Đày Đọa Xác Thân Tàn: Tình Yêu Và Tội Lỗi
Chương 6
P.T.N.T
07/06/2019
Phòng làm việc trong đêm tối không bật đèn, chỉ có ánh trăng mờ ảo soi vào cái bàn gỗ, và làm hiện lên phần nào gương mặt đẹp như tuyệt tác. Phạm Mạc Sát ngồi lặng lẽ, đôi mắt tối sầm lại. Mang theo cảm giác gây ớn lạnh nhìn vào tấm ảnh đặt trên bàn, hai tay đan vào nhau bỗng thả lỏng. Bàn tay thon dài cầm tấm ảnh ấy lên, đôi mắt sâu thẳm thoáng chốc hiện lên tia lửa, mảnh tro tàn cứ thế rơi xuống...cho đến khi tấm ảnh cháy được một nửa, ngọn lửa nhỏ dần rồi lụi tàn. Ngón tay anh nhẹ vuốt lên hình ảnh cô gái đang mỉm cười hạnh phúc với một người, mà người đó giờ chỉ là đống tro tàn vụn nát.
"Nhan Đình"
Tiếng gọi khe khẽ, nhỏ như chưa từng gọi. Anh nhìn cô trong tấm ảnh không còn nguyên vẹn, bằng một ánh mắt phức tạp. Những dư âm trong quá khứ không mấy tốt đẹp ấy vẫn còn tồn tại trong đầu anh: hình ảnh Nhan Đình người đầy vết thương, kiệt sức nằm trong ngục tối, tay và chân đều bị trói chặt bởi sợi dây xích to và lạnh lẽo. Và gương mặt lạnh lùng của anh khi thấy cô, không chút biểu cảm, không chút thương xót, trong đáy mắt chỉ toàn chứa đựng sự hận thù mù quáng,...
Nhan Đình không làm gì sai. Cái sai lớn nhất là con gái của kẻ thù! Anh chỉ vì thế mà đối xử tàn nhẫn, đem tất cả thù hận trút lên người cô. Tạo cho cô sự mâu thuẫn tột độ trong suy nghĩ. Từ lúc nào anh lại biến tình yêu thành thù hận, biến sự trả thù thành sứ mệnh thiêng liêng. Nếu biết trước có ngày hôm nay, có lẽ anh đã không đến buổi đấu giá ấy...
Khoảng hai mươi năm trước...
Phạm Mạc Sát mới mười chín tuổi đã lên chức tộc trưởng Roy Jr, khi ấy chiến tranh loạn lạc, khắp nơi chỉ là đống đổ nát, các tộc vì sinh tồn mà tàn sát lẫn nhau, quang cảnh điêu tàn, bầu trời khi ấy hoàn toàn chìm trong ảm đạm,...Việc Phạm Mạc Sát lên nắm quyền lại khiến thần dân dậy sóng. Bởi anh còn quá trẻ, kinh nghiệm lãnh đạo hầu như là con số không. Người ta ví von ngày Phạm Mạc Sát lên chức tộc trưởng, cũng có nghĩa là ngày tộc Roy Jr huyền thoại chấm dức kỷ nguyên thống trị. Nên việc lập được hòa bình mãi mãi là mơ ước xa vời.
Phạm Mạc Sát đối với những lời dèm pha này không hề dao động. Anh vẫn ngồi ở vị trí tối cao, càng ngày càng vững chắc, đến khi không còn ai có đủ tư cách ngồi ở vị trí này nữa. Thì cũng là lúc chiến tranh kết thúc, hoà bình được lập lại!
Trong khi các tộc khác còn loay hoay tìm lại chỗ đứng, thì tộc Roy Jr đã bước lên một tầm cao mới vô tiền khoáng hậu.
Chỉ trong vòng một tháng!
Âm thầm, lặng lẽ, lạnh lùng và quyết đoán! - Là những gì người ta hình dung về những bước đi mà Phạm Mạc Sát vạch ra cho tộc Roy Jr. Trước sự ngỡ ngàng của họ, Phạm Mạc Sát tiếp tục thực hiện một bước đi táo bạo - thành lập đế chế Royar Rob, lãnh đạo một nửa của thế giới, liên minh hầu hết các tộc lớn nhỏ. Và tất nhiên, Royar Rob đã trở thành một đế chế không thể sụp đổ!
Phạm Mạc Sát nắm giữ quyền lực tuyệt đối khi còn quá trẻ, trở thành tâm điểm trong mắt mọi người. Mơ ước lọt vào mắt xanh của anh là điều viển vông, nhưng không ai chịu từ bỏ tham vọng. Ngày nào Phạm Mạc Sát chưa thuộc về ai, thì ngày đó hi vọng của họ càng lớn dần.
Hai tháng sau, tại buổi đấu giá dưới lòng đất của tộc Masa...
Bản giao hưởng nhẹ nhàng trầm bổng, hòa theo tiếng vỗ tay giòn giã, Phạm Mạc Sát uy nghiêm bước trên thảm đỏ, thong thả ngồi vào hàng ghế VIP. Để mời được anh đến đây tốn bao nhiêu công sức thuyết phục, cuối cùng cũng nhận được cái gật đầu quý giá, tộc trưởng Masa vui đến không tả được. Sự có mặt của anh sẽ tăng độ uy tín, giúp tăng mức đấu giá một cách dễ dàng, thật sự quá tốt!
Bản giao hưởng nhanh chóng kết thúc, chủ trì buổi đấu giá tuyên bố bắt đầu.
- Đã để các vị chờ lâu. Chúng tôi xin lỗi về sự bất tiện này! Được rồi, mở đầu buổi đấu giá, chúng tôi xin giới thiệu với các vị: Hộp sọ của rồng Oka! Giá khởi điểm 30 triệu!
Tấm màn đỏ được kéo ra, một hộp sọ màu xám bạc khổng lồ được lồng trong khung kính. Hộp sọ còn nguyên vẹn không tì vết. Rồng Oka là một cá thể rất lớn, cực hiếm, không hiểu vì lý do gì mà bị tuyệt chủng không dấu vết.
- 50 triệu! - Một vị ra giá.
Khắp khán phòng ồ lên một tiếng. "Mới mở đầu đã ra giá cao như vậy? Chắc chắn muốn ghi điểm trong mắt Phạm đại nhân rồi!"
- 60 triệu!
- 80 triệu!
- 100 triệu!
- 100 triệu lần thứ nhất. 100 triệu lần thứ hai. Thành giá!
Tiếng vỗ tay một lần nữa vang lên, tộc trưởng Masa lau mồ hôi: "Đây gọi là hiệu ứng Phạm Mạc Sát!? Lần này giàu to rồi!"
- Chúc mừng vị mang số 009 đã giành chiến thắng. Tiếp theo: Bạch xà ba đầu. Giá khởi điểm: 5 triệu!
Các vật phẩm kế tiếp được mang ra, tất cả đều có giá rất cao. Nhưng Phạm Mạc Sát chỉ ngồi xem, dường như không có gì vừa mắt nên không nói nửa lời.
- Chúc mừng tiên sinh số 409! Nhưng buổi đấu giá này vẫn chưa kết thúc! Một món quà nhỏ dành cho tất cả các vị, lần này là một sinh vật đặc biệt! Đừng rời mắt khỏi sân khấu!
Tấm màn nhung từ từ mở ra, sinh vật trước mắt khiến tất cả choáng ngợp! Một bé gái chừng mười tuổi, mặt lấm lem, quần áo rách rưới bẩn thỉu, thất thần ngồi trong lồng sắt. Tuy vậy nhưng đường nét không hề tầm thường, nhìn từ xa đã thấy rất đẹp! Mọi người hoang mang nhìn nhau: "Tại sao một buổi lễ trang trọng như vậy, còn có cả Phạm Mạc Sát, lại đem một đứa bé ăn mày ra bán đấu giá? Tộc trưởng Masa hết vật có giá trị rồi sao?"
Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu gây ồn ào, chủ trì buổi lễ mỉm cười đầy ẩn ý, sau đó từ từ giới thiệu:
- Các vị đừng quá ngạc nhiên. Đứa bé này không hề tầm thường! Nó không phải con người, cũng không thuộc về bất kỳ tộc nào cả. Qua kết quả kiểm tra, đứa bé này mang gen của...rồng Oka!
"Ồ!"
Tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc. Trông không khác gì con người lại mang gen của rồng Oka. Có khi nào chính là thần nữ?
- Mọi người có ngửi thấy gì không? Hương thơm tuyệt diệu ấy chính là từ đứa bé này, hương thơm khiến tinh thần phấn chấn. Có phải rất thoải mái không?
- Đúng! Rất tuyệt!
Khắp khán phòng vỗ tay hưởng ứng, chỉ duy nhất Phạm Mạc Sát ngồi im lặng. Anh chăm chú nhìn vào "vật bị rao bán", trong lòng lại nảy sinh chút thương cảm, từ lúc nào lại rất muốn có đứa trẻ này. Đôi mắt, đôi mắt của sự ngây thơ và vô vọng nhìn về phía những người vô cảm, vô lực tựa vào khung sắt, chờ đợi ngày trở thành nô lệ trong cõi tối tăm,..đó chẳng phải là anh của ngày trước? Một Phạm Mạc Sát vô dụng, chỉ biết đứng nhìn cha mình có kết cục thảm khốc trước mũi gươm của kẻ thù, chỉ biết kêu gào bất lực khi mẹ mình bị người ta vũ nhục. Cho dù mười hai năm trôi qua thì đã sao? Những hình ảnh đáng ghét đó vẫn đeo bám anh, hằng đêm gieo cơn ác mộng như một loại "gia vị", làm cho sự thù hận càng thêm sâu sắc!
- 50 triệu!
Tất cả bỗng nhiên im lặng, tiếng vừa rồi là đến từ tộc trưởng tộc Hoàng Thị. Chủ trì còn chưa nói giá khởi điểm đã vội vàng như thế rồi. Rõ đúng là gã háo sắc!
Vị chủ trì lau mồ hôi:
- Thật bất ngờ, vị tiên sinh số 104 có vẻ rất muốn có đứa trẻ này. 50 triệu lần thứ nhất! 50 triệu lần thứ...
- 500 triệu.
Tất cả hướng mắt về một người, tộc trưởng Hoàng Thị sắc mặt vô cùng khó coi, tức giận nhìn xem là kẻ nào to gan như vậy. Nhưng khi biết đó là ai rồi thì tức khắc câm nín, đành nuốt nước bọt lẫn ghen tức vào bụng.
Lúc mọi người còn bàng hoàng, vị chủ trì đã xém chút đứng không vững, cố gắng hô to hết mức:
- Phạm đại nhân ra giá 500 triệu! Còn ai ra giá cao hơn nữa không?
"Đồ của Phạm Mạc Sát nhắm đến, ai dám cướp? Không cần ra giá 500 triệu, chỉ cần 50 triệu công thêm một xu cũng đủ rồi." Mọi người đều nghĩ như vậy! Bởi lỡ như khiến anh không vui, kết cục nhất định không mấy tốt đẹp! Cho nên những kẻ khác dù muốn có đứa bé này, cũng chỉ có thể nhắm mắt mà nuối tiếc.
- 500 triệu lần thứ nhất! 500 triệu lần...
- 700 triệu!
"Quả là một màn kịch đặc sắc! Con trai tộc trưởng Masa lại dám ra giá trong khi chính gia đình hắn rao bán. Chúng ta sắp có kịch hay để xem rồi!" - Một người nói nhỏ.
- Nghịch tử! Mày đang làm cái gì vậy?
Tộc trưởng Masa chỉ tay vào mặt đứa con trai, lớn tiếng quát. Mọi người đều vô cùng háo hức chờ xem kịch, chỉ là không biểu hiện ra bên ngoài.
- Cha, tại sao không nói cho con biết chúng ta có sinh vật đặc biệt như vậy? Không được, con muốn có nó!
Vị tộc trưởng nóng mặt, định xông vào đánh đứa con trai, nhưng chưa kịp đánh thì Phạm Mạc Sát đã lạnh lùng:
- 1 tỷ.
Tất cả:!?
- 1, 1 tỷ! Còn ai ra giá cao hơn nữa không? 1 tỷ lần thứ nhất! 1 tỷ lần thứ hai! Thành...
- 1 tỷ 200 triệu!
Vẫn là con trai tộc trưởng Masa. Vị tộc trưởng cuối cùng cũng nhận ra ý đồ của con trai mình: Phạm Mạc Sát không có chuyện chấp nhận thất bại, nên khi muốn có thứ gì thì phải có cho bằng được. Con trai ngài ra giá nhằm nâng mức giá lên cao nhất có thể. Đúng là không đơn giản. Ngài nghĩ vậy nên mừng thầm trong bụng.
Phạm Mạc Sát không hề liếc nhìn họ, anh tiến đến chiếc lồng sắt, bẻ cong những thanh sắt lạnh lẽo, cẩn thẩn bế đứa bé ấy lên trước sự ngỡ ngàng của bao người, và đối diện với đôi mắt ngơ ngác. Anh vuốt nhẹ gương mặt lem luốc, cất giọng trầm ấm: "Em phải nhớ rằng ngày 25 tháng 5, tôi đã mua em. Giờ phút này em chính thức thuộc về tôi. Cuộc đời sau này của em là do tôi quyết định. Có hiểu không?"
Đứa bé khẽ gật đầu mặc dù không hiểu gì. Chỉ cảm thấy người đang bế nó sẽ không làm hại nó. Nó cúi đầu, hai bàn tay tròn tròn nắm chặt lại, không dám nhúc nhích.
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rồi quay lưng, đứng trước mặt toàn thể những người có mặt ở đó, nhìn thẳng vào cha con tộc trưởng Masa, đôi mắt lẫn giọng nói như dao găm sắc lẹm:
- Nhân phẩm của các ngươi rẻ mạt đến thế sao?
Hai cha con hắn như đứng hình, những người xung quanh cũng "nín thở". Dường như trong lời nói của Phạm Mạc Sát ẩn chứa một uy lực kì lạ, khiến người ta không rét mà run.
Anh ôm đứa bé gái đi, nhếch môi đầy giễu cợt, nụ cười ấy thoáng qua như một cơn gió. Anh cười trên nhân phẩm của họ, vì lợi ích mà tước đi quyền làm người của một đứa trẻ. Cũng là cười mỉa mai với chính bản thân, vì anh có khác gì họ? Bàn tay anh vốn đã nhuộm đầy máu đỏ đến nỗi không tài nào rửa sạch nữa rồi...
"Nhan Đình"
Tiếng gọi khe khẽ, nhỏ như chưa từng gọi. Anh nhìn cô trong tấm ảnh không còn nguyên vẹn, bằng một ánh mắt phức tạp. Những dư âm trong quá khứ không mấy tốt đẹp ấy vẫn còn tồn tại trong đầu anh: hình ảnh Nhan Đình người đầy vết thương, kiệt sức nằm trong ngục tối, tay và chân đều bị trói chặt bởi sợi dây xích to và lạnh lẽo. Và gương mặt lạnh lùng của anh khi thấy cô, không chút biểu cảm, không chút thương xót, trong đáy mắt chỉ toàn chứa đựng sự hận thù mù quáng,...
Nhan Đình không làm gì sai. Cái sai lớn nhất là con gái của kẻ thù! Anh chỉ vì thế mà đối xử tàn nhẫn, đem tất cả thù hận trút lên người cô. Tạo cho cô sự mâu thuẫn tột độ trong suy nghĩ. Từ lúc nào anh lại biến tình yêu thành thù hận, biến sự trả thù thành sứ mệnh thiêng liêng. Nếu biết trước có ngày hôm nay, có lẽ anh đã không đến buổi đấu giá ấy...
Khoảng hai mươi năm trước...
Phạm Mạc Sát mới mười chín tuổi đã lên chức tộc trưởng Roy Jr, khi ấy chiến tranh loạn lạc, khắp nơi chỉ là đống đổ nát, các tộc vì sinh tồn mà tàn sát lẫn nhau, quang cảnh điêu tàn, bầu trời khi ấy hoàn toàn chìm trong ảm đạm,...Việc Phạm Mạc Sát lên nắm quyền lại khiến thần dân dậy sóng. Bởi anh còn quá trẻ, kinh nghiệm lãnh đạo hầu như là con số không. Người ta ví von ngày Phạm Mạc Sát lên chức tộc trưởng, cũng có nghĩa là ngày tộc Roy Jr huyền thoại chấm dức kỷ nguyên thống trị. Nên việc lập được hòa bình mãi mãi là mơ ước xa vời.
Phạm Mạc Sát đối với những lời dèm pha này không hề dao động. Anh vẫn ngồi ở vị trí tối cao, càng ngày càng vững chắc, đến khi không còn ai có đủ tư cách ngồi ở vị trí này nữa. Thì cũng là lúc chiến tranh kết thúc, hoà bình được lập lại!
Trong khi các tộc khác còn loay hoay tìm lại chỗ đứng, thì tộc Roy Jr đã bước lên một tầm cao mới vô tiền khoáng hậu.
Chỉ trong vòng một tháng!
Âm thầm, lặng lẽ, lạnh lùng và quyết đoán! - Là những gì người ta hình dung về những bước đi mà Phạm Mạc Sát vạch ra cho tộc Roy Jr. Trước sự ngỡ ngàng của họ, Phạm Mạc Sát tiếp tục thực hiện một bước đi táo bạo - thành lập đế chế Royar Rob, lãnh đạo một nửa của thế giới, liên minh hầu hết các tộc lớn nhỏ. Và tất nhiên, Royar Rob đã trở thành một đế chế không thể sụp đổ!
Phạm Mạc Sát nắm giữ quyền lực tuyệt đối khi còn quá trẻ, trở thành tâm điểm trong mắt mọi người. Mơ ước lọt vào mắt xanh của anh là điều viển vông, nhưng không ai chịu từ bỏ tham vọng. Ngày nào Phạm Mạc Sát chưa thuộc về ai, thì ngày đó hi vọng của họ càng lớn dần.
Hai tháng sau, tại buổi đấu giá dưới lòng đất của tộc Masa...
Bản giao hưởng nhẹ nhàng trầm bổng, hòa theo tiếng vỗ tay giòn giã, Phạm Mạc Sát uy nghiêm bước trên thảm đỏ, thong thả ngồi vào hàng ghế VIP. Để mời được anh đến đây tốn bao nhiêu công sức thuyết phục, cuối cùng cũng nhận được cái gật đầu quý giá, tộc trưởng Masa vui đến không tả được. Sự có mặt của anh sẽ tăng độ uy tín, giúp tăng mức đấu giá một cách dễ dàng, thật sự quá tốt!
Bản giao hưởng nhanh chóng kết thúc, chủ trì buổi đấu giá tuyên bố bắt đầu.
- Đã để các vị chờ lâu. Chúng tôi xin lỗi về sự bất tiện này! Được rồi, mở đầu buổi đấu giá, chúng tôi xin giới thiệu với các vị: Hộp sọ của rồng Oka! Giá khởi điểm 30 triệu!
Tấm màn đỏ được kéo ra, một hộp sọ màu xám bạc khổng lồ được lồng trong khung kính. Hộp sọ còn nguyên vẹn không tì vết. Rồng Oka là một cá thể rất lớn, cực hiếm, không hiểu vì lý do gì mà bị tuyệt chủng không dấu vết.
- 50 triệu! - Một vị ra giá.
Khắp khán phòng ồ lên một tiếng. "Mới mở đầu đã ra giá cao như vậy? Chắc chắn muốn ghi điểm trong mắt Phạm đại nhân rồi!"
- 60 triệu!
- 80 triệu!
- 100 triệu!
- 100 triệu lần thứ nhất. 100 triệu lần thứ hai. Thành giá!
Tiếng vỗ tay một lần nữa vang lên, tộc trưởng Masa lau mồ hôi: "Đây gọi là hiệu ứng Phạm Mạc Sát!? Lần này giàu to rồi!"
- Chúc mừng vị mang số 009 đã giành chiến thắng. Tiếp theo: Bạch xà ba đầu. Giá khởi điểm: 5 triệu!
Các vật phẩm kế tiếp được mang ra, tất cả đều có giá rất cao. Nhưng Phạm Mạc Sát chỉ ngồi xem, dường như không có gì vừa mắt nên không nói nửa lời.
- Chúc mừng tiên sinh số 409! Nhưng buổi đấu giá này vẫn chưa kết thúc! Một món quà nhỏ dành cho tất cả các vị, lần này là một sinh vật đặc biệt! Đừng rời mắt khỏi sân khấu!
Tấm màn nhung từ từ mở ra, sinh vật trước mắt khiến tất cả choáng ngợp! Một bé gái chừng mười tuổi, mặt lấm lem, quần áo rách rưới bẩn thỉu, thất thần ngồi trong lồng sắt. Tuy vậy nhưng đường nét không hề tầm thường, nhìn từ xa đã thấy rất đẹp! Mọi người hoang mang nhìn nhau: "Tại sao một buổi lễ trang trọng như vậy, còn có cả Phạm Mạc Sát, lại đem một đứa bé ăn mày ra bán đấu giá? Tộc trưởng Masa hết vật có giá trị rồi sao?"
Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu gây ồn ào, chủ trì buổi lễ mỉm cười đầy ẩn ý, sau đó từ từ giới thiệu:
- Các vị đừng quá ngạc nhiên. Đứa bé này không hề tầm thường! Nó không phải con người, cũng không thuộc về bất kỳ tộc nào cả. Qua kết quả kiểm tra, đứa bé này mang gen của...rồng Oka!
"Ồ!"
Tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc. Trông không khác gì con người lại mang gen của rồng Oka. Có khi nào chính là thần nữ?
- Mọi người có ngửi thấy gì không? Hương thơm tuyệt diệu ấy chính là từ đứa bé này, hương thơm khiến tinh thần phấn chấn. Có phải rất thoải mái không?
- Đúng! Rất tuyệt!
Khắp khán phòng vỗ tay hưởng ứng, chỉ duy nhất Phạm Mạc Sát ngồi im lặng. Anh chăm chú nhìn vào "vật bị rao bán", trong lòng lại nảy sinh chút thương cảm, từ lúc nào lại rất muốn có đứa trẻ này. Đôi mắt, đôi mắt của sự ngây thơ và vô vọng nhìn về phía những người vô cảm, vô lực tựa vào khung sắt, chờ đợi ngày trở thành nô lệ trong cõi tối tăm,..đó chẳng phải là anh của ngày trước? Một Phạm Mạc Sát vô dụng, chỉ biết đứng nhìn cha mình có kết cục thảm khốc trước mũi gươm của kẻ thù, chỉ biết kêu gào bất lực khi mẹ mình bị người ta vũ nhục. Cho dù mười hai năm trôi qua thì đã sao? Những hình ảnh đáng ghét đó vẫn đeo bám anh, hằng đêm gieo cơn ác mộng như một loại "gia vị", làm cho sự thù hận càng thêm sâu sắc!
- 50 triệu!
Tất cả bỗng nhiên im lặng, tiếng vừa rồi là đến từ tộc trưởng tộc Hoàng Thị. Chủ trì còn chưa nói giá khởi điểm đã vội vàng như thế rồi. Rõ đúng là gã háo sắc!
Vị chủ trì lau mồ hôi:
- Thật bất ngờ, vị tiên sinh số 104 có vẻ rất muốn có đứa trẻ này. 50 triệu lần thứ nhất! 50 triệu lần thứ...
- 500 triệu.
Tất cả hướng mắt về một người, tộc trưởng Hoàng Thị sắc mặt vô cùng khó coi, tức giận nhìn xem là kẻ nào to gan như vậy. Nhưng khi biết đó là ai rồi thì tức khắc câm nín, đành nuốt nước bọt lẫn ghen tức vào bụng.
Lúc mọi người còn bàng hoàng, vị chủ trì đã xém chút đứng không vững, cố gắng hô to hết mức:
- Phạm đại nhân ra giá 500 triệu! Còn ai ra giá cao hơn nữa không?
"Đồ của Phạm Mạc Sát nhắm đến, ai dám cướp? Không cần ra giá 500 triệu, chỉ cần 50 triệu công thêm một xu cũng đủ rồi." Mọi người đều nghĩ như vậy! Bởi lỡ như khiến anh không vui, kết cục nhất định không mấy tốt đẹp! Cho nên những kẻ khác dù muốn có đứa bé này, cũng chỉ có thể nhắm mắt mà nuối tiếc.
- 500 triệu lần thứ nhất! 500 triệu lần...
- 700 triệu!
"Quả là một màn kịch đặc sắc! Con trai tộc trưởng Masa lại dám ra giá trong khi chính gia đình hắn rao bán. Chúng ta sắp có kịch hay để xem rồi!" - Một người nói nhỏ.
- Nghịch tử! Mày đang làm cái gì vậy?
Tộc trưởng Masa chỉ tay vào mặt đứa con trai, lớn tiếng quát. Mọi người đều vô cùng háo hức chờ xem kịch, chỉ là không biểu hiện ra bên ngoài.
- Cha, tại sao không nói cho con biết chúng ta có sinh vật đặc biệt như vậy? Không được, con muốn có nó!
Vị tộc trưởng nóng mặt, định xông vào đánh đứa con trai, nhưng chưa kịp đánh thì Phạm Mạc Sát đã lạnh lùng:
- 1 tỷ.
Tất cả:!?
- 1, 1 tỷ! Còn ai ra giá cao hơn nữa không? 1 tỷ lần thứ nhất! 1 tỷ lần thứ hai! Thành...
- 1 tỷ 200 triệu!
Vẫn là con trai tộc trưởng Masa. Vị tộc trưởng cuối cùng cũng nhận ra ý đồ của con trai mình: Phạm Mạc Sát không có chuyện chấp nhận thất bại, nên khi muốn có thứ gì thì phải có cho bằng được. Con trai ngài ra giá nhằm nâng mức giá lên cao nhất có thể. Đúng là không đơn giản. Ngài nghĩ vậy nên mừng thầm trong bụng.
Phạm Mạc Sát không hề liếc nhìn họ, anh tiến đến chiếc lồng sắt, bẻ cong những thanh sắt lạnh lẽo, cẩn thẩn bế đứa bé ấy lên trước sự ngỡ ngàng của bao người, và đối diện với đôi mắt ngơ ngác. Anh vuốt nhẹ gương mặt lem luốc, cất giọng trầm ấm: "Em phải nhớ rằng ngày 25 tháng 5, tôi đã mua em. Giờ phút này em chính thức thuộc về tôi. Cuộc đời sau này của em là do tôi quyết định. Có hiểu không?"
Đứa bé khẽ gật đầu mặc dù không hiểu gì. Chỉ cảm thấy người đang bế nó sẽ không làm hại nó. Nó cúi đầu, hai bàn tay tròn tròn nắm chặt lại, không dám nhúc nhích.
Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rồi quay lưng, đứng trước mặt toàn thể những người có mặt ở đó, nhìn thẳng vào cha con tộc trưởng Masa, đôi mắt lẫn giọng nói như dao găm sắc lẹm:
- Nhân phẩm của các ngươi rẻ mạt đến thế sao?
Hai cha con hắn như đứng hình, những người xung quanh cũng "nín thở". Dường như trong lời nói của Phạm Mạc Sát ẩn chứa một uy lực kì lạ, khiến người ta không rét mà run.
Anh ôm đứa bé gái đi, nhếch môi đầy giễu cợt, nụ cười ấy thoáng qua như một cơn gió. Anh cười trên nhân phẩm của họ, vì lợi ích mà tước đi quyền làm người của một đứa trẻ. Cũng là cười mỉa mai với chính bản thân, vì anh có khác gì họ? Bàn tay anh vốn đã nhuộm đầy máu đỏ đến nỗi không tài nào rửa sạch nữa rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.