phía sau không có người đuổi theo, cốt Hồn Quỷ Đạo mới hạ xuống bên trong một sơn lâm bí mật.

Mộ Dung San nghiến chặt hàm răng, trợn mắt nhìn hai gã hắc y nhân đang đứng trước mặt mình, mặt của chúng đều được vải đen che lại, ngoại trừ đôi mắt nhìn xuyên qua hai cái lỗ ra bên ngoài, các bộ phận còn lại đều được che kín mít.

- Các ngươi muốn làm gì? Lẽ nào muốn cùng Thiên Hà tông đối địch?

Mộ Dung San chất vấn.

- Ha ha ha!

Gã hắc y nhân vóc người gầy gò đột nhiên ngửa mặt cười to một trận:

- Tại hạ tự nhiên là không muốn đối địch với Thiên Hà tông rồi, cô nương không cần phải khẩn trương, chúng ta chỉ mời cô nương đi dạo đêm một chút thôi!

- Hừ, không dám lấy mặt thật hành sự ban ngày, trong lòng nhất định có quỷ!

Mộ Dung San quát lớn, hai tay bị trói chặt phía sau lưng cũng không ngừng giãy dựa, một ống trúc nhỏ cắm ở trên lưng lúc nãy đã đợt mở ra. Bên trong ngân quang lòe lòe, hơn mười cây ngân châm thình lình xuất hiện trong tay.

- Có quỷ hay không, một hồi nữa cô nương liền sẽ biết thôi!

Hắc y nhân cao gầy lôi ra một đan hoàn màu đen, đưa cho hắc y nhân Hầu Tử Kiện bị thụ thương đúng ở bên cạnh.

Nhìn đan hoàn đưa tới, Hầu Tử Kiện có chút nghi hoặc, nhưng lại nhận được truyền âm:

- Hầu lão đệ, mới khi nãy "mê hồn tán" của ngươi đã bị đánh rơi, viên này là "nô hồn cầu" Hoàng mỗ sẽ hạ giá để bán cho ngươi, năm trăm nguyên thạch là đủ, công hiệu so với "mê hồn tán" thực sự mạnh hơn thập bội đó!

Hầu Tử Kiện lần này bị lừa thật rồi, năm trăm nguyên thạch, con số này mà cũng nói ra được, cái này căn bản chính là bịp bợm.

Một lát sau không thấy có phán ứng gì, Cốt Hồn Quỷ Đạo hơi có chút phật ý, lạnh giọng truyền âm nói:

- Hầu lão đệ, chính là ngươi cần bản đạo tương trợ ngươi, không phải là ngươi đang đùa bỡn ta đấy chứ?

Khuôn mặt Hầu Tử Kiện giấu sau mảnh vải đen giật giật vài cái, trong lòng tuy biết là bị hớ nhưng vẫn không thể tránh được, ở trước mặt Cốt Hồn Quỷ Đạo, mình cũng chẳng có đường mà cò kè mặc cả, hai tay run run đem một túi lớn căng phồng đầy nguyên thạch giao vào tay hắn.

Tiệp nhận đan hoàn màu đen, trong lòng Hầu Tử Kiện cảm thấy trống rỗng, lần hành trình đi Bách Thảo sơn này đúng là đem bản thân mình bóc lột, vốn đang định thu thập một ít tài liệu có tác dụng tu luyện, lúc này cũng đành thôi vậy, đột nhiên phẫn hận trợn mắt nhìn về phía Mộ Dung San bị trói chặt, đột nhiên mọi oán khí trong lúc đó đều đổ lên trên người Mộ Dung San, nếu không phải vi nàng bản thân chắc chắn sẽ không bị Cốt Hồn Quỷ Đạo chèn ép, đều là lỗi ở nàng.

Nghĩ thế, bước chân Hầu Tử Kiện kiên quyết bước nhanh về phía Mộ Dung San đang bị trói chặt cách ba trượng phía trước, trong hai mắt phun trào độc quang âm hiểm.

Bỗng nhiên, một luồng ngân quang chợt lóe, hơn mười cây ngân trâm thình lình âm thầm phóng ra, giống như là đạn bắn tới, trong đó còn ẩn hàm mấy mảnh trúc.

-Ạ!

Hầu Tử Kiện trong lúc đang hỗn loạn không hề đề phòng, bị hơn mười cây ngân trâm bắn trúng, đau đớn hét lớn một tiếng, lửa giận thiêu đốt nhất thời càng thêm hừng hực, dưới chân nhanh chóng tăng tốc. Ngay khi đó, mấy mảnh trúc tách khỏi đám ngân trâm, như có sinh mệnh bắn về phía hắc y nhân cao gầy.



Khuôn mặt của Cốt Hồn Quỷ Đạo dưới tấm vải đen lạnh lùng cười, bàn tay mở ra bốc lên một cỗ hắc khí. Những mảnh trúc vừa chạm vào hắc khí liền đã bị hòa tan, đột nhiên, trong đó có hai mảnh trúc mãnh liệt vỡ bắn ra, luồng khí lưu cường đại đập vào mặt mà đến...

- Hầu Tử Kiện, là ngươi!

Mộ Dung San hét lớn một tiếng.

Thân thể Hầu Tử Kiện đột nhiên cứng đờ, sờ lên mặt thì lớp vải đen kia đã không thấy đâu nữa, không biết bị xốc lên từ lúc nào.

- Ngươi dĩ nhiên lại cùng với ma đạo nhân Âm La điện Cốt Hồn Quỷ Đạo liên hợp lại ám hại đồng môn huynh muội, ngươi có mưu đồ gì hả?

Mộ Dung San tiếp tục quát lên.

Miếng vải đen trên mặt Cốt Hồn Quỷ Đạo cũng bị xốc lên, khuôn mặt chỉ có da bọc xương lộ ra dưới ánh trăng, cần bao nhiêu chán ghét thì có bấy nhiêu chán ghét.

Ba ba ba, Cốt Hồn Quỷ Đạo lại vỗ tay cười, nói:

- Liên hoàn phù của Linh Nguyệt tiên tử quả nhiên mãnh liệt, ngay cả nha đầu ngươi đánh bất ngờ mà bản đạo cư nhiên không hoàn toàn đỡ được, bất quá thật đáng tiếc, hỏa hầu còn kém lắm, lúc nào rãnh rỗi bản đạo phải đi gặp sư phụ ngươi lãnh giáo một chút, nếu có thể thắng được, nhất định phải mang Linh Nguyệt tiên tử sư phụ ngươi trở về Âm La điện làm trưởng lão phu nhân của ta, ha ha ha!

- Ngươi nằm mơ đi, sư phụ chắc chắn sẽ chém cho ngươi rụng đầu nát xương ném vào biển cho cá ăn!

Mộ Dung San cả giận nói.

Sau một trận kinh hoảng, vẻ bề ngoài Hầu Tử Kiện dần dần ổn định trở lại, ánh mắt hung dữ thẹn quá hóa giận, tiến lên bóp lấy miệng Mộ Dung San, sau đó muốn nhét hoàn đan màu đen vào, đột nhiên kim quang chợt lóe.

-A!

Hầu Tử Kiện lần thứ hai hét lớn một tiếng, cổ tay lại bị một kim thủ nắm chặt.

Răng rắc, âm thanh xương cốt bị vỡ, Hầu Tử Kiện thiếu chút nữa ngất đi, cánh tay vốn khỏe mạnh đã bị cứng rắn bẻ gẫy.

Hai mắt Cốt Hồn Quỷ Đạo mở lớn, nhìn quanh bốn phía cũng không thu được gì, bèn cảnh giác mở miệng nói:

- Không biết lộ bằng hữu nào, có thể hiện thân gặp mặt không? Tại hạ trưởng lão Âm La điện Cốt Hồn Quỷ Đạo, gia sư là"Hắc Ngục Ma Quân", chẳng hay bằng hữu có nhận biết hay không?

Cốt Hồn Quỷ Đạo không phát hiện ra được nguyên khí của đối phương. Trong lòng biết tu vi của đối phương đương nhiên cao hơn bản thân không ít, miễn cưỡng thì lại sợ không chiếm được chỗ tốt, vì vậy liền báo danh hào để chấn nhiếp đối phương, dù sao danh hào Hắc Ngục Ma Quân ở phương Nam không người nào không biết, không người nào không hay.

- Pặc...

Kim thủ nhẹ nhàng xẹt qua sợi dây chão trên người Mộ Dung San, dây chão nhất thời đứt ra, Mộ Dung San vừa được giải thoát liền xuất ra bốn tấm đạo phù, bắn về phía Hầu Tử Kiện đang nằm khóc thét trên mặt đất.

Phanh phanh phanh phanh, bốn tấm đạo phù đều trúng mục tiêu, toàn thân Hầu Tử Kiện không ngùng bốc cháy cuồn cuộn lăn trên mặt đất, Mộ Dung San còn chưa giải hết hận, lại là một tấm băng phủ xuất ra, đem Hầu Tử Kiện bị đốt cháy hết lông tóc trong nháy mắt đóng băng, khuôn mặt thống khổ cháy đen vẫn duy trì cố định ở bên trong băng thạch.

- Hoàng tiền bối, cứu ta!

Hầu Tử Kiện vẫn còn chưa chết đi, truyền âm nói.

Nguyên thức của Cốt Hồn Quỷ Đạo lan rộng thăm dò bốn phía, nhưng vẫn không tra ra bất luận cảm ứng nguyên lực nào, nhận được truyền âm của Hầu Tử Kiện cũng không hề có phản ứng. Đang muốn âm thầm rời đi, truyền âm của Hầu Tử Kiện lần thứ hai vang lên:

- Hoàng tiền bối, trong người của vãn bối còn có một viên "đại sư đan" gia truyền!

Cốt Hồn Quỷ Đạo vừa thu hồi nguyên lực, nghe thấy vậy trong mắt ánh sáng chợt lóe, vung tay lên, một chiếc khô lâu thủ trảo dữ tợn bắn ra, một trảo cắm vào phong ấn nằm trên băng thạch của Hầu Tử Kiện, liền mang theo cả băng thạch nhất thời bay đi.

Lúc này kim thủ lần thứ hai xuất hiện, đem khô lâu thủ trảo trực tiếp bóp vỡ, Cốt Hồn Quỷ Đạo hơi nổi giận, người tới tuy mạnh nhưng mình rốt cuộc cũng là đại sư giai, vài ba lần bị đối phương trêu đùa đã khôna còn giữ được kiên nhẫn, nguyên lực toàn thân bành trướng, tiếp đó một khô lâu đại thủ từ trong tay bắn ra, so với lúc trước càng dữ tợn kinh khủng hơn, trên khô lâu thủ hắc khí quấn quanh nồng đậm.

- Diêm La Thủ!

Mộ Dung San cả kinh nói, đây chính là một trong những bảo bối của Hắc Ngục Ma Quân, dĩ nhiên lại đã truyền cho Cốt Hồn Quỷ Đạo, có thể thấy gã đồ đệ này tương đối được trọng thị.

Một góc âm u cách đó không xa, Lâm Khiếu Đường mặc một thân thanh bào, hai mắt giấu dưới mũ áo chợt lóe hoa quang, khô lâu thủ lần này chính là vật tốt hiếm có, nếu có thể đoạt được, chuyển hóa để cho mình sử dụng là bù đắp được cho "Trảo Long Thủ", "Trảo Long Thủ" tuy khá chắc chắn, nhưng thuần túy là do nguyên lực huyễn hóa ra, chống lại người tu vi kém hơn tự nhiên là không đáng lo, nhưng một khi đụng tới cường thủ, chỉ sợ đánh vài phát đã bị đối phương phá vỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook