Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa

Chương 135: Phòng điều tra đặc biệt (17)

Bạo Vũ Thành

06/04/2021

[135] - Phòng điều tra đặc biệt (17)

Tác giả: Bạo Vũ Thành

Editor: Hoa Lạc Thiên Tế

Dọc đường đi, Tả Ngôn giải thích cậu thật sự không phải đi hẹn hò với nữ quỷ, tất cả đều là vì vụ án mạng, đương nhiên ban đầu là do sợ vị cô nương thích nghịch nước kia sẽ đánh lén cậu lúc nửa đêm.

Không cần làm gì khác, chỉ cần trợn mắt đứng bên giường nhịn cậu ngủ thôi thì cậu đã chịu không nổi.

Tư Già ngồi trên xe không hề nói chuyện với cậu, Tả Ngôn có chút không yên lòng, cậu luôn cảm thấy tên này một bụng toàn là suy nghĩ xấu, lúc đầu cậu còn tưởng hắn là một sinh viên trẻ tuổi hồn nhiên, ai ngờ sau khi gặp mặt liền hố cậu.

Còn có câu nói chờ hắn trở lại trong điện thoại lúc tối, chẳng có chuyện gì tốt.

Hai người có thể nói là ai cũng ôm suy nghĩ riêng về tới nhà, vừa mở cửa chỉ thấy sàn nhà đầy vệt nước, trước đó cậu đi vội vàng nên vẫn chưa kịp dọn dẹp.

Tư Già cởi áo khoác ném lên ghế sa lông, những chỗ hắn bước qua vệt nước đều như né tránh hắn mà tự động biến mất.

"Xem ra hai người các cậu còn nghịch nước."

Cậu nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, đúng vậy, cậu không chỉ nghịch nước với nữ quỷ, còn cùng nhau đi dạo, hai người bọn cậu còn chơi 'Tôi vẽ bạn đoán' nữa.

Tư Già mở tủ lạnh ra rót một ly rượu đỏ, tựa như đọc được suy nghĩ của cậu, "Cuộc sống về đêm rất phong phú."

"Lão đại, tôi sai rồi." Tả Ngôn thành khẩn giải thích.

"Ồ? Sai chỗ nào?"

Tả Ngôn cũng không biết mình sai chỗ nào, cậu cẩn thận nhìn hắn, "Không nên ra ngoài vào ban đêm."

Tư Già tựa vào cửa tủ lạnh, lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, cười như không cười mà nhìn cậu, "Còn gì nữa?"

Còn gì nữa, Tả Ngôn suy nghĩ, "Không nên không có chút đề phòng nào?"

Tư Già đáp: "Cậu đang hỏi tôi?"

Không hỏi anh thì hỏi ai, Tả Ngôn cảm thấy trạng thái này của hai người bọn cậu thật không đúng lắm, sao lại có cảm giác như cha đang dạy dỗ con trai vậy, một người con trai bất hiếu bị nữ quỷ câu dẫn.

Hệ thống sống lại nói: [Khẩu vị của ngươi nặng ghê.]

Tả Ngôn: [Suy nghĩ của ngươi sao lại đen tối thế hả Thống.]

Hệ thống: [... Năm ống... ta còn sáu nhánh đây!]

Tả Ngôn: [Sáu nhánh, vừa nãy ngươi sợ quá nên đổi ghi chép mới rồi.] Lúc nãy ở trường học đều không thể không nghe tiếng lộc cộc của nó.

Hệ thống: [... Người ta vẫn còn nhỏ.]

Tả Ngôn: [Làm vỡ lòng sớm ghê.]

Hệ thống:... Cũng không biết đầy đầu ai đều là bóng đèn vàng.

Tư Già thấy cậu xuất thần khi đang nói chuyện, bước đến trước mặt cậu, "Nhớ nữ quỷ hả?"

Gương mặt sưng phù lồi lõm kia xuất hiện trong đầu Tả Ngôn, cậu ngẩng đầu nhìn người trước mặt, an ũi trái tim bị doạ đến suýt ngừng đập của cậu lúc nãy.

"Ừm thì, sao anh lại đột nhiên trở về?"

Tư Già đáp: "Nghe bảo hai cấp dưới gây náo loạn ở dưới ký túc xá nữ trong trường, có người gọi đến điện thoại của tôi, nếu tôi không trở về, không chừng ngày mai sẽ phải đi cục cảnh sát nhận người, tôi không ném nổi cái mặt này."

Ánh mắt của Tả Ngôn có chút phiêu, bắt quỷ không mất mặt, mất mặt chính là để nhiều người bắt gặp như thế...

Cằm được nâng lên, Tả Ngôn thuận thế ngẩng đầu, một gương mặt đẹp trai gần trong gang tấc, đôi mắt xếch kia cực kỳ hấp dẫn cậu.

Tựa như mặt hồ nước sâu thẳm yên ả, theo lời nói của hắn mà gợn nhẹ sóng lên.

"Cậu có biết tại sao cô gái kia lại chỉ đến tìm cậu xin giúp đỡ không?"



Tả Ngôn chớp chớp mắt, chẳng lẽ không phải là do cảm thấy cậu vừa đẹp trai vừa đáng yêu, tính tình tốt dễ nói chuyện à.

Tư Già cười khẽ một tiếng, hơi thở ấm nóng thổi lên lông mi của cậu, tầm mắt Tả Ngôn dời xuống dưới, nhìn môi hắn, rượu đỏ để lại ấn ký trên đôi môi hắn, khiến người ta không thể kiềm lòng mà muốn lau đi vệt đỏ bên trên.

Cái tay nắm cằm cậu di chuyển đến cổ của cậu, ngón tay vuốt ve cần cổ, sau đó dừng lại ở vị trí mạch máu trong chốc lát.

"Trên người cậu có một loại mùi hương khiến những sinh vật âm u không thể kháng cự.

Thi quỷ mà các cậu bắt được nó rõ ràng có cơ hội để chạy trốn nhưng nó vẫn đuổi theo cậu không bỏ, cậu không từng nghĩ vì sao lại như thế ư?"

Tả Ngôn bị hắn sờ có chút ngứa, nhưng mà lại bị lời hắn hấp dẫn lực chú ý, trách không được cái thứ đó đuổi theo cậu chạy ba vòng vẫn muốn tiếp tục quấn lấy cậu, trên người cậu có mùi hương gì? Thơm hay thối nhỉ.

Chóp mũi Tư Già ngập tràn mùi vị của máu, hắn rũ con ngươi xuống, buông cổ cậu ra, "Trong lòng cậu cảm thấy là cái gì thì ngửi được chính là cái đó, nếu cậu vẫn còn như hôm nay mà tuỳ ý đi theo thứ gì đó, vậy tiếp theo tôi thật sự ngay cả xương cốt bị hoá thành bột phấn của cậu cũng tìm không thấy."

Tả Ngôn khẽ nhếch miệng, lộ ra cái lưỡi màu hồng nhạt, hung tàn ghê.

Tư Già lại gần lỗ tai cậu, nhẹ giọng nói: "Bởi vì, đều sẽ bị ăn đến không còn một mảnh."

Tả Ngôn rùng mình một cái, ăn tươi nuốt sống, xem ra hôm nay cậu vẫn khá may mắn.

Tư Già từ bên cạnh cậu bước qua, vừa đi được một nửa liền quay đầu lại, "Có một từ dùng để miêu tả cậu cực kỳ thích hợp, thịt Đường Tăng."

Tả Ngôn cười một cái, nhưng cậu cũng không có ba tên đệ tử bảo vệ cậu.

"Vậy Cát Lan..."

"Nó không giống cậu."

Sau khi hắn nói xong liền bước vào toilet, vệt nước trên sàn nhà đều theo bước chân của hắn mà biến mất, đợi khi hắn tắm rửa xong bước ra, thấy Tả Ngôn vẫn còn ngoan ngoãn ngồi trên ghế sa lông, một tia cười loé lên trong đôi con ngươi tối đen.

Hắn bước qua vỗ vỗ đầu cậu, "Đi ngủ đi."

Dịu dàng đến không thể tưởng tượng nổi, an ủi trái tim bị đe doạ trước đó của Tả Ngôn.

Cậu gật đầu, "Ưm~" được.

...

Chuyện gì vừa xảy ra?

Tả Ngôn vươn móng vuốt ra đặt trước mặt mình, đen tuyền, ngón út vẫn rất dài.

Tả Ngôn ngẩng đầu nhìn Tư Già đang đứng trước mặt, mặt nghệch ra, "Ưm~" chuyện gì đang xảy ra!

Mắt thấy Tư Già không hề ngạc nhiên, bộ dáng vỗ vỗ đầu cậu xong liền định xoay người đi lên lầu, cậu nóng nảy, duỗi hai cái móng vuốt đi nắm quần áo của hắn.

Lần này, cậu từ trên ghế sa lông lăn xuống, lăn một vòng trên sàn vừa lúc đập vào đùi của hắn, Tả Ngôn hành động theo bản năng mà ôm lấy.

Tư Già cúi đầu, chú gấu mèo mở to miệng, ủi ủi cái mũi nhìn hắn "Ưm~"

"Tôi nghe không hiểu." Một giọt nước từ cằm Tư Già rơi xuống đầu Tả Ngôn, cậu lắc lắc đầu, ôm chân của hắn bò lên trên.

"Ưm~" Tôi khó khăn lắm mới có thể biến thành người, tôi không muốn làm gấu mèo, sau khi tôi biến thành người vẫn còn chưa loát lần nào mà! ( Loát là loạt súng đó các bác:V)

Tư Già mặc áo choàng tắm, bên trong không hề mặc gì cả, vừa nãy Tả Ngôn có chút ngu ngơ, đợi đến khi cậu chui vào bên trong áo choàng tắm cậu rốt cuộc mới cảm thấy không đúng lắm.

Đối mặt với chim nhỏ trước mặt, mũi Tả Ngôn giật giật, đụng phải lông chim nhỏ, ừm, tao không cố ý đâu, mày bình tĩnh chút, mày đừng có dựng lên mà, tôi đệt, chim nhỏ dựng lên rồi!

Tả Ngôn lấy móng vuốt ra, ngốc ngốc ngồi trên chân của hắn, từ góc độ của cậu còn có thể thấy dáng vẻ chim nhỏ đang muốn vỗ cánh bay cao, cậu chui ra khỏi áo choàng tắm, ngẩng đầu nhìn nhìn vẻ mặt của Tư Già, cuộc mình lại thành một cục, lăn một cái cách xa hắn tí, xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái lỗ chui vào.

Tư Già nhìn nhìn chính mình lại liếc sang chú gấu mèo đang định chạy trốn, nhấc chân lên dẫm lên cái đuôi của cậu.

Lông trên người Tả Ngôn dựng hết cả lên, đừng dẫm! Nhấc chân lên! Lão đại tôi sai rồi!

Cái đuôi có thể xem là điểm mẫn cảm không thể chạm vào của tất cả động vật, Tả Ngôn ngửa bụng lên, bối rối duỗi móng vuốt cong cong lên cao, ngay sau đó, cậu cứng người lại.



Áo choàng tắm trên người Tư Già bị cậu kéo hở ra, phong cảnh phía trước nhìn không thiếu gì, cơ bụng, đại bàng, còn có đôi chân dài thẳng tắp.

Ánh mắt Tư Già nhìn xuống khiến cậu có áp lực rất lớn, Tả Ngôn vô cùng đáng thương ngồi dậy, cọ cọ mu bàn chân của hắn.

"Ưm~" Rất hấp dẫn, tiếc là cả người cậu bây giờ đều là lông, nếu không...

"Nếu không thì sao?"

"Ưm~" Nếu không thì nhào...

"Ưm~ ưm~" Một cái móng vuốt của Tả Ngôn cọ lên chân của hắn, cái đầu trắng đen đan xen ngẩng lên nhìn hắn, anh có thể nghe hiểu tôi nói gì ư?

Tư Già nhấc chân nhẹ nhàng động một cái, Tả Ngôn liền ngửa bụng lên, cả người cứng lại, giữ nguyên tư thế không nhúc nhích.

Cảm giác mềm mại dưới chân khiến hắn có chút ngoài ý muốn, Tư Già ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài gãi gãi móng vuốt cậu, sau đó là cằm và cuối cùng là xoa xoa bụng.

"Cảm giác không tệ."

Nhỏ giọng nói xong liền mang theo thân thể cứng ngắc của chú gấu mèo lên lầu.

Lúc bị ném lên giường, Tả Ngôn cố hết sức ngồi dậy, đây là kiểu phát triển gì thế?

Tư Già cởi áo choàng tắm ra ném qua một bên, xốc chăn lên giường, Tả Ngôn dùng móng vuốt ôm ngực, anh muốn làm gì?!

Sao khẩu vị lại nặng thế hả!

Hệ thống ôm đầu, [Rốt cuộc ngươi đang chờ mong gì thế.]

Tả Ngôn có suy nghĩ đen tối, [Ta vẫn chưa thử qua nhân thú..."

Hệ thống: [Dạo gần đây ngươi trải qua mấy chuyện gì hả...] Mấy ngày nay thường xuyên gặp quỷ, sao lại còn có tâm tư nghĩ bậy bạ chứ!

Tư Già nhướng mày, một ngón tay chọt vào ót cậu, móng vuốt nhỏ của Tả Ngôn quơ quơ trên cao, ngốc ngốc nằm trên gối đầu.

Cánh tay Tư Già quét ngang một cái, kéo cậu vào lồng ngực mình, "Đi ngủ."

Cái đuôi nhỏ của Tả Ngôn nằm trong lồng ngực hắn bạch bạch bạch bạch đánh lên giường, kiểu này sao ngủ được, tên này lúc đi ngủ thích ôm gấu bông à?

Vỗ vỗ, đột nhiên cảm thấy cảm thấy chỗ dưới cái đuôi có chút không đúng, cong đuôi quét qua, hơi quen quen.

Giọng nói thanh lãnh của Tư Già từ trên đỉnh đầu truyền xuống, "Nếu còn tiếp tục không ngoan ngoãn liền ăn cậu."

Cái đuôi của Tả Ngôn ngừng đập, nếu có thể nhìn ra vẻ đỏ mặt của gấu mèo thì mặt cậu chắc chắn đỏ như tôm luộc.

Anh cứ dựng như vậy mà ngủ có thật sự ổn không?

Không cần giải quyết xong rồi mới ngủ tiếp à?

Ừm thì, 'ăn' thuộc động từ này hay là động từ kia.

Hệ thống: [Không cần biết là 'ăn' kiểu gì đều chắc chắn sẽ máu me.]

Tả Ngôn: [Nhưng so ra, ăn không nhổ lông tiện hơn.] ( Là ăn kiểu đen tối đó:)))))))

Hệ thống vô cùng đau đớn, [Ngươi mới một tuổi thôi, có thể ngây thơ chút không, làm chuyện mà ở độ tuổi này nên làm.]

Tả Ngôn xoay người, nhìn viên đậu đỏ trước mắt, [Ta sợ ta cắn xuống hắn sẽ đánh ta.] ( Chuyện con nít một tuổi nên làm là b* sữa mẹ, so...:))))))

Hệ thống: [...] Nó muốn về nhà.

Thân thể Tư Già khá lạnh, dưới ban đêm như vầy càng hệt như một tảng băng lớn, ôm lên rất thoải mái, cả người Tả Ngôn đầy lông, cậu luôn chui chui vào lồng ngực của hắn, Tư Già mở mắt nhìn cậu mấy lần, nắm gáy cậu đặt trên người mình.

Hai người trên giường, bốn chân của chú gấu mèo dang rộng thành hình chữ đại nằm trên người thanh niên, cái đuôi ngắn thỉnh thoảng đập hai cái, cái mũi đen cọ cọ liền chuyển đến điểm nào đó, vươn đầu lưỡi vô thức liếm hai cái, chép chép miệng, ngủ tiếp.

Một bàn tay của thanh niên đặt trên mông cậu đề phòng cậu ngã xuống, nghiêng đầu hời hợt liếc mắt nhìn bóng đen ngoài cửa sổ, thứ rục rịch dưới màn đêm liền tản đi.

HLTT: Xin lỗi các bác, đính chính lại bé Tả là gấu mèo nhé TT_TT, bên Trung đều gọi gấu trúc và gấu mèo là gấu mèo (猫熊), có điều gấu trúc là gấu mèo lớn (大猫熊) còn gấu mèo là gấu mèo nhỏ (小猫熊):V Bây giờ tui mới biết. Lúc đầu định để nguyên là gấu mèo nhưng dưới sự miêu tả của tác giả (cái đoạn lông đen trắng rõ ràng) thì tui nghĩ nó là gấu trúc, sau đó tra Baidu chỉ tra "猫熊" mà bỏ sót từ "小" tại cứ nghĩ đó là do hình thái của bé Tả mấy tháng tuổi nên mới dùng "小", sau đó Baidu ra hình gấu trúc và gấu mèo nên tui mới để gấu trúc luôn. Từ chương này sẽ sửa lại, các chương trước đó sẽ sửa sau. Thật sự xin lỗi mọi người vì sự sai sót lớn này ORN

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dậy Đi, Đừng Mơ Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook