Đấu Y

Chương 22: Đột phá kinh người (thượng)

Mộc Thang

20/04/2013



Lâm Khiếu Đường còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy quanh người đột nhiên thoảng lên một cơn gió xoáy, cực kỳ nhẹ nhàng, một tia sáng lam sắc thoát ra từ trên người hắn, thẳng tắp hướng tới khối thân thể người không ra người quỷ không ra quỷ.

"A. . . . . ." Một tiếng hét thảm từ trên thân thể kia ấy phát ra.

"Tạ ơn. . . . . . Cảm tạ. . . . . ." Thanh âm cực kỳ yếu ớt.

Chỉ thấy đầu của khán hộ viên kia lệch sang một bên, vẻ mặt thoả mãn ngất đi.

Lâm Khiếu Đường cẩn thận đến gần ‘ thi thể ’ đưa tay dò xét dưới mũi.

Vẫn còn hô hấp.

Bỗng nhiên, con mắt của khán hộ viên mở to, dọa Lâm Khiếu Đường nhảy dựng lên, nhanh nhẹn rút tay lại, "Lão huynh, đừng luôn kinh động bất chợt như vậy có được hay không!"

Khán hộ viên trên người nhoe nhoét mụn nhọt,nhưng trên mặt lại hiện lên bộ dáng vui vẻ hưng phấn cực kì không thích hợp, "Đường Lâm, thân thể không tồi, tạ ơn a!"

Ngữ điệu thanh âm rõ ràng có sự biến hoá, Lâm Khiếu Đường đại khái đoán được vài phần, "Tử u linh, ngươi đã làm gì nguời này rồi?"

Khán hộ viên chậm rãi đứng dậy, tuy rằng vẫn còn bộ dạng giống quỷ như trước, nhưng cặp mắt bình thường tĩnh mịch vừa rồi lúc này lại toả ra vô hạn sinh mệnh lực, "Người này vốn phải chết, ta giúp hắn một tay, sớm một chút kết thúc thống khổ cho hắn, hiện tại thân thể này là của ta, ha ha, Đường Lâm, ta phải cảm ơn ngươi thế nào đây!"

Sự tình phát sinh có điểm bất ngờ, bất quá Lâm Khiếu Đường rất rõ ràng minh bạch chuyện đang xảy ra, u linh nam tử “Tá Thi Hoàn Hồn”, trên đời này thực sự có chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy.

"Tạ ơn thì không cần, thực hiện ước định lúc trước của chúng ta là được rồi" Lâm Khiếu Đường nhìn quanh một vòng, vừa nghĩ đến sau này phải ở loại địa phương phế phẩm này thì không thể lên tinh thần nổi.

Khán hộ viên thắt lại dây lưng,thần thái trên khuôn mặt nổi lên đầy mun nhọt kia cực kì sáng lạn, nhìn Lâm Khiếu Đường cười nói, "Đường Lâm, còn nhớ rõ tử sắc dịch thể lúc ta xâm nhập vào cơ thể của ngươi không?"

Lâm Khiếu Đường đương nhiên sẽ không quên sụ kiện cổ quái ấy, "Nhớ kỹ! Làm sao vậy?"

"Đó chính là phần đại lễ ta trao cho ngươi, thân thể của ngươi từ lúc đó đã thoát thai hoán cốt, dịch thể đó chính là tinh hoa dịch được ta hấp thu từ hai con rồng tinh luyện ra, lại hòa tan một bộ phân đấu khí của ta, thể chất của ngươi căn bản đã cải thiện". Hóa thân khán hộ viên U linh nam tử giản đơn giải thích.

Lâm Khiếu Đường hồ nghi nhìn đối phương,rồi lại nhìn chính mình, "Cải thiện? Có sao? Thế nhưng hơn một tháng nay ta vẫn chăm chỉ luyện tập, cũng giống như trước đây, cái gì biến hóa cũng không có!"

"Ha ha! Đêm qua không phải ta đã nói rồi sao, một người không có một chút căn nguyên lực mà ngay từ đầu đã tu luyện tứ giai đấu kỹ, đương nhiên là không có bất cứ hiệu quả gì, ngươi phải tiến hành Trúc Cơ tu luyện cơ bản nhất" Khán hộ viên hào phóng cười.

Nhìn khuôn mặt dữ tợn, Lâm Khiếu Đường nhíu nhíu mày, vô luận là biểu tình gì xuất hiện trên khuôn mặt ấy, đều làm cho người khác có giảm giác không thoải mái, thật sự là quá xấu xí, "Trúc Cơ! Ta vẫn đang tu luyện a!"

Khán hộ viên cười lớn hơn nữa, "Ha ha, Đường Lâm, ngươi cho là mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại mấy cái động tác huấn luyện vô dụng ấy là có thể có căn nguyên lực sao? Đừng nói giỡn,loại huấn luyện căn bản này bình thường chỉ có thể làm tăng thêm sức lực cho bản thân mà thôi, mà lực lượng có tăng cũng là phi thường hữu hạn.Căn nguyên lực trong nội hạch tại thời điểm ngưng kết, cho tới bây giờ đều là hấp thụ linh khí ngoại giới làm cơ sở, đó là giai đoạn Trúc Cơ, qua giai đoạn Trúc Cơ, mới có thể thông qua tu luyện bản thân phát triển lớn mạnh ... lúc này mới hoàn toàn dung hợp lực lượng có được"

Đạo lý này Lâm Khiếu Đường đương nhiên minh bạch, đây chính là kiến thức cơ sở về căn nguyên lực, không ai không biết.

Lâm Khiếu Đường nhụt chí nói: “ Bắt đầu từ mười hai năm trước, ta đã thử hấp thu linh khí ngoại giới, toàn lực tưởng hoàn thành Trúc Cơ, thế nhưng mười hai năm đã qua đi, ta ngay cả một điểm nhỏ cũng không ngưng kết thành công, phảng phất thân thể và ngoại giới trong lúc đó tồn tại một tấm chắn vô hình vững chắc, ba năm trước đây ta đã rất ít tiếp tục hấp thu linh khí để ngưng kết nội hạch, bởi vì ... cái này đối với ta là vô ích"

Khán hộ viên nhìn Lâm Khiếu Đường, ánh mắt phảng phất như đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật, hai mắt chiếu sáng, hưng phấn phi thường nói, "Đúng vậy, Đường Lâm, không gian linh hồn của ngươi xác thực không giống người thường, tựa hồ không nên tồn tại ở thế giới này, bất quá vì ở cùng không gian linh hồn của ta,sau đó lại được đột phá cái tầng chắn kia, hiện tại sợ là cái căn cốt siêu việt hơn người thường trước đây của ngươi sẽ không còn nữa".

Lâm Khiếu Đường khoát khoát tay, tuyệt không tin tưởng nói, "Đại thúc, đừng đùa nữa, thân thể là của ta, ta còn không rõ ràng?"

"Ngươi không tin?" Khán hộ viên dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc hướng tới Lâm Khiếu Đường.

Nhíu mày, Lâm Khiếu Đường đương nhiên nói, "Cái này còn phải hỏi sao?"



Khán hộ viên hơi hơi thu khuôn mặt xấu xí, nghiêm mặt nói, "Tốt lắm, bây giờ ngươi làm thử như lời ta nói, nhìn xem sẽ có biến hóa gì!Cởi y phục trên người ra, tập trung tinh lực, thả lỏng thân thể cảm thụ linh khí ngoại giới, dựa theo tâm pháp Trúc Cơ ngươi biết, vận chuyển kinh mạch, đả tọa một canh giờ."

Lâm Khiếu Đường đương nhiên không tin, bất quá cũng làm theo, chỉ mặc một cái quần đùi, trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất bắt đầu tiến hành hấp nạp theo cơ sở Trúc Cơ, bởi vì vẫn vô ích, cho nên đã rất lâu không còn làm như vậy.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, ban đầu Lâm Khiếu Đường cũng không có cảm giác cùng bình thường có gì bất đồng, nhưng khi qua nửa canh giờ, Lâm Khiếu Đường không thể nén nổi nội tâm đang mừng như điên.

Cơ hồ không thể tập trung được một điểm tinh thần lực, thân thể trong nháy mắt giống như biến thành máy hút bụi chân không, linh khí ngoại giới điên cuồng bổ xung vào phiến trống rỗng ấy.

Trong tiềm thức Lâm Khiếu Đường cũng đã tiếp nhận chuyện mình là phế vật, bởi vậy từ ba năm trước đây hắn đã không tiếp tục tiến hành tu luyện vô ích, mà dùng nhiều thời gian cho việc cường tráng thân thể.Nếu như không nói đến chuyện nguyên lực, trong đám bạn cùng lứa tuổi, thể chất của Lâm Khiếu Đường tuỵêt đối thuộc loại thượng đẳng, có thể thoáng nhìn cũng không thấy quá khoa trương, nhưng độ cứng chắc tuyệt đối cực cao.

Trực tiếp làm cho cơ thể Lâm Khiếu Đường biến đổi sau hơn một tháng vô tri vô giác không biết đến thành quả, đồng thời việc lúc trước bị thương nặng như vậy mà có thể trong khoảng thời gian cực ngắn khôi phục,rốt cuộc cũng tìm ra được đáp án hợp lí.

Một canh giờ đã qua, Lâm Khiếu Đường chậm rãi mở mắt, không thể tin tưởng nhìn lên hai tay của hắn, căn nguyên lực thực sự có, tuy rằng chỉ có một điểm nhỏ, không để ý thậm chí còn không có cảm giác, sơ lược ước đoán phỏng chừng trên dưới 2 độ, nhưng đối với loại phế vật như hắn lại là một đột phá cực kì to lớn.

"Tin chưa?" Khán hộ viên ra vẻ nói.

"Ha ha, thực sự có, thực sự có, lão tử cũng có bổn nguyên lực, ha ha ha. . . . . ." Lâm Khiếu Đường không thể nén nổi nội tâm vui sướng cười ha hả.

"Nếu như ngươi tu luyện trong phòng ấy, tốc độ còn có thể nhanh hơn". Trong mắt khán hộ viên hiện lên một tia tinh quang, chỉ chỉ hướng cửa gian phòng chính nói.

Lâm Khiếu Đường liếc mắt nhìn lại, kinh ngạc nói, "Phế dược phòng? Không phải chứ! Nơi đó tràn ngập các loại dược phẩm có hại bỏ đi, ở bên trong một thời gian dài có thể gây hại cho cơ thể, ngươi xem thân thể của ngươi thì biết, người này bởi vì ăn lầm dược phẩm nào đó trong căn phòng ấy mà biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ."

"Phải vậy sao? Ta lại không nhìn thấy như vậy, nơi này tràn ngập các loại linh khí, tuy nói có chút hỗn độn, nhưng thực sự rất dồi dào, bất luận luyện dược sư nào cũng phải thông qua căn nguyên lực bản thân để luyện chế dược phẩm, bởi vậy toàn bộ dược phẩm được luyện chế ra, bên trong đều còn chất chứa ít hoặc nhiều căn nguyên lực của luyện dược sư, vì vậy trong gian phòng này tràn ngập đại lượng linh khí,để hấp thu luyện hóa, nơi này giống như một toà bảo tàng linh khí thật lớn, tiểu tử, ngươi không dám tới, ta thì muốn tới" Nói xong khán hộ viên đi ra ngoài, mang theo vẻ mừng rỡ tiến vào phế dược phòng.

Lâm Khiếu Đường dừng lại chốc lát, rồi cũng đi theo, vào cửa, cũng như lúc trước xông vào,một loại mùi vị cực kì kích thích xộc vào mũi, ngửi thấy liền lùi bước, thế nhưng một loại khát vọng cực đoan khiến Lâm Khiếu Đường vượt qua trở ngại, dứt khoát bước vào.

Không gian bên trong thoạt nhìn so với bên ngoài to lớn hơn rất nhiều, gian phòng này cũng chỉ là một bộ phận nhỏ của không gian bên trong, không gian sơn động còn lớn hơn nhiều, hơn nữa thông qua nhân công cải tạo, chia làm rất nhiều gian nhà đá, rốt cuộc có bao nhiêu gian Lâm Khiếu Đường cũng không rảnh đi đếm.

Mỗi một gian đều bày đặt chỉnh tề hơn mười cái giá to lớn, trên giá để rất nhiều loại dược phẩm, đại đa số đều trong trạng thái dược hoàn, cũng có dịch thể hoặc các dạng khác.

Khán hộ viên lúc này đã cởi bỏ y phục, ngồi xếp bằng trên đất, quanh thân tản mát ra một quầng sáng lam sắc nhàn nhạt.

Khi tu luyện cũng có thể phát quang, người này rốt cuộc là ai, Lâm Khiếu Đường có chút chậm hiểu nảy ra nghi vấn, u linh với hình dáng kì quái này xuất hiện, Tá Thi Hoàn Hồn, lại là do một nữ nhân sinh ra, qua nhiều việc kì dị tập trung vào một chỗ, chứng tỏ người này quyết không đơn giản.

Bất quá cái này cũng không trọng yếu lắm, bây giờ việc quan trọng là vui vẻ tu luyện Trúc Cơ.

Loại bỏ tạp niệm, Lâm Khiếu Đường hoàn toàn tĩnh tâm lại, khát vọng chìm đắm trong tu luyện.

Cô. . . . . . , một tiếng dạ dày kêu lên, Lâm Khiếu Đường mở hai mắt, hảo nga, cũng không biết đã ngồi bao lâu, khán hộ viên bên cạnh cũng đã không còn bóng dáng, đi ra ngoài cửa, Lâm Khiếu Đường hít sâu một hơi, cảm giác tinh thần sảng khoái, trong cơ thể dâng lên một cảm giác không nói lên lời, rất kỳ diệu, trong cơ thể vốn chỉ có một chút căn nguyên lực đã có một bước nhảy vọt, hiện tại chí ít cũng đã có trên dưới 10 độ.

"Ha ha, Đường Lâm, không nghĩ tới nghị lực của ngươi so với ta còn mạnh hơn a, ta chỉ ngồi một ngày đêm một đêm mà thôi, tiểu tử ngươi ngồi xuống hai ngày liền, thanh niên quả nhiên tinh lực mười phần a, hai ngày không ăn không uống nhất định là đói bụng, đến đây, ta vừa mới kiếm được hai con "vịt xiêm"*, cùng lại đây ăn đi". Trong tay khán hộ viên mang theo hai con vịt xiêm béo từ ngoài cửa đi tới.

Lâm Khiếu Đường kinh ngạc nhìn khán hộ viên, hình như không nhận ra,trên mặt người này vốn nổi đầy ung nhọt,giờ chỉ còn là một vài vết sẹo nhỏ lờ mờ,chỉ có thân hình khô gầy là vẫn như trước,bất quá tinh thần trạng thái cực vượng.

"Đường Lâm, ánh mắt của ngươi sao vậy? Ta rất kì quái hay sao?"

"Mặt của ngươi?"

Khán hộ viên tỉnh ngộ, "Ha ha, một chút tiểu bệnh làm sao có thể làm khó ta, được rồi, sau này ngươi gọi ta là Kỳ Áo!"



Phương thức nướng vịt của Kỳ Áo làm Lâm Khiếu Đường đại khai nhãn giới, mồi lửa đến từ lòng bàn tay, giản đơn vung lên, củi liền bốc cháy, hai con vịt xiêm đã chết bị lột da trong tình huống không hề phải cầm, tại không trung cấp tốc xoay tròn.

Chốc lát, hai con vịt xiêm thơm ngát đã được nướng chín.

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Tiếp nhận một chân vịt xiêm, Lâm Khiếu Đường kiên trì hỏi.

Kỳ Áo lơ đãng giương ánh mắt, tùy tiện nói, "Ta chính là ta, ta chính là Phí Nhĩ La · Tây Bỉ Kỳ Áo, một nam nhân không biết vì nguyên nhân gì mà bị phong ấn, được sự trợ giúp của Đường Lâm mà giải phóng phong ấn".

Hỏi không ra nguyên cớ, Lâm Khiếu Đường đành phải bỏ qua, từng miếng từng miếng ăn chân vịt xiêm, trong lòng lại có những phỏng đoán không thực tế, lẽ nào người này giống mình đều là linh hồn đến từ thế giới khác? Hoặc yêu ma quỷ quái gì đó? Phân tích đi phân tích lại, cuối cùng lại thấy không hợp lí.

Trong tình huống hơn mười năm thời gian không hề tiến bộ Lâm Khiếu Đường vẫn không hề buông xuôi, cho dù bị cho là đại phế vật , trong lòng Lâm Khiếu Đường thủy chung không hề có ý nghĩ buông bỏ hy vọng, mà nay, hy vọng ấy rốt cục biến thành hiện thực, Lâm Khiếu Đường hiển nhiên phải vững vàng nắm chặt, mỗi ngày bỏ ăn bỏ ngủ để tu luyện.

Khát cầu mười lăm năm nguyện vọng rốt cục được thực hiện, Lâm Khiếu Đường tự nhiên không thể bỏ qua, cũng sẽ không buông bỏ, như là hài tử bị bỏ đói vài ngày liều mạng ra sức đưa lên miệng mĩ vị sưa tươi. Mất ăn mất ngủ tu luyện, có thể quá trình thực sự khô khan, nhưng tâm tình lại vô cùng phong phú, những ngày kế tiếp, hầu như đều trôi qua như thế.

Lâm Khiếu Đường hai kiếp làm người, hoàn toàn chưa từng được hài lòng như thế.

Cứ như vậy hai tháng thời gian trôi qua, phế dược phòng rất ít người qua lại, chỉ là cố định cuối tuần sẽ có gia tướng đưa đến một nhóm phế dược mới.

Lâm Khiếu Đường hầu như mỗi ngày đều có thể cảm giác được tiến bộ, bất quá tốc độ tiến bộ tu luyện theo thời gian trôi qua càng ngày chậm, ngoại trừ lần đầu tiên, lúc sau cũng không thấy đạt được loại tiến bộ ấy.

Theo Kỳ Áo giải thích, Trúc Cơ hoàn thành, ngưng kết nguyên lực nội hạch tốc độ xoay tròn sẽ càng ngày chậm, cho đến khi hoàn toàn thành hình mới thôi, mà linh khí trong cặn bã dược phòng vì trường kì hấp thu, độ tinh thuần giảm to lớn,

Lấy bề mặt da làm môi giới hấp thu tinh khí kỳ thực là một loại hình thức cực kì chậm rãi, nhưng dó lại là phương thức tinh luyện tinh tế nhất, linh khí được hấp thu thông qua quá trình vận chuyển cuối cùng chỉ lưu lại một bộ phận rất nhỏ, mà một bộ phân sẽ vĩnh viễn trở thành nội hạch của tu luyện giả.

Trúc Cơ chính là quá trình ngưng kết nội hạch, mà nội hạch còn là điểm khởi phát của căn nguyên lực.

"Đường Lâm, có muốn kiểm tra trị số căn nguyên lực của ngươi hay không?" Kỳ Áo sang sảng nói.

Lâm Khiếu Đường hơi mở hai mắt, toàn thân có một tầng vụ khí mỏng manh vây quanh, Trúc Cơ đã tiến vào trung hậu kỳ, đang ngưng kết linh khí, căn nguyên lực hoàn toàn thuộc về bản thân trong cơ thể đang cấp tôc xoay tròn, hâp thu linh khí ngoại giới rất dồi dào cũng rất hỗn độn, quá trình này giống như đang tiến hành chạy xoay tròn siêu bền bỉ, tập trung tinh thần tu luyện một chút đẫ toát ra mồ hôi đầm đía, thân thể không ngừng nóng lên đem một bộ phận mồ hôi bốc hơi thành vụ khí.

Nhìn khối lam ma thạch nhỏ trong tay Kỳ Áo, Lâm Khiếu Đường kỳ quái nói, "Ngươi lấy từ chỗ nào ra vây?"

"Mau tới, ha ha! Mau tới kiểm tra thành quả hai tháng nay của ngươi!" Kỳ Áo trước sau như một cười lớn nói.

Hai tháng qua, hơn phân nửa thời gian của Kỳ Áo là mất tung tích, Lâm Khiếu Đường thỉnh thoảng hỏi, xong hắn trả lời cũng rất mơ hồ, bất quá ở chung một thời gian, Lâm Khiếu Đường cảm giác người này không có một chút ác ý, chỉ cần là trong phương diện tu luyện, Lâm Khiếu Đường mỗi ngày đều hỏi, Kỳ Áo tuyệt đối cẩn thận giảng giải cho hắn.

Nhưng Lâm Khiếu Đường có thể khẳng định người này cũng không phải là vô tư, hắn nhất định có mục đích của mình, về phần đó là cái gì, Lâm Khiếu Đường đang chờ đợi đáp án.

Đây là lần kiểm tra đầu tiên sau khi chúnh thức có được căn nguyên lực , Lâm Khiếu Đường có chút khẩn trương, tập trung tinh thần, căn nguyên lực tán lạc trong cơ thể vận hành qua nội hạch tụ vào trung tâm lòng bàn tay, mạnh mẽ đánh ra một chưởng vào lam ma thạch.

Phanh. . . . . .

Một tiêng trầm đục!

Trên lam ma thạch hiện lên một hàng ánh sáng chữ."Trị số nguyên lực 72 độ, xếp loại không rõ!

...............

(*).Vịt xiêm: ngan

Miền nam nước ta gọi là vịt xiêm,miền bắc gọi là ngan.(ta dịch theo tiếng miền nam chút chơi..)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook