Chương 26: Tu luyện nan (Tu luyện khó khăn)
Mộc Thang
20/04/2013
“Phi vũ” chỉ nghe tên đã có cảm giác rất phiêu dật, rất hào hiệp, tựa hồ là một loại đấu thuật u nhã, thực tế là một loại quyền thuật ẩn chứa cước bộ cao thâm, hơn nữa phải phối hợp nguyên lực thi triển, kỳ thực là một loại đấu kỹ dị thường cương mãnh có thể sánh với Cuồng Cương của A Mãnh, tuyệt đối không nên bị cái tên mê hoặc.
Bản thân Tiểu Lan cũng đã có cơ sở, thiên tư tại phương diện này có ngộ tính rất cao, chỉ dùng thời gian vài ngày đã tiến tới hậu kỳ, mà lúc này nội hạch nguyên lực đã đủ khu trừ độc tố lưu lại trong cơ thể.
Nhất Đao Môn bốn đệ tử dưới sự lãnh đạo của Lâm Khiếu Đường bắt đầu ẩn cư sinh hoạt tại thâm sơn, lúc này đã đem vị sư phụ đang lâm vào nguy nan quên hết không còn một mảnh.
Hơn một tháng trước đây, Kỳ Áo đáp ứng thỉnh cầu của Lâm Khiếu Đường lẻn vào Vương gia sơ luợc điều tra, Hoàng Nhất Đao cũng không bị nguy hiểm đến tính mệnh, chỉ bị giam lỏng tại tại một nội viện u tĩnh trong Vương phủ, mỗi ngày được thoải mái khoái lạt, cuộc sống thời gian qua của hắn so với mấy đồ đệ còn sung sướng hơn. Phía Vương gia lại đang tìm kiếm hạ lạc của vị đại sư huynh Nhất Đao Môn, nhưng bí mật tiến hành để che tai mắt mọi người.
Nói chung Vương gia tựa hồ đoán được gì đó, hơn nữa cũng biết chút ít nội tình của Hoàng Nhất Đao, nhưng lại không phải toàn bộ đều biết, quanh quẩn tại chỗ biết và không biết, về phần bọn họ rốt cuộc có mục đích gì? Lâm Khiếu Đường tạm thời không muốn đi điều tra, với năng lực hiện tại của hắn thì tuyệt đối không nên hiếu kỳ, Lâm Khiếu Đường biết rõ đạo lí hiếu kỳ gây chết người.
Để không cắt đứt liên lạc ngoài giới, Lâm Khiếu Đường cuối mỗi tuần đều hạ sơn một chuyến, về phần tu luyện tự nhiên đang ở trong khí thế hừng hực tiếp tục tiến hành.
‘Hồn Liệt chỉ’ do Kỳ Áo dùng đấu kỹ bản thân cùng với bản “Hoả Hồn chưởng” của Lâm Uyển Nhi giao cho Lâm Khiếu Đường dung hợp mà thành, tổng cộng gồm lục trọng, căn bản lấy “Hoả Hồn chưởng” làm chính, nhưng nội dung đã được thay đổi hoàn toàn, là một loại lấy nội tâm pháp đấu kỹ làm trụ cột.
Trúc Cơ giai đoạn theo lý thuyết là giai đoạn rất chậm chạp đối với người tu luyện, nhưng được sự trợ giúp của cao giai bí tịch Kỳ Áo lưu lại đủ khiến Lâm Khiếu Đường vượt qua giai đoạn khó khăn nhất này với tốc độ kinh người.
Nguyên lực thuộc tính cuối cùng vẫn là định tính võ nguyên lực, suy cho cùng là hấp thu tinh khí trong phế dược phòng, những ... tinh khí này chủ yếu dùng võ nguyên lực làm chủ.
Khi Lâm Khiếu Đường cấp tốc vượt qua Trúc Cơ giai đoạn, tốc độ tu luyện từ từ chậm lại, thậm chí xuất hiện đình trệ, tốc độ nghịch thiên trước đây đột nhiên trở về chậm chạp, giống như một chậu nước lạnh đổ vào đầu Lâm Khiếu Đường.
Lâm Khiếu Đường suy nghĩ cũng từ từ tỉnh táo lại, tinh tế suy nghĩ lại một số lời nói trước kia của Kỳ Áo cảm thấy rất khả nghi, Kỳ Áo cường điệu Lâm Khiếu Đường từ một phế vật biến thành thiên tài, lúc đầu bởi tốc độ tu luyện xác thực nhanh đến kinh người, Lâm Khiếu Đường hầu như tin là thật.
Hơn nữa tại giai đoạn Trúc Cơ, Kỳ Áo cách một đoạn thời gian lại cùng Lâm Khiếu Đường đồng thời tu luyện, dùng đấu khí bản thân hắn hướng dẫn Lâm Khiếu Đường, bởi vậy khiến Lâm Khiếu Đường làm ít hưởng nhiều.
Thể chất có thể là có chút biến hóa nhưng tựa hồ cũng không lớn như tưởng tượng, với tình trạng của Lâm Khiếu Đường hiện nay mà nói, vô luận như thế nào dùng hai chữ thiên tài hoàn toàn là không phù hợp, càng đừng nói cái gì thiên hạ đệ nhất căn cốt, rõ ràng là Kỳ Áo tử u linh nói bừa để lừa mình, hơn phân nửa là muốn tâng bốc hắn lên trời, hình thành nên cảm giác bản thân tốt đẹp,để càng thêm chăm chỉ tu luyện.
Tuy nói là lời nói dối thiện ý, nhưng Lâm Khiếu Đường cần phải hoài nghi, cần phải đối mặt hiện thực, mà không phải cả ngày cứ đem hy vọng ký thác vào căn cốt.
Nếu như thực sự căn cốt kỳ giai, tiềm lực vô hạn mà nói, Lâm Khiếu Đường tuyệt đối không thể chỉ tu luyện trong bốn tháng, võ nguyên lực đạt được trị số 128 độ, phải biết rằng trong toàn bộ quá trình tu luyện, bên cạnh Lâm Khiếu Đường không chỉ có cao nhân tương trợ, mà tâm pháp còn là cao giai đấu kỹ mà người khác mơ cũng không cầu được.
Theo lý thuyết Trúc Cơ là giai đoạn cực kì chậm chạp, bất quá đến khi nội hạch hình thành, thì dù tư chất tệ đến thế nào đều tiến nhập vào giai đoạn bộc phát trong cuộc đời mỗi người, lúc này tốc độ tu luyện sẽ đạt tối cao đỉnh phong trong quá trình tu luyện của mỗi cá nhân.
Cân nhắc một ... chút..., Lâm Khiếu Đường liền hiểu ra, có thể nhanh như vậy vượt qua giai đoạn Trúc Cơ, sợ là Kỳ Áo phía sau ngầm giúp đỡ, chỉ là hắn không phát hiện ra mà thôi.
Hiện tại Kỳ Áo đã ra đi, đã không còn sự hỗ trợ, tốc độ tu luyện của Lâm Khiếu Đường tự nhiên xuống dốc không phanh.
Hồn Liệt chỉ tu luyện đã gần ba tháng, Lâm Khiếu Đường ngay cả đệ nhất trọng còn chưa vượt qua,khiến hắn sinh ra một ít hoài nghi, xác định thể chất của mình chỉ là có một ít biến hóa mà thôi, đối với hai chữ thiên tài còn kém quá xa.
Ba năm đạt 1000 độ, nếu như thực sự thiên tài thì đạt được cũng không có gì là quá khó khăn, tại Hiên Viên quốc mỗi một thế hệ đều xuất hiện một vài kỳ tài như vậy, thế nhưng đối với Lâm Khiếu Đường thì đúng là khó như lên trời.
Phải biết rằng Lâm Khiếu Đường hiện tại có trong tay hai bản đấu kỹ đều là cao giai bí tịch, khi qua Trúc Cơ giai đoạn, tu luyện loại bí tịch này có thể đề cao tốc độ tăng trưởng nguyên lực, thế nhưng trên người Lâm Khiếu Đường lại không có chút biểu hiện.
Bộ vũ kỹ cực mạnh của Lâm gia hiện nay cũng bất quá đạt tới nhân giai cao cấp mà thôi, chỉ có đạt tới 20 tuổi và được toàn bộ trưởng lão tán thành, đồng thời có cống hiến với gia tộc mới có thể được phép tham quan hoc tập.
Chịu đựng mười lăm năm khuất nhục, đủ để Lâm Khiếu Đường nổ lực vươn lên mạnh mẽ, thế nhưng hiện tại đã sớm không phải vấn đề nỗ lực vươn lên thành cường giả, mà là một hồi đánh bạc.
Lấy kì hạn ba năm thời gian, kết quả tu luyện cuối cùng là đổ ước, dùng tính mệnh làm vốn đánh bạc là một hồi hào đổ, thắng không những được bảo trụ đựơc tính mệnh, còn có thể trở thành một cao thủ, thua bạc đơn giản chính là chết.
Tu luyện Hồn Liệt chỉ thủy chung không có hiệu quả, Lâm Khiếu Đường có điểm hoài nghi giá trị bản bí tịch, bắt đầu trực tiếp tu luyện Đấu Luyện.
Kỳ Áo trước khi đi giao bản Đấu Luyện cho Lâm Khiếu Đường cũng không có dặn dò đặc biệt gì, chỉ nói sau khi vượt qua giai đoạn Trúc Cơ,hình thành nội hạch, liền có thể tu luyện.
Lâm Khiếu Đường dự định sau khi Hồn Liệt chỉ có chút thành tựu thì bắt đầu tu luyện Đấu Luyện, theo biểu tình thận trọng của Kỳ Áo, Lâm Khiếu Đường cảm giác Đấu Luyện là đấu kỹ cao minh hơn so với Hồn Liệt chỉ.
Lâm Khiếu Đường từng suy đoán không biết có phải là do võ nguyên lực so với đấu kỹ không tương xứng, nên mới đưa đến kết quả tu luyện bị đình trệ.
Bình thường chỉ có người của Minh Tây đại lục tu luyện đấu khí mới có thể tu tập đấu kỹ, mà ở Hiên Viên quốc, võ tông tu tập bí tịch đều là vũ kỹ.
Đấu kỹ cùng vũ kỹ rất giống nhau nhưng cũng có điều bất đồng, một bên lấy khí làm căn bản, một bên lấy lực làm căn bản, nhưng có rất nhiều chỗ khá giống nhau, bởi vậy trong tứ đại nguyên lực có sự liên hệ gần gũi, nhưng cũng có tồn tại khả năng bài dị,vấn đề phụ thuộc vào tính dung hợp.
Càng nghĩ Lâm Khiếu Đường càng cảm giác được Kỳ Áo không có khả năng nghĩ không ra điểm này, nếu như hắn mong muốn chính mình nhanh chóng phát triển lớn mạnh, thì nhất định phải cân nhắc chu toàn đem gì đó thích hợp cho mình tu luyện, bằng không,chỉ là phí công vô ích, chắc chắn Kỳ Áo có mục đích của hắn.
Đấu Luyện là một quyển nội pháp đấu kỹ bí tịch rất kỳ quái, được chia ra làm hai mươi mốt tầng,cứ mỗi bẩy tầng thuộc về một giai đoạn, nói cách khác nếu tu luyện hoàn thành phải kinh qua ba giai đoạn.
Hơn nữa chỉ khi đột phá một tầng mới có thể thấy tầng tâm pháp tiếp theo, bằng không vĩnh viễn chỉ có thể biết tâm pháp tầng thứ nhất.
Tầng thứ nhất không chỉ có một đoạn tu luyện tâm pháp rất quái lạ, ngoài ra còn yêu cầu tu luyện giả nhất định phải chiến đấu nhiều với người khác, trong lúc cùng người khác chiến đấu ,lĩnh ngộ ra chân lý tu luyện tâm pháp.
Mấy ngày nay Lâm Khiếu Đường một mình cùng lúc tu luyện hai bản bí tịch, tốc độ hơi có một chút khởi sắc.
Nhưng tốc độ rất nhanh lại trở lại như lúc trước, thậm chí còn chậm hơn, mơ hồ có dấu hiệu trì trệ không tiến, làm cho Lâm Khiếu Đường rất phiền muộn.
Thế nhưng, làm cho Lâm Khiếu Đường phiền muộn cũng không chỉ có một chuyện.
Một thân ảnh mềm mại nhỏ nhắn cấp tốc phi nhanh giữa sườn núi, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, một thân y phục tơ lụa sẵ xanh đậm, lông mi mảnh mai, ngũ quan tinh xảo khéo léo chính là Tiểu Lan đang tu luyện ‘phi vũ’, chỉ chốc lát đã tới lạc viện giữa sườn núi.
Mỗi lần tới nơi này Tiểu Lan đều che mũi theo phản xạ, mùi vị ở đây đúng là quá khó ngửi, cũng không biết đại sư huynh như thế nào lại phải ở lại nơi này, nhìn trong viện không người liền nhẹ giọng kêu lên, "Đại sư huynh, đại sư huynh!"
Trong chốc lát, Lâm Khiếu Đường liền từ phế dược phòng đi ra, Tiểu Lan cười khanh khách nghênh đón, hai người rất ăn ý nắm tay huých một chút.
"Đột phá tầng thứ hai rồi sao?" Lâm Khiếu Đường rất tự nhiên hỏi.
"Ân! Buổi sáng tu luyện đã có đột phá, hiện tại đã tiến nhập tầng thứ ba!" Tiểu Lan vui sướng ứng tiếng nói.
Tiểu Lan là người tu luyện nhanh nhất trong bốn người, nhìn lên trời thật không công bằng, năng lực của mỗi người từ khi sinh ra đã được quyết định, chênh lệch không đồng đều có mạnh có yếu, tiểu Lan siêu cấp biến thái chỉ dùng ba tháng thời gian đã tu luyện được tầng ba sơ kì “phi vũ” bí tịch, trên cơ bản một tháng một tầng, tốc độ cực nhanh làm ba vị thiếu niên líu lưỡi, đây là thứ quái thai gì, cũng quá kinh khủng đi.
A Mãnh cùng Lão Tam Tử cả ngày khổ tu cực khổ, cuối cùng cũng có cơ hội có khả năng đổi đời, hai người tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Mặc dù như vậy, ba tháng qua bọn họ cũng chỉ tiến nhập đấu kỹ tầng thứ hai mà thôi, nhưng vì là giai đoạn đầu, cũng là tốc độ tương đối bình thường.
Lâm Khiếu Đường là người kém cỏi nhất, vô luận Hồn Liệt Chỉ hay Đấu luyện hắn cũng không đột quá được tầng thứ nhất.
Ba người cũng đều là võ nguyên lực tu luyện đấu kỹ, cũng không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, hiệu quả thậm chí rất tốt, Tiểu Lan cũng bởi vậy tiến bộ thần tốc, võ nguyên lực đã tới 200 độ, đạt được ngũ tinh võ phó tiêu chuẩn.
Nếu không phải xuất thân bần hàn, Tiểu Lan tuyệt đối có khả năng so sánh với các tuyệt đại thiên tài của các đại gia tộc, điểm này Lâm Khiếu Đường không hề hoài nghi.
Khuôn mặt tươi cuời của Tiểu Lan duy trì một lúc rồi thu liễm, bất quá biểu tình vẫn như trước nhẹ nhàng vươn tay nói, "Lão đại, trả thù lao!"
Lâm Khiếu Đường ngạc nhiên nói, "Lại muốn tiền, năm ngày trước không phải đã đưa cho các ngươi ba mai tử tinh tệ rồi sao?"
Một mai tử tinh tệ bằng mười kim tệ, một kim tệ bằng một trăm đồng bạc, một tử tinh tệ chẳng khác nào một nghìn đồng bạc, bởi vậy tam mai tử tinh tệ là một số tiền khá lớn, chí ít đối với người thường mà nói là như vậy.
"Lão đại, ngươi không biết, sức ăn của A Mãnh đặc biệt khoẻ, một ngày ăn hết một con heo nặng 20 cân, trang phục tu luyện ngày đổi năm bộ, Lão Tam tử mỗi ngày phá hỏng sáu đôi giày, dùng hết mấy trăm loại ám khí cùng vật dụng bén nhọn, tuy số tiền rất lớn nhưng cũng không gánh hết được chi phí bọn họ gây ra, hơn nữa ta bình thường cũng tiêu một ít tiền, về mặt này,tiền lão Đại đưa căn bản là không đủ." Tiểu Lan tự nhiên trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.