Chương 117: Chiến dịch(2)
Thành Nôbi
01/03/2020
Cũng lúc này, trong một nhà thờ bên cạnh dòng sông, Tony Đặng đang
ngồi giảng kinh cho các con chiên. Kể từ khi nhận lời làm giáo hoàng- kẻ đại diện cho chúa nơi đây, hắn đã quen thuộc công việc này.
Bỗng từ ngoài một đứa bé bò vào, lấp dưới gầm bàn, tay đưa hắn một mẩu giấy sau đó nhanh chóng rời đi. Cầm lấy đọc qua, ánh mắt hắn trở lên run run, nhưng nhanh chóng bình tĩnh, cố gắng giảng nốt, nói:
" Hôm nay tới đây thôi."
" Vâng. Cảm ơn cha." Hơn 10 con chiên trước sự dẫn đầu của Tom và Bery rời đi, trở lại công việc thường ngày.
Đợi tất cả rời đi, hắn tiến đến một căn phòng nhỏ nơi đó đã có một hắc vệ quân, nói:
" Đây là tình báo mà một người bạn của tôi nghe ngóng từ Bá Đa Lộc truyền về. "
" Ừm."
Sau đó rời đi.
Nhìn bóng đen biến mất, hắn thở phào
.........
Mấy ngày sau, Nguyễn Huệ đang trong vườn thượng uyển thì Tiểu Quế Từ từ ngoài tiến đến:
" Thưa bệ hạ, có thư từ làng Đại."
" Ừm." Hắn cầm lấy đọc, khẽ cau mày, sau đó cười lớn: " Haha."
Thấy vậy, đứng kề bên Ngọc Hân thưa:
" Không biết chuyện gì khiến bệ hạ vui vẻ vậy."
" Có kẻ muốn chịu chết thôi."
Rồi trầm ngâm:
" Nhiều lúc trẫm cũng nghen tị với đệ ấy, không biết sắp xếp sao mà luôn có thể thu được tình báo nhanh hơn của trẫm. Mà không cần đệ ấy nhúng tay, chúng vẫn vận hành trơn tru a."
Suy nghĩ lúc, nàng đáp:
" Mỗi người có một thế mạnh riêng. Không phải ai cũng hoàn hảo. Kể cả như đệ ấy sau vụ Nhai Châu cũng hỏi thăm bệ hạ cách dùng binh sao?"
" ừm."
Bỗng cửa lại mở, Tiểu Quế Tử lại tiến đến:
" Thưa bệ hạ, người đã đông đủ ạ."
Hắn gật đầu xem như biết.
Bên cạnh Ngọc Hân biết ý đáp:
" Bệ hạ dành chút thời gian cho thiếp đã quá tốt rồi. " rồi xoa xoa bụng:
" Con cũng mừng lắm."
Hắn khẽ ái ngại:
" Vậy ta đi trước, lúc sau đến bồi nàng tiếp." Xong quay ra nhìn tên thị nữ:
" Dìu phu nhân hồi cung."
" Vâng."
.........
Hắn đến thư phòng thì bên ngoài Tây Sơn thất hổ tướng đã có mặt, nhìn hắn, bẩy người đều cung kính:
" Tham kiến bệ hạ."
Hắn gật đầu:
" Vào trong đi."
" Vâng."
........
Trong thư phòng, ngồi trên long ỷ nhìn tất cả, hắn trầm giọng nói:
" Lần này ta gọi các ngươi về đây, là để bàn luận sách lược. Chúng sẽ là tầm nhìn trong vòng 5- 10 năm tiếp theo." Ngưng lúc tiếp:
" Những chuyện trẫm sắp nói tới đây, các ngươi phải giữ kín trong lòng, nếu không đừng trách ta tàn ác."
" Vâng."
Hắn gật đầu, sau đó đứng dậy:
" Đi theo ta."
" Vâng."
Khẽ xoay lúc bấm, một bậc thang dài hiện ra, nối thẳng đến căn mật thất phía dưới thư phòng.
Cửa mở, hắn đi đầu, lần lượt những người khác theo sau.
........:
Chính giữa căn phòng là tấm bản đồ vô cùng rộng lớn " Nam Quốc Sơn Hà", bên trên được phân thành 9 vùng:
Vùng 1: Bao gồm toàn bộ lãnh thổ đang nắm giữ hiện nay( Từ Hải Vân Quan trở ra, không bao gồm Trấn Ninh). Yên ổn, đang phát triển, nguồn cung cấp chính cho tất cả chiến dịch. Trọng điểm: Bắc Thành, Kinh Đô, Phượng Hoàng Trung Đô.....
Vùng 2: Lãnh thổ của vua Thái Đức Nguyễn Nhạc từ Hải Vân Quan trở lại đến hết Bình Thuận( Không bao gồm vùng 5 và vùng 6). Tuyến đầu đối phó với cuộc Bắc tiến của Nguyễn Ánh.....
Vùng 3: lãnh thổ Nguyễn Ánh hiện nay( trừ Hà Tiên, Phú Quốc). Đang dần phát triển, tiến hành xây thành Quy, buôn bán trao đổi với Pháp, có 4 tầu loại hiện đại. Đồng thời đóng mới thuyền liên tục......Mối nguy lớn nhất hiện tại.
Vùng 4: Lưỡng Quảng, đất người Việt xưa, mất dưới thời Ngô Quyền( xem lại chương 103). Nằm dưới sự cai trị nhà Thanh. Hệ thống tình báo đang cài cắm. Chiếm được Nhai Châu. Mức độ nguy hiểm hiện không lớn. ( Xem kế hoạch B)
Vùng 5: khu tự trị người Thái( hiện nay là Lai Châu, Điện Biên). Có vị trí địa chiến lực quan trọng với vùng Đông Nam Á. Là "một cái chìa khoá chặt Ai Lao", một “bàn xoay” có thể xoay đi bốn phía Việt Nam, Ai Lao, Miến Điện và Thanh
Hiện trạng: nằm dưới sự cai trị của các dòng họ người Thái: dòng họ Đèo cai quản các châu Lai, Chiêu Tấn, Tuy Phụ, Hoàng Nham; dòng họ Cầm các châu Phù Hoa, Mai Sơn, Sơn La, Tuần Giáo, Luân, Ninh Biên.......
Lai Châu: Tiềm lực phát triển thuỷ điện, khoáng sản( CaO, Cu, Zn,.....)
Điện Biên: Cánh đồng Mường Thanh trù phú nhất Tây Bắc Bộ, ...
Vùng 6: Trấn Ninh: Trấn Ninh trước kia là Bồn Man do các tù trưởng họ Cầm nối đời cai trị. Địa hình núi đồi chằng chịt, phức tạp, và tình trạng dân cư hỗn loạn, trong thời bình rất hay phát sinh trường hợp dân nơi đây đánh qua nước ta, cướp phá xong bỏ chạy về, việc truy quét rất khó khăn và phiền phức, ngược lại ở thời loạn thì nó lại rất có lợi cho các thế lực cựu triều trốn qua bên đó chờ thời cơ khởi sự. Có nhiều khoáng sản quý đồng thời cũng có địa thế chiến lược quân sự: Kiểm soát được Trấn Ninh, sẽ kiểm soát được cửa ngõ phía Tây dùng đó làm bàn đạp để mở rộng sức ảnh hưởng về phía Tây, đồng thời làm lá chắn bảo vệ từ xa. Khoá nốt phía Nam Ai Lao, khi đó bắt Ai Lao như mò cá trong rọ.
Vùng 7: Tây Nguyên( xem lại chương 83), thích hợp trồng cây công nghiệp. Địa chiến lược trong quá trình Nam tiến.....
Vùng 8: Thuận Thành Trấn ( Ninh Thuận, Bình Thuận ngày nay), là chiến trường nơi tranh chấp giữa nhà Tây Sơn và Nguyễn Ánh. Nắm quyền hành là vua người Chăm.
Nơi lí tưởng để sản xuất muối công nghiệp, Khoáng sản nơi đây tương đối phong phú về chủng loại bao gồm nhóm khoáng sản kim loại có wolfram, molipđen, thiếc gốc....Trong đó, nước khoáng, sét, đá xây dựng có giá trị thương mại và công nghiệp.
Vùng 9: Hà Tiên, Phú Quốc: là điểm trung chuyển của các thuyền Hà Lan đồng thời là là đầu mối thông thương của hạ lưu Mekong ở thế kỷ XVIII. Hàng hóa như thiếc, đồng, gạo, hạt tiêu, muối, và sản phẩm rừng là nguồn cung cấp quan trọng cho Quảng Châu. Ngoài lợi kinh tế, nó còn có vai trò quân sự quan trọng. Thứ nhất kiềm chế Xiêm ( Khi Ayutthaya bị người Miến đốt cháy vào năm 1767, người Thái đã từ bỏ kinh đô phía Bắc và bắt đầu chuyển xuống Thonburi-Bangkok, chỉ cách vùng vịnh Thailand chưa đầy 20 km).không cho chúng giúp đỡ Nguyễn Ánh....Thứ hai bịt lối ra biển của Nguyễn Ánh, quyết bóp nghẹt không cho chạy thoát, đồng thời sẽ tạo một mũi hành quân thông qua Long Xuyên, Kiên Giang đánh lên Gia định
.........
Đợi tất cả quan sát xong toàn bộ, hắn nói:
" Đây là bản đồ nước ta từ xa xưa, trẫm cho người truy tìm nguồn ngốc từ sử sách. Cha ông ta đã " làm mất" , chúng ta sẽ phải đòi lại."
Rồi ngưng chút, tiếp:
" Lần này chúng ta sẽ thực hiện chiến dịch Lê Thânh Tông 1 trước hết là giải quyết xong vùng 5, 6 và 9.
Sau đó là chiến dịch Lê Thánh Tông 2 ( kết hợp Cam Ranh) lấy lại vùng 3,7,8
Cuối cùng là chiến dịch Lý Thường Kiệt, cũng là khó khăn nhất.
Cụ thể sẽ đến từng giai đoạn phù hợp cụ thể mà tiến hành. Trước hết từ tháng sau sẽ bắt đầu chiến dịch Lê Thánh Tông 1.
Trong đó Trần Quang Diệu ngươi sẽ cùng Bùi Thị Xuân, Hoàng Thị Cúc tiến về vùng Trấn Ninh.
Còn Vũ Văn Dũng, Nguyễn Văn Tuyết, Trần Thị Lan sẽ xuôi vào chiếm Hà Tiên.
Khu tự trị người Thái, thì Lý Văn Bửu, ngươi lên, Tuy rừng núi nhưng sẽ có thám báo làng Đại đưa lễn
Võ Văn Tú, Lê Văn Hưng thì cấp tốc kéo về Quy Nhơ, ta nhận được tin, lần này Nguyễn Ánh sẽ cử Lê Văn Duyệt cùng Nguyễn Huỳnh Đức tiến lên.
Nguyễn Văn Lộc nhanh về Thị Nải điều tầu chặn bọn Nguyễn ánh xuôi lên."
" Ta phân phó vậy có ý kiến gì không."
" Không."
" Ừm. Giờ sẽ bàn bạc chi tiết."
Bỗng từ ngoài một đứa bé bò vào, lấp dưới gầm bàn, tay đưa hắn một mẩu giấy sau đó nhanh chóng rời đi. Cầm lấy đọc qua, ánh mắt hắn trở lên run run, nhưng nhanh chóng bình tĩnh, cố gắng giảng nốt, nói:
" Hôm nay tới đây thôi."
" Vâng. Cảm ơn cha." Hơn 10 con chiên trước sự dẫn đầu của Tom và Bery rời đi, trở lại công việc thường ngày.
Đợi tất cả rời đi, hắn tiến đến một căn phòng nhỏ nơi đó đã có một hắc vệ quân, nói:
" Đây là tình báo mà một người bạn của tôi nghe ngóng từ Bá Đa Lộc truyền về. "
" Ừm."
Sau đó rời đi.
Nhìn bóng đen biến mất, hắn thở phào
.........
Mấy ngày sau, Nguyễn Huệ đang trong vườn thượng uyển thì Tiểu Quế Từ từ ngoài tiến đến:
" Thưa bệ hạ, có thư từ làng Đại."
" Ừm." Hắn cầm lấy đọc, khẽ cau mày, sau đó cười lớn: " Haha."
Thấy vậy, đứng kề bên Ngọc Hân thưa:
" Không biết chuyện gì khiến bệ hạ vui vẻ vậy."
" Có kẻ muốn chịu chết thôi."
Rồi trầm ngâm:
" Nhiều lúc trẫm cũng nghen tị với đệ ấy, không biết sắp xếp sao mà luôn có thể thu được tình báo nhanh hơn của trẫm. Mà không cần đệ ấy nhúng tay, chúng vẫn vận hành trơn tru a."
Suy nghĩ lúc, nàng đáp:
" Mỗi người có một thế mạnh riêng. Không phải ai cũng hoàn hảo. Kể cả như đệ ấy sau vụ Nhai Châu cũng hỏi thăm bệ hạ cách dùng binh sao?"
" ừm."
Bỗng cửa lại mở, Tiểu Quế Tử lại tiến đến:
" Thưa bệ hạ, người đã đông đủ ạ."
Hắn gật đầu xem như biết.
Bên cạnh Ngọc Hân biết ý đáp:
" Bệ hạ dành chút thời gian cho thiếp đã quá tốt rồi. " rồi xoa xoa bụng:
" Con cũng mừng lắm."
Hắn khẽ ái ngại:
" Vậy ta đi trước, lúc sau đến bồi nàng tiếp." Xong quay ra nhìn tên thị nữ:
" Dìu phu nhân hồi cung."
" Vâng."
.........
Hắn đến thư phòng thì bên ngoài Tây Sơn thất hổ tướng đã có mặt, nhìn hắn, bẩy người đều cung kính:
" Tham kiến bệ hạ."
Hắn gật đầu:
" Vào trong đi."
" Vâng."
........
Trong thư phòng, ngồi trên long ỷ nhìn tất cả, hắn trầm giọng nói:
" Lần này ta gọi các ngươi về đây, là để bàn luận sách lược. Chúng sẽ là tầm nhìn trong vòng 5- 10 năm tiếp theo." Ngưng lúc tiếp:
" Những chuyện trẫm sắp nói tới đây, các ngươi phải giữ kín trong lòng, nếu không đừng trách ta tàn ác."
" Vâng."
Hắn gật đầu, sau đó đứng dậy:
" Đi theo ta."
" Vâng."
Khẽ xoay lúc bấm, một bậc thang dài hiện ra, nối thẳng đến căn mật thất phía dưới thư phòng.
Cửa mở, hắn đi đầu, lần lượt những người khác theo sau.
........:
Chính giữa căn phòng là tấm bản đồ vô cùng rộng lớn " Nam Quốc Sơn Hà", bên trên được phân thành 9 vùng:
Vùng 1: Bao gồm toàn bộ lãnh thổ đang nắm giữ hiện nay( Từ Hải Vân Quan trở ra, không bao gồm Trấn Ninh). Yên ổn, đang phát triển, nguồn cung cấp chính cho tất cả chiến dịch. Trọng điểm: Bắc Thành, Kinh Đô, Phượng Hoàng Trung Đô.....
Vùng 2: Lãnh thổ của vua Thái Đức Nguyễn Nhạc từ Hải Vân Quan trở lại đến hết Bình Thuận( Không bao gồm vùng 5 và vùng 6). Tuyến đầu đối phó với cuộc Bắc tiến của Nguyễn Ánh.....
Vùng 3: lãnh thổ Nguyễn Ánh hiện nay( trừ Hà Tiên, Phú Quốc). Đang dần phát triển, tiến hành xây thành Quy, buôn bán trao đổi với Pháp, có 4 tầu loại hiện đại. Đồng thời đóng mới thuyền liên tục......Mối nguy lớn nhất hiện tại.
Vùng 4: Lưỡng Quảng, đất người Việt xưa, mất dưới thời Ngô Quyền( xem lại chương 103). Nằm dưới sự cai trị nhà Thanh. Hệ thống tình báo đang cài cắm. Chiếm được Nhai Châu. Mức độ nguy hiểm hiện không lớn. ( Xem kế hoạch B)
Vùng 5: khu tự trị người Thái( hiện nay là Lai Châu, Điện Biên). Có vị trí địa chiến lực quan trọng với vùng Đông Nam Á. Là "một cái chìa khoá chặt Ai Lao", một “bàn xoay” có thể xoay đi bốn phía Việt Nam, Ai Lao, Miến Điện và Thanh
Hiện trạng: nằm dưới sự cai trị của các dòng họ người Thái: dòng họ Đèo cai quản các châu Lai, Chiêu Tấn, Tuy Phụ, Hoàng Nham; dòng họ Cầm các châu Phù Hoa, Mai Sơn, Sơn La, Tuần Giáo, Luân, Ninh Biên.......
Lai Châu: Tiềm lực phát triển thuỷ điện, khoáng sản( CaO, Cu, Zn,.....)
Điện Biên: Cánh đồng Mường Thanh trù phú nhất Tây Bắc Bộ, ...
Vùng 6: Trấn Ninh: Trấn Ninh trước kia là Bồn Man do các tù trưởng họ Cầm nối đời cai trị. Địa hình núi đồi chằng chịt, phức tạp, và tình trạng dân cư hỗn loạn, trong thời bình rất hay phát sinh trường hợp dân nơi đây đánh qua nước ta, cướp phá xong bỏ chạy về, việc truy quét rất khó khăn và phiền phức, ngược lại ở thời loạn thì nó lại rất có lợi cho các thế lực cựu triều trốn qua bên đó chờ thời cơ khởi sự. Có nhiều khoáng sản quý đồng thời cũng có địa thế chiến lược quân sự: Kiểm soát được Trấn Ninh, sẽ kiểm soát được cửa ngõ phía Tây dùng đó làm bàn đạp để mở rộng sức ảnh hưởng về phía Tây, đồng thời làm lá chắn bảo vệ từ xa. Khoá nốt phía Nam Ai Lao, khi đó bắt Ai Lao như mò cá trong rọ.
Vùng 7: Tây Nguyên( xem lại chương 83), thích hợp trồng cây công nghiệp. Địa chiến lược trong quá trình Nam tiến.....
Vùng 8: Thuận Thành Trấn ( Ninh Thuận, Bình Thuận ngày nay), là chiến trường nơi tranh chấp giữa nhà Tây Sơn và Nguyễn Ánh. Nắm quyền hành là vua người Chăm.
Nơi lí tưởng để sản xuất muối công nghiệp, Khoáng sản nơi đây tương đối phong phú về chủng loại bao gồm nhóm khoáng sản kim loại có wolfram, molipđen, thiếc gốc....Trong đó, nước khoáng, sét, đá xây dựng có giá trị thương mại và công nghiệp.
Vùng 9: Hà Tiên, Phú Quốc: là điểm trung chuyển của các thuyền Hà Lan đồng thời là là đầu mối thông thương của hạ lưu Mekong ở thế kỷ XVIII. Hàng hóa như thiếc, đồng, gạo, hạt tiêu, muối, và sản phẩm rừng là nguồn cung cấp quan trọng cho Quảng Châu. Ngoài lợi kinh tế, nó còn có vai trò quân sự quan trọng. Thứ nhất kiềm chế Xiêm ( Khi Ayutthaya bị người Miến đốt cháy vào năm 1767, người Thái đã từ bỏ kinh đô phía Bắc và bắt đầu chuyển xuống Thonburi-Bangkok, chỉ cách vùng vịnh Thailand chưa đầy 20 km).không cho chúng giúp đỡ Nguyễn Ánh....Thứ hai bịt lối ra biển của Nguyễn Ánh, quyết bóp nghẹt không cho chạy thoát, đồng thời sẽ tạo một mũi hành quân thông qua Long Xuyên, Kiên Giang đánh lên Gia định
.........
Đợi tất cả quan sát xong toàn bộ, hắn nói:
" Đây là bản đồ nước ta từ xa xưa, trẫm cho người truy tìm nguồn ngốc từ sử sách. Cha ông ta đã " làm mất" , chúng ta sẽ phải đòi lại."
Rồi ngưng chút, tiếp:
" Lần này chúng ta sẽ thực hiện chiến dịch Lê Thânh Tông 1 trước hết là giải quyết xong vùng 5, 6 và 9.
Sau đó là chiến dịch Lê Thánh Tông 2 ( kết hợp Cam Ranh) lấy lại vùng 3,7,8
Cuối cùng là chiến dịch Lý Thường Kiệt, cũng là khó khăn nhất.
Cụ thể sẽ đến từng giai đoạn phù hợp cụ thể mà tiến hành. Trước hết từ tháng sau sẽ bắt đầu chiến dịch Lê Thánh Tông 1.
Trong đó Trần Quang Diệu ngươi sẽ cùng Bùi Thị Xuân, Hoàng Thị Cúc tiến về vùng Trấn Ninh.
Còn Vũ Văn Dũng, Nguyễn Văn Tuyết, Trần Thị Lan sẽ xuôi vào chiếm Hà Tiên.
Khu tự trị người Thái, thì Lý Văn Bửu, ngươi lên, Tuy rừng núi nhưng sẽ có thám báo làng Đại đưa lễn
Võ Văn Tú, Lê Văn Hưng thì cấp tốc kéo về Quy Nhơ, ta nhận được tin, lần này Nguyễn Ánh sẽ cử Lê Văn Duyệt cùng Nguyễn Huỳnh Đức tiến lên.
Nguyễn Văn Lộc nhanh về Thị Nải điều tầu chặn bọn Nguyễn ánh xuôi lên."
" Ta phân phó vậy có ý kiến gì không."
" Không."
" Ừm. Giờ sẽ bàn bạc chi tiết."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.