Chương 433: Tây hành. (4)(5)
Mộc Thang
20/04/2013
- Có người theo dõi chúng ta!
Đôi mắt xanh thẫm của nữ tử tinh linh nhìn về phía bụi cây, ngón tay chỉ về một hướng rồi nhỏ giọng nói.
Tại phương diện dò xét khí nguyên, nam tử tinh linh xa xa không bằng vị nữ tử bên cạnh vốn là một công chúa tế tự, bất quá thực lực công kích của hắn lại hơn xa so với nàng, nhìn theo hướng nhãn thần vị công chúa, không suy nghĩ nhiều liền gỡ cung tên sau lưng xuống rồi kéo dây cung.
Một đạo lục mang hóa thành mũi tên nhanh chóng gào rít bắn ra, hướng thẳng đến một góc bụi cây xum xuê.
Bên trong bụi cây bỗng nhiên xuất hiện một hắc tinh thuẫn, mũi tên khi công kích vào hắc thuẫn phát ra âm thanh thanh thanh thúy cường liệt rồi nhanh chóng vỡ vụn.
- Hắc ám mục sư Ni La!
Nam tử tinh linh hơi kinh hãi.
- Ha ha. Lô Lạp Tư, lần trước từ biệt đã hơn trăm năm, đây là cách chào hỏi đối với lão bằng hữu lâu năm của ngươi hay sao?
Ni La cười nói.
- Hừ, dẫn theo bao nhiêu người đến, cứ để cho họ ra hết đi.
Tinh linh công chúa hừ lạnh một tiếng nói.
- An Cách Lợi Ti công chúa, linh hồn tham trắc đích thực lợi hại a!
Ni La với một đôi mắt âm u, trên mặt hiện ra chút tiếu ý.
Sáu đạo hắc ảnh nhanh chóng từ bên trong bụi cây phóng ra, toàn bộ đều mặc một bộ khinh giáp màu đen, trong tay cầm trường kiếm, đây chính là Tài Quyết đội ám đường vũ sĩ thuộc hắc ám giáo đường Đặc Khắc giáo. Bên trong Tài Quyết đội đều là những phần tử tinh anh được tuyển chọn, tu vi đều là đại sư giai trung kỳ, khi hành động theo đoàn đội thì thực lực sẽ vượt rất xa so với đơn độc tác chiến.
- Đạt Khắc giáo các ngươi cũng muốn cướp đoạt tinh linh chiến y hay sao?
An Cách Lợi Ti giận giữ nói.
- Tinh Linh chiến y?
Biểu tình Ni La có chút khoa trương nói tiếp:
- Tinh linh tộc các ngươi thế nào lại luôn thích rêu rao hai chữ thần khí gắn sau hai chữ tinh linh vậy? Cứ như là nói vậy thì thuộc về tinh linh tộc các ngươi? Quả thực là đáng buồn cười. Vật kia rõ ràng chính là hắc ám chiến y, vốn vật từng bị mất của bản giáo.
An Cách Lợi Ti và Lô Tạp Tư nhìn nhau, trong lòng biết đấu khẩu cũng chỉ là tranh đấu vô nghĩa, trên thực tế mấy ngày trước khi phát sinh ra dị biến ai cũng không rõ ràng, chỉ có thể xác định là có bộ thần khí đột phá phong ấn hiện thế mà thôi.
Vèo vèo vèo
Ba gã tinh linh tinh thần xạ thủ nhận được ám hiệu lập tức khởi xướng công kích, bốn gã tinh linh còn lại cũng nhanh chóng tìm vị trí thuận lợi.
Keng keng keng.
Ám đường võ sĩ dễ dàng chặn lại công kích của đám tinh linh, rồi với một đội quỷ dị tiến tới, hai người phía trước, hai người phía sau bọc hậu, hai người khác lại phóng lên cao.
Hai gã tinh linh pháp sư đứng phía sau cùng đội ngũ cấp tốc niệm chú pháp quyết, triệu hoán sư triệu hồi ra ba đầu cự lang, cung tiễn trong tay Lô Tạp Tư nhoáng cái đã biến thành một thanh trường thương sắc bén thủ hộ bên người An Cách Lợi Ti.
Ba đầu cự lang thành công chặn được ba gã ám đường võ sĩ, tinh linh pháp sư ngưng tụ ra bốn tinh linh thủy nguyên tố, ám đường võ sĩ trong lúc nhất thời bị quấn chân.
Ni La âm trầm cười, hai tay hé ra, bùn đất bên dưới bốc lên, hơn mười đầu quái thú nước bùn hình thành xông ra.(Ô nê quái)
Có sự gia nhập của Ô nê quái vào cuộc chiến, áp lực trên người ám đường võ sĩ nhất thời giảm thiểu đi phân nửa, ngay đó đã có hai gã rất nhanh theo khe hở lao thẳng tới gần An Cách Lợi Ti.
Ni La nhìn đúng thời cơ lập tức làm niệm chú Nộ hỏa chi khí gia trì lên người hai gã ám đường võ sĩ, tự nhiên là mong muốn hai gã ám đường võ sĩ kia có thể thành công tới gần người An Cách Lợi Ti, tựa hồ đối với vị tinh linh tế tự này có chút kiêng kỵ.
Tại các chức nghiệp không giống nhau rất khó có thể so sánh được thực lực đối chiến. Chiến cuộc duy trì liên tục đến một lúc then chốt nhất định mới có thể phân định thắng bại.
Bên mấy người Ni La đa phần là theo phương pháp cận chiến, mà đa số chiến sĩ một khi tranh đấu thường phải cấp tốc chiếm đoạt ưu thế về cự ly, lại càng muốn trong thời gian ngắn tiếp cận đánh chết được đối phương, bằng không rất dễ rơi vào thế bị động.
Bên phía tinh linh, chức nghiệp tuy là đa dạng hơn một ít, thế nhưng lại không có lấy một chiến sĩ cận chiến nên dưới tình thế này sẽ cực kỳ bất lợi, chỉ có thể lợi dụng tất cả các khả năng kéo dài thời gian, chỉ cần tế tự có thời gian gia trì thần lực triệu hoán cự lang thú và thủy nguyên tố trên người liền có thể tiến giai lên trạng thái Thiên Phong Lang và Thủy Linh, lúc đó có thể đơn giản đánh bại sáu tên võ sĩ ám đường kia.
Bên ngoài chiến trường, không đến trăm trượng, một gã thanh niên mặc tử bào lưng đeo cự kiếm cùng một nữ tử mặc lam bào tóc vàng tuyệt sắc đứng ở bên trong màn sương lẳng lặng theo dõi cuộc chiến, khoảng cách gần như vậy mà song phương không lại hề phát hiện ra.
- Tu luyện giả Đại Lục Minh Tây trong lúc tranh đấu thật là tốn thời gian cũng như sức lực, kỹ năng thi triển cũng quá rườm rà.
Lâm Khiếu Đường không chút thú vị lẩm bẩm nói.
- Tiểu tử. Nếu bọn họ đã khai chiến, ngươi còn đứng lại chỗ này làm gì? Còn không mau đi thu thập mảnh toái phiến kia đi.
Kỳ Áo khẩn cấp nói.
- Tiền bối, mọi việc đều phải tiến hành theo từng bước một, đạo lý dục tốc bất đạt, tiền bối so với vãn bối hẳn phải rõ ràng hơn chứ?
Lâm Khiếu Đường chậm rãi nói.
- Tiểu tử, lão phusaolại cảm giác ngươi càng ngày càng cao thâm khó lường.
Kỳ Áo cổ quái nói.
- Hơn mười lăm dặm phía trước có một đầu yêu thú cấp mười ba, cho dù là ta cũng không có khả năng miểu sát, hơn nữa còn có hai đầu yêu thú cấp mười lại càng không dễ dàng, khẳng định là rất vất vả, đến lúc đó các thế lực bốn phương tám hướng tới giải quyết ba đầu yêu thú, ta không phải trở thành mục tiêu cho mọi người công kích sao? Coi như là hai vị đại giáo hoàng Đại Lục Minh Tây cũng không muốn bị như vậy. Vãn bối không thích làm bia đỡ cho người khác.
Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.
- Tiểu tử ngươi thực sự rất cẩn thận.
Không biết Kỳ Áo đang khen hay châm biếm.
Cách đó trăm trượng, trận chiến vẫn còn đang tiếp diễn.
An Cách Lợi Ti bên cạnh được Lô Tạp Tư thủ hộ rốt cục cũng hoàn thành thần lực triệu hoán. Cự lang và thủy nguyên tố đã sắp không chống đỡ được nay lại mọc lên như nấm sau mưa, tựa hồ đã trải qua một lần lột xác vậy, hầu như trong chớp mắt liền hoàn thành quá trính tiến giai. Ba đầu Thiên Phong Lang ngửa mặt lên trời hú một tiếng thật dài đánh tới bốn gã ám đường võ sĩ. tốc độ của Thủy Linh so với thủy nguyên tố nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, thân thể do thủy nguyên tố ngưng tụ thành càng trở nên trong suốt.
Trên mặt Ni La hiện vẻ thất vọng, thầm hô đáng tiếc. Không thể giết chết An Cách Lợi làm cho cuộc chiến tất khó khăn, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều đến hắn, nhiều lắm cũng chỉ tổn thất sáu gã võ sĩ ám đường mà thôi, bản thân có thể an toàn chạy đi, những tinh linh này không có biện pháp ngăn lại.
Ngay lúc Ni La đang có ý định rút lui rời đi thì mặt đầm dưới chân bỗng nhiên chấn động mãnh liệt.
Phốc, một đầu Thiên Phong Lang còn chưa kịp thi triển ra uy lực của mình thì đã bị một xúc tua bỗng nhiên phóng ra tiêu diệt.
Trong lòng sáu gã ám đường võ sĩ thầm biết là không ổn, đều dốc toàn lực quay người bỏ chạy. Nhưng khi bọn hắn vừa mới bay lên được một trượng, mấy xúc tua từ bên dưới đã nhanh chóng phóng lên rồi mạnh mẽ quấn lấy thắt lưng bọn họ xiết chặt cùng lúc phân thây sáu người. Linh nguyên muốn chốn chạy cuối cùng lại bị những lỗ nhỏ trên xúc tu hút vào.
Dường như cùng lúc đó, hai gã tinh linh thần xạ thủ và một gã tinh linh pháp sư cũng gặp vận rủi ro dưới những xúc tu, bọn họ đều chưa biết xảy ra chuyện gì thì đã bị xúc tu kéo vào bên trong bùn nước rồi biến mất không thấy tung tích.
Chỉ chần chờ trong chốc lát, song phương đều bị tổn thất thảm trọng.
- Chương nê thú!
Ni La kinh khủng thốt lên.
Cùng lúc đó, An Cách Lợi Ti và Lô Tạp Tư bất chấp ẩn nấp tung tích cùng bay lên không trung.
Chí ít cũng phải là ma thú cấp mười mới có thể khiến cho Thiên Phong Lang và Thủy Linh không kham nổi một kích, chỉ một xúc tu đáng sợ đã có thể giữa lại chúng nằm xuống tịa nơi chiểu trạch này.
Chương Nê thú thuộc về ma thú cấp mười ba đã thành thục, căn bản không phải là Ni La và mấy tinh linh có thể chống lại được, song phương đều không hề có ý tiếp chiến mà cùng bỏ chạy.
Ni La thi triển cả mười thế võ, sử dụng tới ba đạo hắc ám tinh thuẫn che chắn rồi lập tức hóa thành quang mang màu đen muốn bay khỏi.
Ầm, một tiếng chấn động vang lên, một chiếc xúc tu phá vỡ ba tầng hắc thuẫn rồi lập tức quấn lấy cổ chân Ni La.
Ni La nhất thời chấn kinh, trong tay đã xuất hiện một cây pháp trượng dài tầm hai xích, cấp bách niệm pháp quyết, một đạo hỏa diễm màu đen đã bắn về phía xúc tu, hiểm hiểm thoát khỏi.
Thế nhưng đường lui phía sau trong nháy mắt đã bị che kín triệt để, hơn mười chiếc xúc tu chừng mười trượng đã vây kín hoàn toàn bốn phía.
An Cách Lợi Ti và Lô Tạp Tư cũng bị bao vây lại trong đó, hai người liều mạng cố gắng chống lại công kích của đám xúc tu.
Bất quá xúc tua đã tiêu diệt phần lớn nhân lực, lúc này đối với Ni La, An Cách Lợi Ti và Lô Tạp Tây vốn là ba người có tu vi cao nhất lại hạ thủ có chút lưu tình, tựa hồ không mang theo sát ý mà chỉ là giam cầm.
Vừa mới coi nhau là địch nhân chiến đấu liều mạng, bất quá trong nháy mắt song phương đã trở thành đồng minh rồi cùng nhau đối phó với việc tàn sát của đám xúc tua kia.
Mỗi một xúc tua từ dưới mặt chiểu trạnh vươn lên phát ra nồng nặc chướng vị nê tương (mùi bùn nhão), những nê tương này mang theo độc chướng phi thường dày đặc, nếu bị nhiễm phải sẽ gây ra phiền toái rất lớn. Tại hoàn cảnh nơi đây Chương Nê thú có thể phát huy năng lực của mình đến tối đa.
Ngay lúc ba người đến lúc tuyệt vọng, một tiếng rống rung trời từ cách đó không xa truyền đến.
Chỉ thấy một hình thể khổng lồ, đầy cơ bắp, chính là Bỉ Mông cự thú, trong tay cầm khai sơn cự phủ, chân đạp lên bùn lầy, thế như chẻ tre vọt tới.
Hướng tập kích của hắn chính là đám xúc tu và nê tương cầu (quả cầu bùn đất), khai sơn cự phủ trong tay liên tục bổ xuống.
Ba người Ni La thấy vậy lập tức vui vẻ không thôi, người tới chính là Bỉ Mông đệ nhị dũng sĩ Mạt Khôi một gã linh hồn giai man chiến, sự xuất hiện của hắn cho thấy, đoàn đội của thú nhân và Lai Đặc giáo hội đã tới.
Thế nhưng khi Mạt Khôi càng ngày càng đến gần, sắc mặt ba người Ni La đang vui mừng nhanh chóng trở nên ngưng trọng lại, vẻ mặt đại hán Bỉ Mông dường như vô cùng kinh hoảng, khai sơn cự phủ trên tay nhìn như là công kích mãnh liệt nhưng thực chất là là huy vũ lung tung.
Ngay phía sau Mạt Khôi là gần trăm đầu Ma La Khiêu Tảo (bọ chó Ma La) đang giương những chiếc nanh hình lục giác sắc bén như những lợi chủy hướng tới bàn chân hắn ra sức cắn bừa.
Ma La Khiêu Tảo là một trong số ít trùng tộc vẫn còn được bảo toàn hoàn hảo tại đại lục Minh Tây. Nếu chỉ có một Ma La Khiêu Tảo thì thực lực cũng không tính là cường đại, nhiều lắm chỉ là yêu thú cấp mười, một gã tu luyện giả đại sư giai cũng có thể đối phó. Thế nhưng loại trùng ma này lại là loài sống quần cư, một khi trong đám này có một con tiến giai thành thục tới Ma La Đại Khiêu Tảo (trùng ma mười hai cấp), quần thể này sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, dưới sự chỉ huy của Ma La Đại Khiêu Tảo quần thể này so với một đầu yêu thú cấp mười ba còn đáng sợ hơn.
Mạt Khôi chạy loạn không định hướng, rất nhanh liền bị Chương Nê thú đưa vào phạm vi, nhanh chóng bị vây kín.
Ngay sau đó, lại có một đám người vội vã chạy tới, tựa hồ là đám ngưu đầu nhân và trọng giáp chiến sĩ, cứ mỗi một chút khoảng cách lại có người rơi vào trong vũng bùn biến mất, hoặc là bị đám Ma Na Khiêu Tảo cắn xé thành những mảnh nhỏ.
Cuối cùng chỉ còn một gã ngưu đầu nhân và một gã trọng giáp chiến sĩ chật vật chạy tới vòng vây của Chương Nê thú.
Hai loài ma vật đúng là đã có dự mưu dẫn dụ mạo hiểm giả xông vào nơi đây đều chạy tới cùng chỗ.
Khi Ni La chậm rãi tới gần An Cách Lợi Ti và Lô Tạp Tư, hai vị tinh linh vẫn một mặt đối phó với đám xúc tu, một mặt lại chuẩn bị đề phòng Ni La xuất thủ.
Thần sắc Ni La kinh hoảng trước nay chưa hề có, tay xua loạn ngăn lại lại nói:
- An Cách Lợi Ti công chúa, hiện tại không phải là lúc giải quyết ân oán riêng tư, lúc này nếu như chúng ta không hợp tác thì rất có thể bị quần ma đuổi tận giết tuyệt.
Hai vị tinh linh liếc mắt nhìn nhau sau đó thu hồi tâm ý đề phòng để cho Ni La tiến vào bên trong phạm vi cảnh giới, ba người phối hợp cùng nhau xuất thủ chặn lại công kích của đám xúc tua.
Ba người vừa mới bị đưa vào vòng vây nhanh chóng ý thức được điểm này, đều chạy tới gần ba người Ni La và hai tinh linh.
Ngưu đầu nhân và trọng giáp chiến sĩ chính là Ngưu đầu nhân thống lĩnh Cách Lợi Đặc, trọng giáp chiến sĩ tự nhiên chính là phó chánh án đại nhân Thích Lâm mà trước đó đã gặp tại quán rượu.
Sáu người chậm rãi tụ tập lại cùng nhau, lúc này đã không cần phải nhiều lời, mấy người dù trước đó không cùng trận doanh, nhưng lúc này lại cùng ngồi chung một chiếc thuyền, nếu không chung sức rất có thể thuyền chìm mạng vong.
- Phó chánh án đại nhân Lai Đặc giáo, chỉ phái mấy người các ngươi đến đây thôi sao?
Ni La lúc này lại thật mong muốn đối thủ phái thật nhiều người qua đây.
- Ni La đại chấp giáo, Đạt Khắc giáo các ngươi cũng chỉ phái một người đến đây!
Thích Lâm ra sức ngăn cản một xúc tu đang công đến phía mình rồi phản bác lại.
- Hừ, đương nhiên là không phải, còn có ba vị chấp giáo phía sau, hẳn là sẽ mau tới thôi.
Ni La buồn bực nói.
- Ngươi nói là ba tên giả thần giả quỷ toàn thân hắc bào che kín cả mặt hắc ám pháp sư sao? Đừng có hy vọng nữa, từ lúc tiến nhập vào trung tâm chiểu trạch bọn họ cũng đã trở thành món ăn ngon cho đám Ma La Khiêu Tảo kia rồi.
Thích Lâm cười lạnh nói.
Thấy ba tên kia mãi mà không tới, Ni La từ sâu trong lòng đã biết là không ổn, bất quá sau khi được xác nhận trong lòng vẫn có chút giật mình, khó có thể tiếp thu nổi.
- Không nghĩ tới lần này viễn cổ thần khí hiện thế dĩ nhiên lại tụ tập nhiều ma vật lợi hại như vậy, chúng ta thật đã quá coi thường mất rồi.
Ni La có chút không cam lòng nói.
- Không nói có coi thường khinh địch hay không, hãy nhanh lên một chút nghĩ biện pháp thoát ra khỏi vòng vây của đám xúc tu này đi.
Thích Lâm thanh âm có chút trào phúng nói.
Trong sáu người tụ tập cùng một chỗ lúc này thì có năm người đạt được tu vi linh hồn giai, ngưu đầu nhân thống lĩnh có thực lực đại sư giai hậu kỳ, thế nhưng đối mặt với Chương Nê thú mười ba cấp vẫn có vẻ lực bất tòng tâm. Dù sao đây cũng chính là ma thú tương đương với tu vi địa vương giai.
Oanh, một tiếng nổ lớn từ bên ngoài vòng vây xúc tu truyền lại.
Một gã ải nhân vóc người vô cùng rắn chắc với một một bộ râu thật dài màu hồng, trên tay cầm ngang một ngân sắc cự phủ, cự phủ này so với chiều cao của hắn còn muốn lớn hơn gấp ba lần, chỉ là mỗi một kích đã đem hơn mười đầu Ma La Khiểu Tảo chắn ngang trước người chém cho nát vụn.
Phía sau gã ải nhân có bộ râu màu hồng còn có ba gã ải nhân vóc người khỏe mạnh, trên tay cầm đại chùy hoặc cự đao liên tục ra sức huy vũ.
Sức chiến đấu của bốn gã ải nhân không phải là chuyện đùa, đúng là đã đem hơn một trăm đầu Ma La Khiêu Tảo đẩy lùi ra xa bọn họ hơn mười trượng. Mỗi khi có một con liều lĩnh tới gần lập tức sẽ bị đập cho tan tành.
- Là Hồng Hồ Tử!
Ni La thanh âm mang theo một tia kinh hỉ nói.
Năm người còn lại trên mặt cũng hiện nên một nét vui mừng. Hồng Hồ Tử chính là vương giả trong ải nhân tộc, với tu vi linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong cũng đủ để cho hắn xứng danh với danh hiệu vương giả kia.
Nếu có thêm đám ải nhân trâu bò này vào thì việc đánh chết Chương Nê thú này không phải là không có khả năng, cho dù không có giết được thì việc thoát vây hẳn không khó khăn.
Bốn gã ải nhân mạnh mẽ, hiển nhiên không có chịu khuất phục trước cả đám Ma La Khiêu Tảo nhung nhúc dưới chân, vô luận là đám này có nhiều hơn nữa, cản trước phương hướng phía trước nhưng vẫn từng bước từng bước hướng phía trung tâm chiểu trạch chậm rãi mà đến.
Sáu người bị nhốt bên trong lúc này tâm tình có chút phức tạp, họ không hy vọng Hồng Hồ Tử chiến thắng đàn Ma La Khiêu Tảo, lại không hy vọng Hồng Hồ Tử bị chết bởi những cái miệng đầy răng nanh kia lại càng không hy vọng Hồng Hồ Tử đột phá qua đám Ma La Khiêu Tảo mà tiến nhập bên trong trung tâm chiểu trạch.
Nhưng mà ngay lúc sáu người đang ra sức hợp tác mới miễn cưỡng chống đối lại thế công kích của mười xúc tu, bốn gã ải nhân cũng đang đột phá vòng vây của đám Ma La Khiêu Tảo thì một âm thanh như tiếng chó sói hú lên yếu ớt từ sâu bên trong chiểu trạch truyền ra.
Tiếng tru lên ghe cực kỳ ghê tai, nhưng cẩn thận mà cảm nhận sẽ phát hiện ra bên trong thanh âm có mang theo một điều gì đó vô cùng khủng khiếp.
- Tam Đầu Địa Ngục cũng muốn đến giúp vui sao?
Ngưu đầu nhân Cách Lợi Đặc vừa thở hổn hển vừa nói.
- Không đúng!
Con ngươi Thích Lâm co rút lại nói.
Những người còn sống sót có mặt nơi đây đều phát hiện được Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo vừa nghe tiếng hú này bộ dáng chừng như nôn nóng hẳn lên, tựa hồ là thu được một tín hiệu nào đó, hẳn là đám ma vật này chính là một đoàn đang thủ hộ một thứ gì đó nơi đây.
Công kích của mấy xúc tua đột nhiên mãnh liệt hẳn lên, sáu người bên trong gần như đã tận lực, Bỉ Mông cuồng hóa, Ni La thi triển hắc ám kỳ đảo, hai vị tinh linh liên tục ngưng tụ ra những tinh linh thuẫn chống đỡ nhiều mặt đồng thời thi triển ra các loại chiến kỹ tinh diệu, ngưu đầu nhân thì thỉnh thoảng lại sử dụng phương pháp dã man nguyên thủy nhất mà xông tới phá hủy bất luận xúc tu nào tới gần hắn, mà Thích Lâm trên người toàn thân ngân quang lấp lánh, trọng kiếm không biết được chế luyện bằng tài liệu gì mà thỉnh thoảng lại phát ra vài đạo quang ảnh.
Cho dù Chương Nê thú có là mạnh mẽ vô cùng nhưng muốn cấp tốc giải quyết tổ hợp sáu người vẫn đang trong vòng vây của chính mình cũng không phải điều dễ dàng, kế hoạch mà tam đại ma vật dự liệu tựa hồ có điều biến chuyển, hình như là do một thế lực ẩn mình còn chưa rõ tham gia.
Ma La Khiêu Tảo đồng dạng cũng là vô pháp cấp tốc giải quyết bốn gã ải nhân đang chung lưng một chỗ kia.
Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo đột nhiên phát lên những tiếng kêu quái dị cùng lúc, hai đại ma vật liền chuyển công thành đuổi, đem đám người cấp tốc hướng vùng trung tâm chiểu trạch mà chạy đi.
Chỉ trong chén trà nhỏ công phu đã mang theo đám người tiến nhập vào vùng trung tâm chiểu trạch, bóng ảnh một khô thụ thật lớn đã dần dần hiện lên trong mắt mọi người, bên trên thân cây di động tản mát ra quang mang nhàn nhạt, chính là vật mà ba đội nhân mã muốn tìn kiếm.
Thế nhưng, lúc này cả ba đoàn người đều là khiếp sợ nhìn tất cả sự tình phát sinh bên dưới gốc khô thụ, con Tam Đầu Địa Ngục Khuyển kia đang đau khổ dãy dụa bên dưới, ba đầu lúc này chỉ còn lại một, còn hai cái đầu khác đã bị chém đi mất, mà tất cả nguyên nhân cũng bởi vì một nữ tử mặc lam bào với mái tóc vàng vô cùng xinh đẹp.
Lam bào nữ tử hành tung như hư vô mờ ảo lại xuất hiện nơi đây, tuy là đứng nguyên một vị trí nhưng dùng mắt thường căn bản là vô pháp xác định được vị trí chính xác, mà trên người khí nguyên cảm cũng hầu như không có, dù có dò xét cũng đồng dạng vô hiệu.
Tam Đầu Địa Ngục Khuyển chỉ còn lại một cái đầu nên tình trạng có vẻ uể oải không chịu nổi, cái đuôi cũng đã rút lại thật sâu dưới mông, hoàn toàn mất đi chiến ý.
Bất quá lam bào nữ tử hiển nhiên vẫn không có ý hạ thủ lưu tình, ngay lúc Tam Đầu Địa Ngục Khuyển hướng tới hai đầu đại ma vật lần thứ hai phát đi tín hiệu cầu cứu thì một đạo thanh quang đã hiện lên.
Chiếc đầu khuyển còn lại cuối cùng, đã không tiếng động rơi xuống đất. Một tiếng rống vang lên, thân mình Tam Đầu Địa Ngục Khuyển thẳng người đổ xuống mặt đất.
Lam bào nữ tử một tay đem một viên ma tinh màu mặc lục tương đối lớn thu lại vào trong tay, đây chính là ma tinh Tam Đầu Địa Ngục Khuyển cấp mười hai ma thú, cánh tay hơi khẽ động, viên tinh hạch đã tiêu thất không thấy, hiển nhiên đã được đưa vào bên trong nhẫn trữ vật. Từng kỹ xảo lần lượt dứt khoát mạnh mẽ tự nhiên thu hút ánh mắt mọi người, nhưng mọi người lại càng hiếu kỳ hơn đối với bóng lưng tử sắc bên dưới tàng cây kia. (TK: *con này ma thú cấp mười ba chứ nhỉ?)
Người nọ hoàn toàn không quan tâm đến cuộc chiến đấu kịch liệt bên người vừa rồi, phía sau lưng chặn một thanh cự kiếm không biết được luyện chế từ nguyên liệu gì. Người này đang đứng lẳng lặng nhìn khô thụ, tựa hồ đang tự hỏi một điều gì đó, bốn phía tử khí nồng nặc tựa hồ không có bất luận gì ảnh hưởng đối với hắn, hơn nữa tử khí xung quanh dường như không thể tiến lại gần dương khí trên người hắn.
Cho dù Chương Nê thú cùng Ma La Khiếu Tảo phát sinh trận trận uy thế cường đại cấp tốc hướng tới gần đảo di động, nhưng người nọ vẫn như cũ đứng yên không hề bận tâm, tựa hồ đối với mọi diễn biến sau lưng không hề hay biết.
Thích Lâm biểu tình như có chút rối loạn, những người khác lại là lần lượt dò xét xem tử bào nhân kia thực lực mạnh yếu ra sao nhưng cũng chỉ phí công sức, nguyên lực dò xét vừa mới ra ngoài đã như đá chìm đáy bể, ngay cả muốn thu hồi cũng đều không trở lại, phảng phất như bị cái gì đó vô hình hấp dẫn thôn phệ đi mất.
Bỗng nhiên tử bào nhân quay mặt lại, một đôi con ngươi màu đen lãnh đạm nhìn sáu người, vẫn còn như cũ ngây ra nhìn mình, tay chỉ vào năm quả to bằng nắm tay mà đen tuyền trên cành cây khô hỏi nói:
- Phó chánh án đại nhân, không biết đây là cái loại ma quả gì?
Chương Nê thú thầm nghĩ cách làm thế nào phóng tới gần hòn đảo di động trên chiểu trạch kia, nên lúc này chỉ là vây khốn sáu người lại cũng không hề có công kích.
Ngoại trừ Ngưu đầu nhân thống lĩnh Cách Lợi Đặc ra, bốn người còn lại đều là kỳ quái liếc nhìn tới Thích Lâm, bất quá sau khi nhìn thấy rõ được khuôn mặt của tử bào nhân thì lông mày Ni La bỗng nhiên cũng hơi cau lại. Truyện
Có thể là lam bào nữ tử cùng tử bào nhân quá mức thu hút ánh mắt mọi người, đúng là không có ai chú ý tới trên khô thụ kia còn có năm hắc quả tỏa ra khí nguyên nồng nặc, lúc này nghe vậy mới là chú ý đến.
Khi thấy được năm hắc quả kia, bốn trong sáu người vừa mới đến nhất thời hấp vội một ngụm lương khí, bọn họ rốt cuộc cũng minh bạch vì sao nơi đây một chút lại có thể xuất hiện nhiều ma thú lợi hại đến như vậy.
- Ma kiếp quả!
Thích Lâm thất thanh nói.
Thích Lâm thanh âm còn chưa dứt thì nguyên thức Lâm Khiếu Đường đã lập tức bị một tiếng nói già nua kích động:
- Lão phu cái cây Ma Kiếp thụ này, hẳn là phải trải qua cả vạn lần thiên tai mà không bị ngã xuống rồi mới có thể tu luyện thành linh thụ, mà một khi thụ linh này thành công phi thăng, mà loại phi thăng lực này chính là đến từ một kiện bảo bối trên thượng giới. Nếu lực lượng bảo khí không đủ thì mới có thể cùng thụ linh trao đổi, một cái phi thăng còn một cái phủ xuống. Thụ linh một khi ly khai thân thể thì cây này cũng sẽ tiêu vong, nguyên lực lưu lại sẽ hướng bên ngoài thân cây tán loạn, thế nhưng bốn phía vốn là nồng đậm chướng khí cùng với thụ nguyên lực tinh thuần căn bản là không dung hòa, toàn bộ quá trình diễn ra lại vô cùng chậm rãi, trải qua cả ngàn năm đối kháng thụ nguyên đến một hồi suy yếu rồi ngưng tụ lại cuối cùng hình thành nên Ma Kiếp quả, mà khi Ma Kiếp quả thành thục cũng là lúc thụ nguyên lực hoàn toàn bị cạn kiệt. Nếu là không được thượng giới pháp khí phong ấn lại khi cùng thụ linh trao đổi, dẫn đến khí lực xuất ngoại ngày càng nhiều thẳng đến khi bị người phát hiện.
Lâm Khiếu Đường vừa mới nghe được ba chứ “Ma Kiếp quả” cũng có nhiều suy đoán, nhưng nghe thấy Kỳ Áo nói như vậy, tự nhiên càng hiểu rõ hơn:
- Nói như vậy Ma Kiếp quả chính là loại quả mà do vạn năm đại thụ tích tụ nguyên lực ngưng tụ mà thành.
- Cũng không thể nói đơn giản là thụ nguyên lực bình thường được, mà phải nói là tị kiếp lực. Nhân tu, thú tu, quỷ tu, ma tu tuy là tu luyện khó khăn nhưng bởi vì không có hạn chế về thân thể nên chung quy vẫn có thể tự mình đi tìm kiếm cơ duyên cho bản thân, lại có thể tu luyện các loại công pháp rồi đi tìm những chỗ thuận lợi cho việc tu luyện, thậm chí là sát nhân đoạt hồn thôn phệ, bởi vậy tốc độ tu luyện vượt xa thụ linh, vốn là một loại đặc thù linh tu.
Chúng thời gian lúc đầu căn bản là không thể di động, lại không hề có công pháp, chỉ là một quá trình hấp thu thiên địa nguyên khí một cách chậm rãi đơn thuần, một khi bị một trong bốn loại tu luyện giả trước đó phát hiện lập tức sẽ bị hút khô, cho dù vận khí tốt không có bị phát hiện thì cũng rất khó tránh khỏi các loại thiên tai.
Chỉ cần là một đạo lôi điện bình thường liền có thể đem nó đánh chết, tuy là đến giai đoạn cuối cùng có thể tốt hơn, có thể hấp thụ nguyên lực của những cây cối xung quanh hoặc là thiên địa nguyên lực nhưng là khả năng bị phát hiện theo tu vi tăng tiến cũng là cao hơn. Khi thụ linh có tu vi cường thịnh, bởi vì nguyên do không có công pháp tu luyện lại không hề có các loại hình pháp bảo nên căn bản là vô cùng yếu đuối, một khi bị phát hiện sẽ dẫn đến cái chết là không thể nghi ngờ. Có thể từ lúc sinh ra, tránh qua vạn vạn kiếp nạn, đúng là hàng vạn năm coi như mới được lão Thiên mở mắt một lần.
Thực ra mà nói, loại thụ linh này cũng tính là thông minh, một khi đã có năng lực liền liều mạng hấp thu địa giới nguyên lực tại phương viên trong vòng vài trăm dặm, cũng có thể nói là cường đoạt tất cả sinh khí nguyên lực của địa phương đó, làm cho cả một vùng địa biến thành một vùng chiểu trạch mất hết linh nguyên. Thứ nhất có thể làm ngụy trang yểm hộ, thứ hai là có thể thu hút rất nhiều chướng khí ma vật đến bảo hộ cho mình. Cho đến khi phi thăng, những Ma Kiếp quả này cũng coi như là thù lao mà lũ ma vật rất thích. Yêu ma quỷ tu bởi vì thọ nguyên vượt quá xa nhân tu, bởi vậy mà khi phi thăng thượng giới phải trải qua không gian kiếp nạn nên lợi hại hơn nhiều lắm, nếu là ăn được Ma kiếp quả này liền có thể che đậy lại một thân yêu ma nguyên khí , đến khi xuyên qua không gian thông đạo sẽ hình thành một đạo tị kiếp tinh tráo có thể giảm đi thật lớn tác dụng của Cửu Thiên Nguyên Lôi và Không Gian hấp lực thương tổn, còn đối với nhân tu tuy là ăn vào không có được tác dụng lớn như vậy nhưng là vẫn có thể tăng thêm vài thập niên tu vi.
Kỳ Áo một trận chậm rãi nói nhưng là đã đem một quá trình thật dài lược qua, mà kỳ thực khi dùng nguyên thức trực tiếp tiến hành giao lưu thì cả một khối tin tức này chỉ trong nháy mắt đã được Lâm Khiếu Đường tiếp thu.
- Thảo nào ở đây lại có thể tụ tập nhiều ma vật cấp cao đến vậy. Nguyên lai đều là vì quan tâm đến Ma kiếp quả!
Lâm Khiếu Đường hơi đưa ánh mắt nhìn nên năm khỏa Ma kiếp quả trên ngọn cây nói. Thứ quả này tựa hồ đối với nhân tu cũng không có tác dụng nhưng là vẫn có thể có lúc dùng đến nên Lâm Khiếu Đường tự nhiên không ngại mà đem thu lưu.
Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo rốt cuộc cũng vọt tới phụ cận đảo di động, thế nhưng hai đại ma vật lại không biết vì sao mà chỉ đứng lại nhìn, cũng không có lập tức đối với tử bào nhân cùng lam bào nữ tử khởi xướng công kích, tựa hồ là có điều kiêng kỵ.
Thế nhưng khi tử bào nhân kia một tay xuất Kim Thủ Trảo liền đem năm khỏa Ma Kiếp quả hái xuống, Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo cũng bất chấp kiêng kỵ gì, cùng nhau hú lên những tiếng quái dị mà vọt tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.