Chương 177: Nguyên lý xếp chồng
Tiểu Long
25/08/2021
Vẻ mặt Thạch Đầu vẫn giữ nguyên sự cao ngạo, đôi mắt híp lại thành một
đường chỉ trông cực kỳ gợi đòn. Mà Độc Cô Minh thì lại biểu tình kinh
ngạc tới cực điểm.
Hai người nhìn nhau không nói câu nào gần nửa canh giờ, bốn mắt dán chặt vào nhau không ai nhường ai, rốt cuộc Độc Cô Minh là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng.
- Ngươi bị điên à?
Độc Cô Minh nói xong liền đi vòng né tránh vị trí Thạch Đầu đang đứng. Theo hắn thấy chỉ có người điên mới tự dưng nghĩ ra việc dạy lại công pháp mạnh nhất của mình cho kẻ khác.
- Khoan, không phải như ngươi nghĩ…
Thạch Đầu lập tức vòng chạy lại chắn trước mặt hắn, lần này sự cao ngạo trên khuôn mặt đã giảm đi, gã cười hì hì:
- Huynh đệ chớ hiểu lầm. Tất nhiên ta không dạy ngươi miễn phí. Cực Dương Chí Cương công là công pháp chân truyền của Cự Hùng tộc, độ trân quý không cần phải nói. Ta có thể dạy cho ngươi toàn bộ, nhưng với một điều kiện là ngươi phải truyền lại một chiêu kiếm cuối cùng kia cho ta. Chúng ta trao đổi sòng phẳng, không ai nợ ai…
Độc Cô Minh cau mày không đáp. Thấy hắn như vậy Thạch Đầu cực kỳ nóng ruột, sợ rằng có người nghe thấy câu chuyện giữa hai người bèn kéo hắn vào bên trong lều:
- Chuyện này nếu để lộ ra thì Thạch Đầu ta chết không có chỗ chôn, chúng ta vào bên trong trước hẳn nói.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Độc Cô Minh còn cho rằng Thạch Đầu hiện tại và kẻ cầm thương bá đạo hôm qua là hai người khác nhau. Tên Thạch Đầu trước mặt này nhìn dáng vẻ rất gợi đòn, hành động và ngôn từ lại có chút điên khùng bệnh hoạn.
Trải qua nửa canh giờ luyên thuyên đủ điều thì Độc Cô Minh rốt cuộc cũng hiểu gã ta muốn nói điều gì.
Thạch Đầu khác với chúng tu sĩ cùng thời đại. Gã luôn ấp ủ về một thịnh thế mà những cự đầu thế lực lớn không còn che giấu tuyệt học của mình nữa, hướng tới sự chia sẻ, học tập lẫn nhau để đưa nhân giới đi lên.
Chính vì lý tưởng này mà mỗi khi gặp bất kỳ thiên kiêu nào trong cùng thế hệ, gã cũng đều lôi kéo họ vào một tổ chức gọi là Tân Tinh môn.
- Gia nhập vào Tân Tinh môn, ta sẽ cho huynh làm phó môn chủ! Với tư tưởng và đường lối này, tin chắc trong vòng một ngàn năm Tân Tinh môn sẽ giống như cái tên của nó, trở thành một vì sao mới sáng rực rỡ trên bầu trời tu luyện giới. Rồi tên tuổi hai ta sẽ được chúng sinh mãi khắc ghi trong lịch sử, bất hủ trường tồn trong dòng chảy thời gian…
Thạch Đầu vỗ ngực nói, cực kỳ tự hào về lý tưởng vĩ đại của mình.
Độc Cô Minh hỏi:
- Tân Tinh môn có bao nhiêu thành viên? Vì sao ngươi chỉ mới gặp ta mà đã cho ta làm phó môn chủ?
Thạch Đầu ngượng ngùng:
- Hiện tại chỉ mới có hai người thôi, tất nhiên ta là môn chủ, còn huynh là phó môn chủ…
Thấy biểu cảm trên mặt Độc Cô Minh trở nên cứng đơ, Thạch Đầu sợ hắn sẽ đuổi mình ra ngoài nên vội vàng nói tiếp:
- Tuy nhiên sau trận chiến hôm qua ta đã trở thành đệ tử thân truyền của Đan Ngư Yêu Đế, thiếu chủ của yêu tộc Bắc vực. Còn Như Nguyện huynh tuy chỉ vừa mới xuất hiện nhưng nhất chiến thành danh, tin tức về sự quật khởi của huynh đã sớm truyền khắp năm châu nhân giới rồi. Có hai thiên kiêu kiệt xuất như chúng ta tọa trấn còn sợ sẽ không lôi kéo được nhân tài hay sao?
Độc Cô Minh nhướng mày:
- Ta mới giao chiến đêm qua mà sáng nay đã vang danh khắp năm châu, ngươi có nói quá không đấy?
- Huynh không biết sao, trên Nhân Giới Chí Tôn bảng vừa cập nhật tên của huynh, chính là đứng thứ hạng một trăm đó. Nghe đồn huynh cướp đi vị trí này từ tay Mã Tam Đao của Bá Đao phái. Bá Đao phái chính là thế lực cự đầu nằm ở Độc Cô thánh hoàng triều cách nơi này không xa, sợ rằng Mã Tam Đao đang trên đường đến đây tìm huynh tính sổ nhằm cướp lại thứ hạng thuộc về mình.
Độc Cô Minh trầm ngâm. Đây cũng là một cố nhân của hắn. Khi ấy Mã Tam Đao liên thủ với không ít thiên kiêu nhân giới, có cả Tiểu Long Nữ, Pháp Hải, Xích Khao truy sát hắn. Rốt cuộc bị Lưu Tích Quân và Mộng Tiểu Phàm phá vỡ vòng vây, đuổi giết ngược lại.
Ấn tượng về Mã Tam Đao khi ấy của Độc Cô Minh đó là loại đao pháp điên cuồng vô chiêu vô thức, càng chém tốc độ ra đao càng nhanh, tạo thành một tấm lưới trùm lấy địch nhân phân thây họ ra làm trăm vạn mảnh. Trải qua đại thế thay đổi, có lẽ đạo vận mà Mã Tam Đao ngộ ra cũng chính là cuồng đạo vận giống như Độc Cô Minh hiện tại.
- Nếu ta đánh bại được ngươi và Tử Dực, đáng lý chính là nhân tuyển sánh ngang với bọn Quan Thất mới đúng, vì sao thứ hạng lại thấp đến độ này? Mà tên Mã Tam Đao kia chẳng lẽ bị điên, biết rõ không thể địch nổi ta mà còn chủ động tìm tới?
Thạch Đầu cười khà khà:
- Y không điên. Nếu bây giờ huynh chỉ cần rời khỏi bộ lạc Tây Phong một trăm bước thì người điên chính là huynh. Có rất rất nhiều thiên kiêu đã từ những địa phương lân cận tức tốc tới đây khiêu chiếu với huynh. Vị trí thứ một trăm trong Nhân Giới Chí Tôn bảng rất nhạy cảm, ai cũng khao khát đạt được. Người đứng thứ chín mươi chín nguy cơ không nhiều bằng vị trí một trăm. Nói đi cũng phải nói lại, cách đây mười bốn năm chính vì từng xuất hiện một cao thủ trẻ tuổi cũng họ Độc Cô, tại sự kiện Tuyệt Vọng Ma Uyên dùng sự điên cuồng, bất chấp sinh tử mà quật khởi, nên mới dẫn đến việc suy nghĩ của chúng thiên kiêu thế hệ này đồng loạt thay đổi. Bọn họ không bế quan nữa mà bắt đầu lấy chiến nhập đạo, gần như chẳng khác nào chó điên chỉ cần gặp địch thủ cùng cảnh giới là lao vào cắn xé không ngừng. Khắp ngũ châu đều liên tục xảy ra những trận giao tranh khốc liệt, anh kiệt rơi rụng vô số. Đúng rồi, Như Nguyện huynh, ta có thể lấy thân phận môn chủ Tân Tinh môn hỏi huynh một chuyện hay không?
Độc Cô Minh gật đầu:
- Được, ngươi cứ hỏi. Nhưng Tân Tinh môn gì đó ta chưa tham gia, còn phải suy nghĩ thêm!
Trải qua cuộc nói chuyện với Tô Viễn, Độc Cô Minh đã giác ngộ thêm nhiều điều. Muốn bố cục cả thiên hạ chỉ dựa vào sức một mình hắn là không đủ. Mà hắn lại không cách nào lôi kéo đám lão quái Đạo Đài, Ứng Kiếp về phe mình. Ngay cả Độc Cô Đại Đế và Đại Tế Tửu cũng chẳng thèm giao vài vị hộ đạo giả cảnh giới cao thâm cho hắn. Vậy nên nếu muốn tập làm quen với thuật quyền mưu chỉ có thể bắt đầu từ những chí tôn thiên kiêu trẻ tuổi như Thạch Đầu và Tử Dực, thông qua họ để tác động tới những thế lực cự đầu đứng đằng sau. Nếu mối quan hệ này bền vững dài lâu, tương lai khi quá trình chuyển giao quyền lực xảy ra, bọn họ sẽ trở thành những mắt xích quan trọng giúp tấm lưới quyền lực của hắn bao phủ khắp nhân giới.
Độc Cô Minh đã bắt đầu chịu khó suy nghĩ nhiều hơn, đề phòng nhiều hơn. Sự tiếp cận của Thạch Đầu không thể vội tin chỉ vì sự phát triển của Tân Tinh môn gì đó, cứ phải quan sát dài lâu mới đánh giá chính xác được.
Thạch Đầu nói như có như không, ánh mắt nhìn hắn cực kỳ ẩn ý:
- Như Nguyện huynh có biết trong Độc Cô gia có vị thiên kiêu nào tên chỉ có một chữ Minh không? Mặc dù cách đây mấy năm, phía Độc Cô gia kịch liệt chối bỏ quan hệ với người này nhưng ta không tin có sự trùng hợp đến vậy. Một người không mang huyết mạch cường đại, sinh ra ở địa phương không có Đế giả trấn trụ khí vận như Nam Hoang làm sao có thể đánh ngang tay với bọn Quan Thất, Thẩm Yến, Côn Vũ, Diệp Chính được kia chứ? Đó là chưa nói tới ở đế đô Độc Cô thánh hoàng triều còn có một Minh Tước phủ được Độc Cô Đại Đế sắc phong cho một vị chất tử bí ẩn cách đây hai mươi tám năm. Chữ Minh kia, dính líu rất nhiều đó…
Độc Cô Minh điềm nhiên đáp:
- Ta cũng không rõ, nhưng Thạch Đầu ngươi có vẻ biết rất nhiều chuyện. Ngay cả nội bộ Độc Cô gia thế nào mà cũng tường tận như vậy?
Thạch Đầu cười ha hả:
- Lăn lộn trong tu chân giới phải có kiến thức, biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng. Chẳng lẽ huynh không chú ý tại căn phòng này cũng có rất nhiều ngọc giản ghi chép tư liệu về những chí tôn thiên kiêu mạnh nhất khắp ngũ châu hay sao? Mã thánh nữ cũng giống như ta thôi, sẽ tìm hiểu thông tin về họ cực kỳ kỹ lưỡng. Điều này giúp chúng ta khi lâm trận sẽ lường trước những lá bài tẩy của đối phương, không quá bất ngờ. Tuy nhiên Như Nguyện huynh là trường hợp ngoại lệ, một kiếm kia đến tận bây giờ còn khiến ta sởn cả gai ốc. Ta thật tâm tình nguyện trao đổi Cực Dương Chí Cương công chỉ để lấy chiêu kiếm này.
Độc Cô Minh lắc đầu:
- Không phải ta không muốn trao đổi, chỉ là một khi ta rút kiếm sẽ không khống chế nổi bản thân, sợ rằng sẽ khiến ngươi mất mạng.
Mặt Thạch Đầu đen như than:
- Ai bảo ngươi chém ta, cứ việc chém vào khoảng không là được mà. Ta cũng không định bắt chước thần thông này mà muốn mượn ý cảnh của nó để sáng tạo ra thần thông riêng của bản thân.
Nói đoạn gã lấy Xích Thanh thương ra khiến Độc Cô Minh biến sắc vội vàng tung người nhảy về góc phòng, trên tay cầm Thiên Nhai kiếm sẵn sàng tử chiến.
Thạch Đầu chĩa mũi thương về phía trước, nhưng ánh mắt không nhìn Độc Cô Minh mà nhìn về cây thương bằng dáng vẻ si mê.
- Từ lâu ta đã ấp ủ một thức thương pháp gọi là “Kinh Diễm Nhất Thương”. Đâm đâu chết đó, chọc đâu chết đó, giả sử phối hợp với Cực Dương Chí Cương công thì thật là ngạnh công đệ nhất thiên hạ. Ngay cả Kiếp chủ chắc chắn cũng không thể chống đỡ một thương này mà phải bại lui.
Nói đoạn gã thu cây thương vào trong khổ hải rồi ngồi xuống thở dài sườn sượt:
- Xem ra Độc Cô huynh vẫn chưa tin thành ý của ta. Để ta giải thích về nguyên lý và khẩu quyết của Cực Dương Chí Cương công trước.
Không biết là mất bao nhiêu lâu sau, Độc Cô Minh từ vẻ đề phòng dần chuyển sang si mê và trầm tư. Đích thực Thạch Đầu không lừa hắn. Dựa vào kinh nghiệm tu luyện và cải biên những công pháp lúc trước, Độc Cô Minh có thể nhận ra đây là một bộ công pháp hoàn chỉnh không chút chỗ hại nào.
- Cực Dương Chí Cương công nhìn bề ngoài tuy mạnh mẽ là vậy, người ta cứ tưởng độ xảo diệu của nó bằng không, song thực chất để có được lực đạo khủng khiếp như thế cần có kỹ thuật khống chế linh lực cực kỳ thông thạo và tỉ mỉ. Linh lực ta có lẽ không thâm hậu bằng Như Nguyện huynh, nhưng ta có thể xếp chồng nó thành nhiều lớp rồi đánh ra. Qua đó từ một đạo linh lực thành mười đạo, trong khi tu sĩ tầm thường trong mỗi đòn đánh chỉ tối đa đánh ra một đạo.
Khoảnh khắc lời Thạch Đầu vừa dứt, Độc Cô Minh liền biến sắc, câu nói cuối cùng của gã chẳng khác nào sấm rền bên tai hắn, khiến cho những rối rắm về cách đột phá Hỗn Nguyên cảnh giờ đây lóe lên một tia hy vọng mãnh liệt.
- Một thành mười, xếp chồng lên nhau, Đại Phân Thân Thuật, ta hiểu rồi!
Hai mắt Độc Cô Minh sáng rực, trong sự ngơ ngác của Thạch Đầu, hắn lập tức chạy một mạch ra bên ngoài đi tìm Đại Tế Tửu.
Hai người nhìn nhau không nói câu nào gần nửa canh giờ, bốn mắt dán chặt vào nhau không ai nhường ai, rốt cuộc Độc Cô Minh là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng.
- Ngươi bị điên à?
Độc Cô Minh nói xong liền đi vòng né tránh vị trí Thạch Đầu đang đứng. Theo hắn thấy chỉ có người điên mới tự dưng nghĩ ra việc dạy lại công pháp mạnh nhất của mình cho kẻ khác.
- Khoan, không phải như ngươi nghĩ…
Thạch Đầu lập tức vòng chạy lại chắn trước mặt hắn, lần này sự cao ngạo trên khuôn mặt đã giảm đi, gã cười hì hì:
- Huynh đệ chớ hiểu lầm. Tất nhiên ta không dạy ngươi miễn phí. Cực Dương Chí Cương công là công pháp chân truyền của Cự Hùng tộc, độ trân quý không cần phải nói. Ta có thể dạy cho ngươi toàn bộ, nhưng với một điều kiện là ngươi phải truyền lại một chiêu kiếm cuối cùng kia cho ta. Chúng ta trao đổi sòng phẳng, không ai nợ ai…
Độc Cô Minh cau mày không đáp. Thấy hắn như vậy Thạch Đầu cực kỳ nóng ruột, sợ rằng có người nghe thấy câu chuyện giữa hai người bèn kéo hắn vào bên trong lều:
- Chuyện này nếu để lộ ra thì Thạch Đầu ta chết không có chỗ chôn, chúng ta vào bên trong trước hẳn nói.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Độc Cô Minh còn cho rằng Thạch Đầu hiện tại và kẻ cầm thương bá đạo hôm qua là hai người khác nhau. Tên Thạch Đầu trước mặt này nhìn dáng vẻ rất gợi đòn, hành động và ngôn từ lại có chút điên khùng bệnh hoạn.
Trải qua nửa canh giờ luyên thuyên đủ điều thì Độc Cô Minh rốt cuộc cũng hiểu gã ta muốn nói điều gì.
Thạch Đầu khác với chúng tu sĩ cùng thời đại. Gã luôn ấp ủ về một thịnh thế mà những cự đầu thế lực lớn không còn che giấu tuyệt học của mình nữa, hướng tới sự chia sẻ, học tập lẫn nhau để đưa nhân giới đi lên.
Chính vì lý tưởng này mà mỗi khi gặp bất kỳ thiên kiêu nào trong cùng thế hệ, gã cũng đều lôi kéo họ vào một tổ chức gọi là Tân Tinh môn.
- Gia nhập vào Tân Tinh môn, ta sẽ cho huynh làm phó môn chủ! Với tư tưởng và đường lối này, tin chắc trong vòng một ngàn năm Tân Tinh môn sẽ giống như cái tên của nó, trở thành một vì sao mới sáng rực rỡ trên bầu trời tu luyện giới. Rồi tên tuổi hai ta sẽ được chúng sinh mãi khắc ghi trong lịch sử, bất hủ trường tồn trong dòng chảy thời gian…
Thạch Đầu vỗ ngực nói, cực kỳ tự hào về lý tưởng vĩ đại của mình.
Độc Cô Minh hỏi:
- Tân Tinh môn có bao nhiêu thành viên? Vì sao ngươi chỉ mới gặp ta mà đã cho ta làm phó môn chủ?
Thạch Đầu ngượng ngùng:
- Hiện tại chỉ mới có hai người thôi, tất nhiên ta là môn chủ, còn huynh là phó môn chủ…
Thấy biểu cảm trên mặt Độc Cô Minh trở nên cứng đơ, Thạch Đầu sợ hắn sẽ đuổi mình ra ngoài nên vội vàng nói tiếp:
- Tuy nhiên sau trận chiến hôm qua ta đã trở thành đệ tử thân truyền của Đan Ngư Yêu Đế, thiếu chủ của yêu tộc Bắc vực. Còn Như Nguyện huynh tuy chỉ vừa mới xuất hiện nhưng nhất chiến thành danh, tin tức về sự quật khởi của huynh đã sớm truyền khắp năm châu nhân giới rồi. Có hai thiên kiêu kiệt xuất như chúng ta tọa trấn còn sợ sẽ không lôi kéo được nhân tài hay sao?
Độc Cô Minh nhướng mày:
- Ta mới giao chiến đêm qua mà sáng nay đã vang danh khắp năm châu, ngươi có nói quá không đấy?
- Huynh không biết sao, trên Nhân Giới Chí Tôn bảng vừa cập nhật tên của huynh, chính là đứng thứ hạng một trăm đó. Nghe đồn huynh cướp đi vị trí này từ tay Mã Tam Đao của Bá Đao phái. Bá Đao phái chính là thế lực cự đầu nằm ở Độc Cô thánh hoàng triều cách nơi này không xa, sợ rằng Mã Tam Đao đang trên đường đến đây tìm huynh tính sổ nhằm cướp lại thứ hạng thuộc về mình.
Độc Cô Minh trầm ngâm. Đây cũng là một cố nhân của hắn. Khi ấy Mã Tam Đao liên thủ với không ít thiên kiêu nhân giới, có cả Tiểu Long Nữ, Pháp Hải, Xích Khao truy sát hắn. Rốt cuộc bị Lưu Tích Quân và Mộng Tiểu Phàm phá vỡ vòng vây, đuổi giết ngược lại.
Ấn tượng về Mã Tam Đao khi ấy của Độc Cô Minh đó là loại đao pháp điên cuồng vô chiêu vô thức, càng chém tốc độ ra đao càng nhanh, tạo thành một tấm lưới trùm lấy địch nhân phân thây họ ra làm trăm vạn mảnh. Trải qua đại thế thay đổi, có lẽ đạo vận mà Mã Tam Đao ngộ ra cũng chính là cuồng đạo vận giống như Độc Cô Minh hiện tại.
- Nếu ta đánh bại được ngươi và Tử Dực, đáng lý chính là nhân tuyển sánh ngang với bọn Quan Thất mới đúng, vì sao thứ hạng lại thấp đến độ này? Mà tên Mã Tam Đao kia chẳng lẽ bị điên, biết rõ không thể địch nổi ta mà còn chủ động tìm tới?
Thạch Đầu cười khà khà:
- Y không điên. Nếu bây giờ huynh chỉ cần rời khỏi bộ lạc Tây Phong một trăm bước thì người điên chính là huynh. Có rất rất nhiều thiên kiêu đã từ những địa phương lân cận tức tốc tới đây khiêu chiếu với huynh. Vị trí thứ một trăm trong Nhân Giới Chí Tôn bảng rất nhạy cảm, ai cũng khao khát đạt được. Người đứng thứ chín mươi chín nguy cơ không nhiều bằng vị trí một trăm. Nói đi cũng phải nói lại, cách đây mười bốn năm chính vì từng xuất hiện một cao thủ trẻ tuổi cũng họ Độc Cô, tại sự kiện Tuyệt Vọng Ma Uyên dùng sự điên cuồng, bất chấp sinh tử mà quật khởi, nên mới dẫn đến việc suy nghĩ của chúng thiên kiêu thế hệ này đồng loạt thay đổi. Bọn họ không bế quan nữa mà bắt đầu lấy chiến nhập đạo, gần như chẳng khác nào chó điên chỉ cần gặp địch thủ cùng cảnh giới là lao vào cắn xé không ngừng. Khắp ngũ châu đều liên tục xảy ra những trận giao tranh khốc liệt, anh kiệt rơi rụng vô số. Đúng rồi, Như Nguyện huynh, ta có thể lấy thân phận môn chủ Tân Tinh môn hỏi huynh một chuyện hay không?
Độc Cô Minh gật đầu:
- Được, ngươi cứ hỏi. Nhưng Tân Tinh môn gì đó ta chưa tham gia, còn phải suy nghĩ thêm!
Trải qua cuộc nói chuyện với Tô Viễn, Độc Cô Minh đã giác ngộ thêm nhiều điều. Muốn bố cục cả thiên hạ chỉ dựa vào sức một mình hắn là không đủ. Mà hắn lại không cách nào lôi kéo đám lão quái Đạo Đài, Ứng Kiếp về phe mình. Ngay cả Độc Cô Đại Đế và Đại Tế Tửu cũng chẳng thèm giao vài vị hộ đạo giả cảnh giới cao thâm cho hắn. Vậy nên nếu muốn tập làm quen với thuật quyền mưu chỉ có thể bắt đầu từ những chí tôn thiên kiêu trẻ tuổi như Thạch Đầu và Tử Dực, thông qua họ để tác động tới những thế lực cự đầu đứng đằng sau. Nếu mối quan hệ này bền vững dài lâu, tương lai khi quá trình chuyển giao quyền lực xảy ra, bọn họ sẽ trở thành những mắt xích quan trọng giúp tấm lưới quyền lực của hắn bao phủ khắp nhân giới.
Độc Cô Minh đã bắt đầu chịu khó suy nghĩ nhiều hơn, đề phòng nhiều hơn. Sự tiếp cận của Thạch Đầu không thể vội tin chỉ vì sự phát triển của Tân Tinh môn gì đó, cứ phải quan sát dài lâu mới đánh giá chính xác được.
Thạch Đầu nói như có như không, ánh mắt nhìn hắn cực kỳ ẩn ý:
- Như Nguyện huynh có biết trong Độc Cô gia có vị thiên kiêu nào tên chỉ có một chữ Minh không? Mặc dù cách đây mấy năm, phía Độc Cô gia kịch liệt chối bỏ quan hệ với người này nhưng ta không tin có sự trùng hợp đến vậy. Một người không mang huyết mạch cường đại, sinh ra ở địa phương không có Đế giả trấn trụ khí vận như Nam Hoang làm sao có thể đánh ngang tay với bọn Quan Thất, Thẩm Yến, Côn Vũ, Diệp Chính được kia chứ? Đó là chưa nói tới ở đế đô Độc Cô thánh hoàng triều còn có một Minh Tước phủ được Độc Cô Đại Đế sắc phong cho một vị chất tử bí ẩn cách đây hai mươi tám năm. Chữ Minh kia, dính líu rất nhiều đó…
Độc Cô Minh điềm nhiên đáp:
- Ta cũng không rõ, nhưng Thạch Đầu ngươi có vẻ biết rất nhiều chuyện. Ngay cả nội bộ Độc Cô gia thế nào mà cũng tường tận như vậy?
Thạch Đầu cười ha hả:
- Lăn lộn trong tu chân giới phải có kiến thức, biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng. Chẳng lẽ huynh không chú ý tại căn phòng này cũng có rất nhiều ngọc giản ghi chép tư liệu về những chí tôn thiên kiêu mạnh nhất khắp ngũ châu hay sao? Mã thánh nữ cũng giống như ta thôi, sẽ tìm hiểu thông tin về họ cực kỳ kỹ lưỡng. Điều này giúp chúng ta khi lâm trận sẽ lường trước những lá bài tẩy của đối phương, không quá bất ngờ. Tuy nhiên Như Nguyện huynh là trường hợp ngoại lệ, một kiếm kia đến tận bây giờ còn khiến ta sởn cả gai ốc. Ta thật tâm tình nguyện trao đổi Cực Dương Chí Cương công chỉ để lấy chiêu kiếm này.
Độc Cô Minh lắc đầu:
- Không phải ta không muốn trao đổi, chỉ là một khi ta rút kiếm sẽ không khống chế nổi bản thân, sợ rằng sẽ khiến ngươi mất mạng.
Mặt Thạch Đầu đen như than:
- Ai bảo ngươi chém ta, cứ việc chém vào khoảng không là được mà. Ta cũng không định bắt chước thần thông này mà muốn mượn ý cảnh của nó để sáng tạo ra thần thông riêng của bản thân.
Nói đoạn gã lấy Xích Thanh thương ra khiến Độc Cô Minh biến sắc vội vàng tung người nhảy về góc phòng, trên tay cầm Thiên Nhai kiếm sẵn sàng tử chiến.
Thạch Đầu chĩa mũi thương về phía trước, nhưng ánh mắt không nhìn Độc Cô Minh mà nhìn về cây thương bằng dáng vẻ si mê.
- Từ lâu ta đã ấp ủ một thức thương pháp gọi là “Kinh Diễm Nhất Thương”. Đâm đâu chết đó, chọc đâu chết đó, giả sử phối hợp với Cực Dương Chí Cương công thì thật là ngạnh công đệ nhất thiên hạ. Ngay cả Kiếp chủ chắc chắn cũng không thể chống đỡ một thương này mà phải bại lui.
Nói đoạn gã thu cây thương vào trong khổ hải rồi ngồi xuống thở dài sườn sượt:
- Xem ra Độc Cô huynh vẫn chưa tin thành ý của ta. Để ta giải thích về nguyên lý và khẩu quyết của Cực Dương Chí Cương công trước.
Không biết là mất bao nhiêu lâu sau, Độc Cô Minh từ vẻ đề phòng dần chuyển sang si mê và trầm tư. Đích thực Thạch Đầu không lừa hắn. Dựa vào kinh nghiệm tu luyện và cải biên những công pháp lúc trước, Độc Cô Minh có thể nhận ra đây là một bộ công pháp hoàn chỉnh không chút chỗ hại nào.
- Cực Dương Chí Cương công nhìn bề ngoài tuy mạnh mẽ là vậy, người ta cứ tưởng độ xảo diệu của nó bằng không, song thực chất để có được lực đạo khủng khiếp như thế cần có kỹ thuật khống chế linh lực cực kỳ thông thạo và tỉ mỉ. Linh lực ta có lẽ không thâm hậu bằng Như Nguyện huynh, nhưng ta có thể xếp chồng nó thành nhiều lớp rồi đánh ra. Qua đó từ một đạo linh lực thành mười đạo, trong khi tu sĩ tầm thường trong mỗi đòn đánh chỉ tối đa đánh ra một đạo.
Khoảnh khắc lời Thạch Đầu vừa dứt, Độc Cô Minh liền biến sắc, câu nói cuối cùng của gã chẳng khác nào sấm rền bên tai hắn, khiến cho những rối rắm về cách đột phá Hỗn Nguyên cảnh giờ đây lóe lên một tia hy vọng mãnh liệt.
- Một thành mười, xếp chồng lên nhau, Đại Phân Thân Thuật, ta hiểu rồi!
Hai mắt Độc Cô Minh sáng rực, trong sự ngơ ngác của Thạch Đầu, hắn lập tức chạy một mạch ra bên ngoài đi tìm Đại Tế Tửu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.