Đấu Y

Chương 353: Bĩ tu và nhân yêu. (4)

Mộc Thang

20/04/2013



Lòng bàn tay của Lâm Khiếu Đường đổ mồ hôi, chưa từng nghĩ được lại có loại thần thú hộ thể như vậy, thảo nào trước đó cảm ứng được khí tức yêu thú cường liệt, chắc hẳn là do thất thải điểu nhi này phóng ra.

Đầu thất thải điểu nhi này tựa hồ như có bản lĩnh thôn phệ tất cả những vật thể tạo thành từ nguyên khí, có thể nói là thần điểu, Lâm Khiếu Đường lại phải thu hồi lại kim thủ.

Thanh niên tuấn mỹ nhìn thấy tình cảnh như vậy, trên mặt nhất thời hiện lên nét cười khẽ vô cùng xinh đẹp, ngọc tiểu bồ trong tay tụ tập nguyên lực chờ phát động, chỉ chờ gã bĩ tu này lộ ra kẽ hờ lập tức xuất thủ, một kích tất thắng.

Không đến vạn bất đắc dĩ, Lâm Khiếu Đường không muốn phóng xuất ra "tham thị thú", một khi phóng ra thì con bài này không còn tác dụng ẩn dấu khi cần thiết nữa, cũng nói rõ bản thân đã dùng đến thủ đoạn cuối cùng, một chiêu của đối phương mà đã có thể đem hai bảo bối đắc ý của chính mình phá giải, xác thực vô cùng mạnh mẽ.

Hai thanh tử kim trường thương vẫn công kích lồng giam cực lớn rốt cuộc cũng bị Lâm Khiếu Đường thu hồi lại, phóng tới tranh đấu với thất thải điểu nhi trong không trung.

Tử kim thủ và tủ kim trường thương không phải là vật thể do nguyên khí biến hóa thành. Thất thải điểu nhi không thể thôn phệ, sáu kiện pháp bảo và một con thần thú trong không trung nhất thời tranh đấu kịch liệt, không ai nhường ai.

Phá lồng giam không thành, cùng đối phương chiến đấu cũng rơi xuống hạ phong, nhìn đầu thất thải điểu nhi, Lâm Khiếu Đường cảm giác cực kỳ không ổn.

Cùng lúc đó, có một nguy cơ cực lớn đang dần dần bao phủ tới.

Lâm Khiếu Đường cũng không phải là người tự phụ, mặc dù trước đó đã đánh bại hai tên cao thủ linh hồn giai liên thủ, thế nhưng hắn cũng không vì thế mà khinh thị đối thủ, thanh niên tuấn mỹ kia có một thân tu vi thâm hậu không gì sánh được, tuy rằng ngôn ngữ của hắn vô cùng kiêu ngạo thế nhưng lại có thực lực cường đại làm vốn.

Chỉ là Lâm Khiếu Đường không ngờ tới đối phương lại có một thần điểu lợi hại đến như vậy, làm cho ba đại bảo bối của mình không thể làm gì được đối phương, trong lòng không khỏi vô cùng cẩn thận suy nghĩ cách đối phó, đánh giá đối phương tăng thêm một bậc.

Lúc này, hai tử kim thủ và bốn thanh tử kim trường thương mới miễn cưỡng chống lại được thế tấn công của thất thải điểu nhi, thế nhưng cũng là cực kỳ cật lực, sáu kiện pháp bảo được Lâm Khiếu Đường khống chế một cách cẩn thận, nguyên lực hao tổn vô cùng to lớn.

Mà thiếu niên tuấn mỹ kia thì chỉ cần dùng chút nguyên thức điều khiển thất thải điểu nhi, còn bản thân thì vô cùng thoải mái, có thể tự do phát huy bản lãnh, căn bản không cần đến nguyên lực để tiến hành thao túng.

So sánh với nhau, Lâm Khiếu Đường rõ ràng yếu thế hơn hăn. Thời gian càng lâu thì nguyên lực lại càng tổn hao nhiều hơn, càng dễ xuất hiện kẽ hở.

Trong miệng Lâm Khiếu Đường hơi khô khốc, đột nhiên quang mang trong mắt chợt lóe lên, không còn chần chờ gì nữa, ống tay áo vung lên. Vô số điểm nhỏ màu lam chen chúc bay ra ngoài, tốc độ cực nhanh, rậm rậm gần như vô tận.



Cùng lúc đó, thất thải điểu nhi tựa hồ như nhận thấy được nguy cơ, ngửa đầu lên thời hót to một tiếng, thân hình lần thứ hai bạo tăng. Thoáng cái từ độ lớn một người bình thường lập tức cao hơn một trượng, nếu như tính cả hai cánh xòe ra thì thân hình vượt quá hai trượng, quanh thân càng phát ra quang mang bảy màu vô cùng chói mắt, phảng phất giống như một màn cương khí bảo hộ xung quanh thân thể.

Đối với thanh niên áo xanh phóng ra một đàn tiểu trùng màu lam, đông đảo tu luyện giả đều vô cùng nghi hoặc, hiển nhiên đối với loại tiểu trùng này không biết được bao nhiêu, hầu như tất cả tu luyện giả đều mới nhìn thấy lần đầu tiên, không biết là loại yêu thú gì.

Tham thị thú không lâu trước đó thành công thôn phệ băng hàn linh hỏa, lúc này vô cùng hưng phấn, dưới sự điều khiển của nguyên thức phát ra từ Lâm Khiếu Đường điên cuồng đánh về phía đầu thất thải đại điểu.

Hai đại yêu thú khí thế vô cùng va chạm cùng một chỗ. Thất thải đại điểu nhìn thấy tham thị thú, trong đôi mắt hỏa hồng tỏa ra một loại kích động không ngôn ngữ nào có thể miêu tả được, thế nhưng trong hỗn loạn điên cuồng lại có lẫn một tia sợ hãi.

Thất thải đại điểu chỉ một ngụm đã có thể nuốt hết mười con tham thị thú, bất quá số lượng này so với đàn tham thị thú thì chỉ như là muối bỏ biển, hầu như không có cảm giác số lượng bị giảm đi.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Lâm Khiếu Đường đột nhiên cảm giác được trước đó bản thân phóng ra mấy trăm tham thị thú dò đường nhưng bị thất tung, nhất định là có liên quan đến đầu thần điểu này.

Tham thị thú, chính là thượng cổ yêu thú, tại Kỳ Đông đại lục này đã tuyệt tích hơn một vạn năm, có thể càng lâu hơn nhiều. Hiện tại đã trưởng thành đến như vậy, những yêu thú hiện nay tuyệt đối không thể chống lại được chúng.

Như vậy xem ra, đầu thất thải đại điểu này rất có khả năng cũng là một loại thượng cổ yêu thú, như thế mới có thể tranh đấu cùng với tham thị thú, cả hai có lẽ đều trong thời kì tương đồng.

Đại đa số tu luyện giả trong lồng giam không nhìn ra được tiểu trùng màu lam là loại yêu thú gì, thế nhưng khi quan sát hai đầu yêu thú tranh đấu kịch liệt, đối với yêu trùng màu lam cực kỳ lo lắng.

Từ xưa đến nay đều là chim ăn côn trùng, đây là một đạo lý thiên kinh địa nghĩa!

Hiện tại thất thải đại điểu rõ ràng chính là thiên địch của yêu trùng màu lam, số lượng của yêu trùng tuy là đông đảo đến kinh người, thế nhưng đối với thất thải đại điểu không có bao nhiêu uy hiếp. Bất quá chỉ là dâng lên cho thất thải đại điểu một món ăn bổ dưỡng mà thôi, cho dù thất thải đại điểu cũng không thể đem toàn bộ yêu trùng ăn hết, thế nhưng ăn được bao nhiêu tính bấy nhiêu, nuốt lấy nguyên khí của yêu trùng màu lam chuyển hóa thành một bộ phận của chính mình.

Người ngoài cuộc xem ra xác thực chính là như vậy, yêu trùng màu lam căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp nào đối với thất thải đại điểu, chỉ là chịu chết một cách vô ích mà thôi.

Thế nhưng, hai người trong cuộc lại có thần sắc khác nhau. Thanh niên tuấn mỹ không vì thất thải thần điểu của mình chiếm thượng phong mà lộ ra nét thoải mái dễ dàng, thanh niên áo xanh cũng không bởi vì đám yêu trùng màu lam chính mình phóng xuất ra rơi vào thế hạ phong mà lộ ra nét lo lắng.

Lúc đầu nhìn thấy thất thải đại điểu giống như quỷ đói điên cuồng nhào tới nuốt lấy nuốt để tham thị thú, Lâm Khiếu Đường vô cùng kinh hãi. Nếu như tham thị thú cũng không làm gì được đối phương thì ngoại trừ chạy trốn ra hắn không còn biện pháp nào khác.

Bất quá Lâm Khiếu Đường rất nhanh đã phát hiện ra, tuy là tham thị thú không thể đến gần được thất thải đại điểu, luôn bị màn quang mang xung quanh thất thải đại điểu ngăn cách bên ngoài, nhưng kỳ thực tham thị thú cũng đang không ngừng thôn phệ quang mang bảy màu.

Quang tráo bảy màu chính là do thất thải đại điểu tự phát ra nguyên khí thực chất hóa bảo hộ thân thể, là một loại năng lực phòng ngự trời sinh. Thế nhưng tham thị thú lại có khả năng đem loại quang tráo này thôn phệ dần dần.



Quang tráo bảy màu mà thất thải đại điểu phát ra bao quanh thân thể ngăn cản tham thị thú đang không ngừng bị thôn phệ, phải không ngừng phát ra nguyên khí bổ xung để duy trì quang tráo. Nguyên khí chuyển hóa từ số tham thị thú nuốt vào bụng cũng không đủ để bổ xung.

Hồi lâu, thất thải đại điểu đã nuốt vô số yêu trùng màu lam, thế nhưng quang tráo bảy màu của chính mình phóng ra lại dần dần mờ dần không còn ánh sáng.

Thanh niên tuấn mỹ cảm thấy không ổn, trong miệng mặc niệm vài câu, khẽ quát một tiếng:

“Phá!”

Thất thải đại điểu đột nhiên bộc phát ra một tầng khí kình cường đại, phảng phất như có một tầng vật chất bên ngoài cơ thể bị chấn văng ra, sau đó thân hình một lần nữa bành trướng, lúc này so với hai lần trước càng thêm mạnh mẽ.

Lâm Khiếu Đường liếm liếm khóe môi khô khốc, hai mắt khẽ nhúc nhích, không khỏi thầm nghĩ, đầu đại điểu này không ngờ lại có thể tiếp tục biến lớn, lẽ nào không có giới hạn hay sao chứ.

Thất thải đại điểu càng ngày càng lớn, màn quang mang kỳ dị trên người càng rực rỡ, quang mang bảy màu dần dần nhạt đi, chuyển biến thành thuần hỏa hồng, quanh thân càng thêm thiêu đốt một tầng hỏa quang diễm lệ. Đặc biệt là hai chiếc đuôi dài phiêu dật chói mắt không gì sánh được.

“Bất tử phương loan!”

Đột nhiên có một tu luyện giả trong lồng giam kinh hô.

Lâm Khiếu Đường cũng nhận biết được thần thú này, bất quá đây chính là thần thú thượng giới, làm sao lại gặp được tại hạ giới này cơ chứ? Tỉ mỉ quan sát mới phát hiện ra đại điểu này cũng không hoàn toàn có đủ đặc điểm của bất tử phượng loan, hiển nhiên không phải là thành thục thể, mà chỉ là "hóa phượng thanh loan" mà thôi, chính là một loại hình thái trước khi tiến hóa thành "bất tử phượng loan".

Cũng giống như hóa long giao, ngoại hình đã gần tiếp cận với thần long, thế nhưng chưa phải là chân long, chỉ là một loại tiểu long chưa phải là thành thục thể mà thôi, tất nhiên thực lực so với chân long chênh lệch rất lớn.

"Hóa phượng thanh loan" cho dù không phải một đẳng cấp với "bất tử phượng loan", có chênh lệch không thể vượt qua, thế nhưng ở hạ giới này coi như là một thần thú đỉnh cấp, hoàn toàn có thể so sánh với cao thủ địa phương giai bình thường. "Hóa phượng thanh loan", chính là đỉnh cấp của hầu hết yêu thú.

Lúc này, thân thể của đầu "hóa phượng thanh loan" tăng lớn, thẳng cho tới khi chiều cao lên tới hai trượng mới bắt đầu dừng lại, toàn thân đang thiêu đốt hỏa diễm cực kỳ xinh đẹp, đem không gian xung quanh nung đốt cháy hồng thành một mảnh.

Không ít "tham thị thú" dưới ngọn lửa hừng hực của "hóa phượng thanh loan" sau khi biến thân bị đốt thành tro tàn!

Lâm Khiếu Đường không khỏi vô cùng đau lòng, đang có ý muốn thu hồi lại thì đột nhiên đàn "tham thị thú" có những biến đổi vô cùng to lớn, trên thân thể mỗi một đầu yêu thú màu lam mạnh mẽ bắn ra ngoài quang mang màu trắng, một đoàn tiểu hỏa màu trắng đem thân thể của tiểu thú màu lam hoàn toàn bao bọc bên trong, tiểu hỏa màu trắng giống như u hỏa phiêu hốt bất định.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook