Đấu Y

Chương 490: Kim Phi. (Thượng)

Mộc Thang

20/04/2013



Không sai, chính là nơi mới bắt đầu! Bất quá, trước tiên tiểu tử ngươi cần phải nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này rồi nói, không như không ra được thì tất cả đều là nói suông!

Kỳ Áo đột nhiên chuyển điểm mấu chốt.

Lâm Khiếu Đường bĩu môi, nhìn về phía Ma Tôn Sứ Giả và Hàn Nguyệt Tiên Tử đang đấu với nhau, hai vị tu luyện giả thượng giới phủ xuống một tia phân niệm thể hiện ra thực lực quả thực làm cho người khác phải kinh sợ.

Đối với tu luyện giả hạ giới mà nói, bọn họ coi như không cách nào chiến thắng nổi, kỳ thực bọn họ bất quá chỉ là một tia phân niệm mà thôi, không phải là bản thể, nếu như là bản thể thì sẽ có thực lực như thế nào?

Lâm Khiếu Đường vừa suy nghĩ tới đây nhất thời cảm giác được con đường tu luyện giả quả thực là vĩnh viễn không có điểm cuối cùng.

Ngay khi mọi người đều cho rằng hai vị tu luyện giả thượng giới này chiến đấu với mức lưỡng bại câu thương thì dị biến lại xảy ra.

Nơi hơn mười vị đại tu sư tụ tập, bỗng nhiên có một cỗ khí nguyên cường đại tới biến thái bành trướng tỏa ra, phảng phất giống như biển gầm tăng vọt.

Con ngươi của Tiểu Ma Thiên Thiên chuyển từ màu đen sang màu vàng, Chung Vương Cổ Minh bên cạnh nhất thời cả kinh, lập tức cung kính cúi đầu thi lễ.

- Ra mắt Hoàng phi nương nương!

Cổ Minh khiêm tốn không gì sánh được cúi đầu nói.

Đại tu sư bốn phía bị dị biến này phát sinh làm cho kinh sợ, nhanh chóng né ra, lúc này, khí nguyên tản mát ra trên người Tiểu Ma Thiên Thiên tuyệt đối không phải bọn họ có thể trêu chọc vào được. Khi hoàn toàn ổn định, hai mắt của Tiểu Ma Thiên Thiên biến thành màu vàng, toàn thân cũng bị một cỗ khí diễm màu vang bao vậy, tỏa ra uy nghiêm không gì sánh được.

Con ngươi của Lâm Khiếu Đường co rút lại, lần thứ hai nhìn thấy loại biến hóa không thể tưởng tượng được này.

- Người phát ngôn thượng giới của liên minh thảo nguyên?

Cửu Đỉnh Công nhẹ giọng lẩm bẩm, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

Kim quang trong mắt Tiểu Ma Thiên Thiên chợt lóe lên, thân hình biến mất tại chỗ, xuất hiện tại vị trí trước mười trượng Lâm Khiếu Đường và tam đại cai thủ, băng hàn khí đối với nàng không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Sắc mặt Ma Tôn Sứ Giả và Hàn Nguyệt Tiên Tử nghiêm trọng, bọn họ tự nhiên đều cảm ứng được khí nguyên trên người Tiểu Ma Thiên Thiên biến hóa, thế nhưng hai người đã đánh tới mức khó hòa giải, người nào thu tay trước liền có thể thụ thương.



Tiểu Ma Thiên Thiên nhìn hai người, cười lạnh nói.

- Không nghĩ tới một tia tàn niệm của Ma Tôn cư nhiên lại tu luyện ra chủ ý thức, thực đúng là thú vị. Nếu như đem cỗ tàn niệm này tới thượng giới, có thể khiến cho Nguyên Thủy Ma Tộc nội chiến hay không đây?

Trong lòng Hàn Nguyệt Tiên Tử cả kinh. Là Kim Phi! Hàn Nguyệt Tiên Tử tại hạ giới tuy là một trong Tam Hoàng, thế nhưng cũng chỉ hơn Kim Phi một cấp mà thôi.

Kim Phi cũng có tu vi hoàng giai, nhưng nàng lại không phải một trong Tam Hoàng, luận về tu vi thì Kim Phi so với Hàn Nguyệt Tiên Tử kém hơn một bậc, nàng chỉ là hoàng giai trung kỳ, mà Hàn Nguyệt Tiên Tử đã đạt tới hoàng giai hậu kỳ đỉnh phong.

Thế nhưng Kim Phi lại là ái phi của Bát Quái Thiên Tôn, Bát Quái Thiên Tông là một trong ba vị nhân tu thượng giới có tu vi chí tôn giai hậu kỳ.

Tồn tại chí tôn giai hậu kỳ, đó chính là đỉnh phong trong đỉnh phong, nói bản thân họ có khả năng hủy thiên diệt địa cũng không phải là quá đáng.

Có hậu trường lớn như vậy, địa vị của Kim Phi tự nhiên là cao hơn Hàn Nguyệt Tiên Tử không ít, tu vi của hai người tuy là hơn kém nhau một bậc, thế nhưng tài nguyên tu luyện của Kim Phi so với Hàn Nguyệt Tiên Tử phong phú hơn nhiều lắm, hơn nữa Kim Phi thuần túy là nhân tu tại thượng giới, các phương diện điều kiện tự nhiên mạnh hơn Hàn Nguyệt Tiên Tử nhiều lần, cộng thêm có bầu bạn song tu Bát Quái Thiên Tôn chỉ điểm, tốc độ tu luyện nhanh hơn Hàn Nguyệt không ít, mà bản thân sở hữu rất nhiều pháp bảo, tổng thể mà nói Hàn Nguyệt căn bản không thể nào so sánh được.

Mà chênh lệnh một bậc kia dưới nhiều nhân tố tổ hợp như vậy, cũng coi như không có.

Tiểu Ma Thiên Thiên phiếm quang mang màu vàng trong mắt, ý thức lúc này đã hoàn toàn bị Kim Phi thay thế, lúc này đây để phủ xuống, Kim Phi đã có gần trăm năm không hề hiện thân một lần, chỉ vì muốn lúc này có thêm nhiều thời gian một chút.

Kim Phi lật tay ra, một cây vu kỳ màu xanh đen xuất hiện, vu kỳ này nhất thời tỏa ra một cỗ khí nguyên cảm đạt tới đế giai, khí nguyên cuộn trào mãnh liệt.

Một kiện pháp bảo liền có uy năng như vậy, làm cho trong lòng các tu luyện giả đứng xa xa kinh khủng không gì sánh được.

- Vu vương luyện hồn kỳ?

Mục Bách Thông thốt lên.

- Cây kỳ này không phải là từ thời kỳ thượng cổ đã bị tan vỡ tiêu tán rồi hay sao?

Trên mặt Hình Hướng Thiên cũng lộ vẻ kinh hãi.

- Hai vị lão hữu, rất nhiều chuyện ghi chép trong sách cổ cũng không phải là sự thật! Tu luyện giả hạ giới này dù sao cũng phải chịu hạn chế của không gian này, cảnh giới tu vi rất khó so sánh được với tu luyện giả thượng giới, hạ giới trong mắt tu luyện giả thượng giới bất quá chỉ là nơi tiểu nhân vật nhảy nhót mà thôi!

Cửu Đỉnh Công thở dài nói.



Tâm tình của tam đại cao thủ lúc này nhiều ít có chút bi thương, ở hạ giới này có thể bọn họ là tồn tại vô địch, được vạn người kính ngưỡi, tựa hồ nhìn rất phong quang, thế nhưng trong mắt tu luyện giả thượng giới, bọn họ chỉ là nhưng con kiến hôi tương đối cường tráng trong đám kiến hôi mà thôi.

Thử nghĩ ba vị tu luyện giả thượng giới phân ra một tia phân niệm phủ xuống mà đã đủ làm cho bọn họ không thể nào địch nổi, huống hồ là uy lực của bản thể, chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến cho nguyên linh của bọn họ tan rã.

Sắc mặt Ma Tôn Sứ Giả đại biến, sợ hãi nhìn cây Vu kỳ mà xanh đen, khủng hoảng nói.

- Kim Phi, ngươi muốn làm gì?

Đôi con ngươi sắc lạnh của Kim Phi lóe lên.

- Làm gì? Lẽ nào ngươi không nhìn ra hay sao? Cây kỳ này tại thời kỳ đại chiến Phong Ma thượng cổ hầu như đã bị tan vỡ, may mà lúc đó được đại vu vương trong bộ tộc Vu sư giữ lại, trải qua hơn trăm năm liên tục bồi dưỡng và chữa trị, cuối cùng cũng có thể chữa trị thành công, lúc đó đại vu vương tại hạ giới này tìm hết mọi cách tìm kiếm hồn phách của tu luyện giả linh hồn giai để tế luyện lại cây kỳ này, trải qua thời gian hơn vạn năm, cây kỳ này rốt cuộc đã thôn phệ chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín hồn phách của tu luyện giả từ linh hồn giai trở lên, chỉ kém một hồn phách cuối cùng là có thể viên mãn mười vạn hồn nguyên. Bất quá một hồn phách cuối cùng này lại cần có yêu cầu cực cao, vì vậy từ một vạn năm trước bộ tộc Vu sư vẫn tìm kiếm một hồn phách cuối cùng. Đáng tiếc hồn nguyên của tu luyện giả hạ giới này quá yếu, coi như là tồn tại cao cấp nhất cũng không đủ nhìn, bất quá bản phi biết, tiểu ma ngươi bị phong ấn bên trong Ma Vực, chỉ tiếc là phân niệm của bản phi phủ xuống không đủ sức đột phá đại trận. Chỉ có thể chờ đợi cơ duyên, một khi tiểu ma người thoát phong đi ra, đó chính là lúc cây kỳ này được tế luyện thành công, bản phi chờ đợi ngày này đã thật lâu thật lâu rồi.

Ma Tôn Sứ Giả vừa mới nghe được lời này, trong lòng vô cùng giận dữ nhưng không dám phát tác, đôi mắt dữ tợn hơi đỏ lên nói.

- Xem ra đám người các ngươi càng càng càng cuồng vọng rồi.

Kim Phi phất tay, Vu vương kỳ trực tiếp lượn vòng phóng đi, trong miệng mặc niệm vài câu, nhất thời hồn nguyên trong Vu vương kỳ điên cuồng gào thét bay ra.

Đầu tiên lao ra chính là năm u hồn thể có hồn nguyên cực kỳ cường đại, khí nguyên tản mát ra đúng là đã đạt tới đế giai sơ kỳ, là hồn nguyên tu luyện giả thượng cổ bị luyện hóa năm xưa.

Sau đó có hơn mười u hồn địa vương giai hậu kỳ bay ra, tiếp tục là vô số u hồn thể với cấp bậc khác nhau, số lượng vô cùng kinh người.

Trong lòng Ma Tôn Sứ Giả biết rõ nhiều lời vô ích, há miệng ra, ma khí điên cuồng tuôn ra, chỉ trong thời gian mất hơi thở đã bao phủ toàn bộ không gian xung quanh hơn mười trượng.

Vô số u hồn bất tận không ngừng trùng kích vào ma khí, Kim Phi cười lạnh nói.

- Chút tài mọn, sao có thể chống lại được cổ tiên di bảo, tan!

Theo lời quát nhẹ của Kim Phi, mấy vạn u hồn trùng điệp tập trung một chỗ, dưới sự thống lĩnh của năm chủ hồn, toàn bộ phát ra một cỗ áp lực vô hình khủng khiếp.

Ma khí trực tiếp bị đám u hồn hút vào trong miệng, chỉ chốt lát Sứ Giả Ma Tôn lại bại lộ trong hư không.

Kim Phi lật tay ra, một đoàn hỏa diễm màu vàng hiện lên, đánh về phía Ma Tôn Sứ Giả, Ma Tôn Sứ Giả kinh hãi, lấy ra toàn bộ sức lực bú tí mẹ, hình thành nên một đoàn hắc hỏa, thế nhưng va chạm vào hỏa diễm màu vàng căn bản không chịu nổi một kích, trong nháy mắt liền bị nuốt hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook