Đấu Y

Chương 235: Giải phẫu linh thể

Mộc Thang

20/04/2013



Nhìn kỹ gã nam tử tóc đỏ, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên có cảm giác xâm nhập vào đầm rồng hang hổ, suy nghĩ tìm cách trốn khỏi nơi này triệt để thoát ra khỏi đầu.

Nam tử tóc đỏ tựa hồ như không thèm để ý có người đột nhiên xông vào, vẫn như trước an tĩnh ngồi yên một chỗ, giống như một vị trí giả đang tự suy nghĩ đắn đo cái gì đó.

Trung ương đại điện có một chiếc giường đá, bên trên có một nữ tử mặc áo bào màu đen, mặt tái nhợt, hai mắt nhắm chặt.

Khi Lâm Khiếu Đường đến gần mới phát hiện ra, nam tử tóc đỏ dùng bộ mặt nhu hòa nhìn thật sâu nữ tử đang nằm trên chiếc giường đá, trong mắt lộ ra vẻ đau thương.

- Bệ hạ, người mà ngài chờ đã đến rồi!

Lý Nhĩ cung kính nói.

Lúc này nam tử tóc đỏ mới mới xoay người lại, nhìn lướt qua ba người Kỳ Áo, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại trên người Lâm Khiếu Đường

- Ngươi chính là tiểu tử y sư đã chữa khỏi bệnh cho Khố Ban?

Va chạm với ánh mắt của nam tử tóc đỏ, con ngươi đen của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút lại, tựa hồ như có một lực lượng nào đó đè ép chế trụ bản thân, cảm giác giống như bị một bàn tay khổng lồ nắm chặt, độc linh trong cơ thể anh minh một tiếng, Lâm Khiếu Đường từ trong trạng thái hốt hoảng hồi phục tinh thần lại, khẽ gặt đầu.

Nam tử tóc đỏ hơi hơi giật mình, chỉ một đại sư giai nho nhỏ cư nhiên có thể đơn giản chống lại được tinh thần uy áp của hắn.

Kỳ Áo đứng một bên tùy tiện nói:

- Giáo hoàng đại nhân, người ta đã mang đến rồi, lúc nào cho ta thứ đó?

Hàn quang trong mắt nam tử tóc hồng chợt lóe lên

- Trước khi Áo La Lạp chưa tỉnh lại, ta sẽ không đưa cho ngươi bất cứ thứ gì!

Kỳ Áo không quan tâm nhún nhún vai, xoay người bước tới một góc đại điện xa xa, biến khách thành chủ tự nhiên ngồi xếp bằng, chậm rãi nhắm mắt lại nói:

- Đường Lâm, hay xuất toàn bộ bản lĩnh của ngươi đi, bằng không nếu muốn đi ra ngoài, sợ là sẽ khó khăn a!

Lại một lần nữa tự đi vào kế hoạch của Kỳ Áo, tư vị trong lòng Lâm Khiếu Đường quả thực không hề dễ chịu. Bất quá lúc này không phải thời gian để hối hận, chờ khi thoát được ra ngoài, nhất định phải đem cái loại liên hệ giữa bản thân và Kỳ Áo từ trước đến nay chặt đứt hoàn toàn.

Nam tử tóc đỏ bỗng nhiên quay về phía Lâm Khiếu Đường cười cười nói:

- Nghe nói y thuật của ngươi rất đặc biệt, không biết ngươi có biện pháp nào đối với người bị nội thương nghiêm trọng hay không?

Người bệnh cần phải trị liệu hiển nhiên chính là nữ tử mặc áo bào màu đen nằm trên giường đá. Lâm Khiếu Đường từ lúc bước vào đã nhìn thấy rõ diện mạo của nữ tử này, hiện tại gặp mặt giống như lão bằng hữu gặp lại vậy. Nữ tử mặc áo bào màu đen chính là nữ ma pháp sư Minh Tây đại lục một năm trước đã bắt Lâm Khiếu Đường mang đến đây.

Tâm thần của Lâm Khiếu Đường có chút bất định, thế nhưng bên ngoài vẫn giữ nguyên bộ dáng không có chuyện gì. Nhẹ nhàng đi đến chiếc giường đá, đưa tay sờ sờ cái cổ của hắc bào nữ tử, mạng đập cực kỳ yếu ớt, có đôi khi còn thấy biến mất.

Lâm Khiếu Đường cau mày hỏi:

- Nàng đã hôn mê bao lâu rồi?

- Mười năm, có khả năng lâu hơn một chút!

Biểu tình của nam tử tóc đỏ trầm trọng trả lời.

Hai đầu lông mày của Lâm Khiếu Đường gắt gao nhíu chặt vào nhau, nếu như hắn không đoán sai mà nói, biểu hiện sinh mệnh bên ngoài của nữ tử này hoàn toàn là do một loại thủ đoạn cưỡng chế nào đó mà thành, nếu không sợ là nàng đã sớm trở thành một thi thể rồi.

Lý Nhĩ nhìn thấy biểu tình của thanh niên lộ rõ vẻ khó xử, cho rằng đối phương đang không biết làm như thế nào cho phải, thanh âm âm trầm khàn khàn vang lên một cách yếu ớt

- Tiểu tử, nếu như ngươi có thể đem điện hạ cứu tỉnh, chỗ tốt đối với ngươi hiển nhiên không ít, bất quá nếu như không có kết quả gì mà muốn bỏ đi, tốt nhất nên bỏ hẳn ý niệm này ra khỏi đầu, lão đầu ta gần đây thiếu một gã học đồ để chỉnh lí một số sách cổ, không có một trăm tám mươi năm sợ là không thể chỉnh lí tốt được.

Uy hiếp hoàn toàn trần trụi, Lâm Khiếu Đường không thèm để ý đến, ngược lại dừng kiểm tra, nhìn Lý Nhĩ nói:

- Ngươi không thể yên tĩnh được một chút hay sao?

Lý Nhĩ sửng sốt một chút, nhất thời phát hỏa, đang muốn phát tác, nam tử tóc đỏ đột nhiên nói:

- Ngươi đi ra ngoài trước cho ta.

Lý Nhĩ hừ một tiếng, trong lúc lui lại thì bàn tay khô gầy vung lên, một đạo hắc khí phát ra lao thẳng về hướng Lâm Khiếu Đường. Trong mắt Lâm Khiếu Đường hiện nên nét cười nhàn nhạt, loại hắc ám ma pháp lấy công kích độc nguyên lực là chính này đối với hắn hoàn toàn vô dụng.

Ngay khi Lâm Khiếu Đường định xuất thủ chống đỡ, nam tử tóc đỏ bỗng nhiên đưa tay lên, một đạo quang mang màu đỏ sậm bắn ra ngoài, dễ dàng tiêu diệt cỗ hắc khí, quang màu màu đỏ sậm không hề biến mất, bắn thẳng về hướng Lý Nhĩ, Lý Nhĩ tụ lực chống đối, phịch một tiếng, thân thể nhỏ gầy bắn thẳng ra ngoài.

Bên ngoài cửa đại điện, một chỗ không có ánh sáng truyền đến tiếng cười khàn khàn khủng bố…

Nam tử tóc hồng nhìn như chỉ hời hợt vung tay lên, thế nhưng lực lượng ẩn trong đó lại mạnh mẽ đến kinh người, quan hệ giữa Lý Nhĩ và nam tử tóc đỏ này nhất định không chỉ một vài dòng, vừa rồi nam tử tóc đỏ phát ra công kích tựa hồ như chỉ vô ý, thế nhưng rốt cuộc là hai người này đang diễn trò hay không thì Lâm Khiếu Đường không biết được, bất quá có một điều hắn có thể khẳng định được, thực lực của nam tử tóc hồng còn muốn vượt qua Lý Nhĩ.

Đẩy lùi Lý Nhĩ, nam tử tóc đỏ nhìn Lâm Khiếu Đường thong dong cười

- Vật cản trở đã được thanh trừ, thỉnh các hạ tiếp tục!

Lâm Khiếu Đường lại tiếp tục bắt tay vào kiểm tra thương thế của nữ tử mặc áo bào màu đen, không ai phát hiện ra rằng giới chỉ trên tay Lâm Khiếu Đường không biết từ lúc nào đã đổi thành trấn thiên giới, cũng may là trấn thiên giới chưa khởi động so với trữ vật giới chỉ thông thường không khác nhau nhiều cho lắm.

Trải qua nửa canh giờ tỉ mỉ chẩn đoán bệnh, Lâm Khiếu Đưởng đã cơ bản hiểu ra được thương thế, kinh mạch toàn thân của hắc bào nữ tử hầu như đã đứt hết, lục phủ ngũ tạng cũng có nhiều địa phương bị tổn hại, nếu như không phải trong cơ thể của nàng có một cỗ lực lượng vô cùng băng lãng đem toàn bộ đông cứng lại, trì hoãn sự sói mòn của sinh mệnh vậy thì thân thể này của nàng đã sớm bị hủ hóa rồi.

Đương nhiên lấy tu vi của Áo La Lạp mà nói, cho dù thân thể của nàng bị diệt thì cũng không có nghĩa nàng tử vong, nguyên linh trong cơ thể vẫn có thể sinh long hoạt hổ tới hai ba trăm năm, thời gian dài như vậy thừa đủ để nàng tìm một thân thể thích hợp tiến hành đoạt xá, tuy rằng tu vi cũng vì thể mà hạ thấp trên diện rộng, thế nhưng chung quy so với hồn diệt vẫn tốt hơn nhiều, huống hồ tốc độ tu luyện lần thứ hai so với lần đầu sẽ nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên tu luyện, không được bao lâu là có thể khôi phục được tu vi như lúc ban đầu.

Bất quá, muốn tìm được một thân thể thích hợp cũng không phải dễ dàng, nếu là thân thể không thích hợp hoặc mạnh mẽ đoạt xá, độ giảm sút tu vi cũng theo đó mà gia tăng, cũng có thể không đoạt được xá mà bị thôn phệ ngược lại, thậm chí còn có khả năng tư chất cũng giảm theo, nguyên môi biến mất.

Nếu không phải như vậy thì người đã ngoài đại sư giai ai còn muốn duy trì thân thể hiện tại của mình, đã sớm đi tìm một thân thể có tư chất tốt hơn tiến hành đoạt xá, lấy trạng thái linh thể hấp thu linh hồn người có tu vi thấp hơn, đó chính là vật đại bổ, so với bất kỳ linh đan diệu dược nào còn tốt hơn gấp trăm lần. Chính vì luôn tồn tại sự khác nhau, cho nên người có tu vi ngoài đại sư giai nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thì nhất định sẽ không bỏ qua thân thể của chính mình.

Lâm Khiếu Đường có chút kỳ quái, thân thông của đám người này cực kỳ lớn, muốn tìm một thân thể thích hợp cho nữ tử này không phải là việc gì quá khó khăn, gần như chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, chỉ cần kiên trì thì nhất định có thể tìm được, vì sao lại phải đem thân thể đã không trọn vẹn của nàng phong ấn lại đây? So với hao phí sức lực đem nàng cứu tỉnh, còn không bằng mạnh mẽ cướp đoạt thân thể của người khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Đến khi nguyên thức của Lâm Khiếu Đường tiến hành xâm nhập vào cơ thể của Áo La Lạp, cẩn thận xem xét nguyên linh bị bao phủ trong một không gian hắc ám của nàng, Lâm Khiếu Đường mới hiểu được rõ ràng.

Thụ thương không phải chỉ mỗi thân thể của nàng mà nguyên linh cũng bị thương rất nặng, hiển nhiên người tập kích đã sử dụng một thủ đoạn nào đó cực kỳ hung ác.

Linh anh phảng phất giống như tiến vào trạng thái ngủ đông, nặng nề ngủ say, kỳ thực chính là đã rơi vào tình trạng hôn mê, nguyên anh cũng theo đó mà bị hôn mê.

Nếu như hai tháng trước Lâm Khiếu Đường bị bắt đến đây thì hắn nhất định thúc thủ vô sách đối với nữ tử này, hiện tại Lâm Khiếu Đường đã tu luyện thành công tầng thứ năm của “tu hồn dưỡng linh thuật” vừa vặn có biện pháp chữa trị.

Nam tử tóc đỏ vẫn lặng yên đứng một bên theo dõi, theo thời gian dần dần trôi qua, nhiều ít có điểm thất vọng.



Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ điểm lên người Áo La Lạp vài chỗ, đôi mi thanh tú vẫn đóng chặt của Áo La Lạp bỗng nhiên hơi hơi nhíu lại, trong miệng càng phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.

Nam tử tóc đỏ nhất thời lộ vẻ kinh dị, mười năm nay đây là người đầu tiên có thể làm cho Áo La Lạp trong trạng thái hầu như hồn diệt xuất hiện phản ứng nho nhỏ, vẻ thất vọng trước đó biến mất không ít.

Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên ngẩng đầu nói:

- Ta cần thời gian ba tháng!

Nam tử tóc đỏ thấy được một tia hy vọng

- Vậy thì phiền các hạ rồi!

- Ta cần sự yên tĩnh tuyệt đối, tốt nhất là đem toàn bộ nơi này phong bế lại, trong quá trình trị liệu không được có bất luận sự quấy rầy nào, bằng không rất có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Lâm Khiếu Đường nghiêm túc phi thường nói.

Nam tử tóc đó nhất tề đáp ứng, Kỳ Áo rất hợp tác đi ra ngoài, chỉ có Tân tây Á được giữ lại.

Khi trong đại điện chỉ còn có Tân Tây Á, Lâm Khiếu Đường nhất thời buông ra một hơi thở, có hai quái vật bên cạnh cảm giác thực sự rất khó chịu. Vừa rồi hắn làm cho Áo La Lạp có phản ứng kỳ thực chỉ là một số thủ đoạn kích thích thần kinh nho nhỏ, cũng may đám quái vật này không biết gì về trị liệu, nếu không tuyêt đối không thể qua được cửa này, đạt được hiệu quả tín nhiệm.

Lâm Khiếu Đường nếu như không thể làm được kết quả nhất định nào đó, vậy thì rất khó đạt được sự tín nhiệm của đối phương, không thể thực hiện được quá trình trị liệu phức tạp trong dự định của hắn.

Trị hết cho Áo La Lạp, Lâm Khiếu Đường chỉ có ba thành nắm chắc thành công, còn nếu như có người một mực đứng bên cạnh giám thị, thứ nhất Lâm Khiếu Đường không thể hoàn toàn tập trung tinh thần, thứ hai cũng không thể đem toàn bộ thủ đoạn của bản thân hoàn toàn bại lộ, tỉ lệ trị liệu thành công giảm xuống đến mức không đủ một thành.

Sau nửa canh giờ, toàn bộ đại điện bị một loại ma pháp trận hắc ám hệ nào đó phong bế lại, lúc này Lâm Khiếu Đường mới có thể hoàn toàn an tâm thi thố tài nghệ.

Lần đầu tiên sử dụng “tu hồn dưỡng linh thuật” Lâm Khiếu Đường cẩn thận dị thường, trong không gian nguyên thức của Áo La Lạp có tồn tại rất nhiều loại nguyên lực tính chất phá hoại, có độc nguyên lực, có nguyên lực tính công kích, còn có nguyên lực tính chất thôn phệ, những thứ này là nguyên nhân chính dẫn đến việc Áo La Lạp hôn mê.

Trừ đi những nguyên lực tai hại, đối với Lâm Khiếu Đường mà nói không tính quá khăn, chỉ cần lợi dụng độc linh của bản thân hấp thu là được, điều làm cho hắn đau đầu chính là linh anh của Áo La Lạp gần như bị hủy diệt.

Linh anh suy thoái tệ hại, phảng phất giống như da thịt con người mất đi nước vậy, khô quắt và suy sụp.

Bên ngoài linh thể có một loại màng năng lượng bao phủ do nguyên lực tạo thành, Lâm Khiếu Đường đem độc linh của bản thân dẫn độ đến không gian nguyên thức của Áo La Lạp, đối với linh anh đang hôn mê tiến hành giải phẫu.

Dẫn độ linh thể, thực tế trước kia Lâm Khiếu Đường đã từng làm qua với Tô Thiến Thiến, chỉ là khi đó tu vi thấp, phải thông qua “dẫn hồn trạc” mới có thể thực hiện được. Lâm Khiếu Đường của ngày hôm nay đã có tu vi cực cao, không cần dùng đến loại pháp bảo phụ trợ này, đây cũng có một phần nguyên nhân của việc tu luyện “tu hồn dưỡng linh thuật”, tầng thứ nhất của tâm pháp này chính là cách để dẫn độ linh thể.

Theo sự nguy hiểm của linh anh có thể tùy thời mà hôi phi yên diệt, Lâm Khiếu Đường cẩn thận dị thường, bề ngoài của dương hồn độc linh so với Lâm Khiếu Đường không khác biệt gì nhiều, chỉ là độc linh chỉ cao có hơn mười tấc mà thôi, toàn bộ thân thể độc linh có màu xanh nhạt, khuôn mặt, thân hình càng giống với một hài đồng hơn.

Trên thực tế, Lâm Khiếu Đường có tới hai cái nguyên thần, bởi vậy khi dẫn độ dương hồn độc linh, không nhất định phải tiến vào trạng thái nhập định, có thể từ bên ngoài quan sát người bị thương, lại có thể trong nháy mắt trở lại không gian nguyên thức tiến hành chữa trị cho linh thể.

Trên bàn tay nhỏ bé của độc linh màu xanh nhạt lóe ra một thanh thủ chỉ đao nho nhỏ, cẩn thận từng li từng tí cắt bỏ một chỗ màng năng lượng tại bụng của linh anh, bên trong nhất thời phát ra một cỗ độc nguyên lực cực kỳ âm độc.

Trong thời gian độc linh tham lam hút đi độc nguyên lực vừa mới cắt ra, Lâm Khiếu Đường đem một khỏa “cửu hỏa nguyên đan” bỏ vào trong miệng Áo La Lạp, cũng đưa một cỗ nguyên lực nhu hòa trợ giúp Áo La Lạp đem khỏa đan dược này nuốt chửng vào trong bụng…

- Giáo chủ, tiểu tử đó có thể đùa giỡn làm động tác đẹp mắt gì đó hay không? Vạn nhất trị không hết cho thánh nữ điện hạ, chẳng phải là không công mà lãng phí thời gian ba tháng!

Trên đỉnh một căn phòng của tòa thành, Lý Nhĩ lo lắng nói.

-----o0o------

Trường bào màu đỏ sậm trong làn gió nhẹ nhàng yếu ớt lay động, nam tử tóc đỏ nói:

- Thương thế của Áo La Lạp ngươi không phải không rõ ràng, biện pháp có thể dùng đều đã dùng, thậm chí vô giới thiên bảo “bất tử thảo” cũng đã cho nàng dùng, tất cả đều vô ích, mười năm qua để cứu tỉnh Áo La Lạp giáo hội chúng ta đã phải trả một cái giá cực kỳ to lớn, đã không thể tiếp tục duy trì như thế này nữa rồi, nếu như lần này vẫn thất bại, chỉ có thể buông tha mà thôi.

U quang trong mắt Lý Nhĩ chợt lóe lên

- Cho dù là như vậy cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm tiểu tử đó, không bằng để ta lẻn vào giám thị hắn.

Khí tức quanh thân của nam tử tóc đỏ đột nhiên bành trướng, khí lưu hơn trăm dặm xung quanh sinh ra chút vặn vẹo, cuồng phong nổi lên bốn phía, đôi mắt màu đỏ đen híp lại

- Lão đầu tử này, ta biết ngươi sốt ruột muốn cứu thê tử, muốn nghiên cứu y thuật của tiểu tử đó, bất quá hiện tại Mã Lệ vẫn còn có thể sống trong linh hồn bảo thạch hơn trăm năm thời gian, còn Áo La Lạp sợ là không còn thời gian nữa, ba tháng tới nhất định ngươi không được đến gần đại điện nửa bước, bằng không đừng trách ta không khách khí.

Lý Nhĩ hơi né tránh nam tử tóc đỏ, thân thể khô gầy co rụt lại, đôi con mắt khàn khàn già lão chợt hiện nét giật mình.

Nam tử tóc đỏ dừng mắt lại nơi xa,lại tiếp tục nói:

- Tiểu tử đó muốn ba tháng thì ta cho hắn ba tháng, hơn nữa còn cung cấp mọi thứ hắn cần, nếu như hắn không trị hết được cho Áo La Lạp vậy thì không thể làm gì khác hơn là hiến dâng linh hồn của hắn cho hắc ám long thần, Long thần đại nhân ngủ say lâu như vậy hẳn là đã đói lắm rồi.

Tiếng cười khàn khàn từ trong miệng của Lý Nhĩ truyền ra, nét mặt già nua càng hiện lên nét châm biếm

- Lẽ nào nói nếu như tiểu tử kia có thể chữa được cho Áo La Lạp thì giáo chủ sẽ thả hắn đi hay sao chứ?

- Ngươi nói sao?

Nam tử tóc đổ thú vị hỏi.

Hai người đối mặt nhìn nhau, tức thì đồng thời bộc phát một trận cười điên cuồng…

Tiếng cười dữ tợn quẩn quanh trong tòa thành, hồi âm lại càng thêm kinh khủng, nhưng khi truyền đến một bức vách phong bế trong đại điện tức thì biến mất trong không gian.

Toàn bộ đại điện đã bị một loại ma pháp trận vô ảnh vô hình hoàn toàn bao vây bên trong, đây là do nam tử tóc đỏ tự mình bố trí mười hai cấp ma pháp trận, nếu như muốn đi qua nhất định phải được sự tẩy rửa của hắc ám không gian, nếu không cao thủ linh hồn giai cũng có cảm giác ăn không tiêu.

Trong đại điện bị ngăn cách, Lâm Khiếu Đường không có một chút lơ là, tập trung trị liệu cho Áo La Lạp, Tân Tây Á thì lẳng lặng ngồi yên tại một góc đại điện tu luyện, yên lặng tiêu hóa khỏa “cửu hỏa nguyên đan” Lâm Khiếu Đường vừa mới đưa cho nàng.

Dùng linh thể để tiến hành phẫu thuật cho linh thể, độ phức tạp của nó đã vượt xa quá trình phẫu thuật thông thường, hơn nữa lại có nhiều khác biệt, rất có khả năng trực tiếp làm cho đối phương hồn phi phách tán.

Điều cần làm chính là tuyển chọn vị trí xuất đao, mở ra màng năng lượng, Lâm Khiếu Đường đã tiêu hao đến một ngày một đêm mới có thể hoàn thành, sau đó đem toàn bộ độc nguyên lực hấp thu hết, thời gian cần thiết lại càng lâu hơn.

Trải qua thời gian nửa tháng, Lâm Khiếu Đường mới triệt để hấp thu các loại nguyên lực có hại trong linh anh tại không gian nguyên thức của Áo La Lạp, còn đem một bộ phận nguyên lực bản thân không dùng được bài tiết ra ngoài.

Trừ những thứ đó ra, Lâm Khiếu Đường còn muốn trợ giúp Áo La Lạp trong vô thức hoàn toàn tiêu hóa khỏa “cửu hỏa nguyên đan” trong người nàng, dùng năng lượng tiêu hóa được để tu bổ linh anh của Áo La Lạp.

Vô luận là Lâm Khiếu Đường hay là dương hồn độc linh trong không gian nguyên thức của áo La Lạp đều bận bịu đến tối mày tối mặt, bất quá điều này cũng làm cho sự tu vi tâm pháp “tu hồn dưỡng linh thuật” của Lâm Khiếu Đường cư nhiên tăng mạnh, bất tri bất giác hắn đã tiến vào tầng thứ năm.

Thế nhưng, nếu muốn tiến thêm một tầng, điều này hiện tại không có khả năng, điều kiện cứng nhắc thực sự quá hà khắc, không đến linh hồn gian tuyệt đối không tu luyện thành công.

Dùng dược lực của ba khỏa “cửu hỏa nguyên đan”, Lâm Khiếu Đường mới có thể miễn cưỡng tu bổ linh anh của Áo La Lạp khỏi tỉnh trạng suy thoái, khâu lại các vết thương bị cắt cũng là một truyện không hề đơn giản, vết thương tự nhiên không thể dùng cách thông thường, chỉ có thể lợi dụng nguyên lực để tiến hành bổ khuyết.



Đem linh anh trị hết lại mất thêm thời gian nửa tháng, linh anh của Áo La Lạp rốt cuộc cũng đã phát ra một tia sinh khí, trình tự khôi phục phía sau chỉ có thể dựa vào chính nàng ta mà thôi.

Linh anh đã xong, nhưng đây bất quá chỉ là gần một nửa quá trình trị liệu mà thôi, hiện tại linh anh đã thoát khỏi nguy cơ tùy thời hôi phi yên diệt, cỗ băng khí phong ấn bên ngoài linh anh tự nhiên trở nên dư thừa.

Thế nhưng cỗ băng khí này lại bá đạo dị thường, trong lúc nhất thời Lâm Khiếu Đường không thể bức chúng ra ngoài được, lại một chuyện cần phải đau đầu suy nghĩ.

- Chủ nhân, có thể đem cỗ băng khí dẫn độ lên người của ta.

Tân Tây Á không biết khi nào đã kết thúc tinh toạ đến bên người Lâm Khiếu Đường nhàn nhạt nói.

Lâm Khiếu Đường nhìn thoáng qua Tân Tây Á, lắc đầu nói:

- Không được, dung lượng của cỗ hàn khí này rất lớn, vượt qua phạm vi có thể chịu đựng được của ngươi.

- Chủ nhân, ám dạ tinh linh đối với bất cứ nội kình nguyên lực nào đó thuộc hắc ám hệ đều có kháng tính rất mạnh, cỗ hàn khí này nếu như có thể dẫn độ một cách thỏa đáng thậm chí đối với ta có chỗ tốt không nhỏ.

Thanh âm của Tân Tây Á không cảm thấy một chút cảm tình nào, thế nhưng trong ngôn từ lại hỗn loạn một loại cảm xúc nào đó.

Lâm Khiếu Đường tựa hồ như bị lời này đánh thức, tự suy nghĩ một hồi sau đó lấy ra hai khỏa “cửu hỏa nguyên đan”,

- Trước tiên ngươi phục dụng hai khỏa hỏa đan này, đồng thời kích phát toàn bộ dược lực ra, thế nhưng chưa vội tiến hành dung hợp, chờ khi ta dẫn đạo cỗ hàn khí kia vào trong cơ thể của ngươi, đến lúc đó lợi dụng dược lực để chống đỡ một phần, lại thêm nguyên lực chính bản thân ngươi, như vậy có thể an toàn hơn một chút.

Tân Tây Á tiếp nhận hai khỏa đan được, một ngụm nuốt vào bụng, ngay tại chỗ tiến hành đả tọa, kích phát dược lực, chỉ dùng năm canh giờ đã hoàn toàn kích phát được dược lực, làn da màu đồng cổ của nàng tản mát một màn đỏ ửng bừng sáng.

Lần này Lâm Khiếu Đường cũng là dùng hiểm chiêu, thực tế trực tiếp dùng tới hai khỏa “cửu hỏa nguyên đan” là rất không ổn thỏa, trên đời này số người giống như Lâm Khiếu Đường coi thường đọc nguyên lực gần như là không có, bất luận là loại nguyên lực nào đi nữa nếu như quá lượng, đều có khả năng trở thành độc nguyên lực.

Bình thường ăn quá nhiều thực vật cũng có khả năng trúng độc, huống chi là dùng loại linh đan diệu dược cỡ này.

Bên trong từ từ sinh ra cảm giác không khỏe, thế nhưng mỹ nhan của Tân Tây Á lại vô cùng mơ hồ, phảng phất như cái gì cũng không phát sinh.

Bất quá đối với “cửu hỏa nguyên đan” Lâm Khiếu Đường đã có hiểu biết tường tận, hiển nhiên hắn biết rõ tình trạng của Tân Tây Á, lập tức đem y phục của Áo La Lạp nhấc lên, lộ ra thân thể mê người.

- Lấy tay đè lên rốn của nàng ta!

Trên mặt Lâm Khiếu Đường hơi lộ ra nét sốt ruột.

Động tác của Tân Tây Á có chút chạm chạp, trong cơ thể giống như là bị châm chích, khó chịu đến cực điểm.

Khi bàn tay của Tân Tây Á đặt lên rốn của Áo La Lạp, Lâm Khiếu Đường lập tức đồng thời đặt tay lên, dùng nguyên lực đẩy cỗ hàn khí trong cơ thể Áo La Lap sang Tân Tây Á.

Dương hồn độc linh vẫn còn đang ở trong không gian nguyên thức của Áo La Lạp liều mạng tụ tập toàn bộ hàn khí xung quanh lại, một tay Lâm Khiếu Đường đè lên thiên linh cái Áo La Lạp, tay kia dùng một quy luật nào đó điểm lên một số vị trí trên cơ thể Áo La Lạp, cực lực ngăn cản hàn khí truyền đến các địa phương khác.

Tân Tây Á tận lực dùng hỏa nguyên để hấp dẫn hàn khí, mất nhiều công sức, cuối cùng cũng có hiệu quả, hàn khí bá đạo cực điểm, chậm rãi chảy về phía rốn của Áo La Lạp, rồi dũng mãnh tiến vào thân thể Tân Tây Á.

Quá trình có vẻ như đơn giản, thế nhưng tốn đến năm ngày thời gian, thần sắc từ xanh trắng của Áo La Lạp dần dần trở nên hồng nhuận, thân thể băng lãnh giống như tử thi dần dần có cảm giác nóng ấm, mạch đập cũng bắt đầu ổn định hơn.

Sau khi đem toàn bộ hàn khí bức ra ngoài, Lâm Khiếu Đường lại tiến vào một quá trình điều trị khẩn trương hơn, hơn phân nửa kinh mạch trong cơ thể của Áo La Lạp đã đứt đoạn, có một số gân cốt còn gãy nát, cũng may có hàn khí phong ấn, nếu không đã chết từ lâu.

Toàn thân trên dưới hầu như phải tiến hành giải phẫu, quá trình trị liệu đã triển khai hơn năm mươi ngày, thời gian còn lại không nhiều lắm, nhưng mà ngay khi Lâm Khiếu Đường định cởi toàn bộ y phục của Áo La Lạp, đông một tiếng, Tân Tây Á bên cạnh rốt cuộc không thể chống đỡ được nữa, ngã xuống đất.

Năm ngày vừa qua, Tân Tây Á vừa phải trải qua hỏa thiêu, lại thêm băng hỏa giao hòa, rồi đến lạnh thấu xương, ý trí cứng cỏi làm cho nàng một mực chịu đựng không hề kêu la một câu, thế nhưng khi hàn khí toàn bộ dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của nàng, Tân Tây Á rốt cuộc không chống đỡ nổi rơi vào tình trạng hôn mê.

Lâm Khiếu Đường lo lắng phát ra nguyên thức kiểm tra, nhanh chóng đem dương hồn độc linh dẫn độ vào cơ thể Tân Tây Á. Tân Tây Á muốn hấp thu cỗ hàn khí này, thế nhưng dung lượng của nó lại quá lớn, nàng không thể thừa nhận nổi, dẫn đến nội nguyên quá lượng mà hôn mê.

Thích khách một khi tiến nhập đại sư giai, sẽ bắt đầu tu luyện một loại tất sát kỹ năng chuyên nhất, làm chuẩn bị cho khi tiếp nhập linh hồn giai, vô luận có thể tiến giai hay không cũng phải tu luyện.

Tân Tây Á tu luyện một loại kỹ sảo băng hệ, chỉ là khi chưa tiến nhập linh hồn giai, uy lực cực kỳ hữu hạn, thế nhưng khi tiến nhập linh hồn giai uy lực vô cùng mạnh.

Lâm Khiếu Đường lãng phí thời gian bảy ngày cùng với Tân Tây Á tiến hành song tu, một chiêu này là từ trên người Tô Thiến Thiên học được.

Thoát khỏi sự nguy hiểm Tây Tây Á mông lung mở ra hai mắt, vội vàng thu hồi hai tay vẫn đang đối chưởng với Lâm Khiếu Đường, thần sắc hoảng hốt nói:

- Cảm tạ chủ nhân cứu giúp.

Lâm Khiếu Đường ngay cả sức lực để nói vài lời cũng không có, lập tức đi tới giường đá, nhanh chóng cời toàn bộ quần áo trên người Áo La Lạp ra, da thịt trong suốt sáng như tuyết trắng, đôi nhũ phong cao vút êm dịu, cùng với khu vực tam giác rậm rạm rừng cây, không có chỗ nào không phải là họa nguyên đầu độc nhân tâm.

Nhưng mà lúc này, Lâm Khiếu Đường không hề lưu luyến chút nào, chậm rãi nhắm lại hai mắt, yên lặng ngưng tụ nguyên lực, nguyên khí lực bốn phía rất thời đại thịnh, hơn mười chiếc kim thủ nho nhỏ đồng thời xuất hiện, đây là lần thứ hai hắn dùng đến chiêu này, lần dùng trước đó chính là tại Tân La thành Kỳ Đông đại lục.

Chỉ là lần trước hắn dùng trên hơn một nghìn người bị thương, lúc này chỉ tập trung trị liệu cho một người bị thương mà thôi.

Hơn mười kim thủ dưới sự khống chế tinh chuẩn của Lâm Khiếu Đường cần cù lao động, tròn ba ngày, Lâm Khiếu Đường không hề dừng lại một giây, rốt cuộc cũng đã đem toàn bộ kinh mạch của Áo La Lạp nối lại hoàn toàn, sau đó hắn bắt đầu dùng nguyên lực tiến hành củng cố tu bổ.

Hơn hai tháng liền, tinh lực, thể lực của Lâm Khiếu Đường tiêu hao kinh người, thân hình của hắn giống như gầy hẳn một vòng.

Lâm Khiếu Đường vô cùng uể oải, đang muốn ngồi xếp bằng tiến hành điều tức, đôi mắt đẹp cười ngạo thiên hạ trên giường đá cuối cùng cũng chậm rãi mở ra.

Lúc này, Áo La Lạp hoàn toàn trần truồng, bản thân lại ở bên cạnh giường, cho dù có lý đi nữa cũng không nói rõ được, hồi tưởng lại tình cảnh lúc trước cô nàng này không phân biệt tốt xấu bắt mình tới nơi đây, Lâm Khiếu Đường nhất thời tập trung tinh thần đề phòng ma nữ này.

Áo La Lạp chậm rãi ngồi dậy, liếc nhìn thân thể mềm mại trống trơn của mình, đôi mắt đẹp màu tím mạnh mẽ co rút lại, lần thứ hai ngẩng đầu nhìn Lâm Khiếu Đường, Lâm Khiếu Đường đã chuẩn bị tốt công tác sẵn sàng chiến đấu.

Cho dù ma nữ này có tu vi cao thâm đến đâu đi nữa, nhưng nàng đã ngủ say hơn mười năm, lúc này đại thương mới khỏi, nguyên khí tổn hao nhiều, cho dù Lâm Khiếu Đường uể oải bất kham, thế nhưng hắn vẫn năm chắc bảy thành thu thập được nàng.

Áo La Lạp đưa tay lên, quần áo xung quanh nhất thời bị hút lại gần, mặc lên thân thể, con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường không hề ly khai, không gian và thời gian giống như động lại tại giờ phút này.

Một lúc lâu, Áo La Lạp rốt cuộc chậm rãi mở miệng nói:

- Ngươi hãy gia nhập vào Đạt Khắc giáo, thân phận địa vị tương đương với ta, thế nào?

Lâm Khiếu Đường nghĩ không ra câu đầu tiên của ma nữ này lại như vậy, có chút ngoài dự liệu, ngoài miệng lại rất cường ngạnh trả lời:

- Không có hứng thú!

Thần sắc của Áo La Lạp ngưng tụ lại

- Ngươi cho là đã cứu ta, ta nhất định phải cảm tạ ngươi hay sao?

Khóe miệng của Lâm Khiếu Đường nhếch lên, hiện rõ nét tiếu ý không dự liệu

- Vậy thì không cần, ta cũng vì tư tâm mới đến cứu ngươi, không có gì hay để cảm tạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook