Chương 10: MỐI THÙ CỦA RYAN RIDO VÀ NHỊ VƯƠNG TỬ (1) - YÊU HAY HẬN?
Tiểu Thiên
05/08/2016
Masa dòm ta và Ryan cứ mắt nhìn mắt, mũi nhìn mũi, tò mò hỏi:
"Tiểu thư Litis, cô biết Thần tử đại nhân sao? Mà sao Thần tử đại nhân gọi cô là Isis? Không phải cô tên Litis sao?"
Mí mắt hơi co giật, xém chút quên mất còn có một tên hàng giả tồn tại:
"Masa đại nhân đùa tôi rồi, tôi chỉ là một thương nhân nhỏ bé, làm sao tôi quen biết Thần tử đại nhân được cơ chứ."
Mắt Ryan cơ hồ lóe lên tia hứng thú:
"Vậy làm sao tiểu thư biết tôi tên Ryan?"
Ta híp mắt cười thản nhiên: "Ban nãy lúc Masa đại nhân giới thiệu cho tôi, có vô tình nhắc tới trong thành còn có một vị khách quý tên Ryan, tóc đen, mắt đen, da trắng, là người phương Đông. Tình cờ gặp được, tôi nghĩ chắc là ngài Ryan rồi."
Masa mở to mắt, cảm khái nói:
"Tiểu thư Litis thông minh quá!"
Trước hai con ngươi sáng quắc của Ryan trước mặt, ta chỉ đành ha ha vài tiếng:
"Chê cười rồi, chê cười rồi."
Masa được nước lấn tới, mở miệng là huyên thuyên đủ điều: "Vậy còn cái tên Isis mà Thần tử đại nhân gọi thì sao?"
Ta thầm niệm một ngàn chữ nhịn trong đầu, ngoài mặt vẫn giữ nụ cười khách sáo: "Đó là tên tự[*] của tôi."
[*] Tên tự: tên cha mẹ đặt cho.
"Ồ ồ." Nháy mắt cái miệng Masa hàng giả đã banh to hết cỡ: "Vậy còn vậy còn..."
Chưa kịp "vậy còn" tiếp, đã bị bàn tay Ryan chặn lại: "Đủ rồi, lùi lại đi."
Masa thấy Ryan lên tiếng, không dám hó hé tiếng nào nữa, sợ sệt lùi lại một bước.
Không còn tiếng ồn quấy nhiễu bên tai, ta mới chuyển tầm nhìn về lại Ryan:
"Không biết ngài Ryan...?"
"Isis."
Phản chiếu trong đôi mắt màu đen huyền là tấm váy lụa xanh thêu hoa sen chỉ bạc đang lất phất bay theo gió, cùng khuôn mặt lạnh nhạt không chút mừng rỡ của ta:
"Tìm chỗ nào nói chuyện đi."
Đoạn, nói với Masa đứng gần đó: "Ở đây có căn phòng nào cách âm không?"
Masa nghe hỏi mà ngu người:
"Phòng... cách âm???"
Ryan nghĩ nghĩ chút rồi nói lại:
"Là tĩnh thất."
"Là tĩnh thất sao ạ, dĩ nhiên là có!" Masa trưng ra vẻ tươi cười lấy lòng: "Mời Thần tử đại nhân đi theo tôi, lối này ạ."
Ta nhìn lướt qua tướng đi khom lưng uốn gối của Masa, đồ giả đúng là đồ giả, không một chút khí tiết. Nhưng việc tên trưởng tử giả mạo này có khí tiết hay không, ta chẳng rảnh mà để tâm. Điều ta lưu tâm, là Ryan thế nào lại có mặt ở Atina, đồ giả cư nhiên còn cung kính gọi hắn Thần tử?
"Tiểu thư Litis, cô biết Thần tử đại nhân sao? Mà sao Thần tử đại nhân gọi cô là Isis? Không phải cô tên Litis sao?"
Mí mắt hơi co giật, xém chút quên mất còn có một tên hàng giả tồn tại:
"Masa đại nhân đùa tôi rồi, tôi chỉ là một thương nhân nhỏ bé, làm sao tôi quen biết Thần tử đại nhân được cơ chứ."
Mắt Ryan cơ hồ lóe lên tia hứng thú:
"Vậy làm sao tiểu thư biết tôi tên Ryan?"
Ta híp mắt cười thản nhiên: "Ban nãy lúc Masa đại nhân giới thiệu cho tôi, có vô tình nhắc tới trong thành còn có một vị khách quý tên Ryan, tóc đen, mắt đen, da trắng, là người phương Đông. Tình cờ gặp được, tôi nghĩ chắc là ngài Ryan rồi."
Masa mở to mắt, cảm khái nói:
"Tiểu thư Litis thông minh quá!"
Trước hai con ngươi sáng quắc của Ryan trước mặt, ta chỉ đành ha ha vài tiếng:
"Chê cười rồi, chê cười rồi."
Masa được nước lấn tới, mở miệng là huyên thuyên đủ điều: "Vậy còn cái tên Isis mà Thần tử đại nhân gọi thì sao?"
Ta thầm niệm một ngàn chữ nhịn trong đầu, ngoài mặt vẫn giữ nụ cười khách sáo: "Đó là tên tự[*] của tôi."
[*] Tên tự: tên cha mẹ đặt cho.
"Ồ ồ." Nháy mắt cái miệng Masa hàng giả đã banh to hết cỡ: "Vậy còn vậy còn..."
Chưa kịp "vậy còn" tiếp, đã bị bàn tay Ryan chặn lại: "Đủ rồi, lùi lại đi."
Masa thấy Ryan lên tiếng, không dám hó hé tiếng nào nữa, sợ sệt lùi lại một bước.
Không còn tiếng ồn quấy nhiễu bên tai, ta mới chuyển tầm nhìn về lại Ryan:
"Không biết ngài Ryan...?"
"Isis."
Phản chiếu trong đôi mắt màu đen huyền là tấm váy lụa xanh thêu hoa sen chỉ bạc đang lất phất bay theo gió, cùng khuôn mặt lạnh nhạt không chút mừng rỡ của ta:
"Tìm chỗ nào nói chuyện đi."
Đoạn, nói với Masa đứng gần đó: "Ở đây có căn phòng nào cách âm không?"
Masa nghe hỏi mà ngu người:
"Phòng... cách âm???"
Ryan nghĩ nghĩ chút rồi nói lại:
"Là tĩnh thất."
"Là tĩnh thất sao ạ, dĩ nhiên là có!" Masa trưng ra vẻ tươi cười lấy lòng: "Mời Thần tử đại nhân đi theo tôi, lối này ạ."
Ta nhìn lướt qua tướng đi khom lưng uốn gối của Masa, đồ giả đúng là đồ giả, không một chút khí tiết. Nhưng việc tên trưởng tử giả mạo này có khí tiết hay không, ta chẳng rảnh mà để tâm. Điều ta lưu tâm, là Ryan thế nào lại có mặt ở Atina, đồ giả cư nhiên còn cung kính gọi hắn Thần tử?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.