Chương 190: Một đám quái vật.
Mộc Thang
20/04/2013
Nghe được tiếng kêu, có người xoay người nhìn lại, nhất thời một trân hoan hô trong vô thức vang lên, tiếp đó là những tiếng hoan hô lớn nữa liên tiếp, tuyệt vọng và yên lặng trong nháy mắt tan thành mây khói.
Những tu luyện giả trên chiến trường nhìn về phía hậu phương xa xa cũng hô to lên một hơi, bọn họ không hề cô đơn.
Nguyên lai, hậu phương Tân La thành cũng có một phiến “dị vân” đang nhanh chóng bay tới, toàn bộ đều là những tu luyên giả lao vùn vụt mà đến, dẫn đầu đám tu luyện giả chính là một đoàn kim diễm, còn có hơn mười loại quang mang mờ mờ cùng bay đến.
Viện quân của bảy đại môn phái rốt cuộc cũng đã đến, đợi đã năm tháng dài, mọi người trong Tân La thành đã nghĩ bảy đại phái từ bỏ bọn họ…
Một đoàn kim diễm cấp tốc bay đến cùng với một cổ gió nóng. Lâm Liệt thình lình xuất hiện trên không trung chiến trường.
Thổ Nham Lão Quái nguyên lão Ngũ Đạo Tông, Kim Bất Phôi nguyên lão Toàn Vũ Môn, trưởng lão Cự Kiếm Sơn Trang Trương Mạo Thiên, trưởng lão Trích Nguyệt Thiên Quân Vân Tiêu Điện, trưởng lão Chiến Hổ Bang Hổ Khiếu Thiên…, tất cả cao thủ các phái đều đã có mặt. Cấp bậc nguyên lão chí ít đã có tới hai người, chỉ có Hồng Diệp Cốc chưa phái cao thủ đến đây, bất quá cũng có không ít đệ tử tham dự trong đó.
Bảy phái cộng lại chí ít cũng có hơn hai nghìn đệ tử, Chiến Hổ Bang đã phái tới ba nghìn thiên hổ kỵ sĩ, Ngũ Đạo Tông đã phái ra hỏa đạo tam quân tám trăm cao giai đệ tử, Toàn Vũ Môn không chịu thua kém cũng phái ra một nghìn tinh anh đệ tử của Hỏa Vũ Đường.
Phía đối phương, đại quân tây bắc cũng đều đã đến đông đủ, dẫn đầu chính hai thần vu đại thảo nguyên nửa năm qua vẫn uy phong bát diện.
Tiên vu Tiểu Ma Thiên, Thiên Yêu Vu Thôn Quỷ Lão Ma, đều là linh hồn giai đỉnh cấp cao thủ, chí ít cũng đã có 8 tinh linh hồn vu sư tiêu chuẩn, có thể còn cao hơn một chút, còn có bảy tám gã đại vu sư đi theo.
Phía trước có hai vạn dã man chiến sĩ, ba nghìn dã man kỵ sĩ, không trung còn có sáu nghìn kỵ sĩ đại ưng và hơn một nghìn gã vu sư.
Trên thực tế, những cao thủ này từ sáu tháng qua đã giai giao thủ mấy làn, chỉ là đều lấy cá thể ứng chiến, nháo nhào đánh vài trận nho nhỏ một phen thăm dò, cũng không hề xuất hiện tình trạng liều mạng tranh đấu.
Thôn Quỷ Lão Ma một thân áo bào màu đen giống như quỷ mị phiêu phù trên không trung, đôi mắt huyết hồng nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường đang đứng phía bên dưới tường thành, thần sắc liên tục lóe ra cái gì đó tự suy nghĩ, giống như gặp được thực vật đẹp nhất ngon miệng nhất.
Tiểu Ma Thiên vui vẻ cười gian thưởng thức búp bê vải trong tay, bầu không khí khẩn trương của hai quân đối đầu không một chút nào ảnh hưởng đến nàng. Một thân trường màu đỏ sậm đem thân thể nóng bỏng che giấu bên trong, chỉ là mỗi khi có một trận gió thổi qua, có thể làm cho vạt trường bảo thổi bay lên, lộ ra một đôi chân ngọc trắng nõn thon dài. Người nào tâm trí không kiên định nhìn thấy nhất định sẽ gặp phải tình trạng tâm thàn nhộn nhạo mất hồn mất vía.
Tâm tư của Lâm Liệt hình như không đặt về phía đối phương, mà là lo lắng chăm chú quan sát vào một phía nào đó trong Tân La thành, nơi đó chính là chỗ hậu sơn Lâm gia.
Từ lúc phi hành trên đường tới nơi này, tất cả mọi người đều đã cảm giác thấy có hai cỗ khí tức nguyên lực cường đại đến dị thường phía hậu sơn Lâm gia đột nhiên xuất hiện.
Hai cỗ khí tức cường đại này thậm chí đã vượt qua tất cả mọi người trong bọn họ, hơn nữa loại ba động khí tức này lại vô cùng xa lạ, tựa hồ như không phải thuộc về Hiên Viên quốc.
Lúc này, hai cỗ khí tức cường đại này đang di động với tốc độ cực nhanh, tựa hồ như đang hướng về phía thành trì Tân La thành cấp tốc phóng đi mà có đôi khi lại hướng về phía ngược lại di động.
- Lâm đường chủ, ngươi xem hai cỗ khí tức này có lai lịch ra sao?
Kim Bất Phôi có điểm kỳ quái hỏi. Lâm Liệt bình thường đều ở bên ngoài, kiến thức tương đối rộng rãi, hỏi hắn tự nhiên là đúng đắn nhất.
Lâm Liệt nhíu màu nói:
- Cảm giác không phải thuộc về đạo võ hai tông, nhưng lấy cường độ mà nói, người đó chí ít cũng có tiêu chuẩn linh hồn giai đỉnh cấp hoặc có lẽ càng cao hơn.
Sắc mặt Kim Bất Phôi hơi ngưng trọng.
- Nếu như thực sự gặp phải quái vật cỡ vương giai, vậy thì không dễ giải quyết được a. Nữ ma pháp sư Minh Tây đại lục lần trước, ta và Nham lão quái liên thủ cũng không có biện pháp cầm chân được nàng, nếu như không phải nữ nhân này không muốn hạ sát thủ, ta và Nham lão quái lần đó sợ là không chịu nổi.
Thổ Nham Lão Quái đứng một bên hừ một tiếng nói:
- Thiết đản đầu, ta xem người càng sống lâu càng thối lui, một trong hai cỗ khí tức này chính là vị nữ ma phấp sư lần trước, lẽ nào người không cảm giác thấy hay sao?
- Tử lão quái, ta lúc nào nói ta không cảm giác được cơ chứ!
Kim Bất Phôi giận dữ nói.
Hai người còn đang muốn tiếp tục đấu khẩu lại bị một thanh âm vang lên cắt đứt.
Ầm ầm…
Tiếng sấm minh minh, từ xa bay vụt đến một đoàn hỏa cầu màu đen cực lớn, bên ngoài mặt hỏa cầu lóe ra điện quang đen tím, đường kinh vượt qua hai thước.
Hỏa cầu màu đen từ giữa hai quân phóng mạnh qua, khí lưu kịch liệt đi theo làm cho không ít người tu vi kém ngã trái ngã phải. Điện quang hơi tỏa ra bên ngoài cũng làm cho không ít người liên tục lui về phía sau, rất sợ chạm phải.
Hỏa cầu màu đen vừa đi hỏi, xa xa phóng tới một đạo lam quang, như một lưu tinh màu lam rơi xuống phía dưới, phịch một tiếng, dưới đất phá ra một cái hố rộng đến mười mấy trượng, sâu xuống phía dưới mấy trượng.
Một gã nam tử tóc vàng nhạt bị lún sâu trong hố, lam quang vừa rồi hiển nhiên là người này hóa thành, tựa hồ như bị đánh một đòn nghiêm trọng.
Nam tử tóc vàng nhạt gian nan tử trong hố sâu đi ra, thân thể lay động, có chút đứng cũng không ổn, khí tức lộ ra vẻ rất yếu ớt.
Trong lúc lực chú ý của mọi người tạp trung hết lên người nam tử đột nhiên phóng tới, một đoàn quang mang màu đen bỗng nhiên cấp tốc bay về phía dưới tường thành Tân La thành.
Thôn Quỷ Lão Ma từ thời khắc đầu tiên đến đây đã không hề quan tâm đến tất cả mọi việc phát sinh xung quanh, nếu như không phải Lâm Liệt trùng hợp phiêu phù ngay trên không trung tường thành thì hắn đã sơm hạ thủ rồi.
Thôn Quỷ Lão Ma một mực chờ đợi thời cơ đánh lén, rốt cuộc hắn cũng đã chờ được. Ngay trên đường bay đến nơi này, Thôn Quỷ Lão Ma đã thu được truyền âm trước khi chết của Vu đại sư, cũng đã đem một số hình ảnh cuối cùng truyền đến cho hắn.
“Thị Huyết dương hồn”. Đây chính là khắc tinh tuyệt đối của bộ tộc vu sư, cùng là vật tu luyện đỉnh cấp, trong toàn bộ lịch sử lâu dài, đối với những ghi chép trong bộ tộc vu sư thì tất cả cũng chỉ là dự đoán mà thôi. Cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng có chứng cớ nào cho thấy vật đó thực sự tồn tại.
Nhưng chính vào ngày hôm nay bộ tộc vu sư đã gặp được thứ có thể ngộ mà không thể cầu đó, Thôn Quỷ Lão Ma tự nhiên không thể buông tha. Chính là liều cái mạng già thì cũng nhất định phải lấy được thứ đó về tay. Cũng may tu vi hỏa hầu chủ nhân của “thị huyết dương hồn” thực sự còn rất kém, bất quá chỉ là tu vi cấp bậc sư giai mà thôi, nếu như chờ hắn tiếp tục trưởng thành, coi như là tới đại sư giai cũng khó có thể đối phó được. Dù sao thì “thị huyết dương hồn” cũng là thứ chuyên khắc vu thuật, hầu như tám phần vu thuật đối với hắn một điểm tác dụng cũng không có, ngược lại trở thành đồ bổ cho hắn.
Từ khi lão quỷ này đến đây Lâm Khiếu Đường liền cảm thấy lưng như bị kim châm, có một loại lực lượng uy áp như những kim châm đâm vào cơ thể áp bức chính mình, bởi vậy bản thân vẫn đang duy trì trạng thái cực độ khẩn trương.
Quang mang màu đen như thiểm điện phóng tới, Lâm Khiếu Đường kinh hãi, nguyên lực toàn thân trong nháy mắt đề cao cực độ, nhanh chóng lui sâu vào trong Tân La thành.
Thôn Quỷ Lão Ma đã là cao thủ cấp bậc linh hồn giai hậu kỳ, độn thuật của Lâm Khiếu Đường cho dù cao thâm đến đâu đi nữa, với khoảng cách như vậy cũng không thể tránh khỏi.
Một bàn tay nắm chắc vào cái cổ của Lâm Khiếu Đường, không khí hô hấp trở lên trân quý dị thường.
Một ngón tay út của Lâm Khiếu Đường bắn ra, Thôn Quỷ Lão Ma đưa quyền lên dễ dàng hóa giải. Một kích không thành, song quyền của Lâm Khiếu Đường giống như lưu tinh đồng thời đấm mạnh vào thân thể dưới áo bào màu đen của lão ma, thế nhưng dường như quyền kình như đá chìm đáy biển, căn bản không hề có cảm giác gì, phảng phất như đánh vào không khí vậy.
- Tiểu tử, nếu như tu vi của ngươi tăng thêm trăm năm thì có khi lão phu sẽ kiêng kị ngươi ba phần, bất quá hôm nay ngươi chỉ là một con châu chấu nho nhỏ mà thôi, chỉ cần ngươi nghe lời, lão quỷ ta sẽ không giết ngươi, chỉ đoạt lấy một hồn của ngươi là được. Sau đó lại có thể tặng cho ngươi một ít thượng phẩm tăng nguyên đan, ngươi xem như thế nào.
Thôn Quỷ Lão Ma muốn dùng hấp hồn đại pháp hút lấy nội anh ra ngoài, kết quả không hề có tác dụng, tròng mắt loạn chuyển, âm trầm nói.
Trong khi nói chuyện, Thôn Quỷ Lão Ma đã chế trụ Lâm Khiếu Đường kéo về phía trận doanh của mình, lúc này mọi người mới phát hiện ra có người bị bắt cóc.
- Khiếu Đường ca ca!
Lâm Uyển Nhi là người đầu tiên phát hiện ra dị trạng, bất đắc di tu vi vẫn còn rất thấp, còn chưa kịp phản ứng thì người đã bị bắt đi xa.
Nghe đượcc tiếng kêu nhỏ của nữ nhi, Lâm Liệt âm thầm kêu quá sơ ý, hắn thậm chí không hề phát hiện ra sự có mặt của Lâm Khiếu Đường. Tất cả lực chú ý của hắn đều đã tập trung về phía hai cỗ khí tức nguyên lực cường địa nơi xa xa.
Lực chú ý còn chưa quay trở lại, một đoàn hắc diễm và lam diễm như đang quấn quít lẫn nhau cùng phóng về phía này, áp lực trên sân nhất thời tăng lên rất nhiều.
Mọi người dưới loại uy áp này run bắn người, một ít đá vụn và cát sỏi thậm chí thoát ky khỏi mặt đất cấp tốc nổi lên trên bầu trời. Hai luồng khí tức đối lập thực sự quá mạnh mẽ.
Kỳ Áo càng đánh càng hưng phấn, thực sự đã lâu hắn chưa đánh trận nào thống khoái như thế này. Không ngờ tới việc tiểu ny tử này không chỉ là một ma pháp sư mà còn là một long ngữ ma pháp sư. Nói cách khác chính là khi thi triển ma pháp thông thường căn bản không cần niệm chú, hơn nữa bản thân nàng còn có một thân thể cường hãn phi thường, không giống như đại đa số ma pháp sư chỉ cần đám nhẹ một cái là có thể tan nát. Coi như là võ sĩ cường đại đánh trúng thân thể của nàng cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Chiến ý lúc đầu của hắc bào nữ tử theo thời gian chiến đấu mà liên tục giảm sút dần dần biến mất. Mà môt cỗ khí tức phi thường quen thuộc đột nhiên từ xa xa hiện lên thì hắc bào nữ tử dường như không muốn tiếp tục chiến đấu.
- Áo La Lạp thánh nữ, ngài tựa hồ như đang tìm cái gì đó, lẽ nào còn có vật gì đó so với cuộc chiến giữa chúng ta còn trọng yếu hơn nữa hay sao?
Kỳ Áo trêu chọc nói, lần đầu tiên gọi thẳng tên của nàng.
Áo La Lạp cũng không tiếp lời, cỗ hơi thở kia thực sự quá quen thuộc, dường như thân nhân vậy. Khi khí tức này đột nhiên hiện lên thậm chí nàng còn tưởng rằng chính là muội muội Ái Lệ Ti của nàng.
Thế nhưng trong thời gian Áo La Lạp vừa đánh vừa muốn thôi lui thì cỗ hơi thở kia đột nhiên dần dần nhỏ yếu đi, nhỏ yếu đến mức nàng không thể xác định được chính xác vị trí của cỗ khí tức đó. Nhưng có thể khẳng định được cỗ khí tức đó ở chỗ này, nhất định là ở chỗ này.
Cái loại cảm giác huyết mạch tương liên này Áo La Lạp tuyệt đối tin tưởng bản thân không thể phán đoán sai lầm được. Ý định muốn bắt tử y thiếu nữ đông phương trước đó trong đầu của nàng, từ khi xuất hiện cỗ khí tức này nàng ngay lập tức vứt bỏ.
Bởi vì cỗ khí tức đột nhiên xuất hiện này so với tử y thiếu nữ còn thích hợp hơn. Kia quả thực chính là bản thân của Ái Lệ Ti.
Hai quân đối chọi, ở giữa là hai siêu cấp đại cao thủ không biết tên giao chiến với nhau, làm cho toàn bộ không khí xung quanh trở nên cực kỳ quỷ dị.
Hô hấp của Lâm Khiếu Đường càng lúc càng khó khăn, khi ý thức dần dần trở lên không rõ ràng, nội anh và nội tinh theo bản năng lần thứ hai dính liền một chỗ, lục quang trong mắt chợt lóe lên, chậm rãi mở ra.
Thôn Quỷ Lão Ma hơi hơi kinh hãi, bàn tay nắm chắc cổ Lâm Khiếu Đường lại tăng thêm một phần lực lượng.
Phanh, Lâm Khiếu Đường đánh ra một quyền, mạnh mẽ đập thẳng vào mặt lão quỷ. Lão quỷ bởi vì quá đau đớn thiếu chút nữa buông tay ra.
Trên mặt của Thôn Quỷ Lão Ma hiện lên hung quang.
- Lão phu vốn định không giết ngươi, bất quá lưu lại ngươi như thế này thực sự quá nguy hiểm. Mới có tu vi sư giai mà đã có thể làm cho ta thụ thương, nếu như để cho ngươi tiếp tục trưởng thành hơn nữa, vậy thì bộ tộc vu sư chúng ta không thể tiếp tục thoải mái như trước rồi. Nếu như không thể đoạt được dương hồn của ngươi vậy thì không thể làm gì khác hơn là hủy diệt.
Trong lúc Ao La Lạp đang tìm kiếm, tử quang trong mắt chợt lóe, rốt cuộc đã tìm được rồi, không gian đột nhiên vặn vẹo, Kỳ Áo mạnh mẽ chém ra một đạo sóng khí nhưng đánh vào khoảng không.
- Tìm được rồi sao?
Kỳ Áo chăm chú nhìn vào bóng đen như đang thuấn di lẩm bẩm.
Sau một khắc Áo La Lạp đã xuất hiện trước mặt của Thôn Quỷ Lão Ma, lão ma kinh hãi, nhưng không đếm sỉa tới, bàn tay kia giống như mũi tên đâm thẳng vào trái tim Lâm Khiếu Đường…
Đông. Cánh tay héo rũ còn da bọc xương của Thôn Quỷ Lão Ma đâm thẳng vào cái thuẫn màu tím đột nhiên hình thành, tử thuẫn vừa vặn bảo vệ trước trái tim của Lâm Khiếu Đường.
Phanh, hầu như đồng thời, Kỳ Áo cũng xuất hiện bên cạnh, một quyền đánh thẳng vào gương mặt của Áo La Lạp, quyền lực cực mạnh làm cho thân thể mềm mại của nàng bắn thẳng xuống mặt đất, phá ra một cái hố thật lớn.
Khói bụi tan đi, hố to không có người nào, Áo La Lạp quỷ mị lần thứ hai xuất hiện bên cạnh Thôn Quỷ Lão Ma, chỉ là bên đôi môi đỏ mọng hơi mở ra kia hiện rõ một dòng máu màu tím nhạt…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.