Chương 46: Giết nguời tất bị người giết.
Mộc Thang
20/04/2013
Nhất Diệp Liễu mạnh mẽ xoay người, chỉ thấy thiếu niên đã chết kia lẳng lặng đứng ngoài mười thước, nghi hoặc nhìn hắn.
“Không có khả năng!” Nhất diệp liễu lại nhìn về phía sau, thân thể kia rõ ràng bị hơn hai mươi căn hắc đinh xuyên thấu từ từ tan biến, rất nhanh tiêu thất không thấy.
“Mẹ nó, là trọng tượng quyền!” Nhất diệp liễu hung hăng nói thầm một câu.
Lâm Khiếu Đường rất bình thản nhìn đối phương, không biết vì sao, lúc này trong lòng hắn lại phi thường bình tĩnh, không có một chút cảm giác kinh hoàng loạn ý, trái lại có chút hưng phấn.
“Các hạ xem như là có chút kiến thức, đáng tiếc cũng không phải là trọng tượng quyền, có gặp qua trọng tượng quyền có thể duy trì trong thời gian dài như vậy sao?” Lâm Khiếu Đường thú vị hỏi lại.
“Liên quan gì ta!” Luc nhân lần thứ hai nói, một thanh truỷ thủ dài nửa thước xuất hiện trong lòng bàn tay, đạp đất phóng lên, nhằm thẳng vào mục tiêu.
Tâm tính nôn nóng, ngoại trừ có chút công phu cước pháp, căn bản hoàn toàn không có bản lãnh gì đặc biệt, người này cũng có thể làm sát thủ? Lâm Khiếu Đường suy nghĩ dư thừa, hơi nghiêng người đã tránh thoát được một kích rất mạnh của đối phương.
6 tinh võ phó tiêu chuẩn, Lâm Khiếu Đường nhìn ra thực lực của đối phương, chỉ cần 5 thành công lực là được.
Đây là lần đầu tiên động thủ cùng người khác sau khi Lâm Khiếu Đường thoát thai hoán cốt, chiến tích trước kia hoàn toàn là bách chiến bách bại, hơn nữa đều là bại dưới tay các hài đồng nhỏ tuổi hơn.
Theo lí thuyết thì Lâm Khiếu Đường đã xưa không bằng nay, nhưng mười mấy năm qua liên tục chiến bại chưa bao giờ khá hơn, đối với chiến đấu hẳn là có ít nhiều bóng ma tâm lí, nhưng kì quái chính là Lâm Khiếu Đường hiện nay một điểm khiếp ý cũng không có, tựa hồ có khả năng nhìn thấu công kích của đối phương, giống như trong lòng đã tính sẵn.
Có lẽ đã từng làm một gã bác sĩ khoa ngoại, tố chất quan sát vượt xa người thường, hoặc có lẽ Lâm Khiếu Đường căn bản chưa từng để chuyện trước kia ở trong lòng.
Để xác định thành quả tu luyện mấy tháng qua, Lâm Khiếu Đường không hề xuất thủ, thần sắc như thường né tránh sát chiêu của lục nhân đang hùng hổ doạ người.
Luôn luôn không đánh trúng mục tiêu, hai mắt lục nhân đỏ bừng, hắn xem đó là xỉ nhục cực kì to lớn, đột nhiên ngừng tay lui về sau mấy bước, cười lạnh nhìn Lâm Khiếu Đường nói: “ Lão già kia cư nhiên dám gạt ta, sau khi ta thu thập ngươi sẽ đi giết lão ta.
Lâm Khiếu Đường hiển nhiên không rõ ý từ của lục nhân, cũng không đế ý, nhưng âm thầm vận khởi nguyên lực lên tay, trên người đối phương tựa hồ phát sinh biến hoá gì đó, loại biến hoá này làm Lâm Khiếu Đường có cảm giác bất an.
Đột nhiên, khí tức của lục nhân hoàn toàn biến mất.
Rõ ràng hắn đứng ngay trước mắt nhưng không hề có cảm giác đối phương tồn tại, giống như một vật chết bình thường.
Tromg lòng Lâm Khiếu Đường cả kinh, đây là loại quái chiêu gì, rõ ràng so với liễm khí tức trong bí tịch “ảnh thứ” của Kỳ Áo lưu lại còn muốn cao thâm hơn nhiều.
Đột nhiên, lục nhân hư không tiêu thất!
Lâm Khiếu Đường hoàn toàn không phát hiện được tung tích của đối phương, cho dù hết sức phóng ra nguyên thức cũng không hề có tác dụng
Phương pháp liễm khí tức quỷ dị cùng với cước bộ phiêu hốt bất định, lập tức làm cho cấp độ của lục nhân tăng lên.
Đối phương tuy chỉ có tu vi 6 tinh võ phó, Lâm Khiếu Đường cũng không dám có bất kì sự coi thường nào, nếu đối phương thục sự là sát thủ, không có chút tài năng sao dám làm việc này.
Quyết định thật nhanh, Lâm Khiếu Đường không hề thu liễm thực lực, nguyên lực toàn thân toả ra, thúc đẩy lên tới đỉnh phong, bồng, một luồng hoả diễm bao bọc toàn thân.
Cửu hoả trọng tượng quyền!
Chín đạo hoá ảnh xuất hiện không hề theo quy luật, cũng không hề nhìn rõ bản thể.
Lục nhân Nhất Diệp Liễu đang di chuyển, trên mặt hiện lên nét xem thường, thoạt nhìn chiêu số này rất lợi hại, nhưng thông thường đều là tốt mã dẻ cùi, căn bản không thực dụng, mà hiện tại hắn thi triển “phiêu phong bộ” và “vô tung quyết” chuyên môn dùng để đối phó với những chiêu số hoa hoè không thực dụng này.
Phốc, không khí khẽ xao động, một đạo bóng xanh bỗng nhiên xuất hiện, với tốc độ di chuyển cực nhanh, chém giết từng đạo hoả ảnh một, chỉ giây lát đã dễ dàng chém hết toàn bộ.
Ngay khi lục nhân đánh ra một đao tối hậu, cắt đứt đạo hoả ảnh thứ chín, hoả ảnh đột nhiên hiện lên một vòng hoả quyền, đánh thẳng vào ngực lục nhân.
Quá bất ngờ, tốc độ cực nhanh, mà Nhất Diệp Liễu đang thả lỏng tâm thần hoàn toàn không ngờ tới hoả ảnh cuối cùng này lại đột nhiên phóng ra một đoàn hoả quyền.
Phanh, trong hoả quyền chứa hoả diễm lực cường đại đánh trúng mục tiêu, lục nhân kêu lên một tiếng đau đớn, bay ra hơn mười thứơc, va thẳng vào thân cây, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu, thần sắc không cam lòng rơi xuống mặt đất.
“Ngươi…………Ngươi làm sao biết được vị trí ta xuất hiện, ta…………quỹ tích là………………là vô quy tắc.” Miệng Nhất Diệp Liễu không ngừng chảy máu, trên ngực có một mết cháy đen hình nắm tay lõm xuống.
Quanh thân Lâm Khiếu Đường bởi vì vận chuyển nguyên lực nội hạch mà toả ra quang mang hoả hồng sắc cường liệt, lúc này từ từ nhạt dần, trên người chỉ còn bao quanh một màn vụ khí.
Lạnh ùng nhìn lục nhân dưới chân đang hấp hối, sắc mặt Lâm Khiếu Đường lạnh lùng vô tình, cũng không đáp lại mà chỉ lạnh lùng nhìn hắn, chẳng biết đang suy nghĩ cái gì.
“Nhanh………….nói mau!” Lục nhân đột nhiên rống to, cũng phun ta nhiều máu hơn.
“Xuống dưới mà hỏi diêm vương a!” Lâm Khiếu Đường càng nghĩ càng giận, vô duyên vô cớ rước lấy hoạ sát thân, quả nhiên là quả hồng mềm thì bị nặn mà.
“Ngươi…………….Phốc………” Lục nhân chỉ nói thêm được một chữ liền nộ hoả công tâm, điên cuồng phun ra một ngụm máu, đã chết!
Nhìn thi thể, Lâm Khiếu Đường thở một hơi, vừa rồi nguy hiểm thật, không nghĩ tới trên đời này lại có vũ kĩ tinh diệu đến như vậy, có thể hàn toàn ẩn dấu được tung tích và khí tức.
Kỳ thực Lâm Khiếu Đường căn bản không tìm đựoc vị trí cụ thể của lục nhân, chỉ là lấy bất biến ứng vạn biến, chín đạo hoả ảnh chỉ là một nhử, đồng thời thi triển ra, trực tiếp từ phía sau chín đạo hoả ảnh liên tiếp bạo chín quyền, một ảnh một quyền.
Bày ra một mạng lưới chỉ chờ lục nhân mắc câu, chỉ càn hắn xuất kích hiển nhiên sẽ trúng chiêu, nếu như đối phương chỉ cần chần chờ trong chốc lát, hoặc có lẽ chỉ cần công kích cự li xa mà nói, sách lược của Lâm Khiếu Đường sẽ triệt để phá sản.
Thứ nhất tính cách của lục nhân tương đối nóng nảy, tuyệt đối sẽ không kiên trì chờ đợi một hồi, thứ hai vừa rồi hắn đã dùng ám khí vài lần, đối với Lâm Khiếu Đường đã là vô dụng.
Bởi vậy Lâm Khiếu Đường nắm vững bẩy thành sẽ thành công, cho dù thất bại, nhiều nhất chỉ là bị đối phương nhìn thấu mà thôi, bản thân tuyệt đối không có bất kì nguy hiểm gì.
Trước đó Lâm Khiếu Đường không hề xuất thủ, vừa ra tay liền miễu sát đối thủ, thoạt nhìn có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng Lâm Khiếu Đường không hề có cảm giác khoái cảm khi giết người, trái lại trải qua một trận sinh tử đại chiến, thậm chí có chút uể oải.
Cửu hoả trọng tượng quyền hầu như là tối cao vũ kĩ của Lâm Khiếu Đường hiện nay, lần đầu tiên gặp phải địch thủ đã phải thi triển, vẫn còn là bị động, hơn nữa cũng không nắm chắc mười phần có thể giết chết được đối thủ.
Làm cho trong lòng Lâm Khiếu Đường rất bất mãn chính là, đối phương bất quá chỉ là 6 tinh võ phó mà thôi.
Đem thi thể tiêu huỷ, Lâm Khiếu Đường đang chuẩn bị thu dọn chiến trường, lại bị một đạo tinh quang hấp dẫn, ngồi xổm xuống xem xét, đó là một khoả không gian giới chỉ.
Hẳn là của lục nhân kia, Lâm Khiếu Đường nhặt lên nhìn một chút, rót nguyên lực vào, không gian giới chỉ tự động mở ra, nguyên chủ nhân chết đi thì nguyên thức lạc ấn tự nhiên biến mất.
Không gian trữ vật trong khoả không gian giới chỉ này cũa không phải là rất lớn cũng chỉ có hơn mười mét khối, bất quá đối với tình hình hiện nay cũng tuyệt đối đủ dùng.
Bên trong cũng không phải là trống không, khoảng chừng có hơn một trăm khoả đê giai nguyên thạch, hai bản quyển trục và rất nhiều ám khí.
Lâm Khiếu Đường vốn có chút buồn bực, tức thì mặt mày rạng rỡ, cuối cùng cũng không phải là bỏ công vô ích, phát tài rồi, chỉ cần hơn một trăm khoả đê giai nguyên thạch cũng là một khoản thu nhập khá lớn.
Lấy ra hai bản quyển trục, Lâm Khiếu Đường vừa mở ra,, chỉ thấy mở đầu viết “vô tung quyết”, chỉ ba chữ này đã làm Lâm Khiếu Đường liên tưởng đến vũ kĩ vừa rồi lục nhân thi triển, chắc là từ quyển trục này học đựơc.
Lâm Khiếu Đường nguyên bản thầm nghĩ nhìn sơ qua, ai ngờ vừa nhìn nội dung lập tức bị hấp dẫn, loại phương pháp liễm khí này xác thực xuất thần nhập hoá tuyệt diệu không gì sánh được.
Tổng cộng có chín tầng, luyện tới tầng thứ ba liền có khả năng vô tung vô tích, tầng thứ sáu thì hoàn toàn có thể đem nguyên lực ngừng lại vô phương nhìn ra, nếu như luyện đến tầng thứ chín coi như là mắt nhìn thấy cũng vô pháp phát hiện ra.
Nhìn tới nhập thần, chợt cảm thấy phía sau có người, Lâm Khiếu Đường đột nhiên quay đầu lại, nhất thời sợ ngây người………
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.