Đệ Đệ Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Chương 39: Môn Sinh Thiên Tử

Gia Dưỡng Liễu Chích Phì Thỏ

01/11/2024

“Thỏ của ta, thật sự là một con thỏ biết vun vén!”

Tiểu Bạch vui vẻ kiểm kê số linh thạch kiếm được, lấy ra chiếc quần lót đã qua sử dụng tối qua trộm được, chỉ cần bán đấu giá là có thể mua được thiên tài địa bảo rồi.

“Quần lót thời niên thiếu của Tần Phong, giá khởi điểm là 20 khối linh thạch!!”

“Ta trả 25 khối linh thạch!!”

“…”

Các tỷ tỷ của Nguyệt Thần cung rất nghiêm túc trong việc tranh giành nam nhân, chiếc quần lót đã qua sử dụng vừa xuất hiện lập tức khiến cả đám hét lên.

Vù vù!

Một tiếng xé gió sắc bén vang lên trong rừng rậm mênh mông, Tần Phong đang ở dưới thác nước đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén, xung quanh người hiện lên vô số kiếm khí vô hình.

Ầm!!

Kiếm khí vô hình lập tức xé toạc thác nước, va chạm với năng lượng bắn tới, nước trong thác nước bị nổ bắn tung tóe khắp nơi.

Hai mỹ nữ một lớn một nhỏ xuất hiện bên cạnh thác nước, chính là Nguyệt Thần và Tử Diên, so với bảy năm trước, Tử Diên hiện tại đã không còn vẻ non nớt, mỗi cử chỉ, mỗi nụ cười đều toát lên vẻ phong tình vô hạn.

Nghe nói những năm này nàng ấy đi theo Nguyệt Thần cùng nhau tu luyện, đã luyện được một loại công pháp lợi hại mà chỉ nữ nhân mới có thể tu luyện.

“Không tệ, ngươi lĩnh ngộ kiếm ý và kiếm tâm càng ngày càng sâu sắc.”

Nguyệt Thần nhìn Tần Phong với ánh mắt rất hài lòng, không uổng công năm đó nàng phá vỡ cung quy, để hắn làm Thần Tử của Nguyệt Thần cung, tương lai Nguyệt Thần cung nhất định sẽ trở nên càng thêm cường đại nhờ hắn.

“Không mạnh thì làm sao có thể lấy được Nguyệt Thần tỷ tỷ chứ, giác ngộ này ta vẫn phải có.”

Tần Phong nhướng mày, khoe khoang thân hình trước mặt Nguyệt Thần.

Bịch một tiếng!!

Tử Diên tức giận tiến lên đạp Tần Phong xuống thác nước, nói: “Từ nhỏ đã nhớ thương đại tỷ của ta, bên cạnh có một đại mỹ nữ như ta mà ngươi không nhìn thấy sao?!”

“Đúng là rất lớn!”

Tần Phong nổi lên mặt nước nhìn kỹ một chút, không biết Tử Diên những năm nay ăn cái gì mà lớn nhanh như vậy, hoàn toàn có thể tìm trọng tài phán nàng phạm lỗi dùng ngực tấn công người khác.

“Lưu manh!!”

Tử Diên bị trêu chọc đến mức đỏ mặt, lại tiếp tục đùa giỡn với Tần Phong.

“Hai người các ngươi đừng làm ồn nữa!”

Nguyệt Thần đã quen với việc Tần Phong trêu chọc nàng, thản nhiên nói: “Tần Phong, mấy ngày nữa sẽ diễn ra trận chiến đào thải sinh tử mười năm một lần của Âm Nguyệt hoàng triều, ngươi có hứng thú tham gia không!?”

“Trận chiến đào thải sinh tử!?”



Tần Phong nhíu mày, hắn đã từng nghe nói về trận chiến này.

Từ sau khi Âm Nguyệt hoàng triều cải cách trăm năm trước, vòng loại tử vong đã trở thành mấu chốt để Âm Nguyệt hoàng triều quật khởi.

Có thể hiểu là khoa cử, các thế lực lớn của Âm Nguyệt Hoàng Triều đưa nhân tài ưu tú nhà mình đi thi, phàm là người thông qua đều sẽ được Âm Nguyệt Hoàng Triều bồi dưỡng trọng điểm.

Sư tư hùng hậu, tài nguyên tu luyện phong phú, có thể nói cái gì cần có đều có.

Điểm duy nhất không giống với khoa cử, sau khi muôn người tranh qua cầu độc mộc, khoa cử thất bại có thể thi lại, vòng loại tử vong đúng như tên gọi của nó, ngoại trừ việc sống sót đi qua cầu độc mộc, còn có rất nhiều người vĩnh viễn bỏ mạng tại trường thi.

Đối với sinh tử, Tần Phong không quá để ý, hắn để ý là có thể gặp được thiên tuyển chi tử trong lòng hay không.

Đúng lúc này...

Cách đó không xa truyền đến tiếng hoan hô của các cô nương, hình như đang mừng rỡ vì mình mua được quần lót với giá 100 linh thạch.

"Thùng cơm trắng!!"

Tần Phong lướt nhẹ như chuồn chuồn điểm nước, đáp xuống phía sau Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch nghe được cái tên này lập tức xù lông, tức giận quát: "Thỏ gia tên là Tần Tiểu Bạch, Tần Tiểu Bạch, Tần Tiểu Bạch, về sau kẻ nào còn dám gọi thỏ gia là thùng cơm trắng, thỏ gia nhất định cắn chết hắn."

"Được, thùng cơm trắng!"

Tần Phong gật đầu tỏ vẻ mình đã biết, nhưng lại không có ý định sửa đổi.

Hắn nói sao quần lót của mình còn chưa giặt đã không cánh mà bay, thì ra là bị con thỏ này lôi ra bán đấu giá.

"Là Nguyệt Thần!!"

Một đám cô nương như học trò gặp phải lão sư, sợ hãi vội vàng chạy khỏi hiện trường.

"Tiểu Bạch, ngươi quá đáng rồi!"

Tử Diên tức giận đứng một bên, lớn tiếng khiển trách hành vi của Tiểu Bạch.

"Thỏ gia cũng không muốn như vậy, nhưng thỏ gia đói a..."

Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt ủy khuất, đừng nói đến cuộc sống nhỏ bé này có bao nhiêu chua xót.

Trước kia tuy không có thiên tài địa bảo để ăn, nhưng ít ra còn có cà rốt cung cấp đều đặn, nhưng gần đây không biết tại sao ngay cả cà rốt cũng không có.

Nếu nó không lấy chút đồ ra bán, e là sẽ chết đói mất.

"Haiz..."

Tần Phong bất đắc dĩ thở dài, không phải hắn không muốn cho thỏ ăn, mà là thật sự không có điểm phản diện.

Hiện tại hắn cũng sống rất chật vật, nếu lại không tìm thấy một người bị hại, khụ, là thiên tuyển chi tử, thì định đi đổi nghề làm đạo tặc hái hoa rồi.

Tuy rằng kiếm được ít một chút, nhưng miễn cưỡng sống qua ngày.



Đúng lúc này...

Có cô nương đến báo: "Bẩm Thần Tử đại nhân, bên ngoài có một vị thiên kiêu muốn khiêu chiến ngài."

"Lại đến nữa rồi!"

Tần Phong cảm thấy hết sức chán nản.

Từ sau khi hắn được bầu là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, liên tục có người đến Nguyệt Thần Cung khiêu chiến hắn, chỉ là những người này đều không phải thiên tuyển chi tử mà hắn muốn tìm, khiến hắn thật sự không hứng thú chút nào.

Cô nương kia tiếp tục nói: "Thần Tử đại nhân, người này không phải người thường, mà là môn đồ Thiên Tử đến từ Đại Hạ hoàng triều."

"Môn đồ Thiên Tử!"

Tần Phong nhíu mày, hắn không xa lạ gì với từ này.

Nếu hắn nhớ không lầm, hẳn là không nhớ lầm, thời Đường chính là dựa vào chế độ khoa cử và thủ đoạn môn đồ Thiên Tử, chấm dứt thời đại thống trị của thế gia, tăng cường rất lớn quyền lực của chế độ trung ương tập quyền.

Hiện tại Hoàng đế Đại Hạ làm ra chuyện này là có ý gì, chẳng lẽ muốn nhân cơ hội này làm suy yếu thực lực của thế gia!?

Rất nhanh...

Tần Phong liền tìm được hồ sơ liên quan.

Bảy năm trước Hoàng đế Đại Hạ đột nhiên tuyên bố muốn thu đồ đệ, phàm là thiên kiêu được chọn trúng đều sẽ trở thành môn đồ Thiên Tử.

Tin tức vừa ra, cả Đại Hạ đều sôi trào, đồ đệ của Hoàng đế, nghĩ thôi cũng thấy vinh quang vô hạn, cho dù là các đại thế gia cũng khó lòng chống lại sự cám dỗ của bốn chữ môn đồ Thiên Tử.

Vì vậy, một cuộc tuyển chọn môn đồ Thiên Tử long trời lở đất bắt đầu, không có gì bất ngờ, thiên kiêu thế gia toàn thắng, nhưng cũng xuất hiện một lượng lớn thiên kiêu hàn môn.

Hoàng đế Đại Hạ cũng giữ lời hứa, thu nhận thiên kiêu thế gia làm đồ đệ, về phần thiên kiêu hàn môn cũng không bỏ qua, thu làm môn đồ Thiên Tử dự bị.

"Lão già này quả nhiên đang nhắm vào thế gia!"

Tần Phong liếc mắt một cái đã nhìn ra Hoàng đế Đại Hạ đang có ý đồ gì.

Bốn chữ môn đồ Thiên Tử nhìn thì tôn quý vô cùng, thực chất chỉ là công cụ của Hoàng đế Đại Hạ.

Thiên kiêu hàn môn không có chỗ dựa, tương lai chỉ có thể dựa vào Hoàng đế Đại Hạ, trở thành một thanh kiếm để hắn đối kháng với thế gia.

Thiên kiêu thế gia có danh phận sư đồ, không nghe lời chính là đại nghịch bất đạo, xét về mặt đạo nghĩa thì Hoàng đế Đại Hạ đã thắng.

Đồng thời, hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc là ai đứng sau lưng bày mưu tính kế cho Hoàng đế Đại Hạ, với kinh nghiệm mười năm đọc sách của hắn, người này rất có thể chính là thiên tuyển chi tử mà hắn tìm kiếm bảy năm không được.

Ầm ầm!!

Một tiếng nổ vang từ tiền điện truyền đến, kèm theo đó là tiếng chửi rủa của tên môn đồ Thiên Tử kia.

"Tần Phong, ngươi có gan làm phản đồ, ngươi có gan thì ra đây, ta biết ngươi ở nhà, đừng có trốn trong đó không lên tiếng..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đệ Đệ Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook