Đấu Y

Chương 466: Vạn Cốt Thâm Uyên. (Hạ)

Mộc Thang

20/04/2013



Toàn thân khẽ run lên nhè nhẹ, trong cơ thể, một luồng tâm tình nôn nóng như muốn kéo Hồng Chiến đi thẳng vào sâu trong thâm uyên tìm kiếm hàn âm u hỏa. Nếu không phải U Minh Lão Tổ thỉnh thoảng thông qua nguyên thức nhắc nhở, chỉ sợ Hồng Chiến đã sớm tiến vào bên trong thâm uyên rồi.

Luồng tâm tình nóng bỏng kia trong cơ thể Hồng Chiến vẫn thừa cơ hội phát sinh không ngừng, hôm nay có lẽ còn có thể khắc chế được, nhưng lấy tốc độ tăng trưởng như hiện tại để tính toán, sợ là không bao lâu sẽ bộc phát, đến lúc đó cái biệt hiệu chấn danh thiên hạ Hỏa Dương Vương Hồng Chiến hơn phân nửa sẽ biến thành một gã điên cuồng bạo.

Vật cực tất phản, một loại công pháp quá mức cực đoan như này có thể khiến cho tu luyện giả nhanh chóng tăng tiến tu vi trong thời gian ngắn nhưng nó cũng để lại những hậu quả vô cùng nghiêm trọng, có đôi khi thậm chí là không thể vãn hồi.

- U Minh huynh, Vạn Cốt Thâm Uyên này quả nhiên là nơi tu luyện giả thượng cổ táng sinh vạn năm trước?

Thượng Vân Chân Nhân nhìn lại vực sâu đen tối nhíu mày nói, âm phong bên trong quả thực có quỷ linh khí, nhưng lại không hề rõ ràng.

Theo lý thuyết, tại một nơi có âm nguyên nồng nặc tới mức được coi là vùng âm cực chi địa thì quỷ tu phải rất phồn thịnh mới phải. Nhưng nơi này mặc dù âm nguyên nồng nặc cơ hồ đã hình thành âm cực chi địa nhưng lại không hề thấy một chút bóng dáng quỷ tu nào, phảng phất như nơi này căn bản không có bất cứ quỷ tu nào tồn tại.

- Thượng Vân huynh không nên hoài nghi, Vạn Cốt Thâm Uyên đúng như tên gọi, năm đại ma vực đều được hình thành từ thời thượng cổ, hơn nữa thời gian cũng đều tập trung trước sau Phong Ma đại chiến. Hoa đạo hữu lưu lại vốn là tàn quyển mà theo như lão phu thấy có hơn phân nửa chính là di vật của một tu luyện giả thượng cổ nào đó, nếu là Hoa đạo hữu ở đây đã có thể hỏi rõ ràng rồi.

U Minh Lão Tổ tiếc hận nói.

- U Minh huynh chẳng lẽ không biết được một chút tin tức nào của Hoa đạo hữu hay sao? Năm đó bản chân nhân cũng đã từng có duyên gặp mặt mấy lần với Hoa đạo hữu, người này không chỉ có dung mạo tiên thiên mà tu vi lại càng thâm sâu khôn lường, lấy khả năng của Hoa đạo hữu, chỉ sợ là cả hạ giới căn bản không có người nào có thể tạo ra chút thương tổn, sao lại vô cớ mất tích đây?

Thượng Vân Chân Nhân khó hiểu nói.

U Minh Lão Tổ thở dài nói:

- Lòng hướng đạo của Hoa đạo hữu cả một giới này chỉ sợ không ai có thể sánh bằng, theo đuổi phi thăng chi đạo vô cùng điên cuồng, nếu là lão phu phỏng đoán không sai, Hoa đạo hữu hơn phân nửa là đã phi thăng thượng giới rồi.

Thượng Vân Chân Nhân vuốt vuốt chòm râu nói:

- Lấy ngút trời kỳ tài của Hoa đạo hữu mà xét, quả thực cái này rất có thể.

Ầm!

Ngay lúc nhị lão còn đang nói chuyện thì bên cạnh một đạo quang mang hỏa diễm màu trắng bốc lên mãnh liệt, không hề báo trước, mạnh mẽ bắn ra ngoài.

Hỏa Dương Vương Hồng Chiến không biết vì sao lại đột nhiên đại phát cuồng tính, Hỏa dương thần công được đẩy tới cảnh giới bát trọng, tiến vào bên trong thâm uyên.

- Không tốt!

U Minh Lão Tổ và Thượng Vân Chân Nhân cơ hồ đồng thời quát lên một tiếng, hai người lập tức hóa thành hai đạo ánh sáng mờ đuổi theo.

Hồng Chiến hóa thành một hỏa cầu thật lớn giống như Lưu tinh trực tiếp hướng về một chỗ bên bờ thâm uyên (vực sâu).

Ầm một tiếng, vách đá bị đụng tạo thành một vết tích thật lớn, đường kính vượt quá năm mươi trượng, nhất thời đá vụn bị bắn tung ra bốn phía.

Tê…

Một tiếng kêu quái dị sắc nhọn từ sâu bên trong đám cát bụi truyền ra ngoài.

Thần sắc U Minh Lão Tổ cùng Thượng Vân Chân Nhân theo sát ngay sau rất ngưng trọng, cỗ ma chướng chi khí ẩn tàng trước đó hiện đã nhanh chóng bành trướng, mà bên trong nó lại còn hỗn loạn một chút âm nguyên chi khí.

- Nghiệt súc, ngươi cho rằng ẩn núp như vậy là lão tử không thể nhận ra sao? Chịu chết đi!

Thanh âm phẫn nộ của Hồng Chiến được phát ra từ ngay trong đám bụi mịt mù.

Lách cách…



Bên trong khói bụi, hỏa quang nổi lên bốn phía, thỉnh thoảng còn truyền ra những tiếng va chạm như bạo tạc, khói bụi từ từ tiêu tán, lộ ra hoàn cảnh bên trong.

Chỉ thấy Hồng Chiến tỏa ra hỏa diễm toàn thân, hỏa dương thiên hỏa trên người kịch liệt thiêu đốt, nắm trong tay một thanh Xích dương kiếm, hai mắt lấp lánh hữu thần phóng ra quang mang bức người, ánh mắt tưởng chừng như đang thiêu đốt hừng hực.

Giằng co với Hồng Chiến chính là một đầu Tà ngục thiên long, thân hình dài chừng một chượng, sau lưng có đôi cánh thật lớn, toàn thân bao trùm dưới lớp lân phiến trùng giáp, đây là một loại phi thiên ngô công đỉnh cấp biến dị đã thành thục thể, tiến hóa tới cấp mười bốn. Loại cấp bậc yêu trùng như thế này coi như là cả đại lục Phong Ma cũng khó đụng được một con.

Yêu trùng cấp mười bốn tương đương với đại tu sư địa vương giai hậu kỳ nhưng cũng không cách nào định vị chuẩn xác, có thể không bằng so với đại tu sư địa vương hậu kỳ nhưng cũng có thể là ngược lại, thậm chí đạt tới cảnh giới giả đế cấp cũng không phải là không có khả năng.

- Nơi này sao lại có loại tà ma yêu trùng này?

Ánh mắt U Minh Lão Tổ mang theo vài phần kỳ quái nói, Thượng Vân Chân Nhân cũng là không thể giải thích nổi.

Tà ngục thiên long kỳ thực vốn là một loại cương thi, do thi thể Thiên long ngô công tại nơi có ma khí nồng nặc hình thành, trải qua ngàn năm tiến hóa tu luyện mới có thể tiến giai nửa thành thục thể, lại trải qua ngàn năm mới cơ bản thành hình.

Tà ngục thiên long trước mắt này rõ ràng hoàn toàn thành thục, chỉ sợ đã qua không biết bao nhiêu năm tháng mới tiến hóa đến ngày hôm nay, đôi trùng giáp cánh phía sau mở ra dài ước chừng hai trượng, miệng lại giống với một cái kìm kẹp thật lớn, bên trong miệng có một vật thể giống như chiếc gai nhọn.

Hồng Chiến giờ phút này đã đẩy Hỏa dương thần công lên tới đệ cửu trọng, toàn thân phát ra một ngọn lửa màu kim hồng. Xích dương kiếm trong tay cũng có màu kim hồng, khiến cho không gian hơn trăm trượng xung quanh chiếu sáng màu kim hồng, cả một khu vực gần đó đều bị hỏa dương khí nguyên chấn động rung lên nhè nhẹ.

Bất quá Tà ngục thiên long lại phảng phất như không có cảm giác, vẫn trấn định tự nhiên đứng cách đó có hơn mười trượng, trong miệng thỉnh thoảng lại phát ra một tiếng hí.

Hai mắt Hồng Chiến chợt lóe, thân hình xoẹt một tiếng đã biến mất tại chỗ, chỉ ngay sau đó đã xuất hiện ngay bên cạnh Tà ngục thiên long.

Một kiếm chém ra nhanh như thiểm điện.

Keng, một tiếng vang thanh thúy, kiếm và lớp giáp xác trên người Tà ngục thiên long đã vã chạm với nhau.

Tà ngục thiên long vẫn như không có chút cảm giác nào, một người một yêu trùng quần đấu trong không trung, hai bên vách đá dưới khí nguyên cường đại áp bức và dư âm các loại công kích liên tục bị vỡ vụn.

Trong không trung hơn trăm trượng lấp lánh quang mang, thậm chí có khi cả một đoàn hỏa diễm không biết tự đâu bùng lên, nếu là lúc này có một vài yêu trùng cấp thấp một chút có mặt nơi này, lập tức sẽ bị thiêu đốt thành tro tàn.

Hỏa diễm trên người Hồng Chiến càng lúc càng đậm, hỏa diễm từ màu hồng nhạt đã chuyển biến thành vàng óng ảnh, thân thể giống như một vầng thái dương tỏa ra những tia dương quang chói chang trôi nổi trong hư không.

Tốc độ công kích của một người một trùng đã tăng lên vài lần, ảnh hưởng cũng từ phạm vi trăm trượng mở rộng ra tới hơn hai trăm trượng, yêu trùng vô tội cùng bốn phía và một ít đê giai quỷ tu do âm nguyên mới ngưng tụ ra cũng đều gặp tai ương.

Hồng Chiến đã đẩy Hỏa dương thần công tới tầng thứ mười, hắc khí vờn quanh thân thể Tà ngục thiên long, thoáng như có chút hạ phong, đúng lúc này phía dưới đôi cánh của Tà ngục thiên long lại thúc dục ra năm con Hủ ma hóa cốt dăng (ruồi), chỉ một chút đã làm tình thế bất lợi đảo ngược lại, mà Hồng Chiến lúc này rơi vào cảnh hạ phong. Dù sao Hủ ma hóa cốt dăng cũng là yêu trùng cấp mười hai, năm con liên hợp lại, chiến lực đã đủ để uy hiếp một vị đại tu sư rồi.

- U Minh huynh, chúng ta có xuất thủ hay không?

Thượng Vân Chân Nhân có chút nhịn không được nói.

- Thượng Vân huynh, ngươi cũng không phải không biết tính tình Hồng lão đệ, lúc này mà nhúng tay vào, hắn không những không hề cảm kích mà còn có thể liên hợp với đám tà trùng công kích kẻ nhúng tay.

U Minh Lão Tổ lắc đầu nói.

- Nhưng cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ Hồng huynh phải bại trận.

Thượng Vân Chân Nhân lo lắng nói.

- Thượng Vân huynh, gần trăm năm lại đây ngươi vẫn luôn bế quan tu luyện, đối với Hồng lão đệ hiểu rõ rất ít, theo lão phu thấy, Hồng lão đệ hẳn là sẽ nhanh chóng giành thắng lợi thôi, huống chi nếu để thua trong tay một đầu yêu trùng, Hồng lão đệ vô luận thế nào cũng không thể tiếp thụ được.

U Minh Lão Tổ như tính trước nói.

Nhị lão còn chưa nói xong, một cỗ khí nguyên mạnh mẽ đến mức biến thái đã ập đến, hỏa diễm màu vàng óng trên người Hồng Chiến càng lúc càng trở nên chói mắt, cho đến khi toàn bộ hỏa nhãn đã hóa thành thực chất, hình thành nên một vòng hỏa dương chi hình thực chất, mà Hồng Chiến lại là người thao túng hỏa dương nên dưới quang mang màu vàng chiếu rọi, ngay cả từng cọng tóc cũng đã biến thành màu vàng óng.

- Hỏa dương thần công đệ thập nhất trọng! Hồng huynh đã luyện thành công rồi.



Thượng Vân Chân Nhân cả kinh nói.

- Nếu không phải như thế, hỏa dương chi khí của Hồng lão đệ sao lại có thể thay đổi tính chất cho được?

U Minh Lão Tổ hỏi ngược lại.

Tà ngục thiên long tựa hồ cảm giác được uy hiếp, điều khiển năm con Hủ ma hóa cốt dăng điên cuồng công kích, thỉnh thoảng lại phun ra một loại dịch thể màu đen chứa kịch độc, dịch thể màu đen sau khi được phóng ra ngoài liền lập tức tràn ra xa.

Bản thân tà ngục thiên long cũng điên cuồng công kích, chỉ thấy được hắc ảnh trong không trung không ngừng lấp lóe, bằng vào mắt thường đã không thể nào phân biệt được chính xác phương vị, những thứ thấy được bất quá chỉ là hư ảnh mà thôi.

Trong hư không, những tiếng chấn động vang lên ngày càng kịch liệt, giằng co ước thời gian vài lần thở dốc, đột nhiên Hồng Chiến hét lớn:

- Kamejoko. (^^)

Xích dương kiếm trong tay đột nhiên gia tốc vẽ lên một đạo kim mang, năm con Hủ ma hóa cốt dăng đối với việc đối phương bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ công kích hoàn toàn không có sức chống cự, trong nháy mắt đã bị chém ra thành mấy đoạn.

Tà ngục thiên ma rống to một tiếng, xoay thân liền muốn hướng phía sâu trong thâm uyên bay đi, hiển nhiên nó thấy không địch lại được, lập tức hoảng sợ bỏ chạy.

Hồng Chiến sao đồng ý bỏ qua, liền mau chóng đuổi theo.

U Minh Lão Tổ và Thượng Vân Chân Nhân nghĩ muốn ngăn cản nhưng cũng không được, đành phải truyền âm lên trên dặn dò mấy nguyên lão không nên xâm nhập vào sâu trong thâm uyên, sau khi giải quyết được đám Hủ ma hóa cốt xà liền ở lại bên ngoài chờ đợi, cuối cùng nhị lão cũng đuổi theo.

Ngay lúc nhị lão rời đi không bao lâu, tại một chỗ hắc ám nơi rìa ngoài thâm uyên, xuất hiện một con Tà ngục thiên long khác, chỉ là hình thể so với con lúc trước nhỏ hơn một chút, ma khí trên người cũng không cường đại bằng, tổng thể ngoại hình không hoàn toàn giống nhau, hiển nhiên đầu yêu trùng này vẫn chưa có hoàn toàn thành thục, nhưng cũng đã đạt tới nửa thành thục, tương đương với yêu trùng cấp mười ba.

Bên trên thâm uyên, mấy nguyên lão đã giải quyết hơn phân nửa tám con Hủ ma hóa cốt xà, chỉ còn lại ba con đang cố kéo dài hơi tàn, đám nguyên lão liên tục công kích, việc giải quyết chỉ còn là vấn đề thời gian.

Đúng lúc này, một đạo quang mang màu đen đột nhiên từ sâu trong thâm uyên bắn ra. Phốc một tiếng phá thể vang lên.

Thổ Nham lão quái trừng lớn đôi mắt nhìn ngực chính bản thân mình, trên đó đã hiện ra một lỗ thủng xuyên ra sau lưng, miệng vết thương kéo dài xuống tận nội tạng dưới bụng, máu tươi lập tức từ miệng vết thương tràn ra ngoài.

Những nguyên lão khác chứng kiến cảnh này đều không thể tin được vào hai mắt chính mình, Thổ Nham lão quái vừa mới sống sờ sờ mà giờ đây đã biến thành một cỗ thi thể. Đôi mắt kia vẫn trừng trừng nhìn xuống chính ngực mình, thần sắc đã cứng ngắc từ lúc nào.

Linh nguyên màu xám nhanh chóng từ bên trên thiên linh cái Thổ Nham lão quái rời khỏi thân thể, nhưng còn chưa bay đi đã bị hút vào bên trong bụng.

Hai mắt Kim Bất Phôi trong nháy mắt đỏ bừng, hét lớn một tiếng:

- Thổ lão quái!

Bất chấp tất cả mạnh mẽ xông tới.

Thê tử Kim Bất Phôi cũng khẩn trương theo sát ngay sau, những nguyên lão còn lại đều điều khiển pháp bảo công kích con đại ngô công vừa mới xuất hiện.

Cách đó mấy vạn dặm.

Năm người Lâm Khiếu Đường phi hành tròn một ngày đã tới được bầu trời bên trên mật thất. Mật thất tọa lạc tại bên trong một thạch động, nhìn lướt qua hoàn cảnh nơi đây, ngoại trừ ảo trận tinh diệu ra cũng không có nhiều kết trận phòng ngự khác.

Huyền phù bên ngoài cửa mật thất, cả năm người đều cảm giác được đoạn đường này quá mức thuận lợi, nhưng bất quá trải qua dò xét cẩn thận hồi lâu cũng không phát hiện được bất cứ điều gì dị thường.

Nói đến cũng lạ, Kỳ Áo trải qua thời gian dài cảm ứng mới phát hiện, một mảnh toái phiến cuối cùng của Cửu thiên nguyên lô hạ xuống đại lục Phong Ma ở ngay phương hướng này. Đây cũng là nguyên nhân mà Lâm Khiếu Đường vẫn tiếp tục cùng với bốn người kia kết bạn đồng hành cho tới tận lúc này.

Kinh Vân Tử huyền phù trước của mật thất chừng ba bốn mươi trượng rồi dừng lại không hề tiến tới, bốn người khác cũng đều ngừng lại.

- Thất Tuyệt cung chủ, Thất Tuyệt phu nhân và Âm Tuyệt Thiện Sư trong đoạn đường vừa qua đã xuất không ít lực, lão phu cung cấp bản đồ và tin tức, Lâm đạo hữu, kế tiếp tới lượt ngươi rồi. Năm người chúng ta đến chỗ này, mỗi người đều tự góp một phần sức lực, đến lúc đó phân chia bảo vật mọi người đều giống nhau, nếu là có người ngồi không mà hưởng thành quả, đến lúc đó sợ là mọi người không phục.

Kinh Vân Tử chợt nói, ngữ khí có phần thành khẩn nhưng hiển nhiên sớm đã có dự mưu. Lời này đã nói ra, Lâm Khiếu Đường không thể không ra tay, mà ra tay như thế nào? Sẽ phải đối phó với điều gì? Cái này vẫn còn là điều chưa biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook