Dạy “Hư” Em Trai Mất Rồi Phải Làm Sao Đây?
Chương 429
Yên Diệp
09/11/2020
Edit: Qiezi
Hây hây ——
Tiếng rống vô cùng khí thế rung động toàn khu. Nếu là bình thường, có lẽ hành vi này hơi ngốc, nhưng trong đại doanh tiền tuyến ngày nào cũng quyết chiến sinh tử với Ma tộc, một tiếng rống tràn ngập ý chí chiến đấu lại khiến mọi người chấn động tinh thần, chỉ cảm thấy trong lồng ngực cuộn trào hào khí, ước gì lập tức có thể lên chiến trường chém giết mấy bận.
“Chủ nhân!” Tả Thâm rống to, thu hút ánh mắt mọi người nhìn về phía Từ Tử Nham.
Mọi người Đồ Ma Quân nhìn thấy Từ Tử Nham đến, nhìn thấy ánh mắt đau lòng của anh, lập tức cả đám rưng rưng nước mắt, ước gì có thể nhào tới ôm đùi chủ nhân, khóc lóc hai tiếng.
Từ Tử Nham không thể không đau lòng. Lúc trước chưa nhìn thấy còn đỡ, bây giờ tận mắt chứng kiến quân đội do một tay anh tạo ra chỉ còn chừng này người. Những người đã từng cùng anh tán gẫu, cùng anh vui đùa, thậm chí người từng được anh chỉ điểm đều đã mất. Sự đau thương này thật sự rất nặng nề.
“Các ngươi vất vả rồi.” Từ Tử Nham hít sâu một hơi, cúi người bái lạy Đồ Ma Quân.
Từ Tử Nham bái lạy vì cảm ơn bọn họ đã cứu Từ gia, cho dù ban đầu anh thành lập Đồ Ma Quân chính là vì chủ ý này, nhưng lúc anh vắng mặt, những người này đã không quản sống chết bảo vệ người nhà anh. Chỉ dựa vào điểm này đã đủ để anh cúi người cảm tạ.
Mọi người trong Đồ Ma Quân kinh hãi, toàn bộ đội quân quỳ rạp xuống đất. Tả Thâm nói: “Lúc trước nhờ chủ nhân không vứt bỏ, cứu mạng chúng ta, chúng ta bảo vệ người nhà của chủ nhân cũng là lẽ thường. Cái lễ của chủ nhân, chúng ta không nhận nổi.”
Trong nháy mắt, khu luyện binh trở nên yên tĩnh kỳ lạ. Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn Từ Tử Nham bái một cái, Đồ Ma Quân liền quỳ rạp xuống đất.
Có người nhạy tin tức, lập tức nghĩ đến tu sĩ huấn luyện Đồ Ma Quân, hắn nhìn Từ Tử Nham đầy sâu xa. Mà những người khác thì không hiểu gì, hoàn toàn không hiểu tại sao thần tượng của mình lại đột nhiên quỳ trước mặt người khác? Nhưng rất nhanh sau đó, nghe Tả Thâm nói, bọn họ cũng hiểu lý do. Đáng tiếc, đối mặt với một tu sĩ nguyên anh, ai cũng cảm thấy áp lực rất lớn, không dám đến làm quen.
Cho dù Đồ Ma Quân có chiến tích rất tốt, nhưng người có tu vi cao nhất cũng chỉ là kim đan. Bởi vậy đám người kia rất muốn đến kéo quan hệ, học hai chiêu, nhưng chủ nhân của người ta lại là tu sĩ nguyên anh hàng thật giá thật. Bất luận ở thời điểm nào, tôn nghiêm của tu sĩ cấp cao đều phải được bảo vệ, với những người tu vi thấp như bọn họ, đi tới chỉ có nước mất mặt mà thôi.
Từ Tử Nham cũng không biết những tu sĩ xung quanh đang nghĩ cái gì, trên thực tế anh hoàn toàn không có tự giác của tu sĩ cấp cao, đáng tiếc những người đó không biết. ╮(╯▽╰)╭
Anh phất tay, để mọi người trong Đồ Ma Quân đứng dậy, sau đó dẫn bọn họ đến khu anh ở.
Tất cả mọi người trong Đồ Ma Quân đều mang theo lều, trang bị cá nhân, nhanh chóng làm thành một vòng bát quái, bảo vệ lều của Từ Tử Nham ở bên trong.
Tin tức Đồ Ma Quân đã đến nhanh chóng truyền khắp đại doanh tiền tuyến. Trong đại điện, Vân Hạc tiên tử nghe hạ nhân bẩm báo chuyện này, không khỏi cười khẩy: “Đúng lúc thật, để mấy tên ngu ngốc nhìn xem, muốn đánh chủ ý lên Đồ Ma Quân, hắn có bản lĩnh trấn áp bọn họ sao?”
Vân Hạc tiên tử rất coi trọng Từ Tử Nham và Từ Tử Dung, đương nhiên rất vui vẻ nhìn người khác ăn hành trên tay hai huynh đệ.
Đồ Ma Quân đến như viên đá nhỏ rơi vào hồ nước tĩnh lặng, tuy rằng nổi từng lớp gợn sóng nhưng cuối cùng vẫn tĩnh lặng, bình yên.
Hiện tại, toàn bộ đại doanh tiền tuyến đều trở nên ngột ngạt. Tuy Đồ Ma Quân chiến công hiển hách, nhưng theo thời gian càng ngày càng có nhiều tu sĩ dũng mãnh đến đại doanh, trong đó gồm cả Lâm Khiếu Thiên gần đây rất nổi tiếng, sự tồn tại của Đồ Ma Quân cũng không quá chói mắt.
Ma tộc không ngốc, tuy liên minh tu sĩ điều động binh sĩ bí mật, nhưng vẫn chưa đến mức không ai biết. Nhưng bên Ma tộc chỉ biết là liên minh tu sĩ có ý định phản công, nhưng tại sao lại phản công, có chỗ dựa gì thì Ma tộc không rõ.
Nhưng rất rõ ràng, không nắm chắc phần thắng, liên minh tu sĩ chắc chắn sẽ không làm chuyện được ăn cả, ngã về không. Vì vậy, Ma tộc bắt đầu tung rất nhiều trinh thám, liên hệ gian tế, chỉ hy vọng có thể nắm rõ rốt cuộc liên minh tu sĩ chiếm được cái gì.
Dùng cái mồi câu phản công này, liên minh tu sĩ câu được không ít con cá lớn, trong đó người có tu vi cao nhất đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ.
Không ai ngờ tới, lão giả hiền lành, trước sau như một lại là gian tế của Ma tộc. Thậm chí rất nhiều người còn không hiểu, vì sao tu sĩ này tư chất không tệ mà lại chọn con đường phản bội nhân loại.
Kết quả điều tra khiến mọi người ồ lên, thì ra Ma tộc biến người này thành gian tế chỉ với cách thức đơn giản nhất – mỹ nhân kế.
Một mỹ nhân Mị Ma tộc đã khiến tu sĩ này mê đắm đến mức thần hồn điên đảo, thậm chí còn một lòng một dạ muốn lập được đại công, lấy được cơ hội chuyển hóa thành Ma tộc để cùng mỹ nhân song túc song phi. Đáng tiếc, hắn không biết vị ‘đạo lữ’ Mị Ma tộc mà hắn luôn mong mỏi, ở Ma tộc đã có mười mấy tên tình nhân. Hơn nữa sau khi bị bắt, mỹ nhân này còn cười nhạo hắn yếu chức năng nào đó, hoàn toàn không thể thỏa mãn ả…
Mọi người biết được chân tướng lặng lẽ thắp nến cho tu sĩ này, bị nữ nhân của mình nghi ngờ năng lực… Sợ rằng đả kích này còn nghiêm trọng hơn việc phát hiện mình bị đội nón xanh. →. →
Bầu không khí trong đại doanh càng ngày càng khẩn trương, các gian tế Ma tộc ẩn mình cũng vì tìm kiếm bí mật của liên minh tu sĩ mà để lộ thân phận. Không thể không nói, về chuyện này, Vô Trần Đạo Quân làm rất tốt, mấy lần hạ bẫy đều khiến một đám Ma tộc lọt hố.
Hiện tại, trên cơ bản nội bộ liên minh tu sĩ đã bị xử lý sạch sẽ, cho dù đôi khi còn vài con cá lọt lưới nhưng cũng không gây ra sóng gió gì quá lớn. Hơn nữa Vô Trần Đạo Quân gài bẫy mấy lần còn sinh ra hiệu quả, đó là Ma tộc đã hết hy vọng đối với các loại ‘bí mật’ lan truyền nội bộ đại doanh. Bí mật thật thật giả giả bị Vô Trần Đạo Quân gài bẫy nhiều lần như vậy, cho dù chuyện ngọc bội chuyển hoán thật sự bất cẩn bị truyền ra, chỉ sợ Ma tộc cũng sẽ không tin.
Công tác chuẩn bị trước trận đại chiến đã hoàn thành, ngoại trừ ngọc bội chuyển hoán chỉ có thể phân phát khi sắp chiến đấu thì tất cả mọi người đều biết ngày mai sẽ bắt đầu đại quyết chiến.
Nghe được tin tức này, các tu sĩ trong đại doanh đều không sợ hãi, ai cũng hừng hực ý chí mong đợi ngày mai đến.
Trong cuộc đại chiến Nhân Ma này, hầu như mỗi tu sĩ đều có thân hữu chết trên tay Ma tộc. Vô số môn phái bị hủy, tất cả gia tộc tu chân lớn nhỏ bị diệt sạch. Dưới thảm trạng như vậy, tất cả mọi người ở Huyền Vũ Vực chung một mối thù, mong đợi một ngày nào đó có thể hoàn toàn đánh bại Ma tộc.
Ánh trăng dần nhạt nhòa, ánh sáng mặt trời rực rỡ bừng sáng từ phía chân trời.
Mọi người trong đại doanh không hẹn mà cùng nhìn ánh mặt trời như máu như nước mắt, trong lòng chợt hiểu —— chiến đấu hôm nay, sẽ hoàn toàn kết thúc trận chiến Nhân Ma của Huyền Vũ Vực, mong đợi thắng lợi đến!
“Đi thôi.” Từ Tử Nham nhìn mặt trời đỏ rực ở xa xa, hít sâu một hơi rồi nói với Từ Tử Dung.
Phía sau anh là một bóng hình thon dài, thẳng tắp. Cho dù là khi nào, ở nơi đâu, bóng hình này mãi mãi không rời khỏi anh, luôn bên cạnh anh.
Phía sau Từ Tử Dung là Đồ Ma Quân đứng nghiêm, trầm lặng. Số lượng chỉ gần ba trăm người, nhưng cổ khí thế sát phạt tận trời lại áp chế những đội ngũ môn phái khác.
Các tu sĩ xung quanh nhìn bọn họ đầy hâm mộ —— đây mới thật sự là tinh anh bách chiến! Cũng chỉ có bọn họ mới gánh được ba chữ Đồ Ma Quân.
Từ đầu tới cuối, số lượng Đồ Ma Quân không quá một ngàn rưỡi, nhưng một ngàn rưỡi người này lại làm ít nhất hơn hai vạn Ma tộc chết trên tay bọn họ.
Chiến tích anh dũng như vậy chính là huân chương huy hoàng nhất của Đồ Ma Quân. Cho dù hôm nay Đồ Ma Quân chỉ còn lại ba trăm người, nhưng ba trăm người này lại sinh ra khí thế của ba vạn người…
“Đồ Ma Quân!” Hai mắt Từ Tử Nham phát uy, bỗng nhiên nhảy lên giữa không trung, tay phải cuộn thành quyền, giơ lên thật cao.
“Đồ Ma!” Ba trăm tu sĩ hô vang rung trời, đồng thời mạnh mẽ vẫy vẫy tay phải.
Từ Tử Nham mỉm cười, nhân tâm khả dụng! Anh vung mạnh tay xuống dưới: “Xuất phát!”
“Giết!” Đồ Ma Quân hưng phấn tru lên, hò hét đầy kỳ dị.
Bầu không khí nghiêm túc, trầm tĩnh trong nháy mắt bị phá hỏng, lúc này Đồ Ma Quân như đám khỉ mặc giáp. Nếu không phải sát khí trên người bọn họ vẫn nồng đậm như cũ, e rằng sẽ không ai tin đám đậu bỉ* này lại là Đồ Ma Quân hung danh hiển hách!
(Đậu bỉ: ngu xuẩn)
Mọi người vây xem: …… Mẹ nó, đây là tiết tấu lật mặt đổi phong cách à?
Vân Hạc tiên tử canh giữ đại diện khẽ che miệng: “Ha ha, Vô Trần sư chất, tiểu sư chất của ngươi huấn luyện ra đội ngũ thú vị ghê…”
Vô Trần Đạo Quân co giật cơ mặt, phong cách đậu bỉ như thế rõ ràng là bút tích của sư đệ… Hắn sai rồi, ban đầu hắn không nên cho Đồ Ma Quân ở nhờ trong bí cảnh của La Đại Cước!!
Ngay khi Vô Trần Đạo Quân đang ở trong lòng treo La Đại Cước lên đánh, Đồ Ma Quân do Từ Tử Nham lãnh đạo đã làm quân tiên phong gia nhập chiến trường lần đại chiến này —— thung lũng lớn được gọi là Thung Lũng Huyết Chiến.
So với những thung lũng khác, diện tích của Thung Lũng Huyết Chiến bằng mấy thung lũng kia cộng lại. Cũng chính là vì Thung Lũng Huyết Chiến quá rộng, đôi bên không có biện pháp ngăn ngừa đối phương thâm nhập. Bởi vậy sau khi lưỡng bại câu thương ở trận đánh đầu tiên, đôi bên rất ăn ý tạm thời đóng cửa thung lũng này, đợt lúc quyết chiến cuối cùng mới có thể mở.
Bây giờ Nhân tộc đơn phương mở cửa thung lũng này, cũng có nghĩa là liên minh tu sĩ đã chuẩn bị xong xuôi cho trận quyết chiến cuối cùng. Nếu Ma tộc không vào thung lũng quyết chiến, cố chấp cố thủ thì cũng không kiên trì được quá lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị Nhân tộc phá vỡ. Đến lúc đó, Ma tộc mất đi địa lợi sẽ gánh chịu tổn thất rất lớn, cho nên chỉ cần Ma tộc không ngốc, tất nhiên sẽ phái đội quân đóng ở nơi này.
Sự thật chứng minh, có thể chống chọi liên minh tu sĩ thời gian dài như vậy, vị quan chỉ huy Ma tộc rất có tài. Mấy ngày nay, liên minh tu sĩ hành động liên tục, Ma tộc đương nhiên cũng sẽ không ngốc nghếch ngồi chờ, mà là tập trung toàn bộ quân đội Ma tộc trong khu vực bọn chúng khống chế đến Thung Lũng Huyết Chiến.
Quân đội đôi bên cách một bình nguyên khá xa, ánh mắt bình tĩnh lạ thường. Khi một số tu sĩ Hóa Thần và Ma tộc cấp cao đứng giữa không trung ở hậu phương chậm rãi hạ tay xuống, quân đội hai bên trên chiến trường đồng thời rống giận đầy hung mãnh ——
—— Đại quyết chiến Nhân Ma ở Huyền Vũ Vực, cuối cùng cũng bắt đầu rồi…
Hây hây ——
Tiếng rống vô cùng khí thế rung động toàn khu. Nếu là bình thường, có lẽ hành vi này hơi ngốc, nhưng trong đại doanh tiền tuyến ngày nào cũng quyết chiến sinh tử với Ma tộc, một tiếng rống tràn ngập ý chí chiến đấu lại khiến mọi người chấn động tinh thần, chỉ cảm thấy trong lồng ngực cuộn trào hào khí, ước gì lập tức có thể lên chiến trường chém giết mấy bận.
“Chủ nhân!” Tả Thâm rống to, thu hút ánh mắt mọi người nhìn về phía Từ Tử Nham.
Mọi người Đồ Ma Quân nhìn thấy Từ Tử Nham đến, nhìn thấy ánh mắt đau lòng của anh, lập tức cả đám rưng rưng nước mắt, ước gì có thể nhào tới ôm đùi chủ nhân, khóc lóc hai tiếng.
Từ Tử Nham không thể không đau lòng. Lúc trước chưa nhìn thấy còn đỡ, bây giờ tận mắt chứng kiến quân đội do một tay anh tạo ra chỉ còn chừng này người. Những người đã từng cùng anh tán gẫu, cùng anh vui đùa, thậm chí người từng được anh chỉ điểm đều đã mất. Sự đau thương này thật sự rất nặng nề.
“Các ngươi vất vả rồi.” Từ Tử Nham hít sâu một hơi, cúi người bái lạy Đồ Ma Quân.
Từ Tử Nham bái lạy vì cảm ơn bọn họ đã cứu Từ gia, cho dù ban đầu anh thành lập Đồ Ma Quân chính là vì chủ ý này, nhưng lúc anh vắng mặt, những người này đã không quản sống chết bảo vệ người nhà anh. Chỉ dựa vào điểm này đã đủ để anh cúi người cảm tạ.
Mọi người trong Đồ Ma Quân kinh hãi, toàn bộ đội quân quỳ rạp xuống đất. Tả Thâm nói: “Lúc trước nhờ chủ nhân không vứt bỏ, cứu mạng chúng ta, chúng ta bảo vệ người nhà của chủ nhân cũng là lẽ thường. Cái lễ của chủ nhân, chúng ta không nhận nổi.”
Trong nháy mắt, khu luyện binh trở nên yên tĩnh kỳ lạ. Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn Từ Tử Nham bái một cái, Đồ Ma Quân liền quỳ rạp xuống đất.
Có người nhạy tin tức, lập tức nghĩ đến tu sĩ huấn luyện Đồ Ma Quân, hắn nhìn Từ Tử Nham đầy sâu xa. Mà những người khác thì không hiểu gì, hoàn toàn không hiểu tại sao thần tượng của mình lại đột nhiên quỳ trước mặt người khác? Nhưng rất nhanh sau đó, nghe Tả Thâm nói, bọn họ cũng hiểu lý do. Đáng tiếc, đối mặt với một tu sĩ nguyên anh, ai cũng cảm thấy áp lực rất lớn, không dám đến làm quen.
Cho dù Đồ Ma Quân có chiến tích rất tốt, nhưng người có tu vi cao nhất cũng chỉ là kim đan. Bởi vậy đám người kia rất muốn đến kéo quan hệ, học hai chiêu, nhưng chủ nhân của người ta lại là tu sĩ nguyên anh hàng thật giá thật. Bất luận ở thời điểm nào, tôn nghiêm của tu sĩ cấp cao đều phải được bảo vệ, với những người tu vi thấp như bọn họ, đi tới chỉ có nước mất mặt mà thôi.
Từ Tử Nham cũng không biết những tu sĩ xung quanh đang nghĩ cái gì, trên thực tế anh hoàn toàn không có tự giác của tu sĩ cấp cao, đáng tiếc những người đó không biết. ╮(╯▽╰)╭
Anh phất tay, để mọi người trong Đồ Ma Quân đứng dậy, sau đó dẫn bọn họ đến khu anh ở.
Tất cả mọi người trong Đồ Ma Quân đều mang theo lều, trang bị cá nhân, nhanh chóng làm thành một vòng bát quái, bảo vệ lều của Từ Tử Nham ở bên trong.
Tin tức Đồ Ma Quân đã đến nhanh chóng truyền khắp đại doanh tiền tuyến. Trong đại điện, Vân Hạc tiên tử nghe hạ nhân bẩm báo chuyện này, không khỏi cười khẩy: “Đúng lúc thật, để mấy tên ngu ngốc nhìn xem, muốn đánh chủ ý lên Đồ Ma Quân, hắn có bản lĩnh trấn áp bọn họ sao?”
Vân Hạc tiên tử rất coi trọng Từ Tử Nham và Từ Tử Dung, đương nhiên rất vui vẻ nhìn người khác ăn hành trên tay hai huynh đệ.
Đồ Ma Quân đến như viên đá nhỏ rơi vào hồ nước tĩnh lặng, tuy rằng nổi từng lớp gợn sóng nhưng cuối cùng vẫn tĩnh lặng, bình yên.
Hiện tại, toàn bộ đại doanh tiền tuyến đều trở nên ngột ngạt. Tuy Đồ Ma Quân chiến công hiển hách, nhưng theo thời gian càng ngày càng có nhiều tu sĩ dũng mãnh đến đại doanh, trong đó gồm cả Lâm Khiếu Thiên gần đây rất nổi tiếng, sự tồn tại của Đồ Ma Quân cũng không quá chói mắt.
Ma tộc không ngốc, tuy liên minh tu sĩ điều động binh sĩ bí mật, nhưng vẫn chưa đến mức không ai biết. Nhưng bên Ma tộc chỉ biết là liên minh tu sĩ có ý định phản công, nhưng tại sao lại phản công, có chỗ dựa gì thì Ma tộc không rõ.
Nhưng rất rõ ràng, không nắm chắc phần thắng, liên minh tu sĩ chắc chắn sẽ không làm chuyện được ăn cả, ngã về không. Vì vậy, Ma tộc bắt đầu tung rất nhiều trinh thám, liên hệ gian tế, chỉ hy vọng có thể nắm rõ rốt cuộc liên minh tu sĩ chiếm được cái gì.
Dùng cái mồi câu phản công này, liên minh tu sĩ câu được không ít con cá lớn, trong đó người có tu vi cao nhất đã đạt tới Nguyên Anh Kỳ.
Không ai ngờ tới, lão giả hiền lành, trước sau như một lại là gian tế của Ma tộc. Thậm chí rất nhiều người còn không hiểu, vì sao tu sĩ này tư chất không tệ mà lại chọn con đường phản bội nhân loại.
Kết quả điều tra khiến mọi người ồ lên, thì ra Ma tộc biến người này thành gian tế chỉ với cách thức đơn giản nhất – mỹ nhân kế.
Một mỹ nhân Mị Ma tộc đã khiến tu sĩ này mê đắm đến mức thần hồn điên đảo, thậm chí còn một lòng một dạ muốn lập được đại công, lấy được cơ hội chuyển hóa thành Ma tộc để cùng mỹ nhân song túc song phi. Đáng tiếc, hắn không biết vị ‘đạo lữ’ Mị Ma tộc mà hắn luôn mong mỏi, ở Ma tộc đã có mười mấy tên tình nhân. Hơn nữa sau khi bị bắt, mỹ nhân này còn cười nhạo hắn yếu chức năng nào đó, hoàn toàn không thể thỏa mãn ả…
Mọi người biết được chân tướng lặng lẽ thắp nến cho tu sĩ này, bị nữ nhân của mình nghi ngờ năng lực… Sợ rằng đả kích này còn nghiêm trọng hơn việc phát hiện mình bị đội nón xanh. →. →
Bầu không khí trong đại doanh càng ngày càng khẩn trương, các gian tế Ma tộc ẩn mình cũng vì tìm kiếm bí mật của liên minh tu sĩ mà để lộ thân phận. Không thể không nói, về chuyện này, Vô Trần Đạo Quân làm rất tốt, mấy lần hạ bẫy đều khiến một đám Ma tộc lọt hố.
Hiện tại, trên cơ bản nội bộ liên minh tu sĩ đã bị xử lý sạch sẽ, cho dù đôi khi còn vài con cá lọt lưới nhưng cũng không gây ra sóng gió gì quá lớn. Hơn nữa Vô Trần Đạo Quân gài bẫy mấy lần còn sinh ra hiệu quả, đó là Ma tộc đã hết hy vọng đối với các loại ‘bí mật’ lan truyền nội bộ đại doanh. Bí mật thật thật giả giả bị Vô Trần Đạo Quân gài bẫy nhiều lần như vậy, cho dù chuyện ngọc bội chuyển hoán thật sự bất cẩn bị truyền ra, chỉ sợ Ma tộc cũng sẽ không tin.
Công tác chuẩn bị trước trận đại chiến đã hoàn thành, ngoại trừ ngọc bội chuyển hoán chỉ có thể phân phát khi sắp chiến đấu thì tất cả mọi người đều biết ngày mai sẽ bắt đầu đại quyết chiến.
Nghe được tin tức này, các tu sĩ trong đại doanh đều không sợ hãi, ai cũng hừng hực ý chí mong đợi ngày mai đến.
Trong cuộc đại chiến Nhân Ma này, hầu như mỗi tu sĩ đều có thân hữu chết trên tay Ma tộc. Vô số môn phái bị hủy, tất cả gia tộc tu chân lớn nhỏ bị diệt sạch. Dưới thảm trạng như vậy, tất cả mọi người ở Huyền Vũ Vực chung một mối thù, mong đợi một ngày nào đó có thể hoàn toàn đánh bại Ma tộc.
Ánh trăng dần nhạt nhòa, ánh sáng mặt trời rực rỡ bừng sáng từ phía chân trời.
Mọi người trong đại doanh không hẹn mà cùng nhìn ánh mặt trời như máu như nước mắt, trong lòng chợt hiểu —— chiến đấu hôm nay, sẽ hoàn toàn kết thúc trận chiến Nhân Ma của Huyền Vũ Vực, mong đợi thắng lợi đến!
“Đi thôi.” Từ Tử Nham nhìn mặt trời đỏ rực ở xa xa, hít sâu một hơi rồi nói với Từ Tử Dung.
Phía sau anh là một bóng hình thon dài, thẳng tắp. Cho dù là khi nào, ở nơi đâu, bóng hình này mãi mãi không rời khỏi anh, luôn bên cạnh anh.
Phía sau Từ Tử Dung là Đồ Ma Quân đứng nghiêm, trầm lặng. Số lượng chỉ gần ba trăm người, nhưng cổ khí thế sát phạt tận trời lại áp chế những đội ngũ môn phái khác.
Các tu sĩ xung quanh nhìn bọn họ đầy hâm mộ —— đây mới thật sự là tinh anh bách chiến! Cũng chỉ có bọn họ mới gánh được ba chữ Đồ Ma Quân.
Từ đầu tới cuối, số lượng Đồ Ma Quân không quá một ngàn rưỡi, nhưng một ngàn rưỡi người này lại làm ít nhất hơn hai vạn Ma tộc chết trên tay bọn họ.
Chiến tích anh dũng như vậy chính là huân chương huy hoàng nhất của Đồ Ma Quân. Cho dù hôm nay Đồ Ma Quân chỉ còn lại ba trăm người, nhưng ba trăm người này lại sinh ra khí thế của ba vạn người…
“Đồ Ma Quân!” Hai mắt Từ Tử Nham phát uy, bỗng nhiên nhảy lên giữa không trung, tay phải cuộn thành quyền, giơ lên thật cao.
“Đồ Ma!” Ba trăm tu sĩ hô vang rung trời, đồng thời mạnh mẽ vẫy vẫy tay phải.
Từ Tử Nham mỉm cười, nhân tâm khả dụng! Anh vung mạnh tay xuống dưới: “Xuất phát!”
“Giết!” Đồ Ma Quân hưng phấn tru lên, hò hét đầy kỳ dị.
Bầu không khí nghiêm túc, trầm tĩnh trong nháy mắt bị phá hỏng, lúc này Đồ Ma Quân như đám khỉ mặc giáp. Nếu không phải sát khí trên người bọn họ vẫn nồng đậm như cũ, e rằng sẽ không ai tin đám đậu bỉ* này lại là Đồ Ma Quân hung danh hiển hách!
(Đậu bỉ: ngu xuẩn)
Mọi người vây xem: …… Mẹ nó, đây là tiết tấu lật mặt đổi phong cách à?
Vân Hạc tiên tử canh giữ đại diện khẽ che miệng: “Ha ha, Vô Trần sư chất, tiểu sư chất của ngươi huấn luyện ra đội ngũ thú vị ghê…”
Vô Trần Đạo Quân co giật cơ mặt, phong cách đậu bỉ như thế rõ ràng là bút tích của sư đệ… Hắn sai rồi, ban đầu hắn không nên cho Đồ Ma Quân ở nhờ trong bí cảnh của La Đại Cước!!
Ngay khi Vô Trần Đạo Quân đang ở trong lòng treo La Đại Cước lên đánh, Đồ Ma Quân do Từ Tử Nham lãnh đạo đã làm quân tiên phong gia nhập chiến trường lần đại chiến này —— thung lũng lớn được gọi là Thung Lũng Huyết Chiến.
So với những thung lũng khác, diện tích của Thung Lũng Huyết Chiến bằng mấy thung lũng kia cộng lại. Cũng chính là vì Thung Lũng Huyết Chiến quá rộng, đôi bên không có biện pháp ngăn ngừa đối phương thâm nhập. Bởi vậy sau khi lưỡng bại câu thương ở trận đánh đầu tiên, đôi bên rất ăn ý tạm thời đóng cửa thung lũng này, đợt lúc quyết chiến cuối cùng mới có thể mở.
Bây giờ Nhân tộc đơn phương mở cửa thung lũng này, cũng có nghĩa là liên minh tu sĩ đã chuẩn bị xong xuôi cho trận quyết chiến cuối cùng. Nếu Ma tộc không vào thung lũng quyết chiến, cố chấp cố thủ thì cũng không kiên trì được quá lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị Nhân tộc phá vỡ. Đến lúc đó, Ma tộc mất đi địa lợi sẽ gánh chịu tổn thất rất lớn, cho nên chỉ cần Ma tộc không ngốc, tất nhiên sẽ phái đội quân đóng ở nơi này.
Sự thật chứng minh, có thể chống chọi liên minh tu sĩ thời gian dài như vậy, vị quan chỉ huy Ma tộc rất có tài. Mấy ngày nay, liên minh tu sĩ hành động liên tục, Ma tộc đương nhiên cũng sẽ không ngốc nghếch ngồi chờ, mà là tập trung toàn bộ quân đội Ma tộc trong khu vực bọn chúng khống chế đến Thung Lũng Huyết Chiến.
Quân đội đôi bên cách một bình nguyên khá xa, ánh mắt bình tĩnh lạ thường. Khi một số tu sĩ Hóa Thần và Ma tộc cấp cao đứng giữa không trung ở hậu phương chậm rãi hạ tay xuống, quân đội hai bên trên chiến trường đồng thời rống giận đầy hung mãnh ——
—— Đại quyết chiến Nhân Ma ở Huyền Vũ Vực, cuối cùng cũng bắt đầu rồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.