Đấu Y

Chương 347: Tróc Điêu du hí (hạ)

Mộc Thang

20/04/2013



Mỗi một vị tu luyện giả ở nơi đây đều khiếp sợ nhìn gã thanh niên đột nhiên xuất hiện, nhìn qua tuổi tác không cao nhưng khí nguyên trên người tản mát ra đã đạt tới cảnh giới linh hồn giai hậu kì đỉnh phong, coi như là Âm La Ma Quân cũng không bằng được.

Mấy lão già này không ngừng tìm kiếm trong ký ức nhưng không tìm ra được bất luận tư liệu gì về người thanh niên cực kì xa la trước mặt, thế nhưng một vị tu luyện giả có tu vi cao như vậy, sao có thể là một gã vô danh đây?

Không chỉ mấy lão già, trên thực tế tuyệt đại đa số tu luyện giả có mặt nơi đây đối với gã thanh niên này hoàn toàn không biết gì cả, nhưng vẫn còn ba người lúc này đang trừng trừng đôi mắt, không thể tin tưởng nhìn tới gã thanh niên.

Ba người này phân biệt là vị nữ đệ tử diễm lệ Thái Vân Tông, Quỷ Nhãn Lãnh Tử và Cự Thân La Hán, hai người sau càng khiếp sợ hai mặt nhìn nhau không biết làm sao.

Ngay không lâu trước, Quỷ Nhãn Lãnh Tử và Cự Thân La Hán từng gặp qua vại thanh niên này tại Hiên Viên Tông, khi đó vị thanh niên này bất quá chỉ là linh hồn giai trung kì, nhưng ngay cả như vậy đã cao thâm khó dò. Hiện tại chỉ cách mấy tháng thời gian, tu vi dĩ nhiên đã đạt tới linh hồn giai hậu kì, cho dù tận mắt nhìn thấy cũng không thể tin tưởng cho được.

Hai người tự đánh giá rất có thể người thanh niên này khi đó ẩn tàng thực lực, chỉ là bọn hắn không thể cảm nhận được mà thôi.

Nữ đệ tử Thái Vân Tông vừa mới động nôk do sư phụ bị đánh trọng thương, tại lúc thanh niên nhân xuất hiện, cả ngườ dường nhu mộng mị, đôi mắt trong veo lập tức bị một cỗ nhiệ lưu kích động muốn rơi lệ, thân thể run nhè nhẹ, nỗi tức giận lúc trước đã biến mất không còn, thay vào đó là một loại cảm giác kích động tưởng như có từ kiếp trước.

Thanh niên làm kinh sợ toàn trường chính là Lâm Khiếu Đường trên đường truy đuổi tìm đến, cuối cùng cũng gặp mặt được bóng người khiến cho hắn yên lòng hơn một chút. Kể tù khi rời khỏi địa điểm có nguyên hỏa, một đường truy duổi đã qua thời giam một ngày nửa đêm, trong lúc đó ngay cả một bóng quỷ ảnh Lâm Khiếu Đường cũng không thấy, mặc kệ là người hay thú hoàn toàn không chút tin tức, tưởng như Tù Ma Cốc này thực sự đã biến thành quỷ cốc rồi.

Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Quỷ Nhãn Lãnh Tử, nhất thời khiến hắn lạnh toats sống lưng, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, vội chạy tới cúi người thi lễ, khô khốc nói:

-Bái kiến tiền bối, vãn bối và người thật là hữu duyên!

Mọi người hiển nhiên thật không ngờ Quỷ Nhãn Lãnh Tử có thể nhận thức thanh niên này, không khỏi sinh một chút hoài nghi về thân phận người thanh niên kia, dù sao Quỷ Nhãn Lãnh Tử là người của ma tông, tâm thuật bất chính, nếu thanh niên nhân này lại là một lão quái vật ma tông, nếu vậy ngày hôm nay thực hết đường chạy trốn rồi.

Lâm Khiếu Đường hơi gật đầu, đối với ánh mắt mọi người không thèm để ý, đạm nhiên hỏi:

-Có thấy một vã thanh niên mặc thanh sam và năm tên tu luyện giả dẫn mặc bạch phục mang theo một đám người hay không?

Quỷ Nhãn Lãnh Tử cúi đầu nói:

-Vãn bối không gặp qua, vãn bối và nguyên lão Thái Vân Tông là Thông Vân Chân Nhân đã ở đây hơn một ngày, ngoại trừ mấy người ở đây không gặp qua tu luyện giả nào khác.

Lâm Khiếu Đường nhất thời thất vọng, nhãn thần chuhngs tu luyện giả xung quanh cũng trở lên cổ quái, đối với câu hỏi của thanh niên nhân có chút hoài nghi, bởi vì thanh niên nhân chính đang mặc thanh bào, mà người mặc y bào loại này cũng không có nhiều người.

-Vị đạo hữu này rất lạ mặt, không biết là nguyên lão phái nào?

Âm La Ma Quân đột nhiên mở miệng hỏi.

-Tại hja là nguyên lão Thiên Hà Tông, tên Lâm Khiếu Đường !

Lâm Khiếu Đường từ lâu đã nhận ra hán tử mặt đen này là người có tu vui cao nhất trong đám người, tuy nói khí nguyên trên người này cực kỳ âm u, nhưng vô luận chính phái hay ma phái, đối với Lâm Khiếu Đường mà nói cũng không có khác biệt, bởi vậy cũng không hoàn toàn bài xích.

-Khiếu Đường, thật là ngươi?

Thình lình vang lên một thanh âm đánh vỡ sự yên lăng. Ánh mắt mọi người nhất thời chuyển đến nơi phát ra thanh âm, dừng lại trên người vị nữ đệ tử Thái Vân Tông. Thông Vân Chân Nhân cũng há miệng kì quái nhìn xuống vị nữ đệ tử chính mình.

Lâm Khiếu Đường nhìn sang vị nữ đệ tử vừa gọi thẳng tên mình, trong mắt lóe ra một tia vô cùng kinh ngạc, bởi vì nữ tử có thể gọi hắn như vậy cũng không nhiều.

Đối với nhãn thần có chút mờ mịt của Lâm Khiếu Đường, nữ tử có vẻ thất vọng, nhưng lập tức cười nhẹ nói:

-Tiểu Đường Đường nay là nguyên lão một phái nên đã quên tỷ tỷ ta đây rồi sao?

-Tô Thiến Thiến!

Lâm Khiếu Đường bật thốt lên nói, sắc mặt kinh ngạc vô cùng, thực sự không thể nghĩ tới có thể dưới tình huống như vậy gặp được cố nhân, càng không thể nghĩ tới nữ tử này có thể vượt qua quan khẩu bước vào đại sư giai.

Hiện tại vô luên là khí chất hay trang phục của Tô Thiến Thiến so với ngày trước khác một trời một vực, không còn thấy rõ vẻ yếu nhược mong manh của ngày trước, dần thay vào đó là sự cứng cáp, ổn trọng của người đã trải qua vô vàn sóng gió, đây cũng là nguyên nhân khiến Lâm Khiếu Đường chỉ nhìn qua mà không thể nhận ra nàng.

Tô Thiến Thiến bỗng nhiên tìm lại được một chút cảm giác khi xưa, cười nhẹ nói:

-Cuối cùng cũng nhớ ra tên tỷ tỷ, không uổng công một phen tính ý của tỷ tỷ với ngươi khi xưa.

Có thể bề ngoài có chút biến hóa, thế nhưng Tô Thiến Thiến vẫn giữ nguyên được tính cách ngày nào, nét cười, lời nói cũng như hành động cho nhãn thần vài tên tu luyện giả tuổi đời còn trẻ phải rung động, trong giây lát như lạc vào si mê.

Lâm Khiếu Đường lãnh đạm cười, còn đang muốn nói gì, lại bị một thanh âm nghiêm khắc cắt đứt.

-Thiến nhi, không được vô lễ, sao có thể tự xưng tỷ tỷ với nguyên lão Thiên Hà Tông, nếu là như vậy, vi sư sao có thể xưng hô với người ta đây?

Thông Vân Chân Nhân vội vàng khiển trách.

Tô Thiến Thiến hướng phía Thông Vân Chân Nhân thè lưỡi, quay lại phía Lâm Khiếu Đường thi lễ, giới thiệu:

-Vãn bối bái kiến tiền bối, đây là gia sư, nguyên lão Thái Vân Tông, Thông Vân Chân Nhân!

Đối với Tô Thiến Thiến, Lâm Khiếu Đường vẫn còn chút tình cảm đặc thù, ngày trước cùng vị nữ tử yêu mị này tiến hành song tu cũng là những ngày tháng đau khổ trong ngọt bùi.

Lâm Khiếu Đường quay sang Thông Vân Chân Nhân gật đầu, sau nhìn sang Tô Thiến Thiến muốn hỏi mấy câu, lại nhìn thấy nàng ta không ngừng nháy mắt, càng ra dấu giữ im lặng.

Nhìn thấy vị nữ đệ tử Thái Vân Tông và gã thanh niên cao thâm thần bí kia tỏ ra rất thân thuộc, sắc mặt Âm La Ma Quân không khỏi hiện lên một nét ngưng trọng.

Lâm Khiếu Đường căn bản không định hỏi tới nguyên nhân tranh chấp của đôi bên, bất quá hiện tại gặp được cố nhân ngày trước, hơn nữa ngày trước Tô Thiến Thiến cũng tính là có ân với mình, tự nhiên không thể không đếm xỉa gì tới.



-Không biết các vị vì sao tranh đấu tại nơi này?

Lâm Khiếu Đường thuận miệng hỏi, bất quá người thông minh vừa nhìn là biết, gã thanh niên này tự có ý đồ.

Tô Thiến Thiến nhất thời trợn mắt nhìn chúng tu luyện giả Âm La Điện nói:

-Đám yêu nhân ma phái này không biết dùng thủ đoạn gì, khiến cho tất cả chúng tu luyện giả các phái tiến vào cốc đều bị bắt giữ, hiện tại chỉ còn lại không nhiều tu luyện giả đang tán loạn xung quanh cốc.

Quang mang trong mắt Lâm Khiếu Đường chợt lóe, lẽ nào gã thanh niên nhân mặc thanh sam và năm gã tu luyện giả mặc bạch phuc trong hình ảnh Tham Thị Thú truyền về trước đó liên quan đến đám ma tu này?

Thấy đối phương có cường viện đến, Âm La Ma Quân không còn tự tin như trước, huống chi gã thanh niên trước mắt này hết sức cổ quái, có chút nhìn không thấu sâu cạn, sau khi cân nhắc lợi hại, Âm La Ma Quân không muốn tiếp tục phát sinh xung đột, nhân tiện nói:

-Chứng cứ đâu, nếu như thực sự là phái ta gây nên, sao còn phải dây dưa với các ngươi lâu như vậy cũng không có hoàn toàn động thủ?

-Ai biết các ngươi có tâm tư thế nào!

Tô Thiến Thiến không cần suy nghĩ phản lời.

-Từ đầu đến cuối, các ngươi đều là suy đoán linh tinh, quả thực là cố tình muốn gây sự!

Âm Toàn Lão Tổ nhịn không được nói.

Thông Vân Chân Nhân sau khi thụ thương, tâm tình đã ổn định không ít, cẩn thận nghĩ lại cũng phát giác ra điều kì quái, khẩu khí cũng ôn hòa rất nhiều nói:

-Nếu không phải các ngươi gây nên, vậy còn ai vào đây nữa?

Lâm Khiếu Đường thấy rõ song phương tỉnh táo lại, theo như lời nói cũng không có phát hiện dị thường, nhân tiện nói:

-Không biết các vị có cảm ứng được xa xa có một cỗ khí nguyên trường kì lạ không ngừng di chuyển?

Cần phải nói lại một điểm, đại bộ phận tu luyện giả nơi đây đều là người trên một mặt trận, sao lại có thể xuất hiện một cỗ khí nguyên trường có hành vi kỳ lạ như vậy. Bất quá sắc mặt Thông Vân Chân Nhân, Âm Toàn Lão Tổ và Âm La Ma Quân cổ quái, tựa hồ bọn họ cũng từng cảm ứng được sự di chuyển cổ quải của cỗ khí nguyên kia.

-Nửa ngày trước lão phu cũng cảm nhận được cỗ khí nguyên này, có người nói trong khu vực Tù Ma Cốc có một loại yêu thú quần cư tên là Vô Tung Thú, loại yêu thú này có thể thi triển pháp thuật bước nhảy không gian, thuộc về thượng cổ yêu thú, bất quá trời sinh ôn hòa, số lượng cũng không nhiều lắm nên không được xếp vào nhóm yêu thú có tính uy hiếp, lẽ nào những con Vô Tung Thú này có điều cổ quái?

Thông Vân Chân Nhân kì quái nói.

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường khẽ động, đối với Vô Tung Thú hắn cũng từng nghe nói qua, thế nhưng hắn cũng không cho rằng cỗ khí nguyên kia có liên quan với Vô Tung Thú, thuận tiện nói:

-Thông Vân đạo hữu, cỗ khí nguyên này tuy yêu khí nồng đậm nhưng vẫn chỉ là một bộ phận nhỏ, cạnh đó càng có nhiều khí nguyên khác, so với yêu khí hỗn tạp muốn nhiều hơn rất nhiều, hẳn chủ thể của nó phải là tu luyện giả.

Thông Vân Chân Nhân trầm mặc không nói, chính hắn cũng đắn đo không chính xác!

-Hừ, lão mũi trâu này chỉ thích phỏng đoán linh tinh! Lão phu cũng cảm nhận được cỗ khí nguyên kia, yêu khí rất yếu nhược, tuyệt không thể là của đàn yêu thú được!

Âm Toàn Lão Tổ thấy Thông Vân Chân Nhân không nói được lời nào, lúc này tức giận nói.

Thông Vân Chân Nhân nhất thời nổi giận lôi đình, đang muốn phản bác lại bị Lâm Khiếu Đường cướp lời trước, nói:

-Thông Vân đạo hữu, hiện tại chúng ta đang trong thượng cổ ma cảnh, cũng coi như ngồi chung một thuyên, không nên dưới tình huống vô căn cứ đưa ra lập luận thiếu chính xác làm lật thuyền chung. Tại hạ ngu muội có hạ sách, trước điều tra rõ cỗ khí nguyên kia thế nào rồi đưa ra kết luận cuối cùng cũng không muộn.

Tính tình Thông Vân Chân Nhân cố chấp, từ trước tới nay không biết nhường ai dù chỉ nửa lời, bất quá hiện tại tình thế bức bách, phe mình rõ ràng không phải đối thủ Âm La Điện, chính mình còn thụ thương, nếu còn tiếp tục đắc tội với vị thanh niên cao nhân thần bí này, chẳng phải tự tuyệt đường sống sao, đành không tình nguyện nói:

-Tất cả theo lời Lâm đạo hữu nói, nếu là tra ra việc này có liên can tới Âm La Điện, dù phải phân thân toái cốt ta cũng phải truy tới cùng.

Âm La Ma Quân biết rõ tính tình lão mũi trâu này, cũng không tiếp tục nói gì thêm, ngồi xuống ngay tại chỗ tiến hành điều tức biểu thị đồng ý.

Có một linh hồn giai hậu kì chủ động đứng ra hòa giải, tu luyện giả song phương tụ nhiên không dám không nể tình, Bởi vô luận thanh niên nhân này hướng về một bên nào, đều dễ dàng khiến cho bên còn lại biến mất trong khoảnh khắc.

Song phương tranh đấu thời gian hơn một ngày, đều đã dùng tới toàn lực, tiêu hao rất lớn lên cần khôi phục một chút, dưới đề nghị của người thanh niên, chúng tu luyện giả ngầm hiểu ý tiến hành đả tọa, điều tức ngay tại chỗ.

Lâm Khiếu Đường thấy thời gian không còn sớm, nên không chút keo kiệt lấy ra hơn hai mươi viên Hồi Khí Đan do chính mình điều chế phát cho mỗi người, giai phẩm của đan dược này tuy không cao nhưng qua tay Lâm Khiếu Đường lập tức phát huy được hiệu quả to lớn bất ngờ, chúng tu luyện giả sau khi phục dụng lập tức cảm giác tốc độ khôi phục khí nguyên nhanh hơn nhiều.

Kỳ thực cho bọn họ phục dụng linh nhục thì tốc độ khôi phục sẽ nhanh hơn rất nhiều, bất quá Lâm Khiếu Đường còn chưa hào phóng tới mức như vậy, chỉ lấy ra một chút linh nhục cho Thông Vân Chân Nhân sử dụng.

Khi Thông Vân Chân Nhân hồ nghi ăn viên đan dược màu trắng, ánh mắt nhìn về phía Lâm Khiếu Đường lập tức thêm vài phần sợ hãi, hầu như trong chớp mắt, thương thế của bản thân đã khôi phục hơn phân nửa, khí nguyên trong cơ thể càng khôi phục nhanh bất ngờ.

Thông Vân Chân Nhân lúc này mới hối hận khi tiếp nhận viên đan dược màu trắng không tỉ mỉ quan sát một phen, chỉ nghĩ là thuốc chữa thương bình thường, ai ngờ lại là linh đan thần kì như vậy.

Sau khi phát xong đan dược, Lâm Khiếu Đường liền nhắm mắt dưỡng thần, thực chất cũng đang toàn lực phóng ra nguyên thức truy tìm cỗ khí nguyên kì quái kia. Cho tới lúc này, đã qua một đoạn thời gian dài Lâm Khiếu Đường không cảm ứng được cỗ khí nguyên cổ quái đó.

Tô Thiến Thiến vốn không phải chủ lực chiến đấu, bởi vậy tại lúc tranh đấu trước đó không hề thụ thương, tổn hao cũng không đáng bao nhiêu, dưới tác dụng của đan dược do Lâm Khiếu Đường tặng, rất nhanh liền có thể khôi phục lại. Sau khi hoàn công, chuyện trước nhất là mở mắt nhìn về phía Lâm Khiếu Đường đang ngồi bất động cách đó không xa.

Tô Thiến Thiến tuy biết Lâm Khiếu Đường đang bận dò xét, bất quá vẫn không nhịn được bay qua nói:

-Ngươi vẫn đều tại Nam Xuyên Giới?

Lâm Khiếu Đường chậm rãi mở hai mắt, nhìn mỹ nhan đã lâu không gặp, thấy xa lạ nhưng vẫn chút thân quen, chờ một chút mới nói:

-Không phải!



Tô Thiến Thiến như dự liệu gật đầu, lại hỏi:

-Ngày đó tạo bên ngoài thành Tân La, ta tận mắt thấy ngươi bị nữ tử ngoại lai kia bắt vào trong không gian kết trận, tưởng rằng từ đó về sau không còn gặp nhau nữa, ai nờ sau bao nhiêu năm dài vẫn còn cơ hội gặp mặt thế này.

Lâm Khiếu Đường cười nói:

-Điều này nói rõ ta với tỷ tỷ rất có duyên!

Tô Thiến Thiến nghe nói vậy. không hiểu vì sao trên mặt ửng đỏ lên, lập tức nói:

-Hiện tại ngươi là nguyên lão của một phái, danh xưng tỷ tỷ ta không dám nhận nữa, bằng không gây rối loạn thân phận sẽ bị gia sư trách phạt.

Lâm Khiếu Đường lơ đễnh nói:

-Ngươi và ta quen biết đã lâu, ngày trước còn cùng nhau song tu tu luyện, càng kề cận trải qua gian nguy, ngươi lớn tuổi hơn ta, kêu ngươi một tiếng tỷ tỷ cũng là theo lí thường, về phần quy củ tu luyện giới, hà tất phải để ý làm chi!

Nhắc tới việc song tu ngày trước, sắc mặt Tô Thiến Thiến càng thêm ửng đỏ, liếc mắt Lâm Khiếu Đường nói:

-Tính ngươi thức thời, không uổng công tỷ tỷ đối tốt với ngươi ngày đó, tỷ tỷ không nhìn nhầm ngươi!

Hai người dù sao đã từng sinh hoạt cùng nhau một thời gian, tuy là lâu rồi không gặp, đây đó có chút lạ lẫm, nhưng vài câu chuyện lập tức phá tan tấm màn ngăn cách, Tô Thiến Thiến lại lộ rõ bản tính ngày nào.

Lâm Khiếu Đường đối với vẻ nghiêm trang của Tô Thiến Thiến quả thực không thấy quen, nhìn thấy Tô Thiến Thiến như vậy ngược lại thấy tự nhiên hơn, cười nói:

-Tỷ tỷ sao lại gia nhập Thái Vân Tông? Vì sao không gia nhập Hiên Viên Tông?

Tô Thiến Thiến hồi tưởng lại nói:

-Tỷ tỷ thân là nữ tử yếu nhược, sau khi Yêu Dương Cung bị diệt, thế cục hỗn loạn, cảnh tàn người tán, nghĩ muốn gia nhập môn phái căn bản không có khả năng, chỉ có thể làm phận thiếp người ta mong sao bảo trụ tính mệnh, cũng may có chút bản lĩnh trốn chạy, một đường chạy tới Nam Xuyên Giới, nguyên vốn không nơi định cư, một bên tầm bảo, một bên tự mình tu luyện, hơn bốn mươi năm trước trong một lần tầm bảo đắc tội phải mấy tên tán tu Ma Tu Thập Quốc Minh, một đường bị truy sát thiếu chút nữa mất mạng, may sao được một gã đệ tử Thái Vân Tông cứu giúp mới may mắn thoát nạn. Dưới thế cục ngày đó, thân phận tán nhân rất khó sinh tồn, may lại được Thông Vân Chân Nhân nhìn trúng liền bái làm môn hạ, gia nhập Thái Vân Tông.

Lâm Khiếu Đường nghe xong không khỏi cảm khái trong lòng, tu luyện giới cho đến bây giờ đều là ỷ mạnh hiếp yếu, hỗn loạn vô cùng, lấy thân phận bối cảnh của Tô Thiến Thiến mà nói, có thể được làm môn hạ một vị linh hồn giai đã là không tồi rồi,

-Tỷ tỷ có cơ duyên không tồi, Thái Vân Tông chính là một đại môn phái tại Nam Xuyên Giới, tài nguyên tu luyện cực kỳ phong phú, hơn nữa còn được cao nhân chỉ điểm, bước tới đại su giai thật đáng mừng, không biết có bao nhiêu người khổ tu suốt đời vẫn không thể bước qua được cánh của này, phải chết đi trong tức hận!

Tô Thiến Thiến cũng miễn cưỡng cười nói:

-Lại nói tiếp, được Thông Vân Chân Nhân nhìn trúng, kỳ thực gia sư chỉ là muốn tìm một nữ đệ tử đắc ý có thể cùng hắn song tu mà thôi, tại trước lúc gia nhập Thái Vân Tông ta đã liền bước vào đại sư giai, đến nay gia nhập phái hơn bốn mươi năm, tu vi tăng tiến không đáng kể, gia sư ngoại trừ thỉnh thoảng đua cho ta tăng nguyên đan, căn bản không hỏi tới quá trình tu luyện của ta ra làm sao.

Tô Thiến Thiến thuật lại những gì đã trải qua, thời gian chính là thứ làm biến đổi con người, ngày trước nhắc tới Lam Dương Tiên Tử ai không biết, ai không nghe, bởi đây chính là một nhân vật cao cao tại thượng, trong cảm nhận của mọi người càng là một nữ ma đầu đại danh đỉnh đỉnh.

Thế nhưng bước chân vào Tu luyện giới, khí thế sắc bén trên người vị Lam Dương Tien Tử này đã bị phai nhạt hoàn toàn, nào còn phong quang như ngày trước nữa.

Nếu Tô Thiến Thiến một mực sống tại giới phàm nhân chắc chắn sẽ phong quang vô cùng, cũng có thể tạo thành một phen sự nghiệp. Phải biết rằng, lấy tu vi lúc đó của nàng, tại chốn phàm nhân đã là tồn tại đỉnh cấp, thế nhưng vừa bước vào tu luyện giới lập tức biến thành một con tôm tép nhỏ bé, tùy tiện bất cứ tu luyện giả nào cũng đều có thể dễ dàng đạp chết.

Ngày trước nếu như Tô Thiến Thiến không gặp chính mình, không phát hiện ra hồn dương chi thể, không tiến hành song tu thì nàng cũng khó có thể tiến vào sư giai, như vậy nàng có thể hô phong hoán vũ tại chốn nhân giới, có địa vị siêu nhiên, cũng không bị quấn vào tranh chấp chốn tu luyện giới, vô luận thời điểm đó tu luyện giới có tranh đấu như thế nào, thảm liệt làm sao thì đối với chốn nhân giới vẫn không có bao nhiêu ảnh hưởng, nhiều lắm là ảnh hưởng một chút tới những gia tộc tu luyện mà thôi. Tu luyện giới và nhân giới mặc dù cùng trong một giới nhưng lại vô cùng khác biệt,tu luyện giới là phần siêu việt so với phàm giới, tuyệt sẽ không can thiệp đến bất kỳ chuyện gì của phàm giới.

Bất quá cũng phải nói lại, nếu quả thực là vậy, chỉ sợ rằng Tô Thiến Thiến sớm đã hồn về tây thiên rồi, cho dù còn sống cũng là một lão thái bà chờ ngày xuống mồ mà thôi.

-Song tu so với tự thân tu luyện hẳn phải nhanh hơn rất nhiều, cớ sai hơn bốn mươi năm lại vẫn không chút tiến bộ?

Lâm Khiếu Đường kỳ quái hỏi.

Tô Thiến Thiến thở dài nói:

-Gia sư cho ta tu luyện một loại mật pháp, khi ta tu luyện tới tầng thứ bảy liền có thể trở thành đệ tử song tu đắc ý của hắn.

Lâm Khiếu Đường không hề truy vấn cũng không hề nói gì thêm, mật pháp môn phái là bí mật tông môn, không thể tùy tiên truyền ra bên ngoài, chỉ là nghe được Tô Thiến Thiến nói như vậy, trong lòng Lâm Khiếu Đường bắt đầu dấy lên một cỗ rung động kỳ quái.

Thấy Lâm Khiếu Đường không nói, Tô Thiến Thiến mỉm cười nói:

-Khiếu Đường, tu vi ngươi hiện tại cao thâm khó dò, nghĩ đến trong vòng mấy năm qua hẳn có rất nhiều kỳ ngộ, chẳng biết có thể nói cho tỷ tỷ nghe một được không?

Bằng hữu lâu ngày gặp mặt, chuyện trò không hết lời, Lâm Khiếu Đường cười cười, đang muốn thuật lại đơn giản về mình, đúng lúc này sâu trong nguyên thức đột nhiên truyền đến một cỗ khí nguyên bạo tạc cường liệt, nhất thời thu hồi tâm thần, chậm rãi nhắm mắt, tỉ mỉ điều tra.

Cùng lúc đó ba vị linh hồn giai còn lại sắc mặt cũng động dung, đều cảm ứng được cỗ khí nguyên đột nhiên bạo phát, xa xa có hai cỗ khí nguyên cực kì cường đại đang kịch liệt giao tranh, tựa hôg có hai gã cao thủ linh hồn giai đang thả tay so đấu,

-Tìm được rồi!

Hai mắt Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên mở ra, nhẹ giọng nói, lập tức hóa thành một đạo quang mang màu lam phi độn đi.

Ba người Âm La Ma Quân nhìn nhau, lập tức bật dậy rồi cùng đuổi theo.

Sâu trong Tù Ma Sơn Mạch, trên không trung một gã trung niên nhân mặc bạch bào và một gã lão giả mặc hôi bào đang thi triển các loại thần thông kịch liệt giao đấu, song phương giằng co lực lượng ngang bằng không phân cao thấp.

Phía sau hai người đều có một nhóm tu luyện giả quan sát, phía sau trung niên nhân bạch phục có bốn gã tu luyện giả mặc bạch phục khác, còn có một gã thanh niên nhân tuấn mĩ mặc thanh sam, bên cạnh còn có một chiếc điểu lung thật lớn, bên trong giam giữ hơn trăm tu luyện giả các phái.

Lão giả mặc hôi bào chính là người được Tiềm Long Viện phái đến dẫn đội tìm kiếm sào huyệt Hóa Long Giao, tên là Tô Thanh Hà.

Lúc này, đội ngũ tu luyện giả huyền phù phía sau Tô Thanh Hà có hơn hai mươi người, đều là chúng tu sĩ được Tiềm Long Viện phái tới tầm bảo, Lý Tùy Dương cũng dẫn theo một tốp chúng tu sĩ từ một ngày trước đã hội hợp cùng đội ngũ do Tô Thanh Hà dẫn đầu.

Ngay khi đội hình cường đại của chúng tu sĩ Tiềm Long Viện đi tới nơi này thì đột nhiên xuất hiện sáu gã tu luyện giả thân phận bất minh tu vi cường đại xuất hiện chặn đường bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook