Đấu Y

Chương 440: Tây hành. (12)

Mộc Thang

20/04/2013



Khi mấy người Vưu Na nghe được lời báo giá, quả thực không dám tin tưởng vào lỗ tai chính mình, những thứ này đối với họ cực kỳ hữu dụng nên không hề đổi ý.

Lâm Khiếu Đường đối với biểu tình kinh ngạc của bốn người làm như không thấy, nói tiếp:

- Bên trong thuẫn bài này có chứa một loại tài liệu mà ta cũng muốn, cho ta thời gian vài ngày để tách ra.

Năm ngày sau, bốn quý tộc Thụy Ma quốc liền rời khỏi thành Thiên Đô, hướng về phía vùng đất của ải nhân bay đi.

- Tiểu tử, không nghĩ tới Bí huyền kim bên trong thuẫn bài kia thực sự không ít, đủ để ngươi luyện chế được vài thanh tử kim thương. Không nghĩ tới loại nguyên quáng đỉnh cấp này tại Minh Tây Đại Lục lại còn nhiều đến như vậy.

Kỳ Áo đối với vận khí của Lâm Khiếu Đường có chút đố kị nói.

Lâm Khiếu Đường hiển nhiên không có tâm tư tranh cãi với Kỳ Áo về chuyện này, một mặt dùng nguyên thức thăm dò vùng phụ cận, một mặt nói:

- Tiền bối, mấy ngày nay ta và Tân Tây Á đã này tra xét qua toàn bộ Thiên Đô thành một lần, vẫn như cũ không tra ra được mảnh thứ hai kia ở đâu, hay là cảm ứng của tiền bối có chút lầm lẫn?

- Không có khả năng, lão phu tuyệt đối không cảm ứng sai được, mảnh thứ hai trước đó cũng chỉ hiện ra thời gian rất ngắn, hẳn là đã bị vật gì đó trấn áp lại, rất có thể tại đấu giá hội sẽ gặp được.

Kỳ Áo kiên quyết nói.

Đấu giá hội lần đầu tiên được diễn ra, địa điểm dĩ nhiên là tại bên trong hoàng cung thú nhân. Lâm Khiếu Đường không phải là lần đầu tiên tới nơi này, nhưng có chút khác nhau đó là lần này Lâm Khiếu Đường có vẻ tự nhiên hơn.

Bên trong đại sảnh sớm đã tụ tập hơn trăm người, tu vi kém cỏi nhất cũng là linh hồn giai sơ kỳ. Các cao thủ của hai đại giáo hội và mấy đại chủng tộc đều tụ tập ở chính giữa, nhân ngư tộc và hải long tộc chia ra hai bên, cũng có không ít cao thủ.

Lâm Khiếu Đường và Tân Tây Á đứng trong đoàn người nơi góc phòng. Lâm Khiếu Đường khi tiến vào vẫn bảo trì khí nguyên tại linh hồn giai trung kỳ, còn Tâm Tây Á thì vốn là vô thanh vô tức, nếu không cẩn thận tỉ mỉ cảm thụ rất có khả năng sẽ không thấy được nàng.

Dần dần có những tu luyện giả bắt đầu từ bên ngoài tiến vào, không khí trong đại sảnh ngày càng náo nhiệt, trang phục của đại đa số tu luyện giả đều rất kỳ lạ, bởi vậy Lâm Khiếu Đường với thanh cự kiếm sau lưng cũng không hề kỳ lạ, mà trên thực tế, sau lưng có đeo vũ khí giống như hắn cũng có chí ít hơn mười một người.

Bỗng nhiên một thân ảnh tiến vào trong tầm mắt Lâm Khiếu Đường, chính là A Mạn Đạt. Thấy phía sau nàng còn có vòng vây một đám chiến sĩ nhân ngư, mỗi người dáng vẻ đều như hung thần ác sát, Lâm Khiếu Đường mỉm cười, cái này cũng đúng như mình dự liệu, A Mạn Đạt trong nhân ngư tộc có địa vị không thấp.



Khi hai đạo thân ảnh xuất hiện phía sau đám chiến sĩ nhân ngư, tiếu ý trên mặt Lâm Khiếu Đường càng trở nên nồng đậm, khuôn măt Ngải Tháp và Tác Cáp Đồ nhanh chóng hiện ra, chính là đi theo chiến sĩ nhân ngư, biểu tình cực kỳ ngạo mạn, tu vi hai người hôm nay đều đã đạt tới đại sư giai hậu kỳ, bất quá bậc tu vi này hẳn là không thể đi vào, đương nhiên có chỗ dựa nhân ngư nên coi như trường hợp đặc biệt.

Lâm Khiếu Đường đã nhiều ngày nhàn rỗi lần lê la đến các loại tửu quán và khách sạn bình dân tìm kiếm thêm tin tức, tại thành Thiên Đô cũng đã nghe được không ít tin tức, trên cơ bản đã biết được các biến hóa trong gần một trăm năm nay trên đại lục Minh Tây.

Nhân ngư tộc gần trăm năm nay phát triển rất mạnh, có người nói toàn bộ đều là nhờ một vị trận pháp đại sư, nghiên cứu chế tạo ra các loại ma pháp trận diệu dụng không thể tưởng tượng nổi, ngoại trừ tấn công, phòng ngự và phong ấn như các loại ma pháp trận thường gặp còn có cả ma pháp trận tu luyện, nếu tu luyện bên trong ma pháp trận này thì tốc độ có thể nhanh hơn rất nhiều so với thông thường.

Nhân ngư tộc trăm năm qua đã xuất hiện một nhóm linh hồn giai chiến sư, tất cả đều nhờ vào công lao của loại tu luyện trong ma pháp trận này, làm cho thực lực của ngư tộc tăng nhanh vô cùng, trở thành lực lượng đối kháng với hải thú vô cùng quan trọng không thể bỏ qua.

Về phần ma pháp trận đại sư này, Lâm Khiếu Đường đương nhiên biết là ai, những thứ này ngoại trừ A Mạn Đạt ra không còn ai có thể tạo ra được.

Khi giáo hoàng Đạt Khắc giáo A La Khắc tiến vào bên trong đại sảnh, tiếng huyên náo giảm đi rất nhiều. A La Khắc mặc trương bào màu đỏ sậm đi thẳng vào bên trong, thánh nữ Áo La Lạp và tài quyết hội trưởng Mông Tạp phân biệt đứng hai bên.

Ba đại sát tinh này đến làm cho không ít tu luyện giả có chút kiêng kỵ, không khỏi thu liễm rất nhiều, một số ít đã từng có chút chuyện xích mích với Đạt Khắc giáo càng không dám ho he lấy một tiếng.

Không chờ ba người A La Khắc dừng bước, ba đại cự đầu Lai Đặc giáo cũng từ bên ngoài đi đến, Áo Tháp Tư Đô đi trước, theo sau hai bên phân biệt tả hữu là Tạp Tây Lỵ Á và chánh án Áo Phỉ Khắc.

Mấy nghìn năm nay, hai đại giáo hội vẫn là hai thế lực mạnh nhất đại biểu cho toàn bộ Minh Tây Đại Lục, cũng đã tranh đấu với nhau mấy nghìn năm, từ trước đến nay đều thủy hỏa bất dung, nhưng như ngày hôm nay cùng xuất hiện tại đây coi như là điều từ trước đến nay chưa hề có.

Điều này cũng trực tiếp nói lên uy hiếp của hải thú đối với Minh Tây Đại Lục là lớn đến mức nào, sự cường đại của hải thú khó có thể tưởng tượng nổi.

Áo Tháp Tư Đô tiến nhập vào bên trong đại sảnh, ánh mắt lơ đãng lướt qua mọi người một chút, tựa hồ đang tìm một ai đó nhưng vẫn chưa thấy.

Lâm Khiếu Đường cố ý lui lại hai bước, đứng ở phía sau một vị thú nhân chiến sĩ có thân hình vô cùng cao lớn, Vô tung quyết lại càng vận chuyển tới tầng cao nhất, bất luận một nguyên thức dò xét nào đảo qua hắn cơ hồ đều bị một cỗ lực lượng xoáy tròn đẩy bỏ qua một bên.

Đại tu sư địa vương giai hậu kỳ dò xét tự nhiên không dễ dàng qua được như vậy, bất quá lúc này trong đại sảnh là cả một đám người, hơn nữa toàn là cao thủ, chí ít có tới hơn hai trăm người, các loại nguyên khí trường đan xen với nhau, tại tình huống hỗn loạn như thế này, ẩn dấu hiển nhiên sẽ dễ hơn rất nhiều.

Cao tầng Hải Long tộc lúc này đã đi vào, ải nhân, tinh linh cũng đã đông đủ. Trên đại lục các đại chủng tộc đoàn kết như vậy cũng chỉ có tại thời kỳ thượng cổ, mà thời gian địa điểm cũng không ai biết đến, họa chăng tìm kiếm trong các sách cổ mới có thể thấy được một chút tung tích.

Trong đại sảnh còn có mấy đầu hắc ám long và thần thanh cự long đã biến hóa nhân hình, hai bên vốn tranh đấu ngươi chết ta sống từ thời thượng cổ mà lúc này lại có thể cùng xuất hiện một nơi, phải nói đúng là cảnh lạ có một không hai.

- Sách, sách! Nghĩ không ra, nghĩ không ra, Hắc Ám cự long và Thần Thánh cự long cư nhiên có thể đứng cùng một chỗ mà lại hòa bình như vậy, điều này nếu như là trên thượng giới tuyệt đối không có khả năng.

Kỳ Áo ngạc nhiên nói.



Lâm Khiếu Đường thản nhiên nhìn liếc mắt nhìn hai đại long tộc nói:

- Ngày trước tiến vào trong thân thể ta có phải là máu huyết của những con thằn lằn này không?

- Thằn lằn? Tiểu tử thối, ngươi cư nhiên lại gọi bọn họ là thằn lằn? Ngày đó lão phu đã tặng cho ngươi một phần đại lễ, máu huyết hỗn hợp tinh hoa hai đại long tộc nếu như không phải giúp ngươi tẩy tủy phạt kinh, giúp ngươi thoát thai hoán cốt, cả đời này tiểu tử ngươi cũng đừng nghĩ tới có thể thoát khỏi thân phận một tên phế vật.

Kỳ Áo vội vã hét lên.

Thần sắc Lâm Khiếu Đường không chút biến đổi nói:

- Tiền bối, ta bách độc bất xâm, còn có thể hút được độc nguyên lực, lại có song linh nguyên có phải cũng là nhờ đám máu huyết kia không?

Kỳ Áo từ chối cho ý kiến nói:

- Cũng có một phần là tự bản thân ngươi, không phải tất cả nguyên nhân đều do đám máu huyết kia!

- Thảo nào ngày trước đám thằn lằn tầng thấp khi thấy ta lại đặc biệt sợ hãi, nguyên lai là do trong thân thể của ta có chảy dòng máu cực thuần của bộ tộc chúng!

Lâm Khiếu Đường bừng tỉnh nói.

Một gã mục sư trên đài đang giảng giải quy tắc, đấu giá hội tổng cộng chia làm hai bộ phận, bộ phận đầu tiên là hai đại giáo hội và mấy đại chủng tộc lấy các loại vật phẩm ủy thác tiến hành đấu giá, bộ phận còn lại chính là các loại bảo vật do các vị tu luyện giả tự mình mang tới, muốn trao đổi cái gì xin cứ tự nhiên, còn về phương diện an toàn được bảo đảm tuyệt đối, nếu tới cuối phiên đấu giá mà vật phẩm vẫn chưa bán được được, lại có giá trị tốt thì hai đại giáo phái và các đại chủng tộc mới có thể thu mua.

Khi mục sư nói xong, bán đấu giá quan ( người điều khiển đấu giá) lập tức lên đài, Lâm Khiếu Đường nhìn thấy mà ngẩn người.

Mặc bộ quần áo màu hồng bó gọn lộ ra những đường cong tuyệt mỹ, cặp đùi thon dài trắng mượt lấp ló phía sau vạt phong y, mỗi khi đung đưa đều làm cho không ít những khách đấu gia bên dưới đài không kìm được chảy đầy nước miếng.

Cái kiểu mặc trang phục vạn năm không đổi như thế này, ngoại trừ Nạp Lan U còn có thể là ai!

Nguyên thức Lâm Khiếu Đường khẽ động, Nạp Lan U đã có tu vi linh hồn giai trung kỳ, lẽ nào nàng vẫn không rời khỏi Minh Tây Đại Lục? Vậy Hoa Tiên Tử kia cũng ở chỗ này sao?

Tâm niệm Lâm Khiếu Đường vừa động, bỗng nhiên quay sang bốn phía tìm kiếm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook