Chương 9: Chương 9
Quỳnh Trang
23/08/2018
" Thần.... Thần.. Mình không muốn hại cậu đâu " Lý Hoa cả người run lẩy bẩy, khẩu súng trên tay cũng rơi xuống.
Cả hiện trường như sựng lại trước khung cảnh phía trước, thân xác cô gái đó đã nhanh chóng được một nam nhân bao phủ, che chắn. Máu trên vai hắn cứ chảy ra không ngừng, không ngừng khiến nữ nhân trước mặt sợ hãi.
Nhan Ảnh Tịch cả người run lên, đưa tay chạm vào vết thương của Hoắc Lãnh Thần nhưng chưa kịp tới nơi đã bị anh nắm chặt lấy tay đẩy ra xa.
Vẻ mặt của hắn vẫn rất lạnh lùng trước sau y như một, hắn không có cảm xúc đau xót nào khẽ nở nụ cười với Nhan Ảnh Tịch.
" Tôi sẽ không thua, em tốt nhất nên rời đi " Ánh mắt đấy của hắn đang cố che dấu một thứ gì đó, đáng sợ cũng vô cùng đau thương.
Mũi súng từ phía Mộc Gia chĩa vào Hoắc Lãnh Thần, cùng vài tiếng thay đạn.
" Đi đi " Hắn lạnh giọng ra lệnh rồi đứng lên nhặt khẩu súng dưới chân.
Sự tàn bạo của hận thù chả bao giờ khiến họ thoát ra, như một cơn bão lớn xoáy quanh họ đến cực điểm sẽ lật đổ hết.
Nhan Ảnh Tịch đứng dậy mạnh dạn chắn trước người Hoắc Lãnh Thần, dù chẳng thế vững nhưng là vì ai đó mà cố gắng. Mộc Thiên hắn cũng thấy làm ngạc nhiên, vẻ mặt trở nên chịu giơ súng hướng về phía cô.
" Tịch em tránh ra " Mộc Thiên tức giận lên tiếng bỏ cả khẩu súng trên tay xuống bước đến chỗ cô.
Nhan Ảnh Tịch nở nụ cười lạnh.. Cô không thể đứng vững nữa, cô không biết hướng đi của mình nữa. Hắn vì cô mà đỡ một vết đạn, trái tim cô liền trao cho hắn. Cô vốn đang mù quáng vì hắn..
Hoắc Lãnh Thần lặng nhìn tình hình rồi, đánh mạnh vào cổ Nhan Ảnh Tịch rồi nhanh chóng ẩm cô lên rồi rời đi. Quân của hắn cũng rút dần đi, nhưng chỉ vài ba giây khi hắn và một vài người lên xe mảnh đất ấy mù mịt bụi khói bởi tác động của những quả bom.
Một vài quân át của Mộc Gia đuổi theo Hoắc Lãnh Thần những đều mất dấu.
[.. ]
Một buổi sáng trong căn phòng mới, Nhan Ảnh Tịch tỉnh lại trong sự đơn độc. Cô nhấc người xuống khỏi giường, thực sự chỉ cảm nhận được sự đau nhức nhói lên thành đợt.
Chưa kịp đi ra khỏi phòng, cánh cửa ấy đã mở ra.
Hoắc Lãnh Thần bước vào, trên người chỉ quấn chiếc khăn tắm để lộ vết thương trên tay trái. Vết thương vì cô mà đỡ một nhát đạn.
" Em định đi đâu? " Hắn lạnh giọng hỏi cô.
" Không có " Cô cúi gằm mặt xuống trả lời.
" Không biết em dậy sớm vậy, muốn ăn món gì? "
" Gì cũng được " Cô nói cho qua rồi khó khăn nhấc người quay lại.
Hoắc Lãnh Thần đưa mắt nhìn những bước nặng nhọc đó rồi rời đi. Anh không quá để ý đến cảm nhận của nữ nhân. Cô khi đó cũng bắt đầu yên lặng mấy tuần, nghe tin Mộc Gia chỉ tổn thất nhẹ cô cũng đỡ nặng lòng hơn.
Mấy ngày trôi qua, tin tức Nhan Ảnh Tịch biến mất được đăng tải trên nhiều phương tiện truyền thông. Họ bắt đầu hủy vai diễn của cô, cũng có những tờ báo dùng lời lẽ chê bai cô.
[ Nhan Ảnh Tịch qua lại với Mạc Lâm để dành lấy vai chính của bộ phim " Ái Muội " nhưng không thành ]
[ Nhan Ảnh Tịch phải chăng đang trốn tránh mối quan hệ nên đang tránh mặt mọi người ]
Hoắc Lãnh Thần ngồi cạnh Nhan Ảnh Tịch xem tin tức đó không hề có ý kiến gì, khi hết cũng vội vã chuyển sang kênh thời sự chính trị.
" Hoắc Tổng, tôi nhờ anh được không? " Nhan Ảnh Tịch dựa người vào ghế, ánh mắt đầy danh vọng hay có chút gì đó căm ghét.
Hoắc Lãnh Thần dập bỏ điếu thuốc đang hút dở, quay sang nhìn Nhan Ảnh Tịch bằng đôi mắt lạnh, hắn ta từ những ngày sau đó không còn nói chuyện với cô. Hắn cảm nhận được sự nguy hiểm mà cô thấy khi bên mình.
" Nói đi " Giọng hắn lành lạnh nói với cô.
" Anh có thể điều tra giúp tôi những tấm ảnh kia được không? Nó vốn không phải là tôi "
" Được " Câu nói đó thoáng qua rất nhanh, hắn sau đó cũng rời đi ngay.
Buổi tối ngày hôm đó, mọi thông tin về người phụ nữ trong bức ảnh đó đều được Hoắc Lãnh Thần thu thập rất đầy đủ. Nhưng hắn không tận tay đưa cho cô mà nhờ đến một nữ hầu gửi lại.
Trong bức ảnh khi chưa được dùng mặt cô để ghép lại là một cô gái trẻ với Mạc Lâm, cô không hề biết cô ta từng có mặt trong giới giải trí. Có lẽ là cô đã không quay lại với ngành điện ảnh có lâu nên không biết đến những gương mặt mới. Người con gái trong bức hình trang điểm khá đậm nên tuổi tác của cô ta cũng bị kéo dài ra sau - An Quyên một cô gái 23 tuổi sao? Còn khá trẻ..
[.. ]
Sáng đầu tuần mới, Hoắc Lãnh Thần gửi đến cho Nhan Ảnh Tịch khá nhiều quần áo, trang sức, đồ trang điểm. Có lẽ anh cũng nghe thoáng cô sẽ quay lại giới giải trí để làm rõ vụ việc này, sẽ không mất quá nhiều thời gian. Nhưng cô sẽ cho họ thấy sức hút của nữ đại mĩ nhân ngành điện ảnh dù có biến mất sau hai tháng vẫn có thể lật đổ bọn họ trong giây phút.
Mộc Gia cũng nghe tin, họ đã giảng hòa với Hoắc Gia trong những ngày trước. Cũng nhờ có Nhan Ảnh Tịch ra mặt, cô tìm hiểu lí do từ phía Mộc An Nhi rồi kiếm thời gian nói chuyện thẳng thắn với Hoắc Lãnh Thần. Đó cũng là lí do hắn trở nên lạnh nhạt hơn trong tất cả mọi thứ, cả ngày khi đi làm về cũng chỉ cắm đầu vào tài liệu.
Sau hơn 30 phút tự tô sắc cho mình, Nhan Ảnh Tịch ngắm qua tủ đồ mới nhưng cô vẫn ưng ý bộ cánh trắng đã từng có giá đắt nhất trong buổi đấu giá ở Úc nó đủ cho cô nổi bật.
Bước ra ngoài đợi xe của Mộc Thiên nhưng Hoắc Lãnh Thần làm cô phải ngỡ ngàng.
Nhan Ảnh Tịch vừa bước ra được đến cửa chính, người tài xế đã đón cô lên chiếc xe sang trọng phía trước. Từ chối cũng không được, bởi cửa kính phía sau đã mở ra.. Bộ mặt lạnh lùng trước sau như một của Hoắc Lãnh Thần thật khiến cô cứng cổ cứng miệng chịu yên bước lên.
Buổi họp báo của Nhan Ảnh Tịch được tổ chức rất lớn, số tiền cô bỏ ra quả không mất giá.
Thảm đỏ trải dài với hàng nghìn, hàng trăm tiếng reo hò từ những người, ai đấy cũng háo hức có những con người đã rơi nước mắt vì sự trở lại của cô.
" Tịch tỷ tỷ, chúng em yêu chị "
" Soái tỷ, em rất yêu chị "
" Các tình yêu, nhỏ tiếng nào " Nhan Ảnh Tịch khẽ đưa 1 ngón tay lên đặt giữa môi ra kí hiệu, kèm với đó là cái nháy mắt đầy sức hút.
Hậu trường dần im lặng hẳn,cho đến khi cô bước đến bục chính. Hoắc Lãnh Thần bắt đầu bước xuống, hắn có sức hút có thể chiếm cả sân khấu cô. Những người con gái đã hướng về hắn với sự im lặng..
" Chỗ của tôi ở đâu? " Hắn lạnh giọng lên tiếng, vừa đi về phía cô vừa nói. Rất thản nhiên..
" Hoắc Tổng mời anh " Quản lí của Nhan Ảnh Tịch vội cúi người ra đón tiếp, nhưng ánh mắt sắc lạnh của hắn khiến ông quản lí sợ hãi lùi ra xa.
" Nhan Ảnh Tịch, tôi hỏi em. Chỗ tôi ở đâu?" Hắn thản nhiên lên tiếng, chất giọng lành lạnh khiến những fan hâm mộ đứng ngày vòng vây phải ồ lên những tiếng lớn nhất để bộc lộ sự bất ngờ.
Cả hiện trường như sựng lại trước khung cảnh phía trước, thân xác cô gái đó đã nhanh chóng được một nam nhân bao phủ, che chắn. Máu trên vai hắn cứ chảy ra không ngừng, không ngừng khiến nữ nhân trước mặt sợ hãi.
Nhan Ảnh Tịch cả người run lên, đưa tay chạm vào vết thương của Hoắc Lãnh Thần nhưng chưa kịp tới nơi đã bị anh nắm chặt lấy tay đẩy ra xa.
Vẻ mặt của hắn vẫn rất lạnh lùng trước sau y như một, hắn không có cảm xúc đau xót nào khẽ nở nụ cười với Nhan Ảnh Tịch.
" Tôi sẽ không thua, em tốt nhất nên rời đi " Ánh mắt đấy của hắn đang cố che dấu một thứ gì đó, đáng sợ cũng vô cùng đau thương.
Mũi súng từ phía Mộc Gia chĩa vào Hoắc Lãnh Thần, cùng vài tiếng thay đạn.
" Đi đi " Hắn lạnh giọng ra lệnh rồi đứng lên nhặt khẩu súng dưới chân.
Sự tàn bạo của hận thù chả bao giờ khiến họ thoát ra, như một cơn bão lớn xoáy quanh họ đến cực điểm sẽ lật đổ hết.
Nhan Ảnh Tịch đứng dậy mạnh dạn chắn trước người Hoắc Lãnh Thần, dù chẳng thế vững nhưng là vì ai đó mà cố gắng. Mộc Thiên hắn cũng thấy làm ngạc nhiên, vẻ mặt trở nên chịu giơ súng hướng về phía cô.
" Tịch em tránh ra " Mộc Thiên tức giận lên tiếng bỏ cả khẩu súng trên tay xuống bước đến chỗ cô.
Nhan Ảnh Tịch nở nụ cười lạnh.. Cô không thể đứng vững nữa, cô không biết hướng đi của mình nữa. Hắn vì cô mà đỡ một vết đạn, trái tim cô liền trao cho hắn. Cô vốn đang mù quáng vì hắn..
Hoắc Lãnh Thần lặng nhìn tình hình rồi, đánh mạnh vào cổ Nhan Ảnh Tịch rồi nhanh chóng ẩm cô lên rồi rời đi. Quân của hắn cũng rút dần đi, nhưng chỉ vài ba giây khi hắn và một vài người lên xe mảnh đất ấy mù mịt bụi khói bởi tác động của những quả bom.
Một vài quân át của Mộc Gia đuổi theo Hoắc Lãnh Thần những đều mất dấu.
[.. ]
Một buổi sáng trong căn phòng mới, Nhan Ảnh Tịch tỉnh lại trong sự đơn độc. Cô nhấc người xuống khỏi giường, thực sự chỉ cảm nhận được sự đau nhức nhói lên thành đợt.
Chưa kịp đi ra khỏi phòng, cánh cửa ấy đã mở ra.
Hoắc Lãnh Thần bước vào, trên người chỉ quấn chiếc khăn tắm để lộ vết thương trên tay trái. Vết thương vì cô mà đỡ một nhát đạn.
" Em định đi đâu? " Hắn lạnh giọng hỏi cô.
" Không có " Cô cúi gằm mặt xuống trả lời.
" Không biết em dậy sớm vậy, muốn ăn món gì? "
" Gì cũng được " Cô nói cho qua rồi khó khăn nhấc người quay lại.
Hoắc Lãnh Thần đưa mắt nhìn những bước nặng nhọc đó rồi rời đi. Anh không quá để ý đến cảm nhận của nữ nhân. Cô khi đó cũng bắt đầu yên lặng mấy tuần, nghe tin Mộc Gia chỉ tổn thất nhẹ cô cũng đỡ nặng lòng hơn.
Mấy ngày trôi qua, tin tức Nhan Ảnh Tịch biến mất được đăng tải trên nhiều phương tiện truyền thông. Họ bắt đầu hủy vai diễn của cô, cũng có những tờ báo dùng lời lẽ chê bai cô.
[ Nhan Ảnh Tịch qua lại với Mạc Lâm để dành lấy vai chính của bộ phim " Ái Muội " nhưng không thành ]
[ Nhan Ảnh Tịch phải chăng đang trốn tránh mối quan hệ nên đang tránh mặt mọi người ]
Hoắc Lãnh Thần ngồi cạnh Nhan Ảnh Tịch xem tin tức đó không hề có ý kiến gì, khi hết cũng vội vã chuyển sang kênh thời sự chính trị.
" Hoắc Tổng, tôi nhờ anh được không? " Nhan Ảnh Tịch dựa người vào ghế, ánh mắt đầy danh vọng hay có chút gì đó căm ghét.
Hoắc Lãnh Thần dập bỏ điếu thuốc đang hút dở, quay sang nhìn Nhan Ảnh Tịch bằng đôi mắt lạnh, hắn ta từ những ngày sau đó không còn nói chuyện với cô. Hắn cảm nhận được sự nguy hiểm mà cô thấy khi bên mình.
" Nói đi " Giọng hắn lành lạnh nói với cô.
" Anh có thể điều tra giúp tôi những tấm ảnh kia được không? Nó vốn không phải là tôi "
" Được " Câu nói đó thoáng qua rất nhanh, hắn sau đó cũng rời đi ngay.
Buổi tối ngày hôm đó, mọi thông tin về người phụ nữ trong bức ảnh đó đều được Hoắc Lãnh Thần thu thập rất đầy đủ. Nhưng hắn không tận tay đưa cho cô mà nhờ đến một nữ hầu gửi lại.
Trong bức ảnh khi chưa được dùng mặt cô để ghép lại là một cô gái trẻ với Mạc Lâm, cô không hề biết cô ta từng có mặt trong giới giải trí. Có lẽ là cô đã không quay lại với ngành điện ảnh có lâu nên không biết đến những gương mặt mới. Người con gái trong bức hình trang điểm khá đậm nên tuổi tác của cô ta cũng bị kéo dài ra sau - An Quyên một cô gái 23 tuổi sao? Còn khá trẻ..
[.. ]
Sáng đầu tuần mới, Hoắc Lãnh Thần gửi đến cho Nhan Ảnh Tịch khá nhiều quần áo, trang sức, đồ trang điểm. Có lẽ anh cũng nghe thoáng cô sẽ quay lại giới giải trí để làm rõ vụ việc này, sẽ không mất quá nhiều thời gian. Nhưng cô sẽ cho họ thấy sức hút của nữ đại mĩ nhân ngành điện ảnh dù có biến mất sau hai tháng vẫn có thể lật đổ bọn họ trong giây phút.
Mộc Gia cũng nghe tin, họ đã giảng hòa với Hoắc Gia trong những ngày trước. Cũng nhờ có Nhan Ảnh Tịch ra mặt, cô tìm hiểu lí do từ phía Mộc An Nhi rồi kiếm thời gian nói chuyện thẳng thắn với Hoắc Lãnh Thần. Đó cũng là lí do hắn trở nên lạnh nhạt hơn trong tất cả mọi thứ, cả ngày khi đi làm về cũng chỉ cắm đầu vào tài liệu.
Sau hơn 30 phút tự tô sắc cho mình, Nhan Ảnh Tịch ngắm qua tủ đồ mới nhưng cô vẫn ưng ý bộ cánh trắng đã từng có giá đắt nhất trong buổi đấu giá ở Úc nó đủ cho cô nổi bật.
Bước ra ngoài đợi xe của Mộc Thiên nhưng Hoắc Lãnh Thần làm cô phải ngỡ ngàng.
Nhan Ảnh Tịch vừa bước ra được đến cửa chính, người tài xế đã đón cô lên chiếc xe sang trọng phía trước. Từ chối cũng không được, bởi cửa kính phía sau đã mở ra.. Bộ mặt lạnh lùng trước sau như một của Hoắc Lãnh Thần thật khiến cô cứng cổ cứng miệng chịu yên bước lên.
Buổi họp báo của Nhan Ảnh Tịch được tổ chức rất lớn, số tiền cô bỏ ra quả không mất giá.
Thảm đỏ trải dài với hàng nghìn, hàng trăm tiếng reo hò từ những người, ai đấy cũng háo hức có những con người đã rơi nước mắt vì sự trở lại của cô.
" Tịch tỷ tỷ, chúng em yêu chị "
" Soái tỷ, em rất yêu chị "
" Các tình yêu, nhỏ tiếng nào " Nhan Ảnh Tịch khẽ đưa 1 ngón tay lên đặt giữa môi ra kí hiệu, kèm với đó là cái nháy mắt đầy sức hút.
Hậu trường dần im lặng hẳn,cho đến khi cô bước đến bục chính. Hoắc Lãnh Thần bắt đầu bước xuống, hắn có sức hút có thể chiếm cả sân khấu cô. Những người con gái đã hướng về hắn với sự im lặng..
" Chỗ của tôi ở đâu? " Hắn lạnh giọng lên tiếng, vừa đi về phía cô vừa nói. Rất thản nhiên..
" Hoắc Tổng mời anh " Quản lí của Nhan Ảnh Tịch vội cúi người ra đón tiếp, nhưng ánh mắt sắc lạnh của hắn khiến ông quản lí sợ hãi lùi ra xa.
" Nhan Ảnh Tịch, tôi hỏi em. Chỗ tôi ở đâu?" Hắn thản nhiên lên tiếng, chất giọng lành lạnh khiến những fan hâm mộ đứng ngày vòng vây phải ồ lên những tiếng lớn nhất để bộc lộ sự bất ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.