Chương 121: Hải chiến (3)
Thành Nôbi
04/03/2020
Từ khi đặt chân lên bờ, tuy dựa vào sự dũng mãnh hơn người, quân Tây Sơn
liên tục đánh bại quân Nguyễn. Nhưng trước số quân vượt trội của nhà
Nguyễn. Vũ Văn Dũng phải cho người tạm ngừng, cả hai bên lấy núi Li làm
ranh giới tạm thời.
.......
Dựng xong xuôi, đang chỉnh đốn thì một lính chạy đến:
" Thưa ba vị tướng quân. Đã điều tra xong. Ngoài tầu Phượng Phi thì quân địch có thêm một tầu Long Phi tương tự. Mặt khác bọn chúng có 50 nghe trở quân cùng 20 thuyền nhỏ. Số quân ước lượng là 5000 người."
Nghe vậy, cả ba gật đầu, sai quân lính tiếp tục.
..........
Trở về doanh trướng, Vũ Văn Dũng thở dài:
" Như tin tức thì quân số chúng gấp hơn 2 lần chúng ta, hoả lực tuy không nhiều nhưng cũng vô cùng đáng kể( 140 khẩu so với 120 khẩu). Hai người nghi như thế nào."
" Theo ta lên lùi lại, đợi cứu viện tới. Chậm nhất cũng hai ngày thì Nguyễn Văn Lộc đến." Trần Thị Lan nói.
Nguyễn Văn Tuyết nghe xong, lắc đầu:
" Khó. Bọn chúng cũng không ngu, đã lựa chọn mai phục ở đây, chắc chắn muốn bắt sống chúng ta. Sẽ không dễ ràng cho chúng ta lùi đi."
" Ừm." Vũ Văn Dũng gật đầu.
Lúc lâu, tất cả vẫn chưa tìm được cách khả thi, Trần Thị Lan nói:
" Có thực mới vực được đạo. Đi ăn chút rồi lúc nữa nghĩ tiếp."
" Được."
........
Ăn uống xong, Vũ Văn Dũng nhìn toàn quân nói:
" Ngày mai là một ngày vất vả. Mọi người thay phiên nhau nghỉ ngơi, canh gác. Giữ tinh thần tốt nhất."
" Vâng."
..........
Nói xong, cả ba tiếp tục suy luận, nhiều kế hoạch được soạn ra, nhưng chưa có phương án tối ưu nhất.
Bỗng bên ngoài một tên lính hốt hải chạy:
" Báo.."
" Chuyện gì."
" Thưa ba vị tướng quân bọn nhà Nguyễn luân phiên tập kích. Tuy đánh đuổi dễ dàng nhưng bọn chúng gây ra động tĩnh lớn. Nhiều người không thể ngủ."
" Hừ." Vũ Văn Dũng đáp sau đó nhìn hai người Nguyễn Văn Tuyết nói:
" Hai người suy nghĩ tiếp đi. Ta đem người ra càn cho bọn chúng yên."
" Được."
........
Đợi Vũ Văn Dũng đi, Trần Thị Lan khẽ mệt nhọc tựa vào vai Nguyễn Văn Tuyết lim dim, hắn khẽ vuốt ve, nói:
" Nếu nàng mệt nghỉ ngơi đi. Ta canh chừng cho."
Tuy vẫn nhắm mắt nhưng nàng lắc đầu:
" Không sao. Thiếp chợp mắt chút. Chưa nghĩ ra cách ngủ không yên. Hazzz." Rồi hỏi:
" Mà chàng nghĩ ra cách gì chưa."
" Có. Nhưng cách này có vẻ tàn nhẫn."
" Chàng cứ nói thiếp nghe xem."
" Ừm." Rồi hắn chậm rãi kể, nghe xong nàng trầm mặc:
" Đúng thật nhưng chúng có vẻ hữu ích nhất. Đợi Dũng về bàn bạc thêm sao..."
" Ừm."
.......
Sau khi xác định được ranh giới tạm thời, trong doanh trướng nhà Nguyễn, Lê Văn Chương nhìn Nguyễn Tú nói:
" Ngươi cứ thay phiên cho 100 người thay phiên quấy nhiễu. Cố gắng la hét phô trương thanh thế. Cốt làm bọn chúng không nghỉ ngơi yên là được."
" Vâng."
Rồi quay ra tiếp nhìn Nguyễn Văn Chấn và Nguyễn Văn Thắng nói:
" Các ngươi mau cho người tu bổ lại thuyền. Điểm danh quân số. Ngày mai mỗi người một hướng đem theo 10 thuyền nhỏ, cùng 20 nghe chở quân chia làm hai hướng tách riêng bắt lấy từng tầu Định quốc đó." Rồi trầm tư:
" Cố gắng bắt được tầu chúng. Ta muốn nghiên cứu xem. Bọn chúng đã đến như thế nào?"
" Haha. Tướg quân yên tám. Hoả lực chúng ta mạnh hơn, chắc chắn thắng thôi." Nguyễn Văn Chấn đáp.
" Cẩn thận không thừa."
" Được."
.........
Trong cung, Nguyễn Huệ nhận được. Sắc mặt âm trầm. Sau đó nhìn Hồ Thức nói:
" Ngươi nhanh chóng cho người thâm nhập, kiểm xoát Thị Nại. Đồng thời nhanh chóng điều tra, bắt giữ bất kì kẻ nào ra ngoài doanh trại trong mấy hôm nay. Chỉ cần có kẻ tiếp xúc gần cũng bắt. Nghiêm cẩn thẩm tra."
" Vâng."
.........
Sau đó cũng Nguyễn Huệ mặc thường phục, lặng lẽ rời cung.
Trong một căn phòng nhỏ, bí mật ở ngoài kinh:
Nguyễn Huệ tiến vào, một lớp bụi rêu phong che kín tượng phật. Chui qua gian phòng lụp sụp, hắn tiến vào trước một căn phòng nhỏ, gõ:
" Cốc...cốc..."
Một giọng nói già nua vang lên:
" Vào đi."
Hắn đầy cửa đi vào.
Bên trong một lão giả đã ngồi đó, thấy hắn hỏi:
" Không biết bệ hạ nay đến đây có việc gì."
" Nay có chút chuyện lo lắng, cần Tả Ao(*) tiên sinh xem giúp một quẻ. "
" Mời bệ hạ nói."
Hắn gật đầu, chậm rãi kể về việc nguy hiểm của bọn Vũ Văn Dũng, cũng như việc ở Thị Nại....
Tả Ao nghe xong, chậm rãi gieo quẻ, trả lời từng vấn đề, nhưng đến việc về Nguyễn Toản, lắc đầu:
" Không thể xem. Người này đã vượt ngoài vận mệnh....."
Nghe vậy, hắn cũng không quá ngạc nhiên, gật đầu, sau đó chắp tay:
" Cảm ơn tiên sinh thật nhiều."
" Không sao. Dù sao bệ hạ từng giúp ta." Rồi ngưng:
" Mấy hôm nữa ta muốn đi phiêu du. Mời bệ hạ giúp ta chuẩn bị chút đồ...."
" Được. Mấy hôm nữa, trẫm sẽ đích thân mang tới."
" Cảm ơn bệ hạ."
.......
P/s: Tả Ao: Tả Ao là nhân vật làm nghề địa lý phong thuỷ nổi tiếng ở Việt Nam. Ông được cho là tác giả của một số cuốn sách Hán Nôm cổ truyền bá thuật phong thủy của Việt Nam. Trong dân gian tương truyền nhiều giai thoại cổ về hành trạng thuật phong thủy của ông ở các làng xã Việt Nam thời xưa. Tả Ao có quê ở làng Tả Ao, phủ Đức Quang, trấn Nghệ An (nay thuộc xã Xuân Giang, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh).
.......
Dựng xong xuôi, đang chỉnh đốn thì một lính chạy đến:
" Thưa ba vị tướng quân. Đã điều tra xong. Ngoài tầu Phượng Phi thì quân địch có thêm một tầu Long Phi tương tự. Mặt khác bọn chúng có 50 nghe trở quân cùng 20 thuyền nhỏ. Số quân ước lượng là 5000 người."
Nghe vậy, cả ba gật đầu, sai quân lính tiếp tục.
..........
Trở về doanh trướng, Vũ Văn Dũng thở dài:
" Như tin tức thì quân số chúng gấp hơn 2 lần chúng ta, hoả lực tuy không nhiều nhưng cũng vô cùng đáng kể( 140 khẩu so với 120 khẩu). Hai người nghi như thế nào."
" Theo ta lên lùi lại, đợi cứu viện tới. Chậm nhất cũng hai ngày thì Nguyễn Văn Lộc đến." Trần Thị Lan nói.
Nguyễn Văn Tuyết nghe xong, lắc đầu:
" Khó. Bọn chúng cũng không ngu, đã lựa chọn mai phục ở đây, chắc chắn muốn bắt sống chúng ta. Sẽ không dễ ràng cho chúng ta lùi đi."
" Ừm." Vũ Văn Dũng gật đầu.
Lúc lâu, tất cả vẫn chưa tìm được cách khả thi, Trần Thị Lan nói:
" Có thực mới vực được đạo. Đi ăn chút rồi lúc nữa nghĩ tiếp."
" Được."
........
Ăn uống xong, Vũ Văn Dũng nhìn toàn quân nói:
" Ngày mai là một ngày vất vả. Mọi người thay phiên nhau nghỉ ngơi, canh gác. Giữ tinh thần tốt nhất."
" Vâng."
..........
Nói xong, cả ba tiếp tục suy luận, nhiều kế hoạch được soạn ra, nhưng chưa có phương án tối ưu nhất.
Bỗng bên ngoài một tên lính hốt hải chạy:
" Báo.."
" Chuyện gì."
" Thưa ba vị tướng quân bọn nhà Nguyễn luân phiên tập kích. Tuy đánh đuổi dễ dàng nhưng bọn chúng gây ra động tĩnh lớn. Nhiều người không thể ngủ."
" Hừ." Vũ Văn Dũng đáp sau đó nhìn hai người Nguyễn Văn Tuyết nói:
" Hai người suy nghĩ tiếp đi. Ta đem người ra càn cho bọn chúng yên."
" Được."
........
Đợi Vũ Văn Dũng đi, Trần Thị Lan khẽ mệt nhọc tựa vào vai Nguyễn Văn Tuyết lim dim, hắn khẽ vuốt ve, nói:
" Nếu nàng mệt nghỉ ngơi đi. Ta canh chừng cho."
Tuy vẫn nhắm mắt nhưng nàng lắc đầu:
" Không sao. Thiếp chợp mắt chút. Chưa nghĩ ra cách ngủ không yên. Hazzz." Rồi hỏi:
" Mà chàng nghĩ ra cách gì chưa."
" Có. Nhưng cách này có vẻ tàn nhẫn."
" Chàng cứ nói thiếp nghe xem."
" Ừm." Rồi hắn chậm rãi kể, nghe xong nàng trầm mặc:
" Đúng thật nhưng chúng có vẻ hữu ích nhất. Đợi Dũng về bàn bạc thêm sao..."
" Ừm."
.......
Sau khi xác định được ranh giới tạm thời, trong doanh trướng nhà Nguyễn, Lê Văn Chương nhìn Nguyễn Tú nói:
" Ngươi cứ thay phiên cho 100 người thay phiên quấy nhiễu. Cố gắng la hét phô trương thanh thế. Cốt làm bọn chúng không nghỉ ngơi yên là được."
" Vâng."
Rồi quay ra tiếp nhìn Nguyễn Văn Chấn và Nguyễn Văn Thắng nói:
" Các ngươi mau cho người tu bổ lại thuyền. Điểm danh quân số. Ngày mai mỗi người một hướng đem theo 10 thuyền nhỏ, cùng 20 nghe chở quân chia làm hai hướng tách riêng bắt lấy từng tầu Định quốc đó." Rồi trầm tư:
" Cố gắng bắt được tầu chúng. Ta muốn nghiên cứu xem. Bọn chúng đã đến như thế nào?"
" Haha. Tướg quân yên tám. Hoả lực chúng ta mạnh hơn, chắc chắn thắng thôi." Nguyễn Văn Chấn đáp.
" Cẩn thận không thừa."
" Được."
.........
Trong cung, Nguyễn Huệ nhận được. Sắc mặt âm trầm. Sau đó nhìn Hồ Thức nói:
" Ngươi nhanh chóng cho người thâm nhập, kiểm xoát Thị Nại. Đồng thời nhanh chóng điều tra, bắt giữ bất kì kẻ nào ra ngoài doanh trại trong mấy hôm nay. Chỉ cần có kẻ tiếp xúc gần cũng bắt. Nghiêm cẩn thẩm tra."
" Vâng."
.........
Sau đó cũng Nguyễn Huệ mặc thường phục, lặng lẽ rời cung.
Trong một căn phòng nhỏ, bí mật ở ngoài kinh:
Nguyễn Huệ tiến vào, một lớp bụi rêu phong che kín tượng phật. Chui qua gian phòng lụp sụp, hắn tiến vào trước một căn phòng nhỏ, gõ:
" Cốc...cốc..."
Một giọng nói già nua vang lên:
" Vào đi."
Hắn đầy cửa đi vào.
Bên trong một lão giả đã ngồi đó, thấy hắn hỏi:
" Không biết bệ hạ nay đến đây có việc gì."
" Nay có chút chuyện lo lắng, cần Tả Ao(*) tiên sinh xem giúp một quẻ. "
" Mời bệ hạ nói."
Hắn gật đầu, chậm rãi kể về việc nguy hiểm của bọn Vũ Văn Dũng, cũng như việc ở Thị Nại....
Tả Ao nghe xong, chậm rãi gieo quẻ, trả lời từng vấn đề, nhưng đến việc về Nguyễn Toản, lắc đầu:
" Không thể xem. Người này đã vượt ngoài vận mệnh....."
Nghe vậy, hắn cũng không quá ngạc nhiên, gật đầu, sau đó chắp tay:
" Cảm ơn tiên sinh thật nhiều."
" Không sao. Dù sao bệ hạ từng giúp ta." Rồi ngưng:
" Mấy hôm nữa ta muốn đi phiêu du. Mời bệ hạ giúp ta chuẩn bị chút đồ...."
" Được. Mấy hôm nữa, trẫm sẽ đích thân mang tới."
" Cảm ơn bệ hạ."
.......
P/s: Tả Ao: Tả Ao là nhân vật làm nghề địa lý phong thuỷ nổi tiếng ở Việt Nam. Ông được cho là tác giả của một số cuốn sách Hán Nôm cổ truyền bá thuật phong thủy của Việt Nam. Trong dân gian tương truyền nhiều giai thoại cổ về hành trạng thuật phong thủy của ông ở các làng xã Việt Nam thời xưa. Tả Ao có quê ở làng Tả Ao, phủ Đức Quang, trấn Nghệ An (nay thuộc xã Xuân Giang, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.