Đấu Y

Chương 208: Đại hình đấu giá hội.

Mộc Thang

20/04/2013



Trong trữ vật giới chỉ của Tác Cáp Đồ có thể nói là rực rỡ muôn màu, trong đó cất giấu đầy đủ không hề thiếu thậm chí là thập cấp siêu cực phẩm khoáng thạch. Tuy rằng số lượng rất ít, thế nhưng chỉ cần một chút đấy thôi khi bán ra ngoài tuyệt đối có giá trên trời.

Bất quá trong mắt của ải nhân thì đó vĩnh viễn là những thứ họ yêu thích nhất. Bọn họ chỉ cần khoáng thạch mà có thể bỏ qua tiền tài và nguyên thạch, thứ nhì chính là rượu, những thứ khác trong mắt ải nhân thì so với cây cỏ cũng không khác nhiều lắm.

Lâm Khiếu Đường cảm giác được Táp Cáp Đồ dựa theo phương diện phối phương đan dược nào đó, đem những khoáng thạch nghiêm ngặt chia tỉ lệ điều hòa cùng một chỗ. Cho một loại vào trước, lại thêm một loại khác vào, sau đó thả thêm môt loại bột phấn làm trung gian hòa tan… Đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ phức tạp và rắc rối.

Lâm Khiếu Đường đứng một bên quan sát mà cũng cảm thấy mệt mỏi, bất quá quá trình làm việc của Tác Cáp Đồ lại rất nồng nhiệt, thời gian cũng không đến nỗi quá khô khan và chán nản. Ngoại trừ mấy này trước Lâm Khiếu Đường còn có thể giúp đỡ một số việc, tới những ngày sau cùng thì hắn chỉ có thể đứng một bên nhìn mà thôi, nhìn đến buồn chán. Cuối cùng Lâm Khiếu Đường đơn giản đả tọa tu luyện.

Công việc của Tác Cáp Đồ dường như không hề có chừng mực, không ngừng, kéo dài vô tận. Lâm Khiếu Đường không thể kiên trì nổi, một ngày đang muốn đi ra thì bên ngoài ma pháp trận đột nhiên có truyền âm rất cấp thiết của A Mạn Đạt.

Lâm Khiếu Đường vừa mới ra khỏi ma pháp trận, A Mạn Đạt lập tức hưng phấn nói:

- Lâm tiên sinh, ngày hôm nay vào buổi chiều, tại Thổ Thành giao dịch sở có cử hành một cuộc đấu giá cực kỳ long trọng, có người nói là sẽ đấu giá một kiện linh hồn hạng liên.

Tức tức của A Mạn Đạt truyền đến thực sự cũng quá trùng hợp đi. Vốn nàng và La Cách Tư vẫn một mực ở trong phòng nghiên cứu ma pháp trận, thế nhưng lại thiếu đi một số tài liệu, vì vậy A Mạn Đạt liền đến Thổ Thành giao dịch sở mua về, lại nghe được một người nhắc đến linh hồn hạng liên, lập tức động đến thần kinh mẫn cảm của nàng, nhất thời lưu ý nghe ngóng một chút, thế mới biết nguyên lai là sắp cử hành đại hội đấu giá, hơn nữa lại do hoàng tộc của La Sát quốc tổ chức.

Tin tức này đối với Lâm Khiếu Đường mà nói, quả thực giống như là đang đi trong sa mạc mà có được một giọt nước cam lộ, chí ít thì cũng coi như là có một hy vọng. Thánh quang độc trong cơ thể một ngày không bài trừ tận gốc thì Lâm Khiếu Đường một ngày không thể tiến hành tu luyện.

Vừa mới tiến hành Thổ Thành giao dịch sở, quả nhiên là náo nhiệt phi phàm, đại đa số mọi người đều đứng lại bên ngoài phòng đấu giá, cùng nhau chờ đợi đại hội đấu giá bắt đầu. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi trước khi đấu giá có thể làm một vài bút trao đổi giao dịch.

Lâm Khiếu Đường một mình đứng ở bên ngoài phòng phòng đấu giá nhìn những khách hàng đến để tham gia cạnh tranh, người nào cũng ăn mực rất hoa lệ xa xỉ, chỉ sợ là một chút nguyên thạch của bản thân hiện giờ không có chút lực cạnh tranh nào. Bất quá Lâm Khiếu Đường cũng không lo lắng thực sự không được, có thể lấy ra đan dược do “cửu thiên nguyên lô” luyện chế để tiến hành trao đổi, chỉ cần tùy tiện lấy ra một khỏa so với linh hồn hạng liên đều quý giá hơn rất nhiều.

Tăng nguyên đan một khi phục dụng, tiến hành dung hợp tiêu hóa thì nguyên lực này chính là của bản thân vĩnh viễn, còn linh hồn hạng liên thì chỉ khi mang trên người mới có tác dụng gia trì, một khi bỏ ra khỏi người, lập tức mất đi tác dụng.

Trong người Lâm Khiếu Đường hiện tại có đến hơn một trăm lạp đan dược do “cửu thiên nguyên lô” luyện chế, nếu không phải gặp những biến cố vừa qua thì những khỏa tăng nguyên đan này sớm đã bị hắn ăn sống rồi. Chỉ cần đưa ra một viên thì chính là đan dược cực phẩm có giá trị mấy nghìn thậm chí là mấy vạn nguyên thạch.

- Xin chào. Ngươi cũng đến tham gia đại hội đấu giá hay sao?

Trong sự hỗn loạn đột nhiên có một thanh âm từ phía sau Lâm Khiếu Đường truyền tới. Quay người nhìn lại, chính là vị nửa thú nhân lần trước chịu thiệt thòi.

Bất quá hiện tại vị nửa thú nhân này so với trước kia lại thay đổi đến bất ngờ, một thân da dẻ màu xanh cộng thêm bộ quần áo da thú mày vàng làm cho hắn có thêm một chút vị đạo quý tộc.

Nửa thú nhân chính là một chủng tộc đặc thù trong thú nhân nhất tộc, nhân số của bọn họ cực kỳ đông đảo, bọn họ hầu như đã chiếm đến hơn một nửa nhân số trong thú nhân chủng tộc. Năng lực sinh sản của bọn họ có thể dùng hai từ đáng sợ để hình dung, thế nhưng thọ mệnh của bọn họ lại ngắn nhất, tối đa cũng không vượt qua tuổi sáu mươi. Đương nhiên người có tu vi cao thâm hoặc thiên phú dị bẩm phải loại trừ.

Da dẻ của nửa thú nhân đều có một màu nào đó, bất quá không hề thô ráp, hầu như so với nhân tộc nhẵn bóng như nhau. Con ngươi của bọn họ thông thường đều có màu nâu vàng, răng nanh trên dưới so với nhân tộc dài hơn nhiều và cái mũi của bọn họ tương đối to lớn. Trên đầu không mọc tóc hoặc là chỉ có một chút tóc, tai hình tam giác, còn những địa phương khác so với nhân tộc tương đối giống nhau.

Trong tứ đại chủng tộc thú nhân thì nửa thú nhân chính là chủng tộc duy nhất dựa vào số lượng để đứng vào hàng đầu, còn ba đại chủng tộc khác đều là dùng năng lực cường đại của bản thân. Phân biệt là hoàng kim sư tộc, ngưu đầu nhân và Bỉ Mông. Đương nhiên ngoài trừ bốn đại chủng tộc lớn này thì còn có rất nhiều chủng tộc thú nhân khác nữa, thậm chí còn có một số chủng tộc rất lợi hại, thế nhưng bởi vì nhân số thực sự quá ít, không thể làm nên trò trống gì, tự nhiên không thể so sánh được với bốn đại chủng tộc thú nhân này.

Tam đại chủng tộc kia có thể coi là tam đại hoàng tộc thú nhân, chỉ có nửa thú nhân phân chia giai tầng rất tinh tế, người lãnh đạo cuối cùng mới được coi là hoàng tộc. La Sát quốc hiện nay chính là do hoàng tộc nửa thú nhân thống trị.

Mà vị nửa thú nhân tuổi còn khá trẻ đứng trước mặt Lâm Khiếu Đường hiện tại có thể coi như là một người tương đối anh tuấn, đương nhiên chỉ là tương đối mà thôi.

- Đúng vậy!



Lâm Khiếu Đường đơn giản trả lời một câu, bắt đầu chú ý với một số tùy tùng đi theo phía sau nửa thú nhân, hơn nữa ăn mặc của mỗi người đều rất sang trọng, hơn nữa lại có vài người tu vi tương đối thâm hậu, chí ít đã có tu vi sư giai tiêu chuẩn, thậm chí còn có một người đạt tới tu vi siêu cấp đại sư giai.

Lâm Khiếu Đường không khỏi sinh ra một chút hứng thú đối với nửa thú nhân tuổi còn khá trẻ này, khi nhìn thấy môt khối đồ đằng tại thắt lưng của hắn, lập tức hiểu được. Vị nửa thú nhân nhìn qua không hề có kinh nghiệm xã hội gì cư nhiên lại là hoàng thân quốc thích của hoàng tộc La Sát quốc. Chỉ là không biết thân đến mức nào, là chi thứ hay là trực hệ? Khả năng thuộc về trực hệ có thể tính không lớn, tiểu tử này vô luận là khí tức hay là hành vi cử chỉ đều không giống.

- Những bằng hữu của ngươi chưa đến hay sao?

Nửa thú nhân tuổi còn trẻ có điểm chờ mong hỏi, nhãn thần thỉnh thoảng quan sát xung quanh, giống như là đang tìm kiếm cái gì đó.

Lâm Khiếu Đường cười cười nói:

- Ngươi ý nói chính là vị báo nữ tiểu thư kia đúng không?

Mặt của nửa thú nhân tuổi còn trẻ hơi đỏ lên, gật đầu nói:

- Nàng có tới hay không?

Lâm Khiếu Đường chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Nửa thú nhân tuổi còn trẻ thất vọng, sau đó mới nói:

- Ta có thể mời ngươi đi cùng hay không?

Lâm Khiếu Đường hơi hơi chớp mắt

- Không phải là muốn tìm hiểu một chút tin tức về báo nữ tiểu thư kia đấy chứ?

Nửa thú nhân tuổi còn trẻ có chút bối rối biện luận:

- Không phải, phần nhiều là ta muốn mang ngươi đi vào mà thôi, đại hội đấu giá lần này không phải cứ tùy tiện là có thể tiến vào.

- A? Vì sao lại muốn hạn chế ra vào?

Lâm Khiếu Đường có điểm ngoài ý muốn.

- Bởi vì trong những thứ đấu giá lần này có vật phẩm cực kỳ quý trọng, có có nhân vật trọng yếu của Đạt Khắc giáo hội tham gia, tất nhiên là phải duy trì trật tự một cách nghiêm ngặt.

Nửa thú nhân tuổi còn trẻ giải thích nói.

- Thì ra là thế, tên của ngươi là gì?

Lâm Khiếu Đường nhìn về phía cửa phòng đấu giá thuận miệng hỏi.

- Tân Ba Đặc Mai Nhĩ La Y!

Nửa thú nhân tuổi còn trẻ báo tên rất đầy đủ.



La Y? Dòng họ này hình như Lâm Khiếu Đường đã nghe qua ở đâu đó. Trong mắt chợt lóe. A Mạn Đạt đã từng nói qua hiện tại người thống trị La Sát quốc chính là nửa thú nhân, hoang tộc của bọn họ rất trùng hợp lại có họ là La Y. Không phải trùng hợp đến như vậy chứ?

Lâm Khiếu Đường hồ nghi nhìn trên dưới nửa thú nhân có điểm này thật này một chút, thế nào cũng không thể ngờ được hắn lại có liên hệ gần gũi với hoàng tộc.

Lúc này có một gã nửa thú nhân mặc trang phục tướng lĩnh từ trong phòng đấu giá chạy ra ngoài, vừa mới đến trước mặt Tân Ba lập tức cung kinh nói:

- Thập cửu vương tử điện hạ, ghế lô đã được chuẩn bị tốt, người tùy thời có thể vào ngồi.

- Đã biết, một lúc nữa ta sẽ tới!

Tân Ba ôn hòa nói. Gã thú nhân kia cúi đầu lui lại. Tân Ba lại nhìn về phái Lâm Khiếu Đường, thấy đối phương không có nhiều kinh ngạc cho lắm, ngược lại biểu tình lại có chút nghi vấn, điều này làm cho hắn có cảm giác thất bại, hỏi:

- Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào đây?

- Gọi là Đường Lâm được rồi.

Khi tiến vào trong phòng đấu giá, Lâm Khiếu Đường mới biết được lần tổ chức đại hội đấu giá này chính là một trong những đại hội đấu giá lớn nhất mỗi năm một lần, do hoàng thất La Sát quốc khởi xướng.

Lần đại hội đấu giá này có tên gọi là “cứu vớt quốc vương”, mời các đại thương đội, thậm chí là hoàng thất của mười mấy quốc gia xung quanh đến giam dự, còn có các cao thủ đứng đầu của hầu hết chức nghiệp.

Nguyên lai quốc vương La Sát quốc sáu năm trước mắc phải căn bệnh hiểm nghèo, thân thể càng dần càng yếu đi, thậm chí đã mời đến thú nhân tiên tri vĩ đại nhất và đại tát mãn cũng đành bất lực, vì thế hoàng tộc suy nghĩ rất nhiều cách, tốn không biết bao nhiêu tiền bạc của cải, hầu như đã mời tất cả cao thủ chức nghiệp các loại nhưng vẫn như cũ không hề có chút kết quả nào.

Sáu năm trôi qua, vị kiếm thánh đã hô mưa gọi gió hơn ba trăm năm lại bị tật bệnh ăn mòn thân thể. Toàn bộ hoàng thất cũng vì thế và khốn đốn và chán nản, nền tảng của La Sát quốc lại không phải giàu có gì, bởi vậy khi quốc vương phát bệnh, quốc khố cứ một chút một chút tiêu hao dần. Đến hiện tại đã không còn nhiều tiền bạc có thể lấy ra để chữa bệnh cho quốc vương, vì vậy đã nghĩ ra hình thức đại hội đấu giá với cái tên “cứu vớt quốc vương” làm hoạt động xin giúp đỡ.

Vị kiếm thánh này lúc bốn mươi tuổi đã lãnh đạo nửa thú nhân đánh bại kẻ thống trị La Sát quốc trước đó là bỉ mông nhất tộc, nắm lấy quyền lực đỉnh cao, tiếp tục chinh chiến tới tận hơn hai trăm tuổi mới bắt đầu ổn định an nhàn lại. Hiện tại dưới gối đã có hơn một trăm nữ nhân, con cái, cháu chắt lại nhiều không kể xiết. Tất cả đều tiêu hao tiền bạc vô cùng lớn, chỉ tính riêng chi phí sinh hoạt đã là một bút chi phí phi thường khổng lồ. Điều này đối với La Sát quốc là một gánh vác không hề nhẹ, lại thêm hiện tại quốc vương mắc bệnh nguy kịch, không có người nối nghiệp, nguy cơ cơ nghiệp thống trị tùy thời có thể thay bằng một chủng tộc thú nhân cường đại khác đang cận kề.

Tuy nói là thanh kiếm đã hơn ba trăm tuổi, thế nhưng lấy tu vi địa vương giai kinh khủng của hắn, chính là sống thêm vài ba trăm tuổi cũng không thành vấn đề, thế nhưng hiện lại lại bị bệnh tật làm cho hấp hối, tùy thời đều có nguy hiểm nhắm mắt xuôi tay. Một khi kiếm thánh qua đời, sự thống trị của nửa thú nhân sợ là theo đó mà kết thúc. Tam đại bộ tộc khác đều đang chằm chằm nhìn vào bất kỳ cử động nào dù là nhỏ nhất trong hoàng cung đại đô, chỉ cần xuất hiện biến cố là lập tức xuất binh thảo phạt.

Trong phong đấu giá, Lâm Khiếu Đường ngồi trên một ghế lô lẳng lặng ngồi nghe thập cửu vương tử Tân Ba tố khổ, một bên chú ý mọi tình huống phía dưới, lúc này khách hàng cạnh tranh hầu như đã ngồi đầy đủ, hơn mười ghế lô bốn phía cũng đã đầy người, chỉ còn chờ đại hội đấu giá tuyên bố bắt đầu.

Dưới sự quan sát của Lâm Khiếu Đường, vị thập cửu vương tử này thực sự là rất vô năng, lần trước có một gã tát mãn hồ tộc nói chỉ cần uống xong bột phấn có chứa lục ngọc thạch thì sẽ có chút tác dụng, kết quả là Tân Ba hoàn toàn tin là thật, để lấy lòng phụ thân càng hăng hái muốn lập công, liền một mình ngụy trang đi mua lục ngọc thạch, kết quả là nguyên thạch tốn một số lớn, cuối cùng cũng mua được, trở về đưa cho quốc vương uống vào, nôn ra một ngày một đêm, cái mạng già vốn đã sắp nhắm mắt xuôi tay lại mất đi đến phân nửa, gã tát mãn kia cũng bị giết chết, mà thập cửu vương tử hắn cũng bị mắng mỏ một đêm, còn bị giam lỏng đến một tháng liền, cho đến tận hôm nay với bỏ lệnh cấm.

Hiện tại hoàng tộc nửa thú nhân đều đang trông cậy vào việc quốc vương khỏi bệnh, chỉ cần quốc vương không ngã, địa vị của bọn họ có thể được đảm bảo trong một thời gian dài, đây cũng chính là nguyên nhân để bọn họ dùng hết khả năng để tìm trị liệu sư.

Lâm Khiếu Đường đối với những vấn đề của hoàng tộc hay sự thống trị của nửa thú nhân không có bất kỳ hiến kế phía sau hay hứng thú gì, hắn kiên nhẫn ngồi nghe lâu như vậy đơn giản là vị tham gia đại hội đấu giá mua cho được linh hồn hạng liên, nếu như không có vị thập cửu vương tử này, bản thân sợ là vào không được.

- Đường Lâm. Ta thực sự hâm mộ những người thường các ngươi a!

Tân Ba có chút cảm thán bộc phát.

Lâm Khiếu Đường cũng không có thời gian đi nghe những lời cảm thán này của vương tử điện hạ, lực chú ý sớm đã đặt vào đại sảnh, cạnh phách sẽ nhanh bắt đầu.

Chỉ là khi chủ trì lần đấu giá này từ phía sau đi ra, Lâm Khiếu Đường thất thời có cảm giác thế giới này kỳ thực cũng không lớn như trong tưởng tượng của hắn…

Nạp Lan U? Nàng sao lại có thể xuất hiện tại nơi này? Lâm Khiếu Đường thực sự có điểm không hiểu…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook