Đấu Y

Chương 456: Huyết giác trùng

Mộc Thang

20/04/2013



Mấy người Lâm Khiếu Đường phi hành nửa ngày, bởi vì thẳng một đường đều sát theo biên giới Đại Lục Phong Ma nên cũng không gặp phải yêu trùng lợi hại nào, mà đa phần đều là những yêu trùng cấp thấp tính tình tương đối ôn thuận, những loại yêu trùng này cho dù có lòng gây rối cũng là vô lực, huống hồ bốn phía Đại Lục Phong Ma đều có một cỗ bình chướng vô hình ngăn cách, càng là trùng tộc lợi hại càng không thể xuyên qua bình chướng này nhưng trùng tộc cấp thấp lại có thể dễ dàng vượt qua, trùng tộc dưới cấp năm cơ bản có thể tùy ý đi lại, bất quá những trùng tộc này lại không thể xuyên qua hải vực, bởi nếu tiến vào đó, thứ chờ đợi bọn chúng chỉ là tử lộ mà thôi, vì vậy chỉ có thể ngậm ngùi lưu lại sát biên giới Đại Lục Phong Ma.

Trước khi tiến vào Đại Lục Phong Ma, Kỳ Áo đối với mấy mảnh toái phiến không cảm ứng được chút nào, bất quá sau khi bị truyền tống qua đây, lập tức có thể cảm giác được những mảnh toái phiến kia truyền đến tiếng kêu gọi cường liệt.

Dựa theo Kỳ Áo chỉ dẫn, mấy người Lâm Khiếu Đường đi tới trước một huyệt động thật lớn, bên trong đen kịt, âm u đến mức kinh khủng, thỉnh thoảng còn truyền đến những mảng sương mù màu xám.

- Xác định là ở chỗ này sao?

Lâm Khiếu Đường nhìn vào huyệt động, khẽ hỏi sâu trong nguyên thức.

- Tiểu tử, lão phu cảm ứng đã có bao giờ sai? Chính xác ngay bên trong huyệt động này!

Kỳ Áo rất khẳng định nói.

Chúng nữ đi theo Lâm Khiếu Đường lúc này cực kỳ yêntĩnh, đối với việc Lâm Khiếu Đường đang đi tìm cái gì cũng không có nhiều hiếu kỳ, ngoại trừ Thần Lộ Tiên Tử, tam nữ còn lại đều có thể nói là thân tín của Lâm Khiếu Đường, các nàng tự nhiên đi theo bên cạnh không cần nghi ngờ. Tuy là trong lòng Thần Lộ Tiên Tử có chút hiếu kỳ nhưng cũng rất thức thời, không nhiều lời.

Trước lúc tiến vào Đại Lục Phong Ma, Thần Lộ Tiên Tử cũng muốn tìm kiếm vài loại linh thảo có thể khôi phục lại dung mạo bản thân. Hôm nay đã có biện pháp, có tiến vào Đại Lục Phong Ma hay không đối với nàng mà nói không có ý nghĩ gì lớn, lúc này cũng chỉ bị ép theo Lâm Khiếu Đường mà thôi.

- Có người!

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường thăm dò huyệt động, thần sắc bỗng nhiên ngưng lại nói.

Chúng nữ tuy rằng không cảm ứng được khí nguyên lạ, nhưng cũng không có bất luận do dự nào, lập tức bay theo Lâm Khiếu Đường đến phía trên một gốc đại thụ xa xa, cành lá rậm rập, hoàn cảnh rất dễ dàng để ẩn dấu thân hình.

Cây cối trong Đại Lục Phong Ma không khác nhiều so với Kỳ Đông và Minh Tây, chỉ là cao lớn hơn vài phần. Một gốc cây trưởng thành nơi này có thể cao tới hai ba mươi trượng, thậm chí có cây còn cao tới trăm trượng, che kín cả một không gian rộng lớn, cành lá dị thường xum xuê.

Chúng nữ cùng Lâm Khiếu Đường lẳng lặng đứng ở trên một cành cây, quanh thân hình thành nên một tầng bình chướng vô hình bao phủ cả năm người, hoàn toàn ẩn dấu khí nguyên của năm người, kín đáo vô cùng. Người khác căn bản không thể phát hiện nơi đây có người.

Không bao lâu sau phía trên không trung bay đến năm đạo quang mang, sau đó năm tu luyện giả hạ xuống phía trước huyệt động, năm người bao gồm ba nam hai nữ. Ba nam tử mặc võ phục đều có tu vi đại sư giai hậu kỳ, mà hai nữ tử mặc cung trang hiển là đạo chức giả, hai nữ tử cũng có tu vi đại sư giai hậu kỳ.

Tổ hợp như vậy, tại rìa ngoài Đại Lục Phong Ma cung coi như đủ hoạt động, chỉ cần không quá xâm nhập vào sâu hẳn là sẽ không gặp phải nguy hiểm đến tính mệnh.



Năm người vừa hạ xuống đất, trong đó một người mặc cung trang màu hồng nhạt có vẻ là lão tỷ, kỳ quái nói:

- Ngưu lão, lần trước hai pháp trận đại sư xông tới chính là chỗ này sao?

Họ Lão giả họ Ngưu gật đầu nói:

- Không sai, sư thúc tổ đã tiến hành án hồn (kiểu như sưu hồn đại pháp) tra ra được nơi này chính là chỗ mà hai người đó đã gặp nạn.

Một nữ tử trẻ tuổi khác mặc lục bào nhíu mày nói:

- Kỳ quái, lúc đó hai pháp trận đại sư rời đi cũng chỉ trong thời gian một nén hương mà thôi? Cho dù là bọn họ tốc độ phi hành của bọn họ có nhanh đến mấy đi nữa cũng không có khả năng dùng thời gian ngắn như vậy để tới được nơi này!

Lão giả họ Ngưu lắc đầu nói:

- Điều này ngay cả sư thúc tổ cũng không thể giải thích được. Thế nhưng ký ức linh nguyên của tên kết trận đại sư kia xác thực rất rõ ràng. Bất quá sưu hồn thuật cũng chỉ có thể thu được một phần tin tức, không thể dò xét toàn bộ quá trình được, chỉ được mấy điểm then chốt, sư thúc tổ để cho đám vãn bối chúng ta tới đây tự nhiên có đạo lý.

Trong mắt hai nam tử mặc võ phục còn lại đều hiện lên một tia hồ nghi, một người mặc võ phục màu lam trong hai người lên tiếng nói:

- Ngưu lão, tu vi Băng Hoàng tiền bối thâm hậu, kiên quyết sẽ không lừa đám tiểu bối chúng ta, bất quá sưu hồn dù sao cũng tồn tại hạn chế, có xuất hiện lầm lẫn nào hay không?

Thần sắc lão giả họ Ngưu rất khẳng định nói:

- Sư thúc tổ tiến hành sưu hồn ba lần đối với tên kết trận đại sư kia, liên tục xác định được thời điểm bọn họ truyền tống tới đây liền thấy một con Huyết giác trùng cắp theo một thanh Hỗn thiên kiếm bay qua trước mắt họ, hai người lập tức đuổi theo, sau đó đuổi tới nơi này. Sư thúc tổ tìm trên địa đồ làm tiêu ký mới xác định không sai, huyệt động này chính là tổ của con Huyết giáp trùng kia. Đại Lục Phong Ma ngoại trừ một số ít cổ tộc còn sinh hoạt tại đây ra hầu như không còn ai khác, cho dù vài chục năm sau có qua đi thì nơi đây cũng không thể có biến hóa gì. Con Huyết giáp trùng này nhất định là tìm được Hỗn thiên kiếm tại một di hài tu luyện giả thượng cổ, cũng là do khí nguyên trên thân kiếm hấp dẫn nên mới tìm đến.

Nghe được cái tên Hỗn thiên kiếm, trong mắt bốn người còn lại đều hiện lên một tia tham lam. Kiếm này trong sách cổ đã từng có ghi chép, nó vốn là một pháp bảo do một đại sư luyện bảo phi thường lợi hại từ thời thượng cổ luyện chế, tài luyện luyện chế thanh kiếm này chính là hỗn thiên thạch, đối với bất luận loại nào trong ngũ hành chi nguyên đều có tác dụng tăng thêm, hơn nữa võ tu và đạo tu đều có thể sử dụng.

Tại thời kỳ thượng cổ, hỗn thiên thạch chính là loại tài liệu luyện bảo mà tu luyện giả linh hồn giai đều thèm muốn, hiện tại, loại tài liệu này gần như đã tuyệt tích, cũng đã có người nói qua đây chính là nguyên quáng đặc biệt chỉ có tại Đại Lục Phong Ma.

- Rốt cuộc có lầm hay không, đi vào tìm kiếm không phải sẽ biết ngay hay sao!

Gã nam tử mặc võ phục màu vàng có vẻ như không còn nhẫn nại nói.

- Không sai, cứ đi vào xem sao. Huyết giác trùng là trùng tộc cấp tám, chỉ trong vài chục năm kiên quyết không có khả năng tiến hóa đến thể thành thục, kết trận sư tinh thông kết trận thuật nhưng phương diện thần thông lại thiếu sót rất nhiều, bọn họ thiếu chút nữa vong mạng cũng là tự mình tìm. Lấy thực lực năm người chúng ta hẳn là đủ để ứng phó mọi chuyện.

Nam tử mặc võ phục màu lam phân tích nói.



Bốn người còn lại cũng tự tin mười phần, chỉ là trùng tộc cấp tám Huyết giác trùng xác thực không đủ để làm cho bọn họ sợ hãi.

Năm người thương nghị đơn giản một chút rồi lập tức bay vào bên trong huyệt động.

Thần Lộ Tiên Tử vừa thấy năm người tiến vào huyệt động thực sự có chút khẩn trương, rất sợ có thứ gì tốt bị người ta đoạt mất. Tuy rằng mục đích của nàng lần này cũng không phải ở tại đây, nhưng cơ hội hiện ra trước mắt tự nhiên có chút động tâm, đại danh Hỗn thiên kiếm hầu như người nào cũng biết rõ.

Ngay lúc Thần Lộ Tiên Tử định nhảy xuống lại bị Lâm Khiếu Đường ngăn cản lại, thấy hắn đang nhìn huyệt động không chớp mắt, nói:

- Cứ chờ một chút, bên trong huyệt động có vấn đề, tuyệt đối không phải Huyết giác trùng, trùng tộc cấp tám không thể tạo ra dấu hiệu này được.

Thần Lộ Tiên Tử nghe được nhất thời cả kinh, thân thể lập tức lui trở về, lẳng lặng quan sát phía dưới.

Chỉ trong thời gian vài lần thở dốc, trong huyệt động đột nhiên truyền ra những tiếng chấn động khó chịu, còn có những tiếng hí kinh khủng, sau đó năm đạo quang mang mạnh mẽ bắn ra ngoài.

Vừa mới xông vào huyệt động, năm tên tu luyện giả đã hốt hoảng chạy trốn ra ngoài, trong đó nam tử mặc võ phục màu lam và nam tử mặc võ phục màu vàng chảy đầy máu trên người, thậm chí mất đi một cánh tay, sắc mặt tái nhợt, dường như chạy trốn mất cả thần hồn, mà lão giả họ Ngưu thì tóc tai bù xù, võ phục trên người cũng bị xé rách nhiều chỗ, mà y phục trên người hai nữ tử cũng nát vụn nhiều mảnh, máu huyết dính đầy người.

- Ngưu lão, cứu ta!

Nữ tử trẻ tuổi chạy sau cùng trong năm người kêu thảm một tiếng, bốn người khác phảng phất như không hề nghe thấy, vẫn tiếp tục liều mạng hướng phía bên ngoài chạy đi thật nhanh.

Vèo!

Bên trong huyệt động đột nhiên lao ra nửa thân hình một con giác trùng cực lớn, đôi gọng kìm thật lớn trên cửa miệng một ngụm liền cắn đứt ngang người nữ tử trẻ tuổi, nội linh vừa mới chạy ra lại bị giác trùng phía sau thôn phệ.

Đứng trên cây, chúng nữ thấy được một màn này nhất thời hoa dung thất sắc, ngọc thủ che kín lấy miệng, cố nén sự buồn nôn bốc lên. Cho dù là đã nhìn qua không biết bao nhiêu trận tranh đấu ác liệt, nhưng đối với cảnh máu tanh như vậy vẫn có chút không thể thích ứng.

Lâm Khiếu Đường nhướng mày, khẽ nói:

- Tam tinh huyết giác trùng, huyết giác trùng đã thành thục.

- Tiểu tử, có điều cổ quái, chỉ có vài chục năm, một ấu thể tuyệt đối không thể có khả năng tiến hóa đến thể thành thục được!

Sâu trong nguyên thức đột nhiên vang lên thanh âm kỳ quái của Kỳ Áo

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook